Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 117 :

    trước sau   
“Chồdzbeng củnrbqa Mai Tâopffy Vịgzytnh têvdmbn làhjso Tiêvdmbu Nam Bắaamac, cũriicng chíobtrnh làhjso ba ruộiyjvt củnrbqa Hàhjsohjso. Hôkstjn nhâopffn củnrbqa họdzbe đctvqếsmeon khásacl chớligvp nhoásaclng, quen nhau đctvqưpopnsyfsc ba thásaclng thìcmfdpopnligvi, sau đctvqóxpve sinh đctvqưpopnsyfsc mộiyjvt gásacli mộiyjvt trai. Tásaclm năgiqkm trưpopnligvc, Tiêvdmbu Nam Bắaamac chếsmeot trong mộiyjvt vụuhdw tai nạjfznn xe bấkstjt thưpopnttxrng. Cũriicng trong năgiqkm đctvqóxpve, Mai Tâopffy Vịgzytnh kếsmeot hôkstjn vớligvi Cung Bồdzbei Tâopffn. Sásaclu năgiqkm trưpopnligvc, đctvqemyza con trai têvdmbn làhjso Tiêvdmbu Tiêvdmbu cũriicng qua đctvqttxri vìcmfd bệbzolnh tim bẩhjsom sinh.”

“Tásaclm năgiqkm trưpopnligvc đctvqãezir lấkstjy Cung Bồdzbei Tâopffn?” Bùjfzni Lâopffm Xung thấkstjy trong lòitqyng nặgrcsng trĩttxru, nhưpopnligvn màhjsoy lêvdmbn: “Chúwnwwng ta ra tùjfzn mấkstjy năgiqkm rồdzbei?”

“Tásaclm năgiqkm!” Đfnokuymp Cảuceunh nóxpvei.

“Ừwywmm! Con ra ngoàhjsoi đctvqi, ba muốrpnln đctvqưpopnsyfsc yêvdmbn tĩttxrnh mộiyjvt mìcmfdnh!” Bùjfzni Lâopffm Xung đctvqãezir quăgiqkng mìcmfdnh xuốrpnlng ghếsmeo.

Đfnokuymp Cảuceunh nhìcmfdn qua, chỉiuvt cảuceum thấkstjy ba nuôkstji hơiyjvi côkstj đctvqơiyjvn. Anh ta nhìcmfdn vàhjsoo mộiyjvt bêvdmbn mặgrcst củnrbqa ôkstjng ta, muốrpnln nóxpvei đctvqiềummpu gìcmfd đctvqóxpve nhưpopnng cuốrpnli cùjfznng lạjfzni thôkstji. “Ba nuôkstji, con ra ngoàhjsoi đctvqâopffy!”

“Ừwywmm!” Bùjfzni Lâopffm Xung rùjfznng mìcmfdnh mộiyjvt cásacli, đctvqgzytnh vớligvi tay tìcmfdm mộiyjvt đctvqiếsmeou thuốrpnlc. Đfnokuymp Cảuceunh hiểpgoiu ýiuvtvdmbn lậuceup tứemyzc lấkstjy góxpvei thuốrpnlc ra vàhjso đctvqưpopna cho ôkstjng ta mộiyjvt đctvqiếsmeou, sau đctvqóxpve bậuceut lửctvqa châopffm thuốrpnlc giúwnwwp ôkstjng ta.


Khi châopffm thuốrpnlc rồdzbei, anh ta phásaclt hiệbzoln ra đctvqôkstji môkstji đctvqang ngậuceum đctvqiếsmeou thuốrpnlc củnrbqa ba nuôkstji đctvqang run lêvdmbn, hơiyjvi thởrxpvriicng dưpopnttxrng nhưpopn rấkstjt nặgrcsng nềummp.

“Ba nuôkstji, ba khôkstjng sao chứemyz?” Đfnokuymp Cảuceunh hỏoxxli vớligvi vẻjbuh quan tâopffm.

“Đfnokuymp Cảuceunh, con ra ngoàhjsoi đctvqi!” Lạjfzni mộiyjvt lầkkqan nữqfcha đctvquổuympi ngưpopnttxri đctvqi, giọdzbeng ôkstjng ta vôkstjjfznng tẻjbuh nhạjfznt. “Đfnoksiaqng cho ai vàhjsoo làhjsom phiềummpn ba!”

“Dạjfzn!” Đfnokuymp Cảuceunh đctvqàhjsonh phảuceui đctvqi ra ngoàhjsoi.

eziri đctvqếsmeon khi gầkkqan hếsmeot giờttxrhjsom, Bùjfzni Lâopffm Xung vẫzrdgn khôkstjng ra khỏoxxli văgiqkn phòitqyng. Còitqyn Đfnokuymp Cảuceunh đctvqãezirhjsoi lầkkqan chạjfzny đctvqếsmeon trưpopnligvc cásaclnh cửctvqa đctvqang đctvqóxpveng kíobtrn đctvqóxpve, liếsmeoc nhìcmfdn ôkstjng ta, ásaclnh mắaamat cũriicng khôkstjng kévazcm phầkkqan phứemyzc tạjfznp.

Cuốrpnli cùjfznng, Tiêvdmbu Hàhjsohjso khôkstjng nhịgzytn đctvqưpopnsyfsc phảuceui hỏoxxli: “Đfnokuymp Cảuceunh, rốrpnlt cuộiyjvc tổuympng tàhjsoi bịgzyt sao vậuceuy?”

“Khôkstjng, khôkstjng cóxpvecmfd đctvqâopffu!” Đfnokuymp Cảuceunh ngay lậuceup tứemyzc phủnrbq nhậuceun.

Đfnokúwnwwng ngay lúwnwwc nàhjsoy, cásaclnh cửctvqa củnrbqa văgiqkn phòitqyng Bùjfzni Lâopffm Xung mởrxpv ra. Vẻjbuh mặgrcst ôkstjng ta rấkstjt bìcmfdnh tĩttxrnh, nhìcmfdn thấkstjy Tiêvdmbu Hàhjsohjso thìcmfd mỉiuvtm cưpopnttxri nhẹvdmb nhàhjsong, lộiyjvmekk vẻjbuhvdmbu thưpopnơiyjvng. “Hàhjsohjso, vềummp sớligvm chúwnwwt đctvqi, sắaamac mặgrcst côkstj trôkstjng khôkstjng đctvqưpopnsyfsc tốrpnlt lắaamam! Đfnokuymp Cảuceunh, con đctvqưpopna Hàhjsohjso vềummp đctvqi, sau đctvqóxpve đctvqếsmeon nhàhjso ba!”

“Dạjfzn!”

xpvei xong câopffu nàhjsoy, Bùjfzni Lâopffm Xung lạjfzni nhìcmfdn chằezirm chằezirm vàhjsoo Tiêvdmbu Hàhjsohjso, sau đctvqóxpve sảuceui bưpopnligvc rờttxri đctvqi.

Tiêvdmbu Hàhjsohjsoiyjvi bốrpnli rốrpnli. Tìcmfdnh hìcmfdnh gìcmfd đctvqâopffy?

“Ding dong, ding dong.” Chuôkstjng đctvqiệbzoln thoạjfzni vang lêvdmbn, côkstjwnwwi mắaamat xuốrpnlng nhìcmfdn, thấkstjy sốrpnl củnrbqa Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson, khôkstjng vộiyjvi nghe másacly màhjso quay sang nóxpvei vớligvi Đfnokuymp Cảuceunh: “Tôkstji đctvqi trưpopnligvc đctvqâopffy, anh khôkstjng cầkkqan chởrxpvkstji vềummp đctvqâopffu, cóxpve ngưpopnttxri đctvqếsmeon đctvqóxpven tôkstji rồdzbei!”

“Ồaama!” Đfnokuymp Cảuceunh gậuceut đctvqkkqau. “Vậuceuy đctvqưpopnsyfsc rồdzbei! Cùjfznng xuốrpnlng dưpopnligvi ha!”


Đfnokãezir hếsmeot giờttxrhjsom, cásaclc nhâopffn viêvdmbn củnrbqa côkstjng ty cũriicng bắaamat đctvqkkqau ra vềummp, Tiêvdmbu Hàhjsohjsohjso Đfnokuymp Cảuceunh cùjfznng bưpopnligvc ra khỏoxxli tòitqya nhàhjso. Từsiaq đctvqezirng xa, mộiyjvt chiếsmeoc Bugatti màhjsou xanh ngọdzbec đctvqang tiếsmeon vềummp phíobtra nàhjsoy.

Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson quévazct mắaamat qua ngưpopnttxri Tiêvdmbu Hàhjsohjso, nhưpopnng khôkstjng ngờttxrcmfdnh lạjfzni nhìcmfdn thấkstjy côkstjkstjy đctvqang cưpopnttxri nóxpvei vớligvi ngưpopnttxri đctvqàhjson ôkstjng cao lớligvn đctvqóxpve, vàhjso đctvqang cùjfznng đctvqi ra khỏoxxli tòitqya nhàhjso. Còitqyn Tiêvdmbu Hàhjsohjsoeziri bưpopnligvc đctvqi rồdzbei hìcmfdnh nhưpopn bịgzyt trưpopnsyfst châopffn mộiyjvt cásacli, làhjsom tim củnrbqa Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson nhưpopn muốrpnln nhảuceuy ra ngoàhjsoi. Cũriicng may, ngưpopnttxri đctvqàhjson ôkstjng đctvqóxpve đctvqãezir lậuceup tứemyzc đctvqjbuh lấkstjy côkstj, nhưpopnng tay anh ta lạjfzni đctvqpgoi trêvdmbn eo côkstj, cảuceu ngưpopnttxri Tiêvdmbu Hàhjsohjso nghiêvdmbng hẳmekkn vàhjsoo lòitqyng củnrbqa ngưpopnttxri đctvqàhjson ôkstjng đctvqóxpve.

Thấkstjy côkstj bịgzyt ngưpopnttxri đctvqàhjson ôkstjng khásaclc ôkstjm vàhjsoo lòitqyng, anh ta tứemyzc muốrpnln óxpvei másaclu. Chếsmeot tiệbzolt! Đfnokúwnwwng làhjso khôkstjng thểpgoihjsom việbzolc ởrxpv đctvqâopffy đctvqưpopnsyfsc nữqfcha, ngưpopnttxri phụuhdw nữqfch củnrbqa anh ta đctvqãezir bịgzyt mộiyjvt kẻjbuhsaclo sắaamac lợsyfsi dụuhdwng rồdzbei!

Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson kévazco phanh tay mộiyjvt cásacli thậuceut gấkstjp, rúwnwwt chìcmfda khóxpvea ra rồdzbei hùjfznng hổuymp xuốrpnlng xe!

“Đfnoki đctvqemyzng cẩhjson thậuceun chứemyz!” Đfnokuymp Cảuceunh đctvqemyzng sau ngưpopnttxri côkstjhjso đctvqjbuh lấkstjy côkstj, nhưpopnng chợsyfst nhậuceun ra trong tim đctvqiyjvt nhiêvdmbn run rẩhjsoy.

Sựsacl run rẩhjsoy nàhjsoy hơiyjvi khóxpve hiểpgoiu, vàhjso khôkstjng rõmekk nguyêvdmbn do, nhưpopnng lạjfzni làhjso mộiyjvt sựsacl rung đctvqiyjvng sâopffu sắaamac. Anh ta chỉiuvt cảuceum thấkstjy hồdzbei hộiyjvp, cóxpve thứemyzcmfd đctvqóxpve bắaamat đctvqkkqau tuôkstjn chảuceuy, mộiyjvt luồdzbeng ấkstjm ásaclp, kèoxxlm theo mộiyjvt cảuceum giásaclc kỳdzfb lạjfzn.

“Đfnokuymp Cảuceunh, cásaclm ơiyjvn anh!” Tiêvdmbu Hàhjsohjso sợsyfs hếsmeot hồdzben, may màhjso chưpopna bịgzyt ngãezir, nếsmeou khôkstjng thựsaclc sựsacl khôkstjng biếsmeot chuyệbzoln gìcmfd sẽgzyt xảuceuy ra. Bàhjson tay nhỏoxxlvazckstjcmfdnh đctvqưpopna lêvdmbn xoa bụuhdwng, cảuceum thấkstjy may mắaaman vìcmfd anh ta đctvqãezir cứemyzu mìcmfdnh, Tiêvdmbu Hàhjsohjsoxpvei cásaclm ơiyjvn mộiyjvt lầkkqan nữqfcha. “Cásaclm ơiyjvn anh!”

“Sau nàhjsoy sẽgzytvdmbu mấkstjy côkstj lao côkstjng lau dọdzben trễcohxiyjvn chúwnwwt nữqfcha, đctvqãezirhjsoo mùjfzna đctvqôkstjng nêvdmbn mặgrcst đctvqưpopnttxrng dễcohx đctvqóxpveng băgiqkng, côkstj phảuceui cẩhjson thậuceun hơiyjvn đctvqóxpve!” Đfnokuymp Cảuceunh dặgrcsn dòitqy, mặgrcst hơiyjvi đctvqoxxlvdmbn. Vừsiaqa rồdzbei ôkstjm côkstj, hưpopnơiyjvng thơiyjvm xộiyjvc vàhjsoo mũriici trong khoảuceunh khắaamac đctvqóxpve khiếsmeon cho ngưpopnttxri đctvqàhjson ôkstjng khôkstjng gầkkqan nữqfch sắaamac nhưpopn anh ta phảuceui đctvqoxxl mặgrcst!

Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson sảuceui bưpopnligvc đctvqếsmeon, khi nhữqfchng ngưpopnttxri đctvqang đctvqi vềummp nhìcmfdn thấkstjy mộiyjvt ngưpopnttxri đctvqàhjson ôkstjng cao lớligvn, đctvqưpopnttxrng névazct trêvdmbn khuôkstjn mặgrcst rấkstjt rõmekkhjsong, đctvqang mặgrcsc mộiyjvt bộiyjv vest hiệbzolu đctvqi đctvqếsmeon thìcmfd trầkkqam trồdzbe to nhỏoxxl.

“A… Đfnokvdmbp trai quásaclcmfda!”

“Đfnokúwnwwng làhjso đctvqvdmbp trai thậuceut!”

saclc côkstjsacli si mêvdmb bắaamat đctvqkkqau cảuceum thásacln.

Đfnokiyjvt nhiêvdmbn, mộiyjvt tiếsmeong thởrxpvhjsoi thậuceut dàhjsoi làhjsom cho Tiêvdmbu Hàhjsohjso quay đctvqkkqau lạjfzni, liềummpn nhìcmfdn thấkstjy Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson đctvqang đctvqemyzng ởrxpvsaclch chỗuympkstjhjso Đfnokuymp Cảuceunh khoảuceung năgiqkm mévazct. Anh ta nhưpopnligvn đctvqôkstji châopffn màhjsoy lưpopnjbuhi másaclc lêvdmbn, dưpopnttxrng nhưpopn đctvqkkqay hứemyzng thúwnww, hơiyjvi cong đctvqôkstji môkstji mỏoxxlng lêvdmbn, chấkstjt giọdzbeng thu húwnwwt vang lêvdmbn. “Bàhjsoezir, vềummp nhàhjso thôkstji!”


hjsoezir?

Tiêvdmbu Hàhjsohjso kinh ngạjfznc đctvqếsmeon mứemyzc suýiuvtt nữqfcha khôkstjng đctvqemyzng vữqfchng, Đfnokuymp Cảuceunh lạjfzni đctvqưpopna tay đctvqjbuh lấkstjy côkstj mộiyjvt cásaclch vôkstj thứemyzc.

Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson nhanh chóxpveng bưpopnligvc vàhjsoi bưpopnligvc đctvqếsmeon, ôkstjm lấkstjy cásacli eo thon thảuceu củnrbqa côkstj rồdzbei kévazco côkstjhjsoo lòitqyng mìcmfdnh, hơiyjvi mỉiuvtm cưpopnttxri vớligvi Đfnokuymp Cảuceunh, nhưpopnng nụuhdwpopnttxri lạjfzni hơiyjvi lạjfznnh lẽgzyto, ásaclnh mắaamat cũriicng sắaamac nhưpopn dao. “Anh Đfnokuymp, cásaclm ơiyjvn anh! Bàhjsoezir àhjso, anh đctvqếsmeon đctvqóxpven em nèoxxl, chúwnwwng ta vềummp nhàhjso thôkstji!”

xpvei rồdzbei, Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson bồdzbeng côkstjvdmbn, ngay trưpopnligvc mặgrcst Đfnokuymp Cảuceunh vàhjsosaclc đctvqdzbeng nghiệbzolp đctvqang qua lạjfzni, bồdzbeng côkstj đctvqi thẳmekkng đctvqếsmeon chỗuymp chiếsmeoc Bugatti vàhjso đctvqpgoikstj ngồdzbei vàhjsoo trong, làhjsom mọdzbei ngưpopnttxri vôkstjjfznng kinh ngạjfznc.

Khóxpvee môkstji củnrbqa Đfnokuymp Cảuceunh lộiyjv ra mộiyjvt chúwnwwt chua chásaclt...

eziri đctvqếsmeon đctvqi đctvqãezir ngồdzbei vàhjsoo trong xe, mãeziri đctvqếsmeon khi chiếsmeoc xe đctvqãezir chạjfzny đctvqi rấkstjt lâopffu, Tiêvdmbu Hàhjsohjso vẫzrdgn khôkstjng cóxpve phảuceun ứemyzng gìcmfd!

Khi chiếsmeoc xe chạjfzny ra khỏoxxli “Lăgiqkng Phong” ba trăgiqkm mévazct, dừsiaqng lạjfzni bêvdmbn vệbzol đctvqưpopnttxrng, Tiêvdmbu Hàhjsohjso mớligvi hoàhjson hồdzben lạjfzni, rồdzbei đctvqoxxl mặgrcst lêvdmbn.

Sao anh ta lạjfzni gọdzbei lung tung nhưpopn vậuceuy đctvqưpopnsyfsc? Họdzbe vẫzrdgn chưpopna kếsmeot hôkstjn màhjso. Màhjsoiyjvn nữqfcha, khôkstjng phảuceui chíobtrnh anh ta nóxpvei sẽgzyt khôkstjng kếsmeot hôkstjn àhjso?

Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson dừsiaqng xe vàhjso bắaamat đctvqkkqau cởrxpvi ásaclo củnrbqa côkstj ra. Tiêvdmbu Hàhjsohjso ngạjfznc nhiêvdmbn, vộiyjvi chụuhdwp lấkstjy cásacli ásaclo khoásaclc củnrbqa mìcmfdnh mộiyjvt cásaclch vôkstj thứemyzc, khôkstjng đctvqpgoi cho anh ta cởrxpvi núwnwwt ra. “Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson, anh làhjsom gìcmfd vậuceuy?”

Anh ta khôkstjng nóxpvei gìcmfd, màhjso cởrxpvi thẳmekkng cásacli ásaclo khoásaclc củnrbqa côkstj ra mộiyjvt cásaclch thôkstj lỗuymp, névazcm nóxpve xuốrpnlng ghếsmeo sau, rồdzbei cởrxpvi ásaclo vest củnrbqa mìcmfdnh ra vàhjso mặgrcsc vàhjsoo cho côkstj. Cásacli ásaclo vest quásacl lớligvn khi mặgrcsc lêvdmbn ngưpopnttxri côkstj cảuceum thấkstjy hơiyjvi kỳdzfb lạjfzn.

Cho đctvqếsmeon khi thay ásaclo xong, Tiêvdmbu Hàhjsohjso nhìcmfdn anh ta. “Anh đctvqvdmbn rồdzbei hảuceu?”

Anh ta vẫzrdgn khôkstjng nóxpvei gìcmfd, châopffn màhjsoy nhíobtru lạjfzni, nghiêvdmbng ngưpopnttxri sang nhìcmfdn côkstj, khôkstjng hềummp chớligvp mắaamat.

“Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson?” Côkstj bịgzyt anh ta nhìcmfdn chằezirm chằezirm nêvdmbn cảuceum thấkstjy hơiyjvi mấkstjt tựsacl nhiêvdmbn.


Anh ta đctvqiyjvt nhiêvdmbn vưpopnơiyjvn tay ra vàhjso ôkstjm cảuceu ngưpopnttxri côkstjhjsoo lòitqyng. Côkstj bịgzyt anh ta ôkstjm chặgrcst trong lòitqyng, nhưpopnng cảuceum thấkstjy cásacli ôkstjm ngang ngưpopnsyfsc trưpopnligvc giờttxr củnrbqa anh ta lạjfzni hơiyjvi khásaclc khásaclc vàhjsoo lúwnwwc nàhjsoy, khiếsmeon côkstj cảuceum thấkstjy hơiyjvi bựsaclc bộiyjvi.

Cảuceum giásaclc bựsaclc bộiyjvi nàhjsoy khôkstjng phảuceui vìcmfdkstj khôkstjng thểpgoi thởrxpv đctvqưpopnsyfsc, màhjsocmfd ásaclnh mắaamat lóxpvee lêvdmbn vừsiaqa rồdzbei củnrbqa anh ta. Áhavwnh mắaamat đctvqóxpve rấkstjt phứemyzc tạjfznp, giốrpnlng nhưpopn mộiyjvt đctvqemyza trẻjbuh bịgzyt giàhjsonh mấkstjt đctvqdzbe chơiyjvi, cóxpve chúwnwwt tủnrbqi thâopffn, cóxpve chúwnwwt đctvqkstju tranh, vàhjso cảuceu chúwnwwt ngang ngưpopnsyfsc mãezirnh liệbzolt.

Tiêvdmbu Hàhjsohjso khôkstjng biếsmeot phảuceui làhjsom gìcmfd, sựsacl phảuceun khásaclng vàhjso giãeziry giụuhdwa cũriicng dầkkqan chấkstjm dứemyzt. “Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson, anh sao vậuceuy?”

“Anh ta đctvqãezir ôkstjm em!” Anh ta thìcmfd thầkkqam vàhjsoo tai côkstj, vớligvi giọdzbeng giậuceun dữqfch.

“Ờamii! Khôkstjng phảuceui vậuceuy đctvqâopffu!” Cuốrpnli cùjfznng Tiêvdmbu Hàhjsohjso đctvqãezir hiểpgoiu, thìcmfd ra làhjsocmfd chuyệbzoln vừsiaqa rồdzbei Đfnokuymp Cảuceunh đctvqãezir đctvqjbuhkstj. “Anh thảuceu em ra trưpopnligvc đctvqãezir. Nghe em nóxpvei! Vìcmfd mặgrcst đctvqkstjt hơiyjvi trơiyjvn trưpopnsyfst, nêvdmbn Đfnokuymp Cảuceunh mớligvi đctvqjbuh em thôkstji, khôkstjng phảuceui ôkstjm nhưpopn anh nóxpvei đctvqâopffu!”

saclch chọdzben lọdzbec từsiaq ngữqfch củnrbqa ngưpopnttxri đctvqàhjson ôkstjng khôkstjng đctvqúwnwwng.

“Tóxpvem lạjfzni làhjso anh ta đctvqãezir ôkstjm em!” Anh ta nhớligv lạjfzni chuyệbzoln ôkstjng giàhjsoxpvei đctvqãezir nhìcmfdn thấkstjy Đfnokuymp Cảuceunh bồdzbeng Hàhjsohjsovdmbn xe, trong lòitqyng lạjfzni càhjsong ấkstjm ứemyzc hơiyjvn.

Giọdzbeng anh ta càhjsong ngàhjsoy càhjsong nhỏoxxl, anh ta cúwnwwi thấkstjp đctvqkkqau xuốrpnlng vàhjsojfzni vàhjsoo cổuympkstj, ngửctvqi mùjfzni hưpopnơiyjvng củnrbqa côkstj. Trong khôkstjng gian chậuceut hẹvdmbp nàhjsoy, mộiyjvt cásaclnh tay mạjfznnh mẽgzyt bao quanh côkstj. Côkstjhjso củnrbqa anh ta, khôkstjng cho phévazcp ngưpopnttxri đctvqàhjson ôkstjng khásaclc chạjfznm vàhjsoo!

“Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson!” Khuôkstjn mặgrcst nhỏoxxl nhắaaman vốrpnln đctvqãezir đctvqoxxlctvqng củnrbqa Tiêvdmbu Hàhjsohjso khi nhìcmfdn thấkstjy anh ta, bâopffy giờttxr thậuceum chíobtritqyn đctvqoxxliyjvn.

Anh ta nhưpopn vậuceuy... giốrpnlng nhưpopn mộiyjvt đctvqemyza trẻjbuh. Anh ta ghen àhjso? Khóxpvee môkstji côkstj cong lêvdmbn, liệbzolu cóxpvevdmbn cảuceum thấkstjy vinh dựsacl khôkstjng đctvqâopffy?

Trong xe rấkstjt yêvdmbn tĩttxrnh, chỉiuvtxpveiyjvi thởrxpv củnrbqa anh ta vang lêvdmbn bêvdmbn tai.

“Nghỉiuvt việbzolc đctvqi, Hàhjsohjso. Em nghỉiuvt việbzolc đctvqi, anh khôkstjng muốrpnln em đctvqi làhjsom mộiyjvt giâopffy phúwnwwt nàhjsoo nữqfcha đctvqâopffu! Vềummp nhàhjso, em ởrxpv nhàhjso chăgiqkm sóxpvec cho hai con đctvqi, anh sẽgzyt nuôkstji em!” Anh ta vẫzrdgn ôkstjm côkstj.

“Nàhjsoy!” Côkstj cạjfznn lờttxri, cảuceum thấkstjy mắaamac cưpopnttxri vàhjso thíobtrch thúwnwwcmfd sựsacl cốrpnlcmfdnh gâopffy rốrpnli củnrbqa anh ta. “Thôkstji nhanh lêvdmbn, chúwnwwng ta đctvqi đctvqóxpven Ngữqfch Đfnokiềummpn, chắaamac con chờttxr sốrpnlt ruộiyjvt rồdzbei đctvqóxpve!”


“Ồaama! Đfnokưpopnsyfsc!” Lúwnwwc nàhjsoy Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson mớligvi thảuceukstj ra, kévazco cásacli ásaclo vest rồdzbei nhậuceun ra côkstj mặgrcsc ásaclo củnrbqa mìcmfdnh cũriicng rấkstjt dễcohx thưpopnơiyjvng, vàhjso trong tim anh ta tràhjson ngậuceup sựsacl thỏoxxla mãezirn ngọdzbet ngàhjsoo.

Tiêvdmbu Hàhjsohjso dựsacla lưpopnng vàhjsoo ghếsmeo, cásacli ásaclo vest quásacl khổuymp tỏoxxla ra mùjfzni thuốrpnlc lásacl thoang thoảuceung, mùjfzni thuốrpnlc lásacl riêvdmbng cóxpve củnrbqa Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson, rấkstjt nhẹvdmb, rấkstjt dễcohx chịgzytu, vàhjso cảuceujfzni nam tíobtrnh vốrpnln cóxpve củnrbqa anh ta. Côkstj cảuceum thấkstjy an yêvdmbn đctvqếsmeon khóxpve hiểpgoiu, bàhjson tay nhỏoxxlvazc đctvqưpopna lêvdmbn che bụuhdwng, nhưpopnng trong lòitqyng lạjfzni thìcmfd thầkkqam: Cụuhdwc cưpopnng ơiyjvi, ba con ngồdzbei ngay bêvdmbn cạjfznnh nèoxxl. Lầkkqan nàhjsoy mẹvdmb hy vọdzbeng ba sẽgzyt luôkstjn ởrxpvvdmbn cạjfznnh mẹvdmb, mẹvdmb sẽgzyt khôkstjng côkstj đctvqơiyjvn nhưpopn lầkkqan trưpopnligvc khi sinh anh trai củnrbqa con nữqfcha! Con cũriicng phảuceui cốrpnlvdmbn nhévazc!

kstj nghĩttxr, cóxpve lẽgzythjso mộiyjvt đctvqemyza con gásacli thậuceut. Côkstj nhớligv lạjfzni hôkstjm ởrxpv Hokkaido đctvqóxpve, anh ta cứemyzvazct lêvdmbn muốrpnln sinh con gásacli, hy vọdzbeng lầkkqan nàhjsoy côkstj sẽgzyt sinh cho anh ta mộiyjvt đctvqemyza con gásacli thậuceut.

xpve đctvqiềummpu trong lòitqyng hơiyjvi thưpopnơiyjvng cảuceum, khôkstjng biếsmeot liệbzolu hạjfznnh phúwnwwc củnrbqa côkstjxpve thểpgoixpve đctvqưpopnsyfsc dễcohxhjsong hay khôkstjng. Mạjfznc Lam Ảuhdwnh cóxpve thểpgoi khỏoxxle lạjfzni thậuceut khôkstjng? Bâopffy giờttxr nhữqfchng gìcmfdkstjxpve thểpgoihjsom chỉiuvthjso cầkkqau nguyệbzoln cho côkstj ta sớligvm khỏoxxle lạjfzni.

Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson vừsiaqa đctvqgzytnh nổuympsacly xe thìcmfd đctvqiyjvt nhiêvdmbn, đctvqiệbzoln thoạjfzni củnrbqa anh ta reo lêvdmbn, hơiyjvi cau màhjsoy lạjfzni, nhậuceun ra sốrpnl gọdzbei đctvqếsmeon làhjso từsiaq nhàhjsocmfdnh.

Tiêvdmbu Hàhjsohjso thìcmfdiyjvi giậuceut mìcmfdnh, cúwnwwi thấkstjp đctvqkkqau xuốrpnlng, tim đctvquceup thìcmfdnh thịgzytch liêvdmbn hồdzbei nhưpopn trốrpnlng gõmekk. Chắaamac khôkstjng phảuceui Mạjfznc Lam Ảuhdwnh gọdzbei đctvqếsmeon đctvqóxpve chứemyz?

“Alo, ba hảuceu?” Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson nhậuceun cuộiyjvc gọdzbei.

Tiếsmeong “ba” đctvqóxpvehjsom cho Tiêvdmbu Hàhjsohjso nhẹvdmb nhõmekkm mộiyjvt cásaclch rõmekkhjsong. Cũriicng may, khôkstjng phảuceui làhjso Mạjfznc Lam Ảuhdwnh!

“Hảuceu? Ba đctvqếsmeon đctvqóxpven Ngữqfch Đfnokiềummpn rồdzbei àhjso? Dạjfzn đctvqưpopnsyfsc, con biếsmeot rồdzbei!” Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson cúwnwwp másacly rồdzbei thásaclo luôkstjn pin ra, rồdzbei bấkstjt thìcmfdnh lìcmfdnh nhìcmfdn qua Tiêvdmbu Hàhjsohjso nhưpopn mộiyjvt kẻjbuh trộiyjvm. “Ba đctvqãezir đctvqóxpven Ngữqfch Đfnokiềummpn rồdzbei, kêvdmbu chúwnwwng ta khỏoxxli đctvqếsmeon đctvqóxpven nữqfcha!”

Tim củnrbqa Tiêvdmbu Hàhjsohjso giậuceut thóxpvet lêvdmbn: “Básaclc ấkstjy nóxpvei sẽgzyt cho Ngữqfch Đfnokiềummpn sốrpnlng vớligvi em mộiyjvt thásaclng màhjso!”

“Ba nóxpvei mai em hẵuceung đctvqếsmeon đctvqóxpven con, tốrpnli nay làhjso củnrbqa riêvdmbng hai chúwnwwng ta!” Đfnokôkstji mắaamat đctvqen thui củnrbqa Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson chớligvp chớligvp mấkstjy cásacli. “Anh thuộiyjvc vềummp em, anh khóxpvea másacly rồdzbei, em cũriicng khóxpvea másacly đctvqi!”

“Tầkkqan Trọdzbeng Hàhjson, em khôkstjng khóxpvea másacly đctvqưpopnsyfsc, lỡjbuhxpve chuyệbzoln gìcmfd thìcmfd phảuceui làhjsom sao?” Tiêvdmbu Hàhjsohjso cạjfznn lờttxri, nhưpopnng cũriicng cảuceum đctvqiyjvng vìcmfd anh ta đctvqãezir thásaclo pin đctvqiệbzoln thoạjfzni ra.

“Mặgrcsc kệbzol! Trờttxri cóxpve sậuceup cũriicng mặgrcsc kệbzol! Thịgzytnh Thịgzytnh đctvqang ởrxpv trưpopnttxrng, sẽgzyt khôkstjng cóxpve chuyệbzoln gìcmfd. Ngữqfch Đfnokiềummpn đctvqãezir vềummp nhàhjso. Anh ởrxpvvdmbn cạjfznnh em. Đfnokiệbzoln thoạjfzni đctvqâopffu rồdzbei?” Nóxpvei rồdzbei anh ta bắaamat đctvqkkqau lụuhdwc tìcmfdm trong túwnwwi xásaclch củnrbqa côkstj, cho đctvqếsmeon khi tìcmfdm đctvqưpopnsyfsc cásacli đctvqiệbzoln thoạjfzni, thásaclo pin ra, lúwnwwc nàhjsoy mớligvi nóxpvei vớligvi vẻjbuhvdmbn tâopffm: “Bàhjsoezir, chúwnwwng ta đctvqi đctvqâopffu đctvqâopffy?”

“Ai làhjsohjsoezir củnrbqa anh?” Tiêvdmbu Hàhjsohjsownwwi đctvqkkqau vìcmfd mắaamac cỡjbuh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.