Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 102 :

    trước sau   
Mặejbdt côrzki đxozqreqznvnnn rồcgpxi lạaxdhi từrees từrees trắoigang đxozqi, trởkypunvnnn xanh xao vàhlpc nhợvrdnt nhạaxdht, khôrzking còogdun mộrnpft giọkewht májdtou. Côrzki cắoigan chặejbdt môrzkii, cắoigan chặejbdt đxozqếeooin nỗmspgi môrzkii rỉbiymjdtou.

Sau đxozqóxidc, híoxtwt mộrnpft hơypuri thậkyput sâqayau, côrzki nhìypurn chằueoom chằueoom vàhlpco anh ta, cốwkrb đxozqkewhc suy nghĩvxlg thậkyput sựzpav trong lòogdung màhlpc ájdtonh mắoigat củmspga anh ta đxozqãbklkjdton đxozqaxmang. Nhưtcleng côrzki chỉbiym nhìypurn thấzoigy mộrnpft bóxidcng tốwkrbi sâqayau thẳrzkim… Bóxidcng tốwkrbi sâqayau khôrzking thấzoigy đxozqájdtoy.

rzki bấzoigt thìypurnh lìypurnh quay ngưtclezpavi đxozqi, muốwkrbn trốwkrbn khỏreqzi phòogdung khájdtoch trưtcleowyxc khi nưtcleowyxc mắoigat tràhlpco ra.

rzki đxozqefasnh chạaxdhy vềzpav phíoxtwa phòogdung ngủmspg, nhưtcleng đxozqrnpft nhiênvnnn anh ta ngăvxlgn côrzki lạaxdhi. Cơypur thểreqz anh ta sừreesng sữlbyxng nhưtcle mộrnpft bứaxmac tưtclezpavng lớowyxn, trong mắoigat đxozqyduky vẻutxfkewhm đxozqaxdhm vàhlpc dữlbyx tợvrdnn.

Khuôrzkin mặejbdt anh ta trởkypunvnnn trắoigang bệrzkich, nụeylmtclezpavi giễtcleu cợvrdnt trênvnnn khóxidce miệrzking đxozqãbklk biếeooin mấzoigt khôrzking còogdun chúvahyt dấzoigu vếeooit. Tuy nhiênvnnn, biểreqzu cảkewhm củmspga anh ta cựzpavc kìypur nghiênvnnm túvahyc, trang trọkewhng vàhlpc lạaxdhnh lùtcleng.

“Hàhlpchlpc, em khôrzking cầydukn anh nữlbyxa, cũsbwwng khôrzking cầydukn Ngữlbyx Đjftziềzpavn nữlbyxa. Sao em cóxidc thểreqz tuyệrzkit tìypurnh đxozqếeooin vậkypuy?” Anh ta nóxidci vớowyxi giọkewhng khàhlpcn khàhlpcn.


rzki đxozqaxmang đxozqóxidc, nhìypurn anh ta chằueoom chằueoom mộrnpft cájdtoch thụeylm đxozqrnpfng, cầydukn phảkewhi tiếeooip tụeylmc giảkewh vờzpav. “Phảkewhi, bởkypui vìypur em rấzoigt hàhlpco phóxidcng! Anh đxozqi đxozqi, em khôrzking muốwkrbn gặejbdp lạaxdhi anh nữlbyxa!”

Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn nhìypurn chằueoom chằueoom vàhlpco côrzki, hìypurnh dájdtong mảkewhnh mai củmspga côrzkitclezpavng nhưtclehlpcng ngàhlpcy càhlpcng xa anh ta, dưtclezpavng nhưtcle anh ta khôrzking thểreqz bắoigat đxozqưtclevrdnc, khôrzking thểreqz gặejbdp lạaxdhi côrzki nữlbyxa...

“Đjftzưtclevrdnc! Anh đxozqi! Anh sẽjchd đxozqi! Anh sẽjchd khôrzking bao giờzpav đxozqếeooin đxozqâqayay nữlbyxa!” Nắoigam đxozqzoigm củmspga anh ta siếeooit chặejbdt lạaxdhi, khẽjchdxidci, giọkewhng nhỏreqz đxozqếeooin mứaxmac khôrzking nghe thấzoigy. Rồcgpxi đxozqrnpft nhiênvnnn, anh ta cưtclezpavi phájdtonvnnn. Tiếeooing cưtclezpavi đxozqóxidc rấzoigt xóxidct xa vàhlpc hiu quạaxdhnh.

Anh ta đxozqaxmang thẳrzking dậkypuy vàhlpctclezpavi lớowyxn hơypurn nữlbyxa, nhưtcleng dưtclezpavng nhưtclerzki lạaxdhi nhìypurn thấzoigy chúvahyt đxozqau khổgsanhlpc bấzoigt lựzpavc ẩreqzn giấzoigu trong nụeylmtclezpavi đxozqóxidc. Tạaxdhi sao? Tạaxdhi sao vậkypuy?

Cuốwkrbi cùtcleng anh ta đxozqãbklk mởkypu cửddwha ra, nụeylmtclezpavi trênvnnn khuôrzkin mặejbdt bỗmspgng chốwkrbc biếeooin mấzoigt, sau đxozqóxidc, cájdtonh cửddwha đxozqrnpft nhiênvnnn đxozqóxidcng lạaxdhi!

rzki chưtclea bao giờzpav thấzoigy vẻutxf mặejbdt tuyệrzkit vọkewhng đxozqóxidc củmspga anh ta, chưtclea bao giờzpav thấzoigy anh ta cưtclezpavi màhlpc bi thưtcleơypurng đxozqếeooin vậkypuy. Anh ta cưtclezpavi vàhlpctcleowyxc đxozqi, nhưtcleng côrzki lạaxdhi ngồcgpxi bệrzkit xuốwkrbng sàhlpcn nhàhlpchlpc co cụeylmm lạaxdhi.

rzki tựzpav nhủmspg, hãbklky quênvnnn đxozqi, hãbklky quênvnnn hếeooit đxozqi! Quênvnnn đxozqi mớowyxi làhlpc lựzpava chọkewhn sájdtong suốwkrbt nhấzoigt.

Nhưtcleng vàhlpco thờzpavi khắoigac cájdtonh cửddwha đxozqóxidcng lạaxdhi đxozqóxidc, trong tim côrzki bỗmspgng ậkypup đxozqếeooin đxozqmspg loạaxdhi cảkewhm xúvahyc. Đjftzmspg loạaxdhi cảkewhm xúvahyc phứaxmac tạaxdhp bao quanh côrzki, vàhlpc nhữlbyxng giọkewht nưtcleowyxc mắoigat khôrzking còogdun kiểreqzm soájdtot đxozqưtclevrdnc nữlbyxa, chúvahyng tranh nhau lao ra khỏreqzi mắoigat, làhlpcm nhòogdue đxozqi tầydukm nhìypurn củmspga côrzki, từreesng giọkewht từreesng giọkewht rơypuri xuốwkrbng, vàhlpc cuốwkrbi cùtcleng biếeooin thàhlpcnh tiếeooing nứaxmac nởkypu khe khẽjchd.

rzkitclei đxozqyduku vàhlpco trong cájdtonh tay, khóxidcc trong mộrnpft mớowyx hỗmspgn đxozqrnpfn, rấzoigt buồcgpxn thưtcleơypurng.

Đjftzyduku cúvahyi thấzoigp nênvnnn khôrzking biếeooit cájdtonh cửddwha lạaxdhi đxozqưtclevrdnc mởkypu ra, vàhlpc trênvnnn tay củmspga Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn cóxidc thênvnnm mộrnpft cájdtoi chìypura khóxidca. Thìypur ra, vừreesa rồcgpxi họkewh đxozqzpavu quênvnnn rúvahyt chìypura khóxidca ra.

Anh ta rúvahyt chìypura khóxidca ra vàhlpc đxozqem vàhlpco. Lúvahyc mởkypu cửddwha ra, nhìypurn thấzoigy côrzki đxozqang ngồcgpxi khóxidcc trênvnnn sàhlpcn nhàhlpc, trájdtoi tim anh ta cũsbwwng tan vỡhlpc theo! Tấzoigt cảkewh nhữlbyxng ngụeylmy trang, tấzoigt cảkewh nhữlbyxng khôrzking đxozqàhlpcnh lòogdung, tấzoigt cảkewh nhữlbyxng kiênvnnn quyếeooit, đxozqzpavu vụeylmn vỡhlpc ngay lúvahyc nàhlpcy!

Anh ta bưtcleowyxc tớowyxi vàhlpc ngồcgpxi xổgsanm xuốwkrbng.

Đjftzrnpft nhiênvnnn cảkewhm nhậkypun đxozqưtclevrdnc mộrnpft hơypuri thởkypu nặejbdng nềzpavkypup đxozqếeooin, côrzki vộrnpfi ngẩreqzng đxozqyduku lênvnnn. Sao anh ấzoigy lạaxdhi quay trởkypu lạaxdhi?


“Anh cứaxmatclekypung, em thựzpavc sựzpav khôrzking cóxidc chúvahyt đxozqrnpfng lòogdung rồcgpxi chứaxma!” Khuôrzkin mặejbdt căvxlgng cứaxmang củmspga anh ta trôrzking góxidcc cạaxdhnh hơypurn nhiềzpavu, đxozqóxidchlpc mộrnpft khuôrzkin mặejbdt đxozqefasp trai khiếeooin biếeooit bao nhiênvnnu phụeylm nữlbyx phảkewhi ngưtclehlpcng mộrnpf.

rzki trợvrdnn to mắoigat nhìypurn anh ta, nhìypurn vàhlpco khuôrzkin mặejbdt đxozqóxidc, khuôrzkin mặejbdt đxozqiểreqzn trai làhlpcm côrzki mấzoigt ngủmspg mộrnpft thájdtong trờzpavi ròogdung rãbklk đxozqóxidc, vàhlpctcleowyxc mắoigat lạaxdhi lăvxlgn dàhlpci trênvnnn májdtorzki.

Tim côrzki thắoigat lạaxdhi, thắoigat lạaxdhi, thặejbdt chặejbdt đxozqếeooin mứaxmac làhlpcm cảkewh ngưtclezpavi côrzki đxozqau đxozqowyxn.

“Côrzkiicby ngốwkrbc nghếeooich nàhlpcy! Đjftzaxmang dậkypuy đxozqi, dưtcleowyxi nềzpavn nhàhlpc lạaxdhnh lắoigam!” Anh ta kéicbyo côrzki đxozqaxmang lênvnnn.

rzki khôrzking ngờzpav anh ta sẽjchd quay lạaxdhi, vàhlpcrzki tựzpav hỏreqzi làhlpcm sao anh ta vàhlpco đxozqưtclevrdnc đxozqâqayay.

Anh ta lắoigac lắoigac cájdtoi chìypura khóxidca trong tay, vàhlpcrzki đxozqrnpft nhiênvnnn đxozqreqz mặejbdt, thìypur ra làhlpc họkewh đxozqãbklk bỏreqz quênvnnn nóxidc trong lúvahyc hôrzkin nhau cuồcgpxng nhiệrzkit. Hơypuri lúvahyng túvahyng, côrzki ngồcgpxi bịefasch xuốwkrbng ghếeooi, còogdun anh ta quỳtlrf gốwkrbi trưtcleowyxc mặejbdt côrzki.

Tay anh ta nâqayang khuôrzkin mặejbdt nhợvrdnt nhạaxdht đxozqyduky nưtcleowyxc mắoigat củmspga côrzkinvnnn, nhìypurn thấzoigy khuôrzkin mặejbdt đxozqang khóxidcc nhưtclemthjo củmspga côrzki, anh ta phìypurtclezpavi. Lầydukn nàhlpcy, khôrzking hềzpav mỉbiyma mai, khôrzking hềzpav u ájdtom, chỉbiymxidc nỗmspgi đxozqau. “Em trang đxozqiểreqzm àhlpc?”

rzki ngạaxdhc nhiênvnnn, nhắoigam chặejbdt mắoigat lạaxdhi vàhlpcoxtwt mộrnpft hơypuri.

Anh ta vẫcmmtn nhìypurn côrzki chằueoom chằueoom, đxozqôrzkii mắoigat sâqayau nhưtcle đxozqájdtoy giếeooing, nhưtcle chựzpavc chờzpav nuốwkrbt chửddwhng ai đxozqóxidc, đxozqreqz ngưtclezpavi đxozqóxidc muôrzkin kiếeooip khôrzking đxozqưtclevrdnc siênvnnu sinh! Trong đxozqôrzkii mắoigat đxozqóxidc tràhlpcn đxozqyduky tìypurnh cảkewhm sâqayau sắoigac.

“Còogdun khóxidcc đxozqếeooin lem luốwkrbc luôrzkin, nhưtcle mộrnpft con mèmthjo nhỏreqz!” Anh ta nóxidci thậkyput khẽjchd, vớowyxi giọkewhng đxozqyduky yênvnnu chiềzpavu.

rzki nhìypurn anh ta chằueoom chằueoom, trong tim hoảkewhng hốwkrbt, cóxidc chúvahyt khôrzking dájdtom tin.

Sau đxozqóxidc, côrzkixidci vớowyxi vẻutxf giậkypun dỗmspgi: “Em muốwkrbn vậkypuy! Em muốwkrbn lem luốwkrbc vậkypuy đxozqóxidc!”

Trọkewhng giọkewhng cóxidc chúvahyt oájdton hờzpavn, cóxidc chúvahyt giậkypun dữlbyx, cóxidc chúvahyt tuyệrzkit vọkewhng. Côrzki khôrzking biếeooit côrzkivahyc nàhlpcy rấzoigt giốwkrbng mộrnpft côrzkiicby đxozqang làhlpcm nũsbwwng, còogdun anh ta thìypur chỉbiym nhìypurn côrzki. “Đjftzưtclevrdnc, em muốwkrbn, em muốwkrbn sao cũsbwwng đxozqưtclevrdnc hếeooit!”


“Anh quay lạaxdhi đxozqâqayay làhlpcm gìypur?” Côrzkioxtwm cájdtoi miệrzking nhỏreqzoxtwu, vìypurqayau nuôrzking chiềzpavu củmspga anh ta vừreesa rồcgpxi màhlpc cảkewhm thấzoigy xấzoigu hổgsan.

“Anh khôrzking quay lạaxdhi, lỡhlpc tốwkrbi nay kẻutxf xấzoigu mòogduhlpco thìypurhlpcm thếeooihlpco?” Anh ta nhưtcleowyxn màhlpcy. “Khôrzking biếeooit chừreesng bâqayay giờzpav đxozqãbklkxidc ai đxozqóxidc lấzoigy chìypura khóxidca đxozqi đxozqájdtonh mộrnpft cájdtoi khájdtoc, đxozqếeooin giữlbyxa đxozqênvnnm thìypur mởkypu cửddwha vàhlpco, cốwkrbypurnh quấzoigy rốwkrbi mộrnpft côrzkijdtoi yếeooiu đxozquốwkrbi nhưtcle em thìypur sao?”

“Khôrzking đxozqzpavi nàhlpco!” Ngoạaxdhi trừrees anh ta, khôrzking ai lạaxdhi đxozqếeooin quấzoigy rốwkrbi côrzki cảkewh.

“Hàhlpchlpc, đxozqreesng đxozquổgsani anh đxozqi đxozqưtclevrdnc khôrzking em? Anh mệrzkit quájdto!” Anh ta nhìypurn côrzki, vàhlpc chỉbiym khi nhìypurn côrzki, trong tim anh ta mớowyxi cóxidc thểreqzypurnh thảkewhn lạaxdhi.

Giọkewhng củmspga anh ta cóxidc vẻutxf nhưtcle đxozqang cầyduku xin, làhlpcm trájdtoi tim côrzkisbwwng nhóxidci đxozqau theo.

rzki khịefast mũsbwwi vàhlpc muốwkrbn khóxidcc, nhưtcleng khôrzking làhlpcm sao nóxidci đxozqưtclevrdnc câqayau nàhlpco đxozqreqz đxozquổgsani anh ta đxozqi. Bởkypui vìypur trong mắoigat anh ta đxozqyduky gâqayan májdtou đxozqreqz ngầyduku, cảkewh ngưtclezpavi tiềzpavu tùtcley hẳrzkin, cũsbwwng ốwkrbm đxozqi nhiềzpavu.

“Anh đxozqi ngủmspg đxozqi!” Côrzkixidci.

“Em cho anh ởkypu lạaxdhi rồcgpxi hảkewh?” Anh ta nóxidci vớowyxi giọkewhng run rẩreqzy, cóxidc vẻutxf nhưtcle khôrzking dájdtom tin.

“Ngủmspg đxozqãbklk rồcgpxi thìypur anh vềzpav đxozqi!” Côrzki kiềzpavm chếeooiypurnh cảkewhm củmspga mìypurnh, nóxidci vớowyxi vẻutxf dửddwhng dưtcleng rồcgpxi đxozqaxmang lênvnnn, đxozqi vềzpav phíoxtwa phòogdung tắoigam.

“Tạaxdhi sao lúvahyc nàhlpco em cũsbwwng lýkcgy tríoxtw đxozqếeooin vậkypuy? Tạaxdhi sao em lạaxdhi đxozqreqzy anh ra xa?” Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn héicbyt lênvnnn mộrnpft cájdtoch tuyệrzkit vọkewhng phíoxtwa sau côrzki.

“Em chỉbiym biếeooit rằueoong anh cầydukn đxozqưtclevrdnc nghỉbiym ngơypuri.” Tiênvnnu Hàhlpchlpc quay lạaxdhi, gằueoong giọkewhng từreesng chữlbyx. “Đjftzãbklk bao lâqayau rồcgpxi anh khôrzking nghỉbiym ngơypuri?”

Cảkewh hai ngưtclezpavi, cứaxma vậkypuy màhlpc nhìypurn nhau rấzoigt lâqayau. Trájdtoi tim Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn bỗmspgng hoang vắoigang nhưtcle sa mạaxdhc, khóxidce mắoigat đxozqau vàhlpcxidct, nhưtcle thểreqz khôrzking chịefasu đxozqưtclevrdnc sựzpav nặejbdng nềzpav củmspga thếeooi giớowyxi nàhlpcy. “Em khôrzking biếeooit!”

“Anh mau đxozqi ngủmspg đxozqi!” Côrzkixidci.


“Đjftzưtclevrdnc! Anh sẽjchd đxozqi ngủmspg!” Áddwhnh mắoigat anh ta u ájdtom lạaxdhi, cúvahyi đxozqyduku xuốwkrbng, trênvnnn mặejbdt đxozqyduky vẻutxfkewhm đxozqaxdhm.

Tiênvnnu Hàhlpchlpctcleowyxc vàhlpco phòogdung tắoigam, dựzpava lưtcleng vàhlpco cájdtonh cửddwha, vùtclei májdtohlpco trong cájdtonh tay vàhlpc bắoigat đxozqyduku khóxidcc khe khẽjchd. Tiếeooing khóxidcc bấzoigt lựzpavc vàhlpc kiềzpavm néicbyn.

rzki sợvrdn rằueoong mìypurnh sẽjchd mấzoigt đxozqi lýkcgy tríoxtw, sợvrdn rằueoong mìypurnh sẽjchd bấzoigt chấzoigp tấzoigt cảkewh, sợvrdn rằueoong mìypurnh sẽjchdoxtwch đxozqrnpfng, sợvrdn rằueoong mìypurnh sẽjchdnvnnu anh ta nhiềzpavu hơypurn, yênvnnu đxozqếeooin mứaxmac khôrzking thểreqz buôrzking bỏreqz!

Anh ta đxozqaxmang bênvnnn ngoàhlpci cửddwha, tiếeooing khóxidcc nứaxmac nởkypu củmspga côrzkihlpcm tan vỡhlpc trájdtoi tim anh ta, làhlpcm tổgsann thưtcleơypurng cájdtoc dâqayay thầydukn kinh củmspga anh ta. Anh ta biếeooit tấzoigt cảkewh mọkewhi thứaxma đxozqzpavu làhlpcypur anh ta. Côrzki sốwkrbng màhlpc khôrzking hềzpav vui vẻutxf chúvahyt nàhlpco!

xidc lẽjchd, anh ta thựzpavc sựzpav đxozqãbklk quájdto íoxtwch kỷlbsm! Anh ta đxozqang nghĩvxlg, hôrzkim nay anh ta đxozqếeooin đxozqâqayay, rốwkrbt cuộrnpfc làhlpc đxozqúvahyng hay sai?

Tiênvnnu Hàhlpchlpc khóxidcc đxozqmspg rồcgpxi thìypur xảkewhtcleowyxc vàhlpc bắoigat đxozqyduku tắoigam. Côrzki cầydukn phảkewhi suy nghĩvxlg thậkyput kỹtlrf, nếeooiu khôrzking, côrzki khôrzking thểreqzhlpco đxozqwkrbi mặejbdt vớowyxi Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn.

Ngâqayam mìypurnh trong nưtcleowyxc ấzoigm, Tiênvnnu Hàhlpchlpc lặejbdn thậkyput sâqayau xuốwkrbng dưtcleowyxi nưtcleowyxc, cho đxozqếeooin khi cảkewhm giájdtoc nghẹefast thởkypukypup đxozqếeooin thìypur mớowyxi ngóxidcc đxozqyduku lênvnnn. Nưtcleowyxc mắoigat vàhlpctcleowyxc ấzoigm trênvnnn mặejbdt từrees từrees chảkewhy xuốwkrbng từrees hai bênvnnn májdtorzki.

Liệrzkiu Mạaxdhc Lam Ảvydinh cóxidc khỏreqze lạaxdhi khôrzking? Cứaxma cho làhlpc sẽjchd khỏreqze lạaxdhi, nhưtcleng nếeooiu côrzki ta biếeooit rằueoong Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn khôrzking yênvnnu mìypurnh, liệrzkiu côrzki ta cóxidc bịefasoxtwch đxozqrnpfng rồcgpxi bịefas bệrzkinh lạaxdhi khôrzking? Mộrnpft vòogdung tuầydukn hoàhlpcn lặejbdp lạaxdhi nhưtcle vậkypuy, chẳrzking phảkewhi suốwkrbt đxozqzpavi Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn sẽjchd luôrzkin ájdtoy nájdtoy vớowyxi côrzki ta sao?

Từrees từrees trưtclevrdnt mìypurnh xuốwkrbng nưtcleowyxc mộrnpft lầydukn nữlbyxa, Tiênvnnu Hàhlpchlpc buồcgpxn bãbklk nhắoigam mắoigat lạaxdhi, khôrzking nghĩvxlgypur nữlbyxa, nhưtcleng trưtcleowyxc mắoigat lạaxdhi xuấzoigt hiệrzkin khuôrzkin mặejbdt ngưtclezpavi khôrzking ra ngưtclezpavi, ma khôrzking ra ma đxozqóxidc củmspga Mạaxdhc Lam Ảvydinh, mộrnpft cájdtoch rõnvnnhlpcng.

Nửddwha tiếeooing sau, Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn nhậkypun ra rằueoong Tiênvnnu Hàhlpchlpc vẫcmmtn chưtclea ra khỏreqzi phòogdung tắoigam, trong lòogdung thấzoigy hơypuri lo. Anh ta bưtcleowyxc nhanh đxozqếeooin vàhlpc mởkypu cửddwha phòogdung tắoigam.

tcleowyxi làhlpcn nưtcleowyxc mờzpav mịefast, Tiênvnnu Hàhlpchlpc nằueoom im trong bồcgpxn nưtcleowyxc, nhắoigam chặejbdt hai mắoigat, nhưtcleng trênvnnn májdto khôrzking thểreqz nhìypurn rõnvnn đxozqưtclevrdnc làhlpctcleowyxc hay nưtcleowyxc mắoigat.

“Hàhlpchlpc!” Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn chỉbiym cảkewhm thấzoigy tim đxozqau nhưtcle cắoigat, vộrnpfi vàhlpcng đxozqi qua, lấzoigy cájdtoi khăvxlgn tắoigam gầydukn đxozqóxidc rồcgpxi bồcgpxng cảkewh ngưtclezpavi Tiênvnnu Hàhlpchlpc ra khỏreqzi nưtcleowyxc lạaxdhnh.

“Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn!” Tiênvnnu Hàhlpchlpc lặejbdng lẽjchd dựzpava vàhlpco trong lòogdung Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn, vẫcmmtn khôrzking mởkypu mắoigat ra, bởkypui vìypurrzki vẫcmmtn khôrzking biếeooit phảkewhi đxozqwkrbi mặejbdt vớowyxi anh ta nhưtcle thếeooihlpco. Sau ngàhlpcy mai, anh ta lạaxdhi sẽjchd quay vềzpavnvnnn cạaxdhnh Mạaxdhc Lam Ảvydinh!

Trưtcleowyxc đxozqâqayay từreesng nghĩvxlgxidc thậkyput đxozqơypurn giảkewhn, buôrzking bỏreqz thìypur buôrzking bỏreqz thôrzkii, vàhlpc đxozqãbklkhlpcm đxozqưtclevrdnc rồcgpxi. Nhưtcleng anh ta lạaxdhi đxozqếeooin, cóxidc trờzpavi biếeooit rằueoong côrzki thựzpavc sựzpav khôrzking hềzpav muốwkrbn buôrzking bỏreqz. Đjftzếeooin lúvahyc nàhlpcy mớowyxi biếeooit rằueoong, mớowyxi biếeooit rằueoong thìypur ra hai chữlbyx “buôrzking bỏreqz” tưtclekypung chừreesng nhưtcle đxozqơypurn giảkewhn nàhlpcy lạaxdhi nặejbdng nềzpav đxozqếeooin vậkypuy.

“Hàhlpchlpc!” Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn bồcgpxng Tiênvnnu Hàhlpchlpc đxozqếeooin đxozqejbdt lênvnnn giưtclezpavng nhưtcle mộrnpft con búvahyp bênvnn bằueoong sứaxma, ôrzkim chặejbdt lấzoigy cơypur thểreqzrzki khôrzking còogdun chúvahyt sứaxmac sốwkrbng củmspga côrzki, nhìypurn chằueoom chằueoom vàhlpco khuôrzkin mặejbdt tájdtoi méicbyt nhưtcle đxozqãbklk chếeooit rồcgpxi củmspga côrzki, vớowyxi vẻutxf bấzoigt an.

“Hàhlpchlpc, em khôrzking sao chứaxma?” Vẫcmmtn im lặejbdng, Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn chưtclea bao giờzpav cảkewhm thấzoigy hoảkewhng hốwkrbt đxozqếeooin vậkypuy. Côrzki khôrzking nóxidci gìypur, giốwkrbng nhưtcle mộrnpft con dao vôrzkiypurnh sâqayau vàhlpco tim anh ta, đxozqau đxozqếeooin khôrzking thểreqz thởkypu đxozqưtclevrdnc.

“Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn, anh biếeooit làhlpc em yênvnnu anh, nhưtcleng tìypurnh yênvnnu nàhlpcy sẽjchdhlpcm cho em ngàhlpcy càhlpcng trởkypunvnnn tham lam hơypurn. Em cóxidc thểreqz khôrzking buôrzking tay, khôrzking bao giờzpav buôrzking tay, mặejbdc xájdtoc cájdtoi trájdtoch nhiệrzkim đxozqóxidc củmspga anh! Em khôrzking quan tâqayam, việrzkic sốwkrbng chếeooit củmspga ngưtclezpavi khájdtoc thìypur liênvnnn quan gìypur đxozqếeooin em? Anh cóxidc biếeooit khôrzking, anh cứaxma đxozqeo bájdtom em nhưtcle vậkypuy sẽjchdhlpcm cho em trởkypunvnnn cuồcgpxng loạaxdhn, trởkypunvnnn bấzoigt chấzoigp lýkcgy lẽjchd. Còogdun em lạaxdhi khôrzking muốwkrbn trởkypu thàhlpcnh loạaxdhi ngưtclezpavi nhưtcle vậkypuy!” Cuốwkrbi cùtcleng Tiênvnnu Hàhlpchlpc đxozqãbklknvnnn tiếeooing mộrnpft cájdtoch u ájdtom, giốwkrbng đxozqiệrzkiu nhẹefas nhàhlpcng nhưtcle thểreqz bịefas gióxidc thổgsani tan ra trong khôrzking khíoxtw.

Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn chỉbiym ôrzkim chặejbdt cơypur thểreqz củmspga Tiênvnnu Hàhlpchlpc, ôrzkim chặejbdt côrzkihlpco trong lòogdung mìypurnh, nhìypurn chằueoom chằueoom vàhlpco khuôrzkin mặejbdt nhợvrdnt nhạaxdht củmspga côrzki vớowyxi tìypurnh cảkewhm sâqayau sắoigac. Côrzki khôrzking hềzpav biếeooit rằueoong ájdtonh mắoigat củmspga Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn lúvahyc nàhlpcy đxozqang rấzoigt nóxidcng bỏreqzng vàhlpc trìypuru mếeooin.

“Em đxozqãbklk buôrzking tay rồcgpxi, màhlpc anh lạaxdhi đxozqếeooin? Anh sẽjchdhlpcm cho em khôrzking đxozqàhlpcnh lòogdung! Khôrzking đxozqàhlpcnh lòogdung đxozqóxidc anh hiểreqzu khôrzking?” Nưtcleowyxc mắoigat lặejbdng lẽjchdypuri xuốwkrbng từrees trong đxozqôrzkii mắoigat đxozqang nhắoigam chặejbdt, vàhlpc Tiênvnnu Hàhlpchlpc cong môrzkii lênvnnn mộrnpft cájdtoch thênvnntcleơypurng, lộrnpf ra mộrnpft nụeylmtclezpavi buồcgpxn thảkewhm.

Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn đxozqưtclea tay ra vàhlpc nhẹefas nhàhlpcng lau khôrzkitcleowyxc mắoigat củmspga côrzki. Bàhlpcn tay to lớowyxn nhẹefas nhàhlpcng vuốwkrbt ve májdtorzki. Côrzkinvnnu anh ta, trájdtoi tim vừreesa mớowyxi nguộrnpfi lạaxdhnh nhưtcle đxozqwkrbng tro tàhlpcn đxozqang từrees từrees sốwkrbng lạaxdhi.

“Nhưtcleng Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn!” Lờzpavi đxozqang nóxidci bỗmspgng dừreesng lạaxdhi, Tiênvnnu Hàhlpchlpcoxtwt mộrnpft hơypuri thậkyput sâqayau, đxozqefasnh vỗmspgnvnnn trájdtoi tim đxozqang đxozqau nhưtcle dao cắoigat củmspga mìypurnh. “Anh vẫcmmtn còogdun cóxidc Mạaxdhc Lam Ảvydinh màhlpc! Vậkypuy phảkewhi làhlpcm gìypur đxozqâqayay? Anh nóxidci cho em biếeooit phảkewhi làhlpcm gìypur đxozqâqayay?”

Nếeooiu anh ta biếeooit phảkewhi làhlpcm gìypur thìypur sẽjchd khôrzking đxozqau khổgsan nhưtcle vậkypuy rồcgpxi!

“Vậkypuy nênvnnn em chỉbiymxidc thểreqz rờzpavi...” Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn nhíoxtwu mắoigat lạaxdhi, đxozqrnpft nhiênvnnn anh ta kéicbyo mạaxdhnh côrzkihlpco lòogdung mìypurnh, cúvahyi xuốwkrbng hôrzkin lênvnnn môrzkii côrzki. Đjftzôrzkii môrzkii đxozqang héicby mởkypu bỗmspgng nhiênvnnn bịefas bao phủmspg bởkypui đxozqôrzkii môrzkii mềzpavm mạaxdhi củmspga Tầydukn Trọkewhng Hàhlpcn, nuốwkrbt hếeooit câqayau nóxidci đxozqefasnh rờzpavi xa củmspga côrzkihlpco trong miệrzking mìypurnh.

rzki chốwkrbng cựzpavhlpc giãbklky giụeylma đxozqreqz từrees chốwkrbi anh ta, nhưtcleng anh đxozqãbklk giữlbyx chặejbdt côrzki mộrnpft cájdtoch ngang ngưtclevrdnc. “Khôrzking đxozqưtclevrdnc rờzpavi bỏreqz anh, khôrzking đxozqưtclevrdnc, khôrzking đxozqưtclevrdnc...”

Giọkewhng nam trầydukm thấzoigp củmspga anh ta vang vọkewhng bênvnnn tai Tiênvnnu Hàhlpchlpc, mùtclei thuốwkrbc lájdto quen thuộrnpfc trênvnnn ngưtclezpavi anh ta bao quanh côrzki, vôrzki sốwkrb lầydukn nóxidci khôrzking đxozqưtclevrdnc, đxozqkypup vỡhlpc hoàhlpcn toàhlpcn trájdtoi tim cứaxmang rắoigan củmspga côrzki.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.