Cô Vợ Thay Thế

Chương 1597 : Anh không ngờ lại xảy ra như vậy

    trước sau   
Khômyesng biếjbrct từyblg ngữffaynmvmo trong lờwwiui nórrpti củnsjta Thẩxrbwm Lệexpy đuqkbãtturzajgch thízajgch Giang Vũwqch Thừyblga.

Giang Vũwqch Thừyblga vốxzhtn dĩyfas kháljujkzqqnh tĩyfasnh, bỗctnjng cáljuju tiếjbrct: “Thẩxrbwm Lệexpy, em nórrpti nhưbrmh vậljujy lànmvm sao? Anh chỉbmnk đuqkbang nhờwwiu em mộrxght việexpyc, nhưbrmhng em lạzajgi nórrpti anh đuqkbe dọrxgha em? Chúigzpng ta đuqkbãtturkzqqng nhau lớdctqn lêzajgn trong tìkzqqnh bạzajgn, em nghĩyfas vềxrbw anh nhưbrmh vậljujy ưbrmh, thậljujt sựftjg nghĩyfas vềxrbw anh nhưbrmh vậljujy sao?”

zajgt mặieijt Giang Vũwqch Thừyblga đuqkbrxghy tổgkxqn thưbrmhơdvccng.

“Nghe giọrxghng đuqkbiệexpyu củnsjta anh kìkzqqa, anh uỷazoy khuấrrptt lắwlbxm ànmvm?” Thẩxrbwm Lệexpymyes cảpvkwm nhìkzqqn Giang Vũwqch Thừyblga: “Nếjbrcu chỉbmnknmvm giúigzpp đuqkbvcwl, anh córrpt thểirqwrrpti thẳkzqqng, anh cốxzht ýyckk hẹszbjn tômyesi ra ngoànmvmi, đuqkbưbrmha cáljuji nànmvmy cho tômyesi coi lànmvm muốxzhtn lànmvmm gìkzqq? Khômyesng phảpvkwi bảpvkwn thâjkjan anh biếjbrct rấrrptt rõwqch hay sao?”

Thẩxrbwm Lệexpy vỗctnj mạzajgnh mảpvkwnh giấrrpty Giang Vũwqch Thừyblga đuqkbưbrmha cho cômyeszajgn bànmvmn ăwwiun mộrxght tiếjbrcng “bốxzhtp”.

Đpsddrxghng tĩyfasnh bêzajgn họrxghrrpt chúigzpt ồqfogn ànmvmo, trêzajgu đuqkbếjbrcn ngưbrmhwwiui phụhakac vụhakaljujch đuqkbórrpt khômyesng xa cũwqchng nhìkzqqn vềxrbw phízajga đuqkbâjkjay, thậljujm chízajghabsn lễuqkb phézajgp bưbrmhdctqc tớdctqi hỏxzhti.


“Thưbrmha anh, thưbrmha cômyes, xin hỏxzhti córrpt cầrxghn chúigzpng tômyesi giúigzpp gìkzqq khômyesng?”

“Khômyesng cầrxghn, cảpvkwm ơdvccn.”

Thẩxrbwm Lệexpy từyblg chốxzhti, giọrxghng đuqkbiệexpyu củnsjta cômyeswqchng nhẹszbj nhànmvmng hơdvccn.

Ngưbrmhwwiui phụhakac vụhaka khômyesng yêzajgn tâjkjam lắwlbxm rờwwiui đuqkbi.

Cảpvkw Thẩxrbwm Lệexpynmvm Giang Vũwqch Thừyblga đuqkbxrbwu yêzajgn lặieijng lạzajgi.

Qua mộrxght khoảpvkwng thờwwiui gian nhấrrptt đuqkbhzhgnh, Giang Vũwqch Thừyblga nórrpti: “Tiểirqwu Lệexpy, anh khômyesng córrpt lựftjga chọrxghn nànmvmo kháljujc.”

“Anh khômyesng córrpt lựftjga chọrxghn nànmvmo kháljujc, cho nêzajgn anh chọrxghn cáljujch đuqkbe dọrxgha tômyesi.” Thẩxrbwm Lệexpy lạzajgnh lùkzqqng trảpvkw lờwwiui.

“Em…” Giang Vũwqch Thừyblga tứtkdec giậljujn: “Anh đuqkbãtturrrpti rồqfogi, anh khômyesng đuqkbe dọrxgha em.”

“Vậljujy nórrpti cho tômyesi biếjbrct, anh lấrrpty thứtkdenmvmy từyblg đuqkbâjkjau.” Thẩxrbwm Lệexpy kiêzajgn trìkzqq muốxzhtn hỏxzhti vấrrptn đuqkbxrbwnmvmy.

Chỉbmnk cầrxghn biếjbrct đuqkbưbrmhemslc thứtkdenmvmy lànmvm từyblg đuqkbâjkjau đuqkbếjbrcn thìkzqq mớdctqi córrpt thểirqw đuqkbưbrmhemslc vấrrptn đuqkbxrbwnmvmy.

“Lànmvmrrpt ngưbrmhwwiui đuqkbưbrmha cho anh, anh thậljujt sựftjg khômyesng biếjbrct lànmvm tớdctqi từyblg đuqkbâjkjau.” Giang Vũwqch Thừyblga đuqkbànmvmnh phảpvkwi nórrpti thậljujt.

Nhưbrmhng Thẩxrbwm Lệexpyjkjay giờwwiu đuqkbãttur khômyesng còhabsn tin anh.

“Nórrpti thậljujt đuqkbi.” Cômyes vẫqvfon cảpvkwm thấrrpty Giang Vũwqch Thừyblga đuqkbang nórrpti dốxzhti.


“Thậljujt sựftjgnmvmrrpti thậljujt, Tiểirqwu Lệexpy, bâjkjay giờwwiu em đuqkbãttur bắwlbxt đuqkbrxghu khômyesng tin anh rồqfogi sao?” Giang Vũwqch Thừyblga thởhwdznmvmi.

Thẩxrbwm Lệexpyrrpti: “Anh đuqkbếjbrcn đuqkbưbrmha cáljuji nànmvmy cho tômyesi, sau đuqkbórrpt nhờwwiumyesi giúigzpp anh, anh bảpvkwo tômyesi lànmvmm sao tin anh đuqkbâjkjay?”

jkjam lýyckk Giang Vũwqch Thừyblga sụhakap đuqkbgkxq: “Nếjbrcu anh nhờwwiu em giúigzpp, em sẽzuze giúigzpp sao?”

“Chỉbmnk cầrxghn tômyesi córrpt thểirqwnmvmm đuqkbưbrmhemslc, tômyesi đuqkbưbrmhơdvccng nhiêzajgn sẽzuze giúigzpp anh, Giang Vũwqch Thừyblga, trong lòhabsng anh, tìkzqqnh bạzajgn chúigzpng ta cùkzqqng nhau lớdctqn lêzajgn thậljujt mong manh, hay trong lòhabsng anh, tômyesi vànmvm Cốxzht Tri Dâjkjan đuqkbxrbwu lànmvm kẻkqlm hẹszbjp hòhabsi?”

Thẩxrbwm Lệexpy luômyesn cảpvkwm thấrrpty tháljuji đuqkbrxgh thểirqw hiệexpyn củnsjta cômyesnmvm Cốxzht Tri Dâjkjan rấrrptt rõwqchnmvmng, chỉbmnk cầrxghn Giang Vũwqch Thừyblga nórrpti ra, bọrxghn họrxgh nhấrrptt đuqkbhzhgnh sẽzuze giúigzpp đuqkbvcwl.

Nhưbrmhng Giang Vũwqch Thừyblga khômyesng tin họrxgh.

Giang Vũwqch Thừyblga dùkzqqng thứtkdemyes quan tâjkjam nhấrrptt, nhờwwiumyes giúigzpp đuqkbvcwl.

Đpsddâjkjay lànmvm chuyệexpyn mànmvm mộrxght ngưbrmhwwiui bạzajgn nêzajgn lànmvmm sao?

Đpsddâjkjay lànmvm giúigzpp đuqkbvcwl sao?

Đpsddâjkjay lànmvm lờwwiui uy hiếjbrcp.

Mộrxght lúigzpc sau, Giang Vũwqch Thừyblga phủnsjt nhậljujn: “Anh khômyesng córrpt.”

Tuy nhiêzajgn, trong lờwwiui phủnsjt nhậljujn nànmvmy vẫqvfon córrpt mộrxght chúigzpt khômyesng tin tưbrmhhwdzng.

Thẩxrbwm Lệexpy xem nhưbrmh đuqkbãttur hiểirqwu, Giang Vũwqch Thừyblga khômyesng tin bọrxghn họrxgh.

Anh khômyesng tin họrxgh nữffaya, nórrpti thêzajgm cũwqchng chẳkzqqng ízajgch gìkzqq.

“Rốxzhtt cuộrxghc anh đuqkbãttur xảpvkwy ra chuyệexpyn gìkzqq vậljujy?” Thẩxrbwm Lệexpy cảpvkwm thấrrpty lầrxghn trưbrmhdctqc córrpt lẽzuze Giang Vũwqch Thừyblga đuqkbãttur gặieijp phảpvkwi chuyệexpyn gìkzqq đuqkbórrpt.

Nhưbrmhng cômyes khômyesng đuqkbemsli đuqkbưbrmhemslc cho đuqkbếjbrcn khi Giang Vũwqch Thừyblga chủnsjt đuqkbrxghng nórrpti.

Sau đuqkbórrptmyes lạzajgi nằkiovm việexpyn, quêzajgn mấrrptt chuyệexpyn nànmvmy.

Nếjbrcu khômyesng phảpvkwi Giang Vũwqch Thừyblga tìkzqqm tớdctqi cửidtaa, cômyesrrpt lẽzuze thậljujt sựftjg khômyesng nhớdctq nổgkxqi chuyệexpyn củnsjta anh.

“Chuỗctnji vốxzhtn củnsjta gia đuqkbìkzqqnh anh sắwlbxp đuqkbtkdet, anh đuqkbang cầrxghn gấrrptp mộrxght sốxzht tiềxrbwn lớdctqn, nếjbrcu anh khômyesng córrpt quỹwkornmvmy, gia đuqkbìkzqqnh anh sẽzuze thựftjgc sựftjg đuqkbi tong, Tiểirqwu Lệexpy, em córrpt thểirqwrrpti chuyệexpyn vớdctqi Cốxzht Tri Dâjkjan, bảpvkwo cậljuju ấrrpty giúigzpp anh khômyesng…”

Giang Vũwqch Thừyblga vừyblga nórrpti vừyblga ômyesm đuqkbrxghu thốxzhtng khổgkxq: “Anh thậljujt sựftjg khômyesng ngờwwiu lạzajgi nhưbrmh vậljujy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.