Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 233 : Em lại không hiểu

    trước sau   
Trưyynmfnyxng phòiufdng lạvriii lắgmyuc đjjfzvriiu: “Sásiuxng sớcilmm nay tôuptgi đjjfzãledb cho ngưyynmbldti đjjfzi hỏdbwji rồkgvci, khôuptgng tra ra đjjfzưyynmagcgc.”

Anh ấvmlzy ngừeecmng lạvriii mộcgyzt lásiuxt: “Đjdrczjuki phưyynmơdlpbng rấvmlzt thôuptgng minh, dùbldtng hòiufdm thưyynm hotmail, másiuxy chủgqrifnyxyynmcilmc ngoàanzsi, bộcgyz phậgwvqn mạvriing củgqria côuptgng ty rõwzlpanzsng làanzs khôuptgng làanzsm gìtynp đjjfzưyynmagcgc.”

“Thếnqzd cảvriinh sásiuxt thìtynp sao?” Tôuptgi lạvriii hỏdbwji.

Trưyynmfnyxng phòiufdng cưyynmbldti khôuptgng nónqzdi gìtynp.

uptgi cũkgvcng đjjfzsiuxn đjjfzưyynmagcgc câkarqu trảvrii lờbldti, qua mộcgyzt lúgpkec, trưyynmfnyxng phòiufdng mớcilmi tiếnqzdp tụfmalc nónqzdi: “Básiuxo cảvriinh sásiuxt, chỉcgyzanzs thểdbwj hiệfmaln thásiuxi đjjfzcgyz.”

uptgi gậgwvqt đjjfzvriiu tỏdbwj ýkgvctynpnh hiểdbwju, nhưyynmng rúgpket cuộcgyzc trong lòiufdng vẫyfqxn cónqzd chúgpket thấvmlzt vọykdhng.




Sau khi vềuxas đjjfzếnqzdn côuptgng ty, vàanzsi đjjfzkgvcng nghiệfmalp đjjfzếnqzdn hỏdbwji tôuptgi sựquni việfmalc ra sao rồkgvci, tôuptgi nónqzdi đjjfzãledb lấvmlzy lờbldti khai rồkgvci, đjjfzagcgi cảvriinh sásiuxt thôuptgng básiuxo.

Đjdrckgvcng nghiệfmalp đjjfzuxasu an ủgqrii rằyfqxng chắgmyuc chắgmyun sẽcilm đjjfziềuxasu tra ra, nhưyynmng ásiuxnh mắgmyut họykdh nhìtynpn tôuptgi, đjjfzuxasu thểdbwj hiệfmaln sựquni đjjfzkgvcng cảvriim.

uptgi đjjfzcgyzt nhiêjtqin nghĩulne, nếnqzdu màanzs khôuptgng ai nghĩulne rằyfqxng cónqzd thểdbwjtynpm thấvmlzy “hung thủgqri”, thìtynp cầvriin gìtynpsiuxo cảvriinh sásiuxt? Cásiuxi gọykdhi làanzs thểdbwj hiệfmaln thásiuxi đjjfzcgyz, cũkgvcng chỉcgyzanzs tựquni biêjtqin tựquni diễyhahn màanzs thôuptgi.

Buổhfqdi chiềuxasu hôuptgm đjjfzónqzd, tôuptgi đjjfzãledb trảvriii qua nhưyynm thếnqzdanzso, tôuptgi cũkgvcng khôuptgng rõwzlp.

uptgi ngồkgvci tạvriii bàanzsn làanzsm việfmalc, nhìtynpn chữflhe trêjtqin másiuxy títlzonh, chữflheanzso cũkgvcng đjjfzykdhc đjjfzưyynmagcgc, nhưyynmng khi ghétujjp lạvriii vớcilmi nhau, thìtynp khôuptgng hiểdbwju đjjfzưyynmagcgc câkarqu nàanzso.

Đjdrcếnqzdn tốzjuki, tấvmlzt nhiêjtqin làanzs anh Trásiuxc đjjfzưyynma tôuptgi vềuxas nhàanzs, rồkgvci đjjfzưyynmơdlpbng nhiêjtqin cũkgvcng ởfnyx lạvriii, vàanzskgvcng dùbldtng cơdlpb thểdbwj đjjfzdbwj an ủgqrii tôuptgi.

“Anh làanzs đjjfzkgvc cầvriim thúgpke, em đjjfzãledb bịhqrk nhưyynm vậgwvqy, màanzs anh còiufdn nỡctyoanzsm đjjfzưyynmagcgc!” Sau khi xong việfmalc, tôuptgi tứlclcc tốzjuki nónqzdi.

“Em khôuptgng cảvriim thấvmlzy sau khi anh an ủgqrii, tâkarqm trạvriing củgqria em tốzjukt hơdlpbn trưyynmcilmc nhiềuxasu sao?” Anh Trásiuxc nónqzdi.

“Em! Khôuptgng! Cảvriim! Thấvmlzy!” Tôuptgi hétujjt lớcilmn.

Anh Trásiuxc lắgmyuc đjjfzvriiu cưyynmbldti: “Miệfmalng nónqzdi mộcgyzt đjjfzyfqxng lòiufdng nghĩulne mộcgyzt nẻzfklo! Bâkarqy giờbldt e cónqzd thểdbwj lớcilmn tiếnqzdng nónqzdi chuyệfmaln vớcilmi anh rồkgvci, lúgpkec mớcilmi vềuxas đjjfzếnqzdn nhàanzs, em nónqzdi chuyệfmaln ỉcgyzu xìtynpu.”

“Cónqzdwzlpanzsng nhưyynm thếnqzd khôuptgng?” Tôuptgi nghi hoặzjukc: “Rõwzlpanzsng em rấvmlzt rấvmlzt kiêjtqin cưyynmbldtng màanzs! Buổhfqdi sásiuxng vẫyfqxn trang đjjfziểdbwjm, buổhfqdi chiềuxasu cũkgvcng làanzsm việfmalc suốzjukt.”

Anh ấvmlzy gậgwvqt đjjfzvriiu: “Vớcilmi trạvriing thásiuxi củgqria em lúgpkec trưyynmcilmc, lôuptgi đjjfzvriii mộcgyzt ngưyynmbldti trêjtqin phốzjuk ngưyynmbldti ta cũkgvcng biếnqzdt em gặzjukp chuyệfmaln khónqzd khăluuin.”

uptgi nghĩulne lạvriii trạvriing thásiuxi củgqria tôuptgi lúgpkec trưyynmcilmc, khôuptgng thểdbwj khôuptgng thừeecma nhậgwvqn, anh ấvmlzy nónqzdi đjjfzúgpkeng.




Nếnqzdu đjjfzãledb nhưyynm vậgwvqy, tôuptgi cũkgvcng chásiuxn chẳwyevng thègqrim giảvrii bộcgyz yếnqzdu mềuxasm nữflhea, mộcgyzt tay chốzjukng ngưyynmbldti, ghétujjjtqin ngựqunic anh hỏdbwji: “Anh Trásiuxc, anh cảvriim thấvmlzy cónqzd thểdbwj đjjfziềuxasu tra ra đjjfzưyynmagcgc khôuptgng?”

“Rấvmlzt khónqzd, trừeecm khi tìtynpm đjjfzưyynmagcgc cao thủgqri thậgwvqt sựquni.” Ôagcgng chủgqri Trásiuxc nónqzdi.

“Anh nónqzdi hacker?” Tôuptgi hỏdbwji.

“Khôuptgng nhấvmlzt thiếnqzdt phảvriii làanzs hacker, mộcgyzt sốzjuk bộcgyz phậgwvqn chítlzonh quy cũkgvcng cónqzd cao thủgqri.” Anh Trásiuxc nónqzdi.

“Anh...”

Mộcgyzt chữflhe vừeecma nónqzdi ra, tôuptgi lạvriii nuốzjukt vộcgyzi mấvmlzy câkarqu sau vàanzso trong, loạvriii cao thủgqri cấvmlzp bậgwvqc ấvmlzy, cho dùbldt anh Trásiuxc cónqzd quen biếnqzdt, cũkgvcng chưyynma chắgmyuc đjjfzãledbbldtng vàanzso việfmalc nhỏdbwjanzsy.

Ban ngàanzsy khi chúgpkeng tôuptgi cùbldtng uốzjukng cafe, anh ấvmlzy đjjfzãledbnqzdi, đjjfzâkarqy chỉcgyzanzs chuyệfmaln nhỏdbwj.

Cảvrii đjjfzbldti ngưyynmbldti, nhữflheng uấvmlzt ứlclcc phảvriii chịhqrku khôuptgng chỉcgyznqzd chúgpket ítlzot nhưyynm vậgwvqy, tôuptgi còiufdn may mắgmyun quen đjjfzưyynmagcgc anh Trásiuxc, còiufdn nhữflheng ngưyynmbldti khôuptgng cónqzd ôuptgbldt, khôuptgng cónqzd chỗdend dựqunia thìtynp sao?

“Muốzjukn nónqzdi cásiuxi gìtynp? Hảvrii?” Anh Trásiuxc ôuptgm lấvmlzy eo tôuptgi, âkarqm cuốzjuki cónqzd chúgpket lêjtqin giọykdhng, ngónqzdn tay lưyynmcilmt qua sốzjukng lưyynmng củgqria tôuptgi.

“Em muốzjukn hỏdbwji, chữflhe viếnqzdt trêjtqin tấvmlzm thiệfmalp hồkgvci sásiuxng làanzs thậgwvqt phảvriii khôuptgng?” Tôuptgi đjjfzhfqdi sang chủgqri đjjfzuxas khásiuxc, cũkgvcng làanzs mộcgyzt chủgqri đjjfzuxas đjjfzásiuxng chúgpke ýkgvc.

“Anh đjjfzãledb viếnqzdt gìtynp sao?” Anh cưyynmbldti hỏdbwji.

“Anh nónqzdi anh yêjtqiu em.” Tôuptgi chăluuim chúgpke nhìtynpn anh.

Anh cưyynmbldti, ásiuxnh mắgmyut cónqzd chúgpket trásiuxnh nétujj: “Cónqzd àanzs?”

“Cónqzd!”

uptgi khẳwyevng đjjfzhqrknh chắgmyuc chắgmyun, phi từeecm trêjtqin giưyynmbldtng xuốzjukng, trầvriin chuồkgvcng chạvriiy ra phòiufdng khásiuxch, lậgwvqt tìtynpm lạvriii tấvmlzm thiệfmalp trong túgpkei xásiuxch, khi vềuxas đjjfzếnqzdn phòiufdng ngủgqri, tôuptgi bậgwvqt đjjfzègqrin ngủgqri đjjfzvriiu giưyynmbldtng lêjtqin, đjjfzưyynma tấvmlzm thiệfmalp cho anh xem.

“Anh tựquni xem đjjfzi, giấvmlzy trắgmyung mựqunic đjjfzen, anh cónqzd muốzjukn chốzjuki cũkgvcng khôuptgng chốzjuki đjjfzưyynmagcgc!”

Anh chỉcgyz liếnqzdc qua tấvmlzm thiệfmalp, còiufdn ásiuxnh mắgmyut lạvriii dừeecmng trêjtqin thâkarqn thểdbwjuptgi, anh đjjfzưyynma tay vềuxas phítlzoa tôuptgi, kétujjo tôuptgi vàanzso lòiufdng, vẫyfqxn làanzs hai chữflhe đjjfzónqzd: “Đjdrckgvc ngốzjukc!”

Anh luôuptgn thítlzoch nónqzdi tôuptgi làanzs đjjfzkgvc ngốzjukc, năluuim đjjfzónqzd, tôuptgi chẳwyevng hiểdbwju hai chữflheanzsy cónqzd ýkgvc nghĩulnea gìtynp.

ledbi nhiềuxasu năluuim sau, cho đjjfzếnqzdn khi tôuptgi viếnqzdt cuốzjukn sásiuxch nàanzsy, tôuptgi mớcilmi hiểdbwju, anh ấvmlzy muốzjukn nónqzdi rằyfqxng: “Đjdrckgvc ngốzjukc, anh yêjtqiu em nhưyynm vậgwvqy, màanzs em lạvriii khôuptgng hiểdbwju...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.