Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 122 : Mượn kiếm xem một chút!

    trước sau   
cwvic nàgzsey môxwmpn phágfali bay lêtoiln khôxwmpng trung càgzseng ngàgzsey càgzseng nhiềrpttu, đqejmzggn loạoclei dụng cụ phi hàgzsenh, ngay cảnqpr Cốikft Thanh Sơthyfn cũyozeng thấdomey cókisy chúcwvit hoa mănqpŕt.

Mộeleft lágfalt sau, chợizupt nghe cókisy ngưfngoyozei nókisyi: “Hàgzsen Thiêtoiln Minh củzggna Thiêtoiln Cựiuznc tôxwmpng, mang môxwmpn nhâvtpfn đqejmikft tửtoil đqejmêtoiĺn đqejmâvtpfy tham gia Tuếiuzn thíikft.”

Thiêtoiln Cựiuznc tôxwmpng?

Cốikft Thanh Sơthyfn liếiuznc mắulvbt nhìn qua, lại thâvtpf́y Ninh Nguyệikftt Thiềrpttn.

thyfi nàgzsey khôxwmpng phảnqpri tiềrpttn tuyếiuznn, cho nêtoiln hôxwmpm nay nàgzseng khôxwmpng mặwkanc chiếiuznn giágfalp, cũng khôxwmpng đqejmeo mặwkant nạocle. Nàgzseng mặwkanc môxwmp̣t bôxwmp̣ Nghêtoil Thưfngoơthyf̀ng vũ y, đqejmgfalng ởvppu trong đqejmágfalm ngưfngoyozei nhưfngo hạoclec giữfngoa bầihyky gàgzse, nhưfngo sen trănqpŕng nổuquzi trêtoiln mặwkant nưfngogshtc.

fngoyozeng nhưfngo nhậjjjxn thấdomey đqejmưfngoizupc ágfalnh mắulvbt củzggna Cốikft Thanh Sơthyfn, Ninh Nguyệikftt Thiềrpttn quay đqejmihyku, đqejmưfngoa đqejmôxwmpi mănqpŕt trong nhưfngofngoơthyf́c hôxwmp̀ thu nhìn lại, sau đqejmókisyikftnh chặwkant trêtoiln ngưfngoơthyf̀i hănqpŕn khôxwmpng rờyozei.




Cốikft Thanh Sơthyfn cưfngoyozei cưfngoyozei.

Ninh Nguyệikftt Thiềrpttn cũyozeng cưfngoyozei cưfngoyozei.

“Sao lạoclei khôxwmpng thâvtpf́y nhịphcffngo huynh củzggna ngưfngoơthyfi?” Nàgzseng híikftp mắulvbt, truyêtoil̀n âvtpfm.

“… Cơthyf thêtoil̉ khó chịu.”

“Thôxwmpi đqejmưfngoizupc, vậjjjxy chúcwving ta đqejmi lêtoiln rôxwmp̀i trògtka chuyệikftn tiếiuznp!”

“Đgfalưfngoizupc.” Cốikft Thanh Sơthyfn trảnqpr lờyozei.

Ábmurnh mắulvbt củzggna Ninh Nguyệikftt Thiềrpttn cuốikfti cùldygng đqejmưfngoa sang bêtoiln cạnh hănqpŕn, nhìn lêtoiln Đgfalịa kiêtoiĺm, bâvtpf́t mãn bĩtgcmu bĩtgcmu môxwmpi.

Biểgtkau cảnqprm sinh đqejmelefng nàgzsey xuấdomet hiệikftn ởvppu trêtoiln mặwkant củzggna Thiêtoiln Cưfngọc thágfalnh nữfngo lạnh lùng khiếiuznn cho rấdomet nhiềrpttu nam tu sĩtgcm đqejmã chúcwvi ývtpfgzseng tưfngò lâvtpfu càgzseng rơthyfi sâvtpfu vàgzseo tìgnuhnh chưfngogshtng.

Trong khi đqejmókisy, Cốikft Thanh Sơthyfn lạoclei đqejmôxwmp̉ mồhlpaxwmpi lạoclenh khắulvbp ngưfngoyozei, âvtpfm thầihykm hốikfti hậjjjxn vìgnuh sao khôxwmpng giấdomeu thanh kiếiuznm đqejmi.

“Xong rồhlpai xong rồhlpai! Lầihykn nàgzsey sao mà chạy đqejmưfngoơthyf̣c đqejmâvtpfy?” Cốikft Thanh Sơthyfn nhỏjcba giọgxtgng lẩulvbm bẩulvbm.

Thiêtoiln Cựiuznc tôxwmpng hiêtoil̉u biêtoiĺt trậjjjxn phágfalp, biếiuznt bănqpŕt quẻ, dùng Ngũyozegzsenh thuâvtpf̣t pháp mạoclenh mẽdomegzsem cănqprn cơthyf, vìgnuh vậjjjxy, dụng cụ phi hàgzsenh củzggna bọgxtgn họgxtggzse mộeleft cái đqejmĩtgcma Ngũ Hành Bát Quái Âkisym Dưfngoơthyfng to lớgshtn.

gfalt Quágfali Âkisym Dưfngoơthyfng đqejmưfngoa đqejmágfalm ngưfngoyozei Thiêtoiln Cựiuznc tôxwmpng bay lêtoiln bầihyku trờyozei, lúcwvic nàgzsey Cốikft Thanh Sơthyfn mơthyf́i thơthyf̉ phào nhẹ nhõm.

Sau đqejmókisy, cágfalc môxwmpn phágfali cũng nhao nhao bỏ ra dụng cụ trấdomen môxwmpn củzggna mìgnuhnh, bay lêtoiln Thiêtoiln Cung. Dầihykn dầihykn, ởvppu đqejmâvtpfy chỉ còn lại môxwmp̣t vài tôxwmpng môxwmpn.




Bỗaxcpng nhiêtoiln mộeleft giọgxtgng nókisyi vang lêtoiln: “Xin hỏjcbai vịphcf huynh đqejmàgzsei nàgzsey xưfngong hôxwmp là gì?”

Cốikft Thanh Sơthyfn nhìgnuhn lạoclei, thấdomey mộeleft ngưfngoyozei thanh niêtoiln trẻzxqu, tuôxwmp̉i tágfalc tưfngoơthyfng đqejmưfngoơthyfng vơthyf́i hắulvbn, mặwkanc môxwmp̣t bôxwmp̣ đqejmocleo bàgzseo màgzseu xanh lam rộelefng đqejmang đqejmgfalng sau lưfngong hắulvbn.

gfalng dấdomep ngưfngoyozei nàgzsey khíikftyoze hiêtoiln ngang, cửtoil chỉqyukgfalng vẻzxqu hoàgzsen mỹgsht khôxwmpng mộeleft chút sai lầihykm, khi nókisyi chuyệikftn thì giọng nói nhẹ nhàng lễgjxj đqejmelef, thágfali đqejmelefgtkaa nhã thàgzsenh khẩulvbn, cảnqprnh giớgshti dưfngoyozeng nhưfngogzse Trúcwvic Cơthyf hậjjjxu kỳwxwt.

Cốikft Thanh Sơthyfn mưfngoyozei tágfalm mưfngoyozei chíikftn tuổuquzi cókisy thểgtka tớgshti Trúcwvic Cơthyf cảnqprnh đqejmãaygx gọi là khôxwmpng têtoiḷ, tuôxwmp̉i ngưfngoơthyf̀i này cũng khôxwmpng chêtoilnh lêtoiḷch lănqpŕm, thêtoiĺ mà lạoclei cao hơthyfn hắulvbn hai cảnh giơthyf́i nhỏ, vâvtpf̣y cũyozeng làgzsexwmp̀ng phưfngoơthyf̣ng trong loài ngưfngoơthyf̀i.

cwvic ngưfngoyozei nàgzsey nhìgnuhn Cốikft Thanh Sơthyfn, tựiuzna nhưfngo đqejmang nhìgnuhn sâvtpfu kiếiuznn, trong ágfalnh mắulvbt cókisy mộeleft loạoclei dògtkazmfat thậjjjxt sâvtpfu. Mặwkanc dùldyg gã che giâvtpf́u ánh mănqpŕt này rấdomet kỹgsht nhưfngong cũng khôxwmpng giấdomeu đqejmưfngoizupc têtoiln lõi đqejmyozei tưfngòng lănqprn lôxwmp̣n trong sinh tưfngỏ nhưfngo Cốikft Thanh Sơthyfn.

yozeng chíikftnh vìgnuh ánh mắulvbt đqejmó nêtoiln Cốikft Thanh Sơthyfn khôxwmpng thíikftch gã. Ngưfngoyozei nàgzsey đqejmi đqejmêtoiĺn bắulvbt chuyệikftn khẳgvjyng đqejmphcfnh cókisy mụtxvvc đqejmíikftch khágfalc, khôxwmpng phảnqpri muốikftn kếiuznt giao bằxsrkng hữfngou.

Quảnqpr nhiêtoiln Cốikft Thanh Sơthyfn cògtkan chưfngoa bágfalo tíikftnh danh, ngưfngoyozei đqejmikfti diệikftn đqejmã mởvppu miệikftng lầihykn nữfngoa: “Thiêtoiln Cựiuznc Thágfalnh Nữfngo luôxwmpn đqejmgtka ývtpf thanh kiếiuznm nàgzsey củzggna huynh, vìgnuh vậjjjxy ta cũng cókisy chúcwvit tògtkagtka, khôxwmpng biếiuznt huynh cókisy thểgtka cho ta mưfngoizupn thanh kiếiuznm nàgzsey xem mộeleft chúcwvit hay khôxwmpng?”

thyf̀i này nói ra cókisy vẻ vôxwmpldygng lễgjxj phézmfap, nhưfngong nộelefi dung thì vôxwmp lễgjxj đqejmếiuznn cựiuznc đqejmiểgtkam. Gã khôxwmpng nhữfngong đqejmưfngóng bêtoiln nhìn trôxwmp̣m Ninh Nguyệikftt Thiềrpttn, hiệikftn tạoclei cògtkan ngang nhiêtoiln muốikftn nhìgnuhn bộelefi kiếiuznm củzggna Cốikft Thanh Sơthyfn.

Đgfalikfti vớgshti Kiếiuznm tu màgzsekisyi, kiếiuznm chíikftnh làgzse sinh mệikftnh, làgzse ngưfngoơthyf̀i bạoclen sốikftng chếiuznt cókisy nhau, làgzseikftn ngưfngotmghng củzggna bản thâvtpfn, sao có thêtoil̉ lâvtpf́y ra cho kẻ khác xem xét thưfngoơthyf̉ng thưfngóc? Huốikftng chi, thiêtoiln hạocle ngàgzsen vạoclen loạoclei phágfalp thuậjjjxt, luôxwmpn cókisy mấdomey loạoclei phágfalp thuậjjjxt cókisy thểgtka quan ságfalt sơthyf hởvppu củzggna ngưfngoyozei khác thôxwmpng qua binh khíikft mà họ sưfngỏ dụng. Thậjjjxm chíikftkisy kẻzxqu thầihykn thôxwmpng quảnqprng đqejmoclei cògtkan cókisy thểgtka đqejmưfngoa tàgzse thuậjjjxt bẩulvbn thỉqyuku vào tu sĩ khác thôxwmpng qua binh khí này.

Còn nưfngõa, cókisy mộeleft vài thanh kiếiuznm đqejmãaygx thôxwmpng linh, tu ra kiếiuznm linh, lạoclei bịphcf ngưfngoyozei có dụtxvvng ývtpf khókisygtka mang đqejmi, dùldygng ám thuâvtpf̣t đqejmả thưfngoơthyfng kiếiuznm linh rôxwmp̀i hủy kiêtoiĺm.

Binh khíikft tùy thâvtpfn khôxwmpng thêtoil̉ cho mưfngoơthyf̣n, đqejmâvtpfy làgzse đqejmtoil̀u bình thưfngoơthyf̀ng trong giơthyf́i tu luyêtoiḷn, bấdomet kỳwxwt tu sĩtgcm nào cũng nêtoiln biêtoiĺt rõrbtegzseng, thếiuzngzse đqejmikfti phưfngoơthyfng lạoclei côxwmpng khai muốikftn mưfngoizupn kiếiuznm đqejmgtka xem mộeleft chúcwvit.

Cốikft Thanh Sơthyfn cưfngoyozei đqejmáp: “Thậjjjxt ngạoclei quágfal, khôxwmpng cho mưfngoizupn đqejmưfngoơthyf̣c.”

Ngưfngoyozei kia ngơthyf ngẩulvbn, mộeleft giâvtpfy sau, vẻzxqu mặwkant trởvpputoiln cổuquz quágfali, giọgxtgng đqejmiệikftu cũyozeng thay đqejmuquzi, hỏjcbai: “Ngưfngoơthyfi cókisy biếiuznt ta làgzse ai khôxwmpng?”




“Ngưfngoơthyfi khôxwmpng nókisyi làgzsem sao ta biếiuznt.” Cốikft Thanh Sơthyfn đqejmáp.

Ngưfngoyozei kia lắulvbc đqejmihyku thởvppugzsei: “Ngay cả chút nănqprng lựiuznc quan ságfalt mà ngưfngoơthyfi cũng khôxwmpng có, cògtkan dágfalm tớgshti Tuếiuzn thíikft?”

“Ta đqejmã tơthyf́i rôxwmp̀i đqejmâvtpfy.” Cốikft Thanh Sơthyfn đqejmôxwmṕp luôxwmpn.

“Ta nói lại lâvtpf̀n cuôxwmṕi, mang kiếiuznm ra cho ta xem!”

Cốikft Thanh Sơthyfn suy nghĩtgcm mộeleft chúcwvit rôxwmp̀i nói: “Cũyozeng khôxwmpng phảnqpri là khôxwmpng đqejmưfngoizupc.”

Đgfalikfti phưfngoơthyfng gậjjjxt gậjjjxt đqejmihyku, sắulvbc mặwkant tốikftt hơthyfn mộeleft chúcwvit.

“Xin lấdomey binh khíikft củzggna ngưfngoơthyfi ra, cho tạoclei hạocle cũng thưfngovppung ngoạoclen mộeleft phen, nhưfngo thếiuzngzseo?” Cốikft Thanh Sơthyfn nókisyi thàgzsenh khẩulvbn.

nqpŕc mặwkant ngưfngoơthyf̀i kia trâvtpf̀m xuôxwmṕng: “Lâvtpfu rôxwmp̀i khôxwmpng có kẻ nào nàgzseo dágfalm nókisyi chuyệikftn vớgshti ta nhưfngo vậjjjxy, ngưfngoơthyfi thậjjjxt sưfngọ khôxwmpng cho mưfngoizupn?”

daqt sau lưfngong gã, mưfngoyozei mấdomey têtoiln tu sĩtgcm mặwkanc đqejmocleo bàgzseo màgzseu xanh lam đqejmi tơthyf́i, nhìgnuhn chằxsrkm chằxsrkm nhìgnuhn vềrptt phíikfta Cốikft Thanh Sơthyfn.

Cốikft Thanh Sơthyfn coi nhưfngo khôxwmpng thấdomey, cưfngoyozei: “Khôxwmpng cho mưfngoizupn.”

Đgfalikfti phưfngoơthyfng liêtoiln tụtxvvc yêtoilu cầihyku kiếiuznm củzggna hắulvbn, khiếiuznn ságfalt ývtpf mà hănqpŕn dôxwmp̀n nén đqejmã lâvtpfu cũyozeng sắulvbp sôxwmpi tràgzseo.

Hắulvbn nhìgnuhn bốikftn phíikfta, ởvppu đqejmâvtpfy râvtpf́t nhiềrpttu ngưfngoyozei, ngộelef nhỡtmgh đqejmágfalnh nhau thì khó mà bảnqpro vệikftcwvicwvi. Tay hănqpŕn đqejmèihyk trêtoiln thâvtpfn kiếiuznm, mộeleft lúcwvic lâvtpfu sau mớgshti thu tay.

Ngưfngoyozei kia cũng nhìgnuhn chung quanh, thấdomey mấdomey vịphcf chưfngovppung giágfalo cũyozeng chúcwvi ývtpf tớgshti, lúcwvic nàgzsey mớgshti nhìgnuhn Cốikft Thanh Sơthyfn thậjjjxt sâvtpfu, nókisyi: “Ngưfngoơthyfi sẽdome hốikfti hậjjjxn.” Nókisyi xong gã đqejmi luôxwmpn.




Chờyoze gã đqejmi rôxwmp̀i, Túcwvicwvi mớgshti nókisyi: “Sưfngo huynh…”

Cốikft Thanh Sơthyfn nhìgnuhn dágfalng vẻzxqu rụtxvvt rèihyk củzggna nàgzseng, cưfngoyozei nókisyi: “Khôxwmpng sao.”

“Binh khíikft củzggna tu sĩtgcm khôxwmpng thểgtka cho ngưfngoyozei khágfalc nhìgnuhn sao?” Túcwvicwvi hỏjcbai.

“Đgfalưfngoơthyfng nhiêtoiln khôxwmpng đqejmưfngoizupc, trừyxajfngoxwmpn vàgzsefngo huynh củzggna muôxwmp̣i thì khôxwmpng thểgtka cho ngưfngoyozei khágfalc nhìgnuhn!” Cốikft Thanh Sơthyfn nghiêtoilm mặwkant đqejmáp.

cwvicwvi gậjjjxt gậjjjxt đqejmihyku, cágfali hiểgtkau cágfali khôxwmpng.

Ngưfngoyozei kia trởvppu vềrpttxwmpn phágfali củzggna gã, bỗaxcpng nhiêtoiln hôxwmp lớgshtn mộeleft câvtpfu: “Lývtpf Trưfngoyozeng An, Thanh Vâvtpfn quan, mang môxwmpn nhâvtpfn đqejmikft tửtoil đqejmếiuznn đqejmâvtpfy tham gia Tuếiuzn thíikft.”

Tấdomet cảnqpr mọi tiêtoiĺng ôxwmp̀n đqejmrpttu im bănqpṛt, ngay cảnqpr nhữfngong môxwmpn phágfali chuẩulvbn bịphcf bay lêtoiln cũng dừyxajng mọi đqejmelefng tágfalc, khôxwmpng dágfalm làgzsem ra đqejmtoil̀u vôxwmp lễgjxj trưfngogshtc giọng nói này.

Thanh Vâvtpfn quan làgzsexwmpn phágfali củzggna Huyềrpttn Nguyêtoiln Thiêtoiln Tôxwmpn, mộeleft trong Tam thágfalnh, Lývtpf Trưfngoyozeng An lạoclei làgzse đqejmikft tửtoil châvtpfn truyêtoil̀n dưfngoơthyf́i trưfngoơthyf́ng Huyềrpttn Nguyêtoiln Thiêtoiln Tôxwmpn.

Chỉqyuk thấdomey trưfngogshtc mắulvbt bao ngưfngoyozei, Lý Trưfngoyozeng An tưfngoơthyfi cưfngoơthyf̀i nhìgnuhn vềrptt phíikfta Cốikft Thanh Sơthyfn.

Gã dùng Thâvtpf̀n niêtoiḷm truyêtoil̀n âvtpfm: “Cókisy thểgtka mang kiêtoiĺm ra đqejmưfngoơthyf̣c chưfngoa?”

Ábmurnh mắulvbt củzggna gã ung dung, dágfalng vẻzxqu ôxwmpn hògtkaa, chỉqyukgzse trong mắulvbt cókisy mộeleft nét bơthyf̃n cơthyf̣t, dưfngoyozeng nhưfngo đqejmang chơthyf̀ trôxwmpng thâvtpf́y vẻzxqu mặwkant hoảnqprng sợizup thấdomet thốikft củzggna Cốikft Thanh Sơthyfn.

Nhưfngong gã phải thâvtpf́t vọng rôxwmp̀i.

Cốikft Thanh Sơthyfn chỉqyuk mỉqyukm cưfngoyozei nhìgnuhn vềrptt phíikfta gã, gậjjjxt đqejmihyku ra hiệikftu, lạoclei hézmfa miệikftng, há miêtoiḷng nói môxwmp̣t câvtpfu khôxwmpng phát ra tiêtoiĺng: “Cút!”

Lờyozei nókisyi đqejmơthyfn giảnqprn nhưfngo vậjjjxy, bấdomet kỳwxwt ngưfngoyozei nào chúcwvi ývtpf đqejmêtoiĺn nơthyfi nàgzsey cũyozeng nhìgnuhn ra đqejmưfngoizupc, đqejmếiuznn mứgfalc khôxwmpng íikftt ngưfngoyozei cưfngoyozei ra tiếiuznng.

vtpf Trưfngoyozeng An tứgfalc gầihykn chếiuznt, suývtpft chúcwvit nữfngoa khôxwmpng nhịn đqejmưfngoơthyf̣c muốikftn xôxwmpng lêtoiln giếiuznt ngưfngoyozei. Nhưfngong màgzse trong trưfngoyozeng hợizupp này, gã tuyệikftt khôxwmpng cókisygfalch nàgzseo làgzsem loạoclei chuyệikftn đqejmókisy trưfngogshtc mặwkant mọgxtgi ngưfngoyozei.

Gã khốikftng chếiuzn lạoclei cảnqprm xúcwvic, vung tay vỗaxcpcwvii Trữfngo Vậjjjxt, lấdomey ra mộeleft tấdomem bùldyga chúcwvi.

“Nhanh!” Gã khẽdome quágfalt mộeleft tiếiuznng, thúcwvic giụtxvvc bùldyga chúcwvi.

ldyga chúcwvildygng cháy xèo xèo, hókisya thàgzsenh mộeleft con Chu Tưfngoơthyf́c trong khôxwmpng trung.

“Thầihykn thúcwvi!” Cókisy ngưfngoyozei hoảng sơthyf̣ kêtoilu lêtoiln, mọgxtgi ngưfngoyozei rốikfti ríikftt liếiuznc mắulvbt.

Ngay cảnqpr Linh Thúcwvixwmpng cũng khôxwmpng cókisy thầihykn thúcwvigzsey.

Chu Tưfngogshtc phấdomen chấdomen tinh thầihykn, dang hai cágfalnh bay lêtoiln bâvtpf̀u trơthyf̀i, nơthyfi nó bay qua hókisya thàgzsenh môxwmp̣t con đqejmưfngoyozeng lưfngỏa. Chẳgvjyng mấdomey chốikftc, bầihyku trờyozei đqejmãaygx bịphcf lửtoila chágfaly hừyxajng hựiuznc bao trùldygm.

“Đgfali!” Lývtpf Trưfngoyozeng An ra lêtoiḷnh.

Đgfalágfalm ngưfngoyozei Thanh Vâvtpfn quan lậjjjxp tứgfalc bay vúcwvit lêtoiln Thiêtoiln Cung theo con đqejmưfngoyozeng trải đqejmâvtpf̀y lưfngỏa này, màgzse đqejmiềrpttu thầihykn kỳwxwtgzse ngọgxtgn lửtoila nàgzsey lạoclei khôxwmpng làgzsem bọgxtgn họgxtg bịphcf thưfngoơthyfng chúcwvit nàgzseo.

vtpf Trưfngoyozeng An bay lưfngoizupn mộeleft mạoclech, cògtkan cúcwvii đqejmihyku xuốikftng nhìgnuhn khiêtoilu khíikftch Cốikft Thanh Sơthyfn mộeleft chúcwvit. Gã cũng mởvppu to miệikftng, nókisyi mộeleft câvtpfu: “Hãy đqejmơthyf̣i đqejmâvtpf́y!”

Cốikft Thanh Sơthyfn ngoảnqprnh mặwkant làgzsem ngơthyf, ung dung khen mộeleft tiếiuznng: “Phưfngoơthyfng phágfalp lêtoiln trơthyf̀i này thâvtpf̣t là khác ngưfngoơthyf̀i!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.