Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 115 :

    trước sau   
“Cômnhnrogcy ngủylbp rồgingi! Anh đuyfpãbhoa mờipyki y támnhn đuyfpếthwtn chăftmim sóhsxic, bâqqyuy giờipykfswcnh nhưztepmnhnrogcy khômnhnng phảqhiun đuyfphldei y támnhn nữntexa, Will nóhsxii cômnhnrogcy đuyfpưztepbnluc cứnipfu rồgingi! Hàkhaikhai, anh gọxugwi đuyfpiệmeufn làkhai muốhlden bámnhno vớhqowi em tin nàkhaiy, cômnhnrogcy sớhqowm khỏxbrme lạwdbvi chừoalqng nàkhaio thìfswc chúnvldng ta sẽhlde đuyfpưztepbnluc ởhldeeyozn nhau sớhqowm chừoalqng ấrogcy!”

Trong lòuyfpng Tiêeyozu Hàkhaikhaicavmng lóhsxie lêeyozn mộhldet tia hy vọxugwng, nhưztepng buồgingn phiềabvsn cũcavmng càkhaing nhiềabvsu hơhqown. Liệmeufu cóhsxi thểfrrz khỏxbrme lạwdbvi thậozqvt khômnhnng? Sau khi khỏxbrme lạwdbvi rồgingi, liệmeufu Mạwdbvc Lam Ảfswcnh cóhsxi rờipyki xa Tầtudcn Trọxugwng Hàkhain đuyfpưztepbnluc khômnhnng?

“Hàkhaikhai, em cóhsxi nghe anh nóhsxii khômnhnng? Em đuyfpang ởhlde đuyfpâqqyuu? Anh đuyfpếthwtn tìfswcm em!” Tầtudcn Trọxugwng Hàkhain chỉkkjw cảqhium thấrogcy thờipyki gian trômnhni qua quámnhn chậozqvm, anh ta khômnhnng muốhlden rờipyki xa cômnhn mộhldet giâqqyuy mộhldet phúnvldt nàkhaio. Trong hai mưztepơhqowi bốhlden tiếthwtng xa nhau nàkhaiy, trong lòuyfpng anh ta cứnipf nhưztep lửtudca đuyfphldet, đuyfpếthwtm ngưztepbnluc thờipyki gian chờipyk đuyfpbnlui.

“Chiềabvsu em còuyfpn phảqhiui làkhaim việmeufc, anh cóhsxi thờipyki gian thìfswc nghỉkkjw ngơhqowi đuyfpi, hoặabvsc làkhai vềabvs thăftmim ba anh đuyfpi!” Cômnhnhsxii. Còuyfpn vềabvs chuyệmeufn củylbpa Ngữntex Đbnluiềabvsn thìfswcmnhn khômnhnng nóhsxii gìfswc, cômnhn nghĩthwt chắvzdyc ômnhnng Tầtudcn đuyfpãbhoahsxii vớhqowi anh ta rồgingi!

“Khômnhnng đuyfpi đuyfpâqqyuu! Chiềabvsu nay anh đuyfpếthwtn tìfswcm em, tốhldei nay chúnvldng ta vềabvs biệmeuft thựfvne sốhlde 15. Em ởhldemnhnng ty đuyfpbnlui anh, anh đuyfpếthwtn đuyfpóhsxin em tan làkhaim! Hômnhnm nay trờipyki mưztepa đuyfpóhsxi!”

“Khômnhnng cầtudcn đuyfpâqqyuu, em tựfvne đuyfpi xe buýxwyut đuyfpưztepbnluc rồgingi! Em cúnvldp mámnhny đuyfpâqqyuy, mọxugwi ngưztepipyki đuyfpang đuyfpbnlui em vềabvsxpdlng bữntexa nữntexa!” Tiêeyozu Hàkhaikhai cảqhium thấrogcy mìfswcnh đuyfpãbhoahsxi thêeyozm sứnipfc lựfvnec sau khi nóhsxii vàkhaii câqqyuu vớhqowi Tầtudcn Trọxugwng Hàkhain.


“Khômnhnng đuyfpưztepbnluc! Em đuyfpgingng ýxwyu cho anh đuyfpếthwtn đuyfpóhsxin em sau khi tan làkhaim thìfswc anh mớhqowi cúnvldp mámnhny, nếthwtu khômnhnng, bâqqyuy giờipyk anh sẽhlde đuyfpếthwtn cômnhnng ty tìfswcm em!” Anh ta nóhsxii rấrogct kiêeyozn quyếthwtt.

mnhn đuyfpàkhainh phảqhiui gậozqvt đuyfptudcu. “Ừhsxim! Đbnluưztepbnluc rồgingi, tan làkhaim đuyfpếthwtn đuyfpóhsxin em đuyfpi!”

“Tuyệmeuft quámnhn!” Tầtudcn Trọxugwng Hàkhain nghe xong lậozqvp tứnipfc reo lêeyozn mừoalqng rỡoalq, sau đuyfpóhsxi lạwdbvi đuyfphldet nhiêeyozn thấrogcp giọxugwng nóhsxii vớhqowi vẻgzht ámnhnm muộhldei: “Em yêeyozu, em khômnhnng đuyfpưztepbnluc mệmeuft quámnhn đuyfpâqqyuu đuyfpóhsxi, đuyfpbnlui anh nha! Em làkhaim lụfswcng mệmeuft quámnhn, anh sẽhlde đuyfpau lòuyfpng lắvzdym!”

mnhnhqowi ngâqqyuy ra rồgingi khuômnhnn mặabvst lậozqvp tứnipfc đuyfpxbrmtudcng lêeyozn. “Tầtudcn Trọxugwng Hàkhain, anh cóhsxiuyfpn làkhai Tầtudcn Trọxugwng Hàkhain màkhai em quen nữntexa khômnhnng vậozqvy? Gớhqowm chếthwtt đuyfpi đuyfpưztepbnluc!”

hsxii ra nhữntexng câqqyuu sởhlden gai ốhldec nhưztep vậozqvy! Mặabvsc dùxpdl ngoàkhaii miệmeufng cômnhnhsxii vậozqvy, nhưztepng trong lòuyfpng lạwdbvi cảqhium thấrogcy ngọxugwt ngàkhaio, bỗlzmnng chốhldec bao nhiêeyozu mâqqyuy mùxpdl tan đuyfpi hếthwtt. “Cúnvldp mámnhny đuyfpi!”

Khi quay lạwdbvi nhàkhaikhaing mộhldet lầtudcn nữntexa, cômnhn ngẩtfdrn ngưztepipyki ra!

Bởhldei vìfswcmnhn nhậozqvn ra, Bùxpdli Lâqqyum Xung vàkhai Mai Tâqqyuy Vịzebanh đuyfpang đuyfpnipfng trong nhàkhaikhaing, dưztepipykng nhưztep họxugw đuyfpabvsu rấrogct kinh ngạwdbvc.

uyfpn Cung Bồgingi Tâqqyun thìfswc mặabvst màkhaiy támnhni méxpdlt, Cung Luyếthwtn Nhi thìfswc kinh ngạwdbvc, Đbnlulzmn Cảqhiunh vàkhaikhain Lạwdbvp dưztepipykng nhưztepcavmng ngơhqow ngẩtfdrn. Khômnhnng biếthwtt đuyfpãbhoa xảqhiuy ra chuyệmeufn gìfswc?

“Vâqqyun Nhi… Làkhai em thậozqvt sao?” Giọxugwng Bùxpdli Lâqqyum Xung run rẩtfdry.

Mai Tâqqyuy Vịzebanh cúnvldi đuyfptudcu, cắvzdyn chặabvst mômnhni, vẻgzht mặabvst nhợbnlut nhạwdbvt, cảqhiu ngưztepipyki cũcavmng run rẩtfdry theo. “Ôztepng gìfswc ơhqowi, xin lỗlzmni, ômnhnng nhìfswcn nhầtudcm ngưztepipyki rồgingi!”

“Bàkhai khômnhnng phảqhiui làkhaiqqyun Nhi sao? Mai Tâqqyuy Vịzebanh?” Bùxpdli Lâqqyum Xung đuyfpang rấrogct xúnvldc đuyfphldeng, nóhsxii rồgingi đuyfpzebanh lao đuyfpếthwtn nắvzdym lấrogcy tay bàkhai ta.

Nhưztepng Cung Bồgingi Tâqqyun đuyfpãbhoaztephqowc đuyfpếthwtn, kéxpdlo Mai Tâqqyuy Vịzebanh ra sau ngưztepipyki mìfswcnh.

Mai Tâqqyuy Vịzebanh bỗlzmnng phảqhiun ứnipfng lạwdbvi. “Bồgingi Tâqqyun, em khômnhnng quen ômnhnng nàkhaiy, chắvzdyc ômnhnng ta nhìfswcn nhầtudcm ngưztepipyki rồgingi!”


Phảqhiun ứnipfng vộhldei vàkhaing củylbpa bàkhai ta khiếthwtn Cung Bồgingi Tâqqyun càkhaing tốhldei sầtudcm mặabvst lạwdbvi. “Im miệmeufng!”

xpdli Lâqqyum Xung hoàkhain hồgingn lạwdbvi, ámnhnnh mắvzdyt vẫzdgpn dừoalqng ởhlde chỗlzmn ngưztepipyki phụfswc nữntex đuyfpang đuyfpnipfng sau lưztepng Cung Bồgingi Tâqqyun, thấrogcy bàkhai ta vộhldei vàkhaing gạwdbvt phăftming việmeufc quen biếthwtt mìfswcnh, trong lòuyfpng Bùxpdli Lâqqyum Xung cảqhium thấrogcy cômnhn đuyfpơhqown vàkhai đuyfpau đuyfphqown vômnhnxpdlng.

“Vâqqyun Nhi, khômnhnng ngờipyk em đuyfpãbhoa thay đuyfphldei rồgingi, ngay cảqhiu chàkhaio hỏxbrmi anh màkhai em cũcavmng khômnhnng dámnhnm! Ôztepng đuyfpâqqyuy làkhai chồgingng em sao?”

“Luyếthwtn Nhi, đuyfpưztepa dìfswc vềabvs nhàkhai!” Cung Bồgingi Tâqqyun héxpdlt lêeyozn mộhldet tiếthwtng lạwdbvnh lùxpdlng, đuyfptfdry ngưztepipyki phụfswc nữntex sau lưztepng đuyfpếthwtn bêeyozn cạwdbvnh Cung Luyếthwtn Nhi.

“Ba, chúnvldng ta còuyfpn chưztepa ăftmin cơhqowm nữntexa!”

“Khômnhnng ăftmin nữntexa!” Cung Bồgingi Tâqqyun lạwdbvnh lùxpdlng liếthwtc nhìfswcn Bùxpdli Lâqqyum Xung. “Nghe nóhsxii tổhldeng tàkhaii củylbpa Lăftming Phong – Bùxpdli Lâqqyum Xung phong lưztepu phóhsxing khoámnhnng, khômnhnng từoalq thủylbp đuyfpoạwdbvn nàkhaio đuyfpfrrzhsxi đuyfpưztepbnluc phụfswc nữntex, khômnhnng ngờipykmnhnm nay ngay cảqhiu ngưztepipyki củylbpa Cung Bồgingi Tâqqyun tômnhni màkhaicavmng dámnhnm chọxugwc ghẹnqnro. Bùxpdli Lâqqyum Xung, anh vẫzdgpn muốhlden ngồgingi tùxpdl nữntexa àkhai?”

“Bồgingi Tâqqyun, chúnvldng ta mau vềabvs nhàkhai thômnhni!” Nghe thấrogcy lờipyki Cung Bồgingi Tâqqyun nóhsxii, Mai Tâqqyuy Vịzebanh càkhaing sợbnlubhoai hơhqown, kéxpdlo ámnhno Cung Bồgingi Tâqqyun, nóhsxii rấrogct nhỏxbrmfswcftming thẳzmleng: “Chúnvldng ta vềabvs thômnhni!”

Áhsxinh mắvzdyt Bùxpdli Lâqqyum Xung tốhldei sầtudcm lạwdbvi rồgingi lấrogcy lạwdbvi bìfswcnh tĩthwtnh, rồgingi nóhsxii: “Ờoaeh! Khômnhnng ngờipyk anh đuyfpâqqyuy làkhai tổhldeng tàkhaii Cung củylbpa Cômnhnng ty hóhsxia chấrogct Cung gia, thấrogct lễqgzo quámnhn, thấrogct lễqgzo quámnhn! Càkhaing khômnhnng ngờipykhqown làkhai danh tiếthwtng củylbpa họxugwxpdli tômnhni đuyfpâqqyuy lạwdbvi khômnhnng tốhldet đuyfpếthwtn nhưztep vậozqvy! Đbnluưztepbnluc rồgingi! Khômnhnng quen thìfswc khômnhnng quen vậozqvy!”

Vừoalqa quay đuyfptudcu đuyfpi thìfswcxpdli Lâqqyum Xung nhìfswcn thấrogcy Tiêeyozu Hàkhaikhai. “Hàkhaikhai?”

Mặabvst củylbpa Mai Tâqqyuy Vịzebanh bỗlzmnng khômnhnng còuyfpn mộhldet giọxugwt mámnhnu, cảqhiu ngưztepipyki lảqhiuo đuyfpqhiuo ngãbhoa vềabvs phívgrya sau.

“A! Dìfswc ơhqowi! Dìfswc ơhqowi, dìfswc sao vậozqvy?” Cung Luyếthwtn Nhi vộhldei héxpdlt lêeyozn.

Mai Tâqqyuy Vịzebanh đuyfpãbhoa ngấrogct đuyfpi.

Cung Bồgingi Tâqqyun bỗlzmnng rấrogct lo lắvzdyng. “Mau, mau đuyfpưztepa đuyfpi bệmeufnh việmeufn!”


xpdli Lâqqyum Xung đuyfpzebanh đuyfpi đuyfpếthwtn nhưztepng đuyfpãbhoa bịzeba Cung Bồgingi Tâqqyun cảqhiun lạwdbvi, ômnhnng ta bồgingng Mai Tâqqyuy Vịzebanh lêeyozn vàkhai đuyfpi xuốhldeng thang mámnhny.

Áhsxinh mắvzdyt Tiêeyozu Hàkhaikhaiftming thẳzmleng, siếthwtt chặabvst nắvzdym tay, khômnhnng đuyfpi lêeyozn phívgrya trưztephqowc.

mnhn khômnhnng ngờipyk Mai Tâqqyuy Vịzebanh lạwdbvi cóhsxi quen biếthwtt vớhqowi tổhldeng tàkhaii Bùxpdli, vàkhai phảqhiun ứnipfng củylbpa bàkhai ta đuyfpúnvldng thậozqvt làkhai lạwdbv, hìfswcnh nhưztepnvldc nàkhaio bàkhai ta cũcavmng luômnhnn vộhldei vàkhaing làkhaim rõszez mốhldei mốhldei quan hệmeuf vớhqowi nhữntexng “ngưztepipyki quen cũcavm” nhưztep họxugw.

“Ba nuômnhni, bàkhai Cung đuyfpóhsxifswcnh nhưztep rấrogct sợbnlu ba thìfswc phảqhiui!” Đbnlulzmn Cảqhiunh cảqhium thấrogcy cóhsxi chúnvldt kỳogkp lạwdbv.

xpdli Lâqqyum Xung nhìfswcn theo Cung Bồgingi Tâqqyun đuyfpang bồgingng Mai Tâqqyuy Vịzebanh đuyfpi xuốhldeng thang mámnhny, vàkhai Mễqgzo Kiệmeuft cũcavmng đuyfpuổhldei theo, Cung Luyếthwtn Nhi thìfswc đuyfpi sámnhnt theo rồgingi gọxugwi đuyfpiệmeufn thoạwdbvi, ámnhnnh mắvzdyt củylbpa ômnhnng ta càkhaing cômnhn đuyfpơhqown hơhqown.

Trong ámnhnnh mắvzdyt kinh ngạwdbvc củylbpa ômnhnng ta chứnipfa đuyfpfvneng vẻgzht đuyfpau khổhldemnhn tậozqvn, nỗlzmni đuyfpau gai mắvzdyt làkhaim cho cámnhnc đuyfpưztepipykng néxpdlt trêeyozn khuômnhnn mặabvst đuyfpnqnrp trai vàkhai nghiêeyozm túnvldc củylbpa ômnhnng ta dívgrynh chặabvst lạwdbvi vớhqowi nhau mộhldet cámnhnch đuyfpau đuyfphqown, nắvzdym tay nắvzdym chặabvst lạwdbvi nớhqowii lỏxbrmng ra, cốhldefswcm néxpdln bưztephqowc châqqyun đuyfpfrrz khômnhnng đuyfpuổhldei theo họxugw.

“Tổhldeng tàkhaii, mờipyki dùxpdlng bữntexa!” Tiêeyozu Hàkhaikhaihsxii nhỏxbrm mộhldet câqqyuu, khômnhnng thèylbpm nhìfswcn theo nhữntexng ngưztepipyki đuyfpãbhoa rờipyki đuyfpi đuyfpóhsxi! Khômnhnng nhìfswcn dùxpdl chỉkkjw mộhldet cámnhni, tuyệmeuft đuyfphldei khômnhnng! Bàkhai ta chếthwtt hay sốhldeng cũcavmng khômnhnng can hệmeuffswc vớhqowi cômnhn!

Nhưztepng, Bùxpdli Lâqqyum Xung lạwdbvi khẽhlde hỏxbrmi mộhldet câqqyuu. “Hàkhaikhai, bàkhairogcy làkhai mẹnqnr ruộhldet củylbpa cômnhn - Mai Tâqqyuy Vịzebanh phảqhiui khômnhnng?”

Thờipyki khắvzdyc đuyfpóhsxi, cảqhiu ngưztepipyki Tiêeyozu Hàkhaikhaiftming cứnipfng lạwdbvi, nỗlzmni đuyfpau hiệmeufn lêeyozn trong mắvzdyt.

Đbnlulzmn Cảqhiunh vàkhaikhain Lạwdbvp cũcavmng ngâqqyuy ngưztepipyki ra theo. Ngưztepipyki đuyfpóhsxikhai mẹnqnr ruộhldet củylbpa Tiêeyozu Hàkhaikhai?

Tiêeyozu Hàkhaikhai cắvzdyn chặabvst mômnhni, rồgingi trảqhiu lờipyki mộhldet cámnhnch kiêeyozn quyếthwtt: “Mai Tâqqyuy Vịzebanh mẹnqnr củylbpa tômnhni đuyfpãbhoa qua đuyfpipyki nhiềabvsu năftmim rồgingi, tổhldeng tàkhaii, cóhsxi lẽhlde chúnvld thậozqvt sựfvne nhìfswcn nhầtudcm ngưztepipyki rồgingi!”

xpdli Lâqqyum Xung thìfswc di chuyểfrrzn ámnhnnh mắvzdyt sang phívgrya cômnhn, ámnhnnh mắvzdyt sắvzdyc béxpdln giốhldeng nhưztep nhìfswcn thấrogcu tâqqyum hồgingn củylbpa Tiêeyozu Hàkhaikhai, rấrogct khẳzmleng đuyfpzebanh. “Hàkhaikhai, bàkhairogcy làkhai mẹnqnr ruộhldet củylbpa cômnhn, tômnhni khômnhnng nhìfswcn nhầtudcm ngưztepipyki đuyfpâqqyuu!”

mnhn nghe thấrogcy nhịzebap đuyfpozqvp củylbpa trámnhni tim mìfswcnh, rấrogct nặabvsng nềabvs, rấrogct cóhsxi quy luậozqvt, đuyfpozqvp vàkhaio lồgingng ngựfvnec cômnhn từoalqng cámnhni từoalqng cámnhni mộhldet.


mnhn nhắvzdym mắvzdyt lạwdbvi vàkhai khômnhnng nóhsxii gìfswc nữntexa, màkhai đuyfpi đuyfpếthwtn cạwdbvnh bàkhain rồgingi ngồgingi xuốhldeng, sau đuyfpóhsxi cầtudcm ly nưztephqowc ấrogcm đuyfpóhsxieyozn, đuyfpámnhnng tiếthwtc bâqqyuy giờipykhsxi đuyfpãbhoa nguộhldei. Cômnhn uốhldeng ựfvnec mộhldet hơhqowi, muốhlden đuyfpèylbpxpdln cay đuyfpvzdyng trong lòuyfpng mìfswcnh xuốhldeng.

Đbnlulzmn Cảqhiunh liếthwtc nhìfswcn cômnhn vớhqowi vẻgzht lo lắvzdyng, nhưztepng lạwdbvi hơhqowi ngạwdbvc nhiêeyozn, ngưztepipyki phụfswc nữntex đuyfpóhsxikhai mẹnqnr ruộhldet củylbpa Tiêeyozu Hàkhaikhai sao?

“Cho thêeyozm mộhldet ly nưztephqowc ấrogcm nữntexa!” Đbnlulzmn Cảqhiunh thấrogcy cômnhn vẫzdgpn cầtudcm ly nưztephqowc lạwdbvnh thìfswc lậozqvp tứnipfc gọxugwi ngưztepipyki phụfswcc vụfswc.

ztephqowc ấrogcm đuyfpãbhoa đuyfpưztepbnluc đuyfpưztepa đuyfpếthwtn, Tiêeyozu Hàkhaikhai bỗlzmnng ngẩtfdrng đuyfptudcu rồgingi cưztepipyki nhạwdbvt vớhqowi cảqhiu ba ngưztepipyki. “Tổhldeng tàkhaii, mọxugwi ngưztepipyki ngồgingi đuyfpi, cóhsxifswc thìfswc đuyfpbnlui chúnvldng ta ăftmin cơhqowm xong hãbhoay nóhsxii. Khômnhnng phảqhiui hômnhnm nay muốhlden chàkhaio mừoalqng anh Hàkhain quay vềabvs àkhai?”

mnhn giảqhiui thívgrych vớhqowi vẻgzht mặabvst bìfswcnh thảqhiun, khiếthwtn Bùxpdli Lâqqyum Xung khômnhnng thểfrrz khômnhnng ngồgingi xuốhldeng.

Trêeyozn mặabvst Đbnlulzmn Cảqhiunh thìfswctfdrn chứnipfa vẻgzht lo lắvzdyng, còuyfpn Hàkhain Lạwdbvp lạwdbvi cóhsxi chúnvldt kinh ngạwdbvc, cóhsxi lẽhlde anh ta khômnhnng ngờipyk đuyfpưztepbnluc Tiêeyozu Hàkhaikhai lạwdbvi sẽhldefswcnh tĩthwtnh nhưztep vậozqvy!

“Anh Hàkhain, tômnhni xin lỗlzmni, nhàkhaikhaing hômnhnm nay cóhsxi lẽhldemnhni đuyfpãbhoa chọxugwn sai rồgingi!” Tiêeyozu Hàkhaikhai châqqyun thàkhainh xin lỗlzmni.

Khuômnhnn mặabvst đuyfpiểfrrzn trai đuyfpang nghiêeyozng mộhldet bêeyozn củylbpa Hàkhain Lạwdbvp hơhqowi ngơhqow ngámnhnc, thầtudcn sắvzdyc hơhqowi căftming thẳzmleng, chỉkkjw thốhldet ra hai từoalq: “Khômnhnng sao!”

khain Lạwdbvp càkhaing nóhsxii nhưztep vậozqvy, Tiêeyozu Hàkhaikhaikhaing cảqhium thấrogcy ámnhny námnhny. Cômnhncavmng khômnhnng ngờipyk đuyfpếthwtn đuyfpâqqyuy dùxpdlng bữntexa sẽhlde gặabvsp Mai Tâqqyuy Vịzebanh, cũcavmng khômnhnng ngờipyk tổhldeng tàkhaii lạwdbvi quen biếthwtt vớhqowi bàkhai ta, nêeyozn càkhaing cảqhium thấrogcy bấrogct an hơhqown. “Xin lỗlzmni, hômnhnm nay làkhai do tômnhni sắvzdyp xếthwtp khômnhnng ổhlden thỏxbrma!”

“Khômnhnng liêeyozn quan đuyfpếthwtn cômnhn.” Bùxpdli Lâqqyum Xung yếthwtu ớhqowt nóhsxii.

“Mau dùxpdlng đuyfpi! Bívgryt tếthwtt nguộhldei hếthwtt rồgingi!” Giọxugwng nam thấrogcp trầtudcm củylbpa Hàkhain Lạwdbvp vang lêeyozn, khômnhnng cóhsxi nhiềabvsu cảqhium xúnvldc, rấrogct bìfswcnh tĩthwtnh.

Tiêeyozu Hàkhaikhai cắvzdyn mômnhni rồgingi ngưztephqowc mắvzdyt lêeyozn, rồgingi liếthwtc nhìfswcn Bùxpdli Lâqqyum Xung đuyfpang ngồgingi cạwdbvnh mìfswcnh, nụfswcztepipyki trêeyozn mặabvst ômnhnng ta đuyfpãbhoa khômnhnng còuyfpn nữntexa, ảqhium đuyfpwdbvm, dưztepipykng nhưztephsxi lẫzdgpn chúnvldt đuyfpau thưztepơhqowng mờipyk nhạwdbvt.

“Hàkhaikhai, ăftmin gìfswc đuyfpi, đuyfpoalqng ăftmin đuyfpging nguộhldei đuyfpóhsxi!” Vẻgzht mặabvst củylbpa Đbnlulzmn Cảqhiunh đuyfpãbhoa dịzebau dàkhaing hơhqown, nhìfswcn vàkhaio khuômnhnn mặabvst nhỏxbrm nhắvzdyn đuyfptudcy ámnhny námnhny củylbpa cômnhn.


Khuômnhnn mặabvst nhỏxbrm đuyfpóhsxi khômnhnng giấrogcu đuyfpưztepbnluc vẻgzht tựfvne trámnhnch, cômnhn cắvzdyn chặabvst mômnhni, bộhlde dạwdbvng thấrogcp thỏxbrmm khômnhnng yêeyozn nêeyozn khômnhnng muốhlden ăftmin.

“Chúnvldxpdli, dùxpdlng bữntexa đuyfpi, cóhsxi mộhldet sốhlde ngưztepipyki gặabvsp nhưztepng khômnhnng quen thựfvnec ra cũcavmng rấrogct tốhldet!” Hàkhain Lạwdbvp bỗlzmnng nhiêeyozn nóhsxii khẽhlde mộhldet câqqyuu, mộhldet câqqyuu đuyfpơhqown giảqhiun: “Giámnhn nhưztep gặabvsp gỡoalq lầtudcn đuyfptudcu, gióhsxi thu sao nỡoalq gieo sầtudcu quạwdbvt tranh.”

Mộhldet câqqyuu củylbpa Hàkhain Lạwdbvp vớhqowi hàkhaim ýxwyuqqyuu xa, khiếthwtn cảqhiu ba ngưztepipyki đuyfpabvsu ngâqqyuy ra!

Chỉkkjwkhai, khômnhnng ai nóhsxii thêeyozm gìfswc nữntexa. Bữntexa cơhqowm nàkhaiy ăftmin trong khômnhnng khívgry thậozqvt nặabvsng nềabvs.

Ăshcmn cơhqowm xong, cấrogcp dưztephqowi đuyfpãbhoamnhni xe đuyfpếthwtn, Bùxpdli Lâqqyum Xung sảqhiui bưztephqowc đuyfpi. “Hômnhnm nay chúnvld khômnhnng đuyfpếthwtn cômnhnng ty nữntexa, Hàkhain Lạwdbvp àkhai, rảqhiunh thìfswc đuyfpếthwtn nhàkhai chúnvld ngồgingi chơhqowi! Đbnlulzmn Cảqhiunh, con đuyfpưztepa Hàkhaikhai vềabvsmnhnng ty!”

Ôztepng ta rờipyki đuyfpi vớhqowi dámnhnng vẻgzht kiêeyozn cưztepipykng nhưztepng cômnhn đuyfpơhqown, Tiêeyozu Hàkhaikhai ámnhny námnhny nêeyozn nhívgryu chặabvst đuyfpômnhni màkhaiy thanh túnvld lạwdbvi.

“Cômnhn Tiêeyozu, rấrogct vui vìfswc đuyfpưztepbnluc làkhaim quen vớhqowi cômnhn. Chuyệmeufn sámnhnng nay, tômnhni thàkhainh thậozqvt xin lỗlzmni!” Hàkhain Lạwdbvp nhìfswcn Tiêeyozu Hàkhaikhai rồgingi nhẹnqnr nhàkhaing nóhsxii.

“Ồhcfx! Khômnhnng sao, anh Hàkhain đuyfpoalqng đuyfpfrrz bụfswcng!” Sựfvne chúnvld ýxwyu củylbpa Tiêeyozu Hàkhaikhai vẫzdgpn đuyfpang tậozqvp trung hếthwtt vàkhaio chiếthwtc xe đuyfpang rờipyki di, dámnhnng vẻgzhtmnhn đuyfpơhqown lúnvldc rờipyki đuyfpi củylbpa Bùxpdli Lâqqyum Xung lạwdbvi khiếthwtn cômnhn cảqhium thấrogcy trong lòuyfpng chua xóhsxit, vàkhai đuyfpau đuyfphqown.

“Vậozqvy chúnvldng ta tạwdbvm biệmeuft ởhlde đuyfpâqqyuy!” Áhsxinh mắvzdyt Hàkhain Lạwdbvp quan sámnhnt thậozqvt kỹzdgp Tiêeyozu Hàkhaikhai, rồgingi lúnvldc nàkhaiy mớhqowi bắvzdyt tay Đbnlulzmn Cảqhiunh, sau đuyfpóhsxiztephqowc đuyfpi.

Trong xe trêeyozn đuyfpưztepipykng vềabvsmnhnng ty.

Cuốhldei cùxpdlng Đbnlulzmn Cảqhiunh cũcavmng khômnhnng nhịzeban đuyfpưztepbnluc, bèylbpn mởhlde miệmeufng hỏxbrmi: “Hàkhaikhai, cômnhn thậozqvt sựfvne khômnhnng quen ngưztepipyki phụfswc nữntex đuyfpóhsxi sao?”

khain tay củylbpa Tiêeyozu Hàkhaikhai bỗlzmnng cứnipfng đuyfpipyk, nắvzdym chặabvst lấrogcy túnvldi xámnhnch. “Đbnlulzmn Cảqhiunh, anh đuyfpoalqng hỏxbrmi nữntexa, tômnhni khômnhnng muốhlden nhắvzdyc đuyfpếthwtn bàkhai ta!”

“Bàkhai ta nhìfswcn thấrogcy ba nuômnhni thìfswcqqyum trạwdbvng kívgrych đuyfphldeng nhưztep vậozqvy, khômnhnng biếthwtt cóhsxi xảqhiuy ra chuyệmeufn gìfswc khômnhnng nữntexa?” Đbnlulzmn Cảqhiunh hơhqowi lo lắvzdyng, cau màkhaiy lạwdbvi. “Hàkhaikhai, tômnhni vàkhai ba nuômnhni đuyfpabvsu khômnhnng cóhsxi ngưztepipyki thâqqyun!”

Tay Tiêeyozu Hàkhaikhaikhaing nắvzdym chặabvst hơhqown. Xảqhiuy ra chuyệmeufn? Chắvzdyc khômnhnng đuyfpâqqyuu, bàkhai ta chỉkkjw ngấrogct xỉkkjwu thômnhni màkhai.

“Hàkhaikhai?” Đbnlulzmn Cảqhiunh liếthwtc sang, thấrogcy cômnhnhsxi vẻgzht nhưztep đuyfpang phâqqyun tâqqyum, bấrogct giámnhnc cảqhium thấrogcy hơhqowi lo lắvzdyng.

“Hảqhiu? Đbnlulzmn Cảqhiunh, anh vàkhai tổhldeng tàkhaii quen nhau bao lâqqyuu rồgingi?”

“Cũcavmng mưztepipyki bảqhiuy năftmim rồgingi!” Đbnlulzmn Cảqhiunh suy nghĩthwt rồgingi trảqhiu lờipyki. “Chúnvldng tômnhni quen nhau trong tùxpdl! Tômnhni vàkhai ba nuômnhni đuyfpabvsu từoalqng ngồgingi tùxpdl.”

Đbnlulzmn Cảqhiunh nóhsxii câqqyuu nàkhaiy xong thìfswchqowi nívgryn thởhlde lạwdbvi, rồgingi vômnhn thứnipfc liếthwtc nhìfswcn Tiêeyozu Hàkhaikhai đuyfpang ngồgingi bêeyozn cạwdbvnh, còuyfpn cômnhn thìfswchqowi kinh ngạwdbvc.

Thìfswc ra đuyfpúnvldng làkhai nhưztep vậozqvy, tin đuyfpgingn làkhai thậozqvt. Nhưztepng xem ra họxugw đuyfpabvsu làkhai ngưztepipyki tốhldet màkhai, sao lạwdbvi ngồgingi tùxpdl chứnipf?

“Cômnhn sẽhlde khômnhnng vìfswc chuyệmeufn nàkhaiy màkhai xem thưztepipykng tômnhni chứnipf?” Đbnlulzmn Cảqhiunh khẽhlde hỏxbrmi.

“Khômnhnng, khômnhnng đuyfpâqqyuu!” Tiêeyozu Hàkhaikhai lắvzdyc đuyfptudcu. “Tômnhni chỉkkjwkhaihsxi chúnvldt khômnhnng dámnhnm tin thômnhni!”

“Tạwdbvi sao vậozqvy?”

“Bởhldei vìfswc anh vàkhai tổhldeng tàkhaii nhìfswcn cóhsxi vẻgzhtkhai ngưztepipyki tốhldet màkhai, tạwdbvi sao lạwdbvi ngồgingi tùxpdl? Nhữntexng ngưztepipyki phảqhiui ngồgingi tùxpdl chẳzmleng phảqhiui đuyfpabvsu rấrogct hung dữntexkhai đuyfphldec ámnhnc sao? Hoặabvsc làkhai nhữntexng ngưztepipyki làkhaim chuyệmeufn xấrogcu! Xin lỗlzmni, tômnhni thậozqvt sựfvne khômnhnng tin đuyfpưztepbnluc hai ngưztepipyki đuyfpãbhoa từoalqng ngồgingi tùxpdl đuyfpâqqyuu!”

“Ồhcfx! Hàkhaikhai, cômnhn thậozqvt tốhldet bụfswcng!” Đbnlulzmn Cảqhiunh cưztepipyki, khuômnhnn mặabvst căftming cứnipfng, vìfswc khômnhnng cưztepipyki thưztepipykng xuyêeyozn.

“Thậozqvt àkhai?” Cômnhn hỏxbrmi. “Vậozqvy thìfswc tạwdbvi sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.