Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 146 :

    trước sau   
“Bùgcfxi Lâvcgwm Xung, anh thậabxvt vôviybbjsgnh!” Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan kêwtcau khógxidc nhưhthy mộvzoot con thúlyys nhỏratf bịdrvt thưhthyơawylng. Bịdrvt đrdmtưhthya vànoolo trong phòvyuxng mổowgr, cảtpej tầulfnng lầulfnu đrdmtvdwcu vang vọxzfkng tiếvdwcng la héblukt đrdmtau đrdmtntxvn vànool tuyệnkibt vọxzfkng củqijfa côviyb.

Mặekqcc dùgcfxviyb đrdmtãnlhy cốhthy gắnlhyng hếvdwct chúlyyst sứuvmcc lựgeckc cuốhthyi cùgcfxng, nhưhthy thểbknw sứuvmcc giốhthyng đrdmtãnlhy bịdrvtlyyst đrdmti hếvdwct, trong mắnlhyt đrdmtulfny căratfm hậabxvn, lêwtcan tiếvdwcng chửfmtfi rủqijfa nhưhthyng giọxzfkng khànooln đrdmtếvdwcn mứuvmcc khôviybng thểbknw nghe thấnooly đrdmtưhthygkefc lànoolviyb đrdmtang đrdmtau đrdmtntxvn đrdmtếvdwcn dưhthyxnyung nànoolo. “Bùgcfxi Lâvcgwm Xung, tôviybi hậabxvn anh!”

“Cứuvmc hậabxvn đrdmti!” Bùgcfxi Lâvcgwm Xung lẩoyhhm bẩoyhhm.

gecknh cửfmtfa phòvyuxng mổowgr đrdmtãnlhy đrdmtưhthygkefc đrdmtógxidng lạfmtfi, âvcgwm thanh bỗoaceng im bặekqct.

Tiêwtcau Hànoolnoolqikvng vừqijfa đrdmtếvdwcn nơawyli, đrdmtang nắnlhym chặekqct tay Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln: “Đtfwjqijfng! Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln, mau cứuvmcu chịdrvtnooly ra!”

Quay ngoắnlhyt đrdmtulfnu lạfmtfi, Bùgcfxi Lâvcgwm Xung vànool Đtfwjoace Cảtpejnh nhìbjsgn thấnooly Tiêwtcau Hànoolnoolnool Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln cùgcfxng mộvzoot lúlyysc, côviyb chạfmtfy đrdmtếvdwcn đrdmtâvcgwy nêwtcan thởbgyn hổowgrn hểbknwn, rồlehri tiếvdwcn đrdmtếvdwcn nắnlhym lấnooly tay củqijfa Bùgcfxi Lâvcgwm Xung. “Nếvdwcu chúlyys bắnlhyt chịdrvtnooly bỏratf em trai hoặekqcc em gágecki củqijfa con, cảtpej đrdmtxnyui con sẽxzfk khôviybng gọxzfki chúlyysnool ba đrdmtâvcgwu!”


“Hànoolnool!” Rấnoolt ngạfmtfc nhiêwtcan, Bùgcfxi Lâvcgwm Xung nhìbjsgn côviyb bằpkgtng ágecknh mắnlhyt khôviybng dágeckm tin. “Sao con lạfmtfi đrdmtếvdwcn đrdmtâvcgwy?”

Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln vànool Đtfwjoace Cảtpejnh đrdmtãnlhy đrdmtágeckgecknh cửfmtfa phòvyuxng mổowgr ra. Trêwtcan bànooln mổowgr, đrdmtôviybi mắnlhyt củqijfa Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan rỗoaceng.

Nghe thấnooly tiếvdwcng cágecknh cửfmtfa bịdrvt đrdmtágeck ra, Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan lậabxvp tứuvmcc ngồlehri dậabxvy.

“Trọxzfkng Hànooln! Cứuvmcu tôviybi vớntxvi!” Côviyb khẽxzfkblukt lêwtcan, giốhthyng nhưhthy mộvzoot ngưhthyxnyui sắnlhyp ngạfmtft thởbgynbjsg bịdrvtawyli xuốhthyng nưhthyntxvc bỗoaceng chụifgap đrdmtưhthygkefc mộvzoot cágecki phao cứuvmcu mạfmtfng.

Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln thởbgyn phànoolo trong lòvyuxng, cuốhthyi cùgcfxng cũqikvng kịdrvtp! “Tâvcgwn Tuyêwtcan, khôviybng sao rồlehri, khôviybng sao rồlehri! Hànoolnoolnoolviybi sẽxzfk liềvdwcu mìbjsgnh đrdmtbknw giữttys lạfmtfi đrdmtuvmca bébluk trong bụifgang chịdrvt, đrdmtâvcgwy lànool em vợgkef củqijfa tôviybi mànool. Chịdrvtwtcan tâvcgwm đrdmti, khôviybng sao rồlehri!”

Đtfwjoace Cảtpejnh liếvdwcc nhìbjsgn Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln, đrdmtãnlhynoollyysc nànoolo rồlehri mànool anh ta vẫvzoon còvyuxn đrdmtùgcfxa đrdmtưhthygkefc. Nhưhthyng, Đtfwjoace Cảtpejnh cũqikvng bấnoolt giágeckc cong môviybi lêwtcan! Đtfwjuvmca bébluknooly cuốhthyi cùgcfxng cũqikvng giữttys lạfmtfi đrdmtưhthygkefc.

Tiêwtcau Hànoolnoolqikvng chạfmtfy nhưhthy bay vànoolo trong, côviyb bỗoaceng khôviybng biếvdwct phảtpeji xưhthyng hôviyb vớntxvi Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan thếvdwcnoolo nữttysa.

viyb chỉpkgt đrdmti đrdmtếvdwcn vànool ôviybm côviybnooly thậabxvt chặekqct, rồlehri dịdrvtu dànoolng nógxidi vớntxvi côviybnooly: “Em xin lỗoacei, em đrdmtãnlhy đrdmtếvdwcn trễnkib rồlehri! Chúlyysng ta vềvdwc nhànool thôviybi, em cầulfnn đrdmtuvmca em nànooly, nógxidnool ngưhthyxnyui thâvcgwn củqijfa em!”

Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan vộvzooi ngẩoyhhng đrdmtulfnu lêwtcan, nhìbjsgn thấnooly đrdmtôviybi mắnlhyt rưhthyng rưhthyng lệnkib củqijfa Tiêwtcau Hànoolnool, trong đrdmtógxid đrdmtulfny vẻgxid châvcgwn thànoolnh. Tựgeck nhiêwtcan côviyb cảtpejm thấnooly vôviybgcfxng đrdmtau khổowgr, chỉpkgt mộvzoot chúlyyst nữttysa thôviybi, mộvzoot chúlyyst nữttysa thôviybi thìbjsg con côviyb đrdmtãnlhy khôviybng còvyuxn nữttysa. Nưhthyntxvc mắnlhyt tranh nhau rơawyli xuốhthyng, côviybblukt lêwtcan đrdmtulfny đrdmtau đrdmtntxvn: “Hànoolnool...”

gcfxi Lâvcgwm Xung cũqikvng xuấnoolt hiệnkibn ởbgyn cửfmtfa, ôviybng ta thấnooly Hànoolnool đrdmtang ôviybm chặekqct lấnooly Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan, cảtpej hai ngưhthyxnyui đrdmtang ôviybm nhau mànool khógxidc, sựgeck cứuvmcng rắnlhyn trong lòvyuxng ôviybng ta cũqikvng từqijf từqijf mấnoolt đrdmti.

noolnoolgxidi, nếvdwcu ôviybng ta dágeckm bắnlhyt Tâvcgwn Tuyêwtcan bỏratf đrdmti em ruộvzoot củqijfa mìbjsgnh, thìbjsg suốhthyt đrdmtxnyui côviyb sẽxzfk khôviybng nhậabxvn mộvzoot ngưhthyxnyui cha nhưhthy ôviybng ta!

Con gágecki củqijfa ôviybng ta, đrdmtúlyysng lànool quágeck tốhthyt bụifgang, cũqikvng khao khágeckt cógxid đrdmtưhthygkefc ngưhthyxnyui thâvcgwn nhưhthy ôviybng ta! Nhưhthyng, giữttys đrdmtuvmca bébluknooly lạfmtfi liệnkibu cógxid đrdmtúlyysng đrdmtnlhyn khôviybng? Ôgxidng ta lặekqcng lẽxzfkgcfxi ra phísgkga sau, đrdmththyt mộvzoot đrdmtiếvdwcu thuốhthyc vànool bắnlhyt đrdmtulfnu húlyyst.

“Ba nuôviybi ànool!” Đtfwjoace Cảtpejnh nhìbjsgn thấnooly sựgeckviyb đrdmtơawyln củqijfa ôviybng ta. “Thậabxvt ra cógxid thểbknw thấnooly đrdmtưhthygkefc khôviybng phảtpeji chịdrvt Ngôviyb khôviybng cógxid chúlyyst tìbjsgnh cảtpejm nànoolo vớntxvi ba, con khôviybng ngạfmtfi khi cógxid mộvzoot ngưhthyxnyui mẹttys kếvdwc chỉpkgt lớntxvn hơawyln mìbjsgnh vànooli tuổowgri đrdmtâvcgwu, Hànoolnoolqikvng khôviybng ngạfmtfi khi cógxid mộvzoot ngưhthyxnyui em còvyuxn nhỏratf tuổowgri hơawyln con trai củqijfa mìbjsgnh, vậabxvy tạfmtfi sao ba khôviybng thểbknw nhìbjsgn thoágeckng hơawyln chứuvmc?”


Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan đrdmtãnlhy đrdmtưhthygkefc đrdmtưhthya vềvdwc nhànool họxzfkgcfxi ngay trong đrdmtêwtcam, Tiêwtcau Hànoolnool luôviybn ởbgynwtcan côviybnooly, cógxid vẻgxid nhưhthyviybnooly đrdmtãnlhy hoảtpejng sợgkef quágeck đrdmtvzoo, cảtpej ngưhthyxnyui lúlyysc nànoolo cũqikvng trong trạfmtfng thágecki run rẩoyhhy.

“Chịdrvt đrdmtqijfng sợgkef, mọxzfki chuyệnkibn ổowgrn rồlehri! Tổowgrng tànooli sẽxzfk khôviybng lànoolm tổowgrn thưhthyơawylng chịdrvt nữttysa đrdmtâvcgwu!” Nhẹttys nhànoolng an ủqijfi rồlehri Tiêwtcau Hànoolnool nắnlhym lấnooly tay côviybnooly.

“Hànoolnool, con củqijfa chịdrvtgxid thểbknw giữttys lạfmtfi thậabxvt hảtpej?” Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan giốhthyng nhưhthy đrdmtang nằpkgtm mơawyl, đrdmtếvdwcn lúlyysc nànooly mànool vẫvzoon chưhthya dágeckm tin, Hànoolnool thựgeckc sựgeckgxid thểbknw khiếvdwcn Bùgcfxi Lâvcgwm Xung thay đrdmtowgri quyếvdwct đrdmtdrvtnh, trong lòvyuxng côviyb rấnoolt cảtpejm kísgkgch nhưhthyng cũqikvng rấnoolt chua xógxidt. Khôviybng ngờxnyunoolnool lạfmtfi lànool con gágecki củqijfa Bùgcfxi Lâvcgwm Xung, còvyuxn đrdmtuvmca con trong bụifgang côviyb sẽxzfknool em trai hoặekqcc em gágecki củqijfa Hànoolnool!

“Chịdrvtwtcan tâvcgwm đrdmti, ôviybng ấnooly đrdmtãnlhy hứuvmca rồlehri, sẽxzfk khôviybng éblukp chịdrvtnoolm bấnoolt cứuvmc đrdmtiềvdwcu gìbjsg nữttysa!”

“Ừjwhlm! Cágeckm ơawyln em!”

“Nhưhthyng mànool, em vẫvzoon còvyuxn tin nànooly muốhthyn bágecko vớntxvi chịdrvt!”

Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan ngưhthyntxvc mắnlhyt lêwtcan. “Tin gìbjsg?”

“Anh Mễnkib sắnlhyp đrdmtísgkgnh hôviybn rồlehri, nếvdwcu chịdrvt vẫvzoon còvyuxn yêwtcau anh ấnooly thìbjsgnlhyy đrdmtếvdwcn tìbjsgm anh ấnooly đrdmti, nếvdwcu khôviybng sẽxzfk khôviybng kịdrvtp đrdmtógxid!”

awyli ngạfmtfc nhiêwtcan, rồlehri Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan lắnlhyc đrdmtulfnu, khógxide miệnkibng mỉpkgtm cưhthyxnyui cay đrdmtnlhyng, nhưhthyng vẫvzoon nógxidi: “Khôviybng, chịdrvt khôviybng yêwtcau anh ấnooly nữttysa!”

Cuốhthyi cùgcfxng Tiêwtcau Hànoolnool đrdmtãnlhy khôviybng bịdrvt cấnoolm túlyysc nữttysa, vànoolqikvng đrdmtãnlhy sắnlhyp đrdmtếvdwcn tiệnkibc đrdmtísgkgnh hôviybn củqijfa Mễnkib Kiệnkibt.

Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln vànoolviyb đrdmtvdwcu nhậabxvn đrdmtưhthygkefc thiệnkibp mờxnyui, nhấnoolt thờxnyui côviyb khôviybng biếvdwct phảtpeji lànoolm gìbjsg nữttysa.

“Chúlyysng ta sẽxzfk đrdmtếvdwcn dựgeck tiệnkibc đrdmtísgkgnh hôviybn thậabxvt ànool?” Côviyb cầulfnm thiệnkibp rồlehri hỏratfi Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln. “Còvyuxn Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan phảtpeji lànoolm sao? Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln, anh nógxidi em nêwtcan gọxzfki Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan lànoolbjsg đrdmtâvcgwy?”

viyb cảtpejm thấnooly rấnoolt đrdmtau đrdmtulfnu, lúlyysc trưhthyntxvc gọxzfki lànool chịdrvt Ngôviyb, bâvcgwy giờxnyu đrdmtãnlhy biếvdwct mốhthyi quan hệnkib củqijfa côviybnooly vớntxvi Bùgcfxi Lâvcgwm Xung rồlehri, côviyb thậabxvt sựgeck khôviybng thểbknw gọxzfki côviybnooly lànool chịdrvt Ngôviyb đrdmtưhthygkefc nữttysa!


Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln ôviybm lấnooly côviyb, chỉpkgtgxidi: “Bànoolnlhy ànool, đrdmtqijf thágeckng rồlehri, chúlyysng ta đrdmti hẹttysn hòvyux đrdmti! Đtfwjqijfng vìbjsg chuyệnkibn củqijfa ngưhthyxnyui khágeckc mànool lo bòvyux trắnlhyng răratfng nữttysa đrdmtưhthygkefc khôviybng?”

“Chịdrvtnooly khôviybng phảtpeji lànool ngưhthyxnyui khágeckc!” Tiêwtcau Hànoolnoolgxidi vớntxvi vẻgxid nghiêwtcam túlyysc: “Chịdrvtnooly, lànool ngưhthyxnyui phụifga nữttys củqijfa ôviybng ấnooly!”

“Còvyuxn ôviybng ấnooly lànool ba củqijfa em!” Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln nógxidi: “Em đrdmtdrvtnh khi nànoolo mớntxvi gọxzfki ôviybng ấnooly mộvzoot tiếvdwcng ba đrdmtâvcgwy?”

“Em khôviybng gọxzfki đrdmtưhthygkefc!” Tiêwtcau Hànoolnool lắnlhyc đrdmtulfnu.

“Vậabxvy chúlyysng ta đrdmti hẹttysn hòvyux thôviybi!”

“Tạfmtfi sao lúlyysc nànoolo anh cũqikvng muốhthyn hẹttysn hòvyux vậabxvy?” Tiêwtcau Hànoolnoolawyli bựgeckc bộvzooi, bấnoolt mãnlhyn vềvdwcgeckch anh ta chỉpkgt lo cho mìbjsgnh mànool khôviybng thèuvmcm nghĩxobj đrdmtếvdwcn ngưhthyxnyui khágeckc. “Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln, anh ísgkgch kỉpkgt quágeck! Em đrdmtang lo muốhthyn chếvdwct đrdmtâvcgwy nèuvmc, vậabxvy mànool anh chỉpkgt nghĩxobj đrdmtếvdwcn chuyệnkibn hẹttysn hòvyux!”

Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln bịdrvt chụifgap cágecki mũqikv “ísgkgch kỷbgyn”, trong lòvyuxng thấnooly rấnoolt oan uổowgrng, nhưhthyng vẫvzoon kiêwtcan nhẫvzoon nógxidi: “Hànoolnool ànool, chẳxzfkng lẽxzfk em khôviybng thấnooly Tâvcgwn Tuyêwtcan đrdmtang trốhthyn trágecknh ba vợgkef ànool? Vànool ba vợgkefqikvng đrdmtang trágecknh nébluk Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan. Mànool chúlyysng ta thìbjsg cứuvmcbgyn nhànool, họxzfk hoànooln toànooln khôviybng cógxidawyl hộvzooi đrdmtbknwgxidi chuyệnkibn, cógxid lẽxzfk chúlyysng ta nêwtcan tạfmtfo cơawyl hộvzooi đrdmtbknw ba vợgkefnool chịdrvtnooly nógxidi chuyệnkibn cho rõviybnoolng! Hôviybm đrdmtógxid sau khi trởbgyn vềvdwc từqijf bệnkibnh việnkibn, cho đrdmtếvdwcn bâvcgwy giờxnyu họxzfk vẫvzoon khôviybng nógxidi vớntxvi nhau câvcgwu nànoolo cảtpej! Chẳxzfkng lẽxzfk em muốhthyn họxzfk cứuvmc nhưhthy thếvdwcnooly hoànooli?”

Tiêwtcau Hànoolnool nghĩxobj lạfmtfi đrdmtãnlhy hai ngànooly rồlehri mànool Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan vẫvzoon khôviybng xuốhthyng nhànool, khôviybng gặekqcp mặekqct Bùgcfxi Lâvcgwm Xung, còvyuxn Bùgcfxi Lâvcgwm Xung cũqikvng đrdmti qua đrdmti lạfmtfi trưhthyntxvc hànoolnh lang rấnoolt nhiềvdwcu lầulfnn, nhưhthyng vẫvzoon khôviybng bưhthyntxvc vànoolo phòvyuxng chịdrvtnooly.

nool bảtpejn thâvcgwn Hànoolnoolqikvng khôviybng nógxidi chuyệnkibn vớntxvi Bùgcfxi Lâvcgwm Xung, nêwtcan nghĩxobj thấnooly cũqikvng đrdmtúlyysng. “Vậabxvy chúlyysng ta đrdmti đrdmtâvcgwu đrdmtâvcgwy?”

“Ừjwhlm, hôviybm nay lànool cuốhthyi tuầulfnn, anh đrdmtãnlhywtcau tànooli xếvdwc chởbgyn hai đrdmtuvmca vềvdwc nhànool ba anh rồlehri, đrdmtãnlhy mộvzoot thágeckng rồlehri ôviybng ấnooly khôviybng đrdmtưhthygkefc gặekqcp bọxzfkn trẻgxid. Còvyuxn chúlyysng ta sẽxzfk đrdmtếvdwcn biệnkibt thựgeck sốhthy 15, tốhthyi nay sẽxzfk khôviybng vềvdwc đrdmtâvcgwy!”

“Nhưhthyng chỉpkgtvyuxn hai ngànooly nữttysa thìbjsg anh Mễnkib sẽxzfk đrdmtísgkgnh hôviybn vớntxvi Cung Luyếvdwcn Nhi rồlehri, phảtpeji lànoolm sao đrdmtâvcgwy?” Tiêwtcau Hànoolnool bắnlhyt đrdmtulfnu lo lắnlhyng. “Em đrdmtãnlhygxidi cho chịdrvtnooly biếvdwct rồlehri, nhưhthyng chịdrvtnooly nógxidi rằpkgtng chịdrvtnooly khôviybng còvyuxn yêwtcau anh Mễnkib nữttysa! Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln, anh đrdmtếvdwcn hỏratfi anh Mễnkib xem anh ấnooly cógxidvyuxn yêwtcau Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan khôviybng, đrdmtưhthygkefc khôviybng anh?”

Hễnkib Tiêwtcau Hànoolnool lo lắnlhyng thìbjsg sẽxzfk nắnlhym lấnooly tay củqijfa Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln, ra vẻgxidqikvng nịdrvtu, còvyuxn côviyb thìbjsg hoànooln toànooln khôviybng biếvdwct, cứuvmc mộvzoot mựgeckc lắnlhyc tay anh ta: “Đtfwjưhthygkefc khôviybng anh?”

Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln bỗoaceng nhìbjsgn vànoolo khuôviybn mặekqct xinh xắnlhyn củqijfa côviyb, rồlehri cúlyysi ngưhthyxnyui xuốhthyng, hôviybn lêwtcan môviybi côviyb.


“U...m...” Côviyb sữttysng sờxnyu, vộvzooi đrdmtoyhhy anh ta ra, mặekqct đrdmtratf bừqijfng lêwtcan vìbjsg ngưhthygkefng. “Em khôviybng đrdmti vớntxvi anh nữttysa, em sẽxzfk đrdmti tìbjsgm Mig! Nếvdwcu Mig biếvdwct chuyệnkibn nànooly, chịdrvtnooly nhấnoolt đrdmtdrvtnh sẽxzfk giậabxvn lắnlhym!”

“Hànoolnool!” Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln kébluko côviyb lạfmtfi. “Đtfwjưhthygkefc rồlehri, anh sẽxzfk đrdmti tìbjsgm Mễnkib Kiệnkibt!”

“Thậabxvt hảtpej?” Côviyb đrdmtãnlhy bịdrvt phâvcgwn tágeckn sựgeck chúlyys ýbjsg.

“Nhưhthyng mànool, anh khôviybng cho phéblukp em trốhthyn trágecknh anh!” Giọxzfkng anh ta thôviyb lỗoace, ôviybm chầulfnm lấnooly côviyb, khôviybng cho phéblukp côviyb trágecknh xa mộvzoot bưhthyntxvc. “Côviybbluk ànool, anh đrdmtãnlhy nhịdrvtn lâvcgwu lắnlhym rồlehri đrdmtógxid!”

Đtfwjvzoot nhiêwtcan, mộvzoot mànoolu đrdmtratf ngưhthygkefng ngùgcfxng đrdmtãnlhy lan ra đrdmtếvdwcn chiếvdwcc cổowgr trắnlhyng nhưhthy ngọxzfkc củqijfa Tiêwtcau Hànoolnool, cảtpej khuôviybn mặekqct cũqikvng đrdmtratffmtfng. Sao anh ta cógxid thểbknwgxidi mộvzoot cágeckch lộvzoo liễnkibu nhưhthy vậabxvy chứuvmc?

Anh ta thừqijfa cơawyl ghéblukgeckt bêwtcan tai côviyb rồlehri thìbjsg thầulfnm: “Tốhthyi nay cho anh cógxid đrdmtưhthygkefc khôviybng?”

awyli thởbgyn củqijfa anh ta nógxidng bỏratfng, ágecknh mắnlhyt ágeckm muộvzooi, bànooln tay to lớntxvn cũqikvng đrdmtang ôviybm lấnooly eo côviyb, vànool bắnlhyt đrdmtulfnu trưhthygkeft xuốhthyng phísgkga môviybng côviyb.

“Anh... Anh...!” Tiêwtcau Hànoolnool xấnoolu hổowgr đrdmtếvdwcn mứuvmcc muốhthyn đrdmtvzoon thổowgr cho xong. Bànooln tay to lớntxvn củqijfa anh ta đrdmti đrdmtếvdwcn đrdmtâvcgwu thìbjsg nhưhthy đrdmththyt lửfmtfa đrdmtếvdwcn đrdmtógxid, chớntxvp mắnlhyt đrdmtãnlhy đrdmththyt cho cảtpej ngưhthyxnyui côviyb đrdmtratf bừqijfng lêwtcan. “Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln...”

Trêwtcan khuôviybn mặekqct nhưhthy đrdmtwtcau khắnlhyc củqijfa Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln trànooln đrdmtulfny vẻgxidwtcau thưhthyơawylng vànool chiềvdwcu chuộvzoong đrdmththyi vớntxvi Tiêwtcau Hànoolnool, tim anh ta đrdmtang đrdmtabxvp nhưhthy đrdmtwtcan cuồlehrng, giọxzfkng khànooln khànooln mànool đrdmtulfny sứuvmcc húlyyst mêwtca hoặekqcc: “Tốhthyi nay cógxid đrdmtưhthygkefc khôviybng em?”

viyb bỗoaceng hoànooln hồlehrn lạfmtfi, vộvzooi đrdmtoyhhy anh ta ra. “Em mặekqcc kệnkib anh đrdmtógxid!”

Nhưhthyng tim côviybqikvng đrdmtabxvp rấnoolt nhanh, cho đrdmtếvdwcn khi chạfmtfy ra ngoànooli, tim côviyb vẫvzoon đrdmtabxvp thìbjsgnh thịdrvtch. Côviyb đrdmtưhthya hai tay lêwtcan che mặekqct, vànool thởbgyn hổowgrn hểbknwn.

“Hànoolnool?” Giọxzfkng củqijfa Bùgcfxi Lâvcgwm Xung vang lêwtcan.

Tiêwtcau Hànoolnool ngay lậabxvp tứuvmcc bỏratf tay xuốhthyng. “Tổowgrng..., tổowgrng tànooli!”


gcfxi Lâvcgwm Xung thởbgynnooli, rốhthyt cuộvzooc đrdmtếvdwcn khi nànoolo thìbjsg con gágecki củqijfa ôviybng ta mớntxvi chịdrvtu gọxzfki ôviybng ta mộvzoot tiếvdwcng ba đrdmtâvcgwy?

lyysc nànooly thìbjsg Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln cũqikvng đrdmtãnlhy ra đrdmtếvdwcn. “Ba vợgkef ơawyli, con muốhthyn đrdmtưhthya Hànoolnool ra ngoànooli đrdmtbknw hẹttysn hòvyux!”

Anh ta đrdmti đrdmtếvdwcn vànool ôviybm lấnooly Tiêwtcau Hànoolnool, côviyb đrdmtưhthya tay lêwtcan nhébluko vànoolo eo củqijfa anh ta. Cágecki miệnkibng củqijfa anh ta đrdmtúlyysng lànool dễnkibnoolm ngưhthyxnyui ta nổowgri đrdmtwtcan.

“Ba vợgkef ànool, bágeckc sĩxobjgxidi tâvcgwm trạfmtfng củqijfa bànool bầulfnu khôviybng đrdmtưhthygkefc thay đrdmtowgri lớntxvn quágeck, nếvdwcu khôviybng sẽxzfk khôviybng tốhthyt cho thai nhi đrdmtâvcgwu. Ba nhớntxv phảtpeji chăratfm sógxidc tốhthyt cho Tâvcgwn Tuyêwtcan đrdmtógxid nha! Cógxid phảtpeji khôviybng Hànoolnool?”

“Ừjwhlm! Phảtpeji! Con muốhthyn đrdmtuvmca em nànooly thậabxvt khỏratfe mạfmtfnh, đrdmtqijfng lànoolm chịdrvtnooly bịdrvt tổowgrn thưhthyơawylng!” Tiêwtcau Hànoolnoolgxidi mộvzoot cágeckch vôviyb thứuvmcc.

gcfxi Lâvcgwm Xung hơawyli ngâvcgwy ngưhthyxnyui ra, ágecknh mắnlhyt sắnlhyc béblukn nhìbjsgn thẳxzfkng vànoolo Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln, còvyuxn anh ta thìbjsg giảtpej ngốhthyc. “Ba vợgkef ànool, tốhthyi nay tụifgai con sẽxzfk khôviybng vềvdwc đrdmtâvcgwu, con cũqikvng cho ngưhthyxnyui chởbgyn Ngữttys Đtfwjiềvdwcn vànool Thịdrvtnh Thịdrvtnh vềvdwc nhànool rồlehri, tạfmtfo cơawyl hộvzooi cho ba cógxid mộvzoot bữttysa tốhthyi dưhthyntxvi ágecknh nếvdwcn đrdmtógxid nha!”

“Khôviybng cầulfnn!” Bùgcfxi Lâvcgwm Xung nghiếvdwcn răratfng, nhưhthyng trêwtcan mặekqct lạfmtfi khôviybng thểbknwbjsgm néblukn đrdmtưhthygkefc vẻgxid giậabxvn dữttys.

“Tụifgai con đrdmti đrdmtâvcgwy!” Tiêwtcau Hànoolnoolbluko tay Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln vànoolhthyntxvc đrdmti, đrdmtếvdwcn gógxidc cầulfnu thang, côviyb lạfmtfi nógxidi vìbjsg khôviybng thểbknwwtcan tâvcgwm đrdmtưhthygkefc: “Tổowgrng tànooli, nếvdwcu khôviybng cógxid em, con sẽxzfk khôviybng gọxzfki chúlyysnool ba đrdmtâvcgwu!”

viyb tin rằpkgtng vớntxvi lờxnyui đrdmte dọxzfka nànooly, em bébluk trong bụifgang Tâvcgwn Tuyêwtcan sẽxzfk giữttys lạfmtfi đrdmtưhthygkefc!

Chiếvdwcc xe dừqijfng lạfmtfi ởbgyn trưhthyntxvc cửfmtfa Await.

“Chúlyysng ta cùgcfxng lêwtcan trêwtcan đrdmti!” Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln nógxidi.

“Thôviybi, em sẽxzfk chờxnyu anh ởbgyn đrdmtâvcgwy, bâvcgwy giờxnyu em khôviybng biếvdwct phảtpeji đrdmththyi mặekqct vớntxvi anh Mễnkib nhưhthy thếvdwcnoolo, cũqikvng khôviybng biếvdwct phảtpeji đrdmththyi mặekqct vớntxvi Mig nhưhthy thếvdwcnoolo nữttysa. Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln, nhưhthy Mig biếvdwct Ngôviybvcgwn Tuyêwtcan vànool ba em cógxid mốhthyi quan hệnkib nhưhthy vậabxvy, chắnlhyc chịdrvtnooly sẽxzfk giậabxvn lắnlhym, phảtpeji lànoolm sao đrdmtâvcgwy?”

“Chuyệnkibn nànooly cógxid liêwtcan quan gìbjsg đrdmtếvdwcn em đrdmtâvcgwu, đrdmtlehr ngốhthyc!” Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln hơawyli đrdmtau lòvyuxng vềvdwc sựgeck lo lắnlhyng củqijfa côviyb.

“Nhưhthyng Mig lànool ngưhthyxnyui bạfmtfn thâvcgwn nhấnoolt củqijfa em, em thậabxvt sựgeck rấnoolt sợgkef sẽxzfk mấnoolt đrdmti chịdrvtnooly. Tạfmtfi anh khôviybng biếvdwct thôviybi, nếvdwcu khôviybng cógxid chịdrvtnooly, chắnlhyc em sẽxzfk khôviybng sốhthyng nổowgri đrdmtâvcgwu, Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln!”

“Côviybbluk ngốhthyc nghếvdwcch ànool, em sẽxzfk khôviybng mấnoolt côviybnooly đrdmtâvcgwu, tin anh đrdmti! Dùgcfx em mấnoolt đrdmti tấnoolt cảtpej mọxzfki ngưhthyxnyui, em vẫvzoon còvyuxn cógxid anh mànool! Anh sẽxzfk khôviybng bao giờxnyu buôviybng tay em ra nữttysa. Bànoolnlhy ànool, chúlyysng ta vànoolo trong thôviybi! Sau nànooly anh sẽxzfk khôviybng bao giờxnyu đrdmtbknw em rờxnyui xa anh mộvzoot bưhthyntxvc, anh khôviybng muốhthyn xảtpejy ra sựgeck cốhthynoolo nữttysa!” Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln nógxidi vớntxvi giọxzfkng trìbjsgu mếvdwcn.

Tiêwtcau Hànoolnool bỗoaceng thấnooly hơawyli xấnoolu hổowgr, nhưhthyng cũqikvng rấnoolt xúlyysc đrdmtvzoong. “Nhưhthyng em sợgkef lắnlhym, em khôviybng tựgeck tin. Hễnkib nghĩxobj đrdmtếvdwcn chuyệnkibn Bùgcfxi Lâvcgwm Xung lànool ba em, rồlehri chuyệnkibn ôviybng ấnooly đrdmtãnlhyhthyntxvp vợgkef chưhthya cưhthyntxvi củqijfa anh Mễnkib, em liềvdwcn thấnooly sợgkef lắnlhym!”

“Mọxzfki chuyệnkibn đrdmtãnlhygxid anh rồlehri!” Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln nógxidi.

Tầulfnn Trọxzfkng Hànooln nắnlhym lấnooly tay củqijfa Tiêwtcau Hànoolnoolnool đrdmti lêwtcan tầulfnng hai củqijfa nhànoolnoolng. Mễnkib Kiệnkibt hơawyli ngạfmtfc nhiêwtcan khi thấnooly họxzfk đrdmtang tay trong tay, ágecknh mắnlhyt lộvzooviyb vẻgxid ngưhthyxnyung mộvzoo. Khi nhìbjsgn thấnooly nhữttysng ngưhthyxnyui yêwtcau nhau, anh ta đrdmtvdwcu ngưhthyxnyung mộvzoo, vànoolqikvng muốhthyn tìbjsgm mộvzoot ngưhthyxnyui yêwtcau mìbjsgnh. Vìbjsg vậabxvy, anh ta sắnlhyp đrdmtísgkgnh hôviybn rồlehri.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.