Cô Vợ Thay Thế

Chương 1661 :

    trước sau   
wvku Vợukhw Thay Thếxcln

CHƯxscsƠjhjfNG 1661: CẦcqmgM LẤwtasY

wvkú Mãn Mãn cũuelpng khôwvkung biếxclnt Đeuynàniilo Triểahwvn Minh muốjjsgn đbrwaưajjfa mìamsunh đbrwai đbrwaâjjsgu nhưajjfng bởhzubi vìamsu sựqkau tin tưajjfhzubng Đeuynàniilo Triểahwvn Minh từniht trong xưajjfơiigkng cốjjsgt nêijtdn côwvku khôwvkung cầijuun hỏzkhpi anh ta đbrwai đbrwaâjjsgu đbrwaãjjsg đbrwai theo anh ta.

Ra khỏzkhpi phim trưajjfcwmkng thìamsuwvkú Mãn Mãn mớwvkui hỏzkhpi Đeuynàniilo Triểahwvn Minh: “Anh muốjjsgn đbrwaưajjfa tôwvkui đbrwai đbrwaâjjsgu? Ởcyfw đbrwaâjjsgy cóxigu cảtuufnh đbrwaêijtdm gìamsu sao?”

wvku thậdukat sựqkau khôwvkung biếxclnt rõyzvp đbrwaưajjfcwmkng ởhzub đbrwaâjjsgy.

Tuy rằahwvng côwvkuniil ngưajjfcwmki củijtda thàniilnh phốjjsgniilajjfơiigkng, nhưajjfng phạhzubm vi trong cuộnwphc sốjjsgng củijtda côwvku rấnmaut cốjjsg đbrwacqmgnh, thàniilnh phốjjsgniilajjfơiigkng lớwvkun nhưajjf vậdukay nhưajjfng côwvku vẫnmaun chưajjfa đbrwai qua nhiềgwttu nơiigki.


Phíkopoa trưajjfwvkuc sâjjsgn làniil mộnwpht quảtuufng trưajjfcwmkng.

Hai ngưajjfcwmki đbrwai đbrwaếxclnn quảtuufng trưajjfcwmkng thìamsuwvkú Mãn Mãn nghe thấnmauy cóxigu tiếxclnng củijtda mộnwpht bàniil cụyzvpwvkuqkaung khỏzkhpe mạhzubnh vang lêijtdn: “Triểahwvn Minh!”

Giọctilng nóxigui rấnmaut lớwvkun, Côwvkú Mãn Mãn cóxigu chúwtast tòvynavyna nhìamsun qua thìamsu pháoahqt hiệxktqn mộnwpht bàniil cụyzvpxiguc bạhzubc phơiigk đbrwaijuuy vui vẻikud đbrwai vềgwtt phíkopoa bêijtdn nàniily.

Chíkoponh xáoahqc màniilxigui làniil chạhzuby.

Vẻikud mặipqnt Côwvkú Mãn Mãn ngạhzubc nhiêijtdn quay đbrwaijuuu nhìamsun Đeuynàniilo Triểahwvn Minh: “Bàniil cụyzvp kia đbrwaang gọctili ai vậdukay? Bàniilnmauy nhìamsun vềgwtt phíkopoa chúwtasng ta, tôwvkui quen bàniilnmauy sao?”

Đeuynàniilo Triểahwvn Minh hơiigki míkopom môwvkui, khóxigue môwvkui thấnmaup xuốjjsgng giốjjsgng nhưajjf khôwvkung vui nhưajjfng lạhzubi giốjjsgng nhưajjf bấnmaut đbrwasgvhc dĩipqn.

“Cóxigu quen khôwvkung?” Côwvkú Mãn Mãn nhỏzkhp giọctilng hỏzkhpi.

Đeuynàniilo Triểahwvn Minh muốjjsgn chạhzuby giảtuuf vờcwmk nhưajjf khôwvkung nhìamsun thấnmauy bàniil cụyzvp.

Nhưajjfng bàniil Đeuynàniilo tay châjjsgn linh hoạhzubt, đbrwai rấnmaut nhanh, anh ta vốjjsgn khôwvkung cóxigu thờcwmki gian chạhzuby.

“Triểahwvn Minh, đbrwaahwvniil nhìamsun cháoahqu xem, cháoahqu nóxigui đbrwai, cháoahqu vềgwtt thàniilnh phốjjsgniilajjfơiigkng lâjjsgu nhưajjf vậdukay, bàniil chỉeyjn gặipqnp cháoahqu đbrwaưajjfukhwc hai lầijuun, cháoahqu đbrwaúwtasng làniil ngưajjfcwmki bậdukan rộnwphn…”

niil Đeuynàniilo đbrwai đbrwaếxclnn trưajjfwvkuc mặipqnt, ra vẻikud tứjhjfc giậdukan dạhzuby dỗhhbs Đeuynàniilo Triểahwvn Minh.

“Đeuynêijtdm hôwvkum khuya khoắsgvht, sao bàniil lạhzubi ởhzub chỗhhbsniily?” Đeuynàniilo Triểahwvn Minh nhìamsun xung quanh thìamsu pháoahqt hiệxktqn chỉeyjnxigu mộnwpht mìamsunh bàniil Đeuynàniilo.

Nhưajjfng anh ta nóxigui xong, cũuelpng khôwvkung thấnmauy bàniil Đeuynàniilo trảtuuf lờcwmki, bởhzubi vìamsuwvkú Mãn Mãn đbrwaãjjsg hấnmaup dẫnmaun lựqkauc chúwtas ýgwtt củijtda bàniil rồsnori.


Trưajjfwvkuc đbrwaóxiguniil Đeuynàniilo đbrwaãjjsg nhìamsun thấnmauy ảtuufnh chụyzvpp củijtda Côwvkú Mãn Mãjjsgn nêijtdn lậdukap tứjhjfc nhậdukan ra Côwvkú Mãn Mãn làniil vợukhw chưajjfa cưajjfwvkui củijtda Đeuynàniilo Triểahwvn Minh, bàniil vui vẻikudxigui: “Cháoahqu làniil…”

“Bàniil nộnwphi!” Đeuynàniilo Triểahwvn Minh vộnwphi vàniilng cắsgvht ngang: “Trễnqqj quáoahq rồsnori, cháoahqu đbrwaưajjfa bàniil vềgwtt.”

“Khôwvkung trễnqqj, lúwtasc nàniily mớwvkui mưajjfcwmki giờcwmk, ngưajjfcwmki giàniil ngủijtd íkopot lắsgvhm, cháoahqu…” Bàniil Đeuynàniilo vừnihta nóxigui, áoahqnh mắsgvht dừnihtng lạhzubi trêijtdn ngưajjfcwmki Côwvkú Mãn Mãn, vẻikud mặipqnt đbrwaijuuy vui vẻikud.

wvkú Mãn Mãn mơiigk hồsnor hiểahwvu đbrwaưajjfukhwc bàniil cụyzvpniily làniilniil nộnwphi củijtda Đeuynàniilo Triểahwvn Minh.

Tuy rằahwvng côwvku khôwvkung biếxclnt vìamsu sao bàniil Đeuynàniilo nhìamsun thấnmauy mìamsunh lạhzubi cóxigu vẻikudwvkuqkaung vui mừnihtng, nhưajjfng xuấnmaut pháoahqt từniht lễnqqj phézkhpp, côwvku vẫnmaun hơiigki gậdukat đbrwaijuuu gọctili mộnwpht tiếxclnng: “Bàniil nộnwphi.”

“Ôsykli, miệxktqng thậdukat ngọctilt, thậdukat làniil ngoan.” Lúwtasc bàniil Đeuynàniilo nhìamsun thấnmauy ảtuufnh chụyzvpp củijtda Côwvkú Mãn Mãn đbrwaãjjsgwvkuqkaung thíkopoch côwvku, hiệxktqn tạhzubi bàniil nhìamsun thấnmauy ngưajjfcwmki thậdukat thìamsuniilng hàniili lòvynang.

Áckhvnh mắsgvht bàniil khôwvkung rờcwmki khỏzkhpi Côwvkú Mãn Mãn, mặipqnc dùqkauwvkú Mãn Mãn khôwvkung sợukhwniil nhưajjfng cũuelpng cảtuufm thấnmauy kỳzkhp lạhzub, nézkhpm áoahqnh mắsgvht cầijuuu xin Đeuynàniilo Triểahwvn Minh giúwtasp đbrwaxigu.

Đeuynàniilo Triểahwvn Minh đbrwajhjfng trưajjfwvkuc mặipqnt bàniil Đeuynàniilo ngăzibfn cảtuufn tầijuum mắsgvht củijtda bàniil Đeuynàniilo: “Bàniil nộnwphi, đbrwanihtng náoahqo loạhzubn nữipqna, cháoahqu đbrwaưajjfa bàniil vềgwtt nhàniil.”

“Bàniil cho cháoahqu cáoahqi nàniily.” Bàniil Đeuynàniilo vốjjsgn khôwvkung quan tâjjsgm anh ta, tháoahqo vòvynang tay xuốjjsgng đbrwaưajjfa cho Côwvkú Mãn Mãn.

“???” Côwvkú Mãn Mãn thậdukat sựqkau khôwvkung hiểahwvu bàniil nộnwphi Đeuynàniilo Triểahwvn Minh cóxigu ýgwttamsu.

Hiệxktqn tạhzubi ngưajjfcwmki giàniil hiềgwttn làniilnh nhưajjf thếxcln sao?

Lầijuun đbrwaijuuu tiêijtdn gặipqnp mặipqnt đbrwaãjjsg tặipqnng quàniil lớwvkun nhưajjf vậdukay?

Mặipqnc dùqkauwvkú Mãn Mãn khôwvkung đbrwaeo mấnmauy thứjhjfniily nhưajjfng mẹjhkrwvkuxigu đbrwaeo, cho nêijtdn côwvkuuelpng cóxigu chúwtast hiểahwvu biếxclnt mấnmauy thứjhjfniily, côwvku chỉeyjn nhìamsun mộnwpht cáoahqi làniil biếxclnt đbrwaóxiguniil đbrwasnor tốjjsgt, giáoahq trịcqmg khôwvkung nhỏzkhp.

“Côwvku cầijuum lấnmauy đbrwai, tựqkauamsunh vềgwtt nhàniil, chúwtas ýgwtt an toàniiln, vềgwtt đbrwaếxclnn nhàniil thìamsu gọctili đbrwaiệxktqn thoạhzubi cho tôwvkui.” Đeuynàniilo Triểahwvn Minh cầijuum vòvynang tay nhézkhpt vàniilo tay Côwvkú Mãn Mãn, chờcwmkwvkú Mãn Mãn đbrwasnorng ýgwtt vớwvkui mìamsunh.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.