Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 110 :

    trước sau   

Siêsnudu thịomcv gầsaran nhànckhnckhbdxxi hai ngưadueecdbi thưadueecdbng lui tớpwfdi nhấydatt khi còfgqpn sốxrvfng cùnckhng nhau, diệxqsyn títcgvch khôfivgng lớpwfdn, nhưadueng cáxrvfch nhànckh rấydatt gầsaran, hànckhng hóbojba cũgauxng phong phúqhua, bêsnudn cạslgwnh còfgqpn cóbojb cửbobya hànckhng 7-Eleven vànckh quáxrvfn cháxrvfo 24h, buổjobji tốxrvfi đvpkgóbojbi bụoftgng, hai ngưadueecdbi thưadueecdbng xuốxrvfng đvpkgóbojb mua đvpkgldsf ăwhvcn khuya, hay nóbojbi chítcgvnh xáxrvfc hơbdxxn, lúqhuac ấydaty chỉcnigbojb Chu Tưadueecdbng xuốxrvfng mua mua đvpkgldsf ăwhvcn khuya cho cảbotd hai ngưadueecdbi.

Hai ngưadueecdbi đvpkggniby xe đvpkggniby, cùnckhng nhau chọupuun đvpkgldsf trưaduepwfdc cáxrvfc quầsaray hànckhng. Yếbqsln Minh Tu vẫptdln theo thóbojbi quen cũgaux, nhìeeywn vừxjhta mắccokt lànckhouvnm vànckho xe, cóbojb cầsaran dùnckhng hay khôfivgng cũgauxng mặovcdc, đvpkgôfivgi lúqhuac Chu Tưadueecdbng sẽwowr lựhepja dịomcvp y khôfivgng đvpkgbkri ýoovs, len léouvnn xếbqslp trảbotdsnudn giáxrvf, nếbqslu Yếbqsln Minh Tu pháxrvft hiệxqsyn, y sẽwowr giànckhnh lạslgwi ngay, sau đvpkgóbojbfgqpn néouvnm thêsnudm vànckhi thứwbdvadueơbdxxng tựhepjnckho xe, coi nhưadue thay lờecdbi kháxrvfng nghịomcv. Nhữfgqpng lúqhuac ấydaty Chu Tưadueecdbng cũgauxng khôfivgng giậakgun, ngưadueovcdc lạslgwi hắccokn còfgqpn nghĩoftg, hànckhnh đvpkgpfyzng trẻyqjp con nhưadue thếbqsl thậakgut lànckh đvpkgáxrvfng yêsnudu.

Khi đvpkgóbojb, đvpkgxrvfi vớpwfdi hắccokn, Yếbqsln Minh Tu lànckhm gìeeywgauxng rấydatt mêsnud ngưadueecdbi, kểbkri cảbotd nhữfgqpng lúqhuac ưadueơbdxxng bưaduepwfdng giậakgun dỗomcvi, y cũgauxng đvpkgovcdc sắccokc theo mộpfyzt phong cáxrvfch rấydatt riêsnudng.

qmjiy giờecdb Yếbqsln Minh Tu vẫptdln theo thóbojbi cũgaux, nhìeeywn thấydaty gìeeyw hợovcdp mắccokt lànckh quẳgpfmng lêsnudn xe, còfgqpn Chu Tưadueecdbng đvpkgãairq biếbqslt câqmjin nhắccokc bànckhn bạslgwc lạslgwi vớpwfdi y, “Rau cảbotdi nànckhy khôfivgng tưadueơbdxxi, đvpkgjobji bóbojb kháxrvfc đvpkgi.”

Yếbqsln Minh Tu nhặovcdt góbojbi rau cảbotdi đvpkgãairqouvnm vànckho xe lêsnudn nhìeeywn nhìeeywn, đvpkgúqhuang lànckh khôfivgng tưadueơbdxxi thậakgut, “Ừigmx nhỉcnig, anh chọupuun đvpkgi.”

Chu Tưadueecdbng đvpkgwbdvng trưaduepwfdc quầsaray rau xanh, chọupuun lấydaty mộpfyzt bóbojb hắccokn ưadueng ýoovs nhấydatt, bỏxjhtnckho xe đvpkggniby.


nckhn tay Yếbqsln Minh Tu đvpkgovcdt trêsnudn xe đvpkggniby khôfivgng biếbqslt cốxrvf ýoovs hay vôfivgeeywnh, nhẹofch nhànckhng chạslgwm vànckho tay Chu Tưadueecdbng. Y quay sang, dịomcvu dànckhng cưadueecdbi vớpwfdi hắccokn, cưadueecdbi đvpkgếbqsln khóbojbe mắccokt cong vúqhuat, xinh đvpkgofchp vôfivgnckhng.

Chu Tưadueecdbng nhịomcvn khôfivgng đvpkgưadueovcdc phảbotdi cưadueecdbi theo, “Cưadueecdbi gìeeyw thếbqsl?”

Yếbqsln Minh Tu nhéouvno nhéouvno ngóbojbn tay hắccokn, “Lâqmjiu khôfivgng đvpkgi siêsnudu thịomcv vớpwfdi anh.”

“Lúqhuac trưaduepwfdc cậakguu vẫptdln chêsnud siêsnudu thịomcv khóbojb ngửbobyi mànckh?”

Yếbqsln Minh Tu cưadueecdbi khẽwowr, “Cóbojb anh bêsnudn cạslgwnh, nơbdxxi nànckho cũgauxng thơbdxxm.”

Chu Tưadueecdbng nhịomcvn cưadueecdbi, “Họupuuc kiểbkriu nóbojbi đvpkgóbojbsara đvpkgâqmjiu thếbqsl, mànckh đvpkgang ởsara chỗomcv đvpkgôfivgng ngưadueecdbi, cẩgnibn thậakgun bịomcv đvpkgldsfn lung tung.”

Yếbqsln Minh Tu dựhepja vànckho hắccokn, bảbotd vai áxrvfp sáxrvft bảbotd vai, chỉcnignckh mộpfyzt đvpkgoftgng chạslgwm rấydatt nhỏxjht, nhưadueng y cũgauxng đvpkgãairq thỏxjhta mãairqn vôfivgnckhng.

Chu Tưadueecdbng cũgauxng đvpkgãairqqmjiu chưaduea cóbojb cảbotdm giáxrvfc nànckhy, hắccokn chỉcnig thấydaty toànckhn thâqmjin nhẹofch bẫptdlng, ấydatm áxrvfp dạslgwt dànckho, khôfivgng còfgqpn bítcgv bứwbdvc, khôfivgng còfgqpn áxrvfp lựhepjc, gáxrvfnh nặovcdng chưaduea thểbkri tiêsnudu tan, nhưadueng… Nhưadueng cóbojb mộpfyzt ngưadueecdbi cùnckhng san sẻyqjp vớpwfdi hắccokn… Hắccokn khôfivgng phảbotdi mộpfyzt mìeeywnh chốxrvfng chọupuui nữfgqpa, hắccokn khôfivgng phảbotdi nặovcdng nềwanm đvpkgwbdvng trưaduepwfdc bao nhiêsnudu lựhepja chọupuun nữfgqpa, hắccokn đvpkgãairq ra quyếbqslt đvpkgomcvnh, vànckh quyếbqslt đvpkgomcvnh ấydaty khiếbqsln hắccokn nhẹofch nhõwhvcm hơbdxxn nhiềwanmu, chỉcnig nhưadue vậakguy cũgauxng đvpkgqldt lắccokm rồldsfi.

Chỉcnig cầsaran đvpkgưadueovcdc ởsarasnudn Yếbqsln Minh Tu, hắccokn đvpkgãairq cảbotdm thấydaty vôfivgnckhng dễcnig chịomcvu.

nckh đvpkgãairq trảbotdi qua bao nhiêsnudu thưadueơbdxxng tổjobjn, nhưadueng hắccokn vẫptdln muốxrvfn tiếbqslp tụoftgc bưaduepwfdc trêsnudn con đvpkgưadueecdbng nànckhy, títcgvnh tìeeywnh đvpkgếbqsln chếbqslt khôfivgng chừxjhta, hắccokn cũgauxng chỉcnig đvpkgànckhnh nhậakgun mệxqsynh.

Hai ngưadueecdbi vừxjhta tròfgqp chuyệxqsyn vừxjhta chọupuun đvpkgldsf nấydatu ăwhvcn, khôfivgng khítcgvfgqpa hợovcdp vôfivgnckhng, Yếbqsln Minh Tu nhưadue đvpkgang nhìeeywn thấydaty cuộpfyzc sốxrvfng tưadueơbdxxi đvpkgofchp trong tưadueơbdxxng lai rạslgwng sáxrvfng củqldta hai bọupuun họupuu.

Mua xong nguyêsnudn liệxqsyu, hai ngưadueecdbi xáxrvfch ba cáxrvfi túqhuai lớpwfdn vềwanm nhànckh.

Chu Tưadueecdbng chuẩgnibn bịomcv đvpkgldsf nhúqhuang lẩgnibu, Yếbqsln Minh Tu nấydatu nưaduepwfdc dùnckhng, hai ngưadueecdbi bậakgun bịomcvu trong phòfgqpng bếbqslp nho nhỏxjht, thỉcnignh thoảbotdng xoay ngưadueecdbi lạslgwi đvpkgoftgng phảbotdi nhau, sau đvpkgóbojbnckhng nhìeeywn nhau cưadueecdbi.


Chưaduea đvpkgếbqsln nửbobya tiếbqslng, nồldsfi lẩgnibu đvpkgãairq chuẩgnibn bịomcv xong, Chu Tưadueecdbng bỏxjht đvpkgldsfqmjiu chítcgvn vànckho trưaduepwfdc, hai ngưadueecdbi ngồldsfi quanh nồldsfi lẩgnibu nóbojbng hầsaram hậakgup, vui vẻyqjpnckhng ăwhvcn.

whvcn hộpfyz nhỏxjhtgauxng cóbojbxrvfi hay, vừxjhta bậakgut lòfgqpaduesarai đvpkgãairqydatm áxrvfp, cộpfyzng thêsnudm nồldsfi lẩgnibu sôfivgi ùnckhng ụoftgc, hai ngưadueecdbi mồldsffivgi đvpkgsaram đvpkgìeeywa, cởsarai hếbqslt chỉcnigfgqpn áxrvfo lóbojbt.

Bọupuun họupuubojbi đvpkgqldt chuyệxqsyn trêsnudn trờecdbi dưaduepwfdi biểbkrin trong ngànckhnh showbiz, trưaduepwfdc đvpkgâqmjiy Chu Tưadueecdbng luôfivgn phảbotdi vắccokt óbojbc tìeeywm đvpkgwanmnckhi bắccokt chuyệxqsyn vớpwfdi Yếbqsln Minh Tu, bởsarai vìeeyw hai ngưadueecdbi lúqhuac ấydaty khôfivgng cóbojb đvpkgiểbkrim gìeeyw chung, còfgqpn bâqmjiy giờecdb họupuu đvpkgãairqbojb rấydatt nhiềwanmu đvpkgiềwanmu đvpkgbkribojbi. Yếbqsln Minh Tu biếbqslt vôfivg sốxrvf chuyệxqsyn bêsnudn lềwanm, tấydatt cảbotd đvpkgwanmu nhờecdb Khưadueơbdxxng Hoànckhn táxrvfn nhảbotdm lúqhuac láxrvfi xe cho y, y vốxrvfn khôfivgng đvpkgbkriqmjim lắccokm, nhưadueng thấydaty Chu Tưadueecdbng thítcgvch nghe, y cũgauxng liềwanmn thítcgvch nóbojbi, hai ngưadueecdbi vừxjhta ăwhvcn vừxjhta tròfgqp chuyệxqsyn, khôfivgng khítcgvydatm áxrvfp vôfivgnckhng.

Đxrvfang lúqhuac đvpkgóbojb, đvpkgiệxqsyn thoạslgwi củqldta Yếbqsln Minh Tu đvpkgpfyzt ngộpfyzt vang lêsnudn, y lấydaty ra xem thửboby, nụoftgadueecdbi vẫptdln đvpkgupuung trêsnudn môfivgi, nhìeeywn thấydaty têsnudn ngưadueecdbi gọupuui, y cúqhuap máxrvfy luôfivgn.

Chu Tưadueecdbng nhítcgvu mànckhy, khôfivgng biếbqslt do đvpkgâqmjiu, hắccokn cóbojb cảbotdm giáxrvfc cúqhua đvpkgiệxqsyn thoạslgwi nànckhy lànckhfivgng Vũgaux Đxrvfôfivgng gọupuui tớpwfdi, vìeeyw thếbqsl hắccokn bậakgut thốxrvft lêsnudn, “Uôfivgng Vũgaux Đxrvfôfivgng?”

Yếbqsln Minh Tu thờecdb ơbdxx đvpkgáxrvfp, “Ừigmx, đvpkgxjhtng đvpkgbkri ýoovs, ăwhvcn tiếbqslp thôfivgi.” Nóbojbi đvpkgoạslgwn, y cấydatt máxrvfy đvpkgi.

Chu Tưadueecdbng bĩoftgu môfivgi, “Cứwbdv nghe đvpkgi, khôfivgng sao.”

Yếbqsln Minh Tu lắccokc đvpkgsarau, “Thôfivgi khỏxjhti, phítcgv thờecdbi giờecdb.”

Chu Tưadueecdbng nhìeeywn y thậakgut sâqmjiu, sau đvpkgóbojb khẽwowr thởsaranckhi, lạslgwi nhịomcvn khôfivgng đvpkgưadueovcdc bậakgut cưadueecdbi thànckhnh tiếbqslng.

“Sao thếbqsl?”

“Cảbotdm giáxrvfc kháxrvf dễcnig chịomcvu. Mấydaty năwhvcm trờecdbi tôfivgi bịomcvfivgng Vũgaux Đxrvfôfivgng đvpkgslgwp lêsnudn đvpkgsarau, khôfivgng ngờecdbgauxng cóbojb ngànckhy Yếbqsln Minh Tu cậakguu vìeeywfivgi mànckh ngắccokt đvpkgiệxqsyn thoạslgwi củqldta anh ta, nghĩoftg kiểbkriu gìeeywgauxng thấydaty sung sưaduepwfdng.” Chu Tưadueecdbng buôfivgng đvpkgũgauxa, ngửbobya đvpkgsarau uốxrvfng mộpfyzt hớpwfdp bia, cưadueecdbi ha hảbotd, “Quáxrvf sung sưaduepwfdng.”

Yếbqsln Minh Tu khôfivgng cưadueecdbi, y nghiêsnudm túqhuac nóbojbi, “Anh ta khôfivgng thểbkri so sáxrvfnh vớpwfdi anh.”

Chu Tưadueecdbng róbojbt đvpkgsaray chéouvnn rưadueovcdu cho y, “Nànckho, cạslgwn.” Hắccokn nghĩoftg, đvpkgếbqsln bâqmjiy giờecdb, coi nhưadue mốxrvfi tìeeywnh nànckhy đvpkgãairq thôfivgi sầsarau nãairqo. Kiếbqslp trưaduepwfdc hay kiếbqslp nànckhy, trong phim hay ngoànckhi đvpkgecdbi, hắccokn đvpkgwanmu đvpkgãairq từxjhtng lànckhm thếbqsl thâqmjin củqldta Uôfivgng Vũgaux Đxrvfôfivgng, trong tìeeywnh cảbotdm hay trong côfivgng việxqsyc, nhụoftgc nhãairq chồldsfng chấydatt nhụoftgc nhãairq suýoovst lànckhm hắccokn oằpzfhn lưadueng, nhưadueng cuốxrvfi cùnckhng hắccokn đvpkgãairqbojb thểbkriairqnh diệxqsyn. Côfivgng việxqsyc chưaduea dáxrvfm nóbojbi, nhưadueng ítcgvt nhấydatt vềwanmeeywnh cảbotdm, hắccokn đvpkgãairq khôfivgng còfgqpn thảbotdm bạslgwi dưaduepwfdi tay Uôfivgng Vũgaux Đxrvfôfivgng, thếbqsl thâqmjin cũgauxng cóbojb ngànckhy vùnckhng lêsnudn lànckhm nhâqmjin vậakgut chítcgvnh.


Nhữfgqpng lúqhuac thếbqslnckhy phảbotdi uốxrvfng cho đvpkgãairq đvpkgecdbi, dồldsfn hếbqslt ứwbdvc chếbqslnckho chéouvnn rưadueovcdu, từxjhtng ngụoftgm từxjhtng ngụoftgm tiêsnudu diệxqsyt sạslgwch!

Yếbqsln Minh Tu cũgauxng cạslgwn vớpwfdi hắccokn.

Chu Tưadueecdbng đvpkgovcdt chéouvnn rưadueovcdu xuốxrvfng, lấydaty khăwhvcn ăwhvcn lau miệxqsyng, cưadueecdbi nóbojbi, “Nhưadueng mànckh anh ta tìeeywm cậakguu lànckhm gìeeyw? Cóbojb chuyệxqsyn nhờecdb vảbotd ànckh? Nóbojbi tôfivgi nghe xem nànckho?”

Yếbqsln Minh Tu bâqmjing quơbdxx đvpkgáxrvfp, “Vay tiềwanmn.”

“Vẫptdln chuyệxqsyn lầsaran trưaduepwfdc ànckh? Cậakguu vẫptdln chưaduea cho anh ta vay?”

“Anh ta nịomcvnh bợovcd nhầsaram ngưadueecdbi.” Yếbqsln Minh Tu hừxjht lạslgwnh, “Ba mẹofch em khôfivgng quan tâqmjim đvpkgếbqsln tiềwanmn bạslgwc, anh ta cóbojb vo ve bêsnudn tai cũgauxng chẳgpfmng ítcgvch gìeeyw.”

“Nhưadueng dùnckh thếbqslnckho thìeeyw anh ta cũgauxng lànckh anh rểbkri cậakguu, cậakguu thậakgut cóbojb thểbkri bỏxjht mặovcdc sao?”

Yếbqsln Minh Tu khẽwowradueecdbi cưadueecdbi, “Muốxrvfn em xuấydatt tiềwanmn thìeeyw phảbotdi cóbojb đvpkgiềwanmu kiệxqsyn.” Đxrvfôfivgi mắccokt y lóbojbe sáxrvfng, khôfivgng biếbqslt đvpkgang mưadueu títcgvnh chuyệxqsyn gìeeyw, Chu Tưadueecdbng nhìeeywn cũgauxng thấydaty rờecdbn rợovcdn.

Yếbqsln Minh Tu thay đvpkgjobji quáxrvf nhanh, nhớpwfdwhvcm đvpkgóbojb y si mêsnudfivgng Vũgaux Đxrvfôfivgng lànckh thếbqsl, tớpwfdi khi hếbqslt tìeeywnh cảbotdm, y cũgauxng chẳgpfmng thèzicnm nểbkri nang gìeeyw. Chu Tưadueecdbng biếbqslt chuyệxqsyn nànckhy khôfivgng thểbkri mang ra so sáxrvfnh, nhưadueng hắccokn vẫptdln lấydatn cấydatn trong lòfgqpng.

Yếbqsln Minh Tu tựhepja hồldsfgauxng đvpkgxrvfn đvpkgưadueovcdc suy nghĩoftg củqldta hắccokn, y đvpkgwbdvng dậakguy, bưaduepwfdc ngang qua bànckhn, gấydatp rúqhuat hôfivgn hắccokn mộpfyzt miếbqslng, kiêsnudn quyếbqslt nóbojbi, “Anh Tưadueecdbng, anh khôfivgng giốxrvfng bấydatt kỳjobj kẻyqjpnckho kháxrvfc, em sẽwowr tốxrvft vớpwfdi anh cảbotd đvpkgecdbi nànckhy.”

Chu Tưadueecdbng cưadueecdbi đvpkgáxrvfp, “Hi vọupuung thếbqsl, ai nóbojbi trưaduepwfdc đvpkgưadueovcdc chuyệxqsyn cảbotd đvpkgecdbi.”

Yếbqsln Minh Tu nhítcgvu mànckhy, “Anh Tưadueecdbng, đvpkgxjhtng nghĩoftg lung tung nữfgqpa, em chỉcnig muốxrvfn cho anh ta mộpfyzt bànckhi họupuuc, đvpkgbkri sau nànckhy anh ta hếbqslt dáxrvfm lắccokm lờecdbi vềwanm anh.”

Chu Tưadueecdbng nóbojbi, “Tôfivgi biếbqslt rồldsfi, cậakguu cho anh ta bànckhi họupuuc thếbqslnckho tôfivgi cũgauxng muốxrvfn xem, nhớpwfd phảbotdi thẳgpfmng tay đvpkgóbojb.”


Yếbqsln Minh Tu nhoẻyqjpn miệxqsyng cưadueecdbi.

nckh trưaduepwfdc đvpkgâqmjiy Chu Tưadueecdbng vẫptdln luôfivgn thầsaram rủqldta Uôfivgng Vũgaux Đxrvfôfivgng gặovcdp xui, nhưadueng hiệxqsyn giờecdb hắccokn cũgauxng chẳgpfmng quan tâqmjim đvpkgếbqsln anh ta nữfgqpa, cóbojb lẽwowreeyw khi đvpkgóbojbqhuac nànckho hắccokn cũgauxng yếbqslu thếbqslbdxxn anh ta, nêsnudn mớpwfdi nảbotdy sinh ấydatm ứwbdvc vànckh hiếbqslu chiếbqsln, còfgqpn lúqhuac nànckhy hắccokn đvpkgãairqbojb đvpkgưadueovcdc thứwbdv hắccokn muốxrvfn cóbojb, nỗomcvi căwhvcm hậakgun vànckh ghen ghéouvnt Uôfivgng Vũgaux Đxrvfôfivgng cũgauxng biếbqsln mấydatt chẳgpfmng còfgqpn, bởsarai vìeeyw hắccokn khôfivgng cầsaran nữfgqpa, nêsnudn Uôfivgng Vũgaux Đxrvfôfivgng cóbojb gặovcdp chuyệxqsyn gìeeyw hắccokn cũgauxng khôfivgng quan tâqmjim. Hắccokn chỉcnig muốxrvfn sốxrvfng tiếbqslp cho thậakgut tốxrvft, hắccokn chỉcnig muốxrvfn nhữfgqpng ngànckhy nànckhy cứwbdveeywnh yêsnudn trôfivgi qua.

Bởsarai vậakguy nêsnudn hắccokn cũgauxng khôfivgng đvpkgbkri ýoovs Yếbqsln Minh Tu xửbobyoovsfivgng Vũgaux Đxrvfôfivgng thếbqslnckho, cho vay hay khôfivgng cho vay, đvpkgpzfhng nànckho cũgauxng chẳgpfmng phảbotdi tiềwanmn củqldta hắccokn, hắccokn quan tâqmjim lànckhm gìeeyw. Dùnckh sao Uôfivgng Vũgaux Đxrvfôfivgng cũgauxng lànckh con rểbkri nhànckh họupuu Yếbqsln, hắccokn nghĩoftg cuốxrvfi cùnckhng Yếbqsln Minh Tu vẫptdln sẽwowr giúqhuap anh ta thôfivgi. Đxrvfbkri Yếbqsln Minh Tu khôfivgng phảbotdi khóbojb xửbobyeeyw hắccokn, hắccokn liềwanmn nóbojbi trưaduepwfdc, “Chuyệxqsyn nhànckh cậakguu, cậakguu cứwbdv giảbotdi quyếbqslt thếbqslnckho cho hợovcdp tìeeywnh hợovcdp lýoovs, đvpkgxjhtng đvpkgbkri ýoovs đvpkgếbqsln tôfivgi, Uôfivgng Vũgaux Đxrvfôfivgng ra sao, tôfivgi sẽwowr khôfivgng xen vànckho, tôfivgi cũgauxng khôfivgng phảbotdi ngưadueecdbi hẹofchp hòfgqpi nhưadue thếbqsl.”

Yếbqsln Minh Tu hiểbkriu ýoovs hắccokn, cõwhvci lòfgqpng ấydatm áxrvfp hẳgpfmn lêsnudn, “Anh Tưadueecdbng, em sẽwowr khôfivgng cho phéouvnp bấydatt luậakgun kẻyqjpnckho lànckhm tổjobjn thưadueơbdxxng anh.”

Chu Tưadueecdbng cưadueecdbi ha hảbotd, “Cậakguu đvpkgomcvnh nuôfivgi tôfivgi nhưadue nuôfivgi chim hoànckhng yếbqsln đvpkgóbojb ànckh? Trờecdbi sinh tôfivgi đvpkgãairqnckh quạslgw đvpkgen rồldsfi, cậakguu đvpkgxjhtng nhưadue vậakguy nữfgqpa, cứwbdv giốxrvfng trưaduepwfdc đvpkgâqmjiy cóbojb phảbotdi hơbdxxn khôfivgng?”

Yếbqsln Minh Tu cũgauxng cưadueecdbi, “Đxrvfưadueovcdc, chúqhuang ta cứwbdv giốxrvfng trưaduepwfdc đvpkgâqmjiy.”

Trởsara lạslgwi vớpwfdi cuộpfyzc sốxrvfng trưaduepwfdc đvpkgâqmjiy, chítcgvnh lànckh nguyệxqsyn vọupuung lớpwfdn nhấydatt trong lòfgqpng hai bọupuun họupuu.



END110.

~

*7-Eleven cho nhữfgqpng ai chưaduea biếbqslt:

http://vi.wikipedia.org/wiki/7-Eleven



~

bojbnckh chuỗomcvi cửbobya hànckhng báxrvfn đvpkgldsf ăwhvcn nhanh vànckh đvpkgldsf ăwhvcn sẵwowrn theo kiểbkriu convenience store ấydaty <3  



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.