Cô Vợ Thay Thế

Chương 1661 :

    trước sau   
hsao Vợlsnd Thay Thếjfyl

CHƯawloƠtziaNG 1661: CẦvhosM LẤywjcY

hsaó Mãn Mãn cũawlong khôhsaong biếjfylt Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh muốnumon đbbpxưqwvra mìblzznh đbbpxi đbbpxâqgamu nhưqwvrng bởgzkwi vìblzz sựbwvf tin tưqwvrgzkwng Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh từaufm trong xưqwvrơwvahng cốnumot nêyqeen côhsao khôhsaong cầyqeen hỏjmmti anh ta đbbpxi đbbpxâqgamu đbbpxãjmmt đbbpxi theo anh ta.

Ra khỏjmmti phim trưqwvrkcajng thìblzzhsaó Mãn Mãn mớbqdmi hỏjmmti Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh: “Anh muốnumon đbbpxưqwvra tôhsaoi đbbpxi đbbpxâqgamu? Ởrxcr đbbpxâqgamy cóhzby cảjhejnh đbbpxêyqeem gìblzz sao?”

hsao thậbbakt sựbwvf khôhsaong biếjfylt rõxlco đbbpxưqwvrkcajng ởgzkw đbbpxâqgamy.

Tuy rằcnkdng côhsaofmja ngưqwvrkcaji củjujsa thàfmjanh phốnumofmjaqwvrơwvahng, nhưqwvrng phạjfylm vi trong cuộcsdlc sốnumong củjujsa côhsao rấwrtpt cốnumo đbbpxnsqznh, thàfmjanh phốnumofmjaqwvrơwvahng lớbqdmn nhưqwvr vậbbaky nhưqwvrng côhsao vẫbbpxn chưqwvra đbbpxi qua nhiềcnkdu nơwvahi.


Phíuipoa trưqwvrbqdmc sâqgamn làfmja mộcsdlt quảjhejng trưqwvrkcajng.

Hai ngưqwvrkcaji đbbpxi đbbpxếjfyln quảjhejng trưqwvrkcajng thìblzzhsaó Mãn Mãn nghe thấwrtpy cóhzby tiếjfylng củjujsa mộcsdlt bàfmja cụbqdmhsaoftskng khỏjmmte mạjfylnh vang lêyqeen: “Triểbqdmn Minh!”

Giọfgyqng nóhzbyi rấwrtpt lớbqdmn, Côhsaó Mãn Mãn cóhzby chúlnwrt tòbniibnii nhìblzzn qua thìblzz pháskqzt hiệiqpln mộcsdlt bàfmja cụbqdmhzbyc bạjfylc phơwvah đbbpxyqeey vui vẻhzby đbbpxi vềcnkd phíuipoa bêyqeen nàfmjay.

Chíuiponh xáskqzc màfmjahzbyi làfmja chạjfyly.

Vẻhzby mặhzbyt Côhsaó Mãn Mãn ngạjfylc nhiêyqeen quay đbbpxyqeeu nhìblzzn Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh: “Bàfmja cụbqdm kia đbbpxang gọfgyqi ai vậbbaky? Bàfmjawrtpy nhìblzzn vềcnkd phíuipoa chúlnwrng ta, tôhsaoi quen bàfmjawrtpy sao?”

Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh hơwvahi míuipom môhsaoi, khóhzbye môhsaoi thấwrtpp xuốnumong giốnumong nhưqwvr khôhsaong vui nhưqwvrng lạjfyli giốnumong nhưqwvr bấwrtpt đbbpxmrluc dĩbloj.

“Cóhzby quen khôhsaong?” Côhsaó Mãn Mãn nhỏjmmt giọfgyqng hỏjmmti.

Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh muốnumon chạjfyly giảjhej vờkcaj nhưqwvr khôhsaong nhìblzzn thấwrtpy bàfmja cụbqdm.

Nhưqwvrng bàfmja Đwvahàfmjao tay châqgamn linh hoạjfylt, đbbpxi rấwrtpt nhanh, anh ta vốnumon khôhsaong cóhzby thờkcaji gian chạjfyly.

“Triểbqdmn Minh, đbbpxbqdmfmja nhìblzzn cháskqzu xem, cháskqzu nóhzbyi đbbpxi, cháskqzu vềcnkd thàfmjanh phốnumofmjaqwvrơwvahng lâqgamu nhưqwvr vậbbaky, bàfmja chỉwrtp gặhzbyp cháskqzu đbbpxưqwvrlsndc hai lầyqeen, cháskqzu đbbpxúlnwrng làfmja ngưqwvrkcaji bậbbakn rộcsdln…”

fmja Đwvahàfmjao đbbpxi đbbpxếjfyln trưqwvrbqdmc mặhzbyt, ra vẻhzby tứepplc giậbbakn dạjfyly dỗbbak Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh.

“Đwvahêyqeem hôhsaom khuya khoắmrlut, sao bàfmja lạjfyli ởgzkw chỗbbakfmjay?” Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh nhìblzzn xung quanh thìblzz pháskqzt hiệiqpln chỉwrtphzby mộcsdlt mìblzznh bàfmja Đwvahàfmjao.

Nhưqwvrng anh ta nóhzbyi xong, cũawlong khôhsaong thấwrtpy bàfmja Đwvahàfmjao trảjhej lờkcaji, bởgzkwi vìblzzhsaó Mãn Mãn đbbpxãjmmt hấwrtpp dẫbbpxn lựbwvfc chúlnwr ýmrlu củjujsa bàfmja rồuccyi.


Trưqwvrbqdmc đbbpxóhzbyfmja Đwvahàfmjao đbbpxãjmmt nhìblzzn thấwrtpy ảjhejnh chụbqdmp củjujsa Côhsaó Mãn Mãjmmtn nêyqeen lậbbakp tứepplc nhậbbakn ra Côhsaó Mãn Mãn làfmja vợlsnd chưqwvra cưqwvrbqdmi củjujsa Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh, bàfmja vui vẻhzbyhzbyi: “Cháskqzu làfmja…”

“Bàfmja nộcsdli!” Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh vộcsdli vàfmjang cắmrlut ngang: “Trễtzia quáskqz rồuccyi, cháskqzu đbbpxưqwvra bàfmja vềcnkd.”

“Khôhsaong trễtzia, lúlnwrc nàfmjay mớbqdmi mưqwvrkcaji giờkcaj, ngưqwvrkcaji giàfmja ngủjujs íuipot lắmrlum, cháskqzu…” Bàfmja Đwvahàfmjao vừaufma nóhzbyi, áskqznh mắmrlut dừaufmng lạjfyli trêyqeen ngưqwvrkcaji Côhsaó Mãn Mãn, vẻhzby mặhzbyt đbbpxyqeey vui vẻhzby.

hsaó Mãn Mãn mơwvah hồuccy hiểbqdmu đbbpxưqwvrlsndc bàfmja cụbqdmfmjay làfmjafmja nộcsdli củjujsa Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh.

Tuy rằcnkdng côhsao khôhsaong biếjfylt vìblzz sao bàfmja Đwvahàfmjao nhìblzzn thấwrtpy mìblzznh lạjfyli cóhzby vẻhzbyhsaoftskng vui mừaufmng, nhưqwvrng xuấwrtpt pháskqzt từaufm lễtzia phéwppqp, côhsao vẫbbpxn hơwvahi gậbbakt đbbpxyqeeu gọfgyqi mộcsdlt tiếjfylng: “Bàfmja nộcsdli.”

“Ôghrki, miệiqplng thậbbakt ngọfgyqt, thậbbakt làfmja ngoan.” Lúlnwrc bàfmja Đwvahàfmjao nhìblzzn thấwrtpy ảjhejnh chụbqdmp củjujsa Côhsaó Mãn Mãn đbbpxãjmmthsaoftskng thíuipoch côhsao, hiệiqpln tạjfyli bàfmja nhìblzzn thấwrtpy ngưqwvrkcaji thậbbakt thìblzzfmjang hàfmjai lòbniing.

Áuccynh mắmrlut bàfmja khôhsaong rờkcaji khỏjmmti Côhsaó Mãn Mãn, mặhzbyc dùftskhsaó Mãn Mãn khôhsaong sợlsndfmja nhưqwvrng cũawlong cảjhejm thấwrtpy kỳlsnd lạjfyl, néwppqm áskqznh mắmrlut cầyqeeu xin Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh giúlnwrp đbbpxiurz.

Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh đbbpxepplng trưqwvrbqdmc mặhzbyt bàfmja Đwvahàfmjao ngăwdxpn cảjhejn tầyqeem mắmrlut củjujsa bàfmja Đwvahàfmjao: “Bàfmja nộcsdli, đbbpxaufmng náskqzo loạjfyln nữmqsua, cháskqzu đbbpxưqwvra bàfmja vềcnkd nhàfmja.”

“Bàfmja cho cháskqzu cáskqzi nàfmjay.” Bàfmja Đwvahàfmjao vốnumon khôhsaong quan tâqgamm anh ta, tháskqzo vòbniing tay xuốnumong đbbpxưqwvra cho Côhsaó Mãn Mãn.

“???” Côhsaó Mãn Mãn thậbbakt sựbwvf khôhsaong hiểbqdmu bàfmja nộcsdli Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh cóhzby ýmrlublzz.

Hiệiqpln tạjfyli ngưqwvrkcaji giàfmja hiềcnkdn làfmjanh nhưqwvr thếjfyl sao?

Lầyqeen đbbpxyqeeu tiêyqeen gặhzbyp mặhzbyt đbbpxãjmmt tặhzbyng quàfmja lớbqdmn nhưqwvr vậbbaky?

Mặhzbyc dùftskhsaó Mãn Mãn khôhsaong đbbpxeo mấwrtpy thứepplfmjay nhưqwvrng mẹxncuhsaohzby đbbpxeo, cho nêyqeen côhsaoawlong cóhzby chúlnwrt hiểbqdmu biếjfylt mấwrtpy thứepplfmjay, côhsao chỉwrtp nhìblzzn mộcsdlt cáskqzi làfmja biếjfylt đbbpxóhzbyfmja đbbpxuccy tốnumot, giáskqz trịnsqz khôhsaong nhỏjmmt.

“Côhsao cầyqeem lấwrtpy đbbpxi, tựbwvfblzznh vềcnkd nhàfmja, chúlnwr ýmrlu an toàfmjan, vềcnkd đbbpxếjfyln nhàfmja thìblzz gọfgyqi đbbpxiệiqpln thoạjfyli cho tôhsaoi.” Đwvahàfmjao Triểbqdmn Minh cầyqeem vòbniing tay nhéwppqt vàfmjao tay Côhsaó Mãn Mãn, chờkcajhsaó Mãn Mãn đbbpxuccyng ýmrlu vớbqdmi mìblzznh.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.