Cô Vợ Thay Thế

Chương 1664 :

    trước sau   
pvzi Vợvjjt Thay Thếkzal

CHƯlfwdƠdsbvNG 1664: LÝupjz DO KHÔpiuaNG CHÊbjhttrkqO ĐpvziÂkqxbU ĐpvziƯlfwdclkeC

pvzí Mãn Mãn sợvjjt tớfgoxi mứkzalc tay cũalezng run lêtlvhn.

Lỡfgox ngoàoquli kia làoqul kẻdmxrvfhlu manh nguy hiểlykdm thìzwlgoqulm sao bâyuoby giờiure?

Khôpvzing lẽalez cứkzal luôpvzin gõpplh cửjgcza sao?

Nếkzalu côpvzi vẫxwvqn khôpvzing mởalnw cửjgcza, ngưvfhliurei kia cạsosvy cửjgcza thìzwlgoqulm sao bâyuoby giờiure?


Nếkzalu ngưvfhliurei điureómvqy cạsosvy cửjgcza thìzwlgpvzioqul ngưvfhliurei điureómvqy điureábmcbnh nhau, khôpvzing cẩpfohn thậvgcfn điureâyuobm anh ta thìzwlgmvqy coi nhưvfhloqul tựtulr vệkqxb hay khôpvzing?

Trong mộxwvqt thờiurei gian ngắpmopn, Côpvzí Mãn Mãn suy nghĩpvzi rấcmcvt nhiềupjzu.

Ngay cảaztqzwlgnh phạsosvt tựtulr vệkqxb quábmcb mứkzalc cũalezng nghĩpvzi điureếkzaln.

“Côpvzí Mãn Mãn! Côpvzimvqyalnw nhàoqul khôpvzing!”

Ngưvfhliurei bêtlvhn ngoàoquli lạsosvi kêtlvhu têtlvhn côpvzi.

Lầsqnqn nàoquly còktqyn quábmcb điureábmcbng hơdsbvn, hỏiibhi côpvzimvqyalnw nhàoqul hay khôpvzing.

pvzi ngốpiuac nhưvfhl thếkzal sao?

Anh ta còktqyn hỏiibhi vấcmcvn điureupjzoquly.

Hiệkqxbn tạsosvi chỉfohw sốpiua thôpvzing minh củdofda têtlvhn lưvfhlu manh điureupjzu cómvqy vấcmcvn điureupjz sao?

Nhưvfhlng giọcjjvng củdofda têtlvhn lưvfhlu manh nàoquly cómvqy chúpkkrt dễkqxb nghe, còktqyn hơdsbvi quen quen.

pkkrc nàoquly nhàoqul kếkzaltlvhn mởalnw cửjgcza ra: “Gõpplhbmcbi gìzwlgoqulpplh, hơdsbvn nửjgcza điureêtlvhm khôpvzing cho ngưvfhliurei ta ngủdofd sao? Phiềupjzn muốpiuan chếkzalt.”

oqulng xómvqym lạsosvi mởalnw cửjgcza!

Trong lòktqyng Côpvzí Mãn Mãn vôpvzilycing cảaztqm điurexwvqng, rốpiuat cuộxwvqc côpvzi khôpvzing phảaztqi chiếkzaln điurecmcvu mộxwvqt mìzwlgnh.


bmcb gan củdofda côpvzialezng lớfgoxn hơdsbvn, suy nghĩpvzimvqytlvhn mởalnw cửjgcza hay khôpvzing.

“Xin lỗzwlgi, tôpvzii vẫxwvqn luôpvzin khôpvzing liêtlvhn lạsosvc điureưvfhlvjjtc vớfgoxi bạsosvn gábmcbi, cho nêtlvhn muốpiuan điureếkzaln xem côpvzicmcvy cómvqyalnw nhàoqul hay khôpvzing.” Bêtlvhn ngoàoquli truyềupjzn điureếkzaln giọcjjvng nómvqyi củdofda điureàoquln ôpvzing chípmtdn chắpmopn dễkqxb nghe.

oqulng xómvqym nghe anh ta nómvqyi nhưvfhl vậvgcfy thìzwlg giọcjjvng nómvqyi cũalezng tốpiuat hơdsbvn rấcmcvt nhiềupjzu: “Thìzwlg ra làoqul nhưvfhl vậvgcfy, hìzwlgnh nhưvfhlpvzicmcvy điureãlyci vềupjz rồkfkli, tôpvzii trưvfhlfgoxc điureómvqypvzii cómvqy nghe thấcmcvy tiếkzalng côpvzicmcvy mởalnw cửjgcza, cómvqy thểlykd ngủdofd say lắpmopm, cậvgcfu gõpplh mộxwvqt lúpkkrc xem sao.”

“Đpvziưvfhlvjjtc, cảaztqm ơdsbvn.”

“Khôpvzing cómvqyzwlg.”

Sau điureómvqyoqul tiếkzalng điureómvqyng cửjgcza, hàoqulng xómvqym điurei vàoqulo nhàoqul.

pvzí Mãn Mãn kinh ngạsosvc, côpvzi điureúpkkrng làoqul quábmcb ngâyuoby thơdsbv rồkfkli, côpvzi khôpvzing nêtlvhn nghi ngờiure chỉfohw sốpiua thôpvzing minh củdofda têtlvhn lưvfhlu manh.

Thôpvzing minh nhưvfhl vậvgcfy, điureãlyci nghĩpvzi ra lýqlhi do khôpvzing chêtlvhoqulo điureâyuobu điureưvfhlvjjtc, sao chỉfohw sốpiua thôpvzing minh cómvqy vấcmcvn điureupjz điureưvfhlvjjtc chứkzal?

oqulng xómvqym nàoquly điureúpkkrng làoqul dễkqxboqulng tin tưvfhlalnwng ngưvfhliurei khábmcbc.

“Côpvzí Mãn Mãn.” Bêtlvhn ngoàoquli lạsosvi truyềupjzn điureếkzaln tiếkzalng củdofda điureàoquln ôpvzing

Lầsqnqn nàoquly Côpvzí Mãn Mãn dábmcbn vàoqulo cửjgcza nghe thấcmcvy giọcjjvng nómvqyi rõpplhdsbvn trưvfhlfgoxc

pvzi phábmcbt hiệkqxbn giọcjjvng nómvqyi nàoquly cómvqydsbvi giốpiuang… Đpvziàoqulo Triểlykdn Minh.

Nhưvfhlng hơdsbvn nửjgcza điureêtlvhm, Đpvziàoqulo Triểlykdn Minh tớfgoxi điureâyuoby tìzwlgm côpvzioqulm gìzwlg?


Anh ta điuretlvhn rồkfkli sao?

pvzí Mãn Mãn càoqulng nghe càoqulng cảaztqm thấcmcvy giọcjjvng nómvqyi nàoquly làoqul Đpvziàoqulo Triểlykdn Minh.

pvzi cắpmopn chặdmxrt răybrang tăybrang thêtlvhm can điureaztqm, lặdmxrng lẽalez mởalnw ra mộxwvqt khe hởalnw.

pkkrc côpvzi mởalnw cửjgcza thìzwlgktqyn điureang suy nghĩpvzi, nếkzalu khôpvzing phảaztqi làoqul Đpvziàoqulo Triểlykdn Minh, côpvzi sẽalez lậvgcfp tứkzalc điureómvqyng cửjgcza.

Nếkzalu cầsqnqn thiếkzalt thìzwlg điureâyuobm mộxwvqt nhábmcbt, cùlycing lắpmopm làoqul ngồkfkli tùlyci.

pvzi sợvjjtbmcbi gìzwlg!

mvqyzwlg thìzwlg ngưvfhliurei anh họcjjv khôpvzing cómvqyzwlgnh cảaztqm kia cứkzalu côpvzi ra làoqul điureưvfhlvjjtc?

pvzí Mãn Mãn ôpvzim tâyuobm lýqlhi điureómvqy rồkfkli mởalnw cửjgcza ra.

pvzi mởalnw cửjgcza rấcmcvt chậvgcfm, điuresqnqu tiêtlvhn cómvqy thểlykd thấcmcvy giàoquly điureàoquln ôpvzing, sau điureómvqyoqul quầsqnqn tâyuoby, di chuyểlykdn lêtlvhn trêtlvhn chípmtdnh làoqul khuôpvzin mặdmxrt quen thuộxwvqc.

Sau khi Côpvzí Mãn Mãn nhìzwlgn thấcmcvy rõpplh mặdmxrt anh ta thìzwlg kinh ngạsosvc nómvqyi: “Thậvgcft sựtulroqul anh!”

Khôpvzing ngờiure tớfgoxi ngưvfhliurei điurekzalng gõpplh cửjgcza lạsosvi làoqul Đpvziàoqulo Triểlykdn Minh.

Đpvziàoqulo Triểlykdn Minh thậvgcft sựtulrdsbvn nửjgcza điureêtlvhm điurekzalng gõpplh cửjgcza nhàoqulpvzi.

alezng khôpvzing biếkzalt vìzwlg sao côpvzi điurexwvqt nhiêtlvhn cómvqy cảaztqm giábmcbc thầsqnqn tiêtlvhn rờiurei khỏiibhi tiêtlvhn cung.

vfhliureng nhưvfhl Đpvziàoqulo Triểlykdn Minh cũalezng khôpvzing biếkzalt côpvzi cho rằcqqang anh ta làoqul ngưvfhliurei cómvqy chỉfohw sốpiua thôpvzing minh hơdsbvn ngưvfhliurei, năybrang lựtulrc vưvfhlvjjtt trộxwvqi.

Đpvziàoqulo Triểlykdn Minh nhìzwlgn thấcmcvy côpvzi thìzwlg vẻdmxr lo lắpmopng trêtlvhn mặdmxrt lậvgcfp tứkzalc biếkzaln mấcmcvt, lộxwvq ra biểlykdu cảaztqm thởalnw phàoqulo nhẹclke nhõpplhm.

Anh ta nhìzwlgn Côpvzí Mãn Mãn khôpvzing nómvqyi chữalnwoqulo, cứkzal im lặdmxrng nhưvfhl vậvgcfy.

pvzí Mãn Mãn cũalezng khôpvzing biếkzalt anh ta muốpiuan làoqulm gìzwlg, nhưvfhlng điureêtlvhm khuya điurekzalng điureâyuoby nómvqyi chuyệkqxbn cũalezng rấcmcvt kỳsosv lạsosv, côpvzi mởalnw cửjgcza lớfgoxn hơdsbvn nómvqyi: “Anh mau vàoqulo điurei.”

pvzi vừoxmra nómvqyi vừoxmra điurekzalng qua mộxwvqt bêtlvhn nhưvfhliureng điureưvfhliureng cho anh ta điurei vàoqulo.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.