Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1485 : Ta Chẳng Thèm Lấy Của Ngươi!

    trước sau   
“Ta muốmlhun cáaffbi gìdfem?” Cốmlhu Thanh Sơvomxn lặoozep lạbumji.

“Đbumjúlmnvng vậiatmy, chỉvkrg cầxkbon ta cóghwc, ta cóghwc thểbumj cho ngưaffbơvomxi, nhưaffbng ngưaffbơvomxi nhấzwydt đqgygtxcenh phảgjkyi tha cho ta mộqlmit mạbumjng.” Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng nóghwci.

Khi gãuqsxghwci “tha cho ta mộqlmit mạbumjng”, gãuqsx theo bảgjkyn năooexng nhìdfemn chung quanh mộqlmit vòareing.

Trưaffbchgac mặoozet cảgjky triệooexu áaffbc quỷqlmi, thếjubtbscfdfemnh lạbumji cóghwc thểbumjghwci mộqlmit câqgygu nhưaffb thếjubt.

Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng phẫzwion nộqlmi đqgygếjubtn nỗjeufi gầxkbon nhưaffb muốmlhun giếjubtt sạbumjch tấzwydt cảgjky nhữjubtng ngưaffbtxcei ởmlhu đqgygâqgygy.

Quỷqlmiaffbơvomxng Hoàbscfng Tuyềzqxxn!




Quỷqlmiaffbơvomxng Hoàbscfng Tuyềzqxxn chếjubtt tiệooext!!!

Lầxkbon nàbscfy trởmlhu vềzqxx, gãuqsx nhấzwydt đqgygtxcenh sẽicwz hạbumjdfemnh đqgygi cầxkbou phụripu thâqgygn, đqgygbumj ôhnpfng ấzwydy giếjubtt têaffbn Quỷqlmiaffbơvomxng Hoàbscfng Tuyềzqxxn nàbscfy giùynuym gãuqsx, nhốmlhut linh hồlmnvn củmyvla hắyxphn bêaffbn trong ngọdfemn lửsxeva, làbscfm thàbscfnh mộqlmit cáaffbi đqgygèooexn lồlmnvng mang theo bêaffbn ngưaffbtxcei.

uqsx muốmlhun Cốmlhu Thanh Sơvomxn phảgjkyi chịtxceu đqgygbscfng sựbscf đqgygau khổnxkguqsxi mãuqsxi, muốmlhun tấzwydt cảgjky mọdfemi ngưaffbtxcei đqgygzqxxu nghe đqgygưaffbdfemc tiếjubtng kêaffbu rêaffbn khôhnpfng ngừghwcng củmyvla hắyxphn.

Trong lúlmnvc đqgygang suy nghĩvomx, giọdfemng nóghwci củmyvla Quỷqlmiaffbơvomxng Hoàbscfng Tuyềzqxxn lạbumji vang lêaffbn lầxkbon nữjubta:

“Ngưaffbơvomxi đqgyglmnvng ýsxevynuyng bấzwydt cứjixk giáaffbbscfo đqgygbumj đqgygnxkgi lấzwydy tíxkbonh mạbumjng củmyvla ngưaffbơvomxi?”

“Đbumjưaffbơvomxng nhiêaffbn, ngưaffbơvomxi cứjixk ra đqgygiềzqxxu kiệooexn đqgygi.” Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng lậiatmp tứjixkc đqgygáaffbp.

Cốmlhu Thanh Sơvomxn nóghwci: “Ngưaffbơvomxi đqgygãuqsx giếjubtt sạbumjch cáaffbc yêaffbu tinh, nhưaffbng ta biếjubtt Áudnoc Quỷqlmi đqgygbumjo cáaffbc ngưaffbơvomxi chưaffba từghwcng buôhnpfng tha cho bấzwydt cứjixk ngưaffbtxcei nàbscfo. Cho dùynuy đqgygmlhui phưaffbơvomxng chếjubtt rồlmnvi, cáaffbc ngưaffbơvomxi cũrgnfng phảgjkyi nắyxphm giữjubt linh hồlmnvn củmyvla đqgygmlhui phưaffbơvomxng.”

“Vìdfem thếjubt, ngưaffbơvomxi phảgjkyi giao linh hồlmnvn củmyvla yêaffbu tinh cho ta.”

Châqgygn màbscfy Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng giãuqsxn ra, quáaffbt vớchgai mộqlmit têaffbn Quỷqlmiaffbchgang: “Lấzwydy đqgyglmnv ra đqgygưaffba cho Quỷqlmiaffbơvomxng Hoàbscfng Tuyềzqxxn.”

“Vâqgygng! Xin Quỷqlmiaffbơvomxng Hoàbscfng Tuyềzqxxn nhậiatmn lấzwydy.”

Quỷqlmiaffbchgang kia móghwcc ra mộqlmit cáaffbi hộqlmip đqgygáaffb rấzwydt tinh xảgjkyo, nékrbcm vềzqxx phíxkboa Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng vàbscf Cốmlhu Thanh Sơvomxn.

“Tiếjubtp lấzwydy.” Cốmlhu Thanh Sơvomxn nóghwci vớchgai Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng.

Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng khẽicwz giậiatmt mìdfemnh, khôhnpfng đqgygưaffba tay tiếjubtp nhậiatmn cáaffbi hộqlmip.




Cốmlhu Thanh Sơvomxn tấzwydt nhiêaffbn cũrgnfng khôhnpfng.

Hắyxphn khốmlhung chếjubt Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng tráaffbnh cáaffbi hộqlmip đqgygáaffb, sau đqgygóghwc nhìdfemn xung quanh.

Chỉvkrg thấzwydy sắyxphc mặoozet củmyvla Vũrgnf Quỷqlmiynuyng vẫzwion bìdfemnh thưaffbtxceng, vẫzwion lạbumjnh lùynuyng khôhnpfng hềzqxx thay đqgygnxkgi. Còarein đqgygáaffbm quỷqlmi binh khôhnpfng đqgygeo mặoozet nạbumj áaffbc quỷqlmi thìdfem lạbumji cóghwc vẻurpa thấzwydt vọdfemng khôhnpfng íxkbot.

Cốmlhu Thanh Sơvomxn khôhnpfng nóghwci hai lờtxcei, buôhnpfng Lụripuc Giớchgai Thầxkbon Sơvomxn kiếjubtm xuốmlhung, sau đqgygóghwcghwcc ra mộqlmit câqgygy trưaffbdfemng cóghwc đqgygxkbou lâqgygu vớchgai cặoozep sừghwcng nhọdfemn.

“Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng ơvomxi Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng, xem ra ngưaffbơvomxi còarein chưaffba rõzwyddfemnh huốmlhung củmyvla mìdfemnh.”

Cốmlhu Thanh Sơvomxn nóghwci rấzwydt nhẹhrka nhàbscfng, sau đqgygóghwc đqgygâqgygm thẳbanfng Trấzwydn Ngụripuc Quỷqlmiaffbơvomxng trưaffbdfemng vàbscfo ngựbscfc đqgygmlhui phưaffbơvomxng.

affbu văooexng tung tóghwce.

Mộqlmit cơvomxn đqgygau nhứjixkc kịtxcech liệooext truyềzqxxn đqgygếjubtn, toàbscfn thâqgygn Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng khôhnpfng ngừghwcng run rẩcjdry, miệooexng pháaffbt ra tiếjubtng kêaffbu thảgjkym thậiatmt dàbscfi.

“A a a a! Ta sai rồlmnvi! Ta sai rồlmnvi! Đbumjghwcng....”

Cốmlhu Thanh Sơvomxn hoàbscfn toàbscfn khôhnpfng đqgygbumj ýsxev, dùynuyng ýsxev niệooexm pháaffbt đqgygqlming quyềzqxxn trưaffbdfemng.

Lậiatmp tứjixkc, đqgygxkbou lâqgygu bêaffbn trêaffbn quyềzqxxn trưaffbdfemng pháaffbt ra áaffbnh sáaffbng màbscfu đqgygckae mờtxce nhạbumjt.

Quyềzqxxn trưaffbdfemng đqgygãuqsx đqgygưaffbdfemc kíxkboch hoạbumjt.

Từghwc giờtxce trởmlhu đqgygi, linh hồlmnvn củmyvla Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng đqgygãuqsx bịtxce quyềzqxxn trưaffbdfemng trấzwydn áaffbp. Chỉvkrg cầxkbon Quỷqlmiaffbơvomxng Hoàbscfng Tuyềzqxxn đqgygqlming mộqlmit ýsxev niệooexm trong đqgygxkbou, linh hồlmnvn củmyvla gãuqsx sẽicwz bịtxce tiêaffbu táaffbn hoàbscfn toàbscfn.




Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng cũrgnfng cảgjkym nhậiatmn đqgygưaffbdfemc chuyệooexn kỳmsqb lạbumj đqgygang xảgjkyy ra.

uqsx cảgjkym thấzwydy linh hồlmnvn củmyvla mìdfemnh đqgygang run rẩcjdry.

Pháaffbp trưaffbdfemng nàbscfy chạbumjm vàbscfo linh hồlmnvn củmyvla gãuqsx, cóghwc thểbumj đqgygáaffbnh tan linh hồlmnvn củmyvla gãuqsx bấzwydt cứjixklmnvc nàbscfo!

“Quỷqlmiaffbơvomxng... Hoàbscfng Tuyềzqxxn.”

uqsx sợdfem run cảgjky ngưaffbtxcei, lầxkbon đqgygxkbou tiêaffbn ýsxev thứjixkc đqgygưaffbdfemc rằeapbng kếjubtt quảgjky củmyvla mìdfemnh khôhnpfng đqgygơvomxn giảgjkyn chỉvkrgbscfaffbi chếjubtt.

Cốmlhu Thanh Sơvomxn vỗjeufbscfo vai gãuqsx, cưaffbtxcei nóghwci: “Vôhnpf Chưaffbơvomxng huynh, chi bằeapbng chúlmnvng ta làbscfm lạbumji lầxkbon nữjubta. Nhưaffbng ngưaffbơvomxi hãuqsxy nhớchga cho kỹinnh, đqgygâqgygy làbscf sựbscf lựbscfa chọdfemn cuốmlhui cùynuyng trong cuộqlmic đqgygtxcei củmyvla ngưaffbơvomxi. Nếjubtu phạbumjm phảgjkyi sai lầxkbom lầxkbon nữjubta, ngưaffbơvomxi sẽicwz bịtxce mấzwydt mạbumjng.”

“Đbumjưaffbdfemc! Đbumjưaffbdfemc! Ngưaffbơvomxi lợdfemi hạbumji! Ngưaffbtxcei đqgygâqgygu, mau giao linh hồlmnvn yêaffbu tinh cho hắyxphn!” Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng nghiếjubtn răooexng nóghwci.

Quỷqlmiaffbchgang kia rốmlhut cuộqlmic khôhnpfng dáaffbm tựbscf tiệooexn quyếjubtt đqgygtxcenh. Gãuqsx ta lấzwydy ra mộqlmit cáaffbi lồlmnvng đqgygưaffbdfemc bệooexn bằeapbng cỏckae, giơvomx tay nékrbcm sang bêaffbn nàbscfy.

Lụripuc Giớchgai Thầxkbon Sơvomxn kiếjubtm bay lêaffbn, mũrgnfi kiếjubtm békrbcn nhọdfemn nhẹhrka nhàbscfng đqgygjeuf lấzwydy chiếjubtc lồlmnvng. Nóghwc cảgjkym nhậiatmn mộqlmit chúlmnvt, pháaffbt hiệooexn ngoàbscfi thuậiatmt giam cầxkbom khôhnpfng gian thìdfem khôhnpfng còarein pháaffbp thuậiatmt nàbscfo kháaffbc. Lúlmnvc nàbscfy nóghwc mớchgai lêaffbn tiếjubtng: “Côhnpfng tửsxev, khôhnpfng cóghwc vấzwydn đqgygzqxxdfem.”

Cốmlhu Thanh Sơvomxn tiếjubtp nhậiatmn chiếjubtc lồlmnvng, dùynuyng thầxkbon niệooexm quékrbct qua, lậiatmp tứjixkc pháaffbt hiệooexn chiếjubtc lồlmnvng nàbscfy quảgjky nhiêaffbn làbscf mộqlmit bảgjkyo vậiatmt khôhnpfng gian, bêaffbn trong giam cầxkbom rấzwydt nhiềzqxxu linh hồlmnvn yêaffbu tinh.

Linh hồlmnvn yêaffbu tinh dưaffbtxceng nhưaffbrgnfng cảgjkym nhậiatmn đqgygưaffbdfemc thầxkbon niệooexm củmyvla hắyxphn, vộqlmii thảgjky ra áaffbnh lửsxeva, tạbumjo thàbscfnh hìdfemnh dáaffbng củmyvla ôhnpfng cụripuqgygu dàbscfi, chớchgap mắyxpht vớchgai Cốmlhu Thanh Sơvomxn mộqlmit cáaffbi.

Trong lòareing Cốmlhu Thanh Sơvomxn cũrgnfng yêaffbn tâqgygm hơvomxn.

Ngàbscfy xưaffba, trong hàbscfnh lang bíxkbo mậiatmt củmyvla thếjubt giớchgai Phủmyvl Bụripui, nhóghwcm yêaffbu tinh chỉvkrg cầxkbon dựbscfa vàbscfo linh hồlmnvn vẫzwion cóghwc thểbumj sốmlhung cảgjky mộqlmit khoảgjkyng thờtxcei gian thậiatmt dàbscfi, bâqgygy giờtxce tấzwydt nhiêaffbn khôhnpfng thàbscfnh vấzwydn đqgygzqxx.




Trưaffbchgac đqgygóghwc hắyxphn chưaffba kịtxcep đqgygi cứjixku bọdfemn chúlmnvng. Đbumjdfemi láaffbt nữjubta, hắyxphn sẽicwz phảgjkyi giảgjkyi thíxkboch rõzwydbscfng vớchgai chúlmnvng.

ghwc đqgygiềzqxxu bâqgygy giờtxce nhìdfemn tháaffbi đqgygqlmibscfy củmyvla chúlmnvng, e làbscf chúlmnvng cũrgnfng chẳbanfng so đqgygo gìdfem vớchgai hắyxphn, ngưaffbdfemc lạbumji còarein cóghwcqgygm trạbumjng đqgygáaffbhnpfng nheo vớchgai hắyxphn nữjubta.

Cốmlhu Thanh Sơvomxn im lặoozeng suy nghĩvomx, trởmlhu tay cấzwydt chiếjubtc lồlmnvng, sau đqgygóghwc nhìdfemn Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng.

Rấzwydt nhiềzqxxu ýsxev niệooexm hiệooexn lêaffbn trong đqgygxkbou hắyxphn.

“Bâqgygy giờtxceghwc thểbumj thảgjky ta ra chưaffba? Chỉvkrg cầxkbon ngưaffbơvomxi thảgjky ta ra, ta sẽicwz pháaffbt lờtxcei thềzqxx trưaffbchgac mặoozet tấzwydt cảgjky mọdfemi ngưaffbtxcei, bảgjkyo đqgyggjkym ngưaffbơvomxi sẽicwz an toàbscfn rờtxcei khỏckaei đqgygâqgygy.” Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng cốmlhu gắyxphng chịtxceu đqgygbscfng cơvomxn đqgygau vàbscf sựbscf sợdfemuqsxi, ráaffbng nóghwci chuyệooexn bằeapbng giọdfemng hòareia hoãuqsxn nhấzwydt cóghwc thểbumj.

Cốmlhu Thanh Sơvomxn nóghwci: “Ta cóghwc mộqlmit câqgygu hỏckaei. Bìdfemnh thưaffbtxceng thếjubt giớchgai Áudnoc Quỷqlmiynuyng vậiatmt gìdfem đqgygbumj mang theo vậiatmt phẩcjdrm tùynuyy thâqgygn?”

“Vòareing tay.” Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng đqgygáaffbp.

Cốmlhu Thanh Sơvomxn nhìdfemn sang.

Quảgjky nhiêaffbn.

Trêaffbn tay mỗjeufi mộqlmit têaffbn áaffbc quỷqlmi đqgygzqxxu cóghwc đqgygeo mộqlmit chiếjubtc vòareing tay, cóghwcaffbi bằeapbng ngọdfemc thạbumjch, cóghwcaffbi bằeapbng vàbscfng, bằeapbng cỏckaeqgygy, hoặoozec bằeapbng xưaffbơvomxng trắyxphng.

Trêaffbn tay Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng đqgygeo mộqlmit cáaffbi vòareing ngọdfemc màbscfu đqgygen, bêaffbn trêaffbn cóghwc khắyxphc hìdfemnh hai con rồlmnvng.

“Làbscfaffbi nàbscfy?” Cốmlhu Thanh Sơvomxn chỉvkrgbscfo cáaffbi vòareing tay kia, hỏckaei.

“Khoan! Đbumjâqgygy làbscfareing tay củmyvla ta.” Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng kêaffbu lêaffbn.




Cốmlhu Thanh Sơvomxn khôhnpfng thèooexm quan tâqgygm, thuậiatmn tay tháaffbo vòareing tay củmyvla Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng xuốmlhung.

Chỉvkrg thấzwydy bêaffbn trêaffbn giao diệooexn Chiếjubtn Thầxkbon hiệooexn lêaffbn hàbscfng chữjubt nhỏckae:

[Vòareing tay ngọdfemc giữjubt hồlmnvn hìdfemnh rồlmnvng màbscfu đqgygen (đqgygãuqsxaffb hỏckaeng).]

[Dụripung cụripu trữjubt vậiatmt.]

[Bảgjkyn thâqgygn nóghwc chứjixka đqgygbscfng hai mưaffbơvomxi mốmlhut loạbumji thuậiatmt pháaffbp phòareing ngựbscf, đqgygzqxxu đqgygãuqsx bịtxce “Đbumjtxcea Quyếjubtt” mộqlmit kiếjubtm diệooext hếjubtt.]

Đbumjãuqsx bịtxce hủmyvly rồlmnvi sao?

Cốmlhu Thanh Sơvomxn suy nghĩvomx, sau đqgygóghwc thảgjky ra thầxkbon niệooexm quékrbct vàbscfo bêaffbn trong.

Quảgjky nhiêaffbn, cấzwydm chếjubt đqgygãuqsx bịtxce pháaffb giảgjkyi. Bêaffbn trong còarein cóghwc rấzwydt nhiềzqxxu bảgjkyo vậiatmt chấzwydt đqgygmlhung nhưaffblmnvi, chấzwydt đqgygxkboy toàbscfn bộqlmiareing tay.

txce thếjubt giớchgai Thiêaffbn Trụripulmnvc trưaffbchgac, Cốmlhu Thanh Sơvomxn đqgygãuqsx mang hếjubtt đqgyglmnv củmyvla mìdfemnh ra tặoozeng cho nhữjubtng mảgjkynh vỡjeuf thếjubt giớchgai kia. Bâqgygy giờtxce hắyxphn nghèooexo kiếjubtt xáaffbc, chỉvkrg sợdfem ngay cảgjky mua ly tràbscfrgnfng khôhnpfng cóghwc tiềzqxxn trảgjky.

Hiệooexn tạbumji thìdfem tốmlhut rồlmnvi, Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng dùynuydfemrgnfng làbscf Thiếjubtu chủmyvl củmyvla thếjubt giớchgai Áudnoc Quỷqlmi. Gãuqsx đqgygãuqsx từghwcng làbscf Quỷqlmiynuyng, chinh phụripuc rấzwydt nhiềzqxxu thếjubt giớchgai, bảgjkyo bốmlhui trong tay khôhnpfng biếjubtt còarein tốmlhut hơvomxn chíxkbon trăooexm triệooexu tầxkbong thếjubt giớchgai gấzwydp bao nhiêaffbu lầxkbon.

“Ngưaffbơvomxi vừghwca mớchgai nóghwci cáaffbi gìdfem?” Cốmlhu Thanh Sơvomxn ngắyxphm nghíxkboa vòareing tay, hỏckaei.

“Đbumjâqgygy làbscf...”

Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng nhìdfemn biểbumju hiệooexn củmyvla Cốmlhu Thanh Sơvomxn, nghĩvomx đqgygếjubtn đqgyglmnv trong vòareing tay củmyvla mìdfemnh, thậiatmn trọdfemng đqgygáaffbp: “Vòareing tay củmyvla ta.”

Cốmlhu Thanh Sơvomxn chàbscf chàbscfareing tay trêaffbn túlmnvi trữjubt vậiatmt củmyvla mìdfemnh, sau đqgygóghwc đqgygeo chiếjubtc vòareing lạbumji cho Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng.

“Yêaffbn tâqgygm đqgygi, ta khôhnpfng thèooexm chiếjubtc vòareing nàbscfy củmyvla ngưaffbơvomxi đqgygâqgygu.” Cốmlhu Thanh Sơvomxn nóghwci.

Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng nhẹhrka nhàbscfng thởmlhu ra, sau đqgygóghwc cảgjkym nhậiatmn vòareing tay mộqlmit chúlmnvt, gưaffbơvomxng mặoozet dầxkbon trắyxphng bệooexch.

qgygm huyếjubtt vôhnpf sốmlhuooexm củmyvla gãuqsx đqgygãuqsx mấzwydt sạbumjch.

Bỗjeufng nhiêaffbn, từghwc xa truyềzqxxn đqgygếjubtn tiếjubtng gầxkbom tứjixkc giậiatmn:

“Ai dáaffbm đqgygqlming đqgygếjubtn ngưaffbtxcei củmyvla Áudnoc Quỷqlmi đqgygbumjo ta!”

Âogfzm thanh nàbscfy từghwc xa đqgygếjubtn gầxkbon, toàbscfn bộqlmiaffb khôhnpfng cũrgnfng vìdfem thếjubtbscf run lêaffbn nhèooex nhẹhrka.

Đbumjáaffbm áaffbc quỷqlmi nghe xong, lậiatmp tứjixkc hoan hôhnpf.

“Quỷqlmi chủmyvl đqgygếjubtn rồlmnvi!”

“Làbscf Quỷqlmi chủmyvl!”

“Vôhnpf Chưaffbơvomxng tưaffbchgang quâqgygn khôhnpfng sao rồlmnvi!”

“Lầxkbon nàbscfy thìdfem tốmlhut rồlmnvi!”

Áudnonh mắyxpht Cốmlhu Thanh Sơvomxn đqgyggjkyo qua Vũrgnf.

Chỉvkrg thấzwydy sắyxphc mặoozet côhnpf ta khôhnpfng thay đqgygnxkgi, nhưaffbng khíxkbo thếjubtghwc phầxkbon thảgjky lỏckaeng hơvomxn.

affbtxceng nhưaffb nắyxphm chắyxphc đqgygmlhui phóghwc đqgygưaffbdfemc hắyxphn?

Diệooexn Chúlmnvbscf phùynuy thuậiatmt cóghwc quáaffb nhiềzqxxu chỗjeufarein chưaffba biếjubtt rõzwyd. Lầxkbon trưaffbchgac Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng cóghwc thểbumj đqgygnxkgi mệooexnh vớchgai kẻurpa kháaffbc, phùynuy thuậiatmt thếjubt mạbumjng nàbscfy cóghwc khi cũrgnfng đqgygếjubtn từghwc cha củmyvla gãuqsx.

Phiềzqxxn phứjixkc rồlmnvi.

Cốmlhu Thanh Sơvomxn khôhnpfng dáaffbm chầxkbon chừghwc, dẫzwion linh lựbscfc bêaffbn trong đqgygan đqgygiềzqxxn, pháaffbt ra tấzwydt cảgjky sứjixkc mạbumjnh.

Linh lựbscfc vôhnpf tậiatmn lưaffbdfemn lờtxce khôhnpfng ngớchgat trêaffbn ngưaffbtxcei hắyxphn, bộqlmic pháaffbt ra sóghwcng linh lựbscfc vưaffbdfemt xa Tựbscf Tạbumji Thiêaffbn Vưaffbơvomxng cảgjkynh.

Cốmlhu Thanh Sơvomxn đqgygèooex cổnxkg Thưaffbơvomxng Vôhnpf Chưaffbơvomxng, nóghwci khẽicwz: “Cha củmyvla ngưaffbơvomxi cóghwc vẻurpa rấzwydt lợdfemi hạbumji, nhưaffbng ngưaffbơvomxi hãuqsxy nhớchga cho kỹinnh, nếjubtu còarein chọdfemc đqgygếjubtn ta nữjubta, lầxkbon sau cha củmyvla ngưaffbơvomxi khôhnpfng bảgjkyo vệooex đqgygưaffbdfemc cho ngưaffbơvomxi đqgygâqgygu.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.