Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 173 :

    trước sau   
“Đktuhvnpong đnmfhvnvs bịkiro bạccfdi lộieho thâyrwkn phậfohxn!” Liếovapc nhìkhnnn Tăyaegng Ly mộiehot lầvnvsn nữsvzra, trong đnmfhônmfhi mắixxct đnmfhen lạccfdnh lẽnmfho củgbbxa TầvnvsnTrọmiowng Hàezwin lójvyee lêjsjvn mộiehot áyrwknh nhìkhnnn sắixxcc béluxun. “Nhữsvzrng năyaegm qua Tầvnvsn thịkiro rấkhnnt sạccfdch sẽnmfh, đnmfhâyrwky làezwiyrwkm huyếovapt củgbbxa ba tônmfhi, tuyệmektt đnmfhmiowi khônmfhng thểvnvs xảouioy ra sai sójvyet khi ởjirg trong tay tônmfhi đnmfhưovapkvlvc. Trưovaptyivc đnmfhâyrwky sạccfdch sẽnmfh hay khônmfhng sạccfdch sẽnmfh thìkhnnccfdng đnmfhãatlj qua hếovapt rồaueni, Ly àezwi, cậfohxu cójvye hiểvnvsu khônmfhng?”

“Hàezwin,tônmfhi khônmfhng phảouioi muốmiown đnmfhiềqwddu tra Tầvnvsn thịkiro, đnmfhâyrwky làezwisvzri nưovapơsvzrng náyrwku vàezwijsjvn thâyrwkn gửpjcii phậfohxn củgbbxa tônmfhi màezwi,tônmfhi khônmfhng muốmiown hủgbbxy hoạccfdi nójvye đnmfhâyrwku!”Tăyaegng Ly nhúhtwkn vai vớtyivi vẻkpzg bấkhnnt lựkpzgc rồaueni đnmfhiehot nhiêjsjvn mỉvnvsm cưovapyrwki, trêjsjvn khuônmfhn mặxnnyt đnmfhiểvnvsn trai cójvye chúhtwkt trêjsjvu chọmiowc. “Hàezwin àezwi, làezwim thếovapezwio màezwi anh biếovapt đnmfhưovapkvlvc thâyrwkn phậfohxn củgbbxa tônmfhi vậfohxy?”

Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin liếovapc nhìkhnnn anh ta mộiehot cáyrwki đnmfhvnvsy dửpjcing dưovapng, vàezwi phớtyivt lờyrwk anh ta.

“Tônmfhi khônmfhng muốmiown làezwimgìkhnnjvye hạccfdi cho Tầvnvsn thịkiro đnmfhâyrwku àezwi!”Tăyaegng Ly vộiehoi nójvyei.

“Nếovapu ngưovapyrwki đnmfhójvyeezwi cậfohxu, cậfohxu tưovapjirgng cậfohxu vẫtwlvn còafvun cơsvzr hộiehoi ngồaueni đnmfhâyrwky đnmfhvnvs thảouioo luậfohxn vớtyivi tônmfhi ai làezwi kẻkpzg đnmfhãatljhtwki giụtrclc An Tâyrwky đnmfhăyaegng thônmfhng tin đnmfhójvye hay sao?” Đktuhônmfhi mắixxct lạccfdnh lẽnmfho nhưovapovapơsvzrng giáyrwkqccga đnmfhônmfhng, lạccfdnh đnmfhếovapn thấkhnnu xưovapơsvzrng.Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin hừvnpo mộiehot tiếovapng cũccfdng rấkhnnt lạccfdnh lùqccgng, cảouio khuônmfhn mặxnnyt toáyrwkt ra vẻkpzg thờyrwk ơsvzr.

“Rửpjcia sạccfdch cho bảouion thâyrwkn trưovaptyivc, tônmfhi khônmfhng vônmfh vịkiro đnmfhếovapn vậfohxy đnmfhâyrwku!” Trong mắixxct Tăyaegng Ly lójvyee lêjsjvn mộiehot tia vui tưovapơsvzri. “Tônmfhi cũccfdng rấkhnnt tòafvuafvu muốmiown biếovapt ngưovapyrwki đnmfhójvyeezwi ai lắixxcm,dùqccgjvye thểvnvs bịkiro lộieho thâyrwkn phậfohxn vàezwi mấkhnnt đnmfhi chéluxun cơsvzrm, nhưovapng vẫtwlvn muốmiown đnmfhiềqwddu tra xem ai màezwi to gan đnmfhếovapn vậfohxy!”


“Sẽnmfh biếovapt sớtyivm thônmfhi!” Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwindậfohxp tắixxct đnmfhvnvsu thuốmiowc rồaueni néluxum ra khỏfssji cửpjcia sổhtwk.

Rồaueni nhìkhnnn đnmfhauenng hồauen, lúhtwkc nàezwiy chuônmfhng đnmfhiệmektn thoạccfdi reo lêjsjvn.

Nhấkhnnn núhtwkt trảouio lờyrwki, hỏfssji bằkgvqng giọmiowng đnmfhiềqwddm tĩvnponh: “Kếovapt quảouio sao rồaueni?”

“An Tâyrwky thưovapyrwkng xuyêjsjvn liêjsjvn lạccfdc vớtyivi giáyrwkm đnmfhmiowc bộieho phậfohxn pháyrwkt triểvnvsn nưovaptyivc ngoàezwiicủgbbxa cônmfhng ty anh, Mao Chi Ngônmfhn...”

TầvnvsnTrọmiowng Hàezwin nghe thấkhnny ba từvnpo “Mao Chi Ngônmfhn”màezwi trêjsjvn mặxnnyt vẫtwlvn rấkhnnt thảouion nhiêjsjvn, cójvye thểvnvsjvyei làezwi khônmfhng cójvye bấkhnnt kỳgbbx biểvnvsu cảouiom gìkhnn, mặxnnyc dùqccg trong lòafvung anh ta hơsvzri bấkhnnt ngờyrwk nhưovapng vẫtwlvn khônmfhng thểvnvs hiệmektn ra. “Giúhtwkp tônmfhi đnmfhiềqwddu tra thêjsjvm lai lịkiroch củgbbxa anh ta, tônmfhi muốmiown biếovapt tạccfdi sao!”

htwkp đnmfhiệmektn thoạccfdi rồaueni, vẻkpzg mặxnnyt củgbbxa Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwinvẫtwlvn bìkhnnnh thảouion, nhưovapng trong mắixxct lạccfdi long lêjsjvn.

“Đktuhiềqwddu tra ra rồaueni hảouio?” Tăyaegng Ly hỏfssji.

“Chưovapa!”TầvnvsnTrọmiowng Hàezwinphủgbbx nhậfohxn, chỉvnvs hỏfssji mộiehot cáyrwkch yếovapu ớtyivt: “Ly àezwi, anh em làezwikhnn?”

yaegng Ly suy nghĩvnpo mộiehot lúhtwkc, khônmfhng hiểvnvsu ýcjtt Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin nhưovapng vẫtwlvn trảouio lờyrwki: “Anh em chíuanvnh làezwi ngưovapyrwki màezwi nếovapu anh gọmiowi anh ta vàezwio lúhtwkc nửpjcia đnmfhêjsjvm, anh ta sẽnmfh lo lắixxcng hỏfssji anhđnmfhãatlj xảouioy ra chuyệmektn gìkhnn trưovaptyivc, sau khi biếovapt khônmfhng cójvyekhnn nghiêjsjvm trọmiowng thìkhnnmớtyivi bắixxct đnmfhvnvsu phàezwin nàezwin anh.Anh em chíuanvnh làezwi ngưovapyrwki cójvye thểvnvskhnn mộiehot ngưovapyrwki phụtrcl nữsvzrezwi từvnpo bỏfssj cảouio thếovap giớtyivi, nhưovapng cũccfdng cójvye thểvnvskhnn anh màezwi từvnpo bỏfssj ngưovapyrwki phụtrcl nữsvzr đnmfhójvye.Anh emchíuanvnh làezwi ngưovapyrwki đnmfhvnvsu tiêjsjvn vỗyrwk tay khen hay vàezwiovapyrwki to nhấkhnnt khi anh phạccfdm sai lầvnvsm, nhưovapng sau khi cưovapyrwki sẽnmfhezwi ngưovapyrwki duy nhấkhnnt chịkirou giúhtwkp đnmfhrgjz anh. Anh emchíuanvnh làezwi ngưovapyrwki cójvye thểvnvs chếovapt vìkhnn anh.Anh em chíuanvnh làezwi ngưovapyrwki cójvyeqccgng anh ra ngoàezwii uốmiowng vớtyivi anh đnmfhếovapn khi khônmfhng say khônmfhng vềqwdd khi anh đnmfhau buồauenn nhấkhnnt...”

“Nếovapu anh em phảouion bộiehoi anh em...”TầvnvsnTrọmiowng Hàezwinkhẽnmfhjvyei.

“Vậfohxy thìkhnn ngưovapyrwki đnmfhójvyesẽnmfh khônmfhng còafvun làezwi anh em nữsvzra!” Tăyaegng Ly nghiêjsjvm túhtwkc nójvyei.

“Cójvye lẽnmfhkhnnjvye đnmfhiềqwddu khójvyejvyei, thìkhnn ngưovapyrwki đnmfhójvye vẫtwlvn còafvun làezwi anh em!” Khi nójvyei ra câyrwku nàezwiy, vẻkpzg mặxnnyt củgbbxa Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin hơsvzri phứiehoc tạccfdp. “Sắixxcp đnmfhếovapn nơsvzri rồaueni, cậfohxu dừvnpong xe lạccfdi đnmfhi! Ởaqyxjsjvn ngoàezwii chờyrwknmfhi!”

“Mộiehot mìkhnnnh anh đnmfhi cójvyehtwkn khônmfhng?” Tăyaegng Ly hơsvzri lo lắixxcng.


“Cônmfh ta khônmfhng biếovapt tônmfhi sẽnmfh đnmfhếovapn!” Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwincưovapyrwki cưovapyrwki. “Chắixxcc sẽnmfh khônmfhng càezwii bom trưovaptyivc đnmfhâyrwku ha? Nếovapu cójvye thìkhnn cậfohxudọmiown xáyrwkc giùqccgm tônmfhi!”

“Nójvyei bậfohxy bạccfd!” Tăyaegng Lyđnmfháyrwknh anh ta mộiehot cáyrwki. “Nếovapu cônmfh ta cójvyeyrwki gan đnmfhójvye, tônmfhi nhấkhnnt đnmfhkironh sẽnmfh giếovapt cônmfh ta!”

Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin gậfohxt đnmfhvnvsu, vậfohxy mớtyivi làezwi anh em! CòafvunMao Chi Ngônmfhn... Anh ta míuanvm chặxnnyt mônmfhi, khônmfhng tin rằkgvqng ngưovapyrwki anh em trong bao nhiêjsjvu năyaegm qua, khônmfhng tin rằkgvqng Mao Chi Ngônmfhnlạccfdi phảouion bộiehoi anh ta!

An Tâyrwky đnmfhãatlj thuêjsjv mộiehot căyaegn hộieho nhỏfssj rấkhnnt cũccfd kỹafvujirg Lụtrclc Thàezwinh.

Sau khi TầvnvsnTrọmiowng Hàezwin xuốmiowng xe thìkhnn đnmfhi vềqwdd phíuanva căyaegn hộieho, gõafvu cửpjcia thìkhnnjsjvn trong vang lêjsjvn mộiehot giọmiowng nójvyei quen thuộiehoc. “Đktuhếovapn liềqwddn! Ai vậfohxy?”

jvye lẽnmfh An Tâyrwkyhoàezwin toàezwin khônmfhng đnmfhyrwkn trưovaptyivc đnmfhưovapkvlvc rằkgvqngTầvnvsnTrọmiowng Hàezwinsẽnmfhkhnnm đnmfhếovapn đnmfhâyrwky, vừvnpoa mởjirg cửpjciara thìkhnn nhìkhnnn thấkhnny khuônmfhn mặxnnyt quen thuộiehoc, An Tâyrwky ngẩpzogn ngưovapyrwki ra.

“Lâyrwku rồaueni khônmfhng gặxnnyp, An Tâyrwky!” Giọmiowng nójvyei lạccfdnh lùqccgng củgbbxa Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin vang lêjsjvn.

An Tâyrwky đnmfhiehot nhiêjsjvn run rẩpzogy, giọmiowng nójvyei quen thuộiehoc đnmfhâyrwkm thẳezikng vàezwio tim cônmfh ta nhưovap mộiehot sựkpzg quyếovapn rũccfd đnmfhiehoc áyrwkc, tim cônmfh ta đnmfhang đnmfhfohxp thìkhnnnh thịkiroch nhưovap trốmiowng đnmfháyrwknh.Cônmfh ta căyaegng thẳezikng khi nhìkhnnn thấkhnny khuônmfhn mặxnnyt lạccfdnh lùqccgng màezwi suốmiowt đnmfhyrwki mìkhnnnh khônmfhng thểvnvsezwio quêjsjvn đnmfhưovapkvlvc, rồaueni đnmfhiehot nhiêjsjvn trợkvlvn to mắixxct.

“Tổhtwkng…, tổhtwkng tàezwii?” Sau khi ngâyrwky ngưovapyrwki ra thìkhnnAn Tâyrwky nhìkhnnn vàezwio ngưovapyrwki đnmfhàezwin ônmfhng trưovaptyivc mặxnnyt bằkgvqng áyrwknh mắixxct đnmfhqwdd phòafvung, vẻkpzg mặxnnyt khójvye đnmfhyrwkn đnmfhójvyeezwim ngưovapyrwki ta nhìkhnnn thấkhnny màezwiqccgng mìkhnnnh. CòafvunAn Tâyrwkycũccfdng bắixxct đnmfhvnvsu thấkhnnp thỏfssjm, chẳezikng lẽnmfh đnmfhãatlj bịkiro pháyrwkt hiệmektn rồaueni?

“An Tâyrwky, cônmfh vẫtwlvn nhưovapovapa ha!” Đktuhiehot nhiêjsjvn, Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwinghéluxuyrwkt ngưovapyrwki đnmfhếovapn vàezwi nhìkhnnn xuốmiowng cônmfh ta, trêjsjvn khuônmfhn mặxnnyt lạccfdnh lùqccgng khônmfhng thểvnvs nhìkhnnn ra chúhtwkt cảouiom xúhtwkc nàezwio.

“Nhờyrwk phưovaptyivc củgbbxa tổhtwkng tàezwii, tônmfhi cũccfdng tạccfdm ổhtwkn!”An Tâyrwky nhanh chójvyeng sắixxcp xếovapp lạccfdi cảouiom xúhtwkc củgbbxa mìkhnnnh,đnmfhãatlj nhậfohxn lờyrwki làezwim đnmfhiềqwddu đnmfhójvye thìkhnn đnmfhưovapơsvzrng nhiêjsjvn đnmfhãatlj chuẩpzogn bịkiro sẵfnhtn tâyrwkm lýcjtt từvnpo trưovaptyivc. “Tổhtwkng tàezwii đnmfhếovapn cójvye chuyệmektn gìkhnn khônmfhng? Nếovapu khônmfhng cójvyekhnn thìkhnnnmfhi phảouioi ra ngoàezwii đnmfhâyrwky!”

“Khônmfhngmờyrwki tônmfhi vàezwio àezwi?” Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin nhưovaptyivn màezwiy lêjsjvn vàezwiovaptyivc vàezwio trong nhàezwi.

An Tâyrwknmfhàezwinh phảouioi nhưovapyrwkng đnmfhưovapyrwkng.Căyaegn hộieho đnmfhưovapkvlvc dọmiown dẹpfrup rấkhnnt sạccfdch sẽnmfh, giốmiowng nhưovap vừvnpoa đnmfhưovapkvlvc dọmiown xong.


Sau khi An Tâyrwky đnmfhójvyeng cửpjcia lạccfdi thìkhnnquay đnmfhvnvsu nhìkhnnn vàezwio hìkhnnnh dáyrwkng cao lớtyivn, hìkhnnnh dáyrwkngđnmfhãatlj từvnpong quen thuộiehoc, ngưovapyrwki đnmfhàezwin ônmfhng đnmfhãatlj từvnpong gầvnvsn gũccfdi nhấkhnnt, ngưovapyrwki đnmfhàezwin ônmfhng đnmfhãatljezwim cho mìkhnnnh rung đnmfhiehong nhưovapng đnmfhãatlj bỏfssjsvzri mìkhnnnh! Cônmfhkhnn anh ta nêjsjvn mớtyivi khônmfhng thểvnvs quay vềqwdd thàezwinh phốmiow H.

“Tổhtwkng tàezwii, anh đnmfhếovapn làezwi…?”Trong giọmiowng củgbbxa An Tâyrwky cójvye mộiehot sựkpzg thăyaegm dòafvuezwi phòafvung bịkiro.

“An Tâyrwky, gan củgbbxa cônmfhlớtyivn hơsvzrn trưovaptyivc nhiềqwddu đnmfhójvye!” Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin đnmfhiehot nhiêjsjvn quay đnmfhvnvsu lạccfdi, giơsvzrezwin tay to lớtyivn lêjsjvn rồaueni đnmfhưovapa tớtyivi, cằkgvqm củgbbxa An Tâyrwky b ịkiro giữsvzr chặxnnyt, lựkpzgc mạccfdnh đnmfhếovapn nỗyrwki nhưovap muốmiown bójvyep náyrwkt cằkgvqm củgbbxa cônmfh ta vậfohxy.“Nójvyei xem lýcjtt do tạccfdi sao!”

“Tônmfhi khônmfhng biếovapt tổhtwkng tàezwii đnmfhang nójvyei gìkhnn!”An Tâyrwky cốmiowluxu tráyrwknh đnmfhônmfhi mắixxct nghiêjsjvm nghịkiro củgbbxa anh ta.

“An Tâyrwky, Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin tônmfhi đnmfhãatljezwim gìkhnnjvye lỗyrwki vớtyivi cônmfh?”Giọmiowng nójvyei trầvnvsm thấkhnnp nhưovapng vônmfhqccgng lạccfdnh lẽnmfho, khuônmfhn mặxnnyt u áyrwkm củgbbxa Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin ghéluxuyrwktvàezwio mặxnnyt An Tâyrwky, hơsvzri thởjirgkhnnm áyrwkp phảouioezwio mặxnnyt cônmfh ta, cũccfdng đnmfhvnvs cho cônmfh tanhìkhnnn thấkhnny rõafvu vẻkpzg tứiehoc giậfohxn khônmfhng còafvun che giấkhnnu đnmfhưovapkvlvc trong đnmfhônmfhi mắixxct đnmfhen củgbbxa anh ta.

“Tổhtwkng tàezwii làezwim việmektc xưovapa nay luônmfhn ngônmfhng cuồauenng vônmfh lốmiowi, làezwim sao lạccfdi cójvye lỗyrwki vớtyiviAn Tâyrwky đnmfhưovapkvlvc?” Ngẩpzogng đnmfhvnvsu lêjsjvn, mặxnnyc dùqccg tỏfssj vẻkpzg yếovapu đnmfhuốmiowi, nhưovapng An Tâyrwkyvẫtwlvn dửpjcing dưovapng ngưovaptyivc mắixxct lêjsjvn vàezwi nhìkhnnn thẳezikng vàezwio đnmfhônmfhi mắixxct đnmfhen nhưovap chim ưovapng củgbbxa Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin.Chắixxcc chắixxcn làezwi anh ta đnmfhãatlj biếovapt chuyệmektn thônmfhng tin trêjsjvn báyrwko làezwi do cônmfh ta tung ra.

Tuy nhiêjsjvn, chắixxcc anh ta khônmfhng biếovapt còafvun cójvye ngưovapyrwki đnmfhiehong đnmfhkgvqng sau!

Đktuhúhtwkng làezwinmfh tamuốmiown hủgbbxy hoạccfdiTầvnvsn thịkiro, mặxnnyc dùqccg khônmfhng cójvye chúhtwkt lợkvlvi íuanvch gìkhnn cho cônmfh ta, nhưovapng bâyrwky giờyrwknmfh tacũccfdng khônmfhng còafvun lợkvlvi íuanvch gìkhnn nữsvzra, chẳezikng phảouioi vậfohxy sao?

Đktuhônmfhi mônmfhi mỏfssjng củgbbxa Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwinhơsvzri cong lêjsjvn, mộiehot nụtrclovapyrwki kháyrwkt máyrwku hiệmektn ra trêjsjvn khuônmfhn mặxnnyt lạccfdnh giáyrwk nhưovapyaegng, khônmfhng nhữsvzrng khônmfhng làezwim dịkirou đnmfhi sựkpzg lạccfdnh lùqccgng xung quanh, màezwi ngưovapkvlvc lạccfdi còafvun tăyaegng thêjsjvm mộiehot vẻkpzg kỳgbbx lạccfd đnmfhếovapn rợkvlvn ngưovapyrwki.

Sau khi lạccfdnh lùqccgng nhìkhnnn cônmfh ta mộiehot lúhtwkc, TầvnvsnTrọmiowng Hàezwin đnmfhpzogy cônmfh ta xuốmiowng ghếovap sofa.“An Tâyrwky, hãatljy dừvnpong tay đnmfhi!”

An Tâyrwkycưovapyrwki chếovap nhạccfdo, ngồaueni dậfohxy: “Tổhtwkng tàezwii, tônmfhi khônmfhng hiểvnvsu ýcjtt anh làezwikhnn!”

“Đktuhưovapkvlvc lắixxcm! An Tâyrwky, cônmfh đnmfhúhtwkng làezwi can đnmfhouiom!” Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin cưovapyrwki khinh bỉvnvs. “Cójvye vẻkpzg nhưovapnmfh hậfohxn tônmfhi?”

“Tổhtwkng tàezwii thậfohxt biếovapt nójvyei đnmfhùqccga, An Tâyrwky đnmfhãatljezwim theo yêjsjvu cầvnvsu củgbbxa tổhtwkng tàezwii, khônmfhng hềqwdd đnmfhxnnyt châyrwkn vàezwio thàezwinh phốmiow H mộiehot bưovaptyivc,An Tâyrwky đnmfhãatljezwim đnmfhưovapkvlvc rồaueni còafvun gìkhnn. Lầvnvsn nàezwiy tổhtwkng tàezwii đnmfhếovapn tìkhnnm An Tâyrwky,làezwi muốmiown nốmiowi lạccfdi tìkhnnnh cũccfd àezwi? Hay làezwiTiêjsjvu Hàezwiezwi khônmfhng thểvnvs đnmfháyrwkp ứiehong cho nhu cầvnvsucủgbbxa tổhtwkng tàezwii, nêjsjvn tổhtwkng tàezwii lạccfdi nhớtyiv đnmfhếovapn cơsvzr thểvnvs xinh đnmfhpfrup củgbbxa An Tâyrwkyrồaueni? Anh muốmiown An Tâyrwky ởjirg cạccfdnh anh, An Tâyrwky sẽnmfh khônmfhng chầvnvsn chừvnpo đnmfhâyrwku, khônmfhng cầvnvsn phảouioi mưovapkvlvn nhữsvzrng lýcjtt do nàezwiy đnmfhvnvs đnmfhe dọmiowa, chẳezikng phảouioi chỉvnvs muốmiown lêjsjvn giưovapyrwkng thônmfhi àezwi? Lạccfdi đnmfhâyrwky,An Tâyrwky sẽnmfh chiềqwddu anh!”


jvyei rồaueni, An Tâyrwkybắixxct đnmfhvnvsu cởjirgi bỏfssj quầvnvsn áyrwko củgbbxa mìkhnnnh.

Đktuhônmfhi mắixxct Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwinhíuanvp lạccfdi đnmfhvnvsy nguy hiểvnvsm. “An Tâyrwky, cônmfh thàezwi giảouio vờyrwk đnmfhvnvs chàezwi đnmfhccfdp bảouion thâyrwkn mìkhnnnh chứieho khônmfhng chịkirou dừvnpong tay cójvye phảouioi khônmfhng?”

ezwio lúhtwkc nàezwiy, An Tâyrwky đnmfhãatlj cởjirgi sạccfdch đnmfhauen trêjsjvn ngưovapyrwki mìkhnnnh, đnmfhiehong trầvnvsn truồauenng trưovaptyivc mặxnnyt Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin.“Tổhtwkng tàezwii, lâyrwku quáyrwk khônmfhng gặxnnyp, cójvye phảouioi thâyrwkn hìkhnnnh củgbbxa em vẫtwlvn đnmfhpfrup nhưovap trưovaptyivc khônmfhng?”

Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin chỉvnvs liếovapc nhìkhnnn cônmfh ta, trong mắixxct khônmfhng cójvye chúhtwkt cảouiom xúhtwkc nàezwio, cứieho nhìkhnnn vàezwio cơsvzr thểvnvs ngọmiowc ngàezwi trầvnvsn nhưovap nhộiehong kia. “Cônmfh muốmiown làezwim gáyrwki thìkhnnjvye thểvnvs qua Đktuhônmfhng Nam Árgjz!”

yrwku nàezwiy củgbbxa Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin giốmiowng nhưovap mộiehot lưovaprgjzi dao sắixxcc béluxun đnmfhâyrwkm thẳezikng vàezwio tráyrwki timAn Tâyrwky.

Khuônmfhn mặxnnyt nhưovap đnmfhjsjvu khắixxcc củgbbxa anh ta lạccfdnh lùqccgng, cônmfh ta khônmfhng nhìkhnnn thấkhnny chúhtwkt ham muốmiown nàezwio trong mắixxct anh ta nêjsjvn đnmfhãatlj rấkhnnt sốmiowc, nhưovapng cônmfh ta vẫtwlvn khônmfhng bỏfssj cuộiehoc, cảouio ngưovapyrwki đnmfhiehot nhiêjsjvn lao tớtyivi vàezwi ônmfhm lấkhnny Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin, rồaueni rúhtwkc vàezwio ngựkpzgc anh ta. “Tổhtwkng tàezwii, An Tâyrwky nhớtyiv anh lắixxcm đnmfhójvye!”

Anh ta khônmfhng hềqwdd nhúhtwkc nhíuanvch, chỉvnvsuanvp mắixxct lạccfdi nhìkhnnn chằkgvqm chằkgvqm vàezwio mặxnnyt cônmfh ta.

An Tâyrwkycạccfd cạccfdezwio ngưovapyrwki anh ta nhưovapng vẫtwlvn khônmfhng cójvye hiệmektu quảouio,cônmfh tabắixxct đnmfhvnvsu căyaegng thẳezikng. Sao lạccfdi nhưovap vậfohxy đnmfhưovapkvlvc? Khônmfhng mộiehot ngưovapyrwki đnmfhàezwin ônmfhng nàezwio cójvye thểvnvs thoáyrwkt khỏfssji sựkpzgyrwkm dỗyrwk củgbbxa cơsvzr thểvnvsnmfh ta.

htwkc nàezwiy, khuônmfhn mặxnnyt tuyệmektt đnmfhpfrup củgbbxa An Tâyrwky tràezwin ngậfohxp vẻkpzg giậfohxn dữsvzrezwi thấkhnnt bạccfdi, làezwim méluxuo mójvye cửpjci chỉvnvs quyếovapn rũccfd ban đnmfhvnvsu củgbbxa cônmfh ta.

TầvnvsnTrọmiowng Hàezwin nheo mắixxct liếovapc nhìkhnnn An Tâyrwky đnmfhang hơsvzri hoảouiong loạccfdn, rồaueni thờyrwk ơsvzr nhếovapch lêjsjvn mộiehot nụtrclovapyrwki nhưovapjvye nhưovap khônmfhng, làezwim cơsvzr thểvnvs củgbbxa An Tâyrwkybỗyrwkng căyaegng cứiehong lạccfdi.

Anh ta đnmfhãatlj khônmfhng bịkironmfh ta quyếovapn rũccfd nữsvzra!

An Tâyrwky chỉvnvs cảouiom thấkhnny mộiehot luồauenng khíuanv lạccfdnh xônmfhng lêjsjvn từvnpoovaptyivi bàezwin châyrwkn, cônmfh ta vộiehoi vàezwing quay mặxnnyt đnmfhi, khônmfhng dáyrwkm nhìkhnnn thẳezikng vàezwio đnmfhônmfhi mắixxct đnmfháyrwkng sợkvlv củgbbxa Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin.“Nếovaputổhtwkng tàezwii đnmfhếovapn khônmfhng phảouioi làezwi đnmfhvnvsjsjvn giưovapyrwkng vớtyiviAn Tâyrwky, vậfohxy làezwim ơsvzrn vềqwdd cho!”

nmfh ta quay ngưovapyrwki lạccfdi rồaueni đnmfhi đnmfhếovapn ghếovap sofa vàezwi mặxnnyc quầvnvsn áyrwko vàezwio.

Árgjznh mắixxct củgbbxa Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin khônmfhng hềqwdd nhìkhnnn vàezwio cơsvzr thểvnvs đnmfhtwlvy đnmfhàezwi củgbbxa cônmfh ta, từvnpo đnmfhvnvsu đnmfhếovapn cuốmiowi, anh ta khônmfhng hềqwdd bịkirorung đnmfhiehong, bởjirgi vìkhnn trong lòafvung đnmfhãatlj kiêjsjvn đnmfhkironh, hiểvnvsn nhiêjsjvn sẽnmfhjvye mộiehot sứiehoc chịkirou đnmfhkpzgng mạccfdnh mẽnmfh.Trong nhữsvzrng năyaegm tháyrwkng sau nàezwiy, anh ta chỉvnvs cầvnvsn mộiehot ngưovapyrwki phụtrcl nữsvzrezwi Tiêjsjvu Hàezwiezwi,khônmfhng hềqwddjvye hứiehong thúhtwk vớtyivi bấkhnnt kỳgbbx ai kháyrwkc, vìkhnn anh ta khônmfhng phảouioi làezwi mộiehot con thúhtwk!

“Nếovapu cônmfh khônmfhng muốmiown dừvnpong tay, vậfohxy tônmfhi cũccfdng khônmfhng thểvnvs kháyrwkch sáyrwko rồaueni!” Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin cưovapyrwki nhạccfdt. “An Tâyrwky, đnmfhvnvsnmfhi gửpjcii cônmfh qua Đktuhônmfhng Nam Árgjz vậfohxy, mỗyrwki tốmiowi sẽnmfhjvye rấkhnnt nhiềqwddu đnmfhàezwin ônmfhng đnmfhếovapn đnmfhvnvs phụtrclc vụtrcl cho cônmfh!”

An Tâyrwkygiậfohxt mìkhnnnh, cônmfh ta hiểvnvsu ýcjtt anh ta làezwikhnn.Muốmiown báyrwkn cônmfh ta qua mấkhnny hộiehop đnmfhêjsjvm ởjirg Đktuhônmfhng Nam Árgjz, đnmfhvnvs hầvnvsu hạccfd nhữsvzrng têjsjvn đnmfhàezwin ônmfhng thốmiowi tha đnmfhójvye! Khônmfhng! Cônmfh ta khônmfhng thểvnvs đnmfhi đnmfhưovapkvlvc,mộiehot khi đnmfhãatlj đnmfhi thìkhnn đnmfhvnpong hòafvung đnmfhưovapkvlvc quay vềqwdd, cảouio đnmfhyrwki nàezwiy cũccfdng đnmfhvnpong hòafvung.

Nhưovapng cônmfh ta khônmfhng thểvnvs hoảouiong sợkvlv, khônmfhng thểvnvs thừvnpoa nhậfohxn chuyệmektn đnmfhójvyeezwi do cônmfh ta làezwim. “Tổhtwkng tàezwii, tônmfhi thựkpzgc sựkpzg khônmfhng biếovapt anh đnmfhang nójvyei vềqwddyrwki gìkhnn!”

Khônmfhng thừvnpoa nhậfohxn thìkhnn anh ta sẽnmfh khônmfhng làezwim gìkhnn đnmfhưovapkvlvc cônmfh ta, cônmfh tathầvnvsm an ủgbbxi mìkhnnnh nhưovap vậfohxy, trêjsjvn khuônmfhn mặxnnyt đnmfhang cúhtwki gầvnvsm xuốmiowng lạccfdi mộiehot lầvnvsn nữsvzra lójvyee lêjsjvn ýcjtt đnmfhkironh trảouio thùqccg. TầvnvsnTrọmiowng Hàezwin, anhđnmfhvnpong mong tônmfhi sẽnmfh dừvnpong tay, dùqccgnmfhi ngừvnpong tay thìkhnn vẫtwlvn còafvun cójvye Mao Chi Ngônmfhn.Nhưovapng cônmfh ta sẽnmfh khônmfhng chịkirou dừvnpong lạccfdi nhưovap thếovap.

Lạccfdnh lùqccgng thu lạccfdi áyrwknh mắixxct, khẽnmfh đnmfhkgvqng hắixxcng, Tầvnvsn Trọmiowng Hàezwin nhìkhnnn vàezwio khuônmfhn mặxnnyt đnmfhang cúhtwki gầvnvsm xuốmiowng củgbbxa An Tâyrwky: “Vậfohxy thìkhnn thàezwinh thậfohxt xin lỗyrwki!”

Anh ta lấkhnny đnmfhiệmektn thoạccfdi ra vàezwi gọmiowi. “Cửpjciezwii ngưovapyrwki đnmfhếovapn đnmfhâyrwky, bắixxct giữsvzr An Tâyrwky cho tônmfhi!”

Chỉvnvs mộiehot câyrwku đnmfhơsvzrn giảouion nhưovapngđnmfhãatljezwim choAn Tâyrwkysữsvzrng sờyrwk. “Anh khônmfhng đnmfhưovapkvlvc làezwim vậfohxy!TầvnvsnTrọmiowng Hàezwin, anh làezwim vậfohxy làezwi giam giữsvzr tráyrwki pháyrwkp luậfohxt! Sao anh cójvye quyềqwddn kiểvnvsm soáyrwkt tựkpzg do củgbbxa tônmfhi? Tônmfhi phảouioibáyrwko cảouionh sáyrwkt!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.