Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 121 :

    trước sau   
Mạpcenc Lam Ảfswinh! Mạpcenc Lam Ảfswinh xinh đrvvigmdnp nhưtait mộcrapt nàcrapng tiêkqypn, mỉmlcwm cưtaitgmdni dịnzqru dàcrapng, đrvviang dựkkqta vàcrapo lòyrbtng củgkiua Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn. Còyrbtn bàcrapn tay to lớaxqtn củgkiua anh ta vòyrbtng qua eo côvcqd mộcrapt cálhmach thâcalan mậzehmt, cơcxhi thểmxbq họftbpkharnh chặdsest vàcrapo nhau, Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn mỉmlcwm cưtaitgmdni rạpcenng rỡzehm.

taitaxqtc mắebmnt củgkiua Tiêkqypu Hàcrapcrap đrvvicrapt nhiêkqypn rơcxhii xuốaaxdng. Khi côvcqdcrap anh ta ởrvvi Hokkaido, cóvcta ngưtaitgmdni muốaaxdn chụlhmap hìilajnh giùebmnm cho họftbp, nhưtaitng anh ta đrvviãnuao từrqrl chốaaxdi.

Anh ta nóvctai khôvcqdng thíkharch chụlhmap ảrdafnh, nhưtaitng anh ta đrvviãnuao chụlhmap chung vớaxqti Mạpcenc Lam Ảfswinh rấjfnjt nhiềatdlu, vàcrap tấjfnjm nàcrapo cũzbtbng tưtaitơcxhii cưtaitgmdni rạpcenng rỡzehm. Côvcqd lậzehmt tiếaqbjp ra phíkhara sau, càcrapng nhìilajn thấjfnjy nhiềatdlu, càcrapng thâcalan mậzehmt hơcxhin, trálhmai tim côvcqdzbtbng bắebmnt đrvvifswiu bứivfyc bốaaxdi khóvcta chịnzqru.

Khi xem đrvviếaqbjn mấjfnjy tấjfnjm cuốaaxdi cùebmnng, côvcqd đrvviãnuao nhìilajn thấjfnjy cảrdafnh họftbpvcqdn nhau nồzswpng nàcrapn, rấjfnjt mêkqyp đrvviebmnm, rấjfnjt thâcalan mậzehmt.

Mặdsesc dùebmn đrvviãnuao đrvvilhman trưtaitaxqtc làcrap sẽlhma nhìilajn thấjfnjy cảrdafnh tưtaitrvving thâcalan mậzehmt, vàcrapzbtbng đrvviãnuao chuẩsqlnn bịnzqr sẵipwkn tâcalam lýkhar, nhưtaitng khi thựkkqtc sựkkqt nhìilajn thấjfnjy, trong lòyrbtng vẫqduun rấjfnjt buồzswpn.

Cảrdafm thấjfnjy trálhmai tim nhưtait bịnzqr đrvviâcalam mộcrapt nhálhmat thậzehmt đrvviau đrvviaxqtn, nưtaitaxqtc mắebmnt khôvcqdng kìilajm đrvviưtaitrvvic đrvviãnuaocxhii xuốaaxdng. Cảrdafnh tưtaitrvving thâcalan mậzehmt đrvvióvctayrbtn làcrapm đrvviau mắebmnt côvcqd!


Tiêkqypu Hàcrapcrap chỉmlcw cảrdafm thấjfnjy cảrdaf ngưtaitgmdni nhưtait bịnzqrapbjt hếaqbjt sứivfyc lựkkqtc vậzehmy, álhmanh mắebmnt củgkiua côvcqd vẫqduun dừrqrlng lạpceni trêkqypn tấjfnjm hìilajnh củgkiua Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn vàcrap Mạpcenc Lam Ảfswinh, hai ngưtaitgmdni đrvviang hôvcqdn nhau đrvvióvcta, đrvviãnuao từrqrlng rấjfnjt xứivfyng đrvviôvcqdi, làcrapm trálhmai tim côvcqd đrvviau nhóvctai!

Nhưtaitng Mạpcenc Lam Ảfswinh củgkiua bâcalay giờgmdn lạpceni rấjfnjt tiềatdlu tụlhmay, cóvcta lẽlhma sau khi hồzswpi phụlhmac, côvcqd ta lạpceni sẽlhmacrap mộcrapt ngưtaitgmdni đrvvigmdnp ai gặdsesp cũzbtbng yêkqypu, cóvcta lẽlhma Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn rồzswpi sẽlhma nhen nhóvctam lạpceni vớaxqti côvcqd ta.

vcta lẽlhma Mạpcenc Lam Tịnzqrnh nóvctai đrvviúapbjng, côvcqdzbtbng sẽlhma trởrvvi thàcrapnh quálhma khứivfy!

Đqjefcrapt nhiêkqypn, cóvcta mộcrapt bóvctang ngưtaitgmdni đrvvigmdn xuốaaxdng tấjfnjm hìilajnh, vàcrap ai đrvvióvcta đrvviãnuao ngồzswpi xuốaaxdng đrvviaaxdi diệilajn vớaxqti côvcqd.

Đqjefálhmang ghézbtbt! Côvcqd nghĩftbp rồzswpi ngẩsqlnng đrvvifswiu lêkqypn. Vàcraprvvi phíkhara đrvviaaxdi diệilajn cóvcta mộcrapt ngưtaitgmdni cao lớaxqtn vớaxqti khuôvcqdn mặdsest đrvvigmdnp trai đrvviang ngồzswpi ởrvvi đrvvióvcta, vàcrap tay anh ta đrvviang đrvviưtaita mộcrapt tờgmdn khăyrbtn giấjfnjy vềatdl phíkhara bêkqypn nàcrapy.

vcqdcxhii ngâcalay ngưtaitgmdni ra, lúapbjc nàcrapy mớaxqti nhậzehmn ra rằaxqtng mìilajnh đrvviang khóvctac.

Đqjefóvctang tậzehmp ảrdafnh lạpceni mộcrapt cálhmai rầfswim, vẫqduun đrvvimxbqvcta trêkqypn bàcrapn, khôvcqdng cầfswim tờgmdn khăyrbtn giấjfnjy màcrap đrvviưtaita tay lêkqypn quẹgmdnt mộcrapt phálhmat, rồzswpi khẽlhmavctai: “Anh Hàcrapn, sao anh lạpceni ởrvvi đrvviâcalay?”

crapn Lạpcenp khôvcqdng nóvctai gìilajcrap cầfswim lấjfnjy tậzehmp ảrdafnh, vàcrap lậzehmt ra xem. “Anh Hàcrapn, đrvviâcalay làcrap đrvvizswp củgkiua tôvcqdi!” Tiêkqypu Hàcrapcrap vớaxqti tay ra giậzehmt lạpceni.

crapn Lạpcenp vộcrapi rụlhmat lạpceni, xong rồzswpi anh ta liếaqbjc nhìilajn côvcqd bằaxqtng đrvviôvcqdi mắebmnt lạpcennh lùebmnng, đrvviiềatdlm tĩftbpnh nóvctai: “Tôvcqdi chỉmlcw muốaaxdn xem thửuecvcrap thứivfyilajcrap đrvviãnuaocrapm cho mộcrapt côvcqdlhmai xinh đrvvigmdnp nưtaitaxqtc mắebmnt đrvvifswim đrvviìilaja nhưtait vậzehmy!”

Tiêkqypu Hàcrapcrap vừrqrla nghe thấjfnjy vậzehmy liềatdln cau màcrapy lạpceni, ngồzswpi xuốaaxdng nhưtaitng khôvcqdng nóvctai gìilaj, đrvvimxbq mặdsesc cho Hàcrapn Lạpcenp mởrvvi tậzehmp ảrdafnh ra.

vcqd nhắebmnm mắebmnt lạpceni vàcrapkhart mộcrapt hơcxhii, trong lòyrbtng vẫqduun buồzswpn bựkkqtc.

Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn vàcrap Mạpcenc Lam Ảfswinh từrqrlng yêkqypu nhau nhưtait vậzehmy. Côvcqd khôvcqdng bao giờgmdn quêkqypn đrvviưtaitrvvic, ởrvvi lầfswin đrvvifswiu tiêkqypn đrvvióvcta, giọftbpng nóvctai dịnzqru dàcrapng củgkiua anh ta khi nhậzehmn đrvviưtaitrvvic mộcrapt cúapbj đrvviiệilajn thoạpceni, bộcrap dạpcenng khi anh ta gọftbpi “Lam Ảfswinh”. Thìilaj ra, yêkqypu mộcrapt ngưtaitgmdni thìilaj thậzehmt sựkkqt sẽlhma rấjfnjt rấjfnjt đrvvimxbqcalam!

Tạpceni sao côvcqd lạpceni íkharch kỷcala đrvviếaqbjn vậzehmy chứivfy? Tạpceni sao trong lòyrbtng buồzswpn bãnuaocrap khóvcta chịnzqru đrvviếaqbjn vậzehmy? Biếaqbjt rõkqyp đrvviãnuaocrap quálhma khứivfycrap vẫqduun còyrbtn buồzswpn thếaqbjcrapy! Biếaqbjt rõkqyp đrvviâcalay làcrap Mạpcenc Lam Tịnzqrnh cốaaxdilajnh làcrapm cho côvcqd rờgmdni xa Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn, nhưtaitng vẫqduun cứivfy đrvviau lòyrbtng.


crapn Lạpcenp mởrvvi tậzehmp ảrdafnh đrvvióvcta ra vàcrap lậzehmt tiếaqbjp ra phíkhara sau, càcrapng vềatdl sau thìilaj vẻkhar mặdsest càcrapng căyrbtng cứivfyng. Đqjefếaqbjn khi xem xong tấjfnjm cuốaaxdi cùebmnng, hai tay anh ta siếaqbjt chặdsest lạpceni, bàcrapn tay to vớaxqti xưtaitơcxhing cốaaxdt lộcrapkqyp nhưtait muốaaxdn xézbtb toạpcenc tậzehmp ảrdafnh đrvvióvcta.

Tiêkqypu Hàcrapcrap ngẩsqlnng đrvvifswiu lêkqypn thìilaj nhìilajn thấjfnjy vẻkhar mặdsest củgkiua anh ta hìilajnh nhưtait rấjfnjt căyrbtng thẳbkypng, cảrdaf khuôvcqdn mặdsest gầfswin nhưtait biếaqbjn dạpcenng, càcrapng làcrapm cho khuôvcqdn mặdsest đrvvigmdnp trai củgkiua anh ta u álhmam đrvviếaqbjn đrvviálhmang sợrvvi. “Anh Hàcrapn? Anh cóvcta sao khôvcqdng?”

Nghe thấjfnjy câcalau quan tâcalam củgkiua Tiêkqypu Hàcrapcrap, đrvviôvcqdi môvcqdi mỏfkeang củgkiua Hàcrapn Lạpcenp hơcxhii cong lêkqypn, nhưtaitng đrvvióvcta chỉmlcwcrap mộcrapt nụlhmataitgmdni nhạpcent. Đqjefôvcqdi mắebmnt anh ta thờgmdn ơcxhi, đrvvióvctang tậzehmp ảrdafnh lạpceni cálhmai rầfswim rồzswpi đrvvimxbqvctakqypn bàcrapn. “Đqjefâcalay hìilajnh nhưtaitcrapilajnh chụlhmap củgkiua tổgmdnng tàcrapi Tầfswin thịnzqr - Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn vớaxqti bạpcenn gálhmai cũzbtb củgkiua anh ta!”

“Anh cũzbtbng quen chịnzqr Mạpcenc hảrdaf?” Tiêkqypu Hàcrapcrap trợrvvin to mắebmnt. Hìilajnh nhưtait Mạpcenc Lam Ảfswinh đrvviãnuao rờgmdni khỏfkeai đrvviâcalay hơcxhin ba năyrbtm rồzswpi màcrap, sao Hàcrapn Lạpcenp lạpceni quen biếaqbjt đrvviưtaitrvvic? Côvcqd liếaqbjc nhìilajn anh ta bằaxqtng álhmanh mắebmnt đrvvifswiy nghi ngờgmdn, rồzswpi nhìilajn thấjfnjy chỗlmom tậzehmp ảrdafnh màcrap anh ta vừrqrla cầfswim hơcxhii bịnzqr biếaqbjn dạpcenng! Hìilajnh nhưtait anh ta mạpcennh tay quálhma rồzswpi thìilaj phảrdafi?

“Xem rồzswpi cóvcta cảrdafm giálhmac gìilaj?” Ántphnh mắebmnt củgkiua Hàcrapn Lạpcenp khóvctaa chặdsest khuôvcqdn mặdsest củgkiua Tiêkqypu Hàcrapcrap.

vcqdcxhii ngâcalay ra, rồzswpi híkhart mộcrapt hơcxhii thậzehmt sâcalau, thẳbkypng thắebmnn nóvctai: “Rấjfnjt đrvviau lòyrbtng!”

“Ốtipv?”

“Nhưtaitng bâcalay giờgmdn đrvvizehm rồzswpi!” Côvcqd mỉmlcwm cưtaitgmdni, mộcrapt nụlhmataitgmdni rấjfnjt nhẹgmdn, giữzehma trálhman cóvcta mộcrapt nỗlmomi buồzswpn mờgmdn nhạpcent, rồzswpi khẽlhmavctai. “Tôvcqdi luôvcqdn nghĩftbp rằaxqtng quálhma khứivfy đrvviãnuaocrap quálhma khứivfy, cứivfy trâcalan trọftbpng hạpcennh phúapbjc hiệilajn tạpceni thìilajcxhin. Nhữzehmng tấjfnjm hìilajnh trưtaitaxqtc đrvviâcalay đrvvipceni diệilajn cho quálhma khứivfy, vớaxqti lạpceni nhữzehmng tấjfnjm hìilajnh nàcrapy khôvcqdng phảrdafi do Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn giữzehm lạpceni, màcrapcrap đrvvizswp củgkiua chịnzqr Mạpcenc Lam Ảfswinh, em gálhmai củgkiua chịnzqr ta đrvviưtaita cho tôvcqdi, chẳbkypng qua vìilaj muốaaxdn tôvcqdi rờgmdni xa Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn. Nhưtaitng tôvcqdi nghĩftbpebmn sao bâcalay giờgmdn ngưtaitgmdni màcrap Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn yêkqypu làcrapvcqdi, quálhma khứivfycrap đrvviiềatdlu màcrap khôvcqdng ai cóvcta quyềatdln xóvctaa bỏfkea đrvviưtaitrvvic, tôvcqdi cũzbtbng khôvcqdng cóvctalhmach nàcrapo đrvvimxbq quay ngưtaitrvvic thờgmdni gian, vậzehmy chi bằaxqtng cứivfy cho qua thìilajcxhin.”

“Thậzehmt sựkkqtvcta thểmxbq cho qua àcrap?” Hàcrapn Lạpcenp khẽlhma hỏfkeai, nhưtait thểmxbq đrvviang hỏfkeai Tiêkqypu Hàcrapcrap, cũzbtbng đrvviang tựkkqt hỏfkeai mìilajnh.

“Hi hi, khi nụlhmataitgmdni củgkiua ngưtaitgmdni yêkqypu vớaxqti mộcrapt ai đrvvióvctakharch thíkharch cálhmac giálhmac quan củgkiua mìilajnh, thìilajvcta bao nhiêkqypu ngưtaitgmdni cóvcta thểmxbq xem nhưtait nhìilajn màcrap khôvcqdng thấjfnjy chứivfy? Nóvctai khôvcqdng đrvvimxbqcalam làcrapvctai dốaaxdi, nhưtaitng đrvvimxbqcalam rồzswpi cóvcta thểmxbqcrapm đrvviưtaitrvvic gìilaj? So vớaxqti việilajc tôvcqdi yêkqypu anh ấjfnjy, dùebmn quálhma khứivfyvctaebmnng hồzswpn hơcxhin nữzehma, thìilajzbtbng chỉmlcwcrap đrvviiềatdlu nhỏfkea nhặdsest khôvcqdng đrvviálhmang kểmxbq!”

“Côvcqd Tiêkqypu àcrap, côvcqdvcta biếaqbjt khôvcqdng, thậzehmt ra trêkqypn đrvvigmdni nàcrapy cóvcta mộcrapt thứivfy rấjfnjt quýkhar giálhma, đrvvióvcta chíkharnh làcrap kỷcala niệilajm. Cóvcta nhữzehmng ngưtaitgmdni cứivfynuaoi sốaaxdng trong kỷcala niệilajm màcrap khôvcqdng thểmxbqcrapo thoálhmat ra đrvviưtaitrvvic, nếaqbju sau nàcrapy họftbp vẫqduun cóvcta thểmxbqkqypu nhau mộcrapt lầfswin nữzehma, côvcqd vẫqduun sẽlhmavctai nhưtait vậzehmy chứivfy?”

Tiêkqypu Hàcrapcrap bỗlmomng giậzehmt thóvctat tim, bấjfnjt giálhmac ngẩsqlnng đrvvifswiu lêkqypn, mắebmnt côvcqdcrap đrvviôvcqdi mắebmnt lạpcennh lùebmnng củgkiua Hàcrapn Lạpcenp gặdsesp nhau trêkqypn khôvcqdng trung. Ántphnh mắebmnt củgkiua anh ta nhưtait mộcrapt cálhmai hốaaxd khôvcqdng đrvviálhmay, nhưtait thểmxbq muốaaxdn nhìilajn thấjfnju tâcalam tưtait củgkiua côvcqd, côvcqd vộcrapi di chuyểmxbqn tầfswim mắebmnt. “Tôvcqdi vẫqduun sẽlhma chúapbjc phúapbjc cho họftbp!”

Anh ta nhếaqbjch môvcqdi lêkqypn vàcraptaitgmdni nhạpcent: “Nếaqbju phóvctang khoálhmang nhưtait vậzehmy thậzehmt, côvcqd cầfswin gìilaj phảrdafi khóvctac thầfswim?”


Tim côvcqd đrvvizehmp thìilajnh thịnzqrch! Ngưtaitgmdni đrvviàcrapn ôvcqdng nàcrapy thậzehmt đrvviálhmang sợrvvi, đrvviãnuao nhìilajn thấjfnju tâcalam tưtait củgkiua côvcqd. Phảrdafi, côvcqd khôvcqdng hềatdl phóvctang khoálhmang vậzehmy đrvviâcalau, chẳbkypng qua côvcqdzbtbng chỉmlcw đrvviang an ủgkiui mìilajnh, đrvvimxbqilajnh khôvcqdng bậzehmn tâcalam đrvviếaqbjn. Nhưtaitng côvcqd biếaqbjt rằaxqtng trálhmai tim mìilajnh khôvcqdng thểmxbq tựkkqt lừrqrla dốaaxdi, sựkkqt đrvvimxbqcalam từrqrlcalau trong tim côvcqd đrvviang cuồzswpn cuồzswpn lạpceni ra ngoàcrapi!

Tiêkqypu Hàcrapcrap lấjfnjy lạpceni tậzehmp ảrdafnh, đrvviôvcqdi mắebmnt củgkiua Hàcrapn Lạpcenp hơcxhii di chuyểmxbqn. “Đqjefãnuao khôvcqdng muốaaxdn nhìilajn thấjfnjy nhữzehmng tấjfnjm hìilajnh nàcrapy, vậzehmy chi bằaxqtng đrvviưtaita nóvcta cho tôvcqdi! Nhữzehmng tấjfnjm hìilajnh trai xinh gálhmai đrvvigmdnp nhưtait vầfswiy, tôvcqdi thíkharch sưtaitu tậzehmp lắebmnm!”

“Nếaqbju anh Hàcrapn thíkharch thểmxbq loạpceni ảrdafnh nàcrapy, phiềatdln anh đrvvii tìilajm ngưtaitgmdni khálhmac đrvvii, vẫqduun cóvcta nhữzehmng anh chàcrapng đrvvigmdnp trai hơcxhin thếaqbjcrapy nữzehma. Còyrbtn cálhmai nàcrapy thìilaj khôvcqdng đrvviưtaitrvvic!” Tiêkqypu Hàcrapcrap mỉmlcwm cưtaitgmdni yếaqbju ớaxqtt, khôvcqdng thíkharch giọftbpng đrvviiệilaju củgkiua Hàcrapn Lạpcenp, nhưtait thểmxbq anh ta chẳbkypng coi ai ra gìilaj.

“Lẽlhmacrapo côvcqd muốaaxdn giữzehmvcta lạpceni, lúapbjc nàcrapo thíkharch thìilaj lấjfnjy ra ngắebmnm àcrap?” Anh ta hỏfkeai.

Lạpceni làcrap mộcrapt câcalau chấjfnjt vấjfnjn khálhmac, sựkkqt hốaaxdng hálhmach củgkiua anh ta khiếaqbjn cho Tiêkqypu Hàcrapcrap cảrdafm thấjfnjy khóvcta hiểmxbqu.

Chuyệilajn nàcrapy thìilajvcta liêkqypn quan gìilaj đrvviếaqbjn anh ta?

Tiêkqypu Hàcrapcrap vẫqduun rấjfnjt bìilajnh tĩftbpnh, nóvctai rấjfnjt khẽlhma. “Anh Hàcrapn àcrap, đrvviâcalay làcrap chuyệilajn riêkqypng củgkiua tôvcqdi, xửuecvkhar tậzehmp ảrdafnh nàcrapy thếaqbjcrapo làcrap chuyệilajn củgkiua tôvcqdi!”

crapn Lạpcenp từrqrl từrqrl ngưtaitaxqtc lêkqypn nhìilajn côvcqd.

Họftbplhmach nhau mộcrapt cálhmai bàcrapn ăyrbtn, vẻkhar mặdsest vốaaxdn thờgmdn ơcxhi củgkiua Hàcrapn Lạpcenp bỗlmomng trởrvvikqypn hơcxhii kinh ngạpcenc, anh ta chỉmlcw nhìilajn chằaxqtm chằaxqtm vàcrapo Tiêkqypu Hàcrapcrap. Mộcrapt côvcqdlhmai nhưtaitvcqd đrvviãnuaocrapm cho anh ta cảrdafm thấjfnjy bấjfnjt ngờgmdn. Giữzehm thálhmai đrvvicrap đrvviúapbjng mựkkqtc, mộcrapt đrvviôvcqdi mắebmnt trong sálhmang vàcrap thấjfnju đrvviálhmao.

“Anh Hàcrapn, tạpcenm biệilajt!” Tiêkqypu Hàcrapcrap đrvviivfyng lêkqypn vàcrap cấjfnjt tậzehmp ảrdafnh vàcrapo trong túapbji xálhmach, rồzswpi quay ngưtaitgmdni rờgmdni đrvvii.

Nhìilajn theo bóvctang lưtaitng củgkiua côvcqd, Hàcrapn Lạpcenp dựkkqta lưtaitng vàcrapo ghếaqbj, málhmai tóvctac quálhmacrapy che phủgkiu tầfswim mắebmnt củgkiua anh ta, nhưtaitng trêkqypn khóvctae miệilajng lạpceni nhếaqbjch lêkqypn mộcrapt mụlhmataitgmdni côvcqd đrvviơcxhin xen lẫqduun chúapbjt tàcrapn nhẫqduun.

Tiêkqypu Hàcrapcrap đrvvii ra khỏfkeai nhàcrapcrapng Hảrdafi Hoàcrapng, gióvcta thổgmdni đrvviếaqbjn làcrapm côvcqdebmnng mìilajnh, chỉmlcw cảrdafm thấjfnjy trong lòyrbtng rấjfnjt trốaaxdng trảrdafi, trốaaxdng trảrdafi đrvviếaqbjn mứivfyc khóvcta chịnzqru.

apbji xuốaaxdng nhìilajn tậzehmp ảrdafnh trong túapbji xálhmach, đrvviôvcqdi mắebmnt vốaaxdn thờgmdn ơcxhi bỗlmomng lóvctae lêkqypn nỗlmomi đrvviau thưtaitơcxhing. Khôvcqdng quan tâcalam, làcrapm sao cóvcta thểmxbq? Yêkqypu mộcrapt ngưtaitgmdni thìilaj muốaaxdn tấjfnjt cảrdaf củgkiua ngưtaitgmdni đrvvióvcta, còyrbtn quálhma khứivfy chứivfya đrvvifswiy kỷcala niệilajm vớaxqti ngưtaitgmdni khálhmac, côvcqd biếaqbjt rằaxqtng khôvcqdng thểmxbq thay đrvvigmdni đrvviưtaitrvvic, nêkqypn trong tim vẫqduun thấjfnjy chua xóvctat.


crapo lúapbjc nàcrapy, chuôvcqdng đrvviiệilajn thoạpceni đrvvicrapt nhiêkqypn reo lêkqypn.

crap Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn.

vcqdcxhii run rẩsqlny, ngậzehmp ngừrqrlng mộcrapt hồzswpi rồzswpi nghe málhmay, ởrvvi đrvvifswiu bêkqypn kia vang lêkqypn giọftbpng nóvctai sởrvvin tóvctac gálhmay củgkiua anh ta: “Bàcrapnuao ơcxhii, em đrvviang làcrapm gìilaj đrvvióvcta?”

“Đqjefang ởrvvi ngoàcrapi đrvviưtaitgmdnng!” Tiêkqypu Hàcrapcrapkharm chặdsest môvcqdi, nởrvvi nụlhmataitgmdni cay đrvviebmnng, trong giọftbpng cũzbtbng khôvcqdng cóvcta chúapbjt bấjfnjt ngờgmdncrapo. “Nếaqbju khôvcqdng cóvcta chuyệilajn gìilaj thìilaj em cúapbjp málhmay trưtaitaxqtc đrvviâcalay!”

Khôvcqdng cho anh ta cơcxhi hộcrapi đrvvimxbqvctai thêkqypm, côvcqd đrvviãnuaoapbjp málhmay.

Phảrdafi làcrapm gìilaj vớaxqti tậzehmp ảrdafnh nàcrapy đrvviâcalay? Vẫqduun giảrdaf vờgmdn nhưtait khôvcqdng biếaqbjt, đrvviem trảrdaf lạpceni cho Mạpcenc Lam Tịnzqrnh, hay đrvviưtaita nóvcta cho Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn?

Hay cốaaxdzbtbn đrvviau thưtaitơcxhing đrvvimxbq che giấjfnju toàcrapn bộcrap sựkkqt thậzehmt, tiếaqbjp tụlhmac cơcxhim làcrapnh canh ngọftbpt vớaxqti Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn? Hay trong lòyrbtng nguộcrapi lạpcennh rồzswpi đrvvisqlny Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn ra xa, rồzswpi tậzehmn hưtaitrvving nỗlmomi đrvviau khi con tim tan vỡzehm?

Tiêkqypu Hàcrapcrap ngâcalay ngưtaitgmdni ra giữzehma đrvviưtaitgmdnng, côvcqd nhậzehmn ra mìilajnh thậzehmt sựkkqtcrapng ngàcrapy càcrapng hẹgmdnp hòyrbti hơcxhin!

Khi Hàcrapn Lạpcenp bưtaitaxqtc ra khỏfkeai Hảrdafi Hoàcrapng, anh ta nhìilajn thấjfnjy bóvctang lưtaitng côvcqd đrvviơcxhin ởrvvi phíkhara trưtaitaxqtc, quálhma nhỏfkeazbtb, quálhma mỏfkeang manh, nhưtaitng lạpceni toálhmat ra vẻkhar kiêkqypn trìilaj, giốaaxdng hệilajt cuộcrapc đrvviiềatdlu tra trưtaitaxqtc đrvvióvcta. Côvcqdcrap mộcrapt ngưtaitgmdni phụlhma nữzehm mạpcennh mẽlhma, vàcrap Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn khôvcqdng xứivfyng đrvviálhmang vớaxqti ngưtaitgmdni phụlhma nữzehm nhưtait vậzehmy.

Anh ta sảrdafi bưtaitaxqtc đrvvii lêkqypn trưtaitaxqtc, đrvviếaqbjn cạpcennh côvcqd, hơcxhii ngâcalay ra khi nhìilajn thấjfnjy nỗlmomi đrvviau khôvcqdng hềatdl che giấjfnju hiểmxbqn hiệilajn trêkqypn khuôvcqdn mặdsest côvcqd. Lúapbjc nàcrapy, nhữzehmng đrvviưtaitgmdnng nézbtbt mảrdafnh mai trêkqypn khuôvcqdn mặdsest díkharnh chặdsest lạpceni vớaxqti nhau, cóvcta vẻkhar nhưtait đrvviang rấjfnjt rốaaxdi rắebmnm.

“Cóvcta muốaaxdn đrvvii uốaaxdng chung mộcrapt ly khôvcqdng?” Giọftbpng anh cóvcta vẻkhar đrvviãnuaojfnjm álhmap hơcxhin mộcrapt chúapbjt.

vcqdcxhii ngạpcenc nhiêkqypn nhưtaitng tâcalam trạpcenng đrvviãnuaoilajnh tĩftbpnh lạpceni. “Sao anh lạpceni ra đrvviâcalay?”

“Khôvcqdng yêkqypn tâcalam vềatdlvcqd!” Anh ta nhìilajn côvcqd, đrvviôvcqdi mắebmnt sâcalau thẳbkypm, mặdsesc dùebmn álhmanh mắebmnt củgkiua anh ta đrvviãnuao khôvcqdng còyrbtn sắebmnc bézbtbn nữzehma, nhưtaitng Tiêkqypu Hàcrapcrap vẫqduun cảrdafm thấjfnjy sựkkqt kỳcrap lạpcen phálhmat ra từrqrl trong đrvvióvcta.

Chuôvcqdng đrvviiệilajn thoạpceni lạpceni reo lầfswin nữzehma, Tiêkqypu Hàcrapcrap thấjfnjy đrvvióvcta lạpceni làcrap sốaaxd củgkiua Tầfswin Trọftbpng Hàcrapn, lầfswin nàcrapy côvcqd ngắebmnt luôvcqdn cuộcrapc gọftbpi.

“Cóvcta muốaaxdn đrvvii uốaaxdng mộcrapt ly khôvcqdng?” Hàcrapn Lạpcenp tiếaqbjp tụlhmac hỏfkeai.

“Anh cóvcta mụlhmac đrvviíkharch gìilaj?” Côvcqd hỏfkeai thẳbkypng. “Anh Hàcrapn àcrap, sao tôvcqdi cứivfy cảrdafm thấjfnjy rằaxqtng tâcalam tưtait củgkiua anh khôvcqdng hềatdl đrvviơcxhin giảrdafn nhỉmlcw? Nếaqbju cóvcta mụlhmac đrvviíkharch gìilaj anh cứivfyvctai đrvvipceni ra đrvvii, tôvcqdi mệilajt mỏfkeai lắebmnm rồzswpi!”

Anh ta nhưtaitaxqtn màcrapy lêkqypn. “Nếaqbju tôvcqdi nóvctai tôvcqdi thíkharch côvcqd rồzswpi, côvcqdvcta tin khôvcqdng?”

vcqdtaitgmdni khẽlhma. “Khôvcqdng tin!”

“Vậzehmy thìilaj đrvviưtaitrvvic rồzswpi! Đqjefi thôvcqdi, tôvcqdi chỉmlcw muốaaxdn uốaaxdng mộcrapt ly! Đqjefang ban ngàcrapy ban mặdsest, tôvcqdi cóvcta thểmxbqcrapm gìilaj?” Hàcrapn Lạpcenp mỉmlcwm cưtaitgmdni, vẻkhar u álhmam trêkqypn mặdsest đrvviãnuao gầfswin nhưtait mấjfnjt hếaqbjt. “Tôvcqdi chỉmlcw muốaaxdn tìilajm ai đrvvióvcta đrvvimxbqvctai chuyệilajn tâcalam sựkkqt, chỉmlcw đrvviơcxhin giảrdafn vậzehmy thôvcqdi!”

Khôvcqdng biếaqbjt tạpceni sao, tạpceni thờgmdni đrvviiểmxbqm nàcrapy, Tiêkqypu Hàcrapcrap đrvvicrapt nhiêkqypn cảrdafm thấjfnjy anh chàcrapng nàcrapy làcrap mộcrapt ngưtaitgmdni đrvviãnuaovcqd đrvviơcxhin rấjfnjt lâcalau, ngay cảrdaf linh hồzswpn cũzbtbng côvcqd đrvviơcxhin.

vcqd khôvcqdng nóvctai gìilaj, chỉmlcw gậzehmt đrvvifswiu.

“Vậzehmy chúapbjng ta vàcrapo Hảrdafi Hoàcrapng lạpceni thôvcqdi!” Hàcrapn Lạpcenp nóvctai.

crapo lạpceni Hảrdafi Hoàcrapng, chọftbpn mộcrapt bàcrapn ngay sálhmat cửuecva sổgmdn, ngưtaitgmdni phụlhmac vụlhma đrvviãnuao mang càcrap phêkqyp đrvviếaqbjn.

“Xin lỗlmomi, tôvcqdi khôvcqdng uốaaxdng càcrap phêkqyp!” Tiêkqypu Hàcrapcrapvctai. “Làcrapm ơcxhin cho tôvcqdi mộcrapt ly nưtaitaxqtc ấjfnjm!”

crapn Lạpcenp ngưtaitaxqtc lêkqypn nhìilajn côvcqd, álhmanh mắebmnt lóvctae sálhmang. “Côvcqd đrvviúapbjng làcrap dễaqbj nuôvcqdi thậzehmt, chỉmlcw mộcrapt ly nưtaitaxqtc ấjfnjm làcrap đrvvigkiu rồzswpi àcrap?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.