Cô Vợ Thay Thế

Chương 1574 : Trốn không thoát lòng bàn tay của anh, cũng không đấu lại anh

    trước sau   
Đzrvtàejqco Triểfkhdn Minh quéfkhdt mắjjeut nhìqdbun Côghyq́ Mãn Mãn mộmtpat chúmtpat: “Đzrvtưsfdakqdjc chứxrhy.”

ghyq́ Mãn Mãn cũhhprng khôghyqng biếrdnit cápakwi nhìqdbun nàejqcy củpkbca anh ta làejqcezxn ýajatqdbu, côghyq nhìqdbun khôghyqng thấpbmmu anh ta.

“Chúmtpang ta cũhhprng đsvtwi thôghyqi, tôghyqi còajatn muốhhprn đsvtwi tìqdbum chịwfks Tiểfkhdu Lệwdcw nữokcza.” Côghyq́ Mãn Mãn chỉxgys muốhhprn nhanh chóezxnng rờrokqi khỏupopi nơpkbci nàejqcy.

ghyq cảbcdam thấpbmmy khắjjeup nơpkbci đsvtwiềypgqu kỳizox lạaozu, côghyq kỳizox lạaozu, Đzrvtàejqco Triểfkhdn Minh cũhhprng khôghyqng bìqdbunh thưsfdarokqng, lúmtpac nàejqcy hai ngưsfdarokqi bọxrhyn họxrhydlrjwqcpng mộmtpat chỗtcwa vớthboi nhau càejqcng trởdlrjajatn kỳizox lạaozu thêajatm.

ghyq chỉxgys ưsfdathboc gìqdbu nhanh chóezxnng rờrokqi khỏupopi nơpkbci nàejqcy.

“Ngưsfdarokqi ta đsvtwãnetn bỏupoppkbci côghyq lạaozui tựwoguqdbunh chạaozuy đsvtwi, côghyqhhprng muốhhprn đsvtwi tìqdbum côghyqpbmmy?” Giọxrhyng nóezxni củpkbca Đzrvtàejqco Triểfkhdn Minh rấpbmmt bìqdbunh tĩypbunh, giốhhprng nhưsfdaejqc thuậkumpn miệwdcwng nóezxni.




“Đzrvtâhuqfy làejqcghyqng việwdcwc củpkbca tôghyqi màejqc, vốhhprn chínetnnh làejqc phảbcdai bảbcdao vệwdcw cho chịwfks Tiểfkhdu Lệwdcw, chịwfks Tiểfkhdu Lệwdcwajatn cho tôghyqi thêajatm tiềypgqn lưsfdaơpkbcng nữokcza đsvtwóezxn.” Côghyq́ Mãn Mãn vừtdnha mớthboi nghĩypbu đsvtwếrdnin sau nàejqcy mìqdbunh thậkumpt sựwoguezxn thểfkhd tay làejqcm hàejqcm nhai, khôghyqng dựwogua vàejqco trong nhàejqc, khôghyqng dựwogua vàejqco Cốhhpr Tri Dâhuqfn, trong lòajatng liềypgqn vui vẻsnjy, trêajatn mặwdpnt cũhhprng khôghyqng tựwogu chủpkbcejqc lộmtpa ra nụghyqsfdarokqi.

“Rấpbmmt thínetnch côghyqng việwdcwc nàejqcy àejqc?” Đzrvtàejqco Triểfkhdn Minh hỏupopi.

Đzrvtàejqco Triểfkhdn Minh biếrdnit tiềypgqn lưsfdaơpkbcng củpkbca Côghyq́ Mãn Mãn, lúmtpac trưsfdathboc dùwqcpng mộmtpat chiêajatu nhỏupop thìqdbu mộmtpat chốhhprc liềypgqn lộmtpa ra.

Chúmtpat tiềypgqn lưsfdaơpkbcng nàejqcy đsvtwhhpri vớthboi Côghyq́ Mãn Mãn cũhhprng khôghyqng đsvtwápakwng kểfkhd, nếrdniu nhưsfda dựwogua theo mứxrhyc đsvtwmtpa tiêajatu tiềypgqn bìqdbunh thưsfdarokqng củpkbca Côghyq́ Mãn Mãn thìqdbuhhprng chỉxgys bằyvyang vớthboi mấpbmmy bộmtpa quầezxnn ápakwo thôghyqi.

Đzrvtàejqco Triểfkhdn Minh cũhhprng tựwoguqdbunh lậkumpp nghiệwdcwp, anh ta tôghyqn trọxrhyng mỗtcwai mộmtpat nghềypgq nghiệwdcwp, tôghyqn trọxrhyng mỗtcwai mộmtpat ngưsfdarokqi dựwogua vàejqco đsvtwôghyqi tay củpkbca mìqdbunh màejqc nuôghyqi sốhhprng bảbcdan thâhuqfn.

Trưsfdathboc ngàejqcy hôghyqm nay, anh ta khôghyqng cảbcdam thấpbmmy côghyqng việwdcwc ngưsfdarokqi đsvtwaozui diệwdcwn củpkbca Côghyq́ Mãn Mãn cóezxnpakwi gìqdbu khôghyqng tốhhprt.

Nhưsfdang bịwfks nhóezxnm phóezxnng viêajatn đsvtwãnetn bao vâhuqfy mộmtpat lầezxnn, anh ta đsvtwãnetn cảbcdam thấpbmmy côghyqng việwdcwc nàejqcy cũhhprng khôghyqng quápakw tốhhprt rồtdnhi.

Đzrvtâhuqfy làejqc mộmtpat côghyqng việwdcwc sẽqtit bịwfks thưsfdaơpkbcng.

“Thínetnch chứxrhy. Đzrvtưsfdakqdjc côghyqng nhậkumpn, đsvtwưsfdakqdjc chấpbmmp nhậkumpn, đsvtwưsfdakqdjc cầezxnn, tôghyqi cảbcdam thấpbmmy rấpbmmt cóezxn ýajat nghĩypbua.” Côghyq́ Mãn Mãn vừtdnha nóezxni chuyệwdcwn vừtdnha đsvtwi lấpbmmy đsvtwiệwdcwn thoạaozui vàejqcpakwy tínetnnh củpkbca mìqdbunh, chuẩzrvtn bịwfks dọxrhyn dẹyhqep đsvtwtdnh đsvtwaozuc đsvtwi khỏupopi.

Đzrvtàejqco Triểfkhdn Minh khôghyqng nóezxni gìqdbu thêajatm.

ghyq́ Mãn Mãn cho làejqc anh ta chỉxgys thuậkumpn miệwdcwng hỏupopi mộmtpat chúmtpat, cũhhprng khôghyqng suy nghĩypbuqdbu nhiềypgqu: “Tôghyqi dọxrhyn dẹyhqep mộmtpat chúmtpat thìqdbu liềypgqn đsvtwi ngay.”

“Ừwfks.” Thậkumpt ra thìqdbu Đzrvtàejqco Triểfkhdn Minh đsvtwang suy nghĩypbu chuyệwdcwn khápakwc.

Sau khi kếrdnit hôghyqn, anh ta chắjjeuc chắjjeun sẽqtit khôghyqng đsvtwfkhd cho Côghyq́ Mãn Mãn làejqcm côghyqng việwdcwc nàejqcy nữokcza.




ghyq nhóezxnc Côghyq́ Mãn Mãn nàejqcy, bỏupop trốhhprn khôghyqng thoápakwt lòajatng bàejqcn tay củpkbca anh, cũhhprng đsvtwpbmmu khôghyqng lạaozui anh, anh luôghyqn cóezxn thểfkhdezxnpakwch đsvtwfkhdghyq tựwoguqdbunh từtdnh chứxrhyc.

Vẫefqan còajatn nhiềypgqu thờrokqi gian.

...

Sau khi Thẩzrvtm Lệwdcw đsvtwi ra từtdnh cửlgfda sau thìqdbu trựwoguc tiếrdnip gọxrhyi bảbcdao vệwdcw.

mtpac ngồtdnhi ởdlrjajatn ngoàejqci chờrokqghyq́ Mãn Mãn, côghyq gọxrhyi đsvtwiệwdcwn thoạaozui lạaozui cho Cốhhpr Tri Dâhuqfn.

“Xảbcday ra chuyệwdcwn gìqdbu vậkumpy, sao vẫefqan luôghyqn khôghyqng nhậkumpn đsvtwiệwdcwn thoạaozui?” Giọxrhyng nóezxni củpkbca Cốhhpr Tri Dâhuqfn nghe cựwoguc kỳizox lo lắjjeung.

Thẩzrvtm Lệwdcw bịwfksezxni chộmtpat dạaozu, giọxrhyng nóezxni cũhhprng nhỏupoppkbcn bìqdbunh thưsfdarokqng mấpbmmy phầezxnn: “Lúmtpac nãnetny cóezxn việwdcwc chứxrhy bộmtpa.”

Khôghyqng thểfkhdejqco nóezxni côghyqejqcqdbu nhìqdbun Côghyq́ Mãn Mãn vàejqc Đzrvtàejqco Triểfkhdn Minh yêajatu đsvtwưsfdaơpkbcng cho nêajatn khôghyqng thểfkhd nhậkumpn đsvtwiệwdcwn thoạaozui củpkbca anh đsvtwưsfdakqdjc.

“Àwogu.” Cốhhpr Tri Dâhuqfn chỉxgyssfdarokqi lạaozunh mộmtpat tiếrdning.

Anh còajatn hiểfkhdu Thẩzrvtm Lệwdcwpkbcn so vớthboi bảbcdan thâhuqfn côghyq, giọxrhyng đsvtwiệwdcwu nàejqcy củpkbca côghyq chínetnnh làejqc đsvtwang chộmtpat dạaozu, đsvtwang lừtdnha anh.

Thẩzrvtm Lệwdcwejqcm bộmtpa nhưsfda khôghyqng nghe thấpbmmy mìqdbunh đsvtwãnetn bịwfks nhìqdbun trúmtpang, hỏupopi anh: “Cứxrhy luôghyqn gọxrhyi đsvtwiệwdcwn thoạaozui cho em làejqcezxn chuyệwdcwn gìqdbu vậkumpy?”

“Cóezxn phóezxnng viêajatn đsvtwãnetnajat ra phòajatng làejqcm việwdcwc củpkbca em rồtdnhi, anh muốhhprn gọxrhyi đsvtwiệwdcwn thoạaozui nhắjjeuc nhởdlrj em, anh thấpbmmy bâhuqfy giờrokq em cóezxn thểfkhd nghe đsvtwưsfdakqdjc thìqdbu chắjjeuc làejqc khôghyqng cóezxn chuyệwdcwn gìqdbu, bâhuqfy giờrokq anh đsvtwang trêajatn đsvtwưsfdarokqng đsvtwếrdnin đsvtwóezxn.”

“Àwogu... chuyệwdcwn nàejqcy hảbcda.” Quảbcda thậkumpt làejqchuqfy giờrokqghyq hoàejqcn toàejqcn khôghyqng cóezxn chuyệwdcwn gìqdbu, nhưsfdang màejqcghyq́ Mãn Mãn vàejqc Đzrvtàejqco Triểfkhdn Minh mớthboi cóezxn chuyệwdcwn.

Cốhhpr Tri Dâhuqfn nhínetnu màejqcy, cảbcdam thấpbmmy giọxrhyng nóezxni củpkbca côghyqejqcng lạaozu: “Anh lậkumpp tứxrhyc đsvtwếrdnin ngay, em đsvtwkqdji anh năwdpnm phúmtpat nữokcza.”

Thẩzrvtm Lệwdcw kịwfksp thờrokqi bổphxe sung thêajatm mộmtpat câhuqfu: “Em ởdlrj cửlgfda sau...”

izox đsvtwezxnu dâhuqfy bêajatn kia đsvtwiệwdcwn thoạaozui dừtdnhng lạaozui mộmtpat lápakwt: “Anh biếrdnit rồtdnhi!”

Thẩzrvtm Lệwdcw khôghyqng tắjjeut đsvtwiệwdcwn thoạaozui, chờrokq Cốhhpr Tri Dâhuqfn cúmtpap trưsfdathboc.

Nhưsfdang dưsfdarokqng nhưsfdaejqc Cốhhpr Tri Dâhuqfn cũhhprng đsvtwang chờrokqghyq tắjjeut đsvtwiệwdcwn thoạaozui.

Thẩzrvtm Lệwdcw vẫefqan luôghyqn khôghyqng ngắjjeut mápakwy, đsvtwiệwdcwn thoạaozui vẫefqan luôghyqn đsvtwưsfdakqdjc kếrdnit nốhhpri mãnetni cho đsvtwếrdnin khi Cốhhpr Tri Dâhuqfn lápakwi xe đsvtwếrdnin cửlgfda sau phòajatng làejqcm việwdcwc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.