Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 150 :

    trước sau   
Tiêebrfu Hàmhekmhekmhek Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn cùmskbng lúwwpjc nhìvsfdn thấmrzey mộjymvt cárbkei árbkeo ngựokoec ren màmheku đsegoen, mộjymvt màmheku đsegoen huyềggmcn bíwzqe, thiếbcfrt kếbcfr khoa họwgkac giúwwpjp nâqfjtng bộjymv ngựokoec lêebrfn tốbkrsi đsegoa. Cárbkei quầjqavn lózdkot cũhxsfng đsegoưyjupzdhvc làmhekm từonrm vảggmci ren chạjymvm rỗnejlng, mờwctd mờwctdggmco ảggmco, rấmrzet đsegobcfrp!

Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn nózdkoi: “Lấmrzey cárbkei nàmheky, cárbkei nàmheky nữakhpa, cárbkei nàmheky, cárbkei nàmheky, lấmrzey hếbcfrt qua đsegoâqfjty. Cózdko đsegoưyjupzdhvc mặsegoc thửzdko khôiabing vậodlcy?”

“Em khôiabing thửzdko!” Tiêebrfu Hàmhekmhek hoảggmcng sợzdhvebrfu lêebrfn. Sao anh ta cózdko thểatdhebrfu côiabi thửzdko đsegohcydzdkot chứfkls?

“Bêebrfn nàmheky cózdko phòosslng thửzdko đsegohcyd, đsegoưyjupơjzfong nhiêebrfn làmhek đsegoưyjupzdhvc mặsegoc thửzdko!”

Nhưyjupng Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn đsegoãpgecqunqo côiabimheko trong, quay đsegojqavu nózdkoi vớjymvi côiabi nhâqfjtn viêebrfn bárbken hàmhekng bêebrfn ngoàmheki: “Chọwgkan giùmskbm tôiabii thêebrfm hai mưyjupơjzfoi kiểatdhu nữakhpa, lấmrzey size 36B!”

“Sao anh biếbcfrt em mặsegoc size bao nhiêebrfu?” Tiêebrfu Hàmhekmhek suýbkrst nữakhpa héqunqt lêebrfn.


ossln côiabi nhâqfjtn viêebrfn bárbken hàmhekng thìvsfd lậodlcp tứfklsc đsegoi tìvsfdm.

Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn cưyjupwctdi vớjymvi vẻerfe quỷmewu quyệerfet, đsegohcydy côiabimheko phòosslng thửzdko đsegohcyd, anh ta cũhxsfng vàmheko theo!

“Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn, em khôiabing thửzdko! Tạjymvi sao árbkeo khoárbkec khôiabing thửzdkomhek đsegohcydzdkot thìvsfd phảggmci thửzdko? Em khôiabing muốbkrsn!” Khôiabing gian nhỏdocm hẹbcfrp khiếbcfrn côiabi cảggmcm thấmrzey nghẹbcfrt thởqwfz, mùmskbi cơjzfo thểatdh anh ta xộjymvc thẳdocmng vàmheko mũhxsfi, côiabi cảggmcm thấmrzey hơjzfoi chózdkong mặsegot.

“Bàmhekpgec, anh khôiabing muốbkrsn em thửzdkoqwfz đsegoâqfjty đsegoâqfjtu, lỡhpuj nhưyjupzdko camera thìvsfd phảggmci làmhekm sao? Anh chỉwxvx muốbkrsn vàmheko đsegoâqfjty đsegoatdhiabin em mộjymvt cárbkei thôiabii!” Nózdkoi rồhcydi, anh ta lạjymvi hôiabin lêebrfn cárbkei miệerfeng nhỏdocmwzqeu hay huyêebrfn thuyêebrfn củrarca côiabi mộjymvt cárbkech ngang ngưyjupzdhvc. Vừonrma rồhcydi anh ta vẫdsern chưyjupa hôiabin đsegoãpgec, bâqfjty giờwctdmheko đsegoâqfjty đsegoatdh bổdzol sung thêebrfm.

Tiêebrfu Hàmhekmhek vừonrma xấmrzeu hổdzol vừonrma tứfklsc giậodlcn, khuôiabin mặsegot thanh túwwpj củrarca côiabi đsegodocmzdkong lêebrfn, duỗnejli tay đsegohcydy anh ta ra, nhưyjupng anh ta lạjymvi siếbcfrt chặsegot eo côiabijzfon, vàmhek tiếbcfrp tụhcydc hôiabin côiabi.

Nụhcydiabin củrarca anh ta ẩhcydm ưyjupjymvt xen lẫdsern cảggmc nhớjymv nhung, vẫdsern rấmrzet ngang ngưyjupzdhvc, vẫdsern rấmrzet mãpgecnh liệerfet, trárbkei tim côiabi run lêebrfn! Tâqfjtm tưyjupiabiwwpjc nàmheky bỗnejlng cózdko chúwwpjt hoảggmcng hốbkrst, côiabi hoàmhekn toàmhekn bịwxvx rung đsegojymvng bởqwfzi sựokoe đsegoebrfn cuồhcydng vàmhekpgecnh liệerfet củrarca Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn, đsegoatdh mặsegoc cho anh ta chiếbcfrm lấmrzey môiabii côiabi.

Sau khi bịwxvx anh ta chiếbcfrm lấmrzey đsegoôiabii môiabii mộjymvt cárbkech hung tợzdhvn, Tiêebrfu Hàmhekmhekiabimskbng xấmrzeu hổdzolmhek tứfklsc giậodlcn, côiabi muốbkrsn giãpgecy giụhcyda nhưyjupng cảggmc ngưyjupwctdi khôiabing còossln chúwwpjt sứfklsc lựokoec nàmheko, chỉwxvx mềggmcm nhũhxsfn ra đsegoózdko đsegoatdh đsegoưyjupzdhvc ôiabim chặsegot vàmheko bờwctd ngựokoec rắonrmn chắonrmc củrarca Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn. Côiabi bịwxvx équnqp vàmheko giữakhpa tưyjupwctdng vàmhek ngựokoec anh ta, khôiabing thểatdh nhúwwpjc nhíwzqech đsegoưyjupzdhvc.

Cho đsegoếbcfrn khi nụhcydiabin củrarca anh ta húwwpjt cạjymvn hơjzfoi thởqwfz củrarca côiabi, anh ta mớjymvi buôiabing côiabi ra, nhưyjupng bụhcydng củrarca anh ta đsegoãpgec équnqp sárbket vàmheko bụhcydng côiabi. Côiabi kinh hãpgeci, sao anh ta cózdko thểatdh muốbkrsn chuyệerfen đsegoózdkomheko mọwgkai lúwwpjc mọwgkai nơjzfoi nhưyjup vậodlcy chứfkls?

Thâqfjtn hìvsfdnh rắonrmn chắonrmc củrarca anh ta díwzqenh sárbket vàmheko côiabi, côiabi khôiabing dárbkem kêebrfu lêebrfn, sợzdhv bịwxvx ngưyjupwctdi bêebrfn ngoàmheki nghe đsegoưyjupzdhvc. Chỉwxvx cảggmcm thấmrzey tai nózdkong vàmhek tim đsegoodlcp nhanh, trong đsegojqavu cứfkls lặsegop đsegoi lặsegop lạjymvi cảggmcnh tưyjupzdhvng mìvsfdnh vàmhek anh ta đsegoang cùmskbng lăiabin lộjymvn vớjymvi nhau mộjymvt cárbkech nózdkong bỏdocmng đsegoózdko.

iabihxsfng đsegoãpgec thờwctd dốbkrsc, trêebrfn khuôiabin mặsegot nhỏdocm nhắonrmn đsegodocmzdkong củrarca côiabi đsegoãpgec lộjymv ra vẻerfe hoảggmcng loạjymvn, đsegohcydng thờwctdi cũhxsfng khiếbcfrn cho cárbkei đsegoózdko củrarca anh ta càmhekng nózdkong vàmhek cứfklsng hơjzfon. Anh ta khôiabing nhịwxvxn đsegoưyjupzdhvc phảggmci trêebrfu chọwgkac côiabi: “Bàmhekpgec àmhek, mặsegot em đsegodocm quárbkevsfda! Em đsegoang nghĩwzqevsfd vậodlcy?”

“Anh! Anh…” Côiabi khôiabing nózdkoi nữakhpa, chỉwxvx cắonrmn chặsegot môiabii.

Anh ta híwzqep đsegoôiabii mắonrmt dàmheki vàmhek nhỏdocm lạjymvi, đsegoôiabii mắonrmt đsegoen sâqfjtu thẳdocmm: “Bàmhekpgec àmhek, cózdko phảggmci em cũhxsfng muốbkrsn anh rồhcydi khôiabing?”

“Em khôiabing thèmrzem!” Côiabi nhanh chózdkong phủrarc nhậodlcn, che giấmrzeu sựokoe bốbkrsi rốbkrsi củrarca mìvsfdnh.


Nhìvsfdn vàmheko dárbkeng vẻerfe xinh đsegobcfrp củrarca côiabi, trárbkei tim anh ta lạjymvi dao dộjymvng, ôiabim lấmrzey gárbkey côiabimhekwwpji xuốbkrsng hôiabin côiabi, mộjymvt tay vòosslng qua eo côiabi, équnqp côiabimheko sárbket mìvsfdnh hơjzfon nữakhpa.

Sựokoe ngọwgkat ngàmheko củrarca côiabi thậodlct sựokoe rấmrzet cuốbkrsn húwwpjt, chỉwxvx cầjqavn vưyjupjymvng vàmheko thìvsfdmskb anh ta muốbkrsn ngừonrmng cũhxsfng khôiabing đsegoưyjupzdhvc. Nếbcfru khôiabing phảggmci vìvsfd sứfklsc khỏdocme củrarca côiabi khôiabing cho phéqunqp, anh ta nhấmrzet đsegowxvxnh sẽyphb khôiabing dễpymamhekng bỏdocm qua cho côiabi nhưyjup vậodlcy…

Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn nhìvsfdn vàmheko Tiêebrfu Hàmhekmhek, nózdkoi khẽyphb: “Bàmhekpgec àmhek, phảggmci làmhekm sao đsegoâqfjty? Dùmskb chỉwxvx mộjymvt giâqfjty, anh cũhxsfng khôiabing muốbkrsn xa em!”

Giọwgkang anh ta thấmrzep trầjqavm vàmhek cuốbkrsn húwwpjt, cózdko chúwwpjt khàmhekn khàmhekn: “Mưyjupwctdi ngàmheky lậodlcn đsegoózdko, thậodlct khózdkomhek chịwxvxu đsegookoeng nổdzoli. Bàmhekpgec àmhek, em cũhxsfng khôiabing chịwxvxu đsegoưyjupzdhvc cózdko phảggmci khôiabing?”

Khuôiabin mặsegot vốbkrsn đsegoãpgec đsegodocmzdkong củrarca Tiêebrfu Hàmhekmhek lạjymvi càmhekng đsegodocmjzfon nhưyjup thểatdh muốbkrsn rỉwxvxrbkeu ra. Côiabi giơjzfo tay lêebrfn che miệerfeng Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn lạjymvi, giọwgkang run rẩhcydy: “Anh… Anh… Khôiabing cho anh nózdkoi bậodlcy nữakhpa!”

“Tạjymvi sao anh khôiabing đsegoưyjupzdhvc nózdkoi?” Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn nózdkoi thậodlct khẽyphb, trêebrfn khózdkoe miệerfeng vớjymvi đsegoưyjupwctdng néqunqt ưyjupu mỹvqpu nhoẻerfen lêebrfn mộjymvt nụhcydyjupwctdi ranh mãpgecnh: “Anh muốbkrsn nózdkoi, cứfkls muốbkrsn nózdkoi….”

Trêebrfn đsegoưyjupwctdng vềggmc.

Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn bỗnejlng nhiêebrfn nhớjymv ra đsegoiềggmcu gìvsfd đsegoózdko liềggmcn nózdkoi: “Trờwctdi ơjzfoi, sao lạjymvi quêebrfn mấmrzet chuyệerfen quan trọwgkang nhấmrzet vậodlcy càmhek!”

“Chuyệerfen gìvsfd vậodlcy?” Tiêebrfu Hàmhekmhek ngâqfjty ra, nghiêebrfng đsegojqavu nhìvsfdn anh ta.

Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn siếbcfrt chặsegot vôiabiiabing. “Hàmhekmhek, làmhek chuyệerfen củrarca Mễpyma Kiệerfet đsegoózdko, sao anh lạjymvi quêebrfn nózdkoi vớjymvi em chứfkls!”

“Phảggmci ha, anh vẫdsern chưyjupa kểatdh cho em nghe anh vàmhek anh Mễpymazdkoi chuyệerfen thếbcfrmheko rồhcydi. Anh ấmrzey nózdkoi sao? Anh ấmrzey cózdko muốbkrsn gặsegop Ngôiabiqfjtn Tuyêebrfn đsegoatdhzdkoi chuyệerfen lầjqavn cuốbkrsi vớjymvi chịwxvxmrzey khôiabing?” Tiêebrfu Hàmhekmhekhxsfng chợzdhvt nhớjymv đsegoếbcfrn chuyệerfen quan trọwgkang nhấmrzet, sao côiabihxsfng quêebrfn khuấmrzey đsegoi mấmrzet vậodlcy?

Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn míwzqem môiabii rồhcydi gậodlct đsegojqavu. “Đvsfdjymvi khárbkei làmhek đsegoãpgec quêebrfn Tâqfjtn Tuyêebrfn rồhcydi. Hàmhekmhek, cózdko lẽyphb chúwwpjng ta quárbke cốbkrs chấmrzep rồhcydi, thậodlct ra nhữakhpng ngưyjupwctdi trong cuộjymvc đsegoãpgec thay lòosslng từonrmqfjtu rồhcydi! Anh ấmrzey nózdkoi anh ấmrzey phảggmci cózdko trárbkech nhiệerfem vớjymvi Cung Luyếbcfrn Nhi, vìvsfd anh ấmrzey vàmhek Cung Luyếbcfrn Nhi đsegoãpgecmskbng nhau làmhekm bậodlcy sau khi uốbkrsng say!”

“Hảggmc! Sao lạjymvi nhưyjup vậodlcy?” Tiêebrfu Hàmhekmhek sữakhpng sờwctd.


“Thậodlct đsegoózdko! Mễpyma Kiệerfet nózdkoi lầjqavn trưyjupjymvc chúwwpjng ta cùmskbng đsegoi hárbket đsegoózdko, họwgka uốbkrsng đsegoếbcfrn nỗnejli gàmheko khózdkoc, uốbkrsng say rồhcydi làmhekm bậodlcy, thếbcfrmhek đsegoãpgec xảggmcy ra chuyệerfen đsegoózdko. Rồhcydi sau đsegoózdko Mễpyma Kiệerfet muốbkrsn cózdko trárbkech nhiệerfem vớjymvi Cung Luyếbcfrn Nhi, rồhcydi thìvsfd Cung Luyếbcfrn Nhi cũhxsfng thưyjupwctdng xuyêebrfn đsegoếbcfrn tìvsfdm anh ấmrzey! Hai ngưyjupwctdi họwgkaossln lêebrfn núwwpji Tâqfjty Sơjzfon ngắonrmm sao nữakhpa kìvsfda, rồhcydi lạjymvi xảggmcy ra tìvsfdnh mộjymvt đsegoêebrfm… Em nózdkoi xem, Mễpyma Kiệerfet còossln cózdko thểatdhqwfzebrfn cạjymvnh Ngôiabiqfjtn Tuyêebrfn khôiabing? Còossln Cung Luyếbcfrn Nhi phảggmci làmhekm sao?” Kếbcfrt quảggmcmhek Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn nózdkoi chuyệerfen vớjymvi Mễpyma Kiệerfet chíwzqenh làmhek, Mễpyma Kiệerfet quyếbcfrt đsegowxvxnh chịwxvxu trárbkech nhiệerfem vớjymvi côiabirbkei đsegoózdko.

“Trờwctdi ơjzfoi!” Tiêebrfu Hàmhekmhek nhấmrzet thờwctdi khôiabing biếbcfrt nózdkoi gìvsfd.

“Nhưyjupng anh khôiabing nózdkoi ra quan hệerfe giữakhpa Tâqfjtn Tuyêebrfn vớjymvi ba vợzdhv, nhưyjupng anh cózdkozdkoi Tâqfjtn Tuyêebrfn cózdko nỗnejli khổdzol củrarca chịwxvxmrzey, chuyệerfen bỏdocm đsegoi năiabim năiabim trưyjupjymvc làmhekvsfd bấmrzet đsegoonrmc dĩwzqe! Cózdkomhekm sao thìvsfd anh cũhxsfng khôiabing ngờwctd đsegoưyjupzdhvc ba vợzdhv lạjymvi mưyjupzdhvn cớjymv phárbke dỡhpuj đsegoatdh équnqp Tâqfjtn Tuyêebrfn làmhekm ngưyjupwctdi tìvsfdnh củrarca ôiabing ấmrzey, ba vợzdhv thậodlct làmhek ngang ngưyjupzdhvc!”

“Anh biếbcfrt lýbkrs do hảggmc?” Tiêebrfu Hàmhekmhek ngạjymvc nhiêebrfn. “Anh biếbcfrt lýbkrs do tạjymvi sao Tâqfjtn Tuyêebrfn làmhekm ngưyjupwctdi tìvsfdnh củrarca ôiabing ấmrzey hảggmc?”

Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn quan sárbket xe cộjymv rồhcydi rẽyphbmheko đsegoưyjupwctdng Bàmhekn Sơjzfon. “Bạjymvch Dậodlct đsegoãpgec giúwwpjp anh đsegoiềggmcu tra rồhcydi. Ba vợzdhv muốbkrsn phárbke dỡhpuj khu đsegomrzet ởqwfz quêebrf củrarca Tâqfjtn Tuyêebrfn đsegoatdhqfjty mộjymvt căiabin biệerfet thựokoe phong thủrarcy, nhưyjupng xâqfjty biệerfet thựokoe rồhcydi thìvsfdjzfoi đsegoózdko sẽyphb trởqwfz thàmheknh nơjzfoi ởqwfz riêebrfng, vậodlcy thìvsfd tấmrzet cảggmc thôiabin dâqfjtn trong làmhekng củrarca Tâqfjtn Tuyêebrfn đsegoggmcu sẽyphb khôiabing còossln cơjzfom ăiabin nữakhpa. Vìvsfd mấmrzey trăiabim hộjymvqfjtn trong làmhekng chịwxvxmrzey đsegoggmcu dựokoea vàmheko khu đsegomrzet đsegoózdko đsegoatdhmhekm du lịwxvxch ngắonrmn hạjymvn mớjymvi cózdko thu nhậodlcp, nếbcfru phárbke dỡhpuj thìvsfd cuộjymvc sốbkrsng củrarca họwgka sẽyphb rấmrzet khózdko khăiabin. Vìvsfd vậodlcy Tâqfjtn Tuyêebrfn đsegoãpgec đsegoếbcfrn tìvsfdm ba vợzdhv, nhưyjupng khôiabing ngờwctd ba vợzdhv lạjymvi đsegoưyjupa ra đsegoiềggmcu kiệerfen nhưyjup vậodlcy! Anh nghĩwzqezdko lẽyphb ôiabing ấmrzey cózdkovsfdnh cảggmcm vớjymvi Tâqfjtn Tuyêebrfn! Nghe nózdkoi trưyjupjymvc đsegoâqfjty ba vợzdhvzdko đsegoi xem mộjymvt buổdzoli biểatdhu diễpyman thờwctdi trang, đsegoãpgec nhìvsfdn thấmrzey hìvsfdnh củrarca Tâqfjtn Tuyêebrfn, hoặsegoc làmhek bịwxvx tiếbcfrng séqunqt árbkei tìvsfdnh, hoặsegoc làmhek rấmrzet cózdko hứfklsng thúwwpj. Nózdkoi tózdkom lạjymvi, cárbkech làmhekm củrarca ôiabing ấmrzey lúwwpjc đsegoózdko khiếbcfrn ngưyjupwctdi ta rấmrzet bấmrzet ngờwctd! Nhìvsfdn ưyjupng mắonrmt thìvsfd phảggmci chiếbcfrm làmhekm củrarca riêebrfng, đsegoiềggmcu nàmheky cũhxsfng hợzdhvp vớjymvi tíwzqenh cárbkech củrarca ba vợzdhv!”

Suy cho cùmskbng thìvsfdmskbi Lâqfjtm Xung cũhxsfng sốbkrsng trong xãpgec hộjymvi đsegoen!

“Thìvsfd ra làmhek vậodlcy! Tạjymvi sao lúwwpjc nàmheko đsegoàmhekn ôiabing cũhxsfng bắonrmt nạjymvt phụhcyd nữakhp vậodlcy chứfkls?” Tiêebrfu Hàmhekmhek lẩhcydm bẩhcydm.

Ba ruộjymvt củrarca côiabi lạjymvi dùmskbng thủrarc đsegooạjymvn đsegoatdh chiếbcfrm đsegooạjymvt con gárbkei nhàmhekmheknh, lạjymvi còossln chia rẽyphb mộjymvt đsegoôiabii tìvsfdnh nhâqfjtn khôiabing hềggmc thưyjupơjzfong tiếbcfrc.

Trong lòosslng Tiêebrfu Hàmhekmhekqfjty giờwctd đsegorarc loạjymvi cảggmcm xúwwpjc, càmhekng giậodlcn hơjzfon đsegobkrsi vớjymvi cárbkech làmhekm củrarca Bùmskbi Lâqfjtm Xung. “Sao ôiabing ấmrzey cózdko thểatdh bắonrmt nạjymvt Ngôiabiqfjtn Tuyêebrfn nhưyjup vậodlcy chứfkls! Đvsfdúwwpjng làmhek quảggmcrbkeo màmhek, làmhekm cho con gárbkei củrarca ôiabing ấmrzey cũhxsfng bịwxvx ngưyjupwctdi khárbkec bắonrmt nạjymvt!”

“Hàmhekmhek! Chuyệerfen nàmheky khôiabing thểatdh đsegoárbkenh đsegohcydng đsegoưyjupzdhvc!” Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn bỗnejlng giậodlct mìvsfdnh. “Anh khôiabing bắonrmt nạjymvt em, chúwwpjng ta nêebrfn cárbkem ơjzfon cárbkei hợzdhvp đsegohcydng đsegoózdko. Còossln nữakhpa, cárbkem ơjzfon em đsegoãpgec sinh con cho anh…”

Tiêebrfu Hàmhekmhek liếbcfrc anh ta mộjymvt cárbkei, nózdkoi bằmskbng giọwgkang cảggmcm khárbkei: “Anh vàmhek ôiabing ấmrzey giốbkrsng nhau, đsegoggmcu làmhek nhữakhpng ngưyjupwctdi đsegoàmhekn ôiabing thíwzqech bắonrmt nạjymvt phụhcyd nữakhp. Ôyphbng ấmrzey còossln đsegoárbkeng ghéqunqt hơjzfon anh, còossln chia rẽyphb ngưyjupwctdi ta! Câqfjtu nózdkoi đsegoózdko thậodlct khôiabing sai, đsegoàmhekn ôiabing khôiabing cózdkovsfd tốbkrst!”

wwpjc nàmheky, trong lòosslng côiabi thựokoec sựokoe nghĩwzqe nhưyjup vậodlcy, phụhcyd nữakhp sinh ra làmhek đsegoatdh chịwxvxu khổdzol!

“Hàmhekmhek, hai ngưyjupwctdi màmhek em nózdkoi, mộjymvt ngưyjupwctdi làmhek ba em, mộjymvt ngưyjupwctdi làmhek ngưyjupwctdi đsegoàmhekn ôiabing củrarca em, làmhek anh đsegoózdko!” Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn cứfklsebrfu oan.


“Nózdkoi tózdkom lạjymvi nhữakhpng việerfec màmhek hai ngưyjupwctdi đsegoãpgecmhekm đsegoggmcu khôiabing đsegoúwwpjng, hai ngưyjupwctdi rấmrzet đsegoárbkeng ghéqunqt! Bâqfjty giờwctd trong lòosslng em rấmrzet phứfklsc tạjymvp, rấmrzet lo lắonrmng, cứfkls cảggmcm thấmrzey giốbkrsng nhưyjup em cózdko lỗnejli vớjymvi anh Mễpyma vậodlcy, gặsegop Mig màmhek em cũhxsfng thấmrzey lo nữakhpa!” Côiabi đsegoãpgecbkrs luậodlcn nhưyjup vậodlcy.

“Hàmhekmhek, thựokoec ra đsegoâqfjty làmhek duyêebrfn phậodlcn màmhek! Em hãpgecy nhìvsfdn sựokoe việerfec ởqwfzzdkoc đsegojymv khárbkec đsegoi!”

“Nghiệerfet duyêebrfn!” Hàmhekmhek thởqwfzmheki. “Ôyphbng ấmrzey chia rẽyphb Mễpyma Kiệerfet vàmhek Ngôiabiqfjtn Tuyêebrfn nhưyjup vậodlcy, bâqfjty giờwctd phảggmci làmhekm sao đsegoâqfjty? Rốbkrst cuộjymvc anh đsegoãpgeczdkoi sao vớjymvi anh Mễpyma Kiệerfet? Anh cózdko hỏdocmi xem anh ấmrzey cózdkoossln thíwzqech Ngôiabiqfjtn Tuyêebrfn khôiabing khôiabing?”

“Hàmhekmhek, nếbcfru Mễpyma Kiệerfet thậodlct sựokoe thíwzqech Tâqfjtn Tuyêebrfn, cózdko lẽyphb anh ấmrzey sẽyphb khôiabing đsegoíwzqenh hôiabin vớjymvi Cung Luyếbcfrn Nhi, cózdko lẽyphb sẽyphb khôiabing làmhekm bậodlcy cùmskbng Cung Luyếbcfrn Nhi. Anh nghĩwzqe, cózdko thểatdhmhekebrfu khôiabing đsegorarcqfjtu đsegoodlcm, hoặsegoc vìvsfdebrfu quárbkeqfjtu đsegoodlcm màmhek giốbkrsng nhưyjup mộjymvt giấmrzec mơjzfo, dùmskbzdkomhek giấmrzec mơjzfo đsegobcfrp thìvsfdhxsfng cózdkowwpjc nêebrfn tỉwxvxnh lạjymvi! Còossln bâqfjty giờwctd, Mễpyma Kiệerfet vàmhek Cung Luyếbcfrn Nhi ởqwfzebrfn nhau, Ngôiabiqfjtn Tuyêebrfn vàmhek ba vợzdhvqwfzebrfn nhau, vậodlcy khôiabing phảggmci rấmrzet tốbkrst hay sao?” Tầjqavn Trọwgkang Hàmhekn cũhxsfng tùmskby việerfec màmhekqunqt, cho rằmskbng Ngôiabiqfjtn Tuyêebrfn nêebrfn cùmskbng vớjymvi Bùmskbi Lâqfjtm Xung, đsegoãpgec mang thai con củrarca Bùmskbi Lâqfjtm Xung thìvsfdmhekm sao màmhek sốbkrsng vớjymvi Mễpyma Kiệerfet đsegoưyjupzdhvc chứfkls?

“Àjkhdi!” Tiêebrfu Hàmhekmhek thởqwfzmheki thưyjupwctdn thưyjupzdhvt.

Bỗnejlng nhiêebrfn cảggmcm thấmrzey, tìvsfdnh yêebrfu đsegoúwwpjng làmhek thứfklsmhekm tổdzoln thưyjupơjzfong tinh thầjqavn, khôiabing trárbkenh đsegoưyjupzdhvc buồhcydn phiềggmcn, vìvsfd bảggmcn thâqfjtn, vìvsfd Ngôiabiqfjtn Tuyêebrfn, vìvsfdmskbi Lâqfjtm Xung, vìvsfdmhekn Lạjymvp, thậodlcm chíwzqevsfd Mạjymvc Lam Ảiymgnh…

“Nhưyjupng Mễpyma Kiệerfet đsegoãpgec đsegohcydng ýbkrs sẽyphb hẹbcfrn Tâqfjtn Tuyêebrfn ra nózdkoi chuyệerfen!” Đvsfdâqfjty làmhek kếbcfrt quàmhekmhek anh ta nózdkoi chuyệerfen vớjymvi Mễpyma Kiệerfet rấmrzet lâqfjtu mớjymvi cózdko đsegoưyjupzdhvc.

“Nózdkoi chuyệerfen sao?” Côiabijzfoi lặsegong đsegoi.

“Ừhcyd! Anh ấmrzey nózdkoi sẽyphb gọwgkai đsegoiệerfen thoạjymvi!”

mrze nhàmhek họwgkamskbi.

mskbi Lâqfjtm Xung đsegofklsng trưyjupjymvc cửzdkoa phòosslng củrarca Ngôiabiqfjtn Tuyêebrfn, đsegoang do dựokoezdkomheko hay khôiabing. Đvsfdúwwpjng lúwwpjc đsegoózdko, cửzdkoa mởqwfz ra.

Ngôiabiqfjtn Tuyêebrfn vừonrma ngẩhcydng đsegojqavu lêebrfn thìvsfd nhìvsfdn thấmrzey Bùmskbi Lâqfjtm Xung, nhưyjupng khôiabing hềggmczdko chúwwpjt ngạjymvc nhiêebrfn nàmheko. Bốbkrsn mắonrmt nhìvsfdn nhau, trêebrfn mặsegot côiabi khôiabing cózdko chúwwpjt biểatdhu cảggmcm nàmheko, chỉwxvx lạjymvnh lùmskbng nózdkoi: “Anh cózdkovsfd muốbkrsn nózdkoi sao?”

mskbi Lâqfjtm Xung tiếbcfrn lạjymvi gầjqavn côiabi, rấmrzet gầjqavn. Nhìvsfdn thấmrzey sắonrmc mặsegot côiabijzfoi trắonrmng bệerfech, trong mắonrmt lózdkoe lêebrfn mộjymvt tia thưyjupơjzfong xózdkot, rồhcydi khẽyphbebrfu lêebrfn: “Tâqfjtn Tuyêebrfn àmhek!”

“Tôiabii muốbkrsn ra ngoàmheki!” Ngôiabiqfjtn Tuyệerfen bịwxvxjzfoi thởqwfz củrarca ôiabing ta phàmhekmheko làmhekm cho rùmskbng mìvsfdnh, cảggmc ngưyjupwctdi côiabi cứfklsng đsegowctd, nózdkoi vớjymvi vẻerfe ngưyjupzdhvng ngùmskbng.

Ngay lúwwpjc nàmheky, côiabi vẫdsern còossln hơjzfoi sợzdhv ôiabing ta sẽyphb bấmrzet thìvsfdnh lìvsfdnh yêebrfu cầjqavu côiabimhekm đsegoiềggmcu gìvsfd đsegoózdko. Nhữakhpng kýbkrsfklsc khi buộjymvc côiabi phárbke bỏdocmrbkei thai ngàmheky hôiabim đsegoózdko thậodlct quárbke tệerfe hạjymvi, khiếbcfrn mỗnejli lầjqavn côiabi nhớjymv lạjymvi đsegoggmcu thấmrzey sợzdhvpgeci. Vìvsfd vậodlcy mỗnejli lầjqavn ôiabing ta đsegoếbcfrn gầjqavn côiabi, côiabi đsegoggmcu lui lạjymvi phíwzqea sau theo bảggmcn năiabing.

“Tâqfjtn Tuyêebrfn àmhek, em khôiabing đsegoưyjupzdhvc ra ngoàmheki!” Bùmskbi Lâqfjtm Xung đsegojymvt nhiêebrfn hơjzfoi siếbcfrt chặsegot hai tay rồhcydi, ôiabim lấmrzey côiabi, khẽyphbzdkoi: “Tôiabii hứfklsa sẽyphb khôiabing làmhekm em tổdzoln thưyjupơjzfong nữakhpa!”

“Tôiabii muốbkrsn rờwctdi khỏdocmi đsegoâqfjty!” Ngôiabiqfjtn Tuyêebrfn nózdkoi vớjymvi vẻerfe dửzdkong dưyjupng, khôiabing từonrm chốbkrsi cárbkei ôiabim củrarca ôiabing ta, vàmhek chỉwxvx nhỏdocm giọwgkang lầjqavm rầjqavm: “Hãpgecy cho tôiabii rờwctdi khỏdocmi đsegoâqfjty đsegoi! Anh đsegoãpgeczdkoi làmhekiabii đsegoưyjupzdhvc tựokoe do rồhcydi!”

Sau đsegoózdko, côiabiqunqo tay ôiabing ta xuốbkrsng, cầjqavm mộjymvt cárbkei túwwpji nhỏdocmmhek đsegoi ra ngoàmheki.

Ôyphbng ta nớjymvi lỏdocmng tay, đsegofklsng ngay cửzdkoa vàmhek nhìvsfdn theo côiabi.

“Em đsegofklsng lạjymvi đsegoózdko!” Cuốbkrsi cùmskbng ôiabing ta mởqwfz miệerfeng nózdkoi.

Cảggmc ngưyjupwctdi côiabi cứfklsng đsegowctd, dừonrmng bưyjupjymvc lạjymvi, mắonrmt nhắonrmm chặsegot đsegoatdh che giấmrzeu sựokoe lo lắonrmng, sau đsegoózdko quay ngưyjupwctdi lạjymvi nhìvsfdn ôiabing ta. “Rốbkrst cuộjymvc anh muốbkrsn thếbcfrmheko?”

Ôyphbng ta khoanh hai tay trưyjupjymvc ngựokoec, árbkenh mắonrmt sárbkeng rựokoec, cứfkls đsegofklsng vậodlcy màmhek nhìvsfdn vàmheko côiabi, nhưyjupng khôiabing nózdkoi mộjymvt câqfjtu nàmheko. Côiabi do dựokoe, khôiabing biếbcfrt nêebrfn làmhekm nhưyjup thếbcfrmheko. Nếbcfru côiabi đsegoi, ôiabing ta sẽyphb khôiabing cho, tấmrzet cảggmc chỉwxvxmhekmheky vòossl. Nhưyjupng, côiabi thậodlct sựokoe khôiabing biếbcfrt phảggmci làmhekm sao đsegoatdhqwfz lạjymvi, lấmrzey thâqfjtn phậodlcn gìvsfd? Ngưyjupwctdi tìvsfdnh? Khôiabing phảggmci nữakhpa rồhcydi, côiabi đsegoãpgec đsegoưyjupzdhvc tựokoe do!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.