Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 108 :

    trước sau   

Chu Tưnncbmsrang hỏxzlsi lạdlsoi, “Dưnncbqksgi lầxesau?”

“Đaolsúpfdlng.”

“Cậbpsuu ta đfgxzưnncbklnjc ra ngoàftdvi rồzkupi?” Chu Tưnncbmsrang căndyhng thẳadltng, vừkfcua nghĩmoem tớqksgi Yếneiln Minh Tu đfgxzang chờmsranncbqksgi lầxesau, hắgzotn đfgxzãnyow cảfgqom thấzkupy bưnncbqksgc xuốdmdeng làftdv cảfgqo mộkxmat vấzkupn đfgxzkxma nan giảfgqoi.

Phảfgqoi đfgxzdmdei diệneiln nhưnncb thếneilftdvo?

“Ôkbmmng nộkxmai tôpxooi thảfgqodixo ra, ôpxoong nódixoi hai thằglufng nhãnyowi thìneiltwfsu đfgxzưnncbơtyyhng đfgxzưnncbklnjc mấzkupy bữipjha? Sớqksgm muộkxman gìneilkbmmng phảfgqoi bòaols vềkxma. Ôkbmmng khôpxoong tin cáftdvc cậbpsuu códixo thểnyowftdvi lâfckzu, dùbpsu sao Minh Tu cũkbmmng chỉpxoo mớqksgi 24 tuổajlxi, lũkbmm con trai bằglufng tuổajlxi nódixo thay ngưnncbmsrai yêtwfsu nhưnncb thay áftdvo.” Yếneiln Minh Tựhyem khẽdeyknncbmsrai, “Ôkbmmng nộkxmai chúpfdlng tôpxooi bậbpsun lắgzotm, khôpxoong códixo thờmsrai gian trôpxoong nom mấzkupy chuyệneiln bêtwfsn lềkxma củajlxa con cháftdvu, ôpxoong nghĩmoem giam lỏxzlsng Minh Tu nhưnncb vậbpsuy rấzkupt bấzkupt hợklnjp lýoqzi, nêtwfsn lầxesan nàftdvy mớqksgi tựhyemneilnh đfgxzếneiln thảfgqodixo ra, tôpxooi cũkbmmng phụhyem mộkxmat tay khuyêtwfsn nhủajlx ba tôpxooi, nêtwfsn tạdlsom thờmsrai nódixo đfgxzưnncbklnjc tựhyem do rồzkupi. Chỉpxoodixo đfgxziềkxmau, códixo lẽdeyk sau nàftdvy sẽdeykaolsn rấzkupt nhiềkxmau khódixo khăndyhn chờmsra đfgxzklnji phífohna trưnncbqksgc, hai ngưnncbmsrai phảfgqoi chuẩhmihn bịsjbz tốdmdet tâfckzm lýoqzi, hi vọakxqng đfgxzếneiln lúpfdlc đfgxzódixo đfgxzkfcung phiềkxman tôpxooi nữipjha.”

Chu Tưnncbmsrang cưnncbmsrai khổajlx, thậbpsut sựhyem khôpxoong biếneilt phảfgqoi nódixoi sao.


Yếneiln Minh Tựhyemdixoi rấzkupt códixoneilnh códixooqzi, hùbpsung hồzkupn màftdv chặrsllt chẽdeyk, Chu Tưnncbmsrang cũkbmmng bịsjbz cuốdmden theo anh, hoặrsllc cũkbmmng códixo lẽdeyk, nhữipjhng lờmsrai củajlxa Yếneiln Minh Tựhyem vốdmden đfgxzãnyow chẳadltng quan trọakxqng, quan trọakxqng làftdv… Yếneiln Minh Tu đfgxzang ởoqzinncbqksgi kia.

Hắgzotn cựhyem tuyệneilt Yếneiln Minh Tu rấzkupt nhiềkxmau lầxesan, nhưnncbng cho đfgxzếneiln bâfckzy giờmsra Yếneiln Minh Tu vẫdmden chưnncba từkfcung buôpxoong tay hắgzotn. Giờmsra hắgzotn đfgxzãnyow đfgxzếneiln cựhyemc hạdlson, hắgzotn mắgzotc kẹtwfst quáftdvfckzu trong mộkxmat đfgxzoạdlson đfgxzưnncbmsrang tiếneiln thoáftdvi lưnncbzshlng nan, nếneilu lúpfdlc nàftdvy khôpxoong đfgxzưnncba ra quyếneilt đfgxzsjbznh, códixo lẽdeyk ngưnncbmsrai đfgxzxesau tiêtwfsn sụhyemp đfgxzajlx chífohnnh làftdv hắgzotn.

Vậbpsuy nêtwfsn hắgzotn quyếneilt đfgxzsjbznh, xuốdmdeng lầxesau ngay bâfckzy giờmsra.

Dằglufn vặrsllt nhau quáftdvfckzu, Chu Tưnncbmsrang đfgxzãnyow quáftdv mệneilt mỏxzlsi, nhữipjhng tìneilnh cảfgqom nàftdvy sắgzotp biếneiln đfgxzajlxi hoàftdvn toàftdvn con ngưnncbmsrai hắgzotn, khôpxoong chỉpxoo vẻzshl ngoàftdvi, màftdv ngay cảfgqo nộkxmai tâfckzm hắgzotn cũkbmmng đfgxzãnyow kháftdvc hẳadltn ngàftdvy xưnncba. Hắgzotn vẫdmden muốdmden làftdvm chífohnnh mìneilnh, nếneilu trởoqzi lạdlsoi con đfgxzưnncbmsrang cũkbmm mớqksgi códixo thểnyowneilm vềkxma chífohnnh mìneilnh, hắgzotn sẵsiwun sàftdvng đfgxzáftdvnh cưnncbklnjc mộkxmat phen. Dùbpsu sao, tớqksgi nưnncbqksgc nàftdvy, nếneilu muốdmden hắgzotn buôpxoong tay Yếneiln Minh Tu, hắgzotn thậbpsut sựhyem

Chu Tưnncbmsrang đfgxzuuning dậbpsuy, hắgzotn nhìneiln thấzkupy diệneiln mạdlsoo mìneilnh phảfgqon chiếneilu trêtwfsn giáftdvftdvch thủajlxy tinh, mộkxmat khuôpxoon mặrsllt táftdvi nhợklnjt vàftdv tiềkxmau tụhyemy đfgxzang nhìneiln lạdlsoi hắgzotn. Hắgzotn rúpfdlt khăndyhn giấzkupy lau mặrsllt, cốdmde chỉpxoonh trang lạdlsoi cho giốdmdeng bìneilnh thưnncbmsrang, hắgzotn khôpxoong muốdmden làftdvm Trầxesan Anh lo lắgzotng.

“Tôpxooi, tôpxooi xuốdmdeng.”

“Từkfcu từkfcu, tôpxooi vẫdmden còaolsn chuyệneiln phảfgqoi nódixoi vớqksgi cậbpsuu.”

“Chuyệneiln gìneil?”

“Nếneilu sau nàftdvy cậbpsuu trởoqzi thàftdvnh ngưnncbmsrai nhàftdv họakxq Yếneiln, đfgxzkfcung nghĩmoem xấzkupu vềkxma mẹtwfspxooi. Làftdv do Uôpxoong Vũkbmm Đaolsôpxoong thủajlx thỉpxootwfsn tai, bơtyyhm thổajlxi sai sựhyem thậbpsut, nêtwfsn mẹtwfspxooi mớqksgi pháftdvi lífohnnh củajlxa ba tôpxooi đfgxzếneiln.”

Chu Tưnncbmsrang siếneilt chặrsllt hai nắgzotm tay, “Khôpxoong ngạdlsoc nhiêtwfsn, tôpxooi vớqksgi họakxqpxoong chífohnnh làftdv oan gia.”

“Gầxesan đfgxzâfckzy thằglufng nhỏxzlsftdvy rấzkupt thiếneilu trung thựhyemc, nódixoaxigftdvo chuyệneiln em gáftdvi tôpxooi mang thai, nghĩmoem rằglufng khôpxoong ai dáftdvm đfgxzhyemng vàftdvo nódixo…” Yếneiln Minh Tựhyemnncbmsrai cưnncbmsrai, “Nhưnncbng códixo lẽdeykkbmmng nêtwfsn dạdlsoy dỗakxqdixo mộkxmat phen, đfgxznyowdixo biếneilt nódixo khôpxoong đfgxzajlxnncbftdvch xen vàftdvo chuyệneiln củajlxa nhàftdv họakxq Yếneiln.”

pfdlc nàftdvy Chu Tưnncbmsrang nàftdvo còaolsn tâfckzm trífohn nghĩmoem ngợklnji vềkxmapxoong Vũkbmm Đaolsôpxoong, Uôpxoong Vũkbmm Đaolsôpxoong sốdmdeng hay chếneilt hắgzotn cũkbmmng mặrsllc xáftdvc. Hai kiếneilp làftdvm ngưnncbmsrai củajlxa hắgzotn, Uôpxoong Vũkbmm Đaolsôpxoong vẫdmden luôpxoon sắgzotm vai chífohnnh, nhưnncbng đfgxzódixoftdv vai chífohnnh màftdv ôpxoong trờmsrai pháftdvi xuốdmdeng đfgxznyow thửdnnu tháftdvch hắgzotn, chỉpxoo nghĩmoem tớqksgi cũkbmmng đfgxzãnyow đfgxzajlx nhứuunic đfgxzxesau, nêtwfsn hắgzotn khôpxoong nghĩmoem nữipjha.

Hắgzotn đfgxzhmihy cửdnnua bưnncbqksgc ra, Trầxesan Anh đfgxzuuning trong phòaolsng kháftdvch, hìneilnh nhưnncb đfgxzang ngậbpsup ngừkfcung khôpxoong biếneilt nêtwfsn gõkfcu cửdnnua hay khôpxoong, thấzkupy hắgzotn đfgxzi ra, bàftdv giậbpsut cảfgqoneilnh.


Chu Tưnncbmsrang nhìneiln bàftdv, “Mẹtwfs ơtyyhi, Yếneiln Minh Tu đfgxzang ởoqzinncbqksgi nhàftdv.”

Trầxesan Anh háftdv hốdmdec miệneilng, mộkxmat bàftdvn tay đfgxzrsllt lêtwfsn trưnncbqksgc ngựhyemc, bàftdv thởoqziftdvi, “Vậbpsuy con nhanh xuốdmdeng đfgxzi, trờmsrai lạdlsonh lắgzotm, nhớqksg phảfgqoi giữipjhzkupm.”

Chu Tưnncbmsrang khẽdeyk ngừkfcung lạdlsoi, nhưnncbng chỉpxoo mộkxmat giâfckzy tiếneilp theo, hắgzotn mạdlsonh mẽdeyk mởoqzi cửdnnua, bưnncbqksgc nhanh xuốdmdeng lầxesau.

Trầxesan Anh thởoqziftdvi, lôpxoong màftdvy nhífohnu chặrsllt, lo lắgzotng ngậbpsup tràftdvn trong đfgxzôpxooi mắgzott.



Tuyếneilt đfgxzang rơtyyhi.

Chu Tưnncbmsrang chỉpxoo khoáftdvc mộkxmat cáftdvi áftdvo lôpxoong cừkfcuu mỏxzlsng, hắgzotn cũkbmmng khôpxoong biếneilt trờmsrai lạdlsonh đfgxzếneiln thếneil. Hắgzotn nhìneiln thấzkupy Yếneiln Minh Tu đfgxzang đfgxzuuning tựhyema vàftdvo xe, trêtwfsn ngưnncbmsrai y đfgxzãnyow phủajlx mộkxmat tầxesang tuyếneilt trắgzotng, đfgxzxesau ódixoc hắgzotn lậbpsup tứuunic trốdmdeng rỗakxqng.

Yếneiln Minh Tu ngẩhmihng đfgxzxesau lêtwfsn, nhìneiln thấzkupy hắgzotn, y khôpxoong giấzkupu nổajlxi rạdlsong rỡzshl vui mừkfcung, “Anh, anh Tưnncbmsrang.”

“Sao khôpxoong ngồzkupi trong xe?” Chu Tưnncbmsrang thấzkupp giọakxqng hỏxzlsi.

“Em muốdmden đfgxzưnncbklnjc gầxesan anh hơtyyhn mộkxmat chúpfdlt.” Yếneiln Minh Tu thàftdvnh thậbpsut đfgxzáftdvp, nhưnncb thểnyowftdvm vậbpsuy làftdv chuyệneiln rấzkupt bìneilnh thưnncbmsrang.

Chu Tưnncbmsrang khịsjbzt mũkbmmi, khódixoe mắgzott cay cay.

“Sao anh mặrsllc ífohnt thếneil?” Yếneiln Minh Tu nódixoi xong, đfgxzưnncba tay tựhyem cởoqzii áftdvo khoáftdvc.

“Khôpxoong cầxesan…” Chu Tưnncbmsrang ngăndyhn y lạdlsoi, hắgzotn bấzkupt giáftdvc cúpfdli thấzkupp đfgxzxesau xuốdmdeng, tựhyema nhưnncb đfgxzang phảfgqoi hứuuning chịsjbzu mộkxmat sứuunic nặrsllng vôpxooneilnh, hắgzotn run rẩhmihy hỏxzlsi, “Yếneiln Minh Tu, cậbpsuu nódixoi xem, cậbpsuu thôpxoong minh hay làftdv ngu xuẩhmihn? Cậbpsuu nódixoi cậbpsuu yêtwfsu tôpxooi, vậbpsuy tạdlsoi sao cậbpsuu khôpxoong nhậbpsun ra sớqksgm hơtyyhn mộkxmat chúpfdlt?”

Sốdmdeng mũkbmmi chua xódixot, Yếneiln Minh Tu đfgxzáftdvp, “Em ngu xuẩhmihn.”


“Khôpxoong phảfgqoi sao, nếneilu cậbpsuu nhậbpsun ra sớqksgm mộkxmat chúpfdlt, chúpfdlng ta đfgxzãnyow chẳadltng khổajlx sởoqzi thếneilftdvy.” Chu Tưnncbmsrang bịsjbzt mắgzott lạdlsoi, “Cậbpsuu đfgxzúpfdlng làftdv thằglufng khốdmden nạdlson đfgxzódixo Yếneiln Minh Tu, đfgxzãnyow đfgxzếneiln nưnncbqksgc nàftdvy, tạdlsoi sao cậbpsuu vẫdmden khôpxoong chịsjbzu đfgxznyowpxooi yêtwfsn, cậbpsuu códixo biếneilt ngàftdvy nàftdvo tôpxooi cũkbmmng…”

Giódixo lạdlsonh thốdmdec qua, Chu Tưnncbmsrang rédtvut run cầxesam cậbpsup, tiếneilng bưnncbqksgc châfckzn giẫdmdem trêtwfsn tuyếneilt vang lêtwfsn sàftdvn sạdlsot, ngay sau đfgxzódixo, hắgzotn đfgxzưnncbklnjc cuốdmden vàftdvo mộkxmat vòaolsng tay ấzkupm áftdvp. Yếneiln Minh Tu cởoqzii áftdvo khoáftdvc bọakxqc quanh mìneilnh hắgzotn, từkfcung âfckzm thanh lẫdmden trong tiếneilng nứuunic nởoqzinncbqksgt qua tai hắgzotn, “Anh Tưnncbmsrang, anh Tưnncbmsrang, chúpfdlng ta bắgzott đfgxzxesau lạdlsoi nhédtvu, quêtwfsn hếneilt nhữipjhng chuyệneiln trưnncbqksgc đfgxzâfckzy, chúpfdlng ta bắgzott đfgxzxesau lạdlsoi nhédtvu.”

Chu Tưnncbmsrang cũkbmmng rấzkupt kháftdvt khao đfgxzưnncbklnjc làftdvm lạdlsoi từkfcu đfgxzxesau. Thờmsrai gian họakxq biếneilt nhau khôpxoong thểnyowfohnnh làftdvnncbơtyyhi đfgxztwfsp, nhưnncbng cũkbmmng đfgxzajlx đfgxznyow hắgzotn nhớqksgnyowi suốdmdet đfgxzmsrai, bâfckzy giờmsra nghĩmoem lạdlsoi, từkfcung hồzkupi ứuunic đfgxzkxmau khiếneiln tráftdvi tim hắgzotn mãnyownh liệneilt đfgxzbpsup dồzkupn.

Chu Tưnncbmsrang khàftdvn khàftdvn hỏxzlsi, “Minh Tu, chúpfdlng ta códixo thểnyowftdvi lâfckzu khôpxoong?”

“Códixo thểnyow, anh Tưnncbmsrang àftdv, anh sốdmdeng hai cuộkxmac đfgxzmsrai rồzkupi, cảfgqo hai lầxesan anh đfgxzkxmau đfgxzếneiln bêtwfsn em, đfgxzódixo chífohnnh làftdv sốdmde mệneilnh củajlxa anh, cũkbmmng làftdv sốdmde mệneilnh củajlxa em, chúpfdlng ta nhấzkupt đfgxzsjbznh sẽdeykftdvi lâfckzu.”

Chu Tưnncbmsrang nghẹtwfsn ngàftdvo nódixoi, “Códixooqzi, bằglufng khôpxoong tạdlsoi sao thếneil giớqksgi lớqksgn nhưnncb vậbpsuy màftdv vừkfcua tỉpxoonh lạdlsoi tôpxooi đfgxzãnyow gặrsllp Tháftdvi Uy, ngàftdvy đfgxzxesau tiêtwfsn đfgxzi làftdvm tôpxooi đfgxzãnyow gặrsllp lạdlsoi cậbpsuu? Cậbpsuu nódixoi xem, cáftdvi thứuuni gọakxqi làftdv duyêtwfsn phậbpsun ấzkupy màftdv, rốdmdet cuộkxmac làftdv tốdmdet hay xấzkupu, tốdmdet hay xấzkupu hảfgqo?” Nódixoi hếneilt lờmsrai cuốdmdei cùbpsung, âfckzm thanh cũkbmmng rờmsrai rạdlsoc.

Chếneilt mộkxmat lầxesan, hắgzotn trởoqzitwfsn dèkxma dặrsllt vớqksgi tấzkupt cảfgqo mọakxqi chuyệneiln, vừkfcua cẩhmihn thậbpsun, vừkfcua ngậbpsup ngừkfcung, hắgzotn luôpxoon nghĩmoem, phảfgqoi làftdvm thếneilftdvo mớqksgi giữipjh đfgxzưnncbklnjc an toàftdvn? Phảfgqoi làftdvm thếneilftdvo mớqksgi đfgxzưnncbklnjc bìneilnh yêtwfsn màftdv sốdmdeng? Phảfgqoi làftdvm thếneilftdvo mớqksgi khôpxoong dẫdmdem lêtwfsn vếneilt xe đfgxzajlx? Phảfgqoi làftdvm thếneilftdvo đfgxznyow khôpxoong tuyệneilt cảfgqonh cùbpsung đfgxzưnncbmsrang? Cứuuninyowi đfgxzgzotn đfgxzo nhưnncb thếneil, hắgzotn đfgxzãnyow quêtwfsn mấzkupt con tim mìneilnh luôpxoon khao kháftdvt đfgxziềkxmau gìneil. Nếneilu vứuunit bỏxzls tấzkupt cảfgqondyhn khoăndyhn, hắgzotn cũkbmmng khôpxoong còaolsn lừkfcua dốdmdei mìneilnh đfgxzưnncbklnjc nữipjha, hắgzotn vẫdmden, vẫdmden luôpxoon hi vọakxqng đfgxzưnncbklnjc hạdlsonh phúpfdlc cùbpsung vớqksgi Yếneiln Minh Tu, đfgxzódixoftdv nguyệneiln vọakxqng lớqksgn nhấzkupt củajlxa hắgzotn trưnncbqksgc kia, đfgxzếneiln hiệneiln tạdlsoi vẫdmden chưnncba hềkxma thay đfgxzajlxi, cáftdvi nguyệneiln vọakxqng khôpxoong thàftdvnh ấzkupy chífohnnh làftdv tiếneilc nuốdmdei lớqksgn nhấzkupt trong lòaolsng hắgzotn từkfcu đfgxzódixo đfgxzếneiln giờmsra.

Yếneiln Minh Tu ôpxoom hắgzotn thậbpsut chặrsllt, hắgzotn cảfgqom nhậbpsun đfgxzưnncbklnjc nưnncbqksgc mắgzott nódixong bỏxzlsng thấzkupm ưnncbqksgt vai áftdvo hắgzotn, hun nódixong làftdvn da hắgzotn, hắgzotn khôpxoong kìneilm nổajlxi mìneilnh, khe khẽdeyk đfgxzưnncba tay ôpxoom lấzkupy Yếneiln Minh Tu. Hắgzotn vẫdmden còaolsn nhớqksg cảfgqom giáftdvc ôpxoom Yếneiln Minh Tu, luôpxoon luôpxoon khiếneiln hắgzotn đfgxzkxmang lòaolsng, luôpxoon luôpxoon khiếneiln hắgzotn bấzkupt an, khiếneiln hắgzotn chỉpxoo muốdmden ôpxoom chặrsllt hơtyyhn nữipjha, mãnyowi mãnyowi khôpxoong bao giờmsra buôpxoong tay.

“Yếneiln Minh Tu, anh đfgxzâfckzy cưnncbklnjc vớqksgi cậbpsuu lầxesan nàftdvy, nếneilu lạdlsoi thua nữipjha, vậbpsuy thìneil… Vậbpsuy thìneil đfgxzódixokbmmng làftdv mệneilnh củajlxa anh màftdvy, mẹtwfs kiếneilp, anh màftdvy nhậbpsun hếneilt.”

Chỉpxoo trong nháftdvy mắgzott đfgxzódixo, tráftdvi tim Yếneiln Minh Tu bịsjbz nhấzkupn chìneilm trong vôpxooftdvn cảfgqom xúpfdlc, vui mừkfcung, bi thưnncbơtyyhng, bấzkupt lựhyemc, phẫdmden uấzkupt, hạdlsonh phúpfdlc, kinh hoảfgqong, quay cuồzkupng choáftdvng váftdvng, nhữipjhng cảfgqom xúpfdlc đfgxzódixo khôpxoong ngừkfcung bàftdvnh trưnncbqksgng trong đfgxzxesau y, dưnncbmsrang nhưnncb chỉpxoo mộkxmat giâfckzy tiếneilp theo thôpxooi, chúpfdlng sẽdeyk đfgxzzkupng loạdlsot bùbpsung nổajlx. Y cảfgqom thấzkupy mìneilnh đfgxzang bưnncbqksgc trêtwfsn mộkxmat đfgxzáftdvm mâfckzy bồzkupng bềkxmanh, tiếneilp tụhyemc tiếneiln tớqksgi, códixo lẽdeyk vẫdmden sẽdeyk gặrsllp thiêtwfsn đfgxzưnncbmsrang mềkxmam mạdlsoi, nhưnncbng bấzkupt kỳndyhpfdlc nàftdvo cũkbmmng códixo thểnyow rớqksgt xuốdmdeng đfgxzsjbza ngụhyemc khôpxoon cùbpsung. Y mạdlsonh mẽdeyk, mạdlsonh mẽdeyk ôpxoom chặrsllt lấzkupy Chu Tưnncbmsrang, chỉpxoo sợklnj nếneilu vôpxoo ýoqzi buôpxoong tay ra, tấzkupt cảfgqo trưnncbqksgc mắgzott y sẽdeyk chỉpxooaolsn ảfgqoo ảfgqonh.

Y chờmsra đfgxzklnji ngàftdvy nàftdvy đfgxzãnyowtyyhn ba năndyhm, y đfgxzãnyow từkfcung nghĩmoem ngàftdvy nàftdvy sẽdeyk chẳadltng bao giờmsra đfgxzếneiln, y chìneilm nổajlxi vùbpsung vẫdmdey giữipjha tuyệneilt vọakxqng vôpxoo bờmsra, gắgzotng sứuunic chốdmdeng chọakxqi chỉpxoo bằglufng mộkxmat hi vọakxqng quáftdv mong manh. Sẽdeyk khôpxoong ai biếneilt, ngàftdvy ngàftdvy đfgxztwfsn cuồzkupng nhung nhớqksg mộkxmat ngưnncbmsrai chẳadltng rõkfcu sốdmdeng chếneilt, chẳadltng rõkfcu đfgxzang ởoqzi đfgxzâfckzu, cảfgqom giáftdvc ấzkupy đfgxzau đfgxzqksgn vàftdv đfgxzáftdvng sợklnj đfgxzếneiln thếneilftdvo, nếneilu Chu Tưnncbmsrang khôpxoong sốdmdeng lạdlsoi, y cũkbmmng khôpxoong biếneilt mìneilnh sẽdeyk ra sao nữipjha.

May mắgzotn, may mắgzotn làftdvm sao, bâfckzy giờmsra y lạdlsoi đfgxzưnncbklnjc ôpxoom hắgzotn, cảfgqo hai còaolsn trẻzshl, y vẫdmden còaolsn rấzkupt nhiềkxmau thờmsrai gian đfgxznyow chữipjha làftdvnh vếneilt thưnncbơtyyhng cho hắgzotn, còaolsn rấzkupt nhiềkxmau thờmsrai gian đfgxznyow bồzkupi đfgxzgzotp lạdlsoi niềkxmam tin vàftdvneilnh cảfgqom củajlxa hắgzotn, còaolsn rấzkupt nhiềkxmau thờmsrai gian đfgxznyow trởoqzi lạdlsoi ngàftdvy xưnncba.

Cảfgqo đfgxzmsrai nàftdvy, y sẽdeyk khôpxoong bao giờmsra buôpxoong tay.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.