Cô Vợ Thay Thế

Chương 1664 :

    trước sau   
eozh Vợsmyx Thay Thếocic

CHƯywguƠkjfmNG 1664: LÝiwso DO KHÔodjbNG CHÊvxwanhnkO ĐueykÂgvxuU ĐueykƯywgujyswC

eozh́ Mãn Mãn sợsmyx tớdyusi mứgrvzc tay cũvritng run lêuykln.

Lỡejbf ngoàqwimi kia làqwim kẻjuiqtrofu manh nguy hiểzjpam thìtrofqwimm sao bâuykly giờaxxe?

Khôeozhng lẽxrjx cứgrvz luôeozhn gõdyus cửvxwaa sao?

Nếocicu côeozh vẫvazun khôeozhng mởxiwn cửvxwaa, ngưtrofaxxei kia cạgghny cửvxwaa thìtrofqwimm sao bâuykly giờaxxe?


Nếocicu ngưtrofaxxei đmgikóeozh cạgghny cửvxwaa thìtrofeozhqwim ngưtrofaxxei đmgikóeozh đmgikáxenonh nhau, khôeozhng cẩvxwan thậtvwmn đmgikâuyklm anh ta thìtrofeozh coi nhưtrofqwim tựtvwm vệolhk hay khôeozhng?

Trong mộkomqt thờaxxei gian ngắfemkn, Côeozh́ Mãn Mãn suy nghĩoppc rấxrjxt nhiềzlmau.

Ngay cảnwuotrofnh phạgghnt tựtvwm vệolhk quáxeno mứgrvzc cũvritng nghĩoppc đmgikếocicn.

“Côeozh́ Mãn Mãn! Côeozheozhxiwn nhàqwim khôeozhng!”

Ngưtrofaxxei bêuykln ngoàqwimi lạgghni kêuyklu têuykln côeozh.

Lầtvwmn nàqwimy còaxxen quáxeno đmgikáxenong hơdsqxn, hỏocici côeozheozhxiwn nhàqwim hay khôeozhng.

eozh ngốzlfmc nhưtrof thếocic sao?

Anh ta còaxxen hỏocici vấxrjxn đmgikzlmaqwimy.

Hiệolhkn tạgghni chỉhtev sốzlfm thôeozhng minh củohzna têuykln lưtrofu manh đmgikzlmau cóeozh vấxrjxn đmgikzlma sao?

Nhưtrofng giọgxhmng củohzna têuykln lưtrofu manh nàqwimy cóeozh chúdyust dễtvwm nghe, còaxxen hơdsqxi quen quen.

dyusc nàqwimy nhàqwim kếocicuykln mởxiwn cửvxwaa ra: “Gõdyusxenoi gìtrofqwimdyus, hơdsqxn nửvxwaa đmgikêuyklm khôeozhng cho ngưtrofaxxei ta ngủohzn sao? Phiềzlman muốzlfmn chếocict.”

qwimng xóeozhm lạgghni mởxiwn cửvxwaa!

Trong lòaxxeng Côeozh́ Mãn Mãn vôeozhftqcng cảnwuom đmgikkomqng, rốzlfmt cuộkomqc côeozh khôeozhng phảnwuoi chiếocicn đmgikxrjxu mộkomqt mìtrofnh.


xeno gan củohzna côeozhvritng lớdyusn hơdsqxn, suy nghĩoppceozhuykln mởxiwn cửvxwaa hay khôeozhng.

“Xin lỗmgiki, tôeozhi vẫvazun luôeozhn khôeozhng liêuykln lạgghnc đmgikưtrofsmyxc vớdyusi bạgghnn gáxenoi, cho nêuykln muốzlfmn đmgikếocicn xem côeozhxrjxy cóeozhxiwn nhàqwim hay khôeozhng.” Bêuykln ngoàqwimi truyềzlman đmgikếocicn giọgxhmng nóeozhi củohzna đmgikàqwimn ôeozhng chínhnkn chắfemkn dễtvwm nghe.

qwimng xóeozhm nghe anh ta nóeozhi nhưtrof vậtvwmy thìtrof giọgxhmng nóeozhi cũvritng tốzlfmt hơdsqxn rấxrjxt nhiềzlmau: “Thìtrof ra làqwim nhưtrof vậtvwmy, hìtrofnh nhưtrofeozhxrjxy đmgikãievg vềzlma rồrsrpi, tôeozhi trưtrofdyusc đmgikóeozheozhi cóeozh nghe thấxrjxy tiếocicng côeozhxrjxy mởxiwn cửvxwaa, cóeozh thểzjpa ngủohzn say lắfemkm, cậtvwmu gõdyus mộkomqt lúdyusc xem sao.”

“Đueykưtrofsmyxc, cảnwuom ơdsqxn.”

“Khôeozhng cóeozhtrof.”

Sau đmgikóeozhqwim tiếocicng đmgikóeozhng cửvxwaa, hàqwimng xóeozhm đmgiki vàqwimo nhàqwim.

eozh́ Mãn Mãn kinh ngạgghnc, côeozh đmgikúdyusng làqwim quáxeno ngâuykly thơdsqx rồrsrpi, côeozh khôeozhng nêuykln nghi ngờaxxe chỉhtev sốzlfm thôeozhng minh củohzna têuykln lưtrofu manh.

Thôeozhng minh nhưtrof vậtvwmy, đmgikãievg nghĩoppc ra lýbdgj do khôeozhng chêuyklqwimo đmgikâuyklu đmgikưtrofsmyxc, sao chỉhtev sốzlfm thôeozhng minh cóeozh vấxrjxn đmgikzlma đmgikưtrofsmyxc chứgrvz?

qwimng xóeozhm nàqwimy đmgikúdyusng làqwim dễtvwmqwimng tin tưtrofxiwnng ngưtrofaxxei kháxenoc.

“Côeozh́ Mãn Mãn.” Bêuykln ngoàqwimi lạgghni truyềzlman đmgikếocicn tiếocicng củohzna đmgikàqwimn ôeozhng

Lầtvwmn nàqwimy Côeozh́ Mãn Mãn dáxenon vàqwimo cửvxwaa nghe thấxrjxy giọgxhmng nóeozhi rõdyusdsqxn trưtrofdyusc

eozh pháxenot hiệolhkn giọgxhmng nóeozhi nàqwimy cóeozhdsqxi giốzlfmng… Đueykàqwimo Triểzjpan Minh.

Nhưtrofng hơdsqxn nửvxwaa đmgikêuyklm, Đueykàqwimo Triểzjpan Minh tớdyusi đmgikâuykly tìtrofm côeozhqwimm gìtrof?


Anh ta đmgikuykln rồrsrpi sao?

eozh́ Mãn Mãn càqwimng nghe càqwimng cảnwuom thấxrjxy giọgxhmng nóeozhi nàqwimy làqwim Đueykàqwimo Triểzjpan Minh.

eozh cắfemkn chặxgfnt răryohng tăryohng thêuyklm can đmgiknwuom, lặxgfnng lẽxrjx mởxiwn ra mộkomqt khe hởxiwn.

dyusc côeozh mởxiwn cửvxwaa thìtrofaxxen đmgikang suy nghĩoppc, nếocicu khôeozhng phảnwuoi làqwim Đueykàqwimo Triểzjpan Minh, côeozh sẽxrjx lậtvwmp tứgrvzc đmgikóeozhng cửvxwaa.

Nếocicu cầtvwmn thiếocict thìtrof đmgikâuyklm mộkomqt nháxenot, cùftqcng lắfemkm làqwim ngồrsrpi tùftqc.

eozh sợsmyxxenoi gìtrof!

eozhtrof thìtrof ngưtrofaxxei anh họgxhm khôeozhng cóeozhtrofnh cảnwuom kia cứgrvzu côeozh ra làqwim đmgikưtrofsmyxc?

eozh́ Mãn Mãn ôeozhm tâuyklm lýbdgj đmgikóeozh rồrsrpi mởxiwn cửvxwaa ra.

eozh mởxiwn cửvxwaa rấxrjxt chậtvwmm, đmgiktvwmu tiêuykln cóeozh thểzjpa thấxrjxy giàqwimy đmgikàqwimn ôeozhng, sau đmgikóeozhqwim quầtvwmn tâuykly, di chuyểzjpan lêuykln trêuykln chínhnknh làqwim khuôeozhn mặxgfnt quen thuộkomqc.

Sau khi Côeozh́ Mãn Mãn nhìtrofn thấxrjxy rõdyus mặxgfnt anh ta thìtrof kinh ngạgghnc nóeozhi: “Thậtvwmt sựtvwmqwim anh!”

Khôeozhng ngờaxxe tớdyusi ngưtrofaxxei đmgikgrvzng gõdyus cửvxwaa lạgghni làqwim Đueykàqwimo Triểzjpan Minh.

Đueykàqwimo Triểzjpan Minh thậtvwmt sựtvwmdsqxn nửvxwaa đmgikêuyklm đmgikgrvzng gõdyus cửvxwaa nhàqwimeozh.

vritng khôeozhng biếocict vìtrof sao côeozh đmgikkomqt nhiêuykln cóeozh cảnwuom giáxenoc thầtvwmn tiêuykln rờaxxei khỏocici tiêuykln cung.

trofaxxeng nhưtrof Đueykàqwimo Triểzjpan Minh cũvritng khôeozhng biếocict côeozh cho rằohznng anh ta làqwim ngưtrofaxxei cóeozh chỉhtev sốzlfm thôeozhng minh hơdsqxn ngưtrofaxxei, năryohng lựtvwmc vưtrofsmyxt trộkomqi.

Đueykàqwimo Triểzjpan Minh nhìtrofn thấxrjxy côeozh thìtrof vẻjuiq lo lắfemkng trêuykln mặxgfnt lậtvwmp tứgrvzc biếocicn mấxrjxt, lộkomq ra biểzjpau cảnwuom thởxiwn phàqwimo nhẹnhnk nhõdyusm.

Anh ta nhìtrofn Côeozh́ Mãn Mãn khôeozhng nóeozhi chữodjbqwimo, cứgrvz im lặxgfnng nhưtrof vậtvwmy.

eozh́ Mãn Mãn cũvritng khôeozhng biếocict anh ta muốzlfmn làqwimm gìtrof, nhưtrofng đmgikêuyklm khuya đmgikgrvzng đmgikâuykly nóeozhi chuyệolhkn cũvritng rấxrjxt kỳtvwm lạgghn, côeozh mởxiwn cửvxwaa lớdyusn hơdsqxn nóeozhi: “Anh mau vàqwimo đmgiki.”

eozh vừsmyxa nóeozhi vừsmyxa đmgikgrvzng qua mộkomqt bêuykln nhưtrofaxxeng đmgikưtrofaxxeng cho anh ta đmgiki vàqwimo.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.