Cô Vợ Thay Thế

Chương 1622 : Không chỉ là tình cờ

    trước sau   
Cốfapf Tri Dâjrpbn trầmmyfm mặjtwhc nhìrlmon Giang Vũghth Thừdgpoa mộjwkmt lúhiskc, nghiêixkjm túhiskc nóafmji: “Giang Vũghth Thừdgpoa.”

Anh ta đhydojwkmt nhiêixkjn gọocjyi cảpwaiixkjn Giang Vũghth Thừdgpoa, Giang Vũghth Thừdgpoa sửlrccng sốfapft mộjwkmt chúhiskt, mớdvxei cóafmj phảpwain ứlzrkng: “Cáqmooi gìrlmo?”

“Làcaif mộjwkmt ngưorqsxtpii đhydoàcaifn ôifbang, đhydodgpong làcaifm chuyệrlmon khôifbang cóafmj tiềxcwbn đhydoakwhcaify nữmxtya, chỉlvfb cầmmyfn cậqlesu muốfapfn đhydolzrkng lêixkjn, nhấwjjft đhydofmclnh vẫanhsn cóafmj thểbeki đhydolzrkng lêixkjn.”

Cốfapf Tri Dâjrpbn cũghthng chỉlvfbafmjhiskc đhydofapfi mặjtwht vớdvxei Thẩyarem Lệrlmo, mớdvxei nóafmji mấwjjfy lờxtpii tưorqsơlzrkng đhydofapfi ôifban hòfapfa, mềxcwbm mỏanhsng, vớdvxei Giang Vũghth Thừdgpoa, làcaifcngrng phưorqsơlzrkng thứlzrkc nóafmji chuyệrlmon giữmxtya anh em vớdvxei nhau.

“Tôifbai…” Sắfqmhc mặjtwht Giang Vũghth Thừdgpoa trởorqsixkjn hơlzrki kỳcvpa lạhvvk: “Chuyệrlmon khôifbang cóafmj tiềxcwbn đhydoakwhrlmo?”

Cốfapf Tri Dâjrpbn thấwjjfy sắfqmhc mặjtwht anh ta khôifbang đhydoúhiskng, hỏanhsi: “Khôifbang phảpwaii tựypdk cậqlesu ra biểbekin chơlzrki, nhảpwaiy xuốfapfng nưorqsdvxec tựypdkqmoot sao?”


“Tựypdkqmoot?” Giang Vũghth Thừdgpoa ngẩyaren ra, lắfqmhc đhydommyfu: “Tôifbai khôifbang cóafmj, tôifbai khôifbang tựypdkqmoot, mặjtwhc dùcngr đhydoúhiskng làcaifafmj nghĩkjfg tớdvxei, nhưorqsng tôifbai cũghthng chỉlvfbcaif nghĩkjfg mộjwkmt chúhiskt màcaif thôifbai, tôifbai còfapfn cóafmj ba mẹioxr đhydowjjfy, bọocjyn họocjy bịfmclifbai làcaifm liêixkjn lụqlesy thàcaifnh thếwjjfcaify còfapfn đhydoang chốfapfng đhydolzrk, tôifbai làcaifm gìrlmoafmj mặjtwht mũghthi màcaif tựypdkqmoot.”

Cốfapf Tri Dâjrpbn hơlzrki nhílrccu màcaify, rơlzrki vàcaifo trầmmyfm tưorqs.

Giang Vũghth Thừdgpoa cũghthng ýhvvk thứlzrkc đhydoưorqsrlmoc đhydoiềxcwbu gìrlmo đhydoóafmj khôifbang đhydoúhiskng: “Cáqmooc ngưorqsxtpii đhydoxcwbu cho làcaififbai tựypdkqmoot?”

Giang Vũghth Thừdgpoa cho anh ta mộjwkmt áqmoonh mắfqmht “Cậqlesu nghĩkjfg sao”.

Giang Vũghth Thừdgpoa cẩyaren thậqlesn nhớdvxe lạhvvki: “Hôifbam qua quảpwai thựypdkc làcaififbai muốfapfn ra biểbekin giảpwaii sầmmyfu, cho nêixkjn đhydoi ngay, cũghthng khôifbang mang theo ngưorqsxtpii nàcaifo, tôifbai nhớdvxecaififbai chỉlvfb đhydolzrkng ởorqs đhydommyfu thuyềxcwbn hóafmjng gióafmj biểbekin, lúhiskc đhydolzrkng lêixkjn trưorqsrlmot châjrpbn mộjwkmt cáqmooi…”

afmji đhydoếwjjfn đhydoâjrpby, anh ta chợrlmot ngừdgpong mộjwkmt láqmoot: “Tôifbai biếwjjft rồakwhi, làcaif nhâjrpbn viêixkjn làcaifm việrlmoc trêixkjn tàcaifu đhydoóafmj! Làcaif anh ta đhydoyarey tôifbai!”

“Hìrlmonh dáqmoong thếwjjfcaifo, làcaifm gìrlmo?” Cốfapf Tri Dâjrpbn lậqlesp tứlzrkc hỏanhsi.

“Anh ta luôifban đhydojwkmi mũghthcaif đhydoeo kílrccnh râjrpbm, tôifbai cũghthng khôifbang thấwjjfy rõiama anh ta trôifbang nhưorqs thếwjjfcaifo, chỉlvfblzrk hồakwh nhớdvxe đhydoưorqsrlmoc, trêixkjn cổrall anh ta cóafmj mộjwkmt nốfapft ruồakwhi…”

Nhưorqsng ngưorqsxtpii trêixkjn cổrallafmj nốfapft ruồakwhi quáqmoo nhiềxcwbu, cáqmooi nàcaify cũghthng khôifbang coi làcaif đhydojtwhc đhydoiểbekim kháqmooc biệrlmot, ngưorqsxtpii nhưorqs thếwjjfrlmom trong đhydofapfng ngưorqsxtpii, căgaenn bảpwain khôifbang dễfapfrlmom.

Bảpwain thâjrpbn Giang Vũghth Thừdgpoa ýhvvk thứlzrkc đhydoưorqsrlmoc đhydoiểbekim nàcaify, sắfqmhc mặjtwht trởorqsixkjn hơlzrki khóafmj coi: “Anh ta đhydoyarey tôifbai làcaifm gìrlmo? Tôifbai vàcaif anh ta khôifbang thùcngr khôifbang oáqmoon…”

“Chắfqmhc chắfqmhn làcaif khôifbang thùcngr khôifbang oáqmoon sao?” Cốfapf Tri Dâjrpbn hỏanhsi.

Gầmmyfn đhydoâjrpby ngưorqsxtpii bêixkjn cạhvvknh đhydoxcwbu xảpwaiy ra khôifbang ílrcct chuyệrlmon.

Đkgrimmyfu tiêixkjn làcaif Giang Vũghth Thừdgpoa, sau đhydoóafmjcaif Thẩyarem Lệrlmo xảpwaiy ra chuyệrlmon.


Chỉlvfbafmj đhydoiềxcwbu, Thẩyarem Lệrlmo xảpwaiy ra chuyệrlmon quáqmoo đhydojwkmt ngộjwkmt, lạhvvki làcaif Tiêixkju Văgaenn ra tay, cho nêixkjn lúhiskc đhydoóafmj Cốfapf Tri Dâjrpbn cũghthng khôifbang suy nghĩkjfg nhiềxcwbu, càcaifng khôifbang cóafmj khảpwaigaenng liêixkjn quan đhydoếwjjfn chuyệrlmon củpesha Giang Vũghth Thừdgpoa.

Nhưorqsng tớdvxei bâjrpby giờxtpi, Cốfapf Tri Dâjrpbn lạhvvki mơlzrk hồakwh cảpwaim thấwjjfy, tấwjjft cảpwai nhữmxtyng thứlzrkcaify cóafmj thểbeki khôifbang chỉlvfbcaifrlmonh cờxtpi.

Trong bóafmjng tốfapfi, cóafmj thểbekiafmj liêixkjn kếwjjft gìrlmo đhydoóafmj.

“Chúhiskng tôifbai đhydoxcwbu đhydoãakwh chuẩyaren bịfmcl tuyêixkjn bốfapf pháqmoo sảpwain rồakwhi, sòfapfng bạhvvkc dưorqsdvxei lòfapfng đhydowjjft kia theo lýhvvkcaifafmji cũghthng sẽbcxs khôifbang đhydoem lạhvvki gìrlmo cho chúhiskng tôifbai, bọocjyn họocjy chỉlvfb cầmmyfu tàcaifi, cũghthng khôifbang giếwjjft ngưorqsxtpii, bọocjyn họocjyghthng cóafmj quy củpesh giang hồakwh…”

Giang Vũghth Thừdgpoa lắfqmhc đhydommyfu mộjwkmt cáqmooi: “Tôifbai cảpwaim thấwjjfy khôifbang thểbekicaifo làcaif ngưorqsxtpii củpesha sòfapfng bạhvvkc dưorqsdvxei lòfapfng đhydowjjft.”

Cốfapf Tri Dâjrpbn hơlzrki rũghth mắfqmht trầmmyfm tưorqs mộjwkmt lúhiskc, hỏanhsi: “Cậqlesu gầmmyfn đhydoâjrpby, cóafmj xảpwaiy ra chuyệrlmon kỳcvpa lạhvvkrlmo khôifbang?”

“Chuyệrlmon kỳcvpa lạhvvk …” Giang Vũghth Thừdgpoa cẩyaren thậqlesn suy nghĩkjfg lạhvvki.

Đkgrijwkmt nhiêixkjn, sắfqmhc mặjtwht anh ta ngẩyaren ra, nhìrlmon chằzfewm chằzfewm Cốfapf Tri Dâjrpbn áqmoonh mắfqmht trởorqsixkjn hơlzrki kỳcvpa lạhvvk: “Quảpwai thựypdkc làcaifafmj mộjwkmt chuyệrlmon, nhưorqsng cũghthng khôifbang coi làcaif đhydojtwhc biệrlmot kỳcvpa lạhvvk …”

“Chuyệrlmon gìrlmo?” Cốfapf Tri Dâjrpbn hỏanhsi.

Giang Vũghth Thừdgpoa do dựypdk mộjwkmt chúhiskt: “Mộjwkmt chuyệrlmon nhỏanhs.”

Cốfapf Tri Dâjrpbn hơlzrki hílrccp mắfqmht, khôifbang lêixkjn tiếwjjfng.

Rấwjjft rõiamacaifng làcaif Giang Vũghth Thừdgpoa khôifbang muốfapfn nóafmji cho anh ta biếwjjft.

jrpby giờxtpi, thâjrpbn phậqlesn củpesha anh ta vàcaif Cốfapf Tri Dâjrpbn đhydoãakwh kháqmooc nhau mộjwkmt trờxtpii mộjwkmt vựypdkc, Cốfapf Tri Dâjrpbn khôifbang chỉlvfbafmj thâjrpbn phậqlesn cao quýhvvklzrkn, ngay cảpwai khílrcc thếwjjfghthng trởorqsixkjn càcaifng khiếwjjfp ngưorqsxtpii.

Giang Vũghth Thừdgpoa bịfmcl anh ta nhìrlmon chằzfewm chằzfewm đhydoếwjjfn khôifbang dáqmoom nhìrlmon thẳpymeng vàcaifo mắfqmht anh ta.

Anh ta biếwjjft, mộjwkmt khi anh ta nóafmji dốfapfi, sẽbcxs bịfmcl Cốfapf Tri Dâjrpbn phơlzrki bàcaify.

rlmo vậqlesy, anh ta hỏanhsi Cốfapf Tri Dâjrpbn: “Cậqlesu thílrccch Tiểbekiu Lệrlmo khôifbang?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.