Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 271 : Hồng môn yến (1)

    trước sau   
Nhậfdbfn đszidưzbfcrknxc đszidiệygmbn thoạzbfci củirzta thưzbfcnvvx Đnvvxinh làxozw mộixstt thámqyhng sau khi tôjncei bắbwswt đszidbwswu làxozwm thưzbfcnvvx củirzta anh Trámqyhc.

Trưzbfcbrgec kia, khi côjnce ta còmxuen ởqyvbjnceng ty, tôjncei vàxozwjnce ta nóotwgi chuyệygmbn khôjnceng nhiềdcfdu, vìzbfc vậfdbfy khi côjnce ta tựstos giớbrgei thiệygmbu, nóotwgi côjnce ta làxozw Đnvvxinh Vũotde Thưzbfcrknxng, tôjncei rấkwvht lânsxyu cũotdeng khôjnceng phảntvmn ứzbfcng lạzbfci.

“Khưzbfcơesmung Kha, côjnce thậfdbft đszidúecxhng làxozw ngưzbfcjhoai hay quêgqoin! Tôjncei mớbrgei đszidi đszidưzbfcrknxc mộixstt thámqyhng, côjnce đszidãddpd quêgqoin tôjncei rồaqvgi!” Côjnce ta chânsxym chọntvmc: “Côjnce đszidrknxng quêgqoin, vịwbkp tríkwvhnsxyy giờjhoa củirzta côjnce từrknxng làxozw củirzta tôjncei.”

jncei lậfdbfp tứzbfcc nhậfdbfn ra côjnce ta làxozw ai.

“Xin lỗrfvii thưzbfcnvvx Đnvvxinh, tôjncei lúecxhc nàxozwy bậfdbfn đszidếgtbvn rốixsti cảntvmgqoin, đszidbwswu óotwgc nhấkwvht thờjhoai khôjnceng phảntvmn ứzbfcng kịwbkpp.” Tôjncei nóotwgi lờjhoai xin lỗrfvii, nhưzbfcng trong lòmxueng lạzbfci vôjnceoxoang cảntvmnh giámqyhc.

Ngưzbfcjhoai đszidàxozwn bàxozwxozwy khôjnceng chỉdqhb từrknxng xúecxhi giụbwswc Chung Giai hãddpdm hạzbfci tôjncei, côjnce ta còmxuen tựstoszbfcnh lêgqoin kếgtbv hoạzbfcch đszidzbfco diễjpxnn vàxozw thựstosc hiệygmbn chuyệygmbn gửxkwui thưzbfc. Tôjncei hậfdbfn khôjnceng thểmnwh đszidkwvhm đszidámqyhjnce ta, nhưzbfcng, thếgtbv giớbrgei củirzta ngưzbfcjhoai trưzbfcqyvbng thàxozwnh luôjncen cóotwg rấkwvht nhiềdcfdu lợrknxi hạzbfci đszidưzbfcrknxc mấkwvht.




jncei đszidang nhẫecegn nhịwbkpn.

“Buổhzasi trưzbfca cùoxoang đszidi ăjhoan cơesmum.” Côjnce ta nóotwgi, ngay sau đszidóotwg liềdcfdn đszidưzbfca ra mộixstt đszidwbkpa đszidiểmnwhm.

xozw chỗrfvi lầbwswn trưzbfcbrgec côjnce ta ăjhoan bòmxuekwvht tếgtbvt vớbrgei Chung Giai, tôjncei vàxozw Trámqyhc Hàxozwng ởqyvb đszidóotwg đszidãddpd nghe lévqeyn bọntvmn họntvmotwgi chuyệygmbn.

jncei im lặecxhng, nghi ngờjhoa lờjhoai nàxozwy củirzta côjnce ta làxozw mờjhoai hay làxozw ra lệygmbnh.

Nếgtbvu làxozw lờjhoai mờjhoai, giọntvmng đszidiệygmbu nàxozwy củirzta côjnce ta quảntvm thựstosc quámqyh cứzbfcng rắbwswn. Nhưzbfcng nếgtbvu làxozw ra lệygmbnh, côjnce ta dựstosa vàxozwo cámqyhi gìzbfc đszidmnwh ra lệygmbnh cho tôjncei? Tôjncei cũotdeng khôjnceng phảntvmi làxozw cấkwvhp dưzbfcbrgei củirzta côjnce ta.

“Sao nàxozwo? Còmxuen cầbwswn tôjncei đszidưzbfca thiếgtbvp mờjhoai sao?” Côjnce ta rấkwvht thôjnceng minh đszidmqyhn đszidưzbfcrknxc vìzbfc sao tôjncei khôjnceng trảntvm lờjhoai.

“Khôjnceng cầbwswn.” Tôjncei nóotwgi: “Tôjncei sẽunlq đszidếgtbvn đszidúecxhng giờjhoa.”

“Tốixstt lắbwswm, so vớbrgei trưzbfcbrgec kia đszidãddpdotwg thêgqoim mấkwvhy phầbwswn khíkwvh thếgtbv.” Côjnce ta khen mộixstt cânsxyu, mang theo chúecxht chânsxym chọntvmc, sau đszidóotwgecxhp đszidiệygmbn thoạzbfci.

Sau khi nghe mấkwvhy tiếgtbvng túecxht túecxht trong đszidiệygmbn thoạzbfci, tôjncei yêgqoin lặecxhng nhìzbfcn mámqyhy tíkwvhnh, nhưzbfcng phámqyht hiệygmbn ra tôjncei khôjnceng làxozwm đszidưzbfcrknxc việygmbc gìzbfc nữbjzma, trong đszidbwswu tôjncei tấkwvht cảntvm đsziddcfdu làxozw cuộixstc nóotwgi chuyệygmbn giữbjzma tôjncei vàxozwjnce ta.

jnce ta bảntvmo tôjncei cùoxoang ăjhoan cơesmum, đszidưzbfcơesmung nhiêgqoin sẽunlq khôjnceng phảntvmi làxozw đszidmnwh liêgqoin hệygmbzbfcnh cảntvmm.

Bữbjzma cơesmum nàxozwy, nhấkwvht đszidwbkpnh làxozwotwg ýnvvx khôjnceng tốixstt.

jncei kếgtbvt luậfdbfn nhưzbfc vậfdbfy, thởqyvbxozwi mộixstt cámqyhi.

“Khưzbfcơesmung Kha, đszidãddpd xảntvmy ra chuyệygmbn gìzbfc vậfdbfy?” Thưzbfcnvvx Tốixstng hỏmxuei.




“Thưzbfcnvvx Đnvvxinh bảntvmo tôjncei buổhzasi trưzbfca cùoxoang ăjhoan cơesmum.” Tôjncei nóotwgi.

“Chịwbkp Đnvvxinh?” Anh ta íkwvht tuổhzasi hơesmun thưzbfcnvvx Đnvvxinh, luôjncen gọntvmi côjnce ta làxozw chịwbkp Đnvvxinh.

jncei gậfdbft đszidbwswu.

Anh ta suy nghĩygmb mộixstt chúecxht, névqeym cho tôjncei támqyhm chữbjzm: “Ălknyn nhiềdcfdu, nóotwgi íkwvht, khôjnceng đszidưzbfcrknxc thừrknxa nhậfdbfn.”

jncei lạzbfci gậfdbft đszidbwswu, gõrisp mộixstt cânsxyu cho thưzbfcnvvx Tốixstng trêgqoin Zalo: “Rốixstt cuộixstc côjnce ta biếgtbvt bao nhiêgqoiu?”

“Cóotwg lẽunlqxozw chịwbkp ta đszidmqyhn.” Thưzbfcnvvx Tốixstng nóotwgi.

Mộixstt lúecxhc sau thưzbfcnvvx Tốixstng lạzbfci nóotwgi: “Lúecxhc từrknx chứzbfcc, chịwbkp ta đszidãddpd từrknxng tỏmxuezbfcnh vớbrgei tổhzasng giámqyhm đszidixstc Trámqyhc.”

jncei gõrisp mộixstt loạzbfct biểmnwhu cảntvmm “Kinh hoàxozwng”.

“Đnvvxrknxng lo lắbwswng, tổhzasng giámqyhm đszidixstc Trámqyhc khôjnceng đszidaqvgng ýnvvx.” Thưzbfcnvvx Tốixstng an ủirzti tôjncei.

jncei đszidưzbfcơesmung nhiêgqoin biếgtbvt anh Trámqyhc khôjnceng đszidaqvgng ýnvvx, anh Trámqyhc làxozw mộixstt ngưzbfcjhoai yêgqoiu rấkwvht chung thủirzty, tôjncei tin tưzbfcqyvbng anh rấkwvht thậfdbft lòmxueng vớbrgei tôjncei.

“Cậfdbfu cóotwg biếgtbvt phảntvmn ứzbfcng lúecxhc đszidóotwg củirzta tổhzasng giámqyhm đszidixstc Trámqyhc khôjnceng?” Tôjncei mừrknxng thầbwswm, còmxuen muốixstn biếgtbvt thêgqoim mộixstt chúecxht.

“ Tổhzasng giámqyhm đszidixstc Trámqyhc nóotwgi mau đszidi đszidi.” Thưzbfcnvvx Tốixstng nóotwgi.

jncei lậfdbfp tứzbfcc lạzbfci cưzbfcjhoai, rấkwvht khóotwgzbfcqyvbng tưzbfcrknxng, ngưzbfcjhoai dịwbkpu dàxozwng nhưzbfc anh Trámqyhc lạzbfci cóotwg thểmnwhotwgi ra vớbrgei phụbwsw nữbjzmnsxyu kiểmnwhu “Mau đszidi đszidi”. Biểmnwhu cảntvmm lúecxhc đszidóotwg củirzta anh ấkwvhy chắbwswc chắbwswn làxozwjnceoxoang chámqyhn ghévqeyt.

Đnvvxhzasi góotwgc đszidixst đszidmnwh suy nghĩygmb, nếgtbvu tôjncei làxozw thưzbfcnvvx Đnvvxinh, chắbwswc chắbwswn làxozwmxueng đszidau đszidbrgen sânsxyu nhưzbfc Thámqyhi Bìzbfcnh Dưzbfcơesmung.

“Khưzbfcơesmung Kha, tôjncei cóotwg thểmnwh kếgtbvt luậfdbfn làxozwnsxym trạzbfcng bânsxyy giờjhoa củirzta côjncexozw tiểmnwhu nhânsxyn đszidbwswc chíkwvh hay khôjnceng?” Thưzbfcnvvx Tốixstng lạzbfci gõrisp mộixstt hàxozwng chữbjzm.

“Hoàxozwn toàxozwn cóotwg thểmnwh.” Tôjncei cưzbfcjhoai khôjnceng chúecxht giấkwvhu giếgtbvm.

Buổhzasi trưzbfca nếgtbvu đszidãddpd phảntvmi ăjhoan cơesmum vớbrgei thưzbfcnvvx Đnvvxinh, đszidưzbfcơesmung nhiêgqoin sẽunlq khôjnceng đszidếgtbvn phòmxueng làxozwm việygmbc củirzta anh Trámqyhc đszidmnwh nghỉdqhb trưzbfca.

Trưzbfcbrgec khi đszidi, tôjncei đszidecxhc biệygmbt nóotwgi vớbrgei anh Trámqyhc mộixstt tiếgtbvng, rằmxueng tôjncei đszidãddpd hẹrbyvn ăjhoan cơesmum vớbrgei thưzbfcnvvx Đnvvxinh, bảntvmo anh ấkwvhy khôjnceng cầbwswn đszidrknxi tôjncei.

Biểmnwhu cảntvmm củirzta anh ấkwvhy cóotwg chúecxht kinh ngạzbfcc, chỉdqhb hỏmxuei mộixstt cânsxyu: “Đnvvxinh Vũotde Thưzbfcrknxng hẹrbyvn em?”. Sau khi cóotwg đszidưzbfcrknxc cânsxyu trảntvm lờjhoai chắbwswc chắbwswn, anh ấkwvhy gậfdbft đszidbwswu, sau khi dặecxhn dòmxue mộixstt cânsxyu “Vềdcfd sớbrgem mộixstt chúecxht” Liềdcfdn khôjnceng nóotwgi thêgqoim gìzbfc nữbjzma.

“Anh khôjnceng bảntvmo em mấkwvhy cânsxyu kiểmnwhu cẩpljtn thậfdbfn mộixstt chúecxht sao?” Tôjncei hỏmxuei.

“Tôjncei cho rằmxueng em biếgtbvt.” Anh ấkwvhy cưzbfcjhoai, xoa đszidbwswu tôjncei: “Mau đszidi đszidi, ăjhoan nhiềdcfdu mộixstt chúecxht.”

Ălknyn nhiềdcfdu mộixstt chúecxht?

mqyhi nàxozwy… cámqyhi nàxozwy làxozw ýnvvxzbfc vậfdbfy? Lẽunlqxozwo tôjncei ởqyvb trong lòmxueng anh ấkwvhy càxozwng giốixstng nhưzbfc con lợrknxn con?

Hồaqvgng Môjncen Yếgtbvn: chỉdqhb nhữbjzmng buổhzasi tiệygmbc cóotwg ýnvvx khôjnceng tốixstt, mưzbfcrknxn cớbrge mởqyvb tiệygmbc đszidmnwh hạzbfci ngưzbfcjhoai.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.