Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 105 :

    trước sau   

Yếttivn Minh Tu run rẩrfruy nójerpi, “Anh, chắrojfc anh cũqrjfng tòkjwtkjwt muốknfvn biếttivt Tịaunych Khôincrng đhnaicdhmi sưjdeljerpi gìsscw vớwwfui em phảdnpii khôincrng? Bâfkwmy giờkjwt đhnaiárrrfp árrrfn ởfgib ngay trưjdelwwfuc mắrojft anh đhnaiójerp, bởfgibi vìsscw Chu Tưjdelkjwtng vẫcdhmn còkjwtn sốknfvng.”

Yếttivn Minh Tựfkwm kinh hãaunyi nhìsscwn Chu Tưjdelkjwtng. Anh cũqrjfng hiểuanyu lýtgws do đhnaisizea em mìsscwnh chấywevp nhấywevt vớwwfui ngưjdelkjwti nàrrrfy chắrojfc chắrojfn làrrrf bởfgibi ‘Chu Tưjdelkjwtng’, tuy miệbsbkng nójerpi sau nàrrrfy Yếttivn Minh Tu sẽtglz hốknfvi hậvncen, nhưjdelng kỳxlel thậvncet anh cũqrjfng hiểuanyu, từrojf đhnaiójerp đhnaiếttivn giờkjwt Yếttivn Minh Tu vẫcdhmn chưjdela thểuany thoárrrft khỏwehvi árrrfm ảdnpinh vềugxn Chu Tưjdelkjwtng, nhưjdelng cójerp chếttivt anh cũqrjfng khôincrng ngờkjwt sựfkwm việbsbkc lạcdhmi ly kỳxlel đhnaiếttivn thếttiv.

rflcrrrfng ngưjdelkjwti nàrrrfy khôincrng phảdnpii Chu Tưjdelkjwtng, anh đhnaiãauny xem ảdnpinh chụifmjp Chu Tưjdelkjwtng… Khôincrng phảdnpii, quan trọvnceng hơspven làrrrf Chu Tưjdelkjwtng đhnaiãauny chếttivt!

Nhưjdelng nếttivu vậvncey, bâfkwmy giờkjwt em trai anh lạcdhmi nójerpi “Còkjwtn sốknfvng” làrrrf sao?

“Màrrrfy, màrrrfy nójerpi lạcdhmi cho rõrflc, rốknfvt cuộyzqac màrrrfy đhnaiang nójerpi cárrrfi gìsscw?”

Chu Tưjdelkjwtng biếttivt lờkjwti đhnaiãauny ra miệbsbkng khôincrng thểuanytglzt vềugxn, nêzgsln chỉfdfx đhnaiàrrrfnh an phậvncen cútglzi đhnaieiddu xuốknfvng. Thôincri đhnaiưjdelltidc rồywevi, bípxmo mậvncet hắrojfn vẫcdhmn đhnaiaunynh mang theo xuốknfvng dưjdelwwfui mồywev lạcdhmi càrrrfng ngàrrrfy càrrrfng nhiềugxnu ngưjdelkjwti biếttivt, giờkjwt hắrojfn chỉfdfx thấywevy bấywevt lựfkwmc vôincrjtajng.


Yếttivn Minh Tu nhìsscwn sang Chu Tưjdelkjwtng, khàrrrfn khàrrrfn nójerpi, “Anh, chắrojfc anh khôincrng tin em, nhưjdelng anh phảdnpii tin sưjdel phụifmj anh chứsize. Đqrjfútglzng làrrrf Chu Tưjdelkjwtng đhnaiãauny gặugxnp nạcdhmn, thi thểuany kia cũqrjfng đhnaiútglzng làrrrf củpquea hắrojfn, nhưjdelng hắrojfn đhnaiãauny tỉfdfxnh lạcdhmi trong thâfkwmn thểuany mộyzqat ngưjdelkjwti khárrrfc, mộyzqat ngưjdelkjwti trùjtajng têzgsln trùjtajng họvnce, hơspven nữcmkca còkjwtn gặugxnp nạcdhmn trùjtajng ngàrrrfy vớwwfui hắrojfn! Hắrojfn đhnaiãauny tỉfdfxnh lạcdhmi, ngưjdelkjwti bâfkwmy giờkjwt đhnaisizeng trưjdelwwfuc mặugxnt anh chípxmonh làrrrf hắrojfn.”

Yếttivn Minh Tựfkwmjtaji lạcdhmi mấywevy bưjdelwwfuc, hípxmot mộyzqat hơspvei khípxmo lạcdhmnh, khôincrng dárrrfm tin nhìsscwn Chu Tưjdelkjwtng, run rẩrfruy hỏwehvi, “Sao màrrrfy dárrrfm chắrojfc nhưjdel thếttiv? Trêzgsln đhnaikjwti cójerp bao nhiêzgslu đhnaiiềugxnu trùjtajng hợltidp? Ngộyzqa nhỡkklr cậvnceu ta lừrojfa gạcdhmt màrrrfy thìsscw sao? Ngộyzqa nhỡkklr cậvnceu ta…” Yếttivn Minh Tựfkwm khôincrng nójerpi thêzgslm gìsscw nữcmkca, anh biếttivt đhnaiójerprrrf đhnaiiềugxnu khôincrng thểuany xảdnpiy ra. Nếttivu chuyệbsbkn làrrrf thậvncet, vậvncey thìsscwjtaj thếttivrrrfo cũqrjfng vẫcdhmn làrrrf thậvncet, tuy Yếttivn Minh Tu mêzgsl muộyzqai vìsscwsscwnh yêzgslu, nhưjdelng y sẽtglz khôincrng ngu xuẩrfrun đhnaiếttivn mứsizec bịauny mắrojfc lừrojfa, hơspven nữcmkca, anh vẫcdhmn còkjwtn nhớwwfu, lútglzc ấywevy sưjdel phụifmjqrjfng đhnaiãaunyjerpi mấywevy lờkjwti rấywevt mơspve hồywev, árrrfnh mắrojft ngàrrrfi nhìsscwn Chu Tưjdelkjwtng cũqrjfng rấywevt kỳxlel lạcdhm, bâfkwmy giờkjwt ngẫcdhmm lạcdhmi, nhữcmkcng lờkjwti đhnaiójerp quảdnpi thựfkwmc cójerp liêzgsln quan đhnaiếttivn chuyệbsbkn lầeiddn nàrrrfy.

Yếttivn Minh Tựfkwm ngồywevi xuốknfvng. Ngưjdelkjwti bìsscwnh thưjdelkjwtng chỉfdfx nghe cũqrjfng chẳywevng thểuany tin, huốknfvng chi còkjwtn tậvncen mắrojft chứsizeng kiếttivn.

Khôincrng phảdnpii anh chưjdela nghĩftvu đhnaiếttivn trưjdelkjwtng hợltidp Yếttivn Minh Tu lừrojfa anh, bởfgibi vìsscw anh đhnaiãauny từrojfng thuậvncen miệbsbkng nójerpi vớwwfui thằxwjsng em ưjdelơspveng bưjdelwwfung rằxwjsng nếttivu Chu Tưjdelkjwtng sốknfvng lạcdhmi, anh sẽtglz chútglzc phútglzc cho cảdnpi hai đhnaisizea. Cójerp lẽtglz Yếttivn Minh Tu muốknfvn vưjdelltidt qua cửjdela ảdnpii anh trấywevn giữcmkc, nêzgsln mớwwfui biêzgsln soạcdhmn lờkjwti nójerpi dốknfvi nàrrrfy đhnaiuany lừrojfa anh.

Nhưjdelng còkjwtn sưjdel phụifmj? Liệbsbku anh cójerpzgsln hỏwehvi sưjdel phụifmj mộyzqat tiếttivng? Sưjdel phụifmj nhấywevt đhnaiaunynh sẽtglz khôincrng gạcdhmt anh.

Yếttivn Minh Tựfkwm muốknfvn gọvncei đhnaiiệbsbkn hỏwehvi, nhưjdelng thựfkwmc ra trong lòkjwtng anh đhnaiãauny tin rồywevi.

Anh khôincrng nghĩftvu Yếttivn Minh Tu sẽtglz lấywevy chuyệbsbkn nàrrrfy ra lừrojfa anh, trêzgsln thựfkwmc tếttiv, đhnaiuany éjmxsp Chu Tưjdelkjwtng tựfkwmjtaji bưjdelwwfuc, anh đhnaiãaunyjerpi sẽtglzjerp mộyzqat ngàrrrfy Yếttivn Minh Tu quêzgsln hắrojfn giốknfvng nhưjdel quêzgsln Chu Tưjdelkjwtng kia, nhưjdelng ba năxwjsm qua anh đhnaiãauny tậvncen mắrojft chứsizeng kiếttivn cárrrfch Yếttivn Minh Tu sốknfvng, anh biếttivt Yếttivn Minh Tu chưjdela bao giờkjwt quêzgsln Chu Tưjdelkjwtng, thậvncem chípxmo Yếttivn Minh Tu ởfgibzgsln Chu Tưjdelkjwtng nàrrrfy cũqrjfng chỉfdfxsscw Chu Tưjdelkjwtng đhnaiójerp. Yếttivn Minh Tu khôincrng thểuany bịauny lừrojfa, vàrrrfqrjfng sẽtglz khôincrng dùjtajng chuyệbsbkn nhưjdel vậvncey đhnaiuany lừrojfa anh. Ngưjdelkjwti nàrrrfy, thậvncet sựfkwm chípxmonh làrrrf Chu Tưjdelkjwtng.

Nghĩftvu đhnaiếttivn đhnaiâfkwmy, Yếttivn Minh Tựfkwm khôincrng thểuany khôincrng ngẩrfrung lêzgsln nhìsscwn Chu Tưjdelkjwtng, tấywevt cảdnpi nhữcmkcng chuyệbsbkn nàrrrfy quảdnpi thựfkwmc quárrrf kỳxlel lạcdhm.

Yếttivn Minh Tu khàrrrfn khàrrrfn nójerpi, “Anh, anh sẽtglz giútglzp em chứsize? Anh đhnaiãaunyjerpi rồywevi màrrrf, nếttivu Chu Tưjdelkjwtng còkjwtn sốknfvng trởfgib vềugxn, anh sẽtglz đhnaisizeng vềugxn phípxmoa em.”

Vẻxmhs mặugxnt Yếttivn Minh Tựfkwm cựfkwmc kỳxlel khójerp coi, “Mẹjerp kiếttivp, làrrrfm sao anh biếttivt cậvnceu ta sốknfvng lạcdhmi đhnaiưjdelltidc!”

Chu Tưjdelkjwtng nghiêzgslm mặugxnt nójerpi, “Chuyệbsbkn nàrrrfy, ra khỏwehvi căxwjsn phòkjwtng nàrrrfy, mong anh đhnairojfng nójerpi vớwwfui bấywevt kỳxlel ai, nhấywevt làrrrf mẹjerp củpquea tôincri. Nếttivu anh dùjtajng chuyệbsbkn nàrrrfy uy hiếttivp tôincri, tôincri sẽtglz liềugxnu mạcdhmng vớwwfui anh.”

Yếttivn Minh Tựfkwm hừrojf lạcdhmnh, “Cậvnceu xem phim nhiềugxnu quárrrf rồywevi đhnaiywevy.” Anh nhanh chójerpng lấywevy lạcdhmi bìsscwnh tĩftvunh, “Tôincri phảdnpii suy nghĩftvu lạcdhmi đhnaiãauny, tin tứsizec nàrrrfy tạcdhmm thờkjwti chưjdela tiêzgslu hójerpa đhnaiưjdelltidc. Hai ngưjdelkjwti cứsizejerpi chuyệbsbkn đhnaii, nhưjdelng đhnairojfng lâfkwmu quárrrf, tôincri xuốknfvng dưjdelwwfui chờkjwt.”

jerpi xong, Yếttivn Minh Tựfkwm đhnairfruy cửjdela bỏwehv đhnaii.


rrrfnh cửjdela mớwwfui vừrojfa đhnaiójerpng lạcdhmi, Yếttivn Minh Tu đhnaiãaunyywevn Chu Tưjdelkjwtng lêzgsln tưjdelkjwtng, mạcdhmnh mẽtglzincrn môincri hắrojfn.

Đqrjfôincri môincri mềugxnm mạcdhmi nójerpng hầeiddm hậvncep árrrfp lêzgsln môincri hắrojfn tràrrrfn ngậvncep hưjdelơspveng vịauny quen thuộyzqac củpquea Yếttivn Minh Tu, Chu Tưjdelkjwtng héjmxs miệbsbkng, mặugxnc cho đhnaieiddu lưjdelkklri ưjdelwwfut árrrft xâfkwmm chiếttivm khoang miệbsbkng hắrojfn, càrrrfn quéjmxst từrojfng ngójerpc ngárrrfch. Yếttivn Minh Tu giốknfvng nhưjdel đhnaiang dùjtajng hếttivt sứsizec bìsscwnh sinh đhnaiuanyincrn hắrojfn, khao khárrrft muốknfvn nuốknfvt chửjdelng lấywevy hắrojfn.

Yếttivn Minh Tu làrrrfm tấywevt cảdnpi nhữcmkcng đhnaiiềugxnu y muốknfvn làrrrfm trong nhữcmkcng ngàrrrfy khôincrng đhnaiưjdelltidc gặugxnp Chu Tưjdelkjwtng, y hôincrn, y vuốknfvt ve Chu Tưjdelkjwtng, y muốknfvn dùjtajng nhữcmkcng tiếttivp xútglzc thâfkwmn thểuany khăxwjsng khípxmot nhấywevt, đhnaiuany chứsizeng minh ngưjdelkjwti nàrrrfy thuộyzqac vềugxn y.

Khôincrng ai cójerp thểuanyjdelwwfup hắrojfn khỏwehvi y.

Chu Tưjdelkjwtng đhnaièsscw lạcdhmi vai Yếttivn Minh Tu, chậvncem rãaunyi đhnairfruy y ra, “Đqrjfưjdelltidc rồywevi, tôincri đhnaiếttivn khôincrng phảdnpii đhnaiuanyrrrfm chuyệbsbkn nàrrrfy.”

Yếttivn Minh Tu nâfkwmng cằxwjsm Chu Tưjdelkjwtng lêzgsln, nhìsscwn khuôincrn mặugxnt hắrojfn tárrrfi nhợltidt, y ngầeiddm cójerp linh cảdnpim xấywevu, “Sao thếttiv? Anh cảdnpi em làrrrfm khójerp anh àrrrf?”

Chu Tưjdelkjwtng quay mặugxnt sang bêzgsln, lắrojfc đhnaieiddu, hắrojfn sắrojfp khôincrng thởfgib nổfkwmi, rõrflcrrrfng hắrojfn đhnaiãauny ra quyếttivt đhnaiaunynh, nhưjdelng đhnaiếttivn cuốknfvi cùjtajng lạcdhmi khôincrng thểuany mởfgib miệbsbkng thốknfvt lêzgsln.

“Anh Tưjdelkjwtng, sao thếttiv? Anh đhnairojfng lo chuyệbsbkn ba mẹjerp em, sớwwfum muộyzqan gìsscw họvnceqrjfng phảdnpii nhưjdelltidng bộyzqa thôincri. Anh cứsize tin ởfgib em, chútglzng ta sẽtglz đhnaiưjdelkjwtng hoàrrrfng đhnaiưjdelltidc ởfgibzgsln nhau.”

Chu Tưjdelkjwtng chỉfdfx chiếttivc khay hắrojfn bưjdelng lêzgsln, “Cậvnceu ăxwjsn chútglzt gìsscw đhnaiãauny, mẹjerp cậvnceu làrrrfm cho đhnaiywevy.”

“Em khôincrng ăxwjsn.”

Chu Tưjdelkjwtng nhípxmou màrrrfy, “Cậvnceu nhịaunyn đhnaiójerpi bao lâfkwmu rồywevi?”

“Khôincrng biếttivt, anh đhnairojfng lo, em tựfkwm giấywevu đhnaiưjdelltidc mộyzqat ípxmot đhnaiywev ăxwjsn, khôincrng chếttivt đhnaiójerpi đhnaiâfkwmu, chờkjwt mẹjerp em mềugxnm lòkjwtng, bàrrrf sẽtglz khuyêzgsln nhủpque ba em.”

Chu Tưjdelkjwtng kéjmxso y ngồywevi xuốknfvng, nhịaunyn khôincrng đhnaiưjdelltidc sờkjwt sờkjwt khuôincrn mặugxnt gầeiddy yếttivu củpquea y.


Yếttivn Minh Tu hípxmop mắrojft cưjdelkjwti, “Anh Tưjdelkjwtng, anh cójerpjerpt xa khôincrng?”

“Ăknfvn đhnaii đhnaiãauny.” Chu Tưjdelkjwtng bưjdelng bárrrft chárrrfo lêzgsln, “Ăknfvn đhnaii.”

Yếttivn Minh Tu cau màrrrfy nhìsscwn nhìsscwn, dưjdelwwfui sựfkwm đhnaiknfvc thútglzc củpquea Chu Tưjdelkjwtng, cuốknfvi cùjtajng y cũqrjfng chịaunyu ăxwjsn chárrrfo.

Chu Tưjdelkjwtng khôincrng chớwwfup mắrojft, im lặugxnng nhìsscwn Yếttivn Minh Tu, mãaunyi tớwwfui khi y ăxwjsn xong.

Hắrojfn nhậvncen ra đhnaiưjdelltidc, Yếttivn Minh Tu đhnaiãauny nhịaunyn đhnaiójerpi vàrrrfi ngàrrrfy, tuy rấywevt cốknfv gắrojfng kiềugxnm chếttiv, nhưjdelng y vẫcdhmn ăxwjsn cựfkwmc kỳxlel nhanh, ăxwjsn xong, y lấywevy khăxwjsn giấywevy lau miệbsbkng, ngưjdelltidng ngùjtajng nhìsscwn Chu Tưjdelkjwtng. Dùjtaj gầeiddy yếttivu vàrrrf tiềugxnu tụifmjy đhnaii nhiềugxnu, nhưjdelng cárrrfi nhìsscwn củpquea y vẫcdhmn vôincrrrrfn quyếttivn rũqrjf, Chu Tưjdelkjwtng khôincrng khỏwehvi giậvncet mìsscwnh sửjdelng sốknfvt.

Yếttivn Minh Tu kéjmxso tay hắrojfn, dịaunyu dàrrrfng cưjdelkjwti, “Anh Tưjdelkjwtng, mấywevy tuầeiddn nay em nhớwwfu anh muốknfvn chếttivt, chắrojfc anh cójerp gọvncei cho em phảdnpii khôincrng? Márrrfy típxmonh vàrrrf đhnaiiệbsbkn thoạcdhmi củpquea em bịauny tịaunych thu mấywevt rồywevi.”

Chu Tưjdelkjwtng gậvncet đhnaieiddu, “Tôincri còkjwtn gọvncei cho Khưjdelơspveng Hoàrrrfn.”

“Chắrojfc chắrojfn Khưjdelơspveng Hoàrrrfn khôincrng dárrrfm nójerpi gìsscw đhnaiâfkwmu. Anh gọvncei cho anh em hay làrrrf anh em gọvncei cho anh thếttiv?”

“Anh cậvnceu gọvncei cho tôincri.”

“Anh ấywevy nójerpi gìsscw vớwwfui anh?”

“Chắrojfc cậvnceu cũqrjfng đhnairrrfn đhnaiưjdelltidc chứsize?”

“Ừzsgi, thựfkwmc ra anh ấywevy còkjwtn hiểuanyu em hơspven ba mẹjerp nhiềugxnu, nhấywevt đhnaiaunynh anh ấywevy sẽtglz giútglzp chútglzng ta. Anh Tưjdelkjwtng, anh cứsizezgsln tâfkwmm, ba em ngang ngưjdelltidc thôincr lỗftvu, nhưjdelng khôincrng chịaunyu nổfkwmi mẹjerp em vàrrrf anh em cùjtajng thuyếttivt phụifmjc đhnaiâfkwmu, rồywevi ôincrng sẽtglz phảdnpii nhưjdelltidng bộyzqa thôincri. Chờkjwt sang năxwjsm em sẽtglz đhnaiưjdela anh vềugxn nhàrrrf em cùjtajng đhnaiójerpn giao thừrojfa.” Yếttivn Minh Tu nhe răxwjsng cưjdelkjwti, đhnaiôincri mắrojft ngậvncep tràrrrfn vui sưjdelwwfung, nhưjdel thểuany đhnaiang đhnaiưjdelltidc chứsizeng kiếttivn tưjdelơspveng lai ao ưjdelwwfuc đhnaiãaunyfkwmu.

Chu Tưjdelkjwtng mấywevp márrrfy môincri, cuốknfvi cùjtajng lạcdhmi rũqrjf mắrojft, khôincrng nójerpi gìsscw.


“Anh Tưjdelkjwtng?” Khôincrng thấywevy hắrojfn đhnaiárrrfp lờkjwti, Yếttivn Minh Tu đhnaiyzqat nhiêzgsln hoảdnping hốknfvt, “Anh Tưjdelkjwtng, em đhnaiãaunyrrrfm đhnaiếttivn bưjdelwwfuc nàrrrfy rồywevi, chẳywevng lẽtglz anh vẫcdhmn khôincrng chịaunyu tin em? Em đhnaiãauny khôincrng còkjwtn đhnaiưjdelkjwtng lùjtaji nữcmkca.”

Chu Tưjdelkjwtng khàrrrfn khàrrrfn nójerpi, “Cójerp ngưjdelkjwti đhnaiếttivn tìsscwm Trầeiddn Anh.”

Yếttivn Minh Tu giậvncet mìsscwnh.

“Chuyệbsbkn củpquea chútglzng ta, bàrrrfqrjfng biếttivt rồywevi, bàrrrf bắrojft tôincri trảdnpi lạcdhmi tiềugxnn vàrrrf nhàrrrf cho cậvnceu, hôincrm nay tôincri đhnaiếttivn gặugxnp cậvnceu chủpque yếttivu vìsscw chuyệbsbkn nàrrrfy…”

“Khôincrng đhnaiưjdelltidc!” Yếttivn Minh Tu lạcdhmnh lùjtajng nójerpi, “Thếttivrrrfy làrrrf sao?”

Chu Tưjdelkjwtng ngẩrfrung đhnaieiddu, đhnaiôincri mắrojft hắrojfn trốknfvng rỗftvung, “Minh Tu, tôincri biếttivt trong mắrojft cậvnceu tôincri vôincrtgws thếttivrrrfo, tạcdhmi sao tôincri lạcdhmi quan tâfkwmm đhnaiếttivn mộyzqat ngưjdelkjwti còkjwtn chẳywevng phảdnpii mẹjerp ruộyzqat tôincri? Nhưjdelng tôincri đhnaiãauny coi bàrrrfywevy làrrrf mẹjerpsscwnh rồywevi, cậvnceu khôincrng biếttivt hai mưjdelơspvei mấywevy năxwjsm khôincrng cójerp mẹjerpincri đhnaiãauny trảdnpii qua thếttivrrrfo, cảdnpim giárrrfc củpquea tôincri ra sao. Từrojf khi ngưjdelkjwti nhàrrrf cậvnceu đhnaiếttivn gặugxnp bàrrrfywevy, mấywevy ngàrrrfy liềugxnn bàrrrfywevy mấywevt ăxwjsn mấywevt ngủpque, nếttivu cứsize tiếttivp tụifmjc thếttivrrrfy, tôincri khôincrng biếttivt ngưjdelkjwti nhàrrrf cậvnceu còkjwtn đhnaiaunynh làrrrfm nhữcmkcng gìsscw, màrrrfjtajjerprrrfm gìsscw, tôincri cũqrjfng khôincrng thểuanyrrrfnh várrrfc đhnaiưjdelltidc hậvnceu quảdnpi nữcmkca.”

“Em sẽtglz bảdnpio vệbsbk anh, em sẽtglz bảdnpio vệbsbkrrrfywevy, em sẽtglz khôincrng đhnaiuany…”

“Minh Tu.” Chu Tưjdelkjwtng ngắrojft lờkjwti y, “Bâfkwmy giờkjwt ngay cảdnpijdelwwfuc châfkwmn ra khỏwehvi cửjdela, cậvnceu cũqrjfng khôincrng làrrrfm đhnaiưjdelltidc.”

Đqrjfôincri mắrojft Yếttivn Minh Tu tràrrrfn trềugxn đhnaiau đhnaiwwfun.

Chu Tưjdelkjwtng cảdnpim giárrrfc trárrrfi tim mìsscwnh cũqrjfng bịauny khoéjmxst ra rồywevi, hắrojfn tiếttivp tụifmjc márrrfy mójerpc nójerpi nhữcmkcng lờkjwti đhnaiãauny chuẩrfrun bịauny từrojffkwmu, “Chútglzng ta cứsize nhưjdel vậvncey đhnaii, đhnaiưjdelltidc khôincrng? Tôincri khôincrng hậvncen cậvnceu, chuyệbsbkn trưjdelwwfuc đhnaiâfkwmy cũqrjfng xójerpa bỏwehv hếttivt đhnaii. Thựfkwmc ra tôincri vàrrrf cậvnceu vốknfvn khôincrng cójerp duyêzgsln, nếttivu cójerp thìsscw đhnaiãauny chẳywevng đhnaiếttivn nỗftvui vưjdelwwfung mắrojfc hai kiếttivp màrrrf kếttivt quảdnpi vẫcdhmn vậvncey. Ngay từrojf đhnaieiddu chútglzng ta đhnaiãauny khôincrng thuộyzqac cùjtajng mộyzqat thếttiv giớwwfui, nếttivu cậvnceu nójerpi trưjdelwwfuc cho tôincri biếttivt cậvnceu làrrrf ngưjdelkjwti nhàrrrf họvnce Yếttivn thìsscwincri cójerp mấywevy lárrrf gan cũqrjfng chẳywevng dárrrfm đhnaiifmjng vàrrrfo cậvnceu. Chútglzng ta cứsize tiếttivp tụifmjc thếttivrrrfy cũqrjfng chỉfdfxrrrfm khổfkwm nhau thôincri. Chi bằxwjsng cứsize nhưjdel vậvncey đhnaii, dừrojfng ởfgib đhnaiâfkwmy thôincri.”

Yếttivn Minh Tu trừrojfng lớwwfun đhnaiôincri mắrojft đhnaiwehv ngầeiddu, y nhìsscwn Chu Tưjdelkjwtng, khôincrng nójerpi gìsscw cảdnpi, chỉfdfx cắrojfn chặugxnt môincri, kẽtglzxwjsng còkjwtn nếttivm đhnaiưjdelltidc vịaunyrrrfu.

Mọvncei chuyệbsbkn khôincrng giốknfvng nhữcmkcng gìsscw y đhnaiãauny nghĩftvu, hoàrrrfn toàrrrfn khárrrfc hẳywevn nhữcmkcng gìsscw y đhnaiãauny nghĩftvu. Tạcdhmi sao y khổfkwm sởfgib gắrojfng gưjdelltidng đhnaiếttivn tậvncen hôincrm nay màrrrf Chu Tưjdelkjwtng vẫcdhmn khôincrng chịaunyu mởfgibkjwtng vớwwfui y? Y làrrrfm nhiềugxnu nhưjdel thếttiv, chẳywevng lẽtglz tấywevt cảdnpi vẫcdhmn chẳywevng đhnaiárrrfng làrrrfsscw trong mắrojft Chu Tưjdelkjwtng? Y vắrojft cạcdhmn tâfkwmm tưjdel chỉfdfxsscw muốknfvn Chu Tưjdelkjwtng tin tưjdelfgibng vàrrrfo y, y khôincrng tin rằxwjsng Chu Tưjdelkjwtng khôincrng hiểuanyu, nhưjdelng tạcdhmi sao… Tạcdhmi sao hắrojfn lạcdhmi muốknfvn dừrojfng ởfgib đhnaiâfkwmy? Dựfkwma vàrrrfo đhnaiâfkwmu? Nếttivu Yếttivn Minh Tu y đhnaiãauny muốknfvn mộyzqat thứsize, nhấywevt đhnaiaunynh khôincrng cójerp chuyệbsbkn “Dừrojfng ởfgib đhnaiâfkwmy”!

Chu Tưjdelkjwtng khôincrng biếttivt mìsscwnh làrrrfm đhnaiútglzng hay sai, nhưjdelng hắrojfn cảdnpim thấywevy nhưjdel vậvncey làrrrf tốknfvt cho tấywevt cảdnpi mọvncei ngưjdelkjwti. Yếttivn Minh Tu làrrrfm hắrojfn dao đhnaiyzqang, song hắrojfn phảdnpii kiêzgsln trìsscw vớwwfui quyếttivt đhnaiaunynh ban đhnaieiddu, hắrojfn khôincrng thểuany đhnaiuanysscwnh bịaunyzgsl hoặugxnc, nếttivu quay lạcdhmi mấywevy thárrrfng trưjdelwwfuc, cójerp lẽtglz hắrojfn sẽtglztgws trípxmospven lútglzc nàrrrfy nhiềugxnu.


Trárrrfi tim hắrojfn chưjdela bao giờkjwt rốknfvi loạcdhmn nhưjdel thếttiv, hắrojfn đhnaiãauny khôincrng còkjwtn phárrrfn đhnairrrfn đhnaiưjdelltidc gìsscw, nójerpi hắrojfn đhnaiưjdela ra quyếttivt đhnaiaunynh, chẳywevng bằxwjsng nójerpi hắrojfn trốknfvn trárrrfnh phảdnpii đhnaiưjdela ra quyếttivt đhnaiaunynh, nhưjdelng ởfgib trong mắrojft Yếttivn Minh Tu, hàrrrfnh vi củpquea hắrojfn lạcdhmi biếttivn thàrrrfnh “Duy trìsscw phárrrfn quyếttivt”. Mấywevy thárrrfng qua y cốknfv gắrojfng hếttivt mìsscwnh màrrrf vẫcdhmn chẳywevng cójerpsscw thay đhnaifkwmi, y khôincrng thểuany chấywevp nhậvncen nhữcmkcng lờkjwti nàrrrfy, càrrrfng khôincrng thểuany chấywevp nhậvncen Chu Tưjdelkjwtng đhnaiưjdela ra quyếttivt đhnaiaunynh đhnaiójerp, ngay tạcdhmi thờkjwti đhnaiiểuanym y liềugxnu mạcdhmng bảdnpio vệbsbkjdelơspveng lai củpquea cảdnpi hai, Chu Tưjdelkjwtng lạcdhmi muốknfvn bỏwehv cuộyzqac, thậvncet mỉfdfxa mai làrrrfm sao chứsize.

Chu Tưjdelkjwtng nhìsscwn Yếttivn Minh Tu, nhìsscwn đhnaiôincri mắrojft đhnaiwehv ngầeiddu vàrrrf khuôincrn mặugxnt vặugxnn vẹjerpo củpquea y, Yếttivn Minh Tu khôincrng mởfgib miệbsbkng, hắrojfn cũqrjfng chẳywevng biếttivt nójerpi gìsscw thêzgslm, hắrojfn ôincrm lấywevy đhnaieiddu, đhnaieiddu hắrojfn đhnaiau nhưjdel muốknfvn nứsizet ra.

Yếttivn Minh Tu khôincrng kípxmoch đhnaiyzqang, ngưjdelltidc lạcdhmi còkjwtn bìsscwnh tĩftvunh đhnaiếttivn lạcdhm kỳxlel, y hỏwehvi Chu Tưjdelkjwtng, “Anh Tưjdelkjwtng, anh nójerpi thậvncet đhnaiywevy chứsize?”

Thâfkwmn thểuany Chu Tưjdelkjwtng khôincrng nhútglzc nhípxmoch, hắrojfn chỉfdfx khẽtglz gậvncet đhnaieiddu.

Đqrjfôincri mắrojft Yếttivn Minh Tu đhnaiwehv hoe, khuôincrn mặugxnt y nhìsscwn khôincrng ra cảdnpim xútglzc, “4-5 ngàrrrfy em chưjdela ăxwjsn cơspvem, chỉfdfxjerp anh em trộyzqam đhnaiưjdela vàrrrfo mấywevy mẩrfruu bárrrfnh mìsscw. Em khôincrng phảdnpii đhnaizgsln mớwwfui làrrrfm nhưjdel vậvncey, em chỉfdfx chờkjwt đhnailtidi đhnaiếttivn khi ba mềugxnm lòkjwtng, nhấywevt đhnaiaunynh ôincrng sẽtglz nhưjdelltidng bộyzqa, dùjtajsscw em cũqrjfng làrrrf con củpquea ôincrng. Em cứsize nghĩftvu, chỉfdfx cầeiddn vưjdelltidt qua bứsizec tưjdelkjwtng cao nhấywevt nàrrrfy, mọvncei thứsize sẽtglz đhnaifkwmi khárrrfc, nhưjdelng khôincrng ngờkjwt trởfgib ngạcdhmi lớwwfun nhấywevt lạcdhmi nằxwjsm ởfgib anh.”

Chu Tưjdelkjwtng bắrojft đhnaieiddu run.

“Đqrjfuany em nójerpi cho anh biếttivt tạcdhmi sao em thípxmoch Uôincrng Vũqrjf Đqrjfôincrng nhéjmxs. Khi đhnaiójerp em mớwwfui 16 tuổfkwmi, lútglzc nhậvncen ra mìsscwnh khôincrng thípxmoch con gárrrfi màrrrf lạcdhmi cójerp cảdnpim giárrrfc vớwwfui con trai, em sợltid lắrojfm, nhưjdelng đhnaiywevng thờkjwti em cũqrjfng rấywevt phấywevn chấywevn, cuốknfvi cùjtajng em cũqrjfng biếttivt tạcdhmi sao em khôincrng giốknfvng nhữcmkcng đhnaisizea con trai khárrrfc, chỉfdfx cầeiddn đhnaiưjdelltidc nắrojfm tay con gárrrfi làrrrf vui vẻxmhs cảdnpi ngàrrrfy. Cárrrfi tuổfkwmi đhnaiójerprrrf tuổfkwmi đhnaiugxnc biệbsbkt tòkjwtkjwt chuyệbsbkn yêzgslu đhnaiưjdelơspveng, em cũqrjfng khôincrng ngoạcdhmi lệbsbk, vậvncey nêzgsln em bắrojft đhnaieiddu chútglz ýtgws đhnaiếttivn ngưjdelkjwti cùjtajng giớwwfui. Cójerp mộyzqat hôincrm tan họvncec, em đhnaii ngang qua mộyzqat rạcdhmp chiếttivu phim, màrrrfn hìsscwnh lớwwfun đhnaiugxnt bêzgsln ngoàrrrfi rạcdhmp đhnaiang chiếttivu mộyzqat đhnaioạcdhmn quảdnping cárrrfo, đhnaiójerprrrf bộyzqa phim đhnaieiddu tiêzgsln củpquea Uôincrng Vũqrjf Đqrjfôincrng khi mớwwfui vàrrrfo nghềugxn, em nghĩftvu chắrojfc anh còkjwtn ấywevn tưjdelltidng vớwwfui nójerpspven cảdnpi em, bởfgibi vìsscw anh làrrrf cascadeur trong bộyzqa phim ấywevy màrrrf.”

Chu Tưjdelkjwtng chậvncem chạcdhmp ngẩrfrung đhnaieiddu lêzgsln.

Đqrjfôincri mắrojft trốknfvng rỗftvung, Yếttivn Minh Tu nhìsscwn hắrojfn, “Lútglzc đhnaiójerp, màrrrfn hìsscwnh lớwwfun chiếttivu đhnaii chiếttivu lạcdhmi cảdnpinh quay kinh đhnaiiểuanyn nhấywevt trong bộyzqa phim kia, chípxmonh làrrrfrrrfi đhnaioạcdhmn anh ta rơspvei xuốknfvng nưjdelwwfuc sau mộyzqat hồywevi chiếttivn đhnaiywevu, gầeiddn nhưjdel ngay tứsizec khắrojfc, em đhnaiãauny bịaunyzgsl hoặugxnc, trưjdelwwfuc đhnaiâfkwmy em khôincrng chútglz ýtgws đhnaiếttivn mấywevy diễspven viêzgsln, nhưjdelng em cảdnpim thấywevy bójerpng lưjdelng kia thậvncet làrrrf đhnaijerpp, đhnaijerpp đhnaiếttivn nỗftvui thỏwehva mãaunyn hếttivt tấywevt cảdnpidnpio tưjdelfgibng trong lòkjwtng em.”

Chu Tưjdelkjwtng hárrrf miệbsbkng, khôincrng dárrrfm tin màrrrf nhìsscwn y.

Yếttivn Minh Tu nójerpi tiếttivp, “Chípxmonh sau lầeiddn đhnaiójerp, em bắrojft đhnaieiddu chútglz ýtgws đhnaiếttivn anh ta. Vềugxn sau em xuấywevt ngoạcdhmi, nưjdelwwfuc ngoàrrrfi rấywevt cởfgibi mởfgib, em cũqrjfng từrojfng buôincrng thảdnpi mộyzqat thờkjwti gian, thựfkwmc ra khi đhnaiójerp em rấywevt ípxmot khi nhớwwfu tớwwfui anh ta, nhưjdelng khôincrng ngờkjwt lạcdhmi cójerp mộyzqat ngàrrrfy anh ta trởfgib thàrrrfnh bạcdhmn trai củpquea chịauny hai em. Anh cójerp hiểuanyu khôincrng, khi em nhìsscwn thấywevy mộyzqat miếttivng bárrrfnh đhnaiãaunyfgib rấywevt gầeiddn, nhưjdelng lạcdhmi khôincrng cójerprrrfch nàrrrfo đhnaiưjdela tay ra nắrojfm lấywevy, miếttivng bárrrfnh đhnaiójerp đhnaiyzqat nhiêzgsln ngon mắrojft tớwwfui khôincrng ngờkjwt, bởfgibi vìsscwzgsln trong nójerp, chấywevt chứsizea tấywevt cảdnpi nhữcmkcng ảdnpio tưjdelfgibng củpquea em.”

Yếttivn Minh Tu nójerpi xong, nưjdelwwfuc mắrojft cũqrjfng tràrrrfo ra.

“Lútglzc gặugxnp anh, em còkjwtn chưjdela đhnaieiddy 21 tuổfkwmi, ngay cảdnpisscwnh cảdnpim làrrrfrrrfi thứsizesscw em cũqrjfng khôincrng biếttivt. Em chỉfdfx biếttivt mộyzqat đhnaiiềugxnu, mộyzqat đhnaiiềugxnu màrrrf em vẫcdhmn luôincrn tựfkwm cho làrrrf đhnaiútglzng, đhnaiójerprrrf em thípxmoch Uôincrng Vũqrjf Đqrjfôincrng, vậvncey nêzgsln em phảdnpii tiếttivp tụifmjc thípxmoch nữcmkca, thípxmoch mãaunyi, bởfgibi vậvncey nêzgsln em quêzgsln mấywevt anh. Em làrrrfm sai rấywevt nhiềugxnu chuyệbsbkn, em cũqrjfng đhnaiãauny phảdnpii trảdnpi giárrrf rấywevt nhiềugxnu đhnaiiềugxnu, nhữcmkcng đhnaiiềugxnu đhnaiójerp cảdnpi đhnaikjwti em sẽtglz khôincrng bao giờkjwt quêzgsln. Nhưjdelng anh cójerp biếttivt buồywevn cưjdelkjwti nhấywevt làrrrfsscw khôincrng? Buồywevn cưjdelkjwti nhấywevt chípxmonh làrrrf em thípxmoch Uôincrng Vũqrjf Đqrjfôincrng vìsscw mộyzqat bójerpng lưjdelng, nhưjdelng bójerpng lưjdelng ấywevy lạcdhmi chẳywevng phảdnpii thuộyzqac vềugxn anh ta.”

Bấywevt giárrrfc, trưjdelwwfuc mắrojft Chu Tưjdelkjwtng cũqrjfng mờkjwt mịaunyt, khójerpe mắrojft cay xèsscw, chấywevt lỏwehvng nójerpng ấywevm cũqrjfng chầeiddm chậvncem lăxwjsn xuốknfvng khuôincrn mặugxnt hắrojfn.

Yếttivn Minh Tu nghẹjerpn ngàrrrfo nójerpi, “Chẳywevng phảdnpii làrrrf anh ta, hójerpa ra chípxmonh làrrrf anh, anh Tưjdelkjwtng àrrrf, ngưjdelkjwti em thípxmoch vẫcdhmn luôincrn làrrrf anh, nhưjdelng mãaunyi tớwwfui khi khôincrng thểuany quay đhnaieiddu lạcdhmi, em mớwwfui nhậvncen ra đhnaiưjdelltidc đhnaiiềugxnu nàrrrfy. Em làrrrfm sai quárrrf nhiềugxnu, em cũqrjfng đhnaiãauny bịaunyrrrfo ứsizeng, anh Tưjdelkjwtng àrrrf, chẳywevng lẽtglz em thậvncet sựfkwm khôincrng bao giờkjwt đhnaiưjdelltidc xárrrf tộyzqai sao?”

Chu Tưjdelkjwtng hárrrf miệbsbkng thởfgib dốknfvc, nójerpi khôincrng ra lờkjwti, nưjdelwwfuc mắrojft chảdnpiy vàrrrfo miệbsbkng hắrojfn, đhnairojfng chárrrft tớwwfui khójerpsscwnh dung, trárrrfi tim đhnaiau buốknfvt nhưjdel bịauny khoéjmxst ra khỏwehvi ***g ngựfkwmc, đhnaiau đhnaiếttivn nỗftvui hắrojfn chẳywevng còkjwtn biếttivt làrrrfm gìsscw.

Rốknfvt cuộyzqac làrrrf ai đhnaiãauny trêzgslu đhnaiùjtaja bọvncen họvnce? Rốknfvt cuộyzqac làrrrf ai đhnaiãauny an bàrrrfi vậvncen mệbsbknh cho bọvncen họvnce nhưjdel thếttivrrrfy?

Rốknfvt cuộyzqac làrrrf ai đhnaiâfkwmy?



END105.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.