Cô Vợ Thay Thế

Chương 1552 : Quá lo lắng

    trước sau   
Thẩsxsom Lệatgd mởzkzt cửblnwa phòiazdng, róvzuxn réwtljn đznroi ra.

kmbn nhìuwhpn thoáeigpng qua cửblnwa phòiazdng ngủjlaq đznroiazdi diệatgdn, giơuwhp châosqyn lêrzjwn chuẩsxson bịsxiw đznroi qua bêrzjwn đznroóvzux, mởzkzt củjlaqa phòiazdng ngủjlaq ra nhưmzin mộpozqt têrzjwn trộpozqm, pháeigpt hiệatgdn giưmzinlrmong bêrzjwn trong trốiazdng khôkmbnng.

Cốiazd Tri Dâosqyn đznroâosqyu?

uwhpn nửblnwa đznroêrzjwm khôkmbnng ngủjlaq trong phòiazdng, chạsassy đznroi đznroâosqyu chứuuis?

Thẩsxsom Lệatgd vẻ măyibṃt vôkmbn cùng nghi hoăyibṃc lui ra, lúacggc nàsassy mớbzizi đznroyfak ýqxpu, phòiazdng kháeigpch cóvzux áeigpnh đznroèsxson yếewabu ớbzizt.

Trong lốiazdi đznroi nhỏrtmxvzux đznroèsxson cảzsvzm ứuuisng, côkmbn vừmdmta đznroi từmdmt phòiazdng ngủjlaq củjlaqa mìuwhpnh ra, cũng khôkmbnng nhìuwhpn sang phòiazdng kháeigpch bêrzjwn kia, đznroi qua phòiazdng kháeigpch, tựhmed nhiêrzjwn cũng khôkmbnng chúacgg ýqxpu tớbzizi phòiazdng kháeigpch cóvzux áeigpnh đznroèsxson.




sass Cốiazd Tri Dâosqyn quêrzjwn tắxmast đznroèsxson sao?

Thẩsxsom Lệatgd trong lốiazdi đznroi nhỏrtmx đznroi tớbzizi, hưmzinbzizng phòiazdng kháeigpch xem xéwtljt, pháeigpt hiệatgdn cạsassnh ghếewab sofa đznroèsxson đznrortmxt dưmzinbzizi đznrozkztt mởzkzt ra, dưmzinbzizi áeigpnh đznroèsxson lờlrmo mờlrmo, mơuwhp hồaxzi có thêrzjw̉ trôkmbnng thấzkzty trêrzjwn ghếewab sofa cóvzux mộpozqt ngưmzinlrmoi nằvaojm.

Thẩsxsom Lệatgd đznroi đznroếewabn trêrzjwn ghếewab trưmzinbzizc.

Cốiazd Tri Dâosqyn trêrzjwn thâosqyn đznroxmasp chăyibmn lôkmbnng mỏrtmxng, làsasseigpi lúacggc côkmbn hay dùcujhng khi nằvaojm nghỉfblb trêrzjwn sofa, chăyibmn lôkmbnng màsassu hồaxzing phấzkztn che phầiwicn eo trởzkzt xuốiazdng, mộpozqt cáeigpnh tay đznrortmxt lêrzjwn đznrofblbnh đznroiwicu, mi tâosqym hơuwhpi nhíqvfuu lạsassi, cảzsvzm giáeigpc ngủjlaq khôkmbnng đznroưmzinacggc ngon lắxmasm.

Sao lạsassi ngủjlaqzkzt trêrzjwn ghếewab sofa?

Thẩsxsom Lệatgd ngồaxzii xuốiazdng ghếewab sofa bêrzjwn cạsassnh, cáeigpnh tay chốiazdng ởzkzt trêrzjwn ghếewab sofa, cằvaojm đznrortmxt ởzkzt phíqvfua trêrzjwn, ghếewab sofa khẽegsc rung mộpozqt chúacggt.

Nhưmzinng côkmbn khôkmbnng ngờlrmo, đznropozqng tĩznvvnh nhỏrtmxsassy, vậiazdy màsass lạsassi làsassm Cốiazd Tri Dâosqyn tỉfblbnh lạsassi.

“Tiểyfaku Thẩsxsom Lệatgd?”

Giọousung củjlaqa anh ta còiazdn khàsassn khàsassn vừmdmta tỉfblbnh ngủjlaq, hơuwhpi híqvfup mắxmast, dáeigpng vẻdwam nửblnwa mêrzjw nửblnwa tỉfblbnh, nhưmzinng lạsassi theo bảzsvzn năyibmng kêrzjwu têrzjwn củjlaqa côkmbn.

Thẩsxsom Lệatgd thấzkzty anh ta tỉfblbnh, hơuwhpi nhụwtljt chíqvfu, côkmbn chỉfblbsass muốiazdn ởzkzt đznroâosqyy xem anh ta, khôkmbnng ngờlrmo đznroáeigpnh thứuuisc anh ta.

Cốiazd Tri Dâosqyn đznroưmzina tay nhéwtljo mộpozqt cáeigpi mi tâosqym củjlaqa mìuwhpnh, sau khi tỉfblbnh táeigpo hơuwhpn, chốiazdng cơuwhp thểyfakrzjwn ngồaxzii dậiazdy trêrzjwn ghếewab sofa.

Anh ta vốiazdn đznroang nhíqvfuu mi tâosqym lạsassi, nhăyibmn sâosqyu hơuwhpn: “Em hơuwhpn nửblnwa đznroêrzjwm khôkmbnng ngủjlaq đznroưmzinacggc ởzkzt đznroâosqyy làsassm cáeigpi gìuwhp?”

Cốiazd Tri Dâosqyn nghiêrzjwng ngưmzinlrmoi tớbzizi, kéwtljo Thẩsxsom Lệatgd từmdmtmzinbzizi đznrozkztt lêrzjwn, vừmdmta khẩsxson trưmzinơuwhpng dòiazdwtljt côkmbn: “Cóvzux phảzsvzi làsass khôkmbnng thoảzsvzi máeigpi ởzkzt đznroâosqyu khôkmbnng?”




Thẩsxsom Lệatgd lắxmasc đznroiwicu: “Anh sao ngủjlaqzkzt trêrzjwn ghếewab sofa?”

Cốiazd Tri Dâosqyn nóvzuxi: “Trưmzinbzizc đznroóvzux ngồaxzii ởzkzt đznroâosqyy xem tivi, xem mộpozqt chúacggt thìuwhp ngủjlaq mấzkztt, lưmzinlrmoi vềrzjw phòiazdng.”

Kỳpkdr thậiazdt khôkmbnng phảzsvzi.

Thẩsxsom Lệatgdsass kẻdwam rấzkztt biếewabt đznroiazdt tiềrzjwn, lúacggc trưmzinbzizc khi trang tríqvfu phòiazdng, tiêrzjwu tiềrzjwn cũng khôkmbnng thểyfak so vớbzizi việatgdc mua phòiazdng ốiazdc tiệatgdn nghi, cho nêrzjwn cáeigpch âosqym phòiazdng cựhmedc kỳpkdr tốiazdt.

Anh ta lo lắxmasng chíqvfunh mìuwhpnh ngủjlaqzkzt phòiazdng kháeigpch, lỡzkzt đznroâosqyu nửblnwa đznroêrzjwm Thẩsxsom Lệatgdvzux đznropozqng tĩznvvnh gìuwhp, anh ta cũldqhng khôkmbnng nghe thấzkzty, dứuuist khoáeigpt ngủjlaq trêrzjwn ghếewab sofa.

Cứuuis nhưmzin vậiazdy, Thẩsxsom Lệatgd nếewabu cóvzux đznropozqng tĩznvvnh gìuwhp, anh ta cũldqhng cóvzux thểyfak nhanh pháeigpt hiệatgdn ra.

“Lừmdmta quỷznvv àsass?” Thẩsxsom Lệatgdiazdng hai tay lêrzjwn: “Anh từmdmt nhỏrtmx đznroãsvrq khôkmbnng thíqvfuch xem TV, cho dùcujhsass xem cùcujhng vớbzizi mẹqxpu, chỉfblb xem mưmzinlrmoi phúacggt cũldqhng nhưmzin đznroang giếewabt anh vậiazdy.”

Bịsxiw vạsassch trầiwicn. Cốiazd Tri Dâosqyn mộpozqt mặrtmxt tiếewabc nuốiazdi: “Anh cốiazd ýqxpu, ngủjlaq trêrzjwn ghếewab sofa.”

Thẩsxsom Lệatgd khôkmbnng nghe anh ta nóvzuxi nữuwhpa.

mzinlrmong nhưmzin, cũldqhng cóvzux thểyfak đznroeigpn đznroưmzinacggc nguyêrzjwn nhâosqyn Cốiazd Tri Dâosqyn ngủjlaq ghếewab sofa.

Nhưmzinng trong lòiazdng cảzsvzm thấzkzty kỳpkdr lạsass nhưmzinldqh.

Cốiazd Tri Dâosqyn luôkmbnn luôkmbnn quan tâosqym côkmbn, nhưmzinng bâosqyy giờlrmo khóvzux tráeigpnh khỏrtmxi đznroãsvrq quáeigp lo lắxmasng.

kmbn chỉfblbsass bịsxiw chúacggt vếewabt thưmzinơuwhpng ngoàsassi da, cũldqhng khôkmbnng phảzsvzi sinh hoạsasst khôkmbnng thểyfak tựhmedsassm, anh lạsassi còiazdn ởzkzt phòiazdng kháeigpch trôkmbnng coi.

Chẳyircng lẽegscsass anh ta bịsxiwcujh dọousua?

Thẩsxsom Lệatgd đznroáeigpy lòiazdng mềrzjwm yếewabu, nhếewabch môkmbni nhìuwhpn anh ta, mặrtmxt hưmzinbzizng vềrzjw phíqvfua anh ta, nằvaojm xuốiazdng trêrzjwn ghếewab sofa.

Sau khi nằvaojm xuốiazdng, côkmbn lạsassi ngạsassi ghếewab sofa quáeigp chậiazdt, chen lấzkztn chen lấzkztn, nhỏrtmx giọousung lầiwicm bầiwicm: “Nằvaojm phíqvfua trong ngủjlaq đznroi, tôkmbni sắxmasp nằvaojm khôkmbnng đznroưmzinacggc rồaxzii đznroâosqyy.”

Ghếewab sofa cũldqhng rộpozqng mộpozqt méwtljt, nằvaojm vừmdmta ngang hai ngưmzinlrmoi trưmzinzkztng thàsassnh, quảzsvz thựhmedc hơuwhpi khóvzux khăyibmn.

ldqhng chỉfblbvzux thểyfak nằvaojm nghiêrzjwng, mớbzizi cóvzux thểyfak miễdwamn cưmzinzkztng màsass ngủjlaq.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.