Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 123 : PN2

    trước sau   

Chu Tưszgvkuning đocjmang ngủfteasbpr mệajfjt thìutai tiếhckcng chuôwpdyng di đocjmutaing đocjmutait ngộutait réhefpo lêsbprn. Từefsj trạadnmng tháxspni ngủftea say chuyểgjhgn sang lơefsjefsjefsj giốszgvng hệajfjt mộutait bưszgvyhqwc dàfidyi lêsbpr thêsbpr, hắckicn mởuhgs mắckict, đocjmwpdyu râtzzpm rẩmvlcm đocjmau, tay lầwpdyn mòkuni đocjmếhckcn nơefsji pháxspnt ra âtzzpm thanh.

fidyn tay ấddkkm áxspnp vẫadnmn nắckicm chặoyknt lấddkky tay hắckicn, giọutaing nójloci dịlgozu êsbprm củfteaa Yếhckcn Minh Tu nhẹocjm nhàfidyng cấddkkt lêsbprn, “Đgbrgefsjng bắckict, ngủftea tiếhckcp đocjmi.”

Chu Tưszgvkuning ngáxspnp mộutait cáxspni, gốszgvi cáxspni đocjmwpdyu mềhmkfm oặoyknt lêsbprn bụbthcng Yếhckcn Minh Tu, “Anh ngủftea bao lâtzzpu rồwpdyi, sao đocjmwpdyu nhứgrmgc thếhckc khôwpdyng biếhckct.”

“Từefsj tốszgvi qua đocjmếhckcn giờkuni… tầwpdym mưszgvkunii sáxspnu mưszgvkunii bảfgdoy tiếhckcng gìutai đocjmójloc.”

“Khôwpdyng thểgjhgfidyo, sao lâtzzpu vậrknmy chứgrmg.” Chu Tưszgvkuning lắckicc lắckicc đocjmwpdyu, “Anh phảfgdoi ngồwpdyi dậrknmy, đocjmiệajfjn thoạadnmi, đocjmưszgva đocjmiệajfjn thoạadnmi cho anh.”

Yếhckcn Minh Tu cầwpdym di đocjmutaing củfteaa Chu Tưszgvkuning, liếhckcc cáxspni ấddkkn tắckict luôwpdyn, “Khưszgvơefsjng Hoàfidyn gọutaii, khỏfzjii nghe, anh đocjmãhmkf bảfgdoo tuyêsbprn truyềhmkfn xong muốszgvn nghỉtzzp ngơefsji màfidy.”


Từefsj khi Yếhckcn Minh Tu hầwpdyu nhưszgvgffet khỏfzjii giớyhqwi giảfgdoi tríqebt, sựogrq nghiệajfjp củfteaa Chu Tưszgvkuning cũagosng khôwpdyng ngừefsjng pháxspnt triểgjhgn, Khưszgvơefsjng Hoàfidyn bèxnksn đocjmajfji thàfidynh ngưszgvkunii đocjmadnmi diệajfjn củfteaa hắckicn.

Chu Tưszgvkuning thởuhgsfidyi, “Cho dùjrjb tuyêsbprn truyềhmkfn xong rồwpdyi thìutai cậrknmu cũagosng đocjmefsjng cójloc tra tấddkkn anh vậrknmy chứgrmg, mệajfjt muốszgvn chếhckct luôwpdyn.”

Yếhckcn Minh Tu lầwpdyn tay vàfidyo chăjrjbn, bójlocp eo hắckicn, giọutaing đocjmiệajfju cójloc phầwpdyn tứgrmgc tốszgvi bảfgdoo, “Mộutait hai tháxspnng nay anh cứgrmg chạadnmy tùjrjbm lum cảfgdoszgvyhqwc, em muốszgvn tójlocm cũagosng khôwpdyng tójlocm đocjmưszgvanjwc, vấddkkt vảfgdo lắckicm mớyhqwi cójlocefsj hộutaii, cójloc phảfgdoi anh nêsbprn bùjrjb đocjmckicp cho em khôwpdyng?”

Chu Tưszgvkuning xoay ngưszgvkunii lạadnmi, vuốszgvt mặoyknt ngưszgvkunii kia, “Chẳdpzzng phảfgdoi giờkuni đocjmãhmkf xong rồwpdyi sao, nguyêsbprn mộutait khoảfgdong thờkunii gian dàfidyi nghỉtzzp ngơefsji trưszgvyhqwc mắckict, cậrknmu gấddkkp gáxspnp làfidym gìutai.”

Yếhckcn Minh Tu buôwpdyng sáxspnch xuốszgvng, cúgffei đocjmwpdyu hôwpdyn hắckicn mộutait cáxspni, “Chúgffeng ta ra ngoàfidyi chơefsji đocjmi.”

Chu Tưszgvkuning cưszgvkunii khổajfj sởuhgs, “Đgbrgefsjng, anh khôwpdyng muốszgvn đocjmi đocjmâtzzpu hếhckct, giờkuni anh chỉtzzp muốszgvn ởuhgs nhàfidy chơefsji mộutait hai tháxspnng gìutai đocjmddkky, chảfgdo muốszgvn bưszgvyhqwc ra khỏfzjii cửbmbya týoyknfidyo.” Mộutait ngàfidyy bay nhữwswwng ba thàfidynh phốszgv đocjmgjhg tuyêsbprn truyềhmkfn, thậrknmt muốszgvn toi cáxspni mạadnmng nàfidyy.

“Anh muốszgvn sao thìutai vậrknmy, chúgffeng ta ởuhgs nhàfidy nghỉtzzp ngơefsji. Nhưszgvng nójloci cho anh biếhckct, trong vòkuning ba tháxspnng tớyhqwi khôwpdyng đocjmưszgvanjwc nhậrknmn thêsbprm việajfjc kháxspnc.”

Chu Tưszgvkuning cưszgvkunii, “Nghe cậrknmu luôwpdyn, ngưszgvkunii đocjmadnmi diệajfjn củfteaa anh chẳdpzzng phảfgdoi cũagosng do cậrknmu sắckicp xếhckcp àfidy.”

“Em sắckicp xếhckcp nhưszgv vậrknmy chỉtzzputai sợanjw anh mệajfjt quáxspn thôwpdyi, vốszgvn dĩwtig đocjmâtzzpu cầwpdyn phảfgdoi thếhckc, anh chỉtzzp cầwpdyn diễajfjn vai mìutainh muốszgvn diễajfjn làfidy đocjmưszgvanjwc, khôwpdyng cầwpdyn phảfgdoi liềhmkfu mạadnmng kiếhckcm tiềhmkfn đocjmâtzzpu.”

“Anh biếhckct, anh sẽwsww lựogrqa kịlgozch bảfgdon màfidy.” Chu Tưszgvkuning ôwpdym cổajfj y, thủftea thỉtzzp, “Lâtzzpu rồwpdyi khôwpdyng nấddkku mójlocn ngon cho cậrknmu ăjrjbn, tốszgvi nay cậrknmu muốszgvn ăjrjbn gìutai?”

“Anh Tưszgvkuning, đocjmefsjng cójloc lảfgdong sang chuyệajfjn kháxspnc.” Ngójlocn tay thon dàfidyi củfteaa Yếhckcn Minh Tu cuốszgvn mộutait lọutain tójlocc củfteaa hắckicn, “Anh phảfgdoi hứgrmga vớyhqwi em, mộutait năjrjbm chỉtzzp đocjmưszgvanjwc nhậrknmn mộutait bộutai phim thôwpdyi.”

Chu Tưszgvkuning cưszgvkunii méhefpo xẹocjmo, “Nhưszgvng anh muốszgvn kiếhckcm nhiềhmkfu tiềhmkfn hơefsjn mộutait chúgffet, anh khôwpdyng muốszgvn dùjrjbng tiềhmkfn củfteaa cậrknmu.”

“Củfteaa em cũagosng làfidy củfteaa anh.”


“Vậrknmy khôwpdyng đocjmưszgvanjwc đocjmâtzzpu, mẹocjm anh màfidy biếhckct làfidy lạadnmi âtzzpu sầwpdyu cho coi.”

“Cho dùjrjb mộutait năjrjbm chỉtzzp nhậrknmn mộutait bộutaiagosng đocjmftea cho anh nuôwpdyi gia đocjmìutainh màfidy, huốszgvng hồwpdy nếhckcu anh bậrknmn quáxspn thìutaifidym gìutaikunin thờkunii gian lo cho dìutai, rồwpdyi bêsbprn cạadnmnh em nữwswwa, lẽwswwfidyo anh chỉtzzp muốszgvn nuôwpdyi gia đocjmìutainh màfidy khôwpdyng chăjrjbm lo cho nójloc sao?” Yếhckcn Minh Tu nhìutain vàfidyo mắckict Chu Tưszgvkuning, nghiêsbprm túgffec nójloci.

Chu Tưszgvkuning nhìutain cáxspni vẻohjn thanh niêsbprn nghiêsbprm túgffec ấddkky, nhịlgozn khôwpdyng đocjmưszgvanjwc phìutaiszgvkunii, “Đgbrgưszgvanjwc rồwpdyi, làfidym nhưszgv anh khôwpdyng biếhckct cậrknmu đocjmang nghĩwtigutai, nhưszgvng cậrknmu nójloci cũagosng cójlocoykn, anh cũagosng chảfgdo muốszgvn liềhmkfu mạadnmng, mộutait bộutai thìutai mộutait bộutai vậrknmy.”

Yếhckcn Minh Tu lúgffec nàfidyy mớyhqwi cảfgdom thấddkky nhẹocjm nhõfxgcm, mỉtzzpm cưszgvkunii, “Sáxspnng nay mẹocjm em cójloc cho ngưszgvkunii đocjmem mộutait íqebtt tôwpdym qua, tưszgvơefsji lắckicm, anh muốszgvn nấddkku thếhckcfidyo?”

“Cậrknmu muốszgvn ăjrjbn gìutai?”

“Anh biếhckct hôwpdym nay làfidy ngàfidyy mấddkky khôwpdyng?”

“Ngàfidyy mấddkky?” Chu Tưszgvkuning vộutaii hỏfzjii, hắckicn cựogrqc kỳapit sợanjw quêsbprn mấddkkt mấddkky ngàfidyy dạadnmng nhưszgv sinh nhậrknmt củfteaa Yếhckcn Minh Tu, quêsbprn cáxspni làfidy đocjmefsjng hòkuning cậrknmu ta bỏfzji qua cho, tuy nhiêsbprn nghĩwtig lạadnmi thìutai sinh nhậrknmt củfteaa Yếhckcn Minh Tu làfidyfidyo mùjrjba hèxnksefsjfidy.

Yếhckcn Minh Tu nójloci, “Hôwpdym nay làfidy đocjmôwpdyng chíqebt.”

“Ồoykn, mớyhqwi đocjmâtzzpy màfidy đocjmãhmkf đocjmôwpdyng chíqebt rồwpdyi, vậrknmy thìutaifidym sủfteai cảfgdoo đocjmi?”

“Ừltkj, làfidym sủfteai cảfgdoo đocjmưszgvanjwc đocjmójloc.”

“Uầwpdyy, vậrknmy phảfgdoi vềhmkf nhàfidy thôwpdyi.”

“Anh quêsbprn làfidyutai vớyhqwi thíqebtm Vưszgvơefsjng đocjmãhmkf đocjmi du lịlgozch Tứgrmg Xuyêsbprn rồwpdyi sao, đocjmanjwi họutai vềhmkf rồwpdyi hẵxkomng qua.”

“Anh lẫadnmn mấddkkt rồwpdyi.” Chu Tưszgvkuning lắckicc lắckicc tay, ngồwpdyi dậrknmy, “Ngủftea cảfgdo ngàfidyy ngưszgvkunii cứgrmgng hếhckct cảfgdo, cậrknmu ngồwpdyi đocjmutaic sáxspnch nãhmkfy giờkuni àfidy?”


Yếhckcn Minh Tu nhẹocjm giọutaing nójloci, “Dựogrqa vàfidyo ngưszgvkunii anh ấddkkm lắckicm.”

Chu Tưszgvkuning rửbmbya mặoyknt xong, hai ngưszgvkunii cùjrjbng đocjmi xuốszgvng lầwpdyu mua đocjmwpdy ăjrjbn.

wpdym trưszgvyhqwc vừefsja mớyhqwi lậrknmp thu, thờkunii tiếhckct cójlocefsji lạadnmnh, Yếhckcn Minh Tu khôwpdyng mặoyknc áxspno khoáxspnc, Chu Tưszgvkuning đocjmi sáxspnt rạadnmt mộutait bêsbprn, hai ngưszgvkunii đocjmi cựogrqc kỳapit thong thảfgdo, tựogrqa nhưszgv khoảfgdong thờkunii gian cùjrjbng nhau đocjmi mua đocjmwpdy ăjrjbn cũagosng đocjmáxspnng giáxspn đocjmgjhgszgvuhgsng thụbthc mộutait cáxspnch tinh tếhckc.

Chu Tưszgvkuning mua mộutait bójloc rau cảfgdoi trắckicng bựogrq, cùjrjbng mộutait íqebtt rau củftea thịlgozt thàfidy. Sởuhgs trưszgvkuning củfteaa Chu Tưszgvkuning làfidyjlocn sủfteai cảfgdoo nhâtzzpn tôwpdym cảfgdoi trắckicng, sủfteai cảfgdoo ra khỏfzjii nồwpdyi rồwpdyi màfidy chẳdpzzng cójlocxspni nàfidyo bịlgozxspnch, cắckicn vàfidyo cójloc thểgjhg thưszgvuhgsng thứgrmgc nưszgvyhqwc dùjrjbng thơefsjm ngon tưszgvơefsjm ra, hắckicn gójloci sủfteai cảfgdoo còkunin cójloc nghềhmkfefsjn cảfgdo Trầwpdyn Anh.

gffec Chu Tưszgvkuning mua thựogrqc phẩmvlcm xong, đocjmang quay vềhmkf nhàfidy, đocjmutait nhiêsbprn nójloci, “Hay làfidy mờkunii dìutai đocjmếhckcn ăjrjbn chung đocjmi.”

Yếhckcn Minh Tu vôwpdyjrjbng ngạadnmc nhiêsbprn hỏfzjii, “Mẹocjm em?”

“Phảfgdoi.”

Yếhckcn Minh Tu cójloc phầwpdyn do dựogrq, “Đgbrgưszgvanjwc khôwpdyng?”

“Gìutaifidy đocjmưszgvanjwc hay khôwpdyng, tôwpdym làfidy củfteaa dìutai cho, cậrknmu ởuhgs chỗqebt anh lâtzzpu vậrknmy rồwpdyi dìutaiagosng chưszgva tớyhqwi lầwpdyn nàfidyo, hẳdpzzn làfidyutaiagosng muốszgvn đocjmếhckcn chỗqebt con mìutainh ởuhgs xem thếhckcfidyo. Hơefsjn nữwswwa hôwpdym nay làfidy đocjmôwpdyng chíqebt, rấddkkt làfidy hợanjwp lýoyknjloc phảfgdoi khôwpdyng.”

Yếhckcn Minh Tu nójloci, “Chắckicc gìutai mẹocjm em đocjmếhckcn chứgrmg.”

“Thìutai cứgrmg hỏfzjii thửbmby đocjmi.”

Yếhckcn Minh Tu gọutaii đocjmiệajfjn nójloci chuyệajfjn vớyhqwi mẹocjm, ai ngờkunifidy Yếhckcn lạadnmi đocjmwpdyng ýoykn đocjmếhckcn thậrknmt.

Hai ngưszgvkunii vềhmkf nhàfidy chuẩmvlcn bịlgoz sủfteai cảfgdoo, mộutait tiếhckcng sau, chuôwpdyng cửbmbya vang lêsbprn.


Yếhckcn Minh Tu mởuhgs cửbmbya, bàfidy Yếhckcn hiếhckcu kỳapit quan sáxspnt ngôwpdyi nhàfidyfidyy mộutait chúgffet.

“Mẹocjm, vàfidyo đocjmi.”

Chu Tưszgvkuning lójloc đocjmwpdyu ra khỏfzjii gian bếhckcp, cưszgvkunii chàfidyo, “Dìutai, dìutai đocjmếhckcn rồwpdyi.”

fidy Yếhckcn khẽwsww cau màfidyy, “Khôwpdyng phảfgdoi mẹocjmjloci gìutai hai đocjmgrmga, nhưszgvng sao lạadnmi ởuhgs mộutait chỗqebt nhỏfzji nhưszgv vậrknmy? Ýbcjs mẹocjm khôwpdyng phảfgdoi nójloci làfidyuhgs chỗqebt thậrknmt sang, nhưszgvng màfidy… chúgffeng ta đocjmâtzzpu cójloc thiếhckcu tiềhmkfn cơefsj chứgrmg.”

Chu Tưszgvkuning giơefsjxspni tay díqebtnh đocjmwpdyy bộutait lêsbprn, dùjrjbng cáxspnnh tay quẹocjmt tráxspnn, giảfgdoi thíqebtch, “Chỗqebtfidyy đocjmszgvi vớyhqwi hai đocjmgrmga tụbthci con màfidyjloci cójloc ýoykn nghĩwtiga vôwpdyjrjbng đocjmoyknc biệajfjt, thựogrqc ra tụbthci con khôwpdyng phảfgdoi ởuhgs đocjmâtzzpy suốszgvt đocjmâtzzpu, thỉtzzpnh thoảfgdong cũagosng qua bêsbprn chỗqebt củfteaa Minh Tu, kểgjhg ra cũagosng nửbmbya nàfidyy nửbmbya kia ấddkky ạadnm.”

Yếhckcn Minh Tu cũagosng gójlocp lờkunii, “Mẹocjm, nhàfidy đocjmfteauhgsfidy đocjmưszgvanjwc rồwpdyi, lớyhqwn đocjmgjhgfidym gìutai đocjmâtzzpu, chưszgva kểgjhg chỗqebtfidyy giao thôwpdyng thuậrknmn lợanjwi nữwswwa.”

“Đgbrgưszgvanjwc rồwpdyi, dùjrjb sao cũagosng làfidy chỗqebt hai đocjmgrmga ởuhgs.” Bàfidy Yếhckcn cởuhgsi áxspno khoáxspnc ra, xắckicn tay áxspno lêsbprn, “Gójloci xong chưszgva? Đgbrggjhg mẹocjm phụbthc mộutait tay.”

“Khôwpdyng cầwpdyn đocjmâtzzpu mẹocjm, mẹocjm ngồwpdyi đocjmi, đocjmgjhg hai đocjmgrmga tụbthci con làfidym đocjmftea rồwpdyi, nhàfidy bếhckcp chậrknmt lắckicm khôwpdyng đocjmftea chỗqebt đocjmgrmgng đocjmâtzzpu.”

fidy Yếhckcn tủfteam tỉtzzpm cưszgvkunii, “Thậrknmt làfidy, cũagosng biếhckct nhỏfzjiefsj đocjmddkky… mẹocjmwpdy phòkuning nhìutain thếhckcfidyo, hai đocjmgrmga cứgrmgfidym đocjmi.”

efsjn mưszgvkunii phúgffet sau, sủfteai cảfgdoo đocjmãhmkf cho vàfidyo nồwpdyi, trong phòkuning tràfidyn ngậrknmp mùjrjbi thơefsjm hấddkkp dẫadnmn.

Chu Tưszgvkuning bậrknmn rộutain lộutait tỏfzjii, Yếhckcn Minh Tu đocjmgrmgng bêsbprn cạadnmnh hắckicn, nhìutain đocjmếhckcn nhậrknmp tâtzzpm, sau đocjmójloc ôwpdym eo hắckicn, tựogrqa đocjmwpdyu lêsbprn vai, “Anh Tưszgvkuning, em nghĩwtigfidy mẹocjm em thíqebtch anh lắckicm đocjmddkky.”

Chu Tưszgvkuning nhanh chójlocng quay đocjmwpdyu lạadnmi hôwpdyn y, “Ừltkjm, anh biếhckct, mẹocjm cậrknmu làfidy mộutait ngưszgvkunii rấddkkt nhẹocjm dạadnm.”

Yếhckcn Minh Tu vẫadnmn thòkunim thèxnksm hôwpdyn cổajfj hắckicn, “Sớyhqwm muộutain gìutaiagosng cójloc ngàfidyy em mang anh vềhmkf nhàfidy.”


Chu Tưszgvkuning cưszgvkunii đocjmáxspnp, “Cũagosng mong ngàfidyy đocjmójloc sẽwsww đocjmếhckcn… áxspni da, bảfgdoo cậrknmu trôwpdyng chừefsjng nồwpdyi, tràfidyo nưszgvyhqwc ra rồwpdyi kìutaia!”

Yếhckcn Minh Tu vộutaii vàfidyng nhấddkkc nắckicp vung lêsbprn, nưszgvyhqwc sủfteai cảfgdoo tràfidyo ra ngoàfidyi nhỏfzji xuốszgvng sàfidyn nhàfidy mớyhqwi đocjmưszgvanjwc Chu Tưszgvkuning chàfidy lau xong, Yếhckcn Minh Tu ngưszgvanjwng ngùjrjbng cưszgvkunii cưszgvkunii, cáxspni vẻohjnszgvkunii ấddkky thậrknmt đocjmocjmp khôwpdyn tảfgdo, làfidym Chu Tưszgvkuning vừefsja thấddkky liềhmkfn quêsbprn cảfgdo nổajfji nójlocng.

Hắckicn cưszgvkunii mắckicng, “Bảfgdoo cậrknmu trôwpdyng cójlocxspni nồwpdyi cũagosng trôwpdyng khôwpdyng xong.”

Yếhckcn Minh Tu siếhckct eo hắckicn, “Em cójloc thểgjhg trôwpdyng chừefsjng anh làfidy đocjmưszgvanjwc rồwpdyi.”

Mộutait láxspnt sau, sủfteai cảfgdoo đocjmưszgvanjwc vớyhqwt ra khỏfzjii nồwpdyi, mộutait dĩwtiga sủfteai cảfgdoo xếhckcp lớyhqwp nójlocng hổajfji trắckicng mềhmkfm nhìutain hếhckct sứgrmgc ngon mắckict.

Hai ngưszgvkunii bưszgvng đocjmwpdy ăjrjbn đocjmãhmkf chuẩmvlcn bịlgozfidy sủfteai cảfgdoo lêsbprn bàfidyn, Yếhckcn Minh Tu gọutaii, “Mẹocjm ơefsji, ra ăjrjbn.”

fidy Yếhckcn đocjmi tớyhqwi nhìutain, “Ồoykn, ai làfidym đocjmddkky, chắckicc chắckicn khôwpdyng phảfgdoi con mẹocjmfidym rồwpdyi.”

Chu Tưszgvkuning cưszgvkunii nójloci, “Hôwpdym nay làfidy con làfidym, nhưszgvng tay nghềhmkf nấddkku nưszgvyhqwng củfteaa Minh Tu cũagosng khôwpdyng thưszgvkuning đocjmâtzzpu, trưszgvyhqwc đocjmâtzzpy cậrknmu ấddkky đocjmi họutaic toàfidyn tựogrq nấddkku cảfgdo thôwpdyi.”

“Phảfgdoi khôwpdyng vậrknmy? Sao mẹocjm lạadnmi khôwpdyng biếhckct, ồwpdy, mẹocjm hiểgjhgu rồwpdyi, con chỉtzzp biếhckct thểgjhg hiệajfjn trong nhàfidy Chu Tưszgvkuning thôwpdyi chứgrmgutai, còkunin ởuhgs nhàfidy thìutai chẳdpzzng thèxnksm mójloc tay vàfidyo.” Bàfidy Yếhckcn bĩwtigu môwpdyi chỉtzzp Yếhckcn Minh Tu, “Khôwpdyn nhàfidy dạadnmi chợanjw.”

Yếhckcn Minh Tu cưszgvkunii cưszgvkunii, “Lầwpdyn sau con làfidym cho mẹocjm ăjrjbn làfidy đocjmưszgvanjwc chứgrmgutai, mẹocjm, mau ngồwpdyi xuốszgvng đocjmi.”

Con trai lớyhqwn rồwpdyi rấddkkt hiếhckcm khi gầwpdyn gũagosi đocjmoyknc biệajfjt vớyhqwi mẹocjm, íqebtt nhiềhmkfu gìutaiagosng cảfgdom thấddkky hơefsji ngưszgvanjwng, Yếhckcn Minh Tu làfidym thếhckc khiếhckcn bàfidy Yếhckcn mớyhqwi cảfgdom nhậrknmn đocjmưszgvanjwc lâtzzpu rồwpdyi mìutainh mớyhqwi thâtzzpn thiếhckct vớyhqwi con trai đocjmếhckcn vậrknmy, kểgjhg ra thìutai toàfidyn bộutai đocjmhmkfu làfidywpdyng củfteaa Chu Tưszgvkuning, bàfidy lạadnmi khôwpdyng cầwpdym đocjmưszgvanjwc nhìutain Chu Tưszgvkuning thêsbprm vàfidyi lầwpdyn, đocjmgrmga con dâtzzpu nàfidyy trừefsj việajfjc khôwpdyng phảfgdoi làfidy nữwsww ra thìutaixspni gìutaiagosng tốszgvt cảfgdo.

Chu Tưszgvkuning dịlgozu dàfidyng cưszgvkunii, “Dìutai ơefsji, mau ăjrjbn cho nójlocng, hôwpdym nay làfidy đocjmôwpdyng chíqebt, ăjrjbn sủfteai cảfgdoo nhiềhmkfu mộutait chúgffet cho ấddkkm ngưszgvkunii.”

“Rồwpdyi rồwpdyi, hai đocjmgrmga cũagosng ăjrjbn đocjmi.”

Ba ngưszgvkunii vừefsja ăjrjbn vừefsja tròkuni chuyệajfjn, bàfidy Yếhckcn rấddkkt hàfidyo hứgrmgng kểgjhg lạadnmi thậrknmt nhiềhmkfu chuyệajfjn hồwpdyi béhefp củfteaa Yếhckcn Minh Tu, khôwpdyng ngừefsjng nhắckicc đocjmi nhắckicc lạadnmi rằwbkgng lúgffec nhỏfzji Yếhckcn Minh Tu đocjmocjmp thếhckcfidyo, dẫadnmn ra ngoàfidyi chơefsji cójloc bao nhiêsbpru ngưszgvkunii trầwpdym trồwpdy xuýoyknt xoa, càfidyng nójloci càfidyng thấddkky vui, còkunin hứgrmga đocjmgjhg lầwpdyn sau sẽwsww cho Chu Tưszgvkuning coi ảfgdonh hồwpdyi nhỏfzji củfteaa Yếhckcn Minh Tu.

Chu Tưszgvkuning ngửbmbyi đocjmưszgvanjwc mùjrjbi thâtzzpn mậrknmt, lâtzzpu lâtzzpu còkunin đocjmáxspnfidyi câtzzpu trêsbpru chọutaic Yếhckcn Minh Tu, Yếhckcn Minh Tu nhìutain hai ngưszgvkunii ấddkky cưszgvkunii nójloci vớyhqwi nhau, nhấddkkt thờkunii cảfgdom thấddkky nhẹocjm cảfgdo ngưszgvkunii.

Y vẫadnmn luôwpdyn lo rằwbkgng Chu Tưszgvkuning khôwpdyng thểgjhg chịlgozu đocjmưszgvanjwc áxspnp lựogrqc củfteaa cha mẹocjmutainh, nhưszgvng dầwpdyn dàfidy y pháxspnt hiệajfjn ra rằwbkgng Chu Tưszgvkuning còkunin kiêsbprn đocjmlgoznh hơefsjn nhữwswwng gìutai y nghĩwtig nhiềhmkfu. Tuy ba củfteaa y vẫadnmn cứgrmg giữwsww tháxspni đocjmutai cứgrmgng rắckicn, nhưszgvng Chu Tưszgvkuning đocjmãhmkf từefsjng bưszgvyhqwc thỏfzjia hiệajfjp đocjmưszgvanjwc vớyhqwi mẹocjm củfteaa y, giờkuni mẹocjm y mua cho y cáxspni gìutaifidy thểgjhgfidyo cũagosng mua cho Chu Tưszgvkuning mộutait phầwpdyn. Nójloci thếhckcfidyo thìutai đocjmâtzzpy cũagosng làfidy mộutait bưszgvyhqwc tiếhckcn lớyhqwn, y khôwpdyng sợanjw cha mẹocjm phảfgdon đocjmszgvi, chỉtzzp sợanjw Chu Tưszgvkuning tủfteai thâtzzpn.

efsjm nưszgvyhqwc xong, bàfidy Yếhckcn còkunin kéhefpo Chu Tưszgvkuning hỏfzjii chuyệajfjn đocjmójlocng phim, Chu Tưszgvkuning bèxnksn kểgjhg nhữwswwng chuyệajfjn thúgffe vịlgoz trong quáxspn trìutainh quay phim cho bàfidy nghe. Thựogrqc ra bàfidy vẫadnmn luôwpdyn tòkunikuni vềhmkf chuyệajfjn nàfidyy, nhưszgvng Yếhckcn Minh Tu rấddkkt íqebtt khi tròkuni chuyệajfjn vớyhqwi mẹocjm, giờkuni lạadnmi cójloc ngưszgvkunii chịlgozu táxspnn gẫadnmu vớyhqwi bàfidy, bàfidy cảfgdom thấddkky vôwpdyjrjbng thíqebtch thúgffe. Hơefsjn nữwswwa Chu Tưszgvkuning rấddkkt biếhckct cáxspnch ăjrjbn nójloci, âtzzpm thanh cũagosng ôwpdyn hoàfidy, nójloci chuyệajfjn vớyhqwi hắckicn quảfgdo thựogrqc làfidy mộutait cáxspnch đocjmgjhg thưszgv giãhmkfn.

Chu Tưszgvkuning nójloci chuyệajfjn vớyhqwi bàfidy Yếhckcn đocjmếhckcn mưszgvkunii giờkuniefsjn, tàfidyi xếhckc mớyhqwi đocjmưszgva bàfidy vềhmkf.

Sau khi bàfidy vềhmkf, Chu Tưszgvkuning cầwpdym tạadnmp dềhmkfsbprn đocjmlgoznh dọutain dẹocjmp nhàfidy bếhckcp, ai dèxnkswpdy nhàfidy bếhckcp đocjmãhmkf thấddkky toàfidyn bộutai chéhefpn đocjmĩwtiga nồwpdyi niêsbpru xoong chảfgdoo đocjmhmkfu đocjmưszgvanjwc rửbmbya sạadnmch, hắckicn khôwpdyng hềhmkf biếhckct Yếhckcn Minh Tu đocjmãhmkf dọutain từefsj bao giờkuni nữwswwa.

Yếhckcn Minh Tu ôwpdym hắckicn từefsj sau lưszgvng, “Anh mệajfjt cảfgdo ngàfidyy rồwpdyi, sao còkunin đocjmgjhg cho anh dọutain chứgrmg.”

“Gìutai chứgrmg, chuyệajfjn vặoyknt vãhmkfnh ấddkky sao làfidym mệajfjt nổajfji anh, cójloc đocjmiềhmkfu cậrknmu dọutain dẹocjmp cũagosng đocjmúgffeng lúgffec đocjmddkky, anh cũagosng thấddkky hơefsji mệajfjt, chúgffeng ta đocjmi ngủftea thôwpdyi.”

“Giờkunifidy ngủftea ưszgv? Còkunin sớyhqwm quáxspn.” Lúgffec Yếhckcn Minh Tu nójloci đocjmếhckcn chỗqebt ‘sớyhqwm quáxspn’ thìutai tay đocjmãhmkf luồwpdyn vàfidyo trong quầwpdyn Chu Tưszgvkuning sờkuni soạadnmng xuốszgvng.

Chu Tưszgvkuning giậrknmt mìutainh gậrknmp ngưszgvkunii lạadnmi, giữwsww lấddkky tay Yếhckcn Minh Tu cáxspnch lớyhqwp quầwpdyn, tưszgv thếhckcjloc phầwpdyn buồwpdyn cưszgvkunii, hắckicn cắckicn răjrjbng bảfgdoo, “Sao cậrknmu khôwpdyng biếhckct mệajfjt thếhckc hảfgdo, tốszgvi qua chúgffeng ta làfidym bao nhiêsbpru lầwpdyn rồwpdyi.”

Yếhckcn Minh Tu cưszgvkunii khẽwsww, “Chuyệajfjn vặoyknt vãhmkfnh ấddkky sao làfidym mệajfjt nổajfji em.” Nójloci rồwpdyi bắckict đocjmwpdyu kéhefpo quầwpdyn Chu Tưszgvkuning.

Chu Tưszgvkuning thởuhgsfidyi, “Coi bộutaigffec anh khôwpdyng cójlocuhgs nhàfidy, đocjmãhmkffidym cậrknmu mắckicc nghẹocjmn thậrknmt rồwpdyi.”

“Vớyhqw vẩmvlcn, anh cójloc biếhckct em muốszgvn đocjmi tìutaim anh bao lầwpdyn khôwpdyng, màfidy anh thìutai ngăjrjbn khôwpdyng cho em đocjmi.”

“Cậrknmu đocjmếhckcn phiềhmkfn lắckicm, ai cũagosng biếhckct mặoyknt cậrknmu hếhckct… ưszgvm…” Yếhckcn Minh Tu nắckicm lấddkky thằwbkgng béhefp củfteaa Chu Tưszgvkuning, ngójlocn tay linh hoạadnmt vâtzzpn vêsbpr nhàfidyo nặoyknn cáxspnch lớyhqwp quầwpdyn lójloct.

“Anh khôwpdyng cho em đocjmi thìutai phảfgdoi bùjrjb đocjmckicp phầwpdyn củfteaa hai tháxspnng qua cho em.”

“Lêsbprn giưszgvkuning đocjmi… mặoyknt đocjmddkkt lạadnmnh lắckicm.”

May màfidy nhàfidy củfteaa bọutain họutai nhỏfzjihefp, đocjmi vàfidyi bưszgvyhqwc làfidy trởuhgsfidyo phòkuning, Yếhckcn Minh Tu rõfxgcfidyng làfidy gấddkkp gáxspnp vôwpdyjrjbng, vừefsja vôwpdy phòkuning ngủfteafidy đocjmèxnks Chu Tưszgvkuning lêsbprn giưszgvkuning, cũagosng cójlocc cầwpdyn biếhckct bâtzzpy giờkunifidy mấddkky giờkuni, y nhịlgozn hếhckct nổajfji rồwpdyi.

Hai đocjmôwpdyi môwpdyi nójlocng bỏfzjing quấddkkn quýoyknt, vồwpdy vậrknmp lấddkky nhau, Chu Tưszgvkuning héhefp miệajfjng đocjmójlocn nhậrknmn đocjmwpdyu lưszgvectii khiêsbpru khíqebtch củfteaa Yếhckcn Minh Tu, đocjmszgvi phưszgvơefsjng bàfidyy tỏfzji sựogrqszgvng phấddkkn thấddkky rõfxgc, hạadnm thâtzzpn cứgrmgng rắckicn khôwpdyng ngừefsjng cọutaixspnt quầwpdyn lójloct củfteaa Chu Tưszgvkuning, khiếhckcn dụbthcc hỏfzjia củfteaa hắckicn tăjrjbng vùjrjbn vụbthct.

Chu Tưszgvkuning lộutain xộutain cởuhgsi bỏfzji quầwpdyn áxspno củfteaa Yếhckcn Minh Tu, hai ngưszgvkunii hệajfjt nhưszgv củfteai khôwpdy bốszgvc lửbmbya, loáxspnng mộutait cáxspni đocjmãhmkfjloc phầwpdyn thôwpdy bạadnmo lộutait trầwpdyn trụbthci đocjmszgvi phưszgvơefsjng.

Yếhckcn Minh Tu hôwpdyn mộutait đocjmưszgvkuning xuốszgvng cằwbkgm, ngựogrqc, vúgffet thẳdpzzng đocjmếhckcn rốszgvn củfteaa Chu Tưszgvkuning, đocjmôwpdyi châtzzpn dàfidyi củfteaa hắckicn cặoyknp lấddkky eo ngưszgvkunii kia, lùjrjba ngójlocn tay qua máxspni tójlocc đocjmen nhưszgv mựogrqc củfteaa đocjmszgvi phưszgvơefsjng, khôwpdyng ngừefsjng rưszgvyhqwn eo lêsbprn, ma sáxspnt vớyhqwi eo đocjmùjrjbi củfteaa Yếhckcn Minh Tu.

efsji da dẻohjn tiếhckcp xúgffec bỏfzjing ráxspnt, ngọutain lửbmbya dụbthcc vọutaing nhảfgdoy múgffea trong đocjmwpdyng tửbmby củfteaa hai ngưszgvkunii đocjmàfidyn ôwpdyng.

Yếhckcn Minh Tu hổajfjn hểgjhgn nójloci, “Anh Tưszgvkuning, em muốszgvn vàfidyo ngay.” Y vôwpdyjrjbng vộutaii vãhmkf muốszgvn cảfgdom nhậrknmn đocjmưszgvanjwc sựogrqddkkm nójlocng nhưszgvefsjn sốszgvt cao trong cơefsj thểgjhg Chu Tưszgvkuning, ngay cảfgdo nhữwswwng việajfjc tiềhmkfn diễajfjn màfidy y rấddkkt thíqebtch làfidym cũagosng muốszgvn lưszgvanjwc bớyhqwt.

Chu Tưszgvkuning nójloci nhỏfzji, “Đgbrgưszgvanjwc, tiếhckcn vàfidyo đocjmi.”

Tốszgvi qua hai ngưszgvkunii vừefsja đocjmsbprn cuồwpdyng làfidym tìutainh cảfgdo đocjmêsbprm, nơefsji khójlocjloci củfteaa Chu Tưszgvkuning đocjmếhckcn giờkuni vẫadnmn còkunin mềhmkfm mạadnmi, Yếhckcn Minh Tu dùjrjbng mộutait íqebtt gel bôwpdyi trơefsjn nhẹocjm nhàfidyng thâtzzpm nhậrknmp, rấddkkt dễajfjfidyng đocjmmvlcy hai ngójlocn tay vàfidyo trong đocjmutaing thịlgozt củfteaa Chu Tưszgvkuning.

Yếhckcn Minh Tu cưszgvkunii khe khẽwsww, “Làfidym cảfgdo đocjmêsbprm quảfgdojloc kháxspnc nhỉtzzp, vàfidyo dễajfj thậrknmt.”

Mặoyknt Chu Tưszgvkuning nójlocng bừefsjng, “Nójloci nữwswwa anh đocjmáxspn cậrknmu xuốszgvng giưszgvkuning đocjmddkky.” Nójloci rồwpdyi giơefsj châtzzpn lêsbprn đocjmlgoznh đocjmáxspn Yếhckcn Minh Tu.

Yếhckcn Minh Tu giữwsww bắckicp đocjmùjrjbi hắckicn lạadnmi, gắckicng sứgrmgc banh ra hai bêsbprn, nhanh chójlocng rúgffet ngójlocn tay mìutainh ra, thay vàfidyo đocjmójlocfidy cốszgv gắckicng nhẫadnmn nạadnmi đocjmmvlcy đocjmadnmi bảfgdoo bốszgvi củfteaa mìutainh vàfidyo, vừefsja đocjmmvlcy vừefsja trêsbpru đocjmùjrjba, “Nếhckcu anh còkunin sứgrmgc màfidy đocjmáxspn em, tứgrmgc làfidy chúgffeng mìutainh làfidym chưszgva đocjmftea đocjmâtzzpu.”

“Bớyhqwt xàfidym đocjmi…” Chu Tưszgvkuning nghiếhckcn răjrjbng, nhữwswwng tiếhckcng ‘gừefsj gừefsj’ híqebtt hàfidy thoáxspnt ra khỏfzjii miệajfjng, vùjrjbng dưszgvyhqwi trốszgvng rỗqebtng đocjmưszgvanjwc mạadnmnh mẽwsww lấddkkp đocjmwpdyy, xen lẫadnmn giữwswwa khoáxspni cảfgdom làfidy mộutait chúgffet đocjmau đocjmyhqwn, loạadnmi cảfgdom giáxspnc khôwpdyng têsbprn nàfidyy càfidyng lúgffec càfidyng trởuhgssbprn dữwsww dộutaii, nhưszgvng hắckicn biếhckct đocjmâtzzpy chíqebtnh làfidy thứgrmg hắckicn khao kháxspnt.

Cổajfj họutaing Yếhckcn Minh Tu thoáxspnt ra tiếhckcng thởuhgs thỏfzjia mãhmkfn, “Chặoyknt quáxspn, nójlocng quáxspn, anh Tưszgvkuning, ởuhgs trong anh thậrknmt thoảfgdoi máxspni.”

Mặoyknt Chu Tưszgvkuning đocjmfzji nhưszgv quảfgdofidy, khôwpdyng buồwpdyn đocjmáxspnp lạadnmi, chỉtzzp xoay eo thúgffec giụbthcc Yếhckcn Minh Tu.

Ban đocjmwpdyu Yếhckcn Minh Tu còkunin sợanjwfidym mạadnmnh quáxspn Chu Tưszgvkuning chịlgozu khôwpdyng nổajfji, sau khi nhậrknmn đocjmưszgvanjwc sựogrq cổajfjagos trắckicng trợanjwn đocjmójloc, cảfgdo ngưszgvkunii y nhưszgvxspnnh cung dồwpdyn hếhckct sứgrmgc pháxspnt đocjmutaing, cốszgv đocjmlgoznh eo củfteaa Chu Tưszgvkuning xong thìutai bắckict đocjmwpdyu côwpdyng cuộutaic mởuhgs rộutaing kếhckct hợanjwp mạadnmnh mẽwsww vớyhqwi đocjmszgvi phưszgvơefsjng.

xspni huyệajfjt béhefp nhỏfzji củfteaa Chu Tưszgvkuning thoắckict cáxspni đocjmãhmkf bịlgoz nong ra đocjmếhckcn khójloc tin, hoàfidyn toàfidyn nuốszgvt chửbmbyng lấddkky bộutai củftea khổajfjng lồwpdy củfteaa Yếhckcn Minh Tu, đocjmếhckcn khi nójlocgffet hẳdpzzn vàfidyo trong cơefsj thểgjhg củfteaa Chu Tưszgvkuning, khôwpdyng gian tảfgdon máxspnt ra hưszgvơefsjng vịlgoz tộutaii áxspnc tụbthcc tĩwtigu.

Yếhckcn Minh Tu cốszgv gắckicng tẽwswwwpdyng Chu Tưszgvkuning ra, mạadnmnh bạadnmo thúgffec vàfidyo trong cáxspni môwpdyng vểgjhgnh ấddkky, mỗqebti lầwpdyn tiếhckcn vàfidyo đocjmhmkfu nhưszgvszgvyhqwi vàfidyo trong cơefsj thểgjhg Chu Tưszgvkuning mộutait liềhmkfu thuốszgvc thôwpdyi tìutainh, bứgrmgc hắckicn phảfgdoi co rúgffet huyệajfjt khẩmvlcu lạadnmi, muốszgvn nhậrknmn thêsbprm thậrknmt nhiềhmkfu ấddkkm áxspnp, mỗqebti lầwpdyn đocjmi ra lạadnmi nhưszgvszgvyhqwc mùjrjba xuâtzzpn rúgffet xuốszgvng, đocjmgjhg lạadnmi nỗqebti trốszgvng rỗqebtng khôwpdyng búgffet nàfidyo tảfgdo đocjmưszgvanjwc. Giữwswwa nhữwswwng lầwpdyn triềhmkfu dâtzzpng triềhmkfu hạadnmddkky, hai ngưszgvkunii bịlgoz đocjmmvlcy theo con thuyềhmkfn dụbthcc vọutaing; giữwswwa nhữwswwng lầwpdyn cơefsj thểgjhg chặoyknt chẽwsww kếhckct hợanjwp vớyhqwi nhau, cảfgdo hai nhưszgv ngụbthcp lặoyknn giữwswwa biểgjhgn dụbthcc, nhưszgv bịlgoz giam hãhmkfm giữwswwa cơefsjn khoáxspni cảfgdom tựogrqa lũagos tràfidyn bờkuni đocjmêsbpr, vừefsja muốszgvn giãhmkfy giụbthca lạadnmi nhưszgv kháxspnt cầwpdyu nhiềhmkfu hơefsjn.

Yếhckcn Minh Tu khôwpdyng ngừefsjng thúgffec bàfidynh bạadnmch vàfidyo trong môwpdyng củfteaa Chu Tưszgvkuning, loạadnmi âtzzpm thanh cójloc tiếhckct tấddkku nàfidyy thậrknmt dễajfj khiếhckcn ngưszgvkunii ta xấddkku hổajfj, nhưszgvng lạadnmi làfidy thứgrmg thuốszgvc kíqebtch tìutainh tuyệajfjt hảfgdoo nhấddkkt, Yếhckcn Minh Tu khôwpdyng ngừefsjng đocjmiềhmkfu chỉtzzpnh tốszgvc đocjmutai, đocjmgjhg cho cơefsj thểgjhg Chu Tưszgvkuning cójloc thểgjhg phốszgvi hợanjwp vớyhqwi y.

“Minh Tu… nhanh quáxspn… chậrknmm lạadnmi… nhanh quáxspn rồwpdyi…” Chu Tưszgvkuning ôwpdym cổajfj y, hắckicn bịlgoz Yếhckcn Minh Tu đocjmójlocng cọutaic đocjmếhckcn mứgrmgc thởuhgs khôwpdyng ra hơefsji.

“Khôwpdyng dừefsjng đocjmưszgvanjwc, anh Tưszgvkuning, em phảfgdoi thừefsja nhậrknmn làfidyjlocfidym tìutainh vớyhqwi anh cảfgdo đocjmkunii cũagosng khôwpdyng đocjmftea, em khôwpdyng dừefsjng lạadnmi đocjmưszgvanjwc… em thíqebtch anh, thíqebtch vôwpdyjrjbng.” Tốszgvc đocjmutaifidy lựogrqc đocjmutai củfteaa Yếhckcn Minh Tu càfidyng lúgffec càfidyng bộutaic pháxspnt dữwsww dộutaii, Chu Tưszgvkuning bịlgoz thúgffec đocjmếhckcn mứgrmgc rốszgvi ríqebtt kêsbpru lêsbprn, thứgrmg dụbthcc vọutaing giãhmkffidyo nhưszgv nhữwswwng đocjmanjwt sójlocng, sójlocng sau đocjmếhckcn chớyhqwp nhoáxspnng hơefsjn sójlocng trưszgvyhqwc, cùjrjbng loạadnmi khoáxspni cảfgdom nhưszgv bịlgoz ngàfidyn con kiếhckcn cắckicn toàfidyn thâtzzpn khiếhckcn ngưszgvkunii kháxspnc phảfgdoi run rẩmvlcy ấddkky quảfgdo thựogrqc nhưszgv muốszgvn lấddkky mạadnmng hắckicn, hắckicn thựogrqc sựogrq chịlgozu khôwpdyng nổajfji…

“Đgbrgftea rồwpdyi, nhanh quáxspn rồwpdyi… quáxspn nhanh… a a a… ưszgv ưszgv ưszgv Minh Tu, quáxspn, quáxspn nhanh…”

Yếhckcn Minh Tu ràfidynh rẽwswwefsj thểgjhg Chu Tưszgvkuning nhưszgvkuning bàfidyn tay, hầwpdyu hếhckct đocjmhmkfu nhắckicm trúgffeng đocjmiểgjhgm G củfteaa Chu Tưszgvkuning, hắckicn khôwpdyng khốszgvng chếhckc đocjmưszgvanjwc bảfgdon thâtzzpn oằwbkgn ngưszgvkunii, khi lêsbprn đocjmếhckcn cựogrqc cảfgdom, cơefsj thểgjhg hắckicn đocjmutait nhiêsbprn căjrjbng sắckict, thịlgozt huyệajfjt co rúgffet mạadnmnh mẽwsww mang đocjmếhckcn cho Yếhckcn Minh Tu mộutait khoáxspni cảfgdom tộutait đocjmtzzpnh.

Trong tíqebtch tắckicc Chu Tưszgvkuning bắckicn ra, thâtzzpn thểgjhg Yếhckcn Minh Tu cũagosng rung đocjmutaing, bắckicn ra trong ngưszgvkunii Chu Tưszgvkuning, hai ngưszgvkunii gầwpdyn nhưszgvsbprn đocjmtzzpnh cùjrjbng mộutait lúgffec.

Toàfidyn bộutai khôwpdyng khíqebt phảfgdong phấddkkt nhưszgv bịlgoz nhiệajfjt đocjmutai củfteaa bọutain họutai hun cháxspny.

Yếhckcn Minh Tu mệajfjt mỏfzjii ghéhefpxspnt ngưszgvkunii Chu Tưszgvkuning, còkunin chưszgva chịlgozu ngoan ngoãhmkfn màfidy liếhckcm mồwpdywpdyi trêsbprn cổajfj hắckicn.

Mộutait lúgffec lâtzzpu sau Chu Tưszgvkuning mớyhqwi tỉtzzpnh táxspno khỏfzjii cơefsjn môwpdyng lung, cảfgdo ngưszgvkunii bảfgdoi hoảfgdoi rãhmkf rờkunii, “Cậrknmu… lấddkky đocjmâtzzpu ra lắckicm sứgrmgc lựogrqc thếhckc.”

Yếhckcn Minh Tu ôwpdym chặoyknt eo củfteaa hắckicn, mặoyknc dùjrjb y cũagosng rấddkkt mệajfjt, song thâtzzpn thểgjhg lẫadnmn tâtzzpm lýoykn đocjmhmkfu vôwpdyjrjbng thỏfzjia mãhmkfn, thựogrqc sựogrqjloc thểgjhg bổajfj khuyếhckct cho toàfidyn bộutai thếhckc giớyhqwi củfteaa y, y cưszgvkunii khẽwsww, “Chỉtzzp cầwpdyn làfidyjrjbng vớyhqwi anh, lúgffec nàfidyo em cũagosng dưszgv sứgrmgc cảfgdo.”

Chu Tưszgvkuning vuốszgvt tójlocc y, “Thôwpdyi, mệajfjt quáxspn, anh khôwpdyng đocjmu theo nổajfji đocjmâtzzpu, anh muốszgvn ngủftea.”

“Anh khôwpdyng tắckicm àfidy?”

“Lưszgvkunii quáxspn.”

“Em giúgffep anh tắckicm đocjmưszgvanjwc khôwpdyng?”

“Ừltkjm…” Chu Tưszgvkuning lầwpdym bầwpdym, “Cũagosng đocjmưszgvanjwc…”

Yếhckcn Minh Tu ôwpdym chặoyknt hắckicn, dịlgozu dàfidyng nójloci, “Đgbrggjhg mồwpdywpdyi ẩmvlcm coi chừefsjng cảfgdom, đocjmanjwi em nghỉtzzp mộutait chốszgvc xong, em giúgffep anh tắckicm rửbmbya, anh ngủftea đocjmi.”

“Đgbrgưszgvanjwc… đocjmefsjng đocjmáxspnnh thứgrmgc anh.”

“Khôwpdyng đocjmâtzzpu.”

“Minh Tu.”

“Ừltkj?”

“Bữwswwa nay đocjmáxspnng lẽwsww anh nêsbprn gửbmbyi dìutai mang vềhmkf mộutait íqebtt sủfteai cảfgdoo, khôwpdyng chừefsjng ba cậrknmu chịlgozu ăjrjbn, ăjrjbn ngon lắckicm màfidy phảfgdoi khôwpdyng?”

“Phảfgdoi, ôwpdyng ấddkky khôwpdyng ăjrjbn đocjmưszgvanjwc làfidy tổajfjn thấddkkt củfteaa ôwpdyng ấddkky.”

“Àhoiui, sao anh lạadnmi quêsbprn mấddkkt chứgrmg…” Giọutaing Chu Tưszgvkuning dầwpdyn dầwpdyn nhỏfzji lạadnmi.

“Khôwpdyng sao, còkunin tếhckct màfidy.”

“Ừltkj, tếhckct cũagosng đocjmưszgvanjwc.”

Yếhckcn Minh Tu nhẹocjm nhàfidyng hôwpdyn lêsbprn khójloce miệajfjng đocjmszgvi phưszgvơefsjng, “Anh Tưszgvkuning, em yêsbpru anh.”

“Ừltkj, anh cũagosng yêsbpru em.”

“Lặoyknp lạadnmi đocjmi.”

“Gìutai?”

“Em yêsbpru anh.”

“Anh cũagosng yêsbpru em.”

Yếhckcn Minh Tu cảfgdom thấddkky mỹfzjihmkfn siếhckct tay. Cójloc thểgjhg ôwpdym đocjmưszgvanjwc Chu Tưszgvkuning nhưszgv vậrknmy, y đocjmãhmkf cảfgdom thấddkky cuộutaic đocjmkunii nàfidyy đocjmftea đocjmwpdyy lắckicm rồwpdyi. Nếhckcu nhưszgv hạadnmnh phúgffec cójloc thểgjhgqebtch đocjmwpdyy con ngưszgvkunii, vậrknmy thìutai hiệajfjn tạadnmi tráxspni tim củfteaa y đocjmãhmkf chẳdpzzng còkunin kẽwsww hởuhgsfidyo nữwswwa.

Cảfgdom tạadnm ôwpdyng trờkunii, đocjmãhmkf mộutait lầwpdyn nữwswwa mang Chu Tưszgvkuning vềhmkfsbprn cạadnmnh y…

-HOÀhoiuN-



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.