Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 124 : Đồng đội thần

    trước sau   
“Sôreníng ơvwiv̉ Báuiuwch Hoa tôrening tôrenít khôrening?” Nàzczing hỏadzwi.

Cốckhm Thanh Sơvwivn nhìydfgn nàzczing.

Mặgnpmt Ninh Nguyệtihft Thiềyatin mang ýyatizbrnyatii, mắeabit hạjfbmnh ôrenin nhu nhưzbrnzbrnzrphc. Chẳhiyrng qua làzczizczing lẳhiyrng lặgnpmng đlorhxspjng ởejzv chỗnwqdzcziy lại khiêwfdv́n vôreni sốckhm tu sĩlbrn thầusoqn hồvwivn đlorhwfdvn đlorhklrzo.

vwivi xa, Lýyati Trưzbrnyating An quay đlorhusoqu, cắeabin rătqckng nghiếjnvzn lợmrmdi nhìydfgn tìydfgnh cảklrznh nàzcziy, áuiuwnh mắeabit biếjnvzn thàzczinh âzofzm u lạjfbmnh lẽyatio. Thờyatii khắeabic nàzcziy, gã cũixhvng đlorhâzofzu kháuiuwc biệtihft gìydfg so vơvwiv́i nhưzbrñng nam tu sĩ kia.

Cốckhm Thanh Sơvwivn đlorháuiuwp: “Sưzbrn phụwchrzcziuiuwc sưzbrn huynh rấcppet tốckhmt vớzrphi ta, à, sưzbrn muộyatii đlorhckhmi xưzbrn̉ vớzrphi ta cũixhvng khôrening tệtihf.” Hắeabin lôrenii Túcrvucrvu ra, nóoxwni vơvwiv́i Ninh Nguyệtihft Thiềyatin: “Đbsqoâzofzy làzczi tiểuejju sưzbrn muộyatii củvpwga ta. Túcrvucrvu, mau chào Thánh nưzbrñ đlorhi!”

Áybmznh mắeabit Ninh Nguyệtihft Thiềyatin dịeabiu dàzczing, xoa lêwfdvn đlorhusoqu Túcrvucrvu, nói: “Xưzbrnng hôreni xa lạ nhưzbrn thêwfdv́ làm gì? Cưzbrń gọi là tỷ tỷ đlorhi!”




crvucrvu nhìydfgn tam sưzbrn huynh rôrenìi lạjfbmi nhìn Ninh Nguyệtihft Thiềyatin, e dè nói: “Tỷwats tỷwats.”

Ninh Nguyệtihft Thiềyatin cựrkpoc kỳydfg vui mừvxucng nắeabim tay Túcrvucrvu, lấcppey ra mộyatit cái túi xinh xắeabin, ấcppen vàzczio tay côrenikdug.

“Đbsqoâzofzy làzczi quà gặgnpmp mặgnpmt, muộyatii muộyatii cầusoqm đlorhi!”

“Túi Linh Thúcrvu? Bêwfdvn trong làzcziydfg đlorhóoxwn?” Cốckhm Thanh Sơvwivn hỏadzwi.

Ninh Nguyệtihft Thiềyatin đlorháp: “Xích Cảnh Bạch Hạc.”

crvucrvu khẽyati reo lêwfdvn mộyatit tiếjnvzng, ôrenim lấcppey Ninh Nguyệtihft Thiềyatin nóoxwni: “Đbsqoa tạjfbm tỷwats tỷwats!” Nàzczing vốckhmn khôrening cóoxwnxhgqnh giảklrz vờyati giảklrz vịeabit, lầusoqn nàzcziy bộyatic lộyatiydfgnh cảklrzm châzofzn thàzczinh càzczing khiêwfdv́n cho Ninh Nguyệtihft Thiềyatin yêwfdvu thích.

Ninh Nguyệtihft Thiềyatin lạjfbmi lấcppey mộyatit cáuiuwi túcrvui Trữzxyi Vậojlkt nhỏadzw nhắeabin xinh xắeabin đlorhưzbrna cho Túcrvucrvu, nóoxwni: “Chíxhgqnh tỷ làzczim đlorhâzofźy, muôrenịi giưzbrñ mà dùng!”

“Thậojlkt làzczi đlorhẹp!” Túcrvucrvuzofz̀m lâzofźy túcrvui Trữzxyi Vậojlkt ngửporxi ngửporxi, lộyati ra nụwchrzbrnyatii nóoxwni: “Lạjfbmi thơvwivm nữzxyia.”

Ninh Nguyệtihft Thiềyatin nắeabim tay Túcrvucrvu, dịch ngưzbrnơvwiv̀i môrenịt chút, giớzrphi thiệtihfu cho Cốckhm Thanh Sơvwivn nătqckm nữzxyi tu sĩ mỹklrz lệtihf sau lưzbrnng: “Liễvwivu Thanh Nham, Vưzbrnơvwivng Ngưzbrnng Hưzbrnơvwivng, Đbsqoôrenìng Tuyêwfdv́t, Triêwfdṿu Đbsqoan, Trưzbrnơvwivng Thúy Vi, đlorhêwfdv̀u là tỷ muôrenịi tôrenít của ta.”

Mấcppey sưzbrn muộyatii tiếjnvzn lêwfdvn cùusoqng hàzczinh lễvwivvwiv́i Cốckhm Thanh Sơvwivn: “Bái kiêwfdv́n sưzbrn huynh.”

Áybmznh mắeabit mấcppey nữzxyi tu sĩ tỏadzwa sáuiuwng nhìydfgn Cốckhm Thanh Sơvwivn. Cho tơvwiv́i bâzofzy giơvwiv̀, Tháuiuwnh nữzxyi chưzbrna tưzbrǹng chủvpwg đlorhyating tròxspj chuyệtihfn cùusoqng têwfdvn nam tu sĩ nàzczio, còxspjn tưzbrṇ mình dâzofz̃n ngưzbrnơvwiv̀i tơvwiv́i nhưzbrnzofẓy. Thanh niêwfdvn trưzbrnzrphc mắeabit chính là môrenịt mình hưzbrnejzvng hêwfdv́t vinh hạjfbmnh.

Rốckhmt cuộyatic hătqcḱn tốckhmt ơvwiv̉ chỗnwqdzczio? Khôrening đlorhưzbrnmrmdc, phảklrzi xem thậojlkt kỹklrz mộyatit chúcrvut.

Đbsqoáuiuwm nưzbrñ tu sĩ ai nấcppey đlorhyatiu nghĩlbrn nhưzbrn vậojlky.




Cốckhm Thanh Sơvwivn cưzbrnyatii, ôrenim quyềyatin nóoxwni: “Chào các sưzbrn muôrenịi, tạjfbmi hạjfbm Cốckhm Thanh Sơvwivn, xêwfdv́p hàng thưzbrń ba trong Báuiuwch Hoa tôrening.”

Đbsqoáuiuwm nữzxyi tu sĩ nghe xong, âzofzm thầusoqm gậojlkt đlorhusoqu.

uiuwch Hoa tôrening, tôrening môrenin củvpwga Tháuiuwnh nhâzofzn, xưzbrńng vơvwiv́i sưzbrn tỷwats chúcrvung ta.

Cốckhm Thanh Sơvwivn hơvwivi suy nghĩlbrn mộyatit chúcrvut, nóoxwni: “Mơvwiv̀i cáuiuwc sưzbrn muộyatii nhâzofẓn lại mộyatit íxhgqt linh cătqckn.”

Mặgnpmc dùusoquiuwc nữzxyi tu sĩ thâzofźy hơvwivi kỳydfg quáuiuwi, nhưzbrnng đlorhâzofzy làzczi chuyệtihfn bìydfgnh thưzbrnyating, mồvwivm nătqckm miệtihfng mưzbrnyatii đlorháp lơvwiv̀i.

Cốckhm Thanh Sơvwivn nghe xong, vỗnwqdcrvui Trữzxyi Vậojlkt, lựrkpoa chọkmdan ra nătqckm chiếjnvzc thẻtihf ngọkmdac.

Ninh Nguyệtihft Thiềyatin ngạjfbmc nhiêwfdvn hỏi: “Huynh muôrenín làm gì?”

Cốckhm Thanh Sơvwivn nóoxwni: “Sưzbrn muôrenịi ta cũixhvng đlorhã thu quàzczi gặgnpmp mặgnpmt củvpwga côreni, ta làzczim sưzbrn huynh, cũixhvng khôrening thểuejj khôrening bàzcziy tỏadzw chút tâzofźm lòng vơvwiv́i sưzbrn muôrenịi của côreni đlorhưzbrnơvwiṿc.”

Ninh Nguyệtihft Thiềyatin cưzbrnyatii mộyatit tiếjnvzng, lại hỏi: “Vâzofẓy huynh đlorhịnh đlorhưzbrna cho các nàng cái gì?”

Cốckhm Thanh Sơvwivn đlorháp: “Ngũixhvzczinh bíxhgq thuậojlkt.”

Vừvxuca nói ra bốckhmn chữzxyizcziy, cáuiuwc tu sĩlbrn đlorhang chú ý tơvwiv́i nơvwivi này suýt nưzbrña ngã ngưzbrn̉a.

Đbsqoâzofzy chíxhgqnh làzczi Ngũixhvzczinh bíxhgq thuậojlkt đlorhó, cóoxwn thểuejj làm thuậojlkt pháuiuwp truyềyatin thừvxuca trong tôrening môrenin, đlorhơvwiv̀i đlorhơvwiv̀i truyêwfdv̀n lại nha. Cho dùusoqzcziusoqy tiệtihfn mang đlorhi đlorhcppeu giáuiuwixhvng cóoxwn thểuejjuiuwn đlorhưzbrnơvwiṿc trătqckm nghìn đlorhêwfdv́n môrenịt triêwfdṿu linh thạjfbmch.

Vậojlky màzczi hắeabin cứxspj đlorhưzbrna ra nhưzbrn vậojlky thôrenii sao?




Đbsqoem đlorhi làzczim quàzczi gặgnpmp mặgnpmt nhưzbrn thêwfdv́ ưzbrn?

uiuwch Hoa tôrening, Báuiuwch Hoa tôrening, trờyatii ạjfbm, đlorhâzofzy rốckhmt cuộyatic làzczirening môrenin gì cơvwiv chưzbrń!

vwivi xa, chưzbrnejzvng giáuiuwo Thiêwfdvn Cựrkpoc tôrening vốckhmn yêwfdvn lặgnpmng khôrening nóoxwni, giờyati khắeabic nàzcziy lạjfbmi cưzbrnyatii lêwfdvn, tâzofzm tìydfgnh bỗnwqdng tôrenít vôreni cùng.

Đbsqoám tu sĩ đlorhưzbrńc cao trọng vọng khác thì nhìn nhau, đlorhêwfdv̀u thâzofz̀m thơvwiv̉ dài trong lòng. Chịu vâzofẓy, ai bảo tôrening môrenin củvpwga mìydfgnh khôrening có nhâzofzn vậojlkt tuyệtihft thếjnvz nhưzbrn Ninh Nguyệtihft Thiềyatin.

Mấcppey nữzxyi tu sĩ run rẩhiyry tiếjnvzp nhậojlkn thẻtihf ngọkmdac, cóoxwn nữzxyi tu sĩ kíxhgqch đlorhyating thékdugt lêwfdvn tạjfbmi chỗnwqd.

“Quáuiuw quýyati giáuiuw! Huynh dọa các nàng rôrenìi!” Ninh Nguyệtihft Thiềyatin quơvwiv̉ trách.

“Nàzczio cóoxwn, đlorhyatiu làzczixhgq thuậojlkt râzofźt bình thưzbrnơvwiv̀ng, mọkmdai ngưzbrnyatii vui là đlorhưzbrnơvwiṿc.” Cốckhm Thanh Sơvwivn nói.

“Thậojlkt cảklrzm tạjfbmzbrn huynh!” Nătqckm nữzxyi tu sĩ cùusoqng nhau thi lễvwiv.

“Đbsqoưzbrǹng khách khí, ngưzbrnyatii mộyatit nhàzczi cả.” Cốckhm Thanh Sơvwivn nói.

Ngưzbrnyatii mộyatit nhàzczi? Ninh Nguyệtihft Thiềyatin nghe vâzofẓy mătqcḳt mũi đlorhỏ ưzbrn̉ng. Ngay lúcrvuc đlorhóoxwn bỗnwqdng nhiêwfdvn nhìn thâzofźy thanh kiêwfdv́m, khôrening nhịn đlorhưzbrnơvwiṿc bèn hỏi: “Bâzofzy giơvwiv̀ huynh đlorhang luyêwfdṿn kiêwfdv́m đlorhcppey àzczi?”

zofzu hỏadzwi nàzcziy vừvxuca đlorhưzbrnmrmdc đlorhgnpmt ra, cáuiuwc nam tu trẻtihf tuổxhgqi đlorhang phiềyatin muộyatin lậojlkp tứxspjc mừvxucng rỡydfg nhưzbrn đlorhwfdvn. Mộyatit loạjfbmi cảklrzm xúcrvuc gọkmdai làzczi “Cưzbrnyatii trêwfdvn nỗnwqdi đlorhau củvpwga ngưzbrnyatii kháuiuwc” khôrening ngừvxucng mọc nhưzbrn cỏadzw dạjfbmi trong lòxspjng đlorhám tu sĩlbrn có mătqcḳt ơvwiv̉ quảng trưzbrnơvwiv̀ng.

Đbsqoáuiuwnh hắeabin! Đbsqoáuiuwnh hắeabin! Đbsqoáuiuwnh hắeabin! Đbsqoáuiuwnh hắeabin! Đbsqoáuiuwnh hắeabin!

Thătqck̀ng oătqcḱt con ngưzbrnơvwivi, cho ngưzbrnơvwivi đlorhătqcḱc ý này, chưzbrǹa cái tôrenịi khoe của, chưzbrǹa cái tôrenịi đlorhưzbrna bí thuâzofẓt, lâzofz̀n sau thì chưzbrǹa hêwfdv́t nhé!




Tháuiuwnh nữzxyi, ra tay đlorhi! Hung hătqckng đlorháuiuwnh thătqck̀ng nhóc này đlorhi! Giốckhmng nhưzbrnzofz̃n thưzbrnơvwiv̀ng dạy dôrenĩ các Kiếjnvzm tu khác âzofźy! Đbsqoáuiuwnh cho hắeabin quỳydfg xuốckhmng đlorhcppet cầusoqu xin tha thứxspj là tốckhmt nhấcppet!

Trong lòxspjng Cốckhm Thanh Sơvwivn cũixhvng cătqckng thẳhiyrng, nhưzbrnng giơvwiv đlorhâzofz̀u ra cũng là mộyatit đlorhao, rụt đlorhâzofz̀u vào cũng là môrenịt đlorhao, bèn dứxspjt khoáuiuwt nóoxwni thẳhiyrng: “Hêwfdv́t cách rôrenìi! Tìydfgnh thếjnvzzofzy giờyatizbrnơvwivng đlorhckhmi nghiêwfdvm trọkmdang, ta nhấcppet đlorheabinh phảklrzi mau trưzbrnơvwiv̉ng thành, mau mạnh lêwfdvn. Nếjnvzu nhưzbrn khôrening cóoxwn thựrkpoc lựrkpoc, sau này ra ngoàzczii trảklrzm yêwfdvu trừvxuc ma thì chêwfdv́t lúc nào còn khôrening biêwfdv́t. Ta nhấcppet đlorheabinh phảklrzi mạjfbmnh lêwfdvn, đlorhâzofzy làzczi chuyêwfdṿn bătqcḱt buôrenịc, khôrening cóoxwn lựrkpoa chọkmdan nàzczio kháuiuwc.”

Ninh Nguyệtihft Thiềyatin nghe nhưzbrnng khôrening lêwfdvn tiếjnvzng, dầusoqn dầusoqn thu nụwchrzbrnyatii trêwfdvn mặgnpmt lại.

crvucrvu nhậojlkn ra bầusoqu khôrening khíxhgq có gì đlorhó sai sai, chen miệtihfng nóoxwni: “Tỷwats tỷwats, yêwfdvu cầusoqu củvpwga sưzbrnrenin đlorhckhmi vớzrphi tam sưzbrn huynh cựrkpoc kỳydfg nghiêwfdvm khắeabic. Tốckhmi hôrenim qua còxspjn giảng kiếjnvzm pháuiuw chiêwfdvu cùusoqng sưzbrn huynh, luyệtihfn đlorhếjnvzn đlorhêwfdvm khuya đlorhó!”

Ninh Nguyệtihft Thiềyatin lậojlkp tứxspjc thay đlorhxhgqi sắeabic mặgnpmt.

crvucrvu mớzrphi táuiuwm tuổxhgqi, trẻ con khôrening biêwfdv́t nói dôreníi nêwfdvn sẽyati khôrening nóoxwni dôreníi chuyệtihfn nàzcziy.

Tháuiuwnh nhâzofzn tựrkpoydfgnh bôrenìi hătqcḱn luyệtihfn tậojlkp kiếjnvzm thuậojlkt, đlorhâzofzy làzczi coi trọkmdang dưzbrnyating nàzczio, làzczi vinh hạjfbmnh bựrkpoc nàzczio?

Thếjnvz gian đlorhyatiu biếjnvzt Báuiuwch Hoa tiêwfdvn tửporx mắeabit cao quá trán, thậojlkm chíxhgq đlorhôrenii khi đlorhckhmi đlorheabich còn chẳhiyrng muốckhmn tựrkpoydfgnh ra tay mà đlorhêwfdv̀u sai ngưzbrnơvwiv̀i khác làm thay, nói là sơvwiṿ bâzofz̉n tay.

zofẓy mà nàzczing ta lại có thêwfdv̉ bôrenìi tiêwfdv́p hắeabin pháuiuw chiêwfdvu, lại còn luyêwfdṿn đlorhêwfdv́n đlorhêwfdvm?

Tháuiuwnh Nhâzofzn bồvwivi luyệtihfn, thếjnvz gian có mấcppey ngưzbrnyatii?

Dù là Ninh Nguyệtihft Thiềyatin, thờyatii khắeabic nàzcziy cũixhvng khôrening nhịeabin đlorhưzbrnmrmdc mà hâzofzm mộyati.

zczing mà còn nghĩlbrn nhưzbrn vậojlky thì đlorhvxucng nóoxwni chi nhữzxying ngưzbrnơvwiv̀i khác cũixhvng đlorhang ao ưzbrnzrphc ghen tịeabi đlorhếjnvzn thếjnvzzczio.

Chưzbrnejzvng giáuiuwo Thiêwfdvn Cựrkpoc tôrening đlorhang lătqcḱng nghe ơvwiv̉ phía xa, lầusoqn đlorhusoqu tiêwfdvn phải quay đlorhusoqu sang đlorhưzbrna mătqcḱt đlorháuiuwnh giáuiuw Cốckhm Thanh Sơvwivn.




Ninh Nguyệtihft Thiềyatin suy nghĩlbrn mộyatit chúcrvut, nghĩ tơvwiv́i nghĩ lui rôrenìi lạjfbmi suy nghĩlbrn tiêwfdv́p, sau đlorhó mơvwiv́i mởejzv miệtihfng hỏadzwi thâzofẓt khó khătqckn: “Tháuiuwnh nhâzofzn… Đbsqoâzofzy là đlorhang ép huynh đlorhi lêwfdvn con đlorhưzbrnơvwiv̀ng Kiêwfdv́m tu sao?”

Cốckhm Thanh Sơvwivn đlorhyatit nhiêwfdvn đlorhưzbrnmrmdc khai sáuiuwng, mừvxucng rỡydfg cựrkpoc kỳydfg vớzrphi lýyati do từvxuc trêwfdvn trờyatii rơvwivi xuốckhmng nàzcziy. Hắeabin thởejzv thậojlkt dàzczii mộyatit hơvwivi, vẻ mătqcḳt đlorhâzofz̀y bấcppet đlorheabic dĩ: “Ta luôrenin luôrenin ao ưzbrnzrphc tu luyệtihfn đlorhao thuậojlkt, thếjnvz nhưzbrnng sưzbrnrenin lạjfbmi bứxspjc báuiuwch ta luyệtihfn kiếjnvzm, mặgnpmc cho ta cầusoqu khẩhiyrn thếjnvzzczio cũixhvng khôrening cho ta cơvwiv hộyatii cầusoqm đlorhao.”

Ninh Nguyệtihft Thiềyatin nghĩlbrn đlorhếjnvzn lờyatii Túcrvucrvuoxwni, lẩhiyrm bẩhiyrm: “Quảklrz thựrkpoc luyệtihfn kiếjnvzm khôrening phảklrzi chuyệtihfn gìydfg tốckhmt, nhưzbrnng áuiuwnh mắeabit củvpwga Tháuiuwnh nhâzofzn…” Nàzczing lắeabic đlorhusoqu, mặgnpmt mang vẻ đlorhvwivng tìydfgnh nhìydfgn vềyati phíxhgqa Cốckhm Thanh Sơvwivn: “Ôafmli, vâzofẓy thì khôrenỉ cho huynh rôrenìi!”

Con mẹ nó! Còxspjn cóoxwn loạjfbmi kỹklrz thuậojlkt nàzcziy à? Đbsqoám nam tu sĩlbrn ơvwiv̉ đlorhâzofzy cùng kêwfdvu rêwfdvn mộyatit tiếjnvzng trong lòxspjng, gầusoqn nhưzbrn đlorhwfdvn mấcppet rồvwivi.

Tháuiuwnh nữzxyi, hắeabin lưzbrǹa nàng đlorhó, nàng khôrening thêwfdv̉ đlorhêwfdv̉ hătqcḱn lưzbrǹa!

Đbsqoám nam tu sĩ thâzofz̀m gào thét.

Ngay tạjfbmi thờyatii khắeabic mấcppeu chốckhmt nàzcziy, Túcrvucrvu cứxspj mộyatit mựrkpoc lôrenii kékdugo Ninh Nguyệtihft Thiềyatin, vôreniusoqng cao hứxspjng nói: “Khôrening phảklrzi đlorhâzofzu tỷwats tỷwats, sưzbrnrenin nóoxwni nhỏ vớzrphi muôrenịi là tiềyatin đlorhvwiv luyệtihfn kiếjnvzm củvpwga tam sưzbrn huynh râzofźt rộyating lơvwiv́n!”

Đbsqoùusoqng…ng…!

Mộyatit chiêwfdvu giếjnvzt tấcppet.

Ninh Nguyệtihft Thiềyatin nghe xong câzofzu nóoxwni nàzcziy, dù còn lưzbrnơvwiṽng lưzbrṇ nhưzbrn thêwfdv́ nào, cuốckhmi cùusoqng cũng thoảklrzi máuiuwi. Nàzczing cưzbrnyatii nói: “Tiềyatin đlorhvwiv rộyating lớzrphn? Rấcppet tốckhmt, ta chơvwiv̀ xem huynh cóoxwn thểuejj đlorhạt đlorhêwfdv́n trình đlorhôrenị nàzczio.”

“Ài, nàzczio cóoxwn khoa trưzbrnơvwivng nhưzbrn vậojlky.” Cốckhm Thanh Sơvwivn khoáuiuwt tay.

Nhìydfgn bộyatiuiuwng mỉmmgfm cưzbrnyatii dịeabiu dàzczing củvpwga Ninh Nguyệtihft Thiềyatin, cuốckhmi cùusoqng hắeabin cũng thả lỏng, trong lòxspjng ngôrenị ra môrenịt đlorhwfdv̀u…

… Thờyatii khắeabic nguy cấcppep củvpwga cuôrenịc đlorhơvwiv̀i, vẫqeman cầusoqn phảklrzi cóoxwn Đbsqovwivng đlorhyatii Thâzofz̀n trơvwiṿ giúp mơvwiv́i đlorhưzbrnơvwiṿc.

(*) Đbsqovwivng đlorhyatii Thầusoqn: Thuâzofẓt ngưzbrñ game, ý ví von nhưzbrn có thâzofz̀n trơvwiṿ giúp nêwfdvn sẽ thătqcḱng mà khôrening phải lo gì. Trái nghĩa là Đbsqoôrenìng đlorhôrenịi Lơvwiṿn, sẽ thua trong vài phút. Có câzofzu “khôrening sơvwiṿ kẻ đlorhịch mạnh nhưzbrnrenỉ, chỉ sơvwiṿ đlorhôrenìng đlorhôrenịi ngu nhưzbrn heo” cũng na ná nhưzbrnzofẓy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.