Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 354-3 :

    trước sau   
Nhìlxidn mộgfjbt cácypxi đdsixãesqg cảerje mộgfjbt ngàotwcy, sau khi thàotwcnh thầyveqn bụzgmtng tônyghi cũsvcpng khônyghng đdsixófunqi, ăotrqn cơjpmgm uốnjqdng nưdsixsfmfc thậukgft giốnjqdng nhưdsix đdsixãesqg khônyghng còeumsn làotwc nhu cầyvequ thiếbblet yếbbleu. Khônyghng biếbblet từafnwkzlrc nàotwco sắfctrc trờtldji đdsixãesqg tốnjqdi, sau khi mặbuygt trờtldji vừafnwa xuốnjqdng núkzlri, toàotwcn bộgfjb quỷnndl hồkjjtn từafnw trong miếbbleu ngoạukgfi trừafnwnygh Mộgfjbc đdsixsvcpu xônyghng ra ngoàotwci nhưdsix chạukgfy nạukgfn, cófunq lẽotwc bọjpcsn họjpcs sẽotwc khônyghng muốnjqdn trởsbmz lạukgfi nữadoia.

nyghi cưdsixtldji cófunq chúkzlrt khổxcic, nhìlxidn Tônygh Mộgfjbc đdsixang ngủqzbh say phânjqdn vânjqdn xem cófunqssybn đdsixácypxnh thứeiecc anh ấerjey khônyghng.

Dẫpdkju sao nhàotwcsbmz ngay gầyveqn đdsixânjqdy, chúkzlrng tônyghi khônyghng cầyveqn phảerjei cứeiecsbmz trong ngônyghi miếbbleu nàotwcy. Cófunq đdsixiềsvcpu anh ấerjey ngủqzbh quácypx ngon khiếbblen ngưdsixtldji ta căotrqn bảerjen khônyghng nhẫpdkjn tânjqdm muốnjqdn quấerjey rầyveqy mộgfjbng đdsixeiecp củqzbha anh ấerjey.

nyghi liềsvcpn dựkfhea vàotwco ngựkfhec anh ấerjey, hưdsixsbmzng thụzgmt cảerjem giácypxc yêssybn tĩbzganh tốnjqdt đdsixeiecp đdsixãesqg rấerjet lânjqdu tônyghi khônyghng cófunqotwcy.

Đrslgukgfi khácypxi ngủqzbh đdsixếbblen hơjpmgn hai giờtldjcypxng Tônygh Mộgfjbc rốnjqdt cuộgfjbc khẽotwc đdsixgfjbng mộgfjbt chúkzlrt, mơjpmgotwcng tỉcsyunh lạukgfi.

“Anh ngủqzbh bao lânjqdu? Sao em khônyghng đdsixácypxnh thứeiecc anh?” Tônygh Mộgfjbc liếbblec nhìlxidn ngoàotwci cửkyvqa sổxcic, chânjqdn mặbuygt đdsixeiecp đdsixotwcjpmgi nhíkyvqu lạukgfi hỏralbi tônyghi.

nyghi liềsvcpn cưdsixtldji lấerjey lòeumsng, hônyghn mộgfjbt cácypxi lêssybn đdsixônyghi mônyghi hơjpmgi lạukgfnh củqzbha anh ấerjey, nófunqi: “Ngưdsixtldji ta khônyghng nỡcsbootwcm phiềsvcpn anh, anh ngủqzbh ngon nhưdsix vậukgfy. Dùgebe sao ban đdsixêssybm còeumsn dàotwci, em chỉcsyu cầyveqn trưdsixsfmfc khi trờtldji sácypxng gọjpcsi anh dậukgfy khônyghng phảerjei làotwc đdsixưdsixxcicc rồkjjti sao?”

“Em thậukgft ngốnjqdc.” Tônygh Mộgfjbc thởsbmzotwci, mắfctrng nhẹeiecnyghi mộgfjbt cânjqdu.

Sau đdsixófunq anh thấerjey cófunq vẻpqme nhưdsix rấerjet vộgfjbi vàotwcng, nắfctrm lấerjey tay tônyghi képdkjo lêssybn, mang tônyghi đdsixi ra ngoàotwci: “Em cùgebeng anh đdsixi đdsixếbblen chỗoqwmotwcy, khi ra khỏralbi cửkyvqa miếbbleu em phảerjei tậukgfn lựkfhec che giấerjeu khíkyvq tứeiecc củqzbha mìlxidnh, khônyghng nêssybn đdsixralb ngưdsixtldji khácypxc phácypxt hiệmbzkn.”

“Tạukgfi sao?” Nhìlxidn dácypxng vẻpqme thầyveqn bíkyvq củqzbha Tônygh Mộgfjbc khiếbblen bệmbzknh cũsvcp củqzbha tônyghi lạukgfi tácypxi phạukgfm, hiếbbleu kỳjpmg hỏralbi.

“Bởsbmzi vìlxid anh khônyghng muốnjqdn đdsixralb cho ngưdsixtldji khácypxc biếbblet em đdsixãesqg thàotwcnh thầyveqn. Trưdsixsfmfc khi ngưdsixtldji khácypxc phácypxt hiệmbzkn ra anh phảerjei dẫpdkjn em đdsixi phong tỏralba khíkyvq tứeiecc, nhưdsix vậukgfy… an toàotwcn hơjpmgn.” Tônygh Mộgfjbc ngậukgfp ngừafnwng mộgfjbt chúkzlrt, nófunqi.

Vừafnwa rồkjjti rõdasrotwcng làotwc anh ấerjey muốnjqdn nófunqi lờtldji khácypxc, chỉcsyuotwc lờtldji đdsixếbblen khófunqe miệmbzkng mớsfmfi đdsixxcici thàotwcnh an toàotwcn hơjpmgn.

nyghi liềsvcpn bịqjeicypxng vẻpqme củqzbha Tônygh Mộgfjbc khiếbblen cho buồkjjtn cưdsixtldji, nófunqi: “Anh lo lắfctrng thácypxi quácypx rồkjjti, bânjqdy giờtldj em cũsvcpng thàotwcnh thầyveqn còeumsn sợxcic ai biếbblet. Cho dùgebessybu Thầyveqn xuấerjet hiệmbzkn ởsbmz trưdsixsfmfc mặbuygt em thìlxid em cũsvcpng khônyghng sợxcic hắfctrn. Giao tiêssybn đdsixãesqgfunqi vớsfmfi em, chỉcsyu cầyveqn em khônyghi phụzgmtc thầyveqn lựkfhec thìlxidssybu Thầyveqn đdsixãesqg khônyghng còeumsn làotwc đdsixnjqdi thủqzbh củqzbha em.”

“Anh khônyghng phảerjei nófunqi tớsfmfi Yêssybu Thầyveqn.” Sắfctrc mặbuygt Tônygh Mộgfjbc đdsixyveqy căotrqng thẳrgvrng, nófunqi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.