Cô Vợ Thay Thế

Chương 1487 : Tứ giác tình yêu

    trước sau   
Cốoedxhazfn Mãhazfn bịtzdt khiếhazfp sợmtpv bởqwcti suy nghĩbuxn to gan củuycta chíeqrnnh mìhmbgnh.

Thẩbjvem Lệrtnvmhzh Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh vẫnavbn đpvzlang nhìhmbgn nhau, biểcjcmu cảhdpwm trêfjxjn mặwdtet hai ngưeqrnyuhzi hơcjupi khódhcgeqrnyuhzng, Cốoedxhazfn Mãhazfn nhìhmbgn khôzoivng hiểcjcmu.

Nhưeqrnng côzoiv ta đpvzlãhazf bắwyrut đpvzlicaqu tỉokhinh táscuyo hơcjupn.

Chịtzdt tiểcjcmu Lệrtnv xinh đpvzllrtep, thôzoivng minh, diễqwctn xuấykaet lạjfjui tốoedxt, cho dùzoivmhzh ai thíeqrnch côzoivykaey thìhmbgbuxnng vôzoivzoivng dễqwct hiểcjcmu. Thậxpqjm chíeqrn Cốoedxhazfn Mãhazfn còmxnrn đpvzlang suy nghĩbuxn xem rốoedxt cuộpifxc Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh códhcg xứmhzhng vớfryri Thẩbjvem Lệrtnv hay khôzoivng.

Nhưeqrnng, mốoedxi quan hệrtnv giữqmdja chịtzdt tiểcjcmu Lệrtnvmhzh anh họoedxbuxnng hơcjupi khôzoivng rõhdpwmhzhng…

Tam giáscuyc tìhmbgnh yêfjxju ưeqrn?




Khôzoivng, cộpifxng thêfjxjm cảhdpw vợmtpv chưeqrna cưeqrnfryri trong lờyuhzi đpvzloezcn củuycta Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh nữqmdja, phảhdpwi làmhzh tứmhzh giáscuyc tìhmbgnh yêfjxju mớfryri đpvzlúfwcpng!

hmbgnh tiếhazft đpvzlicaqy tíeqrnnh drama nhưeqrn thếhazf, vậxpqjy màmhzh lạjfjui thậxpqjt sựpvzl tồoezcn tạjfjui ưeqrn?

Thậxpqjt sựpvzlmhzh khiếhazfn ngưeqrnyuhzi ta kinh ngạjfjuc màmhzh!

Sau khi Cốoedxhazfn Mãhazfn códhcg mộpifxt cuộpifxc câmxnrn nãhazfo kịtzdtch liệrtnvt, vừdxwma hồoezci phụvtlac tinh thầicaqn, thìhmbg nghe thấykaey Thẩbjvem Lệrtnvdhcgi: “Vậxpqjy thìhmbg chúfwcpc anh hạjfjunh phúfwcpc nhézxif!”

qhqu?

Đcjcmãhazf bắwyrut đpvzlicaqu chúfwcpc phúfwcpc rồoezci ưeqrn?

Cốoedxhazfn Mãhazfn nhìhmbgn Thẩbjvem Lệrtnv, sau đpvzlódhcg lạjfjui quay sang nhìhmbgn Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh.

“Cảhdpwm ơcjupn.” Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh nghiêfjxjm túfwcpc đpvzláscuyp lạjfjui.

Cốoedxhazfn Mãhazfn thậxpqjt lòmxnrng cảhdpwm thấykaey, mìhmbgnh vẫnavbn chỉokhimhzh mộpifxt đpvzlmhzha trẻbjve con, khôzoivng códhcgscuych nàmhzho theo kịtzdtp suy nghĩbuxn củuycta hai ngưeqrnyuhzi nàmhzhy.

Thẩbjvem Lệrtnv hoàmhzhn toàmhzhn khôzoivng biếhazft Cốoedxhazfn Mãhazfn đpvzlang suy nghĩbuxn, tưeqrnqwctng tưeqrnmtpvng cáscuyi gìhmbg trong đpvzlicaqu, côzoiv nhìhmbgn thoáscuyng qua thờyuhzi gian, cảhdpwm thấykaey phíeqrna bêfjxjn Cốoedx Chi Dâmxnrn códhcg lẽfocobuxnng sắwyrup kếhazft thúfwcpc rồoezci, cho nêfjxjn quay sang hỏoedxi Cốoedxhazfn Mãhazfn: “Em làmhzhm sao màmhzh đpvzlếhazfn đpvzlâmxnry thếhazf? Đcjcmmtpvi láscuyt nữqmdja, códhcg lẽfoco chịtzdt sẽfoco vềrtnvzoivng vớfryri anh họoedx em, em muốoedxn đpvzli cùzoivng khôzoivng?”

“Em…”

Cốoedxhazfn Mãhazfn vừdxwma mớfryri mởqwct miệrtnvng, lậxpqjp tứmhzhc bịtzdt Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh cắwyrut ngang: “Tôzoivi thuậxpqjn đpvzlưeqrnyuhzng, códhcg thểcjcm đpvzlưeqrna côzoiv Cốoedx vềrtnv mộpifxt đpvzloạjfjun.”

Cốoedxhazfn Mãhazfn: “A?”




Mặwdtec dùzoiv Cốoedxhazfn Mãhazfn biếhazft Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh làmhzh mộpifxt têfjxjn đpvzljfjuo đpvzlmhzhc giảhdpw, hôzoivm nay anh ta cũbuxnng nódhcgi chuyệrtnvn vôzoivzoivng vui vẻbjve, nhưeqrnng cũbuxnng khôzoivng thâmxnrn quen đpvzlếhazfn mứmhzhc códhcg thểcjcm đpvzlưeqrna côzoiv vềrtnv nhàmhzh chứmhzh?

Cốoedxhazfn Mãhazfn suy nghĩbuxn mộpifxt chúfwcpt, cảhdpwm thấykaey Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh táscuym chíeqrnn phầicaqn làmhzh đpvzlang giậxpqjn dỗvkphi.

Do đpvzlódhcg, côzoiv ta từdxwm chốoedxi Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh: “Khôzoivng cầicaqn đpvzlâmxnru… tôzoivi ngồoezci xe củuycta anh họoedx, đpvzli cùzoivng chịtzdt tiểcjcmu Lệrtnvmhzh đpvzlưeqrnmtpvc rồoezci.”

“Đcjcmdxwmng làmhzhm phiềrtnvn họoedx, họoedxmhzhzoiv khôzoivng thuậxpqjn đpvzlưeqrnyuhzng.” Giọoedxng nódhcgi củuycta Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh nặwdteng thêfjxjm mấykaey phầicaqn, trong giọoedxng nódhcgi ẩbjven chứmhzha tia khôzoivng vui.

Cốoedxhazfn Mãhazfn càmhzhng chắwyruc chắwyrun Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh đpvzlang hờyuhzn dỗvkphi, Cốoedx Chi Dâmxnrn làmhzh anh họoedx củuycta côzoiv ta, màmhzh Thẩbjvem Lệrtnv lạjfjui làmhzh nghệrtnvbuxn củuycta côzoiv ta, đpvzldxwmng nódhcgi làmhzh đpvzlưeqrna vềrtnv nhàmhzh, cho dùzoivzoiv ta vàmhzho nhàmhzh ăzoivn nhờyuhzqwct đpvzlxpqju thìhmbgbuxnng khôzoivng phiềrtnvn phứmhzhc gìhmbg cảhdpw.

Ngưeqrnmtpvc lạjfjui, đpvzlcjcm Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh đpvzlưeqrna côzoiv ta vềrtnv nhàmhzh mớfryri thậxpqjt sựpvzlmhzh phiềrtnvn phứmhzhc!

Cốoedxhazfn Mãhazfn đpvzlwyrun đpvzlo nódhcgi: “Tôzoivi vàmhzh anh códhcg lẽfocobuxnng khôzoivng thuậxpqjn đpvzlưeqrnyuhzng lắwyrum đpvzlâmxnru!”

“Tôzoivi nódhcgi thuậxpqjn đpvzlưeqrnyuhzng thìhmbg chíeqrnnh làmhzh thuậxpqjn đpvzlưeqrnyuhzng.” Giọoedxng đpvzliệrtnvu củuycta Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh đpvzlãhazf lấykaey lạjfjui sựpvzlykaem áscuyp ngàmhzhy thưeqrnyuhzng, nhưeqrnng càmhzhng khódhcg từdxwm chốoedxi hơcjupn so vớfryri tia khôzoivng vui ban nãhazfy.

Cốoedxhazfn Mãhazfn cũbuxnng cảhdpwm thấykaey vôzoivzoivng sợmtpvhazfi, thậxpqjt sựpvzl khôzoivng dáscuym nódhcgi ra lờyuhzi tưeqrn chốoedxi nữqmdja, cho nêfjxjn đpvzlàmhzhnh rủuyct mắwyrut xuốoedxng, nódhcgi: “Vậxpqjy đpvzlưeqrnmtpvc rồoezci, làmhzhm phiềrtnvn anh…”

“Khôzoivng phiềrtnvn.” Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh cuốoedxi cùzoivng cũbuxnng giốoedxng nhưeqrn đpvzlãhazfmhzhi lòmxnrng, lộpifx ra ýoedxeqrnyuhzi.

Thẩbjvem Lệrtnv nhậxpqjn đpvzlưeqrnmtpvc tin nhắwyrun Messenger củuycta Cốoedx Chi Dâmxnrn: “Kếhazft thúfwcpc rồoezci, anh xuốoedxng dưeqrnfryri tìhmbgm em.”

Thẩbjvem Lệrtnv phảhdpwn hồoezci lạjfjui: “Đcjcmưeqrnmtpvc.”

Trong lòmxnrng côzoiveqrnnh nhẩbjvem mộpifxt chúfwcpt thờyuhzi gian Cốoedx Chi Dâmxnrn xuốoedxng quáscuyn bar, nhiềrtnvu nhấykaet chưeqrna đpvzlếhazfn mưeqrnyuhzi phúfwcpt.

Nhưeqrnng côzoiv đpvzlmtpvi đpvzlếhazfn tậxpqjn hai mưeqrnơcjupi phúfwcpt rồoezci màmhzh vẫnavbn chưeqrna thấykaey Cốoedx Chi Dâmxnrn.

zoiv khôzoivng yêfjxjn tâmxnrm, gửnlavi tin nhắwyrun cho Cốoedx Chi Dâmxnrn: “Anh xuốoedxng dưeqrnfryri chưeqrna? Đcjcmang ởqwct đpvzlâmxnru rồoezci?”

Cốoedx Chi Dâmxnrn: “WC.”

Thẩbjvem Lệrtnv cau màmhzhy, bìhmbgnh thưeqrnyuhzng Cốoedx Chi Dâmxnrn khôzoivng códhcg thódhcgi quen gọoedxi “WC”.

zoiv lạjfjui hỏoedxi: “Anh ởqwct trong phòmxnrng vệrtnv sinh lâmxnru nhưeqrn vậxpqjy ưeqrn?”

Phíeqrna bêfjxjn Cốoedx Chi Dâmxnrn khôzoivng trảhdpw lờyuhzi lạjfjui, đpvzlmtpvi mấykaey phúfwcpt cũbuxnng khôzoivng thấykaey phảhdpwn hồoezci.

hmbgnh thưeqrnyuhzng Cốoedx Chi Dâmxnrn khôzoivng bao giờyuhz lờyuhz đpvzli tin nhắwyrun củuycta côzoiv nhưeqrn vậxpqjy.

zoiv lo lắwyrung đpvzlmhzhng dậxpqjy, áscuynh mắwyrut nghi hoặwdtec nhìhmbgn Cốoedxhazfn Mãhazfn, nódhcgi: “Chịtzdt đpvzli tìhmbgm Cốoedx Chi Dâmxnrn trưeqrnfryrc.”

Sau đpvzlódhcg lạjfjui quay sang phíeqrna Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh nódhcgi: “Mãhazfn Mãhazfn giao cho anh, làmhzhm phiềrtnvn anh rồoezci.”

Đcjcmàmhzho Triểcjcmn Minh khẽfoco gậxpqjt đpvzlicaqu.

Thẩbjvem Lệrtnv đpvzli ra khỏoedxi quáscuyn bar, cũbuxnng khôzoivng xáscuyc đpvzltzdtnh đpvzlưeqrnmtpvc Cốoedx Chi Dâmxnrn đpvzlang ởqwct phòmxnrng vệrtnv sinh củuycta tầicaqng mấykaey, cho nêfjxjn côzoiv quyếhazft đpvzltzdtnh tìhmbgm từdxwm phòmxnrng vệrtnv sinh củuycta quáscuyn bar trưeqrnfryrc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.