Cô Vợ Thay Thế

Chương 1666 :

    trước sau   
ommz Vợesgd Thay Thếkaoy

CHƯgojrƠsqypNG 1666: QUAY VỀtznx VỊgaqg TRÍgtfr CỦmcklA NÓtvxs

Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh đhlqvi trêkaoyn đhlqvưgaqgosqnng vẫmckln luôommzn suy nghĩleyc, rốhwdgt cuộumzjc vìsqfz sao Côommź Mãn Mãn khôommzng gọkaoyi cho anh ta, rốhwdgt cuộumzjc vìsqfz sao lạafodi tắztlvt máclpry.

Anh ta nghĩleychkso phảacpmi côommz đhlqvãwvcf thậdraet sựzdyw xảacpmy ra chuyệhvypn hay khôommzng.

Xảacpmy ra chuyệhvypn gìsqfz.

Nếkaoyu nhưgaqg khôommzng xảacpmy ra chuyệhvypn thìsqfz tốhwdgt, sau nàvdluy anh ta nhấleyct đhlqvhwdgnh sẽzyrp khôommzng đhlqvhlulommz vềhkso nhàvdlu mộumzjt mìsqfznh.


Cho dùtznx rấleyct trễtgdj, cho dùtznx bậdraen rộumzjn thếkaoyvdluo, cho dùtznxsqfznh huốhwdgng ra sao thìsqfz anh ta sẽzyrp đhlqvưgaqga côommz vềhkso nhàvdlu mớqgnui đhlqvưgaqgesgdc.

Đxdlbiệhvypn thoạafodi củtalea Côommź Mãn Mãn vẫmckln luôommzn tắztlvt máclpry, anh ta luôommzn lo lắztlvng đhlqvhkso phòdhxong, sợesgdommź Mãn Mãn khôommzng ởkppi nhàvdlu.

Anh ta gõopgg cửafoda lâjdwqu nhưgaqg vậdraey, trưgaqgqgnuc khi hàvdlung xóhksom xuấleyct hiệhvypn thìsqfz trong lòdhxong anh ta khôommzng ngừvpfhng nặikkeng nềhkso.

Sau đhlqvóhksovdlung xóhksom mởkppi cửafoda nóhksoi chuyệhvypn, làvdlum cho anh ta yêkaoyn tâjdwqm hơkppin mộumzjt chúmcklt.

Khi Côommź Mãn Mãn mởkppi cửafoda, hoàvdlun hảacpmo khôommzng sao cảacpm đhlqvtgdjng ởkppi trưgaqgqgnuc mặikket anh ta thìsqfz tráclpri tim củtalea anh ta mớqgnui quay vềhkso vịhwdg trígtfr củtalea nóhkso.

Cuốhwdgi cùtznxng anh ta cũngprng yêkaoyn tâjdwqm.

ommź Mãn Mãn nhanh chóhksong tựzdyw hỏdraei xem cóhkso thểhlulhksoghoq do gìsqfz tốhwdgt hơkppin khôommzng, nhưgaqgng cuốhwdgi cùtznxng vẫmckln ăacpmn ngay nóhksoi thậdraet.

“Đxdlbiệhvypn thoạafodi hếkaoyt pin…”

“Côommz…” Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh nghe lýghoq do nàvdluy nhấleyct thờosqni khôommzng biếkaoyt nóhksoi cáclpri gìsqfz.

ommź Mãn Mãn chỉfawe ra vẻaqlsommz tộumzji nhìsqfzn anh ta.

ommzngprng khôommzng muốhwdgn hếkaoyt pin màvdlu.

Sao côommz biếkaoyt đhlqvưgaqgesgdc đhlqviệhvypn khôommzng sạafodc vàvdluo nêkaoyn đhlqviệhvypn thoạafodi tựzdyw tắztlvt máclpry.

Nếkaoyu cóhkso thểhlul thìsqfzommzngprng khôommzng muốhwdgn.


Chuyệhvypn nàvdluy khôommzng thểhlul tráclprch côommz.

ommź Mãn Mãn nhanh chóhksong chuẩztlvn bịhwdgjdwqm lýghoqkaoyn khôommzng hềhkso hoảacpmng hốhwdgt.

Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh nhìsqfzn côommz nửafoda ngàvdluy, đhlqvhwdgi vớqgnui đhlqvôommzi mắztlvt vôommz tộumzji củtalea côommz thìsqfz thậdraet sựzdyw khôommzng nóhksoi nêkaoyn mấleycy lờosqni tàvdlun nhẫmckln.

Nhưgaqgng anh ta cũngprng vẫmckln khôommzng nhịhwdgn đhlqvưgaqgesgdc mắztlvng mộumzjt câjdwqu: “Côommz đhlqvúmcklng làvdlu ngu ngốhwdgc chếkaoyt đhlqvi đhlqvưgaqgesgdc!”

“Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh!” Côommź Mãn Mãn thởkppi phìsqfz phìsqfz nhìsqfzn anh ta: “Cóhkso phảacpmi anh bịhwdg bệhvypnh hay khôommzng, hơkppin nửafoda đhlqvêkaoym chạafody đhlqvếkaoyn nhàvdluommzi vìsqfz muốhwdgn mắztlvng tôommzi đhlqvúmcklng khôommzng?”

ommz chưgaqga bao giờosqn thấleycy loạafodi ngưgaqgosqni nàvdluy.

Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh hùtznxng hồgtfrn nóhksoi: “Phảacpmi, tôommzi bịhwdg bệhvypnh đhlqvóhkso!”

Trưgaqgqgnuc kia bạafodn anh ta thấleyct tìsqfznh thìsqfz gọkaoyi mọkaoyi ngưgaqgosqni uốhwdgng rưgaqgesgdu vớqgnui nhau.

Cuốhwdgi cùtznxng ngưgaqgosqni kia uốhwdgng say, khôommzng còdhxon tỉfawenh táclpro kéuejwo anh ta nóhksoi: “Ngưgaqgosqni anh em, đhlqvvpfhng chạafodm vàvdluo tìsqfznh yêkaoyu, khôommzng yêkaoyu đhlqvưgaqgơkpping thìsqfz khôommzng cóhkso chuyệhvypn gìsqfz cảacpm, chígtfrnh làvdlu dao đhlqvâjdwqm súmcklng bắztlvn cũngprng khôommzng đhlqvưgaqgesgdc, muốhwdgn thoảacpmi máclpri bao nhiêkaoyu cũngprng đhlqvưgaqgesgdc…”

mcklc đhlqvóhkso Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh còdhxon cảacpmm thấleycy ngưgaqgosqni nàvdluy nóhksoi quáclprkaoyn.

Huốhwdgng hồgtfrsqfznh yêkaoyu khôommzng lýghoq trígtfr mớqgnui cóhkso thểhlulvdlum cho ngưgaqgosqni ta đhlqvau khổvaqh nhưgaqg thếkaoy.

Nếkaoyu lýghoq trígtfr mộumzjt chúmcklt thìsqfz sẽzyrp khôommzng đhlqvau khổvaqh nhưgaqg vậdraey.

Nhưgaqgng hiệhvypn tạafodi anh ta đhlqvãwvcf hiểhlulu đhlqvưgaqgesgdc.


Chuyệhvypn tìsqfznh cảacpmm khôommzng cóhksoghoq do gìsqfz cảacpm.

“Anh…” Anh ta dứtgdjt khoáclprt thừvpfha nhậdraen làvdlum cho Côommź Mãn Mãn cóhkso cảacpmm giáclprc bấleyct lựzdywc khôommzng làvdlum gìsqfz đhlqvưgaqgesgdc.

Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh đhlqvúmcklng làvdlu kháclprc thưgaqgosqnng.

“Đxdlbưgaqgesgdc rồgtfri đhlqvưgaqgesgdc rồgtfri, tôommzi nhậdraen thua, tôommzi ngu ngốhwdgc, tôommzi sai đhlqvưgaqgesgdc chưgaqga? Anh cóhkso thểhlulsqfznh thưgaqgosqnng mộumzjt chúmcklt đhlqvưgaqgesgdc khôommzng, dáclprng vẻaqlsvdluy rấleyct dọkaoya ngưgaqgosqni kháclprc.” Còdhxon làvdlum cho cảacpm ngưgaqgosqni côommz khôommzng đhlqvưgaqgesgdc tựzdyw nhiêkaoyn.

“Tôommzi muốhwdgn uốhwdgng nưgaqgqgnuc.” Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh ngồgtfri trêkaoyn sôommz pha, vẻaqls mặikket tựzdyw nhiêkaoyn nóhksoi.

ommź Mãn Mãn mígtfrm môommzi nóhksoi: “Chờosqn đhlqvóhkso.”

Xem đhlqvi anh ta đhlqvãwvcf lộumzj nguyêkaoyn hìsqfznh.

ngprng đhlqvúmcklng, đhlqvâjdwqy mớqgnui làvdlu Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh thậdraet sựzdyw.

Đxdlbâjdwqy mớqgnui làvdlu Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh màvdluommz biếkaoyt.

ommzhksot nưgaqgqgnuc cho Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh, sau khi Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh ăacpmn xong lạafodi nóhksoi: “Đxdlbóhksoi bụijepng.”

ommź Mãn Mãn hígtfrt sâjdwqu mộumzjt hơkppii, cốhwdg gắztlvng đhlqvèckmz xuốhwdgng cơkppin tứtgdjc giậdraen nóhksoi: “Khôommzng lẽzyrp anh hy vọkaoyng tôommzi nấleycu ăacpmn cho anh? Chỗgnxcommzi chỉfawehksosqfzhksoi.”

ommz mớqgnui khôommzng tin Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh sẽzyrp ăacpmn mìsqfzhksoi.

Nhưgaqgng sựzdyw thậdraet chứtgdjng minh côommzvdlung khôommzng tin thìsqfzvdlung cóhkso thểhlul xảacpmy ra.

“Cóhkso thểhlul.” Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh nhìsqfzn côommzhksoi.

ommź Mãn Mãn mởkppi to mắztlvt nhìsqfzn, khôommzng dáclprm tin tưgaqgkpping nhìsqfzn Đxdlbàvdluo Triểhluln Minh, hỏdraei lạafodi: “Mìsqfzhksoi, anh cóhkso nghe rõopggommzi nóhksoi gìsqfz khôommzng?”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.