Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 224 : Sau này anh sẽ cố gắng hết sức để giảm bớt

    trước sau   
"Côtyhh ta ghérreat em làozvm mộbhlut chuyệeqpgn, nhưpudrng sửvvtta bảsqekn thảsqeko làozvm chuyệeqpgn khátyhhc." Anh Trátyhhc nósqeki, "Đqmciâcmkgy khôtyhhng chỉokvcozvm việeqpgc côtyhhng màozvmoazvn làozvm việeqpgc củtpmma chítjfknh côtyhh ta, liêfpfyn quan đtyhhếqurdn hìcmkgnh ảsqeknh củtpmma côtyhh ta, côtyhh ta sẽlwlm khôtyhhng vìcmkg ghérreat em hay vìcmkg muốrrean gâcmkgy khósqek khănwrfn cho em màozvmpzvfng chuyệeqpgn nhưpudr thếqurdozvmy đtyhhwfvgozvmm tròoazv đtyhhùpzvfa."

tyhhi nghĩeezi mộbhlut hồpzvfi thìcmkg thấtjfky anh Trátyhhc nósqeki cũpzvfng đtyhhúyhding.

"Cósqekozvmi vănwrfn chưpudrơcmkgng làozvm mộbhlut loạdkafi tàozvmi nănwrfng trờpzvfi phúyhdi, em tốrreat nghiệeqpgp ngàozvmnh Trung vănwrfn, xung quanh cũpzvfng đtyhhlbshu làozvm nhữsaxqng ngưpudrpzvfi cósqekozvmi vănwrfn chưpudrơcmkgng, cho nêfpfyn em cósqek sựjkfy mẫkcfkn cảsqekm tựjkfy nhiêfpfyn vớlwlmi từoler ngữsaxq, nhưpudrng em phảsqeki biếqurdt rằdkafng dùpzvf sao trong đtyhhátyhhm đtyhhôtyhhng, ngưpudrpzvfi cósqek loạdkafi thiêfpfyn phúyhdiozvmy luôtyhhn làozvm sốrrea ítjfkt." Anh Trátyhhc nósqeki tiếqurdp.

"Thưpudrpzvfng ngàozvmy thưpudrcbxu Đqmciinh tiếqurdp xúyhdic vớlwlmi tàozvmi liệeqpgu vàozvmtyhho cátyhho làozvm nhiềlbshu nhấtjfkt, đtyhhlbshu làozvm nhữsaxqng thứrrea khósqek nhằdkafn, trong thếqurd giớlwlmi củtpmma côtyhh ta, nhữsaxqng thứrreaksnqozvmng đtyhhâcmkgu ra đtyhhtjfky mớlwlmi làozvm tốrreat, do đtyhhósqekyhdic nàozvmy em cầumxrn phảsqeki nósqeki cho côtyhh ta biếqurdt bảsqekn thảsqeko tạdkafp chítjfkfpfyn làozvm nhưpudr thếqurdozvmo. Ngưpudrpzvfi đtyhhkcfkc đtyhhkcfkc nhữsaxqng gìcmkgtyhh ta viếqurdt vớlwlmi đtyhhkcfkc đtyhhưpudrlbshc nhữsaxqng gìcmkg nhàozvmtyhho biêfpfyn tậigkkp viếqurdt cósqekcmkg khátyhhc nhau?" Anh Trátyhhc nósqeki.

"Ngưpudrpzvfi khátyhhc sẽlwlm khôtyhhng muốrrean đtyhhkcfkc nhữsaxqng gìcmkgtyhh ta viếqurdt vìcmkg chúyhding quátyhh khôtyhh khan, chẳnwrfng khátyhhc gìcmkgozvmi liệeqpgu vớlwlmi hồpzvfcmkgcbxu lịcmkgch cảsqek, nhưpudrng nhữsaxqng gìcmkg nhàozvmtyhho biêfpfyn tậigkkp viếqurdt ra lạdkafi cósqek rấtjfkt nhiềlbshu yếqurdu tốrrea cảsqekm títjfknh, từolersqekc đtyhhbhlu thứrrea ba màozvm viếqurdt thìcmkg sẽlwlmozvmng khátyhhch quan, càozvmng đtyhha chiềlbshu." Tôtyhhi nósqeki.

Anh Trátyhhc gậigkkt đtyhhumxru: "Nếqurdu em nósqeki mấtjfky lờpzvfi nàozvmy cho côtyhh ta sớlwlmm hơcmkgn hay làozvm bảsqeko côtyhh ta tựjkfy xem tạdkafp chítjfk, thìcmkgsqek lẽlwlm em vàozvm biêfpfyn tậigkkp kia đtyhhãfpfy khôtyhhng phảsqeki sửvvtta đtyhhếqurdn nhứrreac đtyhhumxru nhưpudr vậigkky."




"Em... Cósqek lẽlwlm... đtyhhãfpfy quátyhh kiêfpfyng kỵjqdbtyhh ta, hoặpdnoc cósqek thểwfvgozvm sợlbshtyhh ta." Tôtyhhi câcmkgn nhắsaxqc lựjkfya chọkcfkn từoler ngữsaxq cho phùpzvf hợlbshp, "Bởcbxui vìcmkg e sợlbshtyhh ta, cho nêfpfyn em khôtyhhng dátyhhm nósqeki ra ýcbxu kiếqurdn củtpmma mìcmkgnh, chỉokvc muốrrean khiếqurdn côtyhh ta hàozvmi lòoazvng, từoler đtyhhósqek giảsqekm bớlwlmt mâcmkgu thuẫkcfkn giữsaxqa hai ngưpudrpzvfi."

Anh Trátyhhc lắsaxqc đtyhhumxru: "Ởsdvc chốrrean côtyhhng sởcbxu, rấtjfkt nhiềlbshu ngưpudrpzvfi cho rằdkafng lấtjfky lòoazvng cấtjfkp trêfpfyn làozvm quan trọkcfkng nhấtjfkt nhưpudrng thậigkkt ra khôtyhhng phảsqeki nhưpudr vậigkky. Chốrrean côtyhhng sởcbxuozvm mộbhlut con đtyhhưpudrpzvfng dàozvmi đtyhhdkafng đtyhhcxerng, lấtjfky lòoazvng cấtjfkp trêfpfyn vàozvm đtyhhpzvfng nghiệeqpgp chỉokvcozvmozvmnh vi ngắsaxqn hạdkafn, khiếqurdn ngưpudrpzvfi khátyhhc thấtjfky em hiểwfvgu chuyệeqpgn màozvm thôtyhhi! Thứrrea khiếqurdn ngưpudrpzvfi ta thậigkkt sựjkfysqek chỗlxxg đtyhhrreang ởcbxucmkgi làozvmm việeqpgc vẫkcfkn làozvmnwrfng lựjkfyc chuyêfpfyn môtyhhn. Chỉokvc khi em cósqeknwrfng lựjkfyc chuyêfpfyn môtyhhn vưpudrlbsht trộbhlui thìcmkg cấtjfkp trêfpfyn mớlwlmi cósqek thểwfvgfpfyn tâcmkgm giao việeqpgc cho em, mớlwlmi cósqek thểwfvg khiếqurdn cho đtyhhpzvfng nghiệeqpgp títjfkn nhiệeqpgm em, yêfpfyn tâcmkgm hợlbshp tátyhhc vớlwlmi em, sau khi em thănwrfng chứrreac, mớlwlmi cósqek thểwfvg trởcbxu thàozvmnh cấtjfkp dưpudrlwlmi hỗlxxg trợlbsh cho em."

tyhhi lạdkafi gậigkkt đtyhhumxru: "Cho nêfpfyn, hiệeqpgn tạdkafi chuyệeqpgn quan trọkcfkng nhấtjfkt em cầumxrn làozvmm vẫkcfkn làozvmcmkgng cao nănwrfng lựjkfyc chuyêfpfyn môtyhhn củtpmma mìcmkgnh?"

"Bỗlxxgng nhiêfpfyn phátyhht hiệeqpgn ra nhiệeqpgm vụjydr nặpdnong nềlbsh củtpmma mìcmkgnh rồpzvfi sao!" Anh Trátyhhc cưpudrpzvfi. "Việeqpgc bâcmkgy giờpzvf em đtyhhang làozvmm thuộbhluc vềlbsh ngàozvmnh truyềlbshn thôtyhhng, nhưpudrng em chỉokvc tốrreat nghiệeqpgp ngàozvmnh Trung vănwrfn, coi nhưpudrozvmozvmm việeqpgc trátyhhi ngàozvmnh rồpzvfi!"

qmciúyhding vậigkky, em tốrreat nghiệeqpgp ngàozvmnh Trung vănwrfn màozvmcmkgy giờpzvf ngàozvmy nàozvmo cũpzvfng nghiêfpfyn cứrreau xem viếqurdt bảsqekn thảsqeko nhưpudr thếqurdozvmo, tiếqurdp xúyhdic vớlwlmi truyềlbshn thôtyhhng ra sao, đtyhhbhlutyhhng bao nhiêfpfyu, thẩcasam mĩeezi thếqurdozvmo, vậigkky màozvm anh còoazvn muốrrean em họkcfkc nàozvmo làozvm kinh doanh, kinh tếqurd họkcfkc, tâcmkgm lýcbxu họkcfkc,..." Tôtyhhi chốrreang hai tay dưpudrlwlmi cằdkafm, làozvmm bộbhlu đtyhhátyhhng thưpudrơcmkgng nhìcmkgn anh Trátyhhc: "Anh nósqeki thậigkkt đtyhhi, cósqek phảsqeki anh nghĩeezi em làozvm ngưpudrpzvfi đtyhha dụjydrng khôtyhhng?"

Anh Trátyhhc chỉokvcpudrpzvfi khôtyhhng nósqeki.

tyhhi tiếqurdp tụjydrc: "Ngưpudrpzvfi ta nósqeki, làozvmm việeqpgc ởcbxutyhhng ty nưpudrlwlmc ngoàozvmi átyhhp lựjkfyc côtyhhng việeqpgc rấtjfkt lớlwlmn, phụjydr nữsaxqozvmm việeqpgc nhưpudr đtyhhàozvmn ôtyhhng, đtyhhàozvmn ôtyhhng làozvmm việeqpgc nhưpudr trâcmkgu bòoazv, em thìcmkg thấtjfky làozvmm ngưpudrpzvfi tìcmkgnh củtpmma anh mớlwlmi làozvm átyhhp lựjkfyc lớlwlmn! Vừolera phảsqeki cùpzvfng anh lêfpfyn giưpudrpzvfng, vừolera phảsqeki cốrrea gắsaxqng làozvmm việeqpgc, lạdkafi còoazvn cho em mộbhlut đtyhhrreang sátyhhch đtyhhwfvg đtyhhkcfkc nữsaxqa."

Anh ấtjfky cưpudrpzvfi, đtyhhưpudra tay ra trưpudrlwlmc mặpdnot tôtyhhi.

tyhhi biếqurdt anh ấtjfky làozvmm nhưpudr vậigkky làozvmsqek ýcbxucmkg, cho nêfpfyn ngoan ngoãfpfyn đtyhhpdnot tay vàozvmo bàozvmn tay anh. Anh thu tay lạdkafi, kérreao cảsqektyhhi đtyhhếqurdn bêfpfyn cạdkafnh, đtyhhwfvg cho tôtyhhi ngồpzvfi trêfpfyn đtyhhùpzvfi còoazvn hai tay thìcmkg ôtyhhm eo tôtyhhi.

"Thậigkkt sựjkfy cảsqekm thấtjfky mệeqpgt sao?" Anh ấtjfky dịcmkgu dàozvmng hỏesasi, trong átyhhnh mắsaxqt còoazvn cósqek vẻcasa đtyhhau lòoazvng.

"Cósqek mộbhlut chúyhdit." Tôtyhhi chítjfknh làozvm muốrrean làozvmm anh thưpudrơcmkgng tiếqurdc, vòoazvng đtyhhôtyhhi tay ôtyhhm lấtjfky cổskmm anh.

"Vậigkky thìcmkg sau nàozvmy anh sẽlwlm cốrrea gắsaxqng hếqurdt sứrreac đtyhhwfvg giảsqekm bớlwlmt? Cho em đtyhhpxaf mệeqpgt nhérrea?" Anh trêfpfyu ghẹnfjko.

"Khôtyhhng muốrrean!" Tôtyhhi trảsqek lờpzvfi màozvm khôtyhhng cầumxrn suy nghĩeezi, đtyhhôtyhhi tay lạdkafi càozvmng ôtyhhm anh chặpdnot hơcmkgn, nhưpudr thểwfvg anh ấtjfky cósqek đtyhhôtyhhi cátyhhnh lớlwlmn, sợlbsh anh sẽlwlm bay đtyhhi bấtjfkt cứrreayhdic nàozvmo.

"Vậigkky sau nàozvmy khôtyhhng họkcfkc nữsaxqa? Làozvmm mộbhlut chứrreac vụjydr nhàozvmn nhãfpfy trong côtyhhng ty, anh sẽlwlmsqeki vớlwlmi trưpudrcbxung phòoazvng mộbhlut tiếqurdng, cho em làozvmm biếqurdng, sau nàozvmy chỉokvc cầumxrn làozvmm chúyhdit việeqpgc đtyhhơcmkgn giảsqekn thôtyhhi cósqek đtyhhưpudrlbshc khôtyhhng?" Anh hỏesasi lạdkafi.

tyhhi vẫkcfkn lắsaxqc đtyhhumxru, đtyhhósqek khôtyhhng phảsqeki làozvm cuộbhluc sốrreang màozvmtyhhi mong muốrrean.

Mặpdnoc dùpzvftyhhi khôtyhhng muốrrean làozvmm mộbhlut ngưpudrpzvfi phụjydr nữsaxq mạdkafnh mẽlwlm, nhưpudrng cũpzvfng khôtyhhng muốrrean sốrreang bátyhhm vàozvmo ngưpudrpzvfi khátyhhc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.