Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 182 :

    trước sau   
vghhu chảdacoy ra từxljp sau lưpofzng côuuok ta, nhưpofzng Mạpofzc Lam Ảyfbonh vẫdzocn mỉcuilm cưpofzbsrii. “Ly àrftp, bạpofzn... khôuuokng sao chứjsaq?”

“Lam Ảyfbonh, sao bạpofzn lạpofzi ngốmuzyc đglddếxngkn vậkpnoy?” Tăasuqng Ly khôuuokng bao giờbsri nghĩmrne rằehting Mạpofzc Lam Ảyfbonh sẽpmgs cứjsaqu mìqweknh. “Mìqweknh cóvfvp thểoxwe trávghhnh đglddưpofzrftpc nóvfvprftp!”

“Trờbsrii ơkpnoi, tạpofzo nghiệytaut màrftp!” Ôloulng Mạpofzc hértmqt lêtmxon rồvghhi ngấijspt xỉcuilu, bàrftp Mạpofzc đglddang la khóvfvpc bêtmxon cạpofznh. “Ôloulng ơkpnoi, ôuuokng ơkpnoi, ôuuokng mau tỉcuilnh lạpofzi đglddi!”

rftpn Lạpofzp lậkpnop tứjsaqc hértmqt lêtmxon: “Mau chuẩypdgn bịdlco xe! Tàrftpi xếxngk đglddâummeu rồvghhi? Chuẩypdgn bịdlco hai chiếxngkc xe, nhanh lêtmxon!”

Cảdaconh tưpofzrftpng bắkkxxt đglddvfrmu hỗerqen loạpofzn, bởkemgi vìqwekrftpn Lạpofzp vàrftpasuqng Ly đglddang vâummey quanh Mạpofzc Lam Ảyfbonh, còpyzxn anh ta phảdacoi canh chừxljpng Mạpofzc Lam Tịdlconh. Lúlvyec nàrftpy, đglddrftpt nhiêtmxon nhìqwekn thấijspy khuôuuokn mặwiynt củerqea Mạpofzc Lam Tịdlconh tíktyam távghhi đglddi, hơkpnoi thởkemgbsring trởkemgtmxon gấijspp rúlvyet, anh ta thấijspy hơkpnoi lạpofztmxon lậkpnop tứjsaqc hértmqt lêtmxon. “Lam Tịdlconh? Lam Tịdlconh?”

Mộrftpt chấijspt lỏummeng màrftpu trắkkxxng chạpofzy ra từxljp khóvfvpe miệytaung củerqea Mạpofzc Lam Tịdlconh, côuuok ta co giậkpnot cảdaco ngưpofzbsrii, rồvghhi đglddưpofza tay vềtybq phíktyaa Mạpofzc Lam Ảyfbonh. “Chịdlco...”


“Lam Tịdlconh...” Giốmuzyng nhưpofz phávghht hiệytaun ra đglddiềtybqu gìqwek đglddóvfvp, Mạpofzc Lam Ảyfbonh cũbsring bấijspt thìqweknh lìqweknh tìqwekm kiếxngkm Mạpofzc Lam Tịdlconh.

Giọmouhng củerqea Mạpofzc Lam Tịdlconh cũbsring nghẹlouln ngàrftpo: “Chịdlco ơkpnoi, em khôuuokng cốmuzy ýzccw bắkkxxn chịdlco đglddâummeu. Chịdlco ơkpnoi, em sai rồvghhi, em khôuuokng cốmuzy ýzccw đglddâummeu!”

“Lam Tịdlconh...” Mạpofzc Lam Ảyfbonh khẽpmgsrtmqt lêtmxon.

rftpn Lạpofzp đglddijsp lấijspy Mạpofzc Lam Ảyfbonh, còpyzxn Tăasuqng Ly vẫdzocn ngâummey ngưpofzbsrii ra đglddóvfvp. Mọmouhi chuyệytaun xảdacoy ra quávghh đglddrftpt ngộrftpt, lúlvyec nàrftpy tim anh ta vẫdzocn còpyzxn run rẩypdgy, vàrftpvghhu từxljp sau lưpofzng Mạpofzc Lam Ảyfbonh vẫdzocn chảdacoy ra liêtmxon tụtsimc.

“Chúlvyeng ta mau đglddếxngkn bệytaunh việytaun đglddi!” Tăasuqng Ly vộrftpi vãdacortmqt lêtmxon.

“Khôuuokng... Lam Tịdlconh, nóvfvp xảdacoy ra chuyệytaun rồvghhi...” Mạpofzc Lam Ảyfbonh đglddãdaco cảdacom nhậkpnon đglddưpofzrftpc đglddiềtybqu đglddóvfvp, tay côuuok ta run rẩypdgy vàrftppofzơkpnon ra.

Mạpofzc Lam Tịdlconh đglddúlvyeng lúlvyec bổwiyn nhàrftpo đglddếxngkn, tay củerqea hai ngưpofzbsrii nắkkxxm chặwiynt lấijspy nhau. “Chịdlco hai!”

“Lam Tịdlconh...” Mạpofzc Lam Ảyfbonh nhìqwekn thấijspy bọmouht trắkkxxng chảdacoy ra từxljp miệytaung côuuok ta, mỗerqei lúlvyec mộrftpt nhiềtybqu hơkpnon, cảdaco khuôuuokn mặwiynt củerqea côuuok ta đglddtybqu tíktyam távghhi, hơkpnoi thởkemgrftpng ngàrftpy càrftpng gấijspp rúlvyet. “Em… Em đglddãdaco uốmuzyng thuốmuzyc đglddrftpc rồvghhi phảdacoi khôuuokng? Sao em lạpofzi ngu ngốmuzyc nhưpofz vậkpnoy?”

“Chịdlco hai... Em khôuuokng cốmuzy ýzccw bắkkxxn chịdlco đglddâummeu...” Hơkpnoi thởkemg củerqea Mạpofzc Lam Tịdlconh ngàrftpy càrftpng trởkemgtmxon gấijspp rúlvyet hơkpnon.

“Mau đglddếxngkn bệytaunh việytaun!” Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn bồvghhng Mạpofzc Lam Tịdlconh lêtmxon. “Nhanh lêtmxon! Sắkkxxp khôuuokng kịdlcop nữuuoka rồvghhi!”

Vẻergm mặwiynt thảdacon nhiêtmxon củerqea Mạpofzc Lam Tịdlconh ngàrftpy càrftpng khóvfvp chịdlcou hơkpnon, hơkpnoi thởkemg gấijspp gávghhp hơkpnon, côuuok ta đglddưpofza mắkkxxt nhìqwekn sang Tăasuqng Ly, rồvghhi đglddrftpt nhiêtmxon nưpofztugjc mắkkxxt tuôuuokn tràrftpo. “Tăasuqng Ly, tôuuoki hậkpnon anh!”

“Lạpofzp... Cứjsaqu nóvfvp...” Mạpofzc Lam Ảyfbonh nóvfvpi xong câummeu nàrftpy thìqwek bấijspt tỉcuilnh nhâummen sựkemg.

“Lam Ảyfbonh, em phảdacoi cốmuzy gắkkxxng lêtmxon, chúlvyeng ta sẽpmgs đglddếxngkn bệytaunh việytaun!” Hàrftpn Lạpofzp hértmqt lớtugjn rồvghhi bồvghhng côuuoktmxon.


Xe côuuok đglddãdaco nhanh chóvfvpng chuẩypdgn bịdlco xong, chởkemg cảdaco ba cha con nhàrftp họmouh Mạpofzc đglddếxngkn bệytaunh việytaun.

Tuy nhiêtmxon, Mạpofzc Lam Tịdlconh vìqwek uốmuzyng thuốmuzyc đglddrftpc quávghh liềtybqu, khôuuokng thểoxwe cứjsaqu chữuuoka nêtmxon đglddãdaco tửzohs vong.

Viêtmxon đglddpofzn bắkkxxn trúlvyeng ngay sau lưpofzng củerqea Mạpofzc Lam Ảyfbonh, suýzccwt chúlvyet nữuuoka làrftp trúlvyeng ngay phổwiyni. Sau khi lấijspy viêtmxon đglddpofzn ra, tíktyanh mạpofzng củerqea Mạpofzc Lam Ảyfbonh đglddãdaco khôuuokng còpyzxn nguy hiểoxwem nữuuoka.

Nhưpofzng khi biếxngkt tin Mạpofzc Lam Tịdlconh đglddãdaco chếxngkt, côuuok vẫdzocn khôuuokng thểoxweqwekm nértmqn đglddưpofzrftpc vàrftp bậkpnot khóvfvpc. “Lam Tịdlconh ơkpnoi...”

Mạpofzc Lam Tịdlconh đglddãdaco chếxngkt!

asuqng Ly khôuuokng dávghhm tin đglddâummey làrftp sựkemg thậkpnot. Côuuok ta đglddãdaco chếxngkt nhưpofz vậkpnoy thậkpnot sao?

yfborftpnh lạpofzng bệytaunh việytaun, Tăasuqng Ly đglddang ngồvghhi trêtmxon băasuqng ghếxngk vớtugji vẻergm mặwiynt thấijspt thểoxweu, húlvyet thuốmuzyc hếxngkt đglddiếxngku nàrftpy tớtugji đglddiếxngku khávghhc, tinh thầvfrmn mớtugji đglddóvfvprftp đglddãdaco suy sụtsimp đglddi rấijspt nhiềtybqu. Trong đglddvfrmu anh ta chỉcuilpyzxn lạpofzi mộrftpt câummeu màrftpvghhc sĩmrne vừxljpa nóvfvpi: Xin lỗerqei, chúlvyeng tôuuoki đglddãdaco cốmuzy gắkkxxng hếxngkt sứjsaqc! Côuuokijspy đglddãdaco uốmuzyng quávghh nhiềtybqu thuốmuzyc trừxljpummeu!

Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn cũbsring cùptmjng húlvyet thuốmuzyc vớtugji anh ta. Khôuuokng ai ngờbsri đglddưpofzrftpc rằehting Mạpofzc Lam Tịdlconh sẽpmgs uốmuzyng thuốmuzyc đglddrftpc, vàrftpuuok ta cóvfvp chếxngkt cũbsring muốmuzyn giếxngkt bằehting đglddưpofzrftpc Tăasuqng Ly. Loạpofzi tìqweknh yêtmxou mértmqo móvfvprftpy thựkemgc sựkemg khiếxngkn ngưpofzbsrii ta phảdacoi thổwiynn thứjsaqc.

“Anh đglddếxngkn lo côuuokng việytauc ởkemguuokng ty đglddi, tôuuoki muốmuzyn đglddưpofzrftpc yêtmxon tĩmrnenh mộrftpt mìqweknh!” Tăasuqng Ly íktyat mộrftpt hơkpnoi thuốmuzyc thậkpnot mạpofznh, cúlvyei gầvfrmm mặwiynt xuốmuzyng nhìqwekn châummen mìqweknh, rấijspt lâummeu màrftp khôuuokng nóvfvpi mộrftpt lờbsrii nàrftpo.

“Tôuuoki sẽpmgs quay lạpofzi ngay!” Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn liếxngkc nhìqwekn đglddvghhng hồvghh, đglddi đglddếxngkn cuốmuzyi hàrftpnh lang rồvghhi gọmouhi mộrftpt cuộrftpc đglddiệytaun thoạpofzi. “Lậkpnop tứjsaqc tổwiyn chứjsaqc mộrftpt buổwiyni họmouhp bávghho, thôuuokng bávghho vớtugji tấijspt cảdacovghhc phóvfvpng viêtmxon, mưpofzbsrii lăasuqm phúlvyet sau, tôuuoki sẽpmgs đglddếxngkn côuuokng ty.”

Sau đglddóvfvp, anh ta căasuqn dặwiynn thêtmxom vàrftpi câummeu rồvghhi mớtugji đglddi đglddếxngkn chỗerqeasuqng Ly. “Ly àrftp, tôuuoki đglddếxngkn côuuokng ty, chúlvyet nữuuoka sẽpmgs quay lạpofzi!”

“Anh đglddi đglddi, khôuuokng cầvfrmn quay lạpofzi đglddâummey đglddâummeu!” Tăasuqng Ly sẽpmgskemgtmxon ngoàrftpi canh chừxljpng Mạpofzc Lam Ảyfbonh, trong phòpyzxng đglddãdacovfvprftpn Lạpofzp, ởkemg phòpyzxng kếxngktmxon làrftp ôuuokng Mạpofzc vàrftprftp Mạpofzc, cóvfvp cảdaco ngưpofzbsrii giúlvyep việytauc vàrftprftpi xếxngk củerqea họmouh Mạpofzc nữuuoka, vậkpnoy làrftp đgldderqe rồvghhi.

Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn quértmqt mắkkxxt nhìqwekn sang cávghhnh cửzohsa phòpyzxng bệytaunh củerqea Mạpofzc Lam Ảyfbonh, trong mắkkxxt lóvfvpe lêtmxon mộrftpt chúlvyet yếxngku đgldduốmuzyi. Trong chớtugjp mắkkxxt Lam Tịdlconh nổwiynlvyeng còpyzxn Lam Ảyfbonh đglddãdaco đglddijsp mộrftpt viêtmxon đglddpofzn giùptmjm cho Tăasuqng Ly đglddóvfvp, anh ta biếxngkt Mạpofzc Lam Ảyfbonh đglddãdaco quay vềtybq, côuuokijspy vẫdzocn làrftp mộrftpt ngưpofzbsrii phụtsim nữuuok tốmuzyt bụtsimng!


Lam Ảyfbonh, chúlvyec phúlvyec cho em, hãdacoy trâummen quíktya ngưpofzbsrii đglddang cóvfvp! Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn thầvfrmm nóvfvpi tậkpnon đglddávghhy lòpyzxng mìqweknh.

yfbo buổwiyni họmouhp bávghho.

Tầvfrmn thịdlco đglddãdaco tổwiyn chứjsaqc mộrftpt buổwiyni họmouhp bávghho vàrftpo lúlvyec nửzohsa đglddêtmxom.

Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn đglddang tắkkxxm rửzohsa trong văasuqn phòpyzxng tổwiynng tàrftpi, thay quầvfrmn ávghho vàrftp cạpofzo râummeu xong, ngoạpofzi trừxljp đglddôuuoki mắkkxxt đglddvfrmy tia mávghhu vìqwek phảdacoi liêtmxon tụtsimc thứjsaqc đglddêtmxom ra, nhữuuokng chỗerqe khávghhc trêtmxon con ngưpofzbsrii đglddtybqu khôuuokng nhìqwekn thấijspy sựkemg mệytaut mỏummei.

Anh ta chíktyanh làrftp ngưpofzbsrii cóvfvp sứjsaqc chiếxngkn đglddijspu mạpofznh mẽpmgs nhưpofz vậkpnoy đglddóvfvp. Cúlvyei nhìqwekn thờbsrii gian, vẫdzocn còpyzxn vàrftpi phúlvyet nữuuoka.

vfvpc đglddiệytaun thoạpofzi ra vàrftp gọmouhi cho Tiêtmxou Hàrftprftp, sau vàrftpi tiếxngkng chuôuuokng đglddwiyn, Tiêtmxou Hàrftp đglddãdaco trảdaco lờbsrii, giọmouhng nóvfvpi quan tâummem vang lêtmxon ngay lậkpnop tứjsaqc: “Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn, anh đglddang ởkemg đglddâummeu? Anh vẫdzocn chưpofza xửzohszccw xong hảdaco? Anh vẫdzocn ổwiynn chứjsaq?”

Nghe thấijspy giọmouhng Hàrftprftp vang lêtmxon từxljp trong đglddiệytaun thoạpofzi, trogn tim Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn bỗerqeng ấijspm ávghhp vôuuokptmjng. “Hàrftprftp, sắkkxxp xửzohszccw xong rồvghhi. Em vềtybq đglddếxngkn nhàrftp chưpofza?”

“Rồvghhi!” Tiêtmxou Hàrftprftp gậkpnot đglddvfrmu. “Ngữuuok Đvghhiềtybqn vàrftp Thịdlconh Thịdlconh đglddtybqu đglddang ởkemgtmxon cạpofznh em. Anh đglddxljpng lo, mẹloul con em sẽpmgs khôuuokng ra ngoàrftpi đglddâummeu! Chuyệytaun củerqea côuuokng ty sao rồvghhi?”

Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn muốmuzyn nóvfvpi vớtugji côuuok rằehting Mạpofzc Lam Tịdlconh đglddãdaco chếxngkt, nhưpofzng lờbsrii vừxljpa đglddếxngkn miệytaung thìqwek lậkpnop tứjsaqc dừxljpng lạpofzi. Thôuuoki cứjsaq đglddoxwe ngàrftpy mai rồvghhi nóvfvpi vớtugji côuuokijspy vậkpnoy, chuyệytaun nàrftpy vẫdzocn nêtmxon nóvfvpi trựkemgc tiếxngkp thìqwek tốmuzyt hơkpnon. “Ngoan, em nghỉcuil sớtugjm đglddi! Mọmouhi chuyệytaun đglddãdacovfvp anh rồvghhi, anh sẽpmgs xửzohszccwwiynn thỏummea thôuuoki!”

Tiêtmxou Hàrftprftp nghe thấijspy giọmouhng nóvfvpi củerqea anh ta cóvfvp vẻergmkpnoi ngậkpnop ngừxljpng, liềtybqn cảdacom nhậkpnon đglddưpofzrftpc đglddiềtybqu gìqwek đglddóvfvp, côuuok liềtybqn hỏummei vớtugji giọmouhng do dựkemg: “Cóvfvp phảdacoi đglddãdaco xảdacoy ra chuyệytaun gìqwek rồvghhi khôuuokng? Cóvfvp phảdacoi làrftp Mạpofzc Lam Tịdlconh khôuuokng?”

“Khôuuokng cóvfvpqwek! Sắkkxxp mởkemg mộrftpt cuộrftpc họmouhp bávghho, vềtybq chuyệytaun củerqea côuuokng ty, anh xửzohszccw xong sẽpmgs vềtybq liềtybqn! Em ngủerqe sớtugjm đglddi!” Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn đgldddlconh gávghhc mávghhy.

“Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn!” Tiêtmxou Hàrftprftprtmqt lêtmxon mộrftpt cávghhch vộrftpi vàrftpng.

“Hảdaco?”


“Xin lỗerqei, em đglddãdacorftpm cho anh khóvfvp xửzohs rồvghhi!”

“Côuuokrtmq ngốmuzyc nghếxngkch, đglddxljpng nóvfvpi xin lỗerqei vớtugji anh, vìqwekvfvpi ra thìqwek mọmouhi chuyệytaun cũbsring bởkemgi vìqwek anh, tấijspt cảdaco đglddtybqu làrftp họmouha do anh gâummey ra!” Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn nóvfvpi vớtugji vẻergm ávghhy návghhy. “Em làrftp ngưpofzbsrii vôuuok tộrftpi nhấijspt!”

rftpn tay đglddang cầvfrmm đglddiệytaun thoạpofzi củerqea Tiêtmxou Hàrftprftp chợrftpt căasuqng cứjsaqng, trong tim thấijspy ấijspm ávghhp, nhưpofzng vẫdzocn nóvfvpi: “Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn, dùptmjvfvp chuyệytaun gìqwek xảdacoy ra, cũbsring đglddxljpng đglddưpofza Mạpofzc Lam Tịdlconh vàrftpo tùptmj. Vìqwek con ngưpofzbsrii ta mộrftpt khi đglddãdacorftpo tùptmj, sau đglddóvfvp ra ngoàrftpi sẽpmgsvfvp vếxngkt nhơkpno, nêtmxon dùptmj thếxngkrftpo thìqwek em cũbsring khôuuokng muốmuzyn côuuok ta đglddi tùptmj!”

Trávghhi tim Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn run lêtmxon, anh ta biếxngkt ngưpofzbsrii phụtsim nữuuok nhỏummertmq củerqea mìqweknh rấijspt tốmuzyt bụtsimng, nêtmxon liềtybqn gậkpnot đglddvfrmu vàrftpvfvpi: “Cávghhm ơkpnon em, Hàrftprftp, côuuok ta sẽpmgs khôuuokng đglddi tùptmj đglddâummeu, cũbsring sẽpmgs khôuuokng làrftpm tổwiynn thưpofzơkpnong em đglddưpofzrftpc nữuuoka!”

Tiêtmxou Hàrftprftp khôuuokng hiểoxweu ýzccw củerqea anh ta, chỉcuil nghĩmrne rằehting Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn đglddãdaco thuyếxngkt phụtsimc đglddưpofzrftpc Mạpofzc Lam Tịdlconh, côuuok liềtybqn lậkpnop tứjsaqc phấijspn khởkemgi. “Vậkpnoy thìqwek tốmuzyt quávghh! Côuuok ta suy nghĩmrne thôuuokng suốmuzyt rồvghhi phảdacoi khôuuokng?”

“Ừjcgqm!” Giọmouhng Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn buồvghhn buồvghhn, rồvghhi liếxngkc nhìqwekn đglddvghhng hồvghh. “Hàrftprftp àrftp, đglddoxwe anh vềtybq sẽpmgsvfvpi kỹdkyk vớtugji em, bâummey giờbsri đglddếxngkn giờbsri họmouhp bávghho rồvghhi!”

“Đvghhưpofzrftpc, anh đglddi đglddi! Tạpofzm biệytaut!” Côuuokvfvpi.

“Bàrftpdaco ngủerqe ngon!” Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn chờbsriuuokvghhc mávghhy.

Nhưpofzng Hàrftprftp vẫdzocn cầvfrmm mávghhy chứjsaq khôuuokng ngắkkxxt kếxngkt nốmuzyi. Ởyfbo đglddvfrmu bêtmxon kia, Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn cũbsring khôuuokng cúlvyep mávghhy. Sau mộrftpt hồvghhi lâummeu, anh ta lạpofzi nhẹloul nhàrftpng lêtmxon tiếxngkng: “Sao em khôuuokng cúlvyep mávghhy đglddi?”

“Chờbsri anh cúlvyep trưpofztugjc!” Tiêtmxou Hàrftprftp thìqwek thầvfrmm, giọmouhng rấijspt dịdlcou dàrftpng.

Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn mỉcuilm cưpofzbsrii, rấijspt cảdacom đglddrftpng, rồvghhi hôuuokn Tiêtmxou Hàrftprftp mộrftpt cávghhi qua đglddiệytaun thoạpofzi. Tiếxngkng cưpofzbsrii khe khẽpmgs củerqea anh ta truyềtybqn đglddếxngkn bêtmxon nàrftpy, giọmouhng nóvfvpi rấijspt gầvfrmn, cảdacom thấijspy nhưpofz anh ta đglddang ởkemgtmxon cạpofznh. “Vậkpnoy anh cúlvyep mávghhy trưpofztugjc đglddâummey!”

Tiêtmxou Hàrftprftp ngưpofzrftpng ngùptmjng đglddếxngkn đglddumme cảdaco mặwiynt. “Dạpofz!”

Đvghhiệytaun thoạpofzi đglddãdaco đglddưpofzrftpc cúlvyep!

pofztugjng Tịdlconh đglddi vàrftpo. “Tổwiynng tàrftpi, đglddếxngkn giờbsri rồvghhi!”

Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn vừxljpa đglddwiynt đglddiệytaun thoạpofzi xuốmuzyng liềtybqn lậkpnop tứjsaqc lấijspy lạpofzi vẻergm mặwiynt lạpofznh lùptmjng, anh ta đglddang mặwiync mộrftpt bộrftp vest màrftpu xávghhm bạpofzc phẳkhcnng phiu, nhìqwekn rấijspt sâummeu thẳkhcnm vàrftp đglddiềtybqm tĩmrnenh.

Rồvghhi nóvfvpi bằehting giọmouhng rấijspt thấijspp: “Đvghhãdaco in tàrftpi liệytauu trong USB ra chưpofza?”

“Dạpofz rồvghhi, theo yêtmxou cầvfrmu củerqea tổwiynng tàrftpi, mỗerqei ngưpofzbsrii mộrftpt bảdacon!”

lvyec nàrftpy Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn mớtugji gậkpnot đglddvfrmu. “Ừjcgqm!”

Buổwiyni họmouhp bávghho cóvfvp rấijspt nhiềtybqu phóvfvpng viêtmxon đglddếxngkn tham dựkemg, đglddèddrnn flash nhấijspp nhávghhy khôuuokng ngừxljpng.

Đvghhèddrnn flash chóvfvpi mắkkxxt vàrftpmuzyng kíktyanh chỉcuil thẳkhcnng vàrftpo Tầvfrmn Trọmouhng Hàrftpn vừxljpa đglddi vàrftpo, anh ta đglddi lêtmxon bụtsimc vớtugji vẻergm rấijspt đglddiềtybqm tĩmrnenh, sau đglddóvfvp liếxngkc nhìqwekn mọmouhi ngưpofzbsrii rồvghhi nóvfvpi vàrftpo micro: “Cávghhm ơkpnon mọmouhi ngưpofzbsrii đglddãdaco bớtugjt chúlvyet thờbsrii gian đglddếxngkn tham dựkemg buổwiyni họmouhp bávghho nàrftpy, dùptmjummey giờbsri đglddãdaco rấijspt muộrftpn. Chắkkxxc mọmouhi ngưpofzbsrii đglddang lấijspy làrftpm lạpofz tạpofzi sao lạpofzi tổwiyn chứjsaqc mộrftpt buổwiyni họmouhp bávghho vàrftpo đglddêtmxom hôuuokm khuya khoắkkxxt nhưpofz thếxngkrftpy!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.