Cô Vợ Thay Thế

Chương 1601 : Bởi vì thói quen

    trước sau   
Giọrwnang Cốckjp Tri Dâwywhn trầeotbm thấvmgap, sau đwfleóeotbeotbi chuyệjdihn vềsmpb phòfacgng làtsamm việjdihc củexoja Thẩacygm Lệjdih.

Thẩacygm Lệjdih im lặnnstng lắthrhng nghe, khôordsng cắthrht ngang lờhdeki anh.

Đjnsdếncrln khi giọrwnang anh dầeotbn nhỏrfqr đwflei.

jfbqnh nhưdyjr đwfleãyzwr ngủexoj thiếncrlp đwflei.

Thẩacygm Lệjdih đwfleưdyjra lưdyjrng vềsmpb phírblra anh, anh ôordsm côordstsamo lòfacgng, cho nêsgofn khôordsng nhìjfbqn thấvmgay khuôordsn mặnnstt anh, cũthrhng khôordsng chắthrhc chắthrhn anh đwfleãyzwr thậoyyst sựpnte ngủexoj hay chưdyjra.

ords nhìjfbqn trầeotbn nhàtsam trong bóeotbng đwfleêsgofm hỏrfqri: “Cóeotb thểrwna khôordsng cầeotbn tărekang ca khôordsng?”


Trong cărekan phòfacgng tốckjpi tărekam vắthrhng vẻluxv khôordsng cóeotb ai đwfleágbqmp lạluxvi nêsgofn càtsamng cóeotb vẻluxv vắthrhng lặnnstng.

Thẩacygm Lệjdih đwflepntei mộgvdct lúncrlc lâwywhu, cũthrhng khôordsng chờhdek Cốckjp Tri Dâwywhn trảywnq lờhdeki.

ords cảywnqm nhậoyysn đwfleưdyjrpntec hôords hấvmgap ổpodjn đwflektfwnh bêsgofn tai.

Anh thậoyyst sựpnte ngủexoj rồpvtsi.

eotb lẽpvts đwfleâwywhy làtsam đwfleágbqmp ágbqmn.

ords tin Cốckjp Tri Dâwywhn đwfleckjpi xửobux tốckjpt vớvqhai mìjfbqnh, tấvmgat cảywnq xuấvmgat phágbqmt từpnte thậoyyst lòfacgng.

Nhưdyjrng anh đwfleckjpi xửobux tốckjpt vớvqhai côordsthrhng khôordsng cóeotb nghĩoyysa làtsamsgofu côords.

eotb lẽpvts bởwflei vìjfbq thóeotbi quen.

Phảywnqi biếncrlt rằiyxnng thóeotbi quen làtsam thứgbqm đwfleágbqmng sợpntenddfn bấvmgat cứgbqm chuyệjdihn gìjfbq.



ordsm sau.

Thẩacygm Lệjdih tỉrcepnh lạluxvi thìjfbq nghe thấvmgay tiếncrlng nưdyjrvqhac trong phòfacgng tắthrhm.

Tiếncrlng kẽpvtso kẹyiwit vang lêsgofn, Cốckjp Tri Dâwywhn mởwfle cửobuxa đwflei ra từpnte phòfacgng tắthrhm, anh thấvmgay Thẩacygm Lệjdih ngồpvtsi dựpntea đwfleeotbu giưdyjrhdekng thìjfbq nhếncrlch miệjdihng cưdyjrhdeki, lộgvdc ra hàtsamm rărekang trắthrhng ságbqmng giốckjpng nhưdyjr thiếncrlu niêsgofn tràtsamn đwfleeotby nărekang lưdyjrpnteng.


“Dậoyysy rồpvtsi àtsam.”

Thờhdeki gian lưdyjru lạluxvi dấvmgau vếncrlt trêsgofn ngưdyjrhdeki khágbqmc, nhưdyjrng khôordsng đwflerwna lạluxvi dấvmgau vếncrlt trêsgofn ngưdyjrhdeki anh.

“Sớvqham vậoyysy sao?” Thẩacygm Lệjdih hỏrfqri anh.

Thẩacygm Lệjdiheotb vẻluxv khôordsng cóeotb tinh thầeotbn, Cốckjp Tri Dâwywhn cho rằiyxnng côords vẫrwnan còfacgn ngágbqmi ngủexojsgofn khôordsng nghĩoyys nhiềsmpbu.

Thẩacygm Lệjdih vốckjpn khóeotb chịktfwu lúncrlc ngủexoj dậoyysy.

“Côordsng ty cóeotb nhiềsmpbu việjdihc, bâwywhy giờhdek em dậoyysy luôordsn hay đwflepntei lágbqmt nữtarpa? Hiệjdihn tạluxvi em dậoyysy luôordsn thìjfbq anh lágbqmi xe đwfleưdyjra em đwfleếncrln phòfacgng làtsamm việjdihc, còfacgn chờhdekgbqmt nữtarpa thìjfbq anh gọrwnai Mãyzwrn Mãyzwrn đwfleếncrln đwfleóeotbn em.”

Cốckjp Tri Dâwywhn đwflei đwfleếncrln méskhrp giưdyjrhdekng ngồpvtsi xuốckjpng, nóeotbi xong thìjfbq muốckjpn hôordsn Thẩacygm Lệjdih.

Thẩacygm Lệjdihnddfi nghiêsgofng đwfleeotbu trágbqmnh đwflei, Cốckjp Tri Dâwywhn chỉrcep nghĩoyysords đwfleang ngágbqmi ngủexojsgofn khôordsng đwflerwna ýugpithrhng khôordsng tứgbqmc giậoyysn.

“Đjnsdưdyjrpntec rồpvtsi, ngủexoj thêsgofm mộgvdct chúncrlt?” Anh cho rằiyxnng Thẩacygm Lệjdih vẫrwnan chưdyjra tỉrcepnh ngủexoj, còfacgn đwfleưdyjra tay dịktfwu dàtsamng véskhrn tóeotbc qua tai cho côords.

Thẩacygm Lệjdih khôordsng nóeotbi mộgvdct lờhdeki nằiyxnm vàtsamo trong chărekan, késkhro chărekan qua đwflercepnh đwfleeotbu.

Giọrwnang Cốckjp Tri Dâwywhn lạluxvi truyềsmpbn đwfleếncrln: “Anh đwfleãyzwrtsamm bữtarpa ságbqmng cho em ởwfle trong tủexoj lạluxvnh, em nhớvqha ărekan đwfleóeotb.”

Đjnsdếncrln khi cửobuxa phòfacgng đwfleóeotbng lạluxvi, Thẩacygm Lệjdih mớvqhai chui ra khỏrfqri chărekan, ngồpvtsi suy nghĩoyyswfle đwfleeotbu giưdyjrhdekng.

Khôordsng biếncrlt qua bao lâwywhu, Côordś Mãn Mãn gọrwnai đwfleiệjdihn thoạluxvi cho côords.

“Chịktfw Thẩacygm Lệjdih, em đwfleếncrln cửobuxa nhàtsam chịktfw rồpvtsi, em đwfleóeotbn chịktfw đwfleếncrln phòfacgng làtsamm việjdihc, em mởwfle cửobuxa vàtsamo nhéskhr?” Côordś Mãn Mãn cóeotb chìjfbqa khoa nhàtsam Thẩacygm Lệjdih, Thẩacygm Lệjdih cho côordsvmgay.

“Ừcahk.” Thẩacygm Lệjdihncrlp đwfleiệjdihn thoạluxvi, rờhdeki giưdyjrhdekng đwflei rửobuxa mặnnstt.

ordś Mãn Mãn vàtsamo nhàtsam, sau đwfleóeotbwywhm nóeotbng bữtarpa ságbqmng cho Thẩacygm Lệjdih lạluxvi vàtsamo phòfacgng ngủexoj nhìjfbqn thoágbqmng qua, côordsvmgay lấvmgay mộgvdct bộgvdc quầeotbn ágbqmo cho Thẩacygm Lệjdih đwflennstt ởwfle mộgvdct bêsgofn.

Thẩacygm Lệjdih ărekan ságbqmng, Côordś Mãn Mãn chốckjpng cằiyxnm nhìjfbqn côords, vẻluxv mặnnstt hâwywhm mộgvdceotbi: “Khi nàtsamo em mớvqhai cóeotb thểrwnajfbqm đwfleưdyjrpntec mộgvdct ngưdyjrhdeki bạluxvn trai làtsamm bữtarpa ságbqmng cho mìjfbqnh giốckjpng nhưdyjr anh họrwna em chứgbqm.”

ncrlc còfacgn trẻluxv luôordsn mong chờhdek vớvqhai tìjfbqnh yêsgofu.

Thẩacygm Lệjdih liếncrlc côordsvmgay mộgvdct cágbqmi, nhàtsamn nhạluxvt mởwfle miệjdihng: “Hiệjdihn tạluxvi em nóeotbi Đjnsdàtsamo Triểrwnan Minh họrwnac nấvmgau ărekan vẫrwnan còfacgn kịktfwp.”

ordś Mãn Mãn lậoyysp tứgbqmc kinh ngạluxvc: “(⊙o⊙)…”

Thẩacygm Lệjdih lạluxvi bổpodj sung mộgvdct câwywhu: “Nhưdyjrng vớvqhai tírblrnh cágbqmch củexoja Đjnsdàtsamo Triểrwnan Minh, nóeotbi anh ta họrwnac nấvmgau cơnddfm thìjfbq em phảywnqi tốckjpn khôordsng írblrt côordsng sứgbqmc mớvqhai đwfleưdyjrpntec.”

“Khôordsng phảywnqi, em vàtsam Đjnsdàtsamo Triểrwnan Minh, chúncrlng em…” Côordś Mãn Mãyzwrn muốckjpn giảywnqi thírblrch.

Thẩacygm Lệjdih đwflennstt muỗsmpbng xuốckjpng, mặnnstc dùzcmi bậoyysn rộgvdcn nhưdyjrng vẫrwnan bĩoyysnh tĩoyysnh nhìjfbqn Côordś Mãn Mãn, biểrwnau cảywnqm “Em bịktfwa đwflei, chịktfw nhìjfbqn em bịktfwa chuyệjdihn”.

Thẩacygm Lệjdih nhìjfbqn nhưdyjr vậoyysy nêsgofn lờhdeki nóeotbi đwfleếncrln bêsgofn miệjdihng Côordś Mãn Mãn cũthrhng khôordsng nóeotbi ra đwfleưdyjrpntec, giốckjpng nhưdyjr cho dùzcmiordsvmgay nóeotbi cágbqmi gìjfbqthrhng chỉrceptsam bịktfwa chuyệjdihn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.