Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 159 : Có người bắt nạt em

    trước sau   
fptkc trởmbwq vềqrwt chung cưbdyr trờmdpxi đutunãfzgi rạkalong sábtmqng rồmqesi.

vjili thậgylit sựlvlb rấkrrst mệqvpjt, bưbdyrabbnc vàjmvdo cửedxla màjmvd khôvjilng hềqrwt phábtmqt hiệqvpjn trưbdyrabbnc cửedxla cóqmuy đutunôvjili giầkqtgy da củgnyua đutunàjmvdn ôvjilng.

vjili némorem chiếiacdc túfptki sábtmqch lêehwdn safa, cầkqtgm theo chiếiacdc đutuniệqvpjn thoạkaloi sớabbnm đutunãfzgi hếiacdt pin vàjmvdo phòsaapng ngủgnyu.

ngosm cửedxla sổfler phòsaapng ngủgnyu đutunãfzgi bịdoaa đutunóqmuyng lạkaloi, khôvjilng mộyqxjt tia sábtmqng.

vjili khôvjilng hềqrwt bậgylit đutunèngosn, nhồmqesm qua giưbdyrmdpxng vớabbni dâmorey sạkaloc sạkaloc đutuniệqvpjn thoạkaloi rồmqesi cảvjej ngưbdyrmdpxi nằmqesm gọpegkn trêehwdn giưbdyrmdpxng.

Trêehwdn giưbdyrmdpxng....




qmuy thứkjftcgqk đutunóqmuy gồmqes ghềqrwt nhưbdyr đutunang ngồmqesi trêehwdn ngọpegkn núfptki nhỏkrrs vậgyliy.

fptki nhỏkrrs đutunóqmuysaapn biếiacdt lay chuyểtpvun.

vjili bịdoaa ngãfzgi xuốydbing trong chớabbnp mắkqydt, ngọpegkn núfptki nhỏkrrs đutunyqxjng đutungyliy mộyqxjt lúfptkc, tôvjili đutunang lúfptkc đutundoaanh hémoret lêehwdn thìcgqk nghe thấkrrsy giọpegkng trầkqtgm ổflern củgnyua ngưbdyrmdpxi đutunàjmvdn ôvjilng, mang theo tia giọpegkng khàjmvdn đutunnhinc.

“Tiểtpvuu Nhưbdyr....”

“Chúfptk Trábtmqc, sao chúfptk lạkaloi đutunếiacdn đutunâmorey?” cơsaapn buồmqesn ngủgnyu củgnyua tôvjili đutunãfzgi gầkqtgn nhưbdyr khôvjilng còsaapn vộyqxji vàjmvdng đutunưbdyra tay bậgylit đutunèngosn.

Anh đutunưbdyra tay ôvjilm tôvjili: “đutunoqhcng bậgylit đutunèngosn, đutunoqhcng nóqmuyi gìcgqk cảvjej, ngủgnyu đutuni.”

jmvdn tay khôvjilng an phậgylin củgnyua anh đutunang lầkqtgn mòsaap trêehwdn ngưbdyrmdpxi tôvjili: “sao còsaapn chưbdyra cởmbwqi quầkqtgn ábtmqo?”

“Em chưbdyra tắkqydm.” Tôvjili giữlxxh chặnhint tay anh. “Em đutuni tắkqydm đutunâmorey.”

“Vậgyliy khôvjilng cầkqtgn tắkqydm nữlxxha.” Anh khémoreo chăkalon ôvjilm trọpegkn tôvjili vàjmvdo ngưbdyrmdpxi. “trờmdpxi cũwcwgng sắkqydp sábtmqng rồmqesi, tranh thủgnyu chợflerp mắkqydt lúfptkc đutuni.”

vjili “ừoqhcm” mộyqxjt tiếiacdng, rấkrrst nhanh sau đutunóqmuy chìcgqkm vàjmvdo giấkrrsc ngủgnyumoreu.

Giấkrrsc ngủgnyu đutunóqmuy rấkrrst ngắkqydn, tôvjili dưbdyrmdpxng nhưbdyr vừoqhca mớabbni đutunnhint lưbdyrng khôvjilng lâmoreu liềqrwtn bịdoaa chuôvjilng bábtmqo thứkjftc làjmvdm tỉxtchnh giấkrrsc.

“Em ngủgnyu thêehwdm chúfptkt nữlxxha đutuni, anh đutuni nấkrrsu ígzrct chèngos trôvjili nưbdyrabbnc.” Trábtmqc tiêehwdn sinh kềqrwt cầkqtgm trêehwdn trábtmqn tôvjili dịdoaau dàjmvdng màjmvdqmuyi.

vjili “ừoqhcm” mộyqxjt tiếiacdng, nhắkqydm mắkqydt nóqmuyi: “Anh đutuni tắkqydm trưbdyrabbnc đutuni, lábtmqt em phảvjeji tắkqydm gộyqxji hôvjilm nay làjmvd ngàjmvdy bắkqydt đutunkqtgu phiêehwdn giao dịdoaach màjmvd!”




Trábtmqc tiêehwdn sinh gậgylit đutunkqtgu cưbdyrmdpxi: “Cúfptkn con, em còsaapn căkalong thẳjhatng hơsaapn anh.”

Trong lúfptkc tôvjili tắkqydm rửedxla Trábtmqc tiêehwdn sinh vẫycqzn đutunang miệqvpjt màjmvdi nấkrrsu chèngos.

Nhàjmvd chung cưbdyr nhỏkrrsjmvdy củgnyua tôvjili, mỗiyxki phòsaapng đutunqrwtu rấkrrst chặnhint hẹjmvdp, phòsaapng tắkqydm vàjmvd nhàjmvd bếiacdp cábtmqch nhau mộyqxjt cábtmqi ban côvjilng, phảvjeji mởmbwq cửedxla phòsaapng tắkqydm đutunếiacdn cửedxla củgnyua ban côvjilng mớabbni cóqmuy thểtpvu tựlvlb do nóqmuyi chuyệqvpjn cùxkrfng vớabbni ngưbdyrmdpxi đutunang trong nhàjmvd bếiacdp.

“Chúfptk Trábtmqc, sao đutunêehwdm qua chúfptk lạkaloi ởmbwq đutunâmorey?” Tôvjili hỏkrrsi, “Trưbdyrabbnc khi đutunếiacdn sao khôvjilng nóqmuyi vớabbni chábtmqu mộyqxjt câmoreu.”

“Vốydbin dĩdmbv khôvjilng cóqmuy ýetyk đutundoaanh đutunếiacdn nhưbdyrng gọpegki em em tắkqydt mábtmqy liềqrwtn đutunếiacdn đutunâmorey xem sao.” Trábtmqc tiêehwdn sinh nóqmuyi.

“Sau đutunóqmuy thìcgqk sao? Anh cóqmuy biếiacdt hôvjilm qua em đutunãfzgi phạkalom phảvjeji lỗiyxki lớabbnn khôvjilng?” tôvjili hỏkrrsi

“Biếiacdt chứkjft.” Trábtmqc tiêehwdn sinh nóqmuyi, Eem khôvjilng vềqrwt anh liềqrwtn cho thưbdyretyk đutuni hỏkrrsi, nghe nóqmuyi biểtpvun quảvjejng cábtmqo cóqmuy chúfptkt vấkrrsn đutunqrwt, em đutunãfzgimbwqvjilng ty quảvjejng cábtmqo cảvjej đutunêehwdm đutuntpvu sửedxla.”

“Vâmoreng ạkalo! Đuupdóqmuyjmvd vấkrrsn đutunqrwt rấkrrst lớabbnn, chữlxxh trong biểtpvun quảvjejng cábtmqo cóqmuy từoqhc sai.”

“Sai từoqhcjmvdo?”

““bao quanh” trong từoqhc “tọpegka lạkaloc bao quanh.”

“Ngoàjmvdi vấkrrsn đutunqrwt biểtpvun quảvjejng cábtmqo ra nhữlxxhng chỗiyxk khábtmqc thìcgqk sao? Quảvjejng cábtmqo bábtmqo chígzrc, quảvjejng cábtmqo cộyqxjt mốydbic, còsaapn cóqmuy quảvjejng cábtmqo catono, tờmdpxsaapi.?”

“Đuupdqrwtu đutunãfzgi kiểtpvum tra qua rồmqesi khôvjilng cóqmuy chúfptkt sai sóqmuyt nàjmvdo.”

Trábtmqc tiêehwdn sinh lặnhinng im mộyqxjt lúfptkc: “.....Ýgboy củgnyua em làjmvd, tấkrrst cảvjejbtmqc phưbdyrơsaapng tiệqvpjn quảvjejng cábtmqo chỉxtchqmuy biểtpvun quảvjejng cábtmqo làjmvdqmuy vấkrrsn đutunqrwt?”

“Vâmoreng, em rõlyltjmvdng đutunãfzgi kiểtpvum tra qua.” Tôvjili buồmqesn rầkqtgu: “Cũwcwgng khôvjilng biếiacdt làjmvd đutunãfzgiqmuy truyệqvpjn gìcgqk....”

“May em vẫycqzn làjmvd họpegkc sinh trung họpegkc!” anh cưbdyrmdpxi chếiacd giễlpzmu, “Tắkqydm nhanh lêehwdn chúfptkt, chèngos trôvjili nưbdyrabbnc sắkqydp đutunưbdyrflerc rồmqesi.”

vjili “ừoqhc” mộyqxjt tiếiacdng rồmqesi tăkalong tốydbic tắkqydm nhanh, dùxkrfng khăkalon khôvjil quấkrrsn lấkrrsy tóqmuyc vàjmvd chiếiacdc khăkalon tắkqydm quấkrrsn thâmoren đutuni đutunếiacdn bàjmvdn ăkalon.

btmqt củgnyua tôvjili cóqmuy 6 miếiacdng bábtmqnh trôvjili to tròsaapn lóqmuyng lábtmqnh còsaapn bábtmqt anh làjmvd 10 miếiacdng.

“ Anh khôvjilng trábtmqch móqmuyc em câmoreu nàjmvdo sao?” Tôvjili hỏkrrsi.

“Cóqmuycgqk đutunábtmqng trábtmqch móqmuyc chứkjft?” anh cưbdyrmdpxi rồmqesi hỏkrrsi ngưbdyrflerc lạkaloi., “Xémoret vềqrwtvjilng, nhâmoren viêehwdn phạkalom lỗiyxki làjmvd chuyệqvpjn khóqmuy trábtmqnh khỏkrrsi, đutunkrrsy gọpegki làjmvdjmvdm nhiềqrwtu sai nhiềqrwtu, cóqmuy mộyqxjt thứkjftjmvd khôvjilng phảvjeji phạkalom sai lầkqtgm chúfptkt nàjmvdo chígzrcnh làjmvd khôvjilng làjmvdm, xémoret vềqrwtbdyr thìcgqk em làjmvd con gábtmqi, anh bao dung, chiềqrwtu chuộyqxjng em còsaapn khôvjilng hếiacdt thìcgqk lỡtpvusaapng nàjmvdo màjmvd trábtmqch em chứkjft?”

“Quảvjej nhiêehwdn làjmvd phong đutunyqxj củgnyua sếiacdp lớabbnn!” tôvjili cưbdyrmdpxi tábtmqn thàjmvdnh, nỗiyxki sợflerfzgii củgnyua hôvjilm qua phúfptkt chốydbic đutunãfzgi tan biếiacdn, tôvjili cúfptki đutunkqtgu ăkalon chèngos trôvjili nưbdyrabbnc.

“Sao thếiacd? Hôvjilm qua cóqmuy ngưbdyrmdpxi bắkqydt nạkalot em?”. Anh tiệqvpjn miệqvpjng hỏkrrsi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.