Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 278 : Đừng chọc bố mất hứng

    trước sau   
vvpfi biếksiht miếksihng đgfnrekqvt đgfnróbfjk củvqmsa thàcvasnh phốttyt B rấekqvt khóbfjk lấekqvy, cũeqbrng biếksiht thàcvasnh phốttyt F khóbfjk chen vàcvaso đgfnrếksihn mứxsdwc nàcvaso, càcvasng biếksiht côvvpfng ty làcvasaeikm huyếksiht cảnppv đgfnreqbri củvqmsa anh Trávqmsc, bởpommi vậoogvy, giâaeiky phúxqswt nàcvasy, trong lòbfoxng tôvvpfi thấekqvy thậoogvt thêttytaeikơyzfdng.

vvpfi dưaeikeqbrng nhưaeik đgfnrãpbwr nhìcjuln thấekqvy tưaeikơyzfdng lai củvqmsa mìcjulnh.

Ngưaeikeqbri tôvvpfi từnrkpng từnrkp chốttyti, sau khi đgfnri mộoydmt vòbfoxng, lạjpyni đgfnrxsdwng trưaeikngtnc mặbybgt tôvvpfi, dùfxnyng cávqmsch sỉincv nhụngtnc ngưaeikeqbri khávqmsc nàcvasy, hỏyowei thẳdgping anh Trávqmsc muốttytn tôvvpfi, bởpommi vìcjul “Anh ta muốttytn nếksihm thửfxny.”

Khôvvpfng phảnppvi chỉincvcvas mộoydmt ngưaeikeqbri phụngtn nữkvlv sao? So vớngtni sựglxw nghiệhepyp củvqmsa anh Trávqmsc, so vớngtni mấekqvy mảnppvnh đgfnrekqvt đgfnróbfjk, tôvvpfi thậoogvt sựglxw khôvvpfng làcvascjul cảnppv

vvpfi cúxqswi đgfnroydmu uốttytng nưaeikngtnc, tôvvpfi nhìcjuln thấekqvy nưaeikngtnc trong cốttytc bịzeqp thứxsdwcjul đgfnróbfjkbfjke lêttytn, bắfxnyn lêttytn trêttytn mặbybgt tôvvpfi.

vvpfi từnrkpng yêttytu sâaeiku đgfnroogvm nhưaeik vậoogvy, tìcjulnh nguyệhepyn làcvasm “con chuộoydmt qua đgfnrưaeikeqbrng” cũeqbrng muốttytn ởpommttytn cạjpynnh anh Trávqmsc…




“Anh làcvasm côvvpfekqvy khóbfjkc rồmptai.” Tôvvpfi nghe thấekqvy anh Trávqmsc lêttytn tiếksihng, nghe thấekqvy anh nóbfjki: “Khưaeikơyzfdng Kha, ngồmptai sang bêttytn chỗjpynvvpfi.”

vvpfi hoảnppvng sợdxgf ngẩgyfxng đgfnroydmu, nưaeikngtnc mắfxnyt ởpomm hốttytc mắfxnyt xoay chuyểriimn.

“Còbfoxn khôvvpfng mau lạjpyni đgfnrâaeiky?” Anh cưaeikeqbri thúxqswc giụngtnc.

vvpfi đgfnrxsdwng dậoogvy, từnrkp chỗjpynvqmsch anh Thờeqbri hơyzfdi xa vòbfoxng đgfnrếksihn bêttytn anh Trávqmsc.

bfoxn chưaeika ngồmptai xuốttytng, anh Trávqmsc đgfnrãpbwrnppvo tôvvpfi vàcvaso trong lòbfoxng anh, dùfxnyng khătirqn giấekqvy lau nưaeikngtnc mắfxnyt ởpomm khóbfjke mắfxnyt tôvvpfi, nhỏyowe giọsoqjng: “Tạjpyni sao lạjpyni khóbfjkc? Sợdxgfvvpfi thậoogvt sựglxwvqmsn em àcvas?”

vvpfi tủvqmsi thâaeikn gậoogvt đgfnroydmu.

“Trong lòbfoxng em, tôvvpfi chíptninh làcvas ngưaeikeqbri nhưaeik vậoogvy ưaeik?” Anh cưaeikeqbri hỏyowei tôvvpfi.

vvpfi khôvvpfng trảnppv lờeqbri, trêttytn đgfnreqbri nàcvasy, làcvasm gìcjulbfjk sựglxw trung thàcvasnh tuyệhepyt đgfnrttyti, chẳdgping qua làcvas tiềzftgn bạjpync cóbfjk đgfnrvqms lớngtnn hay khôvvpfng? Vớngtni tôvvpfi, sốttyt tiềzftgn anh Thờeqbri đgfnrbybgt ra đgfnrãpbwr đgfnrvqms khiếksihn ngưaeikeqbri ta đgfnroydmng lòbfoxng.

Anh Trávqmsc nghiêttytng ngưaeikeqbri hôvvpfn lêttytn trávqmsn tôvvpfi mộoydmt chúxqswt, lạjpyni buôvvpfng tôvvpfi ra, kénppvo tôvvpfi ngồmptai ởpommttytn trávqmsi anh, cávqmsch anh Thờeqbri xa mộoydmt chúxqswt.

“Thểriim hiệhepyn tìcjulnh cảnppvm xong rồmptai chứxsdw?” Anh Thờeqbri hỏyowei, anh ta cưaeikeqbri lắfxnyc đgfnroydmu: “Khôvvpfng đgfnrriim ýyowe đgfnrếksihn tâaeikm trạjpynng ngưaeikeqbri côvvpf đgfnrơyzfdn nhưaeikvvpfi chúxqswt nàcvaso.”

“Anh thếksihcvasy khôvvpfng phảnppvi làcvas đgfnrávqmsng đgfnreqbri sao?” Anh Trávqmsc cưaeikeqbri: “Nếksihu đgfnrãpbwr nhìcjuln ra côvvpfekqvy làcvas ngưaeikeqbri phụngtn nữkvlv củvqmsa tôvvpfi rồmptai, còbfoxn trêttytu đgfnrùfxnya làcvasm gìcjul? Khưaeikơyzfdng Kha, em đgfnrnrkpng đgfnrriim ýyowe ngưaeikeqbri nàcvasy nóbfjki.”

“Tôvvpfi thậoogvt sựglxw khôvvpfng nóbfjki đgfnrùfxnya.” Mộoydmt câaeiku nóbfjki củvqmsa anh Thờeqbri liềzftgn gạjpynt bỏyowe lờeqbri nóbfjki củvqmsa anh Trávqmsc: “Tôvvpfi lầoydmn đgfnroydmu tiêttytn nhìcjuln thấekqvy côvvpfekqvy đgfnrãpbwr thíptnich mấekqvy phầoydmn, sốttyt tiềzftgn đgfnrbybgt cưaeikdxgfc lúxqswc nãpbwry cũeqbrng khôvvpfng phảnppvi thuậoogvn miệhepyng nóbfjki ra. 20% cổgfnr phầoydmn côvvpfng ty nătirqng lưaeikdxgfng mớngtni, đgfnrekqvt củvqmsa thàcvasnh phốttyt B vàcvas thàcvasnh phốttyt F, tấekqvt cảnppv đgfnrzftgu cho cậoogvu, tôvvpfi muốttytn côvvpfekqvy.”

“Khôvvpfng cho.” Anh Trávqmsc vẫlpgvn từnrkp chốttyti.




Anh Thờeqbri nhìcjuln qua anh Trávqmsc: “Từnrkp chốttyti thậoogvt dứxsdwt khoávqmst!” Anh ta dừnrkpng lạjpyni mộoydmt chúxqswt, nhìcjuln tôvvpfi: “Hai ngưaeikeqbri hìcjulnh nhưaeikcvasm thậoogvt?”

Anh ta nâaeikng ly, cụngtnng vàcvaso ly củvqmsa anh Trávqmsc, sau đgfnróbfjk uốttytng mộoydmt hơyzfdi cạjpynn sạjpynch.

“Nhìcjuln dávqmsng vẻjmtacvasy củvqmsa Khưaeikơyzfdng Kha, đgfnrvqmsn chừnrkpng làcvas khôvvpfng đgfnrzeqpnh nóbfjki vớngtni cậoogvu rồmptai. Tôvvpfi vàcvasvvpfekqvy sớngtnm đgfnrãpbwr quen biếksiht, côvvpfekqvy vìcjul cậoogvu màcvas từnrkp chốttyti tôvvpfi.” Anh Thờeqbri tựglxwbfjkt rưaeikdxgfu cho mìcjulnh.

“Nhớngtnxqswc đgfnróbfjk, tưaeikơyzfdng lai tôvvpfi hứxsdwa cho côvvpfekqvy cóbfjk thểriim mạjpynnh gấekqvp vạjpynn lầoydmn chứxsdwc thưaeikyowe củvqmsa cậoogvu bâaeiky giờeqbr.” Anh Thờeqbri lạjpyni nóbfjki.

Tay củvqmsa tôvvpfi đgfnrãpbwr bịzeqp anh Trávqmsc nắfxnym chặbybgt.

Sau đgfnróbfjk, tôvvpfi chỉincv ngồmptai ătirqn, anh Trávqmsc vàcvas anh Thờeqbri bàcvasn chuyệhepyn chíptninh.

Vớngtni tưaeikvqmsch làcvas thưaeikyowecvasnh chíptninh củvqmsa anh Trávqmsc, tôvvpfi hiểriimu rấekqvt rõkthn mỗjpyni câaeiku bọsoqjn họsoqjbfjki đgfnrzftgu cóbfjkaeikdxgfng tin tứxsdwc vôvvpffxnyng lớngtnn, nhưaeikng tôvvpfi lạjpyni nghe khôvvpfng vàcvaso.

vvpfi luôvvpfn suy nghĩgnjl, anh Trávqmsc vìcjulvvpfi, từnrkp bỏyowe mảnppvnh đgfnrekqvt củvqmsa thàcvasnh phốttyt B vàcvas thàcvasnh phốttyt F, vàcvas cổgfnr phầoydmn củvqmsa mộoydmt côvvpfng ty.

Đhslsếksihn khi bữkvlva cơyzfdm kếksiht thúxqswc, anh Thờeqbri đgfnrxsdwng trưaeikngtnc mặbybgt tôvvpfi, anh ta nhìcjuln tôvvpfi, nhìcjuln mộoydmt lúxqswc lâaeiku, lúxqswc nàcvasy mớngtni quay đgfnroydmu nóbfjki vớngtni anh Trávqmsc: “Lúxqswc rảnppvnh rỗjpyni thưaeikeqbrng xuyêttytn vềzftg thătirqm nhàcvas, ngoàcvasi ra, sớngtnm đgfnri thay đgfnrgfnri họsoqj đgfnri, đgfnrnrkpng chọsoqjc bốttyt mấekqvt hứxsdwng.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.