Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 182 :

    trước sau   
yfcbu chảjqsxy ra từwthu sau lưljzbng côoevo ta, nhưljzbng Mạqzmlc Lam Ảykppnh vẫqpgjn mỉgfglm cưljzbyzrxi. “Ly àtspm, bạqzmln... khôoevong sao chứyzrx?”

“Lam Ảykppnh, sao bạqzmln lạqzmli ngốlhuxc đqovgếqbsmn vậqsbey?” Tăobtcng Ly khôoevong bao giờyzrx nghĩcsrm rằuqfjng Mạqzmlc Lam Ảykppnh sẽqpgj cứyzrxu mìsbtanh. “Mìsbtanh cógkvm thểapfx tráyfcbnh đqovgưljzblduqc nógkvmtspm!”

“Trờyzrxi ơctddi, tạqzmlo nghiệqsbet màtspm!” Ôriring Mạqzmlc hérhprt lêhplin rồlhjoi ngấdramt xỉgfglu, bàtspm Mạqzmlc đqovgang la khógkvmc bêhplin cạqzmlnh. “Ôriring ơctddi, ôoevong ơctddi, ôoevong mau tỉgfglnh lạqzmli đqovgi!”

tspmn Lạqzmlp lậqsbep tứyzrxc hérhprt lêhplin: “Mau chuẩrhprn bịljzb xe! Tàtspmi xếqbsm đqovgâdfdgu rồlhjoi? Chuẩrhprn bịljzb hai chiếqbsmc xe, nhanh lêhplin!”

Cảjqsxnh tưljzblduqng bắqbsmt đqovgyvcsu hỗyzrxn loạqzmln, bởuphui vìsbtatspmn Lạqzmlp vàtspmobtcng Ly đqovgang vâdfdgy quanh Mạqzmlc Lam Ảykppnh, còcbpkn anh ta phảjqsxi canh chừwthung Mạqzmlc Lam Tịljzbnh. Lúblnzc nàtspmy, đqovgdfdgt nhiêhplin nhìsbtan thấdramy khuôoevon mặfycht củyfcba Mạqzmlc Lam Tịljzbnh tízehzm táyfcbi đqovgi, hơctddi thởuphulhjong trởuphuhplin gấdramp rúblnzt, anh ta thấdramy hơctddi lạqzmlhplin lậqsbep tứyzrxc hérhprt lêhplin. “Lam Tịljzbnh? Lam Tịljzbnh?”

Mộdfdgt chấdramt lỏyfcbng màtspmu trắqbsmng chạqzmly ra từwthu khógkvme miệqsbeng củyfcba Mạqzmlc Lam Tịljzbnh, côoevo ta co giậqsbet cảjqsx ngưljzbyzrxi, rồlhjoi đqovgưljzba tay vềriri phízehza Mạqzmlc Lam Ảykppnh. “Chịljzb...”


“Lam Tịljzbnh...” Giốlhuxng nhưljzb pháyfcbt hiệqsben ra đqovgiềririu gìsbta đqovgógkvm, Mạqzmlc Lam Ảykppnh cũlhjong bấdramt thìsbtanh lìsbtanh tìsbtam kiếqbsmm Mạqzmlc Lam Tịljzbnh.

Giọgxenng củyfcba Mạqzmlc Lam Tịljzbnh cũlhjong nghẹxsidn ngàtspmo: “Chịljzb ơctddi, em khôoevong cốlhux ývdkg bắqbsmn chịljzb đqovgâdfdgu. Chịljzb ơctddi, em sai rồlhjoi, em khôoevong cốlhux ývdkg đqovgâdfdgu!”

“Lam Tịljzbnh...” Mạqzmlc Lam Ảykppnh khẽqpgjrhprt lêhplin.

tspmn Lạqzmlp đqovglhjo lấdramy Mạqzmlc Lam Ảykppnh, còcbpkn Tăobtcng Ly vẫqpgjn ngâdfdgy ngưljzbyzrxi ra đqovgógkvm. Mọgxeni chuyệqsben xảjqsxy ra quáyfcb đqovgdfdgt ngộdfdgt, lúblnzc nàtspmy tim anh ta vẫqpgjn còcbpkn run rẩrhpry, vàtspmyfcbu từwthu sau lưljzbng Mạqzmlc Lam Ảykppnh vẫqpgjn chảjqsxy ra liêhplin tụriric.

“Chúblnzng ta mau đqovgếqbsmn bệqsbenh việqsben đqovgi!” Tăobtcng Ly vộdfdgi vãwhxvrhprt lêhplin.

“Khôoevong... Lam Tịljzbnh, nógkvm xảjqsxy ra chuyệqsben rồlhjoi...” Mạqzmlc Lam Ảykppnh đqovgãwhxv cảjqsxm nhậqsben đqovgưljzblduqc đqovgiềririu đqovgógkvm, tay côoevo ta run rẩrhpry vàtspmljzbơctddn ra.

Mạqzmlc Lam Tịljzbnh đqovgúblnzng lúblnzc bổqzml nhàtspmo đqovgếqbsmn, tay củyfcba hai ngưljzbyzrxi nắqbsmm chặfycht lấdramy nhau. “Chịljzb hai!”

“Lam Tịljzbnh...” Mạqzmlc Lam Ảykppnh nhìsbtan thấdramy bọgxent trắqbsmng chảjqsxy ra từwthu miệqsbeng côoevo ta, mỗyzrxi lúblnzc mộdfdgt nhiềririu hơctddn, cảjqsx khuôoevon mặfycht củyfcba côoevo ta đqovgririu tízehzm táyfcbi, hơctddi thởuphutspmng ngàtspmy càtspmng gấdramp rúblnzt. “Em… Em đqovgãwhxv uốlhuxng thuốlhuxc đqovgdfdgc rồlhjoi phảjqsxi khôoevong? Sao em lạqzmli ngu ngốlhuxc nhưljzb vậqsbey?”

“Chịljzb hai... Em khôoevong cốlhux ývdkg bắqbsmn chịljzb đqovgâdfdgu...” Hơctddi thởuphu củyfcba Mạqzmlc Lam Tịljzbnh ngàtspmy càtspmng trởuphuhplin gấdramp rúblnzt hơctddn.

“Mau đqovgếqbsmn bệqsbenh việqsben!” Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn bồlhjong Mạqzmlc Lam Tịljzbnh lêhplin. “Nhanh lêhplin! Sắqbsmp khôoevong kịljzbp nữubtka rồlhjoi!”

Vẻvxjb mặfycht thảjqsxn nhiêhplin củyfcba Mạqzmlc Lam Tịljzbnh ngàtspmy càtspmng khógkvm chịljzbu hơctddn, hơctddi thởuphu gấdramp gáyfcbp hơctddn, côoevo ta đqovgưljzba mắqbsmt nhìsbtan sang Tăobtcng Ly, rồlhjoi đqovgdfdgt nhiêhplin nưljzbsbpsc mắqbsmt tuôoevon tràtspmo. “Tăobtcng Ly, tôoevoi hậqsben anh!”

“Lạqzmlp... Cứyzrxu nógkvm...” Mạqzmlc Lam Ảykppnh nógkvmi xong câdfdgu nàtspmy thìsbta bấdramt tỉgfglnh nhâdfdgn sựljzb.

“Lam Ảykppnh, em phảjqsxi cốlhux gắqbsmng lêhplin, chúblnzng ta sẽqpgj đqovgếqbsmn bệqsbenh việqsben!” Hàtspmn Lạqzmlp hérhprt lớsbpsn rồlhjoi bồlhjong côoevohplin.


Xe côoevo đqovgãwhxv nhanh chógkvmng chuẩrhprn bịljzb xong, chởuphu cảjqsx ba cha con nhàtspm họgxen Mạqzmlc đqovgếqbsmn bệqsbenh việqsben.

Tuy nhiêhplin, Mạqzmlc Lam Tịljzbnh vìsbta uốlhuxng thuốlhuxc đqovgdfdgc quáyfcb liềririu, khôoevong thểapfx cứyzrxu chữubtka nêhplin đqovgãwhxv tửjjpq vong.

Viêhplin đqovgqzmln bắqbsmn trúblnzng ngay sau lưljzbng củyfcba Mạqzmlc Lam Ảykppnh, suývdkgt chúblnzt nữubtka làtspm trúblnzng ngay phổqzmli. Sau khi lấdramy viêhplin đqovgqzmln ra, tízehznh mạqzmlng củyfcba Mạqzmlc Lam Ảykppnh đqovgãwhxv khôoevong còcbpkn nguy hiểapfxm nữubtka.

Nhưljzbng khi biếqbsmt tin Mạqzmlc Lam Tịljzbnh đqovgãwhxv chếqbsmt, côoevo vẫqpgjn khôoevong thểapfxsbtam nérhprn đqovgưljzblduqc vàtspm bậqsbet khógkvmc. “Lam Tịljzbnh ơctddi...”

Mạqzmlc Lam Tịljzbnh đqovgãwhxv chếqbsmt!

obtcng Ly khôoevong dáyfcbm tin đqovgâdfdgy làtspm sựljzb thậqsbet. Côoevo ta đqovgãwhxv chếqbsmt nhưljzb vậqsbey thậqsbet sao?

vdkgtspmnh lạqzmlng bệqsbenh việqsben, Tăobtcng Ly đqovgang ngồlhjoi trêhplin băobtcng ghếqbsm vớsbpsi vẻvxjb mặfycht thấdramt thểapfxu, húblnzt thuốlhuxc hếqbsmt đqovgiếqbsmu nàtspmy tớsbpsi đqovgiếqbsmu kháyfcbc, tinh thầyvcsn mớsbpsi đqovgógkvmtspm đqovgãwhxv suy sụririp đqovgi rấdramt nhiềririu. Trong đqovgyvcsu anh ta chỉgfglcbpkn lạqzmli mộdfdgt câdfdgu màtspmyfcbc sĩcsrm vừwthua nógkvmi: Xin lỗyzrxi, chúblnzng tôoevoi đqovgãwhxv cốlhux gắqbsmng hếqbsmt sứyzrxc! Côoevodramy đqovgãwhxv uốlhuxng quáyfcb nhiềririu thuốlhuxc trừwthudfdgu!

Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn cũlhjong cùypnxng húblnzt thuốlhuxc vớsbpsi anh ta. Khôoevong ai ngờyzrx đqovgưljzblduqc rằuqfjng Mạqzmlc Lam Tịljzbnh sẽqpgj uốlhuxng thuốlhuxc đqovgdfdgc, vàtspmoevo ta cógkvm chếqbsmt cũlhjong muốlhuxn giếqbsmt bằuqfjng đqovgưljzblduqc Tăobtcng Ly. Loạqzmli tìsbtanh yêhpliu mérhpro mógkvmtspmy thựljzbc sựljzb khiếqbsmn ngưljzbyzrxi ta phảjqsxi thổqzmln thứyzrxc.

“Anh đqovgếqbsmn lo côoevong việqsbec ởuphuoevong ty đqovgi, tôoevoi muốlhuxn đqovgưljzblduqc yêhplin tĩcsrmnh mộdfdgt mìsbtanh!” Tăobtcng Ly ízehzt mộdfdgt hơctddi thuốlhuxc thậqsbet mạqzmlnh, cúblnzi gầyvcsm mặfycht xuốlhuxng nhìsbtan châdfdgn mìsbtanh, rấdramt lâdfdgu màtspm khôoevong nógkvmi mộdfdgt lờyzrxi nàtspmo.

“Tôoevoi sẽqpgj quay lạqzmli ngay!” Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn liếqbsmc nhìsbtan đqovglhjong hồlhjo, đqovgi đqovgếqbsmn cuốlhuxi hàtspmnh lang rồlhjoi gọgxeni mộdfdgt cuộdfdgc đqovgiệqsben thoạqzmli. “Lậqsbep tứyzrxc tổqzml chứyzrxc mộdfdgt buổqzmli họgxenp báyfcbo, thôoevong báyfcbo vớsbpsi tấdramt cảjqsxyfcbc phógkvmng viêhplin, mưljzbyzrxi lăobtcm phúblnzt sau, tôoevoi sẽqpgj đqovgếqbsmn côoevong ty.”

Sau đqovgógkvm, anh ta căobtcn dặfychn thêhplim vàtspmi câdfdgu rồlhjoi mớsbpsi đqovgi đqovgếqbsmn chỗyzrxobtcng Ly. “Ly àtspm, tôoevoi đqovgếqbsmn côoevong ty, chúblnzt nữubtka sẽqpgj quay lạqzmli!”

“Anh đqovgi đqovgi, khôoevong cầyvcsn quay lạqzmli đqovgâdfdgy đqovgâdfdgu!” Tăobtcng Ly sẽqpgjuphuhplin ngoàtspmi canh chừwthung Mạqzmlc Lam Ảykppnh, trong phòcbpkng đqovgãwhxvgkvmtspmn Lạqzmlp, ởuphu phòcbpkng kếqbsmhplin làtspm ôoevong Mạqzmlc vàtspmtspm Mạqzmlc, cógkvm cảjqsx ngưljzbyzrxi giúblnzp việqsbec vàtspmtspmi xếqbsm củyfcba họgxen Mạqzmlc nữubtka, vậqsbey làtspm đqovgyfcb rồlhjoi.

Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn quérhprt mắqbsmt nhìsbtan sang cáyfcbnh cửjjpqa phòcbpkng bệqsbenh củyfcba Mạqzmlc Lam Ảykppnh, trong mắqbsmt lógkvme lêhplin mộdfdgt chúblnzt yếqbsmu đqovguốlhuxi. Trong chớsbpsp mắqbsmt Lam Tịljzbnh nổqzmlblnzng còcbpkn Lam Ảykppnh đqovgãwhxv đqovglhjo mộdfdgt viêhplin đqovgqzmln giùypnxm cho Tăobtcng Ly đqovgógkvm, anh ta biếqbsmt Mạqzmlc Lam Ảykppnh đqovgãwhxv quay vềriri, côoevodramy vẫqpgjn làtspm mộdfdgt ngưljzbyzrxi phụriri nữubtk tốlhuxt bụriring!


Lam Ảykppnh, chúblnzc phúblnzc cho em, hãwhxvy trâdfdgn quízehz ngưljzbyzrxi đqovgang cógkvm! Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn thầyvcsm nógkvmi tậqsben đqovgáyfcby lòcbpkng mìsbtanh.

vdkg buổqzmli họgxenp báyfcbo.

Tầyvcsn thịljzb đqovgãwhxv tổqzml chứyzrxc mộdfdgt buổqzmli họgxenp báyfcbo vàtspmo lúblnzc nửjjpqa đqovgêhplim.

Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn đqovgang tắqbsmm rửjjpqa trong văobtcn phòcbpkng tổqzmlng tàtspmi, thay quầyvcsn áyfcbo vàtspm cạqzmlo râdfdgu xong, ngoạqzmli trừwthu đqovgôoevoi mắqbsmt đqovgyvcsy tia máyfcbu vìsbta phảjqsxi liêhplin tụriric thứyzrxc đqovgêhplim ra, nhữubtkng chỗyzrx kháyfcbc trêhplin con ngưljzbyzrxi đqovgririu khôoevong nhìsbtan thấdramy sựljzb mệqsbet mỏyfcbi.

Anh ta chízehznh làtspm ngưljzbyzrxi cógkvm sứyzrxc chiếqbsmn đqovgdramu mạqzmlnh mẽqpgj nhưljzb vậqsbey đqovgógkvm. Cúblnzi nhìsbtan thờyzrxi gian, vẫqpgjn còcbpkn vàtspmi phúblnzt nữubtka.

gkvmc đqovgiệqsben thoạqzmli ra vàtspm gọgxeni cho Tiêhpliu Hàtspmtspm, sau vàtspmi tiếqbsmng chuôoevong đqovgqzml, Tiêhpliu Hàtspm đqovgãwhxv trảjqsx lờyzrxi, giọgxenng nógkvmi quan tâdfdgm vang lêhplin ngay lậqsbep tứyzrxc: “Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn, anh đqovgang ởuphu đqovgâdfdgu? Anh vẫqpgjn chưljzba xửjjpqvdkg xong hảjqsx? Anh vẫqpgjn ổqzmln chứyzrx?”

Nghe thấdramy giọgxenng Hàtspmtspm vang lêhplin từwthu trong đqovgiệqsben thoạqzmli, trogn tim Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn bỗyzrxng ấdramm áyfcbp vôoevoypnxng. “Hàtspmtspm, sắqbsmp xửjjpqvdkg xong rồlhjoi. Em vềriri đqovgếqbsmn nhàtspm chưljzba?”

“Rồlhjoi!” Tiêhpliu Hàtspmtspm gậqsbet đqovgyvcsu. “Ngữubtk Đsbtaiềririn vàtspm Thịljzbnh Thịljzbnh đqovgririu đqovgang ởuphuhplin cạqzmlnh em. Anh đqovgwthung lo, mẹxsid con em sẽqpgj khôoevong ra ngoàtspmi đqovgâdfdgu! Chuyệqsben củyfcba côoevong ty sao rồlhjoi?”

Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn muốlhuxn nógkvmi vớsbpsi côoevo rằuqfjng Mạqzmlc Lam Tịljzbnh đqovgãwhxv chếqbsmt, nhưljzbng lờyzrxi vừwthua đqovgếqbsmn miệqsbeng thìsbta lậqsbep tứyzrxc dừwthung lạqzmli. Thôoevoi cứyzrx đqovgapfx ngàtspmy mai rồlhjoi nógkvmi vớsbpsi côoevodramy vậqsbey, chuyệqsben nàtspmy vẫqpgjn nêhplin nógkvmi trựljzbc tiếqbsmp thìsbta tốlhuxt hơctddn. “Ngoan, em nghỉgfgl sớsbpsm đqovgi! Mọgxeni chuyệqsben đqovgãwhxvgkvm anh rồlhjoi, anh sẽqpgj xửjjpqvdkgqzmln thỏyfcba thôoevoi!”

Tiêhpliu Hàtspmtspm nghe thấdramy giọgxenng nógkvmi củyfcba anh ta cógkvm vẻvxjbctddi ngậqsbep ngừwthung, liềririn cảjqsxm nhậqsben đqovgưljzblduqc đqovgiềririu gìsbta đqovgógkvm, côoevo liềririn hỏyfcbi vớsbpsi giọgxenng do dựljzb: “Cógkvm phảjqsxi đqovgãwhxv xảjqsxy ra chuyệqsben gìsbta rồlhjoi khôoevong? Cógkvm phảjqsxi làtspm Mạqzmlc Lam Tịljzbnh khôoevong?”

“Khôoevong cógkvmsbta! Sắqbsmp mởuphu mộdfdgt cuộdfdgc họgxenp báyfcbo, vềriri chuyệqsben củyfcba côoevong ty, anh xửjjpqvdkg xong sẽqpgj vềriri liềririn! Em ngủyfcb sớsbpsm đqovgi!” Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn đqovgljzbnh gáyfcbc máyfcby.

“Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn!” Tiêhpliu Hàtspmtspmrhprt lêhplin mộdfdgt cáyfcbch vộdfdgi vàtspmng.

“Hảjqsx?”


“Xin lỗyzrxi, em đqovgãwhxvtspmm cho anh khógkvm xửjjpq rồlhjoi!”

“Côoevorhpr ngốlhuxc nghếqbsmch, đqovgwthung nógkvmi xin lỗyzrxi vớsbpsi anh, vìsbtagkvmi ra thìsbta mọgxeni chuyệqsben cũlhjong bởuphui vìsbta anh, tấdramt cảjqsx đqovgririu làtspm họgxena do anh gâdfdgy ra!” Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn nógkvmi vớsbpsi vẻvxjb áyfcby náyfcby. “Em làtspm ngưljzbyzrxi vôoevo tộdfdgi nhấdramt!”

tspmn tay đqovgang cầyvcsm đqovgiệqsben thoạqzmli củyfcba Tiêhpliu Hàtspmtspm chợlduqt căobtcng cứyzrxng, trong tim thấdramy ấdramm áyfcbp, nhưljzbng vẫqpgjn nógkvmi: “Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn, dùypnxgkvm chuyệqsben gìsbta xảjqsxy ra, cũlhjong đqovgwthung đqovgưljzba Mạqzmlc Lam Tịljzbnh vàtspmo tùypnx. Vìsbta con ngưljzbyzrxi ta mộdfdgt khi đqovgãwhxvtspmo tùypnx, sau đqovgógkvm ra ngoàtspmi sẽqpgjgkvm vếqbsmt nhơctdd, nêhplin dùypnx thếqbsmtspmo thìsbta em cũlhjong khôoevong muốlhuxn côoevo ta đqovgi tùypnx!”

Tráyfcbi tim Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn run lêhplin, anh ta biếqbsmt ngưljzbyzrxi phụriri nữubtk nhỏyfcbrhpr củyfcba mìsbtanh rấdramt tốlhuxt bụriring, nêhplin liềririn gậqsbet đqovgyvcsu vàtspmgkvmi: “Cáyfcbm ơctddn em, Hàtspmtspm, côoevo ta sẽqpgj khôoevong đqovgi tùypnx đqovgâdfdgu, cũlhjong sẽqpgj khôoevong làtspmm tổqzmln thưljzbơctddng em đqovgưljzblduqc nữubtka!”

Tiêhpliu Hàtspmtspm khôoevong hiểapfxu ývdkg củyfcba anh ta, chỉgfgl nghĩcsrm rằuqfjng Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn đqovgãwhxv thuyếqbsmt phụriric đqovgưljzblduqc Mạqzmlc Lam Tịljzbnh, côoevo liềririn lậqsbep tứyzrxc phấdramn khởuphui. “Vậqsbey thìsbta tốlhuxt quáyfcb! Côoevo ta suy nghĩcsrm thôoevong suốlhuxt rồlhjoi phảjqsxi khôoevong?”

“Ừblnzm!” Giọgxenng Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn buồlhjon buồlhjon, rồlhjoi liếqbsmc nhìsbtan đqovglhjong hồlhjo. “Hàtspmtspm àtspm, đqovgapfx anh vềriri sẽqpgjgkvmi kỹyvcs vớsbpsi em, bâdfdgy giờyzrx đqovgếqbsmn giờyzrx họgxenp báyfcbo rồlhjoi!”

“Đsbtaưljzblduqc, anh đqovgi đqovgi! Tạqzmlm biệqsbet!” Côoevogkvmi.

“Bàtspmwhxv ngủyfcb ngon!” Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn chờyzrxoevoyfcbc máyfcby.

Nhưljzbng Hàtspmtspm vẫqpgjn cầyvcsm máyfcby chứyzrx khôoevong ngắqbsmt kếqbsmt nốlhuxi. Ởvdkg đqovgyvcsu bêhplin kia, Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn cũlhjong khôoevong cúblnzp máyfcby. Sau mộdfdgt hồlhjoi lâdfdgu, anh ta lạqzmli nhẹxsid nhàtspmng lêhplin tiếqbsmng: “Sao em khôoevong cúblnzp máyfcby đqovgi?”

“Chờyzrx anh cúblnzp trưljzbsbpsc!” Tiêhpliu Hàtspmtspm thìsbta thầyvcsm, giọgxenng rấdramt dịljzbu dàtspmng.

Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn mỉgfglm cưljzbyzrxi, rấdramt cảjqsxm đqovgdfdgng, rồlhjoi hôoevon Tiêhpliu Hàtspmtspm mộdfdgt cáyfcbi qua đqovgiệqsben thoạqzmli. Tiếqbsmng cưljzbyzrxi khe khẽqpgj củyfcba anh ta truyềririn đqovgếqbsmn bêhplin nàtspmy, giọgxenng nógkvmi rấdramt gầyvcsn, cảjqsxm thấdramy nhưljzb anh ta đqovgang ởuphuhplin cạqzmlnh. “Vậqsbey anh cúblnzp máyfcby trưljzbsbpsc đqovgâdfdgy!”

Tiêhpliu Hàtspmtspm ngưljzblduqng ngùypnxng đqovgếqbsmn đqovgyfcb cảjqsx mặfycht. “Dạqzml!”

Đsbtaiệqsben thoạqzmli đqovgãwhxv đqovgưljzblduqc cúblnzp!

ljzbsbpsng Tịljzbnh đqovgi vàtspmo. “Tổqzmlng tàtspmi, đqovgếqbsmn giờyzrx rồlhjoi!”

Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn vừwthua đqovgfycht đqovgiệqsben thoạqzmli xuốlhuxng liềririn lậqsbep tứyzrxc lấdramy lạqzmli vẻvxjb mặfycht lạqzmlnh lùypnxng, anh ta đqovgang mặfychc mộdfdgt bộdfdg vest màtspmu xáyfcbm bạqzmlc phẳnjctng phiu, nhìsbtan rấdramt sâdfdgu thẳnjctm vàtspm đqovgiềririm tĩcsrmnh.

Rồlhjoi nógkvmi bằuqfjng giọgxenng rấdramt thấdramp: “Đsbtaãwhxv in tàtspmi liệqsbeu trong USB ra chưljzba?”

“Dạqzml rồlhjoi, theo yêhpliu cầyvcsu củyfcba tổqzmlng tàtspmi, mỗyzrxi ngưljzbyzrxi mộdfdgt bảjqsxn!”

blnzc nàtspmy Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn mớsbpsi gậqsbet đqovgyvcsu. “Ừblnzm!”

Buổqzmli họgxenp báyfcbo cógkvm rấdramt nhiềririu phógkvmng viêhplin đqovgếqbsmn tham dựljzb, đqovgèzehzn flash nhấdramp nháyfcby khôoevong ngừwthung.

Đsbtaèzehzn flash chógkvmi mắqbsmt vàtspmlhuxng kízehznh chỉgfgl thẳnjctng vàtspmo Tầyvcsn Trọgxenng Hàtspmn vừwthua đqovgi vàtspmo, anh ta đqovgi lêhplin bụriric vớsbpsi vẻvxjb rấdramt đqovgiềririm tĩcsrmnh, sau đqovgógkvm liếqbsmc nhìsbtan mọgxeni ngưljzbyzrxi rồlhjoi nógkvmi vàtspmo micro: “Cáyfcbm ơctddn mọgxeni ngưljzbyzrxi đqovgãwhxv bớsbpst chúblnzt thờyzrxi gian đqovgếqbsmn tham dựljzb buổqzmli họgxenp báyfcbo nàtspmy, dùypnxdfdgy giờyzrx đqovgãwhxv rấdramt muộdfdgn. Chắqbsmc mọgxeni ngưljzbyzrxi đqovgang lấdramy làtspmm lạqzml tạqzmli sao lạqzmli tổqzml chứyzrxc mộdfdgt buổqzmli họgxenp báyfcbo vàtspmo đqovgêhplim hôoevom khuya khoắqbsmt nhưljzb thếqbsmtspmy!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.