Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 105 :

    trước sau   

Yếgxrwn Minh Tu run rẩtubzy nóxonri, “Anh, chắlnlxc anh cũywkwng tòscinscin muốuitgn biếgxrwt Tịkdtech Khôqdkbng đtvuhhglfi sưoivdxonri gìvhoh vớdtjbi em phảuvjxi khôqdkbng? Bâwclry giờrgtr đtvuháuitgp áuitgn ởdtjb ngay trưoivddtjbc mắlnlxt anh đtvuhóxonr, bởdtjbi vìvhoh Chu Tưoivdrgtrng vẫscinn còscinn sốuitgng.”

Yếgxrwn Minh Tựqdkb kinh hãlutni nhìvhohn Chu Tưoivdrgtrng. Anh cũywkwng hiểtyqgu lýdbza do đtvuhojpja em mìvhohnh chấbyzlp nhấbyzlt vớdtjbi ngưoivdrgtri nàcnnqy chắlnlxc chắlnlxn làcnnq bởdtjbi ‘Chu Tưoivdrgtrng’, tuy miệvyfyng nóxonri sau nàcnnqy Yếgxrwn Minh Tu sẽrdtk hốuitgi hậcdfvn, nhưoivdng kỳfcze thậcdfvt anh cũywkwng hiểtyqgu, từbxmu đtvuhóxonr đtvuhếgxrwn giờrgtr Yếgxrwn Minh Tu vẫscinn chưoivda thểtyqg thoáuitgt khỏzdhwi áuitgm ảuvjxnh vềvbsn Chu Tưoivdrgtrng, nhưoivdng cóxonr chếgxrwt anh cũywkwng khôqdkbng ngờrgtr sựqdkb việvyfyc lạhglfi ly kỳfcze đtvuhếgxrwn thếgxrw.

pzovcnnqng ngưoivdrgtri nàcnnqy khôqdkbng phảuvjxi Chu Tưoivdrgtrng, anh đtvuhãlutn xem ảuvjxnh chụtsykp Chu Tưoivdrgtrng… Khôqdkbng phảuvjxi, quan trọnkvsng hơhaoon làcnnq Chu Tưoivdrgtrng đtvuhãlutn chếgxrwt!

Nhưoivdng nếgxrwu vậcdfvy, bâwclry giờrgtr em trai anh lạhglfi nóxonri “Còscinn sốuitgng” làcnnq sao?

“Màcnnqy, màcnnqy nóxonri lạhglfi cho rõpzov, rốuitgt cuộgrgyc màcnnqy đtvuhang nóxonri cáuitgi gìvhoh?”

Chu Tưoivdrgtrng biếgxrwt lờrgtri đtvuhãlutn ra miệvyfyng khôqdkbng thểtyqgrghot vềvbsn, nêwjszn chỉqdkb đtvuhàcnnqnh an phậcdfvn cúrghoi đtvuhvhohu xuốuitgng. Thôqdkbi đtvuhưoivdkbaqc rồgrgyi, bínkvs mậcdfvt hắlnlxn vẫscinn đtvuhkdtenh mang theo xuốuitgng dưoivddtjbi mồgrgy lạhglfi càcnnqng ngàcnnqy càcnnqng nhiềvbsnu ngưoivdrgtri biếgxrwt, giờrgtr hắlnlxn chỉqdkb thấbyzly bấbyzlt lựqdkbc vôqdkbsqmmng.


Yếgxrwn Minh Tu nhìvhohn sang Chu Tưoivdrgtrng, khàcnnqn khàcnnqn nóxonri, “Anh, chắlnlxc anh khôqdkbng tin em, nhưoivdng anh phảuvjxi tin sưoivd phụtsyk anh chứojpj. Đboksúrghong làcnnq Chu Tưoivdrgtrng đtvuhãlutn gặxztmp nạhglfn, thi thểtyqg kia cũywkwng đtvuhúrghong làcnnq củrdtka hắlnlxn, nhưoivdng hắlnlxn đtvuhãlutn tỉqdkbnh lạhglfi trong thâwclrn thểtyqg mộgrgyt ngưoivdrgtri kháuitgc, mộgrgyt ngưoivdrgtri trùsqmmng têwjszn trùsqmmng họnkvs, hơhaoon nữatpja còscinn gặxztmp nạhglfn trùsqmmng ngàcnnqy vớdtjbi hắlnlxn! Hắlnlxn đtvuhãlutn tỉqdkbnh lạhglfi, ngưoivdrgtri bâwclry giờrgtr đtvuhojpjng trưoivddtjbc mặxztmt anh chínkvsnh làcnnq hắlnlxn.”

Yếgxrwn Minh Tựqdkbsqmmi lạhglfi mấbyzly bưoivddtjbc, hínkvst mộgrgyt hơhaooi khínkvs lạhglfnh, khôqdkbng dáuitgm tin nhìvhohn Chu Tưoivdrgtrng, run rẩtubzy hỏzdhwi, “Sao màcnnqy dáuitgm chắlnlxc nhưoivd thếgxrw? Trêwjszn đtvuhrgtri cóxonr bao nhiêwjszu đtvuhiềvbsnu trùsqmmng hợkbaqp? Ngộgrgy nhỡvbsn cậcdfvu ta lừbxmua gạhglft màcnnqy thìvhoh sao? Ngộgrgy nhỡvbsn cậcdfvu ta…” Yếgxrwn Minh Tựqdkb khôqdkbng nóxonri thêwjszm gìvhoh nữatpja, anh biếgxrwt đtvuhóxonrcnnq đtvuhiềvbsnu khôqdkbng thểtyqg xảuvjxy ra. Nếgxrwu chuyệvyfyn làcnnq thậcdfvt, vậcdfvy thìvhohsqmm thếgxrwcnnqo cũywkwng vẫscinn làcnnq thậcdfvt, tuy Yếgxrwn Minh Tu mêwjsz muộgrgyi vìvhohvhohnh yêwjszu, nhưoivdng y sẽrdtk khôqdkbng ngu xuẩtubzn đtvuhếgxrwn mứojpjc bịkdte mắlnlxc lừbxmua, hơhaoon nữatpja, anh vẫscinn còscinn nhớdtjb, lúrghoc ấbyzly sưoivd phụtsykywkwng đtvuhãlutnxonri mấbyzly lờrgtri rấbyzlt mơhaoo hồgrgy, áuitgnh mắlnlxt ngàcnnqi nhìvhohn Chu Tưoivdrgtrng cũywkwng rấbyzlt kỳfcze lạhglf, bâwclry giờrgtr ngẫscinm lạhglfi, nhữatpjng lờrgtri đtvuhóxonr quảuvjx thựqdkbc cóxonr liêwjszn quan đtvuhếgxrwn chuyệvyfyn lầvhohn nàcnnqy.

Yếgxrwn Minh Tựqdkb ngồgrgyi xuốuitgng. Ngưoivdrgtri bìvhohnh thưoivdrgtrng chỉqdkb nghe cũywkwng chẳvyfyng thểtyqg tin, huốuitgng chi còscinn tậcdfvn mắlnlxt chứojpjng kiếgxrwn.

Khôqdkbng phảuvjxi anh chưoivda nghĩdcjl đtvuhếgxrwn trưoivdrgtrng hợkbaqp Yếgxrwn Minh Tu lừbxmua anh, bởdtjbi vìvhoh anh đtvuhãlutn từbxmung thuậcdfvn miệvyfyng nóxonri vớdtjbi thằmiucng em ưoivdơhaoong bưoivddtjbng rằmiucng nếgxrwu Chu Tưoivdrgtrng sốuitgng lạhglfi, anh sẽrdtk chúrghoc phúrghoc cho cảuvjx hai đtvuhojpja. Cóxonr lẽrdtk Yếgxrwn Minh Tu muốuitgn vưoivdkbaqt qua cửwclra ảuvjxi anh trấbyzln giữatpj, nêwjszn mớdtjbi biêwjszn soạhglfn lờrgtri nóxonri dốuitgi nàcnnqy đtvuhtyqg lừbxmua anh.

Nhưoivdng còscinn sưoivd phụtsyk? Liệvyfyu anh cóxonrwjszn hỏzdhwi sưoivd phụtsyk mộgrgyt tiếgxrwng? Sưoivd phụtsyk nhấbyzlt đtvuhkdtenh sẽrdtk khôqdkbng gạhglft anh.

Yếgxrwn Minh Tựqdkb muốuitgn gọnkvsi đtvuhiệvyfyn hỏzdhwi, nhưoivdng thựqdkbc ra trong lòscinng anh đtvuhãlutn tin rồgrgyi.

Anh khôqdkbng nghĩdcjl Yếgxrwn Minh Tu sẽrdtk lấbyzly chuyệvyfyn nàcnnqy ra lừbxmua anh, trêwjszn thựqdkbc tếgxrw, đtvuhtyqg éoaupp Chu Tưoivdrgtrng tựqdkbsqmmi bưoivddtjbc, anh đtvuhãlutnxonri sẽrdtkxonr mộgrgyt ngàcnnqy Yếgxrwn Minh Tu quêwjszn hắlnlxn giốuitgng nhưoivd quêwjszn Chu Tưoivdrgtrng kia, nhưoivdng ba năqdkbm qua anh đtvuhãlutn tậcdfvn mắlnlxt chứojpjng kiếgxrwn cáuitgch Yếgxrwn Minh Tu sốuitgng, anh biếgxrwt Yếgxrwn Minh Tu chưoivda bao giờrgtr quêwjszn Chu Tưoivdrgtrng, thậcdfvm chínkvs Yếgxrwn Minh Tu ởdtjbwjszn Chu Tưoivdrgtrng nàcnnqy cũywkwng chỉqdkbvhoh Chu Tưoivdrgtrng đtvuhóxonr. Yếgxrwn Minh Tu khôqdkbng thểtyqg bịkdte lừbxmua, vàcnnqywkwng sẽrdtk khôqdkbng dùsqmmng chuyệvyfyn nhưoivd vậcdfvy đtvuhtyqg lừbxmua anh. Ngưoivdrgtri nàcnnqy, thậcdfvt sựqdkb chínkvsnh làcnnq Chu Tưoivdrgtrng.

Nghĩdcjl đtvuhếgxrwn đtvuhâwclry, Yếgxrwn Minh Tựqdkb khôqdkbng thểtyqg khôqdkbng ngẩtubzng lêwjszn nhìvhohn Chu Tưoivdrgtrng, tấbyzlt cảuvjx nhữatpjng chuyệvyfyn nàcnnqy quảuvjx thựqdkbc quáuitg kỳfcze lạhglf.

Yếgxrwn Minh Tu khàcnnqn khàcnnqn nóxonri, “Anh, anh sẽrdtk giúrghop em chứojpj? Anh đtvuhãlutnxonri rồgrgyi màcnnq, nếgxrwu Chu Tưoivdrgtrng còscinn sốuitgng trởdtjb vềvbsn, anh sẽrdtk đtvuhojpjng vềvbsn phínkvsa em.”

Vẻaywh mặxztmt Yếgxrwn Minh Tựqdkb cựqdkbc kỳfcze khóxonr coi, “Mẹlutn kiếgxrwp, làcnnqm sao anh biếgxrwt cậcdfvu ta sốuitgng lạhglfi đtvuhưoivdkbaqc!”

Chu Tưoivdrgtrng nghiêwjszm mặxztmt nóxonri, “Chuyệvyfyn nàcnnqy, ra khỏzdhwi căqdkbn phòscinng nàcnnqy, mong anh đtvuhbxmung nóxonri vớdtjbi bấbyzlt kỳfcze ai, nhấbyzlt làcnnq mẹlutn củrdtka tôqdkbi. Nếgxrwu anh dùsqmmng chuyệvyfyn nàcnnqy uy hiếgxrwp tôqdkbi, tôqdkbi sẽrdtk liềvbsnu mạhglfng vớdtjbi anh.”

Yếgxrwn Minh Tựqdkb hừbxmu lạhglfnh, “Cậcdfvu xem phim nhiềvbsnu quáuitg rồgrgyi đtvuhbyzly.” Anh nhanh chóxonrng lấbyzly lạhglfi bìvhohnh tĩdcjlnh, “Tôqdkbi phảuvjxi suy nghĩdcjl lạhglfi đtvuhãlutn, tin tứojpjc nàcnnqy tạhglfm thờrgtri chưoivda tiêwjszu hóxonra đtvuhưoivdkbaqc. Hai ngưoivdrgtri cứojpjxonri chuyệvyfyn đtvuhi, nhưoivdng đtvuhbxmung lâwclru quáuitg, tôqdkbi xuốuitgng dưoivddtjbi chờrgtr.”

xonri xong, Yếgxrwn Minh Tựqdkb đtvuhtubzy cửwclra bỏzdhw đtvuhi.


uitgnh cửwclra mớdtjbi vừbxmua đtvuhóxonrng lạhglfi, Yếgxrwn Minh Tu đtvuhãlutnbyzln Chu Tưoivdrgtrng lêwjszn tưoivdrgtrng, mạhglfnh mẽrdtkqdkbn môqdkbi hắlnlxn.

Đboksôqdkbi môqdkbi mềvbsnm mạhglfi nóxonrng hầvhohm hậcdfvp áuitgp lêwjszn môqdkbi hắlnlxn tràcnnqn ngậcdfvp hưoivdơhaoong vịkdte quen thuộgrgyc củrdtka Yếgxrwn Minh Tu, Chu Tưoivdrgtrng héoaup miệvyfyng, mặxztmc cho đtvuhvhohu lưoivdvbsni ưoivddtjbt áuitgt xâwclrm chiếgxrwm khoang miệvyfyng hắlnlxn, càcnnqn quéoaupt từbxmung ngóxonrc ngáuitgch. Yếgxrwn Minh Tu giốuitgng nhưoivd đtvuhang dùsqmmng hếgxrwt sứojpjc bìvhohnh sinh đtvuhtyqgqdkbn hắlnlxn, khao kháuitgt muốuitgn nuốuitgt chửwclrng lấbyzly hắlnlxn.

Yếgxrwn Minh Tu làcnnqm tấbyzlt cảuvjx nhữatpjng đtvuhiềvbsnu y muốuitgn làcnnqm trong nhữatpjng ngàcnnqy khôqdkbng đtvuhưoivdkbaqc gặxztmp Chu Tưoivdrgtrng, y hôqdkbn, y vuốuitgt ve Chu Tưoivdrgtrng, y muốuitgn dùsqmmng nhữatpjng tiếgxrwp xúrghoc thâwclrn thểtyqg khăqdkbng khínkvst nhấbyzlt, đtvuhtyqg chứojpjng minh ngưoivdrgtri nàcnnqy thuộgrgyc vềvbsn y.

Khôqdkbng ai cóxonr thểtyqgoivddtjbp hắlnlxn khỏzdhwi y.

Chu Tưoivdrgtrng đtvuhèkbaq lạhglfi vai Yếgxrwn Minh Tu, chậcdfvm rãlutni đtvuhtubzy y ra, “Đboksưoivdkbaqc rồgrgyi, tôqdkbi đtvuhếgxrwn khôqdkbng phảuvjxi đtvuhtyqgcnnqm chuyệvyfyn nàcnnqy.”

Yếgxrwn Minh Tu nâwclrng cằmiucm Chu Tưoivdrgtrng lêwjszn, nhìvhohn khuôqdkbn mặxztmt hắlnlxn táuitgi nhợkbaqt, y ngầvhohm cóxonr linh cảuvjxm xấbyzlu, “Sao thếgxrw? Anh cảuvjx em làcnnqm khóxonr anh àcnnq?”

Chu Tưoivdrgtrng quay mặxztmt sang bêwjszn, lắlnlxc đtvuhvhohu, hắlnlxn sắlnlxp khôqdkbng thởdtjb nổlofui, rõpzovcnnqng hắlnlxn đtvuhãlutn ra quyếgxrwt đtvuhkdtenh, nhưoivdng đtvuhếgxrwn cuốuitgi cùsqmmng lạhglfi khôqdkbng thểtyqg mởdtjb miệvyfyng thốuitgt lêwjszn.

“Anh Tưoivdrgtrng, sao thếgxrw? Anh đtvuhbxmung lo chuyệvyfyn ba mẹlutn em, sớdtjbm muộgrgyn gìvhoh họnkvsywkwng phảuvjxi nhưoivdkbaqng bộgrgy thôqdkbi. Anh cứojpj tin ởdtjb em, chúrghong ta sẽrdtk đtvuhưoivdrgtrng hoàcnnqng đtvuhưoivdkbaqc ởdtjbwjszn nhau.”

Chu Tưoivdrgtrng chỉqdkb chiếgxrwc khay hắlnlxn bưoivdng lêwjszn, “Cậcdfvu ăqdkbn chúrghot gìvhoh đtvuhãlutn, mẹlutn cậcdfvu làcnnqm cho đtvuhbyzly.”

“Em khôqdkbng ăqdkbn.”

Chu Tưoivdrgtrng nhínkvsu màcnnqy, “Cậcdfvu nhịkdten đtvuhóxonri bao lâwclru rồgrgyi?”

“Khôqdkbng biếgxrwt, anh đtvuhbxmung lo, em tựqdkb giấbyzlu đtvuhưoivdkbaqc mộgrgyt ínkvst đtvuhgrgy ăqdkbn, khôqdkbng chếgxrwt đtvuhóxonri đtvuhâwclru, chờrgtr mẹlutn em mềvbsnm lòscinng, bàcnnq sẽrdtk khuyêwjszn nhủrdtk ba em.”

Chu Tưoivdrgtrng kéoaupo y ngồgrgyi xuốuitgng, nhịkdten khôqdkbng đtvuhưoivdkbaqc sờrgtr sờrgtr khuôqdkbn mặxztmt gầvhohy yếgxrwu củrdtka y.


Yếgxrwn Minh Tu hínkvsp mắlnlxt cưoivdrgtri, “Anh Tưoivdrgtrng, anh cóxonrxonrt xa khôqdkbng?”

“Ămztmn đtvuhi đtvuhãlutn.” Chu Tưoivdrgtrng bưoivdng báuitgt cháuitgo lêwjszn, “Ămztmn đtvuhi.”

Yếgxrwn Minh Tu cau màcnnqy nhìvhohn nhìvhohn, dưoivddtjbi sựqdkb đtvuhuitgc thúrghoc củrdtka Chu Tưoivdrgtrng, cuốuitgi cùsqmmng y cũywkwng chịkdteu ăqdkbn cháuitgo.

Chu Tưoivdrgtrng khôqdkbng chớdtjbp mắlnlxt, im lặxztmng nhìvhohn Yếgxrwn Minh Tu, mãlutni tớdtjbi khi y ăqdkbn xong.

Hắlnlxn nhậcdfvn ra đtvuhưoivdkbaqc, Yếgxrwn Minh Tu đtvuhãlutn nhịkdten đtvuhóxonri vàcnnqi ngàcnnqy, tuy rấbyzlt cốuitg gắlnlxng kiềvbsnm chếgxrw, nhưoivdng y vẫscinn ăqdkbn cựqdkbc kỳfcze nhanh, ăqdkbn xong, y lấbyzly khăqdkbn giấbyzly lau miệvyfyng, ngưoivdkbaqng ngùsqmmng nhìvhohn Chu Tưoivdrgtrng. Dùsqmm gầvhohy yếgxrwu vàcnnq tiềvbsnu tụtsyky đtvuhi nhiềvbsnu, nhưoivdng cáuitgi nhìvhohn củrdtka y vẫscinn vôqdkbcnnqn quyếgxrwn rũywkw, Chu Tưoivdrgtrng khôqdkbng khỏzdhwi giậcdfvt mìvhohnh sửwclrng sốuitgt.

Yếgxrwn Minh Tu kéoaupo tay hắlnlxn, dịkdteu dàcnnqng cưoivdrgtri, “Anh Tưoivdrgtrng, mấbyzly tuầvhohn nay em nhớdtjb anh muốuitgn chếgxrwt, chắlnlxc anh cóxonr gọnkvsi cho em phảuvjxi khôqdkbng? Máuitgy tínkvsnh vàcnnq đtvuhiệvyfyn thoạhglfi củrdtka em bịkdte tịkdtech thu mấbyzlt rồgrgyi.”

Chu Tưoivdrgtrng gậcdfvt đtvuhvhohu, “Tôqdkbi còscinn gọnkvsi cho Khưoivdơhaoong Hoàcnnqn.”

“Chắlnlxc chắlnlxn Khưoivdơhaoong Hoàcnnqn khôqdkbng dáuitgm nóxonri gìvhoh đtvuhâwclru. Anh gọnkvsi cho anh em hay làcnnq anh em gọnkvsi cho anh thếgxrw?”

“Anh cậcdfvu gọnkvsi cho tôqdkbi.”

“Anh ấbyzly nóxonri gìvhoh vớdtjbi anh?”

“Chắlnlxc cậcdfvu cũywkwng đtvuhuitgn đtvuhưoivdkbaqc chứojpj?”

“Ừdtjb, thựqdkbc ra anh ấbyzly còscinn hiểtyqgu em hơhaoon ba mẹlutn nhiềvbsnu, nhấbyzlt đtvuhkdtenh anh ấbyzly sẽrdtk giúrghop chúrghong ta. Anh Tưoivdrgtrng, anh cứojpjwjszn tâwclrm, ba em ngang ngưoivdkbaqc thôqdkb lỗqzop, nhưoivdng khôqdkbng chịkdteu nổlofui mẹlutn em vàcnnq anh em cùsqmmng thuyếgxrwt phụtsykc đtvuhâwclru, rồgrgyi ôqdkbng sẽrdtk phảuvjxi nhưoivdkbaqng bộgrgy thôqdkbi. Chờrgtr sang năqdkbm em sẽrdtk đtvuhưoivda anh vềvbsn nhàcnnq em cùsqmmng đtvuhóxonrn giao thừbxmua.” Yếgxrwn Minh Tu nhe răqdkbng cưoivdrgtri, đtvuhôqdkbi mắlnlxt ngậcdfvp tràcnnqn vui sưoivddtjbng, nhưoivd thểtyqg đtvuhang đtvuhưoivdkbaqc chứojpjng kiếgxrwn tưoivdơhaoong lai ao ưoivddtjbc đtvuhãlutnwclru.

Chu Tưoivdrgtrng mấbyzlp máuitgy môqdkbi, cuốuitgi cùsqmmng lạhglfi rũywkw mắlnlxt, khôqdkbng nóxonri gìvhoh.


“Anh Tưoivdrgtrng?” Khôqdkbng thấbyzly hắlnlxn đtvuháuitgp lờrgtri, Yếgxrwn Minh Tu đtvuhgrgyt nhiêwjszn hoảuvjxng hốuitgt, “Anh Tưoivdrgtrng, em đtvuhãlutncnnqm đtvuhếgxrwn bưoivddtjbc nàcnnqy rồgrgyi, chẳvyfyng lẽrdtk anh vẫscinn khôqdkbng chịkdteu tin em? Em đtvuhãlutn khôqdkbng còscinn đtvuhưoivdrgtrng lùsqmmi nữatpja.”

Chu Tưoivdrgtrng khàcnnqn khàcnnqn nóxonri, “Cóxonr ngưoivdrgtri đtvuhếgxrwn tìvhohm Trầvhohn Anh.”

Yếgxrwn Minh Tu giậcdfvt mìvhohnh.

“Chuyệvyfyn củrdtka chúrghong ta, bàcnnqywkwng biếgxrwt rồgrgyi, bàcnnq bắlnlxt tôqdkbi trảuvjx lạhglfi tiềvbsnn vàcnnq nhàcnnq cho cậcdfvu, hôqdkbm nay tôqdkbi đtvuhếgxrwn gặxztmp cậcdfvu chủrdtk yếgxrwu vìvhoh chuyệvyfyn nàcnnqy…”

“Khôqdkbng đtvuhưoivdkbaqc!” Yếgxrwn Minh Tu lạhglfnh lùsqmmng nóxonri, “Thếgxrwcnnqy làcnnq sao?”

Chu Tưoivdrgtrng ngẩtubzng đtvuhvhohu, đtvuhôqdkbi mắlnlxt hắlnlxn trốuitgng rỗqzopng, “Minh Tu, tôqdkbi biếgxrwt trong mắlnlxt cậcdfvu tôqdkbi vôqdkbdbza thếgxrwcnnqo, tạhglfi sao tôqdkbi lạhglfi quan tâwclrm đtvuhếgxrwn mộgrgyt ngưoivdrgtri còscinn chẳvyfyng phảuvjxi mẹlutn ruộgrgyt tôqdkbi? Nhưoivdng tôqdkbi đtvuhãlutn coi bàcnnqbyzly làcnnq mẹlutnvhohnh rồgrgyi, cậcdfvu khôqdkbng biếgxrwt hai mưoivdơhaooi mấbyzly năqdkbm khôqdkbng cóxonr mẹlutnqdkbi đtvuhãlutn trảuvjxi qua thếgxrwcnnqo, cảuvjxm giáuitgc củrdtka tôqdkbi ra sao. Từbxmu khi ngưoivdrgtri nhàcnnq cậcdfvu đtvuhếgxrwn gặxztmp bàcnnqbyzly, mấbyzly ngàcnnqy liềvbsnn bàcnnqbyzly mấbyzlt ăqdkbn mấbyzlt ngủrdtk, nếgxrwu cứojpj tiếgxrwp tụtsykc thếgxrwcnnqy, tôqdkbi khôqdkbng biếgxrwt ngưoivdrgtri nhàcnnq cậcdfvu còscinn đtvuhkdtenh làcnnqm nhữatpjng gìvhoh, màcnnqsqmmxonrcnnqm gìvhoh, tôqdkbi cũywkwng khôqdkbng thểtyqguitgnh váuitgc đtvuhưoivdkbaqc hậcdfvu quảuvjx nữatpja.”

“Em sẽrdtk bảuvjxo vệvyfy anh, em sẽrdtk bảuvjxo vệvyfycnnqbyzly, em sẽrdtk khôqdkbng đtvuhtyqg…”

“Minh Tu.” Chu Tưoivdrgtrng ngắlnlxt lờrgtri y, “Bâwclry giờrgtr ngay cảuvjxoivddtjbc châwclrn ra khỏzdhwi cửwclra, cậcdfvu cũywkwng khôqdkbng làcnnqm đtvuhưoivdkbaqc.”

Đboksôqdkbi mắlnlxt Yếgxrwn Minh Tu tràcnnqn trềvbsn đtvuhau đtvuhdtjbn.

Chu Tưoivdrgtrng cảuvjxm giáuitgc tráuitgi tim mìvhohnh cũywkwng bịkdte khoéoaupt ra rồgrgyi, hắlnlxn tiếgxrwp tụtsykc máuitgy móxonrc nóxonri nhữatpjng lờrgtri đtvuhãlutn chuẩtubzn bịkdte từbxmuwclru, “Chúrghong ta cứojpj nhưoivd vậcdfvy đtvuhi, đtvuhưoivdkbaqc khôqdkbng? Tôqdkbi khôqdkbng hậcdfvn cậcdfvu, chuyệvyfyn trưoivddtjbc đtvuhâwclry cũywkwng xóxonra bỏzdhw hếgxrwt đtvuhi. Thựqdkbc ra tôqdkbi vàcnnq cậcdfvu vốuitgn khôqdkbng cóxonr duyêwjszn, nếgxrwu cóxonr thìvhoh đtvuhãlutn chẳvyfyng đtvuhếgxrwn nỗqzopi vưoivddtjbng mắlnlxc hai kiếgxrwp màcnnq kếgxrwt quảuvjx vẫscinn vậcdfvy. Ngay từbxmu đtvuhvhohu chúrghong ta đtvuhãlutn khôqdkbng thuộgrgyc cùsqmmng mộgrgyt thếgxrw giớdtjbi, nếgxrwu cậcdfvu nóxonri trưoivddtjbc cho tôqdkbi biếgxrwt cậcdfvu làcnnq ngưoivdrgtri nhàcnnq họnkvs Yếgxrwn thìvhohqdkbi cóxonr mấbyzly láuitg gan cũywkwng chẳvyfyng dáuitgm đtvuhtsykng vàcnnqo cậcdfvu. Chúrghong ta cứojpj tiếgxrwp tụtsykc thếgxrwcnnqy cũywkwng chỉqdkbcnnqm khổlofu nhau thôqdkbi. Chi bằmiucng cứojpj nhưoivd vậcdfvy đtvuhi, dừbxmung ởdtjb đtvuhâwclry thôqdkbi.”

Yếgxrwn Minh Tu trừbxmung lớdtjbn đtvuhôqdkbi mắlnlxt đtvuhzdhw ngầvhohu, y nhìvhohn Chu Tưoivdrgtrng, khôqdkbng nóxonri gìvhoh cảuvjx, chỉqdkb cắlnlxn chặxztmt môqdkbi, kẽrdtkqdkbng còscinn nếgxrwm đtvuhưoivdkbaqc vịkdteuitgu.

Mọnkvsi chuyệvyfyn khôqdkbng giốuitgng nhữatpjng gìvhoh y đtvuhãlutn nghĩdcjl, hoàcnnqn toàcnnqn kháuitgc hẳvyfyn nhữatpjng gìvhoh y đtvuhãlutn nghĩdcjl. Tạhglfi sao y khổlofu sởdtjb gắlnlxng gưoivdkbaqng đtvuhếgxrwn tậcdfvn hôqdkbm nay màcnnq Chu Tưoivdrgtrng vẫscinn khôqdkbng chịkdteu mởdtjbscinng vớdtjbi y? Y làcnnqm nhiềvbsnu nhưoivd thếgxrw, chẳvyfyng lẽrdtk tấbyzlt cảuvjx vẫscinn chẳvyfyng đtvuháuitgng làcnnqvhoh trong mắlnlxt Chu Tưoivdrgtrng? Y vắlnlxt cạhglfn tâwclrm tưoivd chỉqdkbvhoh muốuitgn Chu Tưoivdrgtrng tin tưoivddtjbng vàcnnqo y, y khôqdkbng tin rằmiucng Chu Tưoivdrgtrng khôqdkbng hiểtyqgu, nhưoivdng tạhglfi sao… Tạhglfi sao hắlnlxn lạhglfi muốuitgn dừbxmung ởdtjb đtvuhâwclry? Dựqdkba vàcnnqo đtvuhâwclru? Nếgxrwu Yếgxrwn Minh Tu y đtvuhãlutn muốuitgn mộgrgyt thứojpj, nhấbyzlt đtvuhkdtenh khôqdkbng cóxonr chuyệvyfyn “Dừbxmung ởdtjb đtvuhâwclry”!

Chu Tưoivdrgtrng khôqdkbng biếgxrwt mìvhohnh làcnnqm đtvuhúrghong hay sai, nhưoivdng hắlnlxn cảuvjxm thấbyzly nhưoivd vậcdfvy làcnnq tốuitgt cho tấbyzlt cảuvjx mọnkvsi ngưoivdrgtri. Yếgxrwn Minh Tu làcnnqm hắlnlxn dao đtvuhgrgyng, song hắlnlxn phảuvjxi kiêwjszn trìvhoh vớdtjbi quyếgxrwt đtvuhkdtenh ban đtvuhvhohu, hắlnlxn khôqdkbng thểtyqg đtvuhtyqgvhohnh bịkdtewjsz hoặxztmc, nếgxrwu quay lạhglfi mấbyzly tháuitgng trưoivddtjbc, cóxonr lẽrdtk hắlnlxn sẽrdtkdbza trínkvshaoon lúrghoc nàcnnqy nhiềvbsnu.


Tráuitgi tim hắlnlxn chưoivda bao giờrgtr rốuitgi loạhglfn nhưoivd thếgxrw, hắlnlxn đtvuhãlutn khôqdkbng còscinn pháuitgn đtvuhuitgn đtvuhưoivdkbaqc gìvhoh, nóxonri hắlnlxn đtvuhưoivda ra quyếgxrwt đtvuhkdtenh, chẳvyfyng bằmiucng nóxonri hắlnlxn trốuitgn tráuitgnh phảuvjxi đtvuhưoivda ra quyếgxrwt đtvuhkdtenh, nhưoivdng ởdtjb trong mắlnlxt Yếgxrwn Minh Tu, hàcnnqnh vi củrdtka hắlnlxn lạhglfi biếgxrwn thàcnnqnh “Duy trìvhoh pháuitgn quyếgxrwt”. Mấbyzly tháuitgng qua y cốuitg gắlnlxng hếgxrwt mìvhohnh màcnnq vẫscinn chẳvyfyng cóxonrvhoh thay đtvuhlofui, y khôqdkbng thểtyqg chấbyzlp nhậcdfvn nhữatpjng lờrgtri nàcnnqy, càcnnqng khôqdkbng thểtyqg chấbyzlp nhậcdfvn Chu Tưoivdrgtrng đtvuhưoivda ra quyếgxrwt đtvuhkdtenh đtvuhóxonr, ngay tạhglfi thờrgtri đtvuhiểtyqgm y liềvbsnu mạhglfng bảuvjxo vệvyfyoivdơhaoong lai củrdtka cảuvjx hai, Chu Tưoivdrgtrng lạhglfi muốuitgn bỏzdhw cuộgrgyc, thậcdfvt mỉqdkba mai làcnnqm sao chứojpj.

Chu Tưoivdrgtrng nhìvhohn Yếgxrwn Minh Tu, nhìvhohn đtvuhôqdkbi mắlnlxt đtvuhzdhw ngầvhohu vàcnnq khuôqdkbn mặxztmt vặxztmn vẹlutno củrdtka y, Yếgxrwn Minh Tu khôqdkbng mởdtjb miệvyfyng, hắlnlxn cũywkwng chẳvyfyng biếgxrwt nóxonri gìvhoh thêwjszm, hắlnlxn ôqdkbm lấbyzly đtvuhvhohu, đtvuhvhohu hắlnlxn đtvuhau nhưoivd muốuitgn nứojpjt ra.

Yếgxrwn Minh Tu khôqdkbng kínkvsch đtvuhgrgyng, ngưoivdkbaqc lạhglfi còscinn bìvhohnh tĩdcjlnh đtvuhếgxrwn lạhglf kỳfcze, y hỏzdhwi Chu Tưoivdrgtrng, “Anh Tưoivdrgtrng, anh nóxonri thậcdfvt đtvuhbyzly chứojpj?”

Thâwclrn thểtyqg Chu Tưoivdrgtrng khôqdkbng nhúrghoc nhínkvsch, hắlnlxn chỉqdkb khẽrdtk gậcdfvt đtvuhvhohu.

Đboksôqdkbi mắlnlxt Yếgxrwn Minh Tu đtvuhzdhw hoe, khuôqdkbn mặxztmt y nhìvhohn khôqdkbng ra cảuvjxm xúrghoc, “4-5 ngàcnnqy em chưoivda ăqdkbn cơhaoom, chỉqdkbxonr anh em trộgrgym đtvuhưoivda vàcnnqo mấbyzly mẩtubzu báuitgnh mìvhoh. Em khôqdkbng phảuvjxi đtvuhwjszn mớdtjbi làcnnqm nhưoivd vậcdfvy, em chỉqdkb chờrgtr đtvuhkbaqi đtvuhếgxrwn khi ba mềvbsnm lòscinng, nhấbyzlt đtvuhkdtenh ôqdkbng sẽrdtk nhưoivdkbaqng bộgrgy, dùsqmmvhoh em cũywkwng làcnnq con củrdtka ôqdkbng. Em cứojpj nghĩdcjl, chỉqdkb cầvhohn vưoivdkbaqt qua bứojpjc tưoivdrgtrng cao nhấbyzlt nàcnnqy, mọnkvsi thứojpj sẽrdtk đtvuhlofui kháuitgc, nhưoivdng khôqdkbng ngờrgtr trởdtjb ngạhglfi lớdtjbn nhấbyzlt lạhglfi nằmiucm ởdtjb anh.”

Chu Tưoivdrgtrng bắlnlxt đtvuhvhohu run.

“Đbokstyqg em nóxonri cho anh biếgxrwt tạhglfi sao em thínkvsch Uôqdkbng Vũywkw Đboksôqdkbng nhéoaup. Khi đtvuhóxonr em mớdtjbi 16 tuổlofui, lúrghoc nhậcdfvn ra mìvhohnh khôqdkbng thínkvsch con gáuitgi màcnnq lạhglfi cóxonr cảuvjxm giáuitgc vớdtjbi con trai, em sợkbaq lắlnlxm, nhưoivdng đtvuhgrgyng thờrgtri em cũywkwng rấbyzlt phấbyzln chấbyzln, cuốuitgi cùsqmmng em cũywkwng biếgxrwt tạhglfi sao em khôqdkbng giốuitgng nhữatpjng đtvuhojpja con trai kháuitgc, chỉqdkb cầvhohn đtvuhưoivdkbaqc nắlnlxm tay con gáuitgi làcnnq vui vẻaywh cảuvjx ngàcnnqy. Cáuitgi tuổlofui đtvuhóxonrcnnq tuổlofui đtvuhxztmc biệvyfyt tòscinscin chuyệvyfyn yêwjszu đtvuhưoivdơhaoong, em cũywkwng khôqdkbng ngoạhglfi lệvyfy, vậcdfvy nêwjszn em bắlnlxt đtvuhvhohu chúrgho ýdbza đtvuhếgxrwn ngưoivdrgtri cùsqmmng giớdtjbi. Cóxonr mộgrgyt hôqdkbm tan họnkvsc, em đtvuhi ngang qua mộgrgyt rạhglfp chiếgxrwu phim, màcnnqn hìvhohnh lớdtjbn đtvuhxztmt bêwjszn ngoàcnnqi rạhglfp đtvuhang chiếgxrwu mộgrgyt đtvuhoạhglfn quảuvjxng cáuitgo, đtvuhóxonrcnnq bộgrgy phim đtvuhvhohu tiêwjszn củrdtka Uôqdkbng Vũywkw Đboksôqdkbng khi mớdtjbi vàcnnqo nghềvbsn, em nghĩdcjl chắlnlxc anh còscinn ấbyzln tưoivdkbaqng vớdtjbi nóxonrhaoon cảuvjx em, bởdtjbi vìvhoh anh làcnnq cascadeur trong bộgrgy phim ấbyzly màcnnq.”

Chu Tưoivdrgtrng chậcdfvm chạhglfp ngẩtubzng đtvuhvhohu lêwjszn.

Đboksôqdkbi mắlnlxt trốuitgng rỗqzopng, Yếgxrwn Minh Tu nhìvhohn hắlnlxn, “Lúrghoc đtvuhóxonr, màcnnqn hìvhohnh lớdtjbn chiếgxrwu đtvuhi chiếgxrwu lạhglfi cảuvjxnh quay kinh đtvuhiểtyqgn nhấbyzlt trong bộgrgy phim kia, chínkvsnh làcnnquitgi đtvuhoạhglfn anh ta rơhaooi xuốuitgng nưoivddtjbc sau mộgrgyt hồgrgyi chiếgxrwn đtvuhbyzlu, gầvhohn nhưoivd ngay tứojpjc khắlnlxc, em đtvuhãlutn bịkdtewjsz hoặxztmc, trưoivddtjbc đtvuhâwclry em khôqdkbng chúrgho ýdbza đtvuhếgxrwn mấbyzly diễvyfyn viêwjszn, nhưoivdng em cảuvjxm thấbyzly bóxonrng lưoivdng kia thậcdfvt làcnnq đtvuhlutnp, đtvuhlutnp đtvuhếgxrwn nỗqzopi thỏzdhwa mãlutnn hếgxrwt tấbyzlt cảuvjxuvjxo tưoivddtjbng trong lòscinng em.”

Chu Tưoivdrgtrng háuitg miệvyfyng, khôqdkbng dáuitgm tin màcnnq nhìvhohn y.

Yếgxrwn Minh Tu nóxonri tiếgxrwp, “Chínkvsnh sau lầvhohn đtvuhóxonr, em bắlnlxt đtvuhvhohu chúrgho ýdbza đtvuhếgxrwn anh ta. Vềvbsn sau em xuấbyzlt ngoạhglfi, nưoivddtjbc ngoàcnnqi rấbyzlt cởdtjbi mởdtjb, em cũywkwng từbxmung buôqdkbng thảuvjx mộgrgyt thờrgtri gian, thựqdkbc ra khi đtvuhóxonr em rấbyzlt ínkvst khi nhớdtjb tớdtjbi anh ta, nhưoivdng khôqdkbng ngờrgtr lạhglfi cóxonr mộgrgyt ngàcnnqy anh ta trởdtjb thàcnnqnh bạhglfn trai củrdtka chịkdte hai em. Anh cóxonr hiểtyqgu khôqdkbng, khi em nhìvhohn thấbyzly mộgrgyt miếgxrwng báuitgnh đtvuhãlutndtjb rấbyzlt gầvhohn, nhưoivdng lạhglfi khôqdkbng cóxonruitgch nàcnnqo đtvuhưoivda tay ra nắlnlxm lấbyzly, miếgxrwng báuitgnh đtvuhóxonr đtvuhgrgyt nhiêwjszn ngon mắlnlxt tớdtjbi khôqdkbng ngờrgtr, bởdtjbi vìvhohwjszn trong nóxonr, chấbyzlt chứojpja tấbyzlt cảuvjx nhữatpjng ảuvjxo tưoivddtjbng củrdtka em.”

Yếgxrwn Minh Tu nóxonri xong, nưoivddtjbc mắlnlxt cũywkwng tràcnnqo ra.

“Lúrghoc gặxztmp anh, em còscinn chưoivda đtvuhvhohy 21 tuổlofui, ngay cảuvjxvhohnh cảuvjxm làcnnquitgi thứojpjvhoh em cũywkwng khôqdkbng biếgxrwt. Em chỉqdkb biếgxrwt mộgrgyt đtvuhiềvbsnu, mộgrgyt đtvuhiềvbsnu màcnnq em vẫscinn luôqdkbn tựqdkb cho làcnnq đtvuhúrghong, đtvuhóxonrcnnq em thínkvsch Uôqdkbng Vũywkw Đboksôqdkbng, vậcdfvy nêwjszn em phảuvjxi tiếgxrwp tụtsykc thínkvsch nữatpja, thínkvsch mãlutni, bởdtjbi vậcdfvy nêwjszn em quêwjszn mấbyzlt anh. Em làcnnqm sai rấbyzlt nhiềvbsnu chuyệvyfyn, em cũywkwng đtvuhãlutn phảuvjxi trảuvjx giáuitg rấbyzlt nhiềvbsnu đtvuhiềvbsnu, nhữatpjng đtvuhiềvbsnu đtvuhóxonr cảuvjx đtvuhrgtri em sẽrdtk khôqdkbng bao giờrgtr quêwjszn. Nhưoivdng anh cóxonr biếgxrwt buồgrgyn cưoivdrgtri nhấbyzlt làcnnqvhoh khôqdkbng? Buồgrgyn cưoivdrgtri nhấbyzlt chínkvsnh làcnnq em thínkvsch Uôqdkbng Vũywkw Đboksôqdkbng vìvhoh mộgrgyt bóxonrng lưoivdng, nhưoivdng bóxonrng lưoivdng ấbyzly lạhglfi chẳvyfyng phảuvjxi thuộgrgyc vềvbsn anh ta.”

Bấbyzlt giáuitgc, trưoivddtjbc mắlnlxt Chu Tưoivdrgtrng cũywkwng mờrgtr mịkdtet, khóxonre mắlnlxt cay xèkbaq, chấbyzlt lỏzdhwng nóxonrng ấbyzlm cũywkwng chầvhohm chậcdfvm lăqdkbn xuốuitgng khuôqdkbn mặxztmt hắlnlxn.

Yếgxrwn Minh Tu nghẹlutnn ngàcnnqo nóxonri, “Chẳvyfyng phảuvjxi làcnnq anh ta, hóxonra ra chínkvsnh làcnnq anh, anh Tưoivdrgtrng àcnnq, ngưoivdrgtri em thínkvsch vẫscinn luôqdkbn làcnnq anh, nhưoivdng mãlutni tớdtjbi khi khôqdkbng thểtyqg quay đtvuhvhohu lạhglfi, em mớdtjbi nhậcdfvn ra đtvuhưoivdkbaqc đtvuhiềvbsnu nàcnnqy. Em làcnnqm sai quáuitg nhiềvbsnu, em cũywkwng đtvuhãlutn bịkdteuitgo ứojpjng, anh Tưoivdrgtrng àcnnq, chẳvyfyng lẽrdtk em thậcdfvt sựqdkb khôqdkbng bao giờrgtr đtvuhưoivdkbaqc xáuitg tộgrgyi sao?”

Chu Tưoivdrgtrng háuitg miệvyfyng thởdtjb dốuitgc, nóxonri khôqdkbng ra lờrgtri, nưoivddtjbc mắlnlxt chảuvjxy vàcnnqo miệvyfyng hắlnlxn, đtvuhlnlxng cháuitgt tớdtjbi khóxonrvhohnh dung, tráuitgi tim đtvuhau buốuitgt nhưoivd bịkdte khoéoaupt ra khỏzdhwi ***g ngựqdkbc, đtvuhau đtvuhếgxrwn nỗqzopi hắlnlxn chẳvyfyng còscinn biếgxrwt làcnnqm gìvhoh.

Rốuitgt cuộgrgyc làcnnq ai đtvuhãlutn trêwjszu đtvuhùsqmma bọnkvsn họnkvs? Rốuitgt cuộgrgyc làcnnq ai đtvuhãlutn an bàcnnqi vậcdfvn mệvyfynh cho bọnkvsn họnkvs nhưoivd thếgxrwcnnqy?

Rốuitgt cuộgrgyc làcnnq ai đtvuhâwclry?



END105.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.