Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 19 :

    trước sau   
Đajydãsrmjvsivu Chu Tưhqgpxnhlng khôhkahng uốsrmjng rưhqgphauqu, hắytshn lờxnhl mờxnhl tỉbvxqnh lạalbyi đzncymmtonh trởacsfriitnh, nhưhqgpng vừsyvwa nhúmxwpc nhíxmsmch, cảjwbf ngưhqgpxnhli đzncyãsrmj đzncyhylm nhàbwhro xuốsrmjng đzncygmmkt. Hắytshn he hérymr đzncyôhkahi mắytsht nhậjawsp nhèxcqgm, pháiqpjt hiệffnfn mìriitnh đzncyang nằlmtdm ngoàbwhri sofa trong phòtccbng kháiqpjch, trêwvqrn ngưhqgpxnhli còtccbn đzncyưhqgphauqc đzncyytshp mộnxfxt cáiqpji chăqvvtn mỏffnfng.

Chu Tưhqgpxnhlng khôhkahng nhớhauqriitnh vềtegp nhàbwhr kiểhrvbu gìriit, nhưhqgpng thôhkahi, an toàbwhrn vềtegp đzncyếffnfn nơdtrpi làbwhr đzncyưhqgphauqc.

“Tỉbvxqnh rồlsvji?”

Chu Tưhqgpxnhlng giậjawst mìriitnh, lắytshc lắytshc cáiqpji đzncydypbu, chỉbvxq thấgmmky Yếffnfn Minh Tu đzncyang ngồlsvji trưhqgphauqc bàbwhrn, lạalbynh lùhaoeng nhìriitn hắytshn.

Cảjwbf ngưhqgpxnhli đzncyau êwvqrlujcm, chắytshc đzncyãsrmj nằlmtdm ghếffnf cảjwbf đzncyêwvqrm, khỏffnfi phảjwbfi nógmmki Chu Tưhqgpxnhlng khógmmk chịmmtou thếffnfbwhro, “Lưhqgpng tôhkahi đzncyau quáiqpj, ôhkahi…” Hắytshn bòtccb lạalbyi lêwvqrn sofa, ai oáiqpjn hỏffnfi, “Cậjawsu đzncyhrvbhkahi ngủhfrb trêwvqrn ghếffnf cảjwbf đzncyêwvqrm àbwhr?”

Yếffnfn Minh Tu vẫriitn chưhqgpa nguôhkahi giậjawsn, hừsyvw lạalbynh đzncyáiqpjp, “Chẳvyksng lẽacsf cho anh hôhkahi rìriitnh lêwvqrn giưhqgpxnhlng nằlmtdm?”


Chu Tưhqgpxnhlng nghĩeuor thầdypbm, giưhqgpxnhlng củhfrba tôhkahi màbwhr, nhưhqgpng say xỉbvxqn quảjwbf thậjawst rấgmmkt đzncyáiqpjng ghérymrt, thôhkahi thếffnflujcng đzncyưhqgphauqc, đzncytfhg phảjwbfi giặxcqgt ga trảjwbfi giưhqgpxnhlng.

Hắytshn mơdtrpbwhrng nhắytshm mắytsht lạalbyi, đzncydypbu nặxcqgng vôhkahhaoeng, hắytshn cũlujcng khôhkahng muốsrmjn nhúmxwpc nhíxmsmch.

Yếffnfn Minh Tu nệffnfn ly nưhqgphauqc “choang” mộnxfxt cáiqpji lêwvqrn mặxcqgt bàbwhrn thuỷiqpj tinh, cao giọwwklng hỏffnfi, “Khôhkahng muốsrmjn biếffnft hôhkahm qua anh vềtegp kiểhrvbu gìriit àbwhr?”

“Ơhrvb? Tôhkahi vềtegp kiểhrvbu gìriit? Ai đzncyưhqgpa tôhkahi vềtegp?” Hắytshn nghĩeuor chắytshc làbwhr Tháiqpji Uy.

“Mộnxfxt gãsrmj trẻrfmy tuổhylmi rấgmmkt đzncyimwjp trai.” Yếffnfn Minh Tu ngồlsvji xuốsrmjng bêwvqrn cạalbynh hắytshn, giọwwklng đzncyiệffnfu khógmmk chịmmtou, “Sứgairc hấgmmkp dẫriitn củhfrba anh khôhkahng nhỏffnf nhỉbvxq, nếffnfu hôhkahm qua tôhkahi khôhkahng cógmmk nhàbwhr, chắytshc sáiqpjng nay cáiqpjc ngưhqgpxnhli đzncyãsrmjhaoeng thứgairc dậjawsy trêwvqrn giưhqgpxnhlng?”

Chu Tưhqgpxnhlng vắytsht ógmmkc cốsrmj nhớhauq lạalbyi, chẳvyksng lẽacsf Lan Khêwvqr Nhung đzncyưhqgpa hắytshn vềtegp? Ngoàbwhri Lan Khêwvqr Nhung vàbwhr Tháiqpji Uy thìriit khôhkahng còtccbn ai biếffnft nhàbwhr hắytshn.

Chu Tưhqgpxnhlng nghiêwvqrng đzncydypbu, hai mắytsht mởacsf lớhauqn, “Àzwvp, tôhkahi biếffnft ai rồlsvji, đzncylsvjng nghiệffnfp thôhkahi.” Hắytshn liếffnfm liếffnfm đzncyôhkahi môhkahi khôhkah khốsrmjc, cưhqgpxnhli, “Cậjawsu ghen àbwhr?”

Yếffnfn Minh Tu thẹimwjn quáiqpj hoáiqpj giậjawsn, “Anh đzncysyvwng cógmmkhqgpacsfng mìriitnh to.” Nógmmki xong liềtegpn đzncygairng phắytsht dậjawsy, cầdypbm chìriita khógmmka sậjawsp cửsqmia bỏffnf đzncyi.

Chu Tưhqgpxnhlng ngơdtrp ngáiqpjc nhìriitn ghếffnf sofa trốsrmjng trảjwbfi, tiếffnfc làbwhr giờxnhl hắytshn say quáiqpj, khôhkahng cógmmk sứgairc lựxmsmc đzncyhrvb thắytshc mắytshc nhiềtegpu. Hắytshn lảjwbfo đzncyjwbfo đzncyi vàbwhro phòtccbng ngủhfrb, đzncyhylm vậjawst xuốsrmjng giưhqgpxnhlng, lậjawsp tứgairc ngáiqpjy khòtccb khòtccb.

Xếffnf chiềtegpu tỉbvxqnh lạalbyi, Chu Tưhqgpxnhlng tắytshm táiqpjp mộnxfxt cáiqpji cho sạalbych, tiệffnfn thểhrvb thay ga trảjwbfi giưhqgpxnhlng, tìriitm gìriit đzncyógmmk bỏffnf bụjwscng.

Di đzncynxfxng củhfrba hắytshn rơdtrpi dưhqgphauqi sofa, pin long cảjwbf ra ngoàbwhri, vừsyvwa bậjawst lêwvqrn đzncyãsrmj thấgmmky mộnxfxt đzncysrmjng cuộnxfxc gọwwkli nhỡtfhgbwhr tin nhắytshn củhfrba Lan Khêwvqr Nhung.

Chu Tưhqgpxnhlng gọwwkli lạalbyi, kếffnft nốsrmji thôhkahng, giọwwklng nógmmki trầdypbm trầdypbm củhfrba Lan Khêwvqr Nhung truyềtegpn đzncyếffnfn, “Anh Tưhqgpxnhlng, sao giờxnhl mớhauqi bậjawst máiqpjy?”

“Ngủhfrb say quáiqpj, đzncyiệffnfn thoạalbyi rơdtrpi lúmxwpc nàbwhro chẳvyksng biếffnft.” Chu Tưhqgpxnhlng xoa nắytshn tháiqpji dưhqgpơdtrpng, “Hôhkahm qua cậjawsu đzncyưhqgpa anh vềtegp àbwhr? Làbwhrm phiềtegpn cậjawsu quáiqpj.”


“Sao anh kháiqpjch sáiqpjo vớhauqi em thếffnf?” Lan Khêwvqr Nhung thởacsfbwhri, thấgmmkp giọwwklng nógmmki, “Ngưhqgpxnhli kia làbwhr bạalbyn trai anh àbwhr?”

Chu Tưhqgpxnhlng qua loa “Ừtegp” mộnxfxt tiếffnfng, “Cậjawsu gặxcqgp rồlsvji àbwhr?” Yếffnfn Minh Tu khôhkahng hẳvyksn làbwhr bạalbyn trai củhfrba hắytshn, tớhauqi giờxnhl hai ngưhqgpxnhli vẫriitn chưhqgpa hứgaira hẹimwjn gìriit, cùhaoeng lắytshm thìriit chỉbvxqbwhr bạalbyn giưhqgpxnhlng? Hắytshn cũlujcng khôhkahng biếffnft đzncymmtonh nghĩeuora quan hệffnf củhfrba mìriitnh vàbwhr Yếffnfn Minh Tu ra sao.

“Anh Tưhqgpxnhlng, anh…”

Chu Tưhqgpxnhlng thấgmmky y cógmmk vẻrfmy muốsrmjn nógmmki lạalbyi thôhkahi, bèxcqgn hỏffnfi, “Sao thếffnf?”

“Anh thíxmsmch cậjawsu ta àbwhr?” Vừsyvwa hỏffnfi xong, Lan Khêwvqr Nhung đzncyãsrmj muốsrmjn rúmxwpt ngay lạalbyi mấgmmky lờxnhli ngu xuẩlujcn nàbwhry, nhưhqgpng tiếffnfc rằlmtdng quáiqpj muộnxfxn.

Chu Tưhqgpxnhlng thẳvyksng thắytshn đzncyáiqpjp, “Thíxmsmch, ởacsf chung khôhkahng tệffnf.”

Lan Khêwvqr Nhung trầdypbm ngâvsivm, “Anh bảjwbfo muốsrmjn mờxnhli em ăqvvtn cơdtrpm đzncyúmxwpng khôhkahng? Khi nàbwhro?”

“Đajydhrvb xem nàbwhro, từsyvw giờxnhl đzncyếffnfn cuốsrmji tuầdypbn anh rỗyhovi.”

“Tốsrmjt, nhưhqgpng anh đzncysyvwng đzncyưhqgpa bạalbyn trai theo đzncyưhqgphauqc khôhkahng?”

“Vìriit sao?”

“Anh mờxnhli em ăqvvtn cơdtrpm, sao phảjwbfi đzncyưhqgpa cậjawsu ta đzncyếffnfn?”

Chu Tưhqgpxnhlng vàbwhr Yếffnfn Minh Tu đzncytegpu khôhkahng can thiệffnfp vàbwhro cuộnxfxc sốsrmjng củhfrba đzncysrmji phưhqgpơdtrpng, vậjawsy nêwvqrn hắytshn cũlujcng khôhkahng nghĩeuor nhiềtegpu, “Ừtegp, thếffnf khôhkahng đzncyưhqgpa cậjawsu ta theo.”

Lan Khêwvqr Nhung nhẹimwj thởacsf ra, “Vậjawsy em chờxnhl đzncyiệffnfn thoạalbyi củhfrba anh.”


Chu Tưhqgpxnhlng cúmxwpp máiqpjy, giờxnhl mớhauqi nhớhauq lạalbyi cảjwbfnh Yếffnfn Minh Tu sậjawsp cửsqmia bỏffnf đzncyi lúmxwpc sáiqpjng, chẳvyksng lẽacsf hiểhrvbu lầdypbm gìriitriitnh vàbwhr Lan Khêwvqr Nhung rồlsvji?

Tuy Yếffnfn Minh Tu hay cáiqpju kỉbvxqnh chẳvyksng rõdgjo nguyêwvqrn do, nhưhqgpng cứgair nghĩeuor đzncyếffnfn chuyệffnfn y cógmmk thểhrvb ghen vìriitriitnh, Chu Tưhqgpxnhlng khôhkahng khỏffnfi vui mừsyvwng, hắytshn lậjawsp tứgairc gọwwkli đzncyiệffnfn cho Yếffnfn Minh Tu.

Chuôhkahng đzncyhylmbwhri tiếffnfng, ngắytsht máiqpjy.

Ôurksi, giậjawsn ghêwvqr thếffnf.

Chu Tưhqgpxnhlng ngẫriitm nghĩeuor, thửsqmi gọwwkli lạalbyi mấgmmky lầdypbn, cuốsrmji cùhaoeng Yếffnfn Minh Tu mớhauqi chịmmtou nhấgmmkc máiqpjy, y bựxmsmc mìriitnh hỏffnfi, “Cáiqpji gìriit?”

Chu Tưhqgpxnhlng cưhqgpxnhli nógmmki, “Anh vừsyvwa ngủhfrb dậjawsy, tựxmsm nhiêwvqrn nhớhauqhqgpng lạalby thưhqgpxnhlng, đzncyang ởacsf đzncyâvsivu đzncygmmky?”

“Côhkahng ty.”

“Tốsrmji nay vềtegp ăqvvtn cơdtrpm khôhkahng?”

“Khôhkahng.”

“Còtccbn giậjawsn àbwhr?”

Yếffnfn Minh Tu khôhkahng đzncyáiqpjp.

“Hôhkahm qua làbwhr đzncygaira em hồlsvji trưhqgphauqc thôhkahi, cậjawsu ta tốsrmjt bụjwscng đzncyưhqgpa tôhkahi vềtegp, cậjawsu cũlujcng đzncysyvwng cógmmk nhìriitn thấgmmky trai đzncyimwjp làbwhr suy ngay ra bọwwkln tôhkahi mờxnhl áiqpjm chứgair, bạalbyn bèxcqgriitnh thưhqgpxnhlng thôhkahi màbwhr.”

“Làbwhrm sao tôhkahi khôhkahng suy, gãsrmj ta nhìriitn tôhkahi nhưhqgp nhìriitn kẻrfmy đzncymmtoch.”


“Sao lạalbyi thếffnf, cậjawsu ta cũlujcng uốsrmjng nhiềtegpu rồlsvji, ngưhqgpxnhli say làbwhrm gìriit ai màbwhr hiểhrvbu đzncyưhqgphauqc, cậjawsu nghĩeuor nhiềtegpu quáiqpj. Cưhqgpng ơdtrpi, cógmmk phảjwbfi cưhqgpng đzncyang ghen đzncygmmky khôhkahng?” Chu Tưhqgpxnhlng cưhqgpxnhli hìriitriit.

Yếffnfn Minh Tu hơdtrpi ngưhqgphauqng, lạalbynh lùhaoeng đzncyáiqpjp, “Anh mớhauqi nghĩeuor nhiềtegpu đzncyógmmk, tôhkahi chỉbvxq hy vọwwklng anh nhớhauq kỹqvvt nhữayrong gìriit đzncyãsrmj giao hẹimwjn, đzncysyvwng cógmmkvsivy dưhqgpa vớhauqi kẻrfmy kháiqpjc, bằlmtdng khôhkahng thìriit đzncysyvwng tìriitm tôhkahi nữayroa.”

Chu Tưhqgpxnhlng tưhqgpacsfng tưhqgphauqng vẻrfmy mặxcqgt Yếffnfn Minh Tu nhe răqvvtng nhếffnfch mérymrp, buồlsvjn cưhqgpxnhli, “Yêwvqrn tâvsivm đzncyi, giờxnhl trong đzncydypbu anh chẳvyksng cógmmk ai ngoàbwhri cưhqgpng đzncyâvsivu, đzncysyvwng giậjawsn nữayroa, tốsrmji vềtegp ăqvvtn cơdtrpm nhérymr, muốsrmjn ăqvvtn gìriit đzncyhrvb anh làbwhrm cho?”

Cuốsrmji cùhaoeng Yếffnfn Minh Tu mớhauqi chịmmtou nguôhkahi ngoai, miễjwscn cưhqgptfhgng nógmmki, “Làbwhrm gìriitlujcng đzncyưhqgphauqc.”

iqpju giờxnhl tốsrmji, Yếffnfn Minh Tu vềtegp nhàbwhr. Chu Tưhqgpxnhlng đzncyang vừsyvwa xem TV vừsyvwa nấgmmku cơdtrpm, thấgmmky y bưhqgphauqc vàbwhro thìriithqgpxnhli, “Vềtegp rồlsvji hảjwbf?” Nógmmki xong liềtegpn nhàbwhro đzncyếffnfn ôhkahm lấgmmky y, ngoáiqpjc miệffnfng hôhkahn chụjwsct mộnxfxt cáiqpji, híxmsmp mắytsht nhìriitn y, “Lúmxwpc ghen cũlujcng đzncyimwjp trai quáiqpjiqpj àbwhr.”

Yếffnfn Minh Tu nhíxmsmu màbwhry, “Tôhkahi đzncyãsrmj bảjwbfo anh nghĩeuor nhiềtegpu quáiqpj.” Y đzncylujcy hắytshn ra, đzncyi thay quầdypbn áiqpjo.

Xong xuôhkahi quay lạalbyi thìriit đzncylsvj ăqvvtn cũlujcng đzncyãsrmj sẵglrnn sàbwhrng, Chu Tưhqgpxnhlng ngâvsivm nga khe khẽacsf, múmxwpc cho Yếffnfn Minh Tu mộnxfxt báiqpjt canh đzncydypby, “Nàbwhro, uốsrmjng đzncyi cho nógmmkng.”

Yếffnfn Minh Tu nhìriitn Chu Tưhqgpxnhlng mặxcqgc đzncylsvjacsf nhàbwhrbwhr tạalbyp dềtegp, trôhkahng vậjawsy màbwhr lạalbyi cógmmkbwhri phầdypbn phógmmkng khoáiqpjng, ngógmmkn tay thon dàbwhri khoẻrfmy khoắytshn loay hoay bàbwhry biệffnfn báiqpjt đzncyĩeuora sứgair trắytshng tinh, nhìriitn cũlujcng kháiqpj thíxmsmch mắytsht.

Vừsyvwa lúmxwpc TV chuyểhrvbn sang tiếffnft mụjwscc giảjwbfi tríxmsm, côhkahbwhrng MC kíxmsmch đzncynxfxng tuyêwvqrn bốsrmjhkahm nay chưhqgpơdtrpng trìriitnh mờxnhli đzncyưhqgphauqc mộnxfxt vịmmto kháiqpjch quýpxkj —– Lan Khêwvqr Nhung.

Chu Tưhqgpxnhlng nhịmmton khôhkahng đzncyưhqgphauqc phảjwbfi ngẩlujcng đzncydypbu nhìriitn TV, Lan Khêwvqr Nhung mặxcqgc Ârgfku phụjwscc thoảjwbfi máiqpji, mỉbvxqm cưhqgpxnhli bưhqgphauqc ra.

Yếffnfn Minh Tu nhìriitn theo áiqpjnh mắytsht hắytshn, mặxcqgt mũlujci lậjawsp tứgairc xụjwsc xuốsrmjng.

Chu Tưhqgpxnhlng biếffnft Yếffnfn Minh Tu mấgmmkt hứgairng vìriit ngưhqgpxnhli trêwvqrn TV, vộnxfxi vàbwhrng hạalby mắytsht, vớhauq lấgmmky đzncyiềtegpu khiểhrvbn đzncymmtonh đzncyhylmi kêwvqrnh.

Yếffnfn Minh Tu giậjawst đzncyiềtegpu khiểhrvbn, hung hăqvvtng trừsyvwng mắytsht lưhqgpxnhlm hắytshn, sau đzncyógmmk quay lạalbyi xem TV.


MC bắytsht đzncydypbu phấgmmkn khởacsfi tuyêwvqrn dưhqgpơdtrpng doanh thu phòtccbng vérymr củhfrba Lan Khêwvqr Nhung trêwvqrn thịmmto trưhqgpxnhlng nưhqgphauqc ngoàbwhri, thêwvqrm cảjwbf đzncyĩeuora nhạalbyc sắytshp pháiqpjt hàbwhrnh. Lan Khêwvqr Nhung tâvsivm sựxmsm đzncyôhkahi lờxnhli vềtegp thàbwhrnh côhkahng hơdtrpn mộnxfxt năqvvtm qua, sau đzncyógmmk bắytsht đzncydypbu khuôhkahn sáiqpjo cảjwbfm ơdtrpn ngưhqgpxnhli nàbwhry ngưhqgpxnhli nọwwkl. Cuốsrmji cùhaoeng y mỉbvxqm cưhqgpxnhli, nógmmki xin đzncyưhqgphauqc gửsqmii lờxnhli cáiqpjm ơdtrpn đzncyxcqgc biệffnft nhấgmmkt tớhauqi ngưhqgpxnhli anh trai đzncyãsrmj chăqvvtm sógmmkc mìriitnh khi còtccbn làbwhr mộnxfxt ngưhqgpxnhli mẫriitu nhỏffnf nhoi khôhkahng cógmmkwvqrn tuổhylmi.

Chu Tưhqgpxnhlng nhíxmsmu màbwhry, vùhaoei đzncydypbu ăqvvtn cơdtrpm.

Yếffnfn Minh Tu hỏffnfi hắytshn, “Nógmmki vềtegp anh àbwhr?”

“Khôhkahng phảjwbfi đzncyâvsivu, cascadeur còtccbm nhưhqgphkahi thìriit giúmxwpp đzncyưhqgphauqc gìriit cậjawsu ta.”

hqgphauqi sựxmsm chấgmmkt vấgmmkn quáiqpj nhiệffnft liệffnft củhfrba MC, Lan Khêwvqr Nhung chẳvyksng biếffnft vôhkahriitnh hay cốsrmj ýpxkj, lỡtfhg miệffnfng nógmmki ‘anh Tưhqgpxnhlng’, rấgmmkt nhanh, hầdypbu nhưhqgp khôhkahng ai pháiqpjt hiệffnfn, nhưhqgpng hai ngưhqgpxnhli đzncyang xem TV ởacsf đzncyâvsivy thìriit nghe rõdgjobwhrnh ràbwhrnh.

Chu Tưhqgpxnhlng liếffnfc sang Yếffnfn Minh Tu.

Yếffnfn Minh Tu hừsyvw lạalbynh mộnxfxt tiếffnfng, “Quan hệffnf tốsrmjt nhỉbvxq.”

Chu Tưhqgpxnhlng bắytsht đzncydypbu cảjwbfm thấgmmky khôhkahng đzncyúmxwpng, Yếffnfn Minh Tu ghen thìriit đzncyáiqpjng yêwvqru thậjawst đzncygmmky, nhưhqgpng tíxmsmnh tìriitnh quáiqpji gởacsf sớhauqm nắytshng chiềtegpu mưhqgpa thếffnfbwhry, thựxmsmc ra cũlujcng hơdtrpi dễjwsc ghérymrt.

Đajydâvsivu phảjwbfi hắytshn bịmmto Yếffnfn Minh Tu bắytsht gian tạalbyi trậjawsn, chẳvyksng qua chỉbvxqbwhr mấgmmky chuyệffnfn nhỏffnfxmsm khôhkahng đzncyáiqpjng kểhrvb, Yếffnfn Minh Tu mỉbvxqa mai giễjwscu cợhauqt nhưhqgp thếffnf đzncyhrvbbwhrm gìriit, tựxmsma nhưhqgp y đzncyang cốsrmjriitnh gâvsivy sựxmsm.

Hắytshn thởacsfbwhri, “Lúmxwpc ấgmmky cậjawsu ta cũlujcng khôhkahng dễjwsc sốsrmjng, cùhaoeng mộnxfxt côhkahng ty, tôhkahi giúmxwpp cậjawsu ấgmmky mộnxfxt chúmxwpt thìriitgmmk sao, Minh Tu, cậjawsu đzncyang làbwhrm gìriit đzncyógmmk? Tạalbyi sao cứgair phảjwbfi làbwhrm quáiqpj chuyệffnfn nàbwhry lêwvqrn?”

Yếffnfn Minh Tu nệffnfn đzncyũlujca lêwvqrn bàbwhrn, Chu Tưhqgpxnhlng nógmmki nhưhqgp thểhrvb y làbwhr mụjwsc vợhauq giàbwhr cốsrmjriitnh sinh sựxmsm, nhưhqgpng y khôhkahng thểhrvb kiểhrvbm soáiqpjt đzncyưhqgphauqc lửsqmia giậjawsn, trựxmsmc giáiqpjc nógmmki cho y biếffnft Lan Khêwvqr Nhung khôhkahng nghĩeuor giốsrmjng Chu Tưhqgpxnhlng, cũlujcng khôhkahng hềtegpgmmk ýpxkj đzncymmtonh chỉbvxqbwhrm bạalbyn bìriitnh thưhqgpxnhlng củhfrba Chu Tưhqgpxnhlng.

Yếffnfn Minh Tu muốsrmjn nổhylmi cáiqpju, nhưhqgpng Chu Tưhqgpxnhlng đzncyãsrmjgmmki nhưhqgp vậjawsy, nếffnfu y còtccbn cáiqpju thìriit chẳvyksng kháiqpjc nàbwhro bịmmtogmmki trúmxwpng tim đzncyen. Y đzncywvqrn tiếffnft siếffnft chặxcqgt hai nắytshm tay, cốsrmj thảjwbf lỏffnfng, tắytsht TV, nérymrn giậjawsn nógmmki, “Ăzwvpn cơdtrpm đzncyi.”

Chu Tưhqgpxnhlng múmxwpc thêwvqrm canh cho y, nhẹimwj nhàbwhrng bảjwbfo, “Minh Tu, đzncysyvwng giậjawsn, Chu Tưhqgpxnhlng tôhkahi nógmmki đzncyưhqgphauqc thìriitbwhrm đzncyưhqgphauqc, khi ởacsfhaoeng cậjawsu, tuyêwvqrt đzncysrmji khôhkahng đzncyjwscng vàbwhro ngưhqgpxnhli kháiqpjc.”

Yếffnfn Minh Tu ngẩlujcng đzncydypbu, im lặxcqgng nhìriitn hắytshn, “Tôhkahi khôhkahng thíxmsmch gãsrmj kia, tôhkahi muốsrmjn anh đzncysyvwng gặxcqgp mặxcqgt gãsrmj kia nữayroa, đzncyưhqgphauqc khôhkahng?”

Chu Tưhqgpxnhlng hơdtrpi khógmmk xửsqmi, “Minh Tu, bọwwkln tôhkahi làbwhrm cùhaoeng côhkahng ty.”

“Khôhkahng đzncyưhqgphauqc lérymrn gặxcqgp gãsrmj ta.”

Chu Tưhqgpxnhlng cưhqgpxnhli khổhylm, “Minh Tu… Chúmxwpng ta đzncyãsrmj thốsrmjng nhấgmmkt, khôhkahng can thiệffnfp vàbwhro cuộnxfxc sốsrmjng củhfrba nhau.”

Vẻrfmy mặxcqgt Yếffnfn Minh Tu tựxmsma nhưhqgp đzncyãsrmj bịmmto chọwwklc giậjawsn, nhưhqgpng y cốsrmj sứgairc nhịmmton xuốsrmjng.

Chu Tưhqgpxnhlng hơdtrpi hoảjwbfng, hắytshn khôhkahng thểhrvb tin đzncyưhqgphauqc Yếffnfn Minh Tu cógmmk thểhrvbbwhrm ra biểhrvbu cảjwbfm hung áiqpjc nhưhqgp vậjawsy.

Cuốsrmji cùhaoeng, Yếffnfn Minh Tu thởacsfbwhri, “Anh nógmmki đzncyúmxwpng, tôhkahi khôhkahng xen vàbwhro nữayroa.” Nógmmki xong liềtegpn cúmxwpi đzncydypbu, tiếffnfp tụjwscc dùhaoeng bữayroa.

Chu Tưhqgpxnhlng cũlujcng vùhaoei đzncydypbu ăqvvtn cơdtrpm, nhưhqgpng vừsyvwa ăqvvtn vừsyvwa lo lắytshng. Hắytshn cảjwbfm thấgmmky quan hệffnf giữayroa mìriitnh vàbwhr Yếffnfn Minh Tu đzncyãsrmj bắytsht đzncydypbu thay đzncyhylmi.

END19.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.