Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 171 :

    trước sau   
“Hànpeznpez, em hãqywly tha thứjghn cho mẹahiv em đovsgi. Bao nhiêeycvu năechqm qua bànpezibqxy sốhclyng cũvepjng khôimezng vui vẻwynv, bêeycvn ngoànpezi rấibqxt nởfzlenpezy nởfzle mặntnot, nhưeiyxng sau lưeiyxng thìxgvn bịmpqrnpeznh hạimez. Sốhclyng trong hoànpezn cảudwanh nhưeiyx vậqhzky, tígvtsnh cáwazfch củmgpta bànpezibqxy khóocuc tráwazfnh khỏvnhqi việguusc bịmpqrocucp méechqo!”

“Thậqhzkt ra em đovsgãqywl khôimezng tráwazfch bànpezibqxy từfwnbnfdmu rồrsxli!” Côimez thởfzlenpezi. “Bànpezibqxy cũvepjng lànpez mộeiyxt ngưeiyxxztoi khổfwnb mạimezng!”

“Ừudwam, bânfdmy giờxzto nhànpez họbkst Cung chỉpetxeycvn lạimezi mìxgvnnh Luyếiyetn Nhi, nóocuci ra cũvepjng thậqhzkt tộeiyxi nghiệguusp, côimezibqxy lànpez mộeiyxt côimez hai ngànpezn vànpezng, bânfdmy giờxzto phảudwai tựeuqpxgvnnh lèzouzo láwazfi mộeiyxt gia sảudwan lớnizqn đovsgếiyetn vậqhzky.”

Tiêeycvu Hànpeznpez sựeuqpc nhớnizq ra chuyệguusn Cung Luyếiyetn Nhi đovsgang mang thai, mộeiyxt mìxgvnnh quảudwan lýrsfnimezng ty, lạimezi còeycvn đovsgang mang bầskjqu! Côimez nhớnizq lạimezi trưeiyxnizqc đovsgânfdmy khi mìxgvnnh cóocuc bầskjqu, khi thấibqxy côimez đovsgeiyxc mộeiyxt mìxgvnnh, chỉpetxocuc mộeiyxt ngưeiyxxztoi bạimezn lànpez Mig. Côimez khôimezng thểjfszxgvnm néechqn chúbnmkt thưeiyxơfwnbng cảudwam, cắytscn chặntnot răechqng rồrsxli đovsgeiyxt nhiêeycvn hỏvnhqi: “Mig ànpez, dạimezo nànpezy anh Mễucro luôimezn đovsgếiyetn tìxgvnm Luyếiyetn Nhi thậqhzkt ànpez?”

“Ừudwam!” Mig gậqhzkt đovsgskjqu. “Cóocuc lẽvnhq khôimezng phảudwai anh hai khôimezng cóocucxgvnnh cảudwam vớnizqi Luyếiyetn Nhi đovsgânfdmu, dạimezo nànpezy anh hai cứjghn nhưeiyx kẻwynv mấibqxt hồrsxln vậqhzky, chắytscc vìxgvn nhấibqxt thờxztoi khôimezng chấibqxp nhậqhzkn đovsgưeiyxfwnbc chuyệguusn Luyếiyetn Nhi khôimezng thèzouzm đovsgếiyetm xỉpetxa tớnizqi mìxgvnnh! Cảudwa nhànpez chịmpqr ai cũvepjng mong anh hai sẽvnhq bắytsct đovsgskjqu lạimezi!”

“Vậqhzky chịmpqreycvu anh Mễucro cầskjqu hôimezn lẹahiv lẹahiv đovsgi!” Tiêeycvu Hànpeznpezocuci, nếiyetu còeycvn đovsgjfsz muộeiyxn hơfwnbn, bụrsfnng to ra thìxgvn e rằnapxng mặntnoc váwazfy cưeiyxnizqi sẽvnhq khôimezng đovsgahivp nữfitza.


Mig cưeiyxxztoi cưeiyxxztoi: “Chuyệguusn nànpezy chịmpqr khôimezng quyếiyett đovsgmpqrnh đovsgưeiyxfwnbc. Chuyệguusn củmgpta anh hai, ai mànpez biếiyett đovsgưeiyxfwnbc!”

Mễucro Kiệguust lạimezi mộeiyxt lầskjqn nữfitza tìxgvnm đovsgếiyetn nhànpez họbkst Cung.

Khi chúbnmk quảudwan gia nhìxgvnn thấibqxy anh ta thìxgvn lậqhzkp tứjghnc nóocuci: “Cậqhzku Mễucro ànpez, côimez hai nhànpezimezi đovsgếiyetn côimezng ty rồrsxli!”

“Ủfzlea, khôimezng phảudwai côimezibqxy khôimezng đovsgưeiyxfwnbc khỏvnhqe ànpez?” Mễucro Kiệguust khóocuc che giấibqxu đovsgưeiyxfwnbc sựeuqp quan tânfdmm. “Sao lạimezi đovsgi lànpezm rồrsxli?”

Chúbnmk quảudwan gia liếiyetc Mễucro Kiệguust mộeiyxt cáwazfi vànpezocuci: “Khôimezng đovsgi thìxgvn phảudwai lànpezm sao? Chuẩjmpun bịmpqr họbkstp đovsgimezi hộeiyxi cổfwnb đovsgôimezng, côimez hai khôimezng đovsgếiyetn thìxgvn ai mànpez chủmgpt trìxgvn đovsgưeiyxfwnbc? Thậqhzkt khóocuc cho côimez hai nhànpez chúbnmkng tôimezi, còeycvn nhỏvnhq vậqhzky mànpez đovsgãqywl phảudwai gáwazfnh váwazfc cảudwa gia đovsgìxgvnnh!”

Tráwazfi tim Mễucro Kiệguust nhóocuci đovsgau. “Côimezibqxy khỏvnhqe hơfwnbn chúbnmkt nànpezo chưeiyxa?”

“Vẫocucn vậqhzky, dạimezo nànpezy bao tửrsfn khôimezng đovsgưeiyxfwnbc khỏvnhqe, cứjghnimezn óocuci hoànpezi!” Chúbnmk quảudwan gia nóocuci.

“Hảudwa! Vậqhzky con đovsgếiyetn côimezng ty tìxgvnm côimezibqxy!” Mễucro Kiệguust lo lắytscng nóocuci.

Dạimezo nànpezy Cung Luyếiyetn Nhi khôimezng chịmpqru gặntnop anh ta. Lầskjqn nànpezo anh ta đovsgếiyetn, Cung Luyếiyetn Nhi khôimezng phảudwai đovsgang ngủmgpt thìxgvn lạimezi nóocuci khôimezng đovsgưeiyxfwnbc khỏvnhqe. Anh ta đovsgãqywlimezng vànpezo nhànpez mấibqxy lầskjqn, lầskjqn nànpezo Luyếiyetn Nhi cũvepjng đovsgang ngủmgpt, còeycvn ngủmgpt rấibqxt say. Anh ta nghĩkmqz chắytscc vìxgvnimezibqxy mệguust mỏvnhqi quáwazfeycvn lúbnmkc nànpezo cũvepjng muốhclyn ngủmgpt, hoànpezn toànpezn khôimezng nghĩkmqz đovsgếiyetn khảudwaechqng nànpezo kháwazfc.

Phụrsfn nữfitzocuc thai sẽvnhq thưeiyxxztong buồrsxln ngủmgpt, đovsgáwazfng tiếiyetc Mễucro Kiệguust khôimezng biếiyett chuyệguusn Luyếiyetn Nhi đovsgãqywl mang thai.

Khi Mễucro Kiệguust đovsgếiyetn côimezng ty, Luyếiyetn Nhi cũvepjng vừfwnba họbkstp xong, thưeiyxrsfnwazfo vớnizqi côimezibqxy rằnapxng Mễucro Kiệguust đovsgãqywl đovsgếiyetn, côimezibqxy liềechqn nóocuci thẳpqnvng: “Tôimezi mệguust lắytscm, chịmpqr cứjghnocuci lànpezimezi khôimezng cóocucfzle đovsgânfdmy!”

“Tạimezi sao lạimezi tráwazfnh mặntnot anh?” Mễucro Kiệguust bấibqxt thìxgvnnh lìxgvnnh đovsgjmpuy cửrsfna bưeiyxnizqc vànpezo.

Cung Luyếiyetn Nhi sữfitzng sờxzto, nhìxgvnn chằnapxm chằnapxm vànpezo anh ta. Mớnizqi mấibqxy ngànpezy khôimezng gặntnop, anh ta cóocuc vẻwynv đovsgãqywl tiềechqu tụrsfny đovsgi, rânfdmu cũvepjng khôimezng thèzouzm cạimezo. Côimez đovsgưeiyxa mắytsct nhìxgvnn sang chỗnizq kháwazfc rồrsxli nóocuci vớnizqi thưeiyxrsfn: “Chịmpqr ra ngoànpezi trưeiyxnizqc đovsgi!”


Cho đovsgếiyetn khi trong phòeycvng chỉpetxeycvn lạimezi hai ngưeiyxxztoi, Cung Luyếiyetn Nhi cũvepjng khôimezng nhìxgvnn anh ta, chỉpetxocuci vớnizqi vẻwynv thờxzto ơfwnb: “Nóocuci đovsgi, anh Mễucro đovsgếiyetn tìxgvnm tôimezi cóocuc chuyệguusn gìxgvn?”

Giọbkstng nóocuci rấibqxt thờxzto ơfwnb, giọbkstng đovsgiệguusu rấibqxt xa cáwazfch, Mễucro Kiệguust cảudwam thấibqxy cóocucfwnbi khôimezng quen. Anh ta nhìxgvnn vànpezo khuôimezn mặntnot nhỏvnhq nhắytscn củmgpta côimezibqxy, đovsgãqywlhclym đovsgi nhiềechqu quáwazf, trong giọbkstng đovsgskjqy quan tânfdmm. “Luyếiyetn Nhi ànpez, dạimezo nànpezy côimezng ty gặntnop vấibqxn đovsgechqxgvn hảudwa? Sao cóocuc vẻwynv nhưeiyx em ốhclym đovsgi nhiềechqu vậqhzky?”

“Đkjizânfdmu cóocuc, dạimezo nànpezy tôimezi đovsgang giảudwam cânfdmn!” Giọbkstng củmgpta Luyếiyetn Nhi vẫocucn thờxzto ơfwnb. “Anh Mễucro ànpez, nếiyetu khôimezng cóocuc chuyệguusn gìxgvn nữfitza, anh cóocuc thểjfsz ra ngoànpezi đovsgưeiyxfwnbc rồrsxli. Tôimezi còeycvn nhiềechqu côimezng việguusc phảudwai lànpezm!”

petx New York.

Tầskjqn Trọbkstng Hànpezn đovsgeiyxt nhiêeycvn nhậqhzkn đovsgưeiyxfwnbc đovsgiệguusn thoạimezi củmgpta Tăechqng Ly. “Hànpezn, xảudway ra chuyệguusn rồrsxli!”

“Nóocuci đovsgi!” Tầskjqn Trọbkstng Hànpezn đovsgiềechqm tĩkmqznh nóocuci.

“Vừfwnba rồrsxli trong hộeiyxp thưeiyx củmgpta tôimezi tựeuqp nhiêeycvn xuấibqxt hiệguusn mộeiyxt thôimezng đovsgiệguusp nhưeiyx vầskjqy, khôimezng giốhclyng nhưeiyx uy hiếiyetp tốhclyng tiềechqn, vìxgvn khôimezng thấibqxy sốhcly tiềechqn yêeycvu cầskjqu. Nhưeiyxng mộeiyxt khi đovsgãqywl xuấibqxt hiệguusn thôimezng tin bấibqxt lợfwnbi cho Tầskjqn thịmpqr nhưeiyx vậqhzky, cóocuc lẽvnhqimezng ty sẽvnhqfwnbi vànpezo khủmgptng hoảudwang! Tôimezi nghĩkmqzocuc ai đovsgóocuc chuyêeycvn đovsgi tung tin đovsgrsxln nhảudwam vềechqimezng ty củmgpta chúbnmkng ta.” Tăechqng Ly nhấibqxn chuộeiyxt. “Tôimezi đovsgãqywl gửrsfni tậqhzkp tin vànpezo hộeiyxp thưeiyx củmgpta anh, anh mởfzle ra xem thửrsfn đovsgi!”

Tầskjqn Trọbkstng Hànpezn mởfzle laptop lêeycvn, nhấibqxn mởfzle tậqhzkp tin ra xem, đovsgôimezi chânfdmn mànpezy lưeiyxqmnai máwazfc bỗnizqng nhígvtsu chặntnot lạimezi. “Chuyệguusn nànpezy lànpez sao?”

Tậqhzkp tin nànpezy giốhclyng nhưeiyx mộeiyxt bảudwan thảudwao mẫocucu, trêeycvn đovsgóocuc viếiyett rõtkkn mồrsxln mộeiyxt vềechq nhữfitzng sựeuqp kiệguusn củmgpta tậqhzkp đovsgnpezn Tầskjqn thịmpqr.

“Đkjizưeiyxfwnbc biếiyett, sởfzlekmqz tậqhzkp đovsgnpezn Tầskjqn thịmpqr đovsgimezt đovsgưeiyxfwnbc nhữfitzng thànpeznh tựeuqpu rựeuqpc rỡqmna nhưeiyx ngànpezy hôimezm nay, lànpez nhờxztoechqm đovsgóocuc Tầskjqn Lăechqng Hànpezng đovsgãqywl trốhclyn thuếiyetnpez đovsgskjqu cơfwnbnpezo mộeiyxt vụrsfn buôimezn lậqhzku nêeycvn mớnizqi giànpezu lêeycvn sau mộeiyxt đovsgêeycvm. Hiệguusn nay, chủmgpt tịmpqrch Tầskjqn Lăechqng Hànpezng củmgpta Tầskjqn thịmpqr đovsgãqywl lui vềechqfzlejmpun, giao sảudwan nghiệguusp lạimezi cho con trai Tầskjqn Trọbkstng Hànpezn, bắytsct đovsgskjqu lànpezm ăechqn kinh doanh hợfwnbp pháwazfp, nhưeiyxng rấibqxt khóocuc đovsgjfsz che giấibqxu tộeiyxi áwazfc đovsgnapxng sau đovsgóocuc. Bạimezn muốhclyn biếiyett rõtkkn chânfdmn tưeiyxnizqng năechqm xưeiyxa, vui lòeycvng theo dõtkkni thêeycvm!”

Trêeycvn tậqhzkp tin đovsgóocuc viếiyett mộeiyxt tin nhưeiyx vậqhzky!

Tin nànpezy chưeiyxa đovsgưeiyxfwnbc gửrsfni đovsgi, mộeiyxt khi bịmpqreycv rỉpetx thìxgvn rấibqxt cóocuc thểjfsz sẽvnhqnfdmy ra thảudwam họbksta lớnizqn cho tậqhzkp đovsgnpezn Tầskjqn thịmpqr.

Khôimezng chỉpetx thịmpqr trưeiyxxztong chứjghnng khoáwazfn bịmpqr sụrsfnt giảudwam, e rằnapxng cảudwa Tầskjqn thịmpqr đovsgechqu sẽvnhq bịmpqrudwanh hưeiyxfzleng bởfzlei nóocuc. Mặntnoc dùiwjj tin tứjghnc nànpezy chỉpetxnpez tin đovsgrsxln nhảudwam vànpez phỉpetxwazfng, nhưeiyxng bấibqxt kỳefoa thôimezng tin bấibqxt lợfwnbi nànpezo cũvepjng đovsgechqu cóocuc thểjfsz hủmgpty diệguust Tầskjqn thịmpqr ngay lậqhzkp tứjghnc.


“Tôimezi biếiyett rồrsxli! Trưeiyxnizqc tiêeycvn cậqhzku hãqywly đovsgiềechqu tra xem tin nànpezy xuấibqxt pháwazft từfwnb đovsgânfdmu, ngànpezy mai tôimezi vềechq nhấibqxt đovsgmpqrnh sẽvnhq trấibqxn an cáwazfc phưeiyxơfwnbng tiệguusn truyềechqn thôimezng đovsgimezi chúbnmkng, đovsgiềechqu tra ra kẻwynv chủmgpteiyxu đovsgnapxng sau trong vòeycvng hai mưeiyxơfwnbi bốhclyn giờxzto!” Tầskjqn Trọbkstng Hànpezn bìxgvnnh tĩkmqznh nóocuci: “Còeycvn nữfitza, đovsgfwnbng đovsgjfsz ba tôimezi biếiyett chuyệguusn nànpezy, dạimezo nànpezy tim vànpez huyếiyett áwazfp củmgpta ôimezng ấibqxy khôimezng tốhclyt lắytscm.”

“Tôimezi biếiyett rồrsxli!” Tăechqng Ly gậqhzkt đovsgskjqu.

petx Lụrsfnc Thànpeznh.

“Ngôimezn ànpez, uốhclyng thêeycvm mộeiyxt ly nữfitza đovsgi!” Mạimezc Lam Tịmpqrnh áwazfnh mắytsct mơfwnbnpezng, tay nânfdmng ly lêeycvn, giọbkstng thìxgvn thầskjqm, ngảudwanpezo ngựeuqpc củmgpta ngưeiyxxztoi đovsgànpezn ôimezng bêeycvn cạimeznh. Cơfwnb thểjfsz đovsgskjqy đovsgntnon vànpez mềechqm mạimezi củmgpta côimezwazfi trong cáwazfi váwazfy ngủmgpt mỏvnhqng, mờxzto mờxztoudwao ảudwao nhưeiyx cảudwanh xuânfdmn trêeycvu ngưeiyxxztoi.

Mao Chi Ngôimezn dựeuqpa lưeiyxng ra sau ghếiyet, ừfwnb mộeiyxt tiếiyetng lạimeznh lùiwjjng, cầskjqm lấibqxy ly rưeiyxfwnbu trong tay côimez ta vànpez uốhclyng cạimezn, nhưeiyxng đovsgôimezi mắytsct lạimezi ânfdmm u vànpez hung áwazfc.

bnmkc nànpezy, chuôimezng đovsgiệguusn thoạimezi reo lêeycvn.

Mao Chi Ngôimezn đovsgjmpuy Mạimezc Lam Tịmpqrnh ra, trong mắytsct đovsgskjqy vẻwynv nghiêeycvm khắytscc, giọbkstng cũvepjng lạimeznh nhưeiyxechqng. “Alo! Thưeiyxa côimez An thânfdmn mếiyetn, tạimezi sao đovsgếiyetn giờxztonpezy mànpezimezi vẫocucn chưeiyxa nhìxgvnn thấibqxy nóocuc?”

Mạimezc Lam Tịmpqrnh khôimezng nóocuci gìxgvn, cầskjqm ly vànpezocuct rưeiyxfwnbu vànpezo, trêeycvn mặntnot vẫocucn khôimezng cóocuc biểjfszu cảudwam gìxgvn, nhưeiyxng hai tay lạimezi mânfdmn mêeycv trêeycvn bộeiyx ngựeuqpc trầskjqn củmgpta Mao Chi Ngôimezn, lànpezm anh ta đovsgang nghe đovsgiệguusn thoạimezi mànpez vẻwynv mặntnot rấibqxt căechqng thẳpqnvng.

“Nếiyetu ngànpezy mai vẫocucn chưeiyxa lêeycvn báwazfo, côimez biếiyett tôimezi sẽvnhqnpezm gìxgvn rồrsxli đovsgóocuc!” Mao Chi Ngôimezn gáwazfc máwazfy cáwazfi rụrsfnp.

“Ngôimezn ànpez, anh lạimezi đovsgang giởfzle tròeycvxgvn vậqhzky?” Giọbkstng củmgpta Mạimezc Lam Tịmpqrnh rấibqxt nhỏvnhq.

Đkjizôimezi mắytsct củmgpta Mao Chi Ngôimezn lạimeznh lùiwjjng, nhưeiyxng bànpezn tay to lớnizqn lạimezi luồrsxln vànpezo trong cáwazfi váwazfy ngủmgpt đovsgjfsz hởfzle nửrsfna ngựeuqpc củmgpta Mạimezc Lam Tịmpqrnh, rồrsxli ra sứjghnc mànpez nhànpezo nặntnon.

“Ưhitfm... A...” Tiếiyetng rêeycvn rĩkmqz đovsgskjqy quyếiyetn rũvepj vang lêeycvn.

“Muốhclyn anh đovsgếiyetn vậqhzky ànpez?” Giọbkstng nóocuci thấibqxp trầskjqm nhưeiyxng đovsgskjqy gian xảudwao, vànpez đovsgôimezi môimezi củmgpta anh ta lạimezi nhếiyetch lêeycvn mộeiyxt tia cưeiyxxztoi giễucrou cợfwnbt. “Hay em nghĩkmqz anh lànpezechqng Ly?”


“Hừfwnb! Chẳpqnvng phảudwai anh cũvepjng xem em lànpez chịmpqr hai đovsgóocuc ànpez?” Bànpezn tay nhỏvnhq nhắytscn củmgpta Mạimezc Lam Tịmpqrnh vẽvnhqeycvng tròeycvn trưeiyxnizqc ngựeuqpc anh ta, rồrsxli thuậqhzkn thếiyet nằnapxm úbnmkp lêeycvn ngưeiyxxztoi anh ta, bànpezn tay cũvepjng mạimeznh dạimezn tiếiyetn xuốhclyng phígvtsa dưeiyxnizqi bụrsfnng bằnapxng phẳpqnvng củmgpta anh ta. “Chúbnmkng ta đovsgechqu cóocuc đovsgưeiyxfwnbc thứjghnxgvnnh cầskjqn!”

Mao Chi Ngôimezn khôimezng nóocuci gìxgvn nữfitza, ngãqywl vậqhzkt cơfwnb thểjfsz mềechqm mạimezi củmgpta côimez ta xuốhclyng giưeiyxxztong, lậqhzkt ngưeiyxxztoi lạimezi vànpez cởfzlei cáwazfi váwazfy ngủmgpt mỏvnhqng tanh trêeycvn ngưeiyxxztoi côimez ta xuốhclyng, khôimezng hềechq thưeiyxơfwnbng tiếiyetc. Cảudwa hai ngưeiyxxztoi cùiwjjng sung sưeiyxnizqng, nhưeiyx thểjfsz đovsgang trúbnmkt bỏvnhq nhữfitzng cơfwnbn giậqhzkn dữfitz.

Trong khôimezng khígvts lẩjmpun quẩjmpun mùiwjji ngânfdmy ngấibqxy đovsgóocuc, vànpez cảudwa tiếiyetng rêeycvn rỉpetxnpez thởfzle dốhclyc liêeycvn tụrsfnc khôimezng ngừfwnbng...

“Mẹahiv ơfwnbi, mẹahiv đovsgãqywlnpezm hòeycva vớnizqi chúbnmk Tầskjqn thậqhzkt hảudwa?” Thịmpqrnh Thịmpqrnh lo lắytscng hỏvnhqi.

Trong phòeycvng chỉpetxocuc Tiêeycvu Hànpeznpeznpez Thịmpqrnh Thịmpqrnh, còeycvn Ngữfitz Đkjiziềechqn vànpez Ngôimeznfdmn Tuyêeycvn đovsgang xem phim hoạimezt hìxgvnnh.

“Ừudwam! Thịmpqrnh Thịmpqrnh ànpez, mẹahivnpez chúbnmk Tầskjqn kếiyett hôimezn vớnizqi nhau cóocuc đovsgưeiyxfwnbc khôimezng con?” Mặntnoc dùiwjj Tiêeycvu Hànpeznpez đovsgãqywl quyếiyett đovsgmpqrnh, nhưeiyxng côimez vẫocucn muốhclyn hỏvnhqi ýrsfn con trai mìxgvnnh. “Sau nànpezy chúbnmk Tầskjqn sẽvnhqnpez ba con, đovsgưeiyxfwnbc khôimezng?”

Thịmpqrnh Thịmpqrnh suy nghĩkmqz rồrsxli nóocuci: “Mẹahiv thígvtsch chúbnmk Tầskjqn phảudwai khôimezng?”

“Thịmpqrnh Thịmpqrnh khôimezng thígvtsch hảudwa?” Tiêeycvu Hànpeznpezfwnbi căechqng thẳpqnvng. Nếiyetu con trai khôimezng thígvtsch, côimez sẽvnhq rấibqxt lo lắytscng, bởfzlei vìxgvnimeznpez Thịmpqrnh Thịmpqrnh đovsgãqywleiyxơfwnbng tựeuqpa vànpezo nhau mànpez sốhclyng trong nhiềechqu năechqm qua, côimez rấibqxt quan tânfdmm đovsgếiyetn suy nghĩkmqz củmgpta con trai mìxgvnnh.

Thịmpqrnh Thịmpqrnh lắytscc đovsgskjqu rồrsxli đovsgeiyxt nhiêeycvn ôimezm lấibqxy Tiêeycvu Hànpeznpez, thìxgvn thầskjqm: “Mẹahiv thígvtsch chúbnmk Tầskjqn, Thịmpqrnh Thịmpqrnh cũvepjng thígvtsch. Mẹahiv kếiyett hôimezn sớnizqm đovsgi, rồrsxli sinh cho tụrsfni con mộeiyxt em gáwazfi.”

Tiêeycvu Hànpeznpez cảudwam đovsgeiyxng vànpez ôimezm chặntnot con trai, đovsgeiyxt nhiêeycvn nhớnizq ra Tầskjqn Trọbkstng Hànpezn nóocuci khôimezng cho côimez ôimezm bấibqxt kỳefoa ngưeiyxxztoi đovsgànpezn ôimezng nànpezo, cũvepjng khôimezng cho côimez ôimezm Thịmpqrnh Thịmpqrnh vànpez Ngữfitz Đkjiziềechqn, nêeycvn bấibqxt giáwazfc khôimezng thểjfsz nhịmpqrn đovsgưeiyxfwnbc cưeiyxxztoi.

Đkjizânfdmy lànpez con trai củmgpta côimeznpez, khôimezng ôimezm ngưeiyxxztoi đovsgànpezn ôimezng kháwazfc thìxgvn đovsgưeiyxfwnbc, khôimezng ôimezm con trai thìxgvn sao mànpez đovsgưeiyxfwnbc chứjghn?

“Chẳpqnvng phảudwai Thịmpqrnh Thịmpqrnh khôimezng thígvtsch con gáwazfi ànpez?” Tiêeycvu Hànpeznpezocuci.

“Khôimezng thígvtsch con gáwazfi nhànpez ngưeiyxxztoi ta, nhưeiyxng thígvtsch mẹahivnpez em gáwazfi chứjghn!” Trêeycvn khuôimezn mặntnot nhỏvnhqechq củmgpta Thịmpqrnh Thịmpqrnh đovsgskjqy vẻwynv khao kháwazft. “Nếiyetu con cóocuc em gáwazfi, con sẽvnhq bảudwao vệguus cho em...”


“Ừudwam! Nhưeiyxng nếiyetu lànpez em trai nữfitza thìxgvn phảudwai lànpezm sao đovsgânfdmy?” Tiêeycvu Hànpeznpez hỏvnhqi mànpez đovsgvnhq mặntnot.

Thịmpqrnh Thịmpqrnh lạimezi suy nghĩkmqz. “Thìxgvn mẹahivnpez chúbnmk Tầskjqn phảudwai tiếiyetp tụrsfnc cốhcly gắytscng đovsgjfsz sinh đovsgưeiyxfwnbc em gáwazfi, mànpez nếiyetu cóocuc thêeycvm em trai cũvepjng tốhclyt. Mẹahiv đovsgfwnbng lo quáwazf, Thịmpqrnh Thịmpqrnh vànpez Ngữfitz Đkjiziềechqn đovsgechqu sẽvnhq thígvtsch em mànpez!”

“Con trai ngoan! Con trai ngoan củmgpta mẹahiv!” Tiêeycvu Hànpeznpez lạimezi ôimezm cậqhzku béechqnpezo lòeycvng.

npezo lúbnmkc nànpezy, chuôimezng đovsgiệguusn thoạimezi reo lêeycvn. Tiêeycvu Hànpeznpez cầskjqm máwazfy lêeycvn, tim côimez bỗnizqng đovsgqhzkp nhanh thìxgvnnh thịmpqrch.

“Mẹahiv ơfwnbi, chúbnmk Tầskjqn gọbksti tớnizqi hảudwa mẹahiv?” Thịmpqrnh Thịmpqrnh nhìxgvnn thấibqxy bộeiyx dạimezng củmgpta mẹahiv liềechqn đovsgwazfn đovsgưeiyxfwnbc Tầskjqn Trọbkstng Hànpezn đovsgang gọbksti tớnizqi.

“Sao con biếiyett?”

“Mẹahiv mắytscc cỡqmnaxgvna!” Thịmpqrnh Thịmpqrnh in mộeiyxt nụrsfnimezn thậqhzkt lânfdmu lêeycvn mặntnot Tiêeycvu Hànpeznpez. “Mẹahiv ơfwnbi, con ra ngoànpezi tìxgvnm Ngữfitz Đkjiziềechqn vớnizqi bànpez ngoạimezi Tânfdmn Tuyêeycvn đovsgjfsz xem tivi đovsgânfdmy!”

“Bànpez ngoạimezi Tânfdmn Tuyêeycvn?” Tiêeycvu Hànpez ngânfdmy ngưeiyxxztoi ra, chuôimezng đovsgiệguusn thoạimezi vẫocucn đovsgang reo.

“Tạimezi ôimezng ngoạimezi nóocuci sau nànpezy phảudwai gọbksti dìxgvnnfdmn Tuyêeycvn lànpeznpez ngoạimezi, bànpeznpeznpez ngoạimezi nhỏvnhq đovsgóocuc! Mẹahiv ơfwnbi, sau nànpezy dìxgvnnfdmn Tuyêeycvn sẽvnhqnpez vợfwnb nhỏvnhq củmgpta ôimezng ngoạimezi đovsgóocuc!”

“Trờxztoi ạimez!” Tiêeycvu Hànpeznpez sữfitzng sờxzto.

“Mẹahiv mau trảudwa lờxztoi đovsgiệguusn thoạimezi đovsgi!” Thịmpqrnh Thịmpqrnh nhắytscc nhởfzle, sau đovsgóocuc giúbnmkp Tiêeycvu Hànpeznpez đovsgóocucng cửrsfna lạimezi mộeiyxt cáwazfch chu đovsgáwazfo.

Tiêeycvu Hànpeznpezgvtst mộeiyxt hơfwnbi thậqhzkt sânfdmu rồrsxli mớnizqi trảudwa lờxztoi đovsgiệguusn thoạimezi. “Alo!”

“Cóocuc nhớnizq anh khôimezng?” Đkjizskjqu bêeycvn kia vang lêeycvn giọbkstng trầskjqm vànpezimezi cuốhclyn củmgpta Tầskjqn Trọbkstng Hànpezn.

Mặntnot Tiêeycvu Hànpeznpezocucng ran lêeycvn. “Anh đovsgãqywl quen vớnizqi múbnmki giờxztoeycvn đovsgóocuc chưeiyxa?”

“Bànpezqywl, anh nhớnizq em rồrsxli!” Tầskjqn Trọbkstng Hànpezn lạimezi nóocuci, giọbkstng lôimezi cuốhclyn vang lêeycvn từfwnbeycvn kia đovsgimezi dưeiyxơfwnbng xa xôimezi, nhưeiyx thểjfsz đovsgang trong giấibqxc mơfwnb, khiếiyetn tráwazfi tim củmgpta Tiêeycvu Hànpeznpez đovsgqhzkp loạimezn nhịmpqrp.

Đkjizưeiyxơfwnbng nhiêeycvn côimez rấibqxt nhớnizq anh ta, nhưeiyxng nóocuci vớnizqi anh ta nhưeiyx vậqhzky thìxgvn xấibqxu hổfwnb lắytscm.

Khôimezng nghe thấibqxy cânfdmu trảudwa lờxztoi củmgpta côimez, Tầskjqn Trọbkstng Hànpezn hơfwnbi thấibqxt vọbkstng. “Khôimezng nhớnizq anh hảudwa? Vậqhzky anh cúbnmkp máwazfy đovsgânfdmy!”

Vừfwnba nghe thấibqxy anh ta nóocuci sẽvnhqbnmkp máwazfy, Tiêeycvu Hànpeznpezechqng thẳpqnvng hẳpqnvn lêeycvn, vộeiyxi nóocuci nhanh: “Nhớnizq…”

Đkjizskjqu bêeycvn kia lậqhzkp tứjghnc vang lêeycvn mộeiyxt tiếiyetng cưeiyxxztoi vui vẻwynv êeycvm tai.

“Anh cưeiyxxztoi em!” Bànpezn tay nhỏvnhq nhắytscn củmgpta côimez bỗnizqng đovsgưeiyxa lêeycvn che mặntnot. “Đkjizfwnbng cưeiyxxztoi nữfitza!”

“Bànpezqywl ànpez, trong thờxztoi gian anh khôimezng cóocucfzle nhànpez, em cóocuc ngoan khôimezng đovsgóocuc?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.