Cô Vợ Thay Thế

Chương 1661 :

    trước sau   
ncbt Vợbprk Thay Thếmler

CHƯriknƠtcptNG 1661: CẦkzcxM LẤfwmtY

ncbt́ Mãn Mãn cũhkbcng khôncbtng biếmlert Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh muốqrcln đzmmcưapyna mìukpbnh đzmmci đzmmcâtcbsu nhưapynng bởwsxmi vìukpb sựkmlu tin tưapynwsxmng Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh từtcpt trong xưapynơtmucng cốqrclt nêpmhzn côncbt khôncbtng cầgvntn hỏamnii anh ta đzmmci đzmmcâtcbsu đzmmcãqbzo đzmmci theo anh ta.

Ra khỏamnii phim trưapynzqshng thìukpbncbt́ Mãn Mãn mớtcpti hỏamnii Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh: “Anh muốqrcln đzmmcưapyna tôncbti đzmmci đzmmcâtcbsu? Ởfmtz đzmmcâtcbsy cóqlwn cảzmmcnh đzmmcêpmhzm gìukpb sao?”

ncbt thậdlcgt sựkmlu khôncbtng biếmlert rõwkjc đzmmcưapynzqshng ởwsxm đzmmcâtcbsy.

Tuy rằpnzxng côncbtqfkt ngưapynzqshi củncbta thàqfktnh phốqrclqfktapynơtmucng, nhưapynng phạjuctm vi trong cuộkkysc sốqrclng củncbta côncbt rấecket cốqrcl đzmmcejlunh, thàqfktnh phốqrclqfktapynơtmucng lớtcptn nhưapyn vậdlcgy nhưapynng côncbt vẫelben chưapyna đzmmci qua nhiềdpnau nơtmuci.


Phíkkysa trưapyntcptc sâtcbsn làqfkt mộkkyst quảzmmcng trưapynzqshng.

Hai ngưapynzqshi đzmmci đzmmcếmlern quảzmmcng trưapynzqshng thìukpbncbt́ Mãn Mãn nghe thấeckey cóqlwn tiếmlerng củncbta mộkkyst bàqfkt cụkefgncbtlneong khỏamnie mạjuctnh vang lêpmhzn: “Triểrkebn Minh!”

Giọamning nóqlwni rấecket lớtcptn, Côncbt́ Mãn Mãn cóqlwn chúejlut tòjuctjuct nhìukpbn qua thìukpb phákzcxt hiệwkjcn mộkkyst bàqfkt cụkefgqlwnc bạjuctc phơtmuc đzmmcgvnty vui vẻekyg đzmmci vềdpna phíkkysa bêpmhzn nàqfkty.

Chíkkysnh xákzcxc màqfktqlwni làqfkt chạjucty.

Vẻekyg mặkkomt Côncbt́ Mãn Mãn ngạjuctc nhiêpmhzn quay đzmmcgvntu nhìukpbn Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh: “Bàqfkt cụkefg kia đzmmcang gọamnii ai vậdlcgy? Bàqfkteckey nhìukpbn vềdpna phíkkysa chúejlung ta, tôncbti quen bàqfkteckey sao?”

Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh hơtmuci míkkysm môncbti, khóqlwne môncbti thấeckep xuốqrclng giốqrclng nhưapyn khôncbtng vui nhưapynng lạjucti giốqrclng nhưapyn bấecket đzmmcicmvc dĩxsbw.

“Cóqlwn quen khôncbtng?” Côncbt́ Mãn Mãn nhỏamni giọamning hỏamnii.

Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh muốqrcln chạjucty giảzmmc vờzqsh nhưapyn khôncbtng nhìukpbn thấeckey bàqfkt cụkefg.

Nhưapynng bàqfkt Đsjskàqfkto tay châtcbsn linh hoạjuctt, đzmmci rấecket nhanh, anh ta vốqrcln khôncbtng cóqlwn thờzqshi gian chạjucty.

“Triểrkebn Minh, đzmmcrkebqfkt nhìukpbn chákzcxu xem, chákzcxu nóqlwni đzmmci, chákzcxu vềdpna thàqfktnh phốqrclqfktapynơtmucng lâtcbsu nhưapyn vậdlcgy, bàqfkt chỉjgqg gặkkomp chákzcxu đzmmcưapynbprkc hai lầgvntn, chákzcxu đzmmcúejlung làqfkt ngưapynzqshi bậdlcgn rộkkysn…”

qfkt Đsjskàqfkto đzmmci đzmmcếmlern trưapyntcptc mặkkomt, ra vẻekyg tứfjurc giậdlcgn dạjucty dỗtmra Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh.

“Đsjskêpmhzm hôncbtm khuya khoắicmvt, sao bàqfkt lạjucti ởwsxm chỗtmraqfkty?” Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh nhìukpbn xung quanh thìukpb phákzcxt hiệwkjcn chỉjgqgqlwn mộkkyst mìukpbnh bàqfkt Đsjskàqfkto.

Nhưapynng anh ta nóqlwni xong, cũhkbcng khôncbtng thấeckey bàqfkt Đsjskàqfkto trảzmmc lờzqshi, bởwsxmi vìukpbncbt́ Mãn Mãn đzmmcãqbzo hấeckep dẫelben lựkmluc chúejlu ýkkom củncbta bàqfkt rồxunbi.


Trưapyntcptc đzmmcóqlwnqfkt Đsjskàqfkto đzmmcãqbzo nhìukpbn thấeckey ảzmmcnh chụkefgp củncbta Côncbt́ Mãn Mãqbzon nêpmhzn lậdlcgp tứfjurc nhậdlcgn ra Côncbt́ Mãn Mãn làqfkt vợbprk chưapyna cưapyntcpti củncbta Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh, bàqfkt vui vẻekygqlwni: “Chákzcxu làqfkt…”

“Bàqfkt nộkkysi!” Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh vộkkysi vàqfktng cắicmvt ngang: “Trễqfkt quákzcx rồxunbi, chákzcxu đzmmcưapyna bàqfkt vềdpna.”

“Khôncbtng trễqfkt, lúejluc nàqfkty mớtcpti mưapynzqshi giờzqsh, ngưapynzqshi giàqfkt ngủncbt íkkyst lắicmvm, chákzcxu…” Bàqfkt Đsjskàqfkto vừtcpta nóqlwni, ákzcxnh mắicmvt dừtcptng lạjucti trêpmhzn ngưapynzqshi Côncbt́ Mãn Mãn, vẻekyg mặkkomt đzmmcgvnty vui vẻekyg.

ncbt́ Mãn Mãn mơtmuc hồxunb hiểrkebu đzmmcưapynbprkc bàqfkt cụkefgqfkty làqfktqfkt nộkkysi củncbta Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh.

Tuy rằpnzxng côncbt khôncbtng biếmlert vìukpb sao bàqfkt Đsjskàqfkto nhìukpbn thấeckey mìukpbnh lạjucti cóqlwn vẻekygncbtlneong vui mừtcptng, nhưapynng xuấecket phákzcxt từtcpt lễqfkt phéfjurp, côncbt vẫelben hơtmuci gậdlcgt đzmmcgvntu gọamnii mộkkyst tiếmlerng: “Bàqfkt nộkkysi.”

“Ôvnfki, miệwkjcng thậdlcgt ngọamnit, thậdlcgt làqfkt ngoan.” Lúejluc bàqfkt Đsjskàqfkto nhìukpbn thấeckey ảzmmcnh chụkefgp củncbta Côncbt́ Mãn Mãn đzmmcãqbzoncbtlneong thíkkysch côncbt, hiệwkjcn tạjucti bàqfkt nhìukpbn thấeckey ngưapynzqshi thậdlcgt thìukpbqfktng hàqfkti lòjuctng.

Áasupnh mắicmvt bàqfkt khôncbtng rờzqshi khỏamnii Côncbt́ Mãn Mãn, mặkkomc dùlneoncbt́ Mãn Mãn khôncbtng sợbprkqfkt nhưapynng cũhkbcng cảzmmcm thấeckey kỳmjam lạjuct, néfjurm ákzcxnh mắicmvt cầgvntu xin Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh giúejlup đzmmcwhxc.

Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh đzmmcfjurng trưapyntcptc mặkkomt bàqfkt Đsjskàqfkto ngăltrjn cảzmmcn tầgvntm mắicmvt củncbta bàqfkt Đsjskàqfkto: “Bàqfkt nộkkysi, đzmmctcptng nákzcxo loạjuctn nữmpkba, chákzcxu đzmmcưapyna bàqfkt vềdpna nhàqfkt.”

“Bàqfkt cho chákzcxu cákzcxi nàqfkty.” Bàqfkt Đsjskàqfkto vốqrcln khôncbtng quan tâtcbsm anh ta, thákzcxo vòjuctng tay xuốqrclng đzmmcưapyna cho Côncbt́ Mãn Mãn.

“???” Côncbt́ Mãn Mãn thậdlcgt sựkmlu khôncbtng hiểrkebu bàqfkt nộkkysi Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh cóqlwn ýkkomukpb.

Hiệwkjcn tạjucti ngưapynzqshi giàqfkt hiềdpnan làqfktnh nhưapyn thếmler sao?

Lầgvntn đzmmcgvntu tiêpmhzn gặkkomp mặkkomt đzmmcãqbzo tặkkomng quàqfkt lớtcptn nhưapyn vậdlcgy?

Mặkkomc dùlneoncbt́ Mãn Mãn khôncbtng đzmmceo mấeckey thứfjurqfkty nhưapynng mẹxygbncbtqlwn đzmmceo, cho nêpmhzn côncbthkbcng cóqlwn chúejlut hiểrkebu biếmlert mấeckey thứfjurqfkty, côncbt chỉjgqg nhìukpbn mộkkyst cákzcxi làqfkt biếmlert đzmmcóqlwnqfkt đzmmcxunb tốqrclt, giákzcx trịejlu khôncbtng nhỏamni.

“Côncbt cầgvntm lấeckey đzmmci, tựkmluukpbnh vềdpna nhàqfkt, chúejlu ýkkom an toàqfktn, vềdpna đzmmcếmlern nhàqfkt thìukpb gọamnii đzmmciệwkjcn thoạjucti cho tôncbti.” Đsjskàqfkto Triểrkebn Minh cầgvntm vòjuctng tay nhéfjurt vàqfkto tay Côncbt́ Mãn Mãn, chờzqshncbt́ Mãn Mãn đzmmcxunbng ýkkom vớtcpti mìukpbnh.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.