Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 332 : Kết cục (bốn)

    trước sau   

Tựnpzfa nhưvivn Satan thìoifxnh lìoifxnh giáltvrng xuốsxurng.

Khômggdng khídhlt vui vẻlsws chung quanh cũnxwnng thay đkgcxmjqli, đkgcxehzft nhiêmggdn trởuofomggdn ngưvivnng trọmiwnng, dưvivnohxbng nhưvivnpojx tựnpzf giáltvrc nhưvivnohxbng ra mộehzft con đkgcxưvivnohxbng, đkgcxcgrr vịnpzf kháltvrch khômggdng mờohxbi màpojx đkgcxếturtn nàpojxy xuấkgzzt hiệsxurn trong tầvduvm mắlswst củnpzfa bọmiwnn họmiwn —— La Tìoifxnh Uyểcgrrn.

mggd ta mặnxwnc mộehzft thâxfqwn lễmiwn phụesvsc màpojxu trắlswsng, ởuofo vạsvigt áltvro làpojx lớuqxxp sa tanh mỏhinqng, nhìoifxn giốsxurng nhưvivnpojxmggdxfqwu vừofnka mớuqxxi cởuofoi áltvro cưvivnuqxxi thay lễmiwn phụesvsc đkgcxi chàpojxo hỏhinqi kháltvrch khứuofoa dựnpzf tiệsxurc, khădhltn choàpojxng thanh nhãulfvewvzng qua nửbzmga phầvduvn lưvivnng trầvduvn rồivjui vòewvzng trởuofo vềqajb khuỷbwleu tay cômggd ta, yểcgrru đkgcxiệsxuru đkgcxehzfng lòewvzng ngưvivnohxbi.Mang truyệsxurn đkgcxi xin ghi rõdgqk nguồivjun diendanlequydon     

ltvrng ngờohxbi màpojx đkgcxkgzzp nhấkgzzt, chídhltnh làpojx đkgcxômggdi mắlswst.

"Chúbhhuc mừofnkng cômggd kếturtt hômggdn, Thiêmggdn Tuyếturtt. . . . . ." Cômggd ta cưvivnohxbi yếturtu ớuqxxt, giọmiwnng nóvapfi sâxfqwu kídhltn màpojx xa xômggdi.Mang truyệsxurn đkgcxi xin ghi rõdgqk nguồivjun diendanlequydon     

udzj trong vòewvzng tay củnpzfa Nam Cung Kìoifxnh Hiêmggdn, Dụesvs Thiêmggdn Tuyếturtt vẫsxurn còewvzn say đkgcxlswsm trong niềqajbm hạsvignh phúbhhuc, đkgcxehzft nhiêmggdn nhìoifxn thấkgzzy La Tìoifxnh Uyểcgrrn, cômggd khẽlrvl cau màpojxy, nhưvivnng ởuofo nhữerptng trưvivnohxbng hợvapfp long trọmiwnng nhưvivn thếturtpojxy, cômggd phảhtzoi tỏhinq ra mìoifxnh làpojx ngưvivnohxbi rộehzfng lưvivnvapfng, áltvrnh mắlswst trong suốsxurt sắlswsc béhzswn, lạsvignh nhạsvigt nóvapfi: "La tiểcgrru thưvivn, chàpojxo cômggd."


pojxuofo xa xa, Thiêmggdn Nhu nhìoifxn đkgcxômggdi bídhltch nhâxfqwn bịnpzf mọmiwni ngưvivnohxbi vâxfqwy quanh thàpojxnh mộehzft vòewvzng, nhữerptng ngưvivnohxbi đkgcxóvapf giốsxurng nhưvivnpojx đkgcxang xem kịnpzfch vui.

Quáltvr nhiềqajbu ngưvivnohxbi, thoáltvrng nhìoifxn kỹfeif, cômggd chợvapft hoảhtzong hốsxurt khi thấkgzzy bóvapfng dáltvrng La Tìoifxnh Uyểcgrrn, trong lòewvzng hơlvizi khiếturtp sợvapf, cômggd biếturtt ngưvivnohxbi phụesvs nữerptpojxy, mặnxwnc dùolfn nghe chịnpzfvapfi khômggdng nhiềqajbu lắlswsm, nhưvivnng cômggdvapf xem qua tạsvigp chídhltxfqwn Vădhltn, đkgcxsvigi kháltvri cũnxwnng biếturtt cômggd ta làpojx vịnpzfmggdn thêmggd củnpzfa Nam Cung Kìoifxnh Hiêmggdn, thếturt nhưvivnng lạsvigi cấkgzzu kếturtt cùolfnng Trìoifxnh Dĩkjtrmggdnh, cũnxwnng làpojx mộehzft nhâxfqwn vậdhltt tưvivnơlvizng đkgcxsxuri nguy hiểcgrrm.Mang truyệsxurn đkgcxi xin ghi rõdgqk nguồivjun diendanlequydon     

udzj khoảhtzong cáltvrch rấkgzzt xa, khômggdng hiểcgrru sao cômggd lạsvigi cảhtzom thấkgzzy rấkgzzt lo lắlswsng, giữerpt chặnxwnt mẹkgzz Ngômggd: "Mẹkgzz Ngômggd, ngàpojxy đkgcxóvapf chúbhhung ta sắlswsp xếturtp lạsvigi thiệsxurp mờohxbi, cóvapf mờohxbi tiểcgrru thưvivn nhàpojx họmiwn La khômggdng?"

Đsvigang sửbzmga sang lạsvigi chéhzswn dĩkjtra, mẹkgzz Ngômggd ngẩkjtrng đkgcxvduvu lêmggdn thoáltvrng ngẫsxurm lạsvigi: "Khômggdng cóvapf, tiêmggdn sinh nóvapfi chuyệsxurn vui củnpzfa chúbhhung ta đkgcxúbhhung lúbhhuc đkgcxesvsng phảhtzoi nhàpojx họmiwn pháltvr sảhtzon, khômggdng nêmggdn mờohxbi ngưvivnohxbi ta."

"Thếturt àpojx?" Thiêmggdn Nhu cau màpojxy: "Vậdhlty sao cômggd ta lạsvigi xuấkgzzt hiệsxurn ởuofolvizi nàpojxy?"

Ngưvivnohxbi chung quanh vẫsxurn vui vẻlswsxfqwn hoan, thậdhltm chídhltvapf vẻlsws giốsxurng nhưvivn muốsxurn xem náltvro nhiệsxurt, khômggdng hiểcgrru sao Thiêmggdn Nhu  nhớuqxx lạsvigi lúbhhuc bịnpzf bắlswst cóvapfc đkgcxưvivnvapfc cứuofou ra, trong chớuqxxp mắlswst nhìoifxn thấkgzzy sắlswsc mặnxwnt củnpzfa Trìoifxnh Dĩkjtrmggdnh, cômggdmggdolfnng kinh sợvapf nhưvivnng khômggdng hềqajbvapf cảhtzom giáltvrc nguy hiểcgrrm, nhưvivnng bâxfqwy giờohxb, ởuofo xa xa nhìoifxn nụesvsvivnohxbi củnpzfa La Tìoifxnh Uyểcgrrn, cômggdvapf cảhtzom giáltvrc lạsvignh cảhtzo ngưvivnohxbi.

Khuômggdn mặnxwnt nhỏhinq nhắlswsn táltvri nhợvapft, Thiêmggdn Nhu vộehzfi vàpojxng chạsvigy đkgcxi kêmggdu an ninh tớuqxxi bảhtzoo vệsxur hai đkgcxuofoa béhzswpojxm hoa đkgcxivjung —— Tiểcgrru Ảudzjnh cùolfnng Trìoifxnh Lan Y, sau đkgcxóvapf giưvivnơlvizng mắlswst nhìoifxn xung quanh, thấkgzzy Nam Cung Dạsvig Hi cùolfnng mộehzft ngưvivnohxbi kháltvrc 'phun nưvivnuqxxc miếturtng' vớuqxxi đkgcxáltvrm chịnpzf em, còewvzn ai nữerpta. . . . . . Đsvigehzft nhiêmggdn áltvrnh mắlswst củnpzfa cômggd nhìoifxn thấkgzzy Lạsvigc Phàpojxm Vũnxwn đkgcxang nóvapfi chuyệsxurn vớuqxxi mấkgzzy thưvivnơlvizng nhâxfqwn nưvivnuqxxc ngoàpojxi.Mang truyệsxurn đkgcxi xin ghi rõdgqk nguồivjun diendanlequydon     

mggd chạsvigy tớuqxxi.

"La Tìoifxnh Uyểcgrrn tớuqxxi đkgcxâxfqwy! Anh biếturtt hay khômggdng?" Thiêmggdn Nhu biếturtt quấkgzzy rầvduvy bọmiwnn họmiwnpojx khômggdng lễmiwn đkgcxehzf, nhưvivnng vẫsxurn xômggdng tớuqxxi nóvapfi.

Lạsvigc Phàpojxm Vũnxwn kinh ngạsvigc, cưvivnohxbi yếturtu ớuqxxt nâxfqwng ly hưvivnuqxxng vềqajb phídhlta mấkgzzy thưvivnơlvizng nhâxfqwn nưvivnuqxxc ngoàpojxi, dùolfnng Anh ngữerptvapfi bọmiwnn họmiwn cứuofo tựnpzf tiệsxurn đkgcxofnkng kháltvrch sáltvro, sau đkgcxóvapf xoay ngưvivnohxbi, gưvivnơlvizng mặnxwnt tuấkgzzn túbhhu dầvduvn trầvduvm xuốsxurng: "Ởudzjlvizi nàpojxo?"

"Ởudzjmggdn kia ——" Thiêmggdn Nhu giơlviz tay chỉxwwj cho anh.

Lạsvigc Phàpojxm Vũnxwnvivnohxbi nhạsvigt: "Cômggd ta đkgcxúbhhung làpojxvapf tinh lựnpzfc, hômggdm nay ba cômggd ta pháltvr sảhtzon, cômggd ta còewvzn cóvapf thờohxbi gian nhàpojxn rỗsxuri thoảhtzoi máltvri tớuqxxi tham gia hômggdn lễmiwn!"

"Nhưvivnng chúbhhung ta khômggdng cóvapf mờohxbi, tômggdi khômggdng biếturtt cômggd ta làpojxm thếturtpojxo màpojx lẫsxurn đkgcxưvivnvapfc vàpojxo đkgcxâxfqwy!" Thiêmggdn Nhu đkgcxuổmjqli theo anh, cau màpojxy nóvapfi.


Lạsvigc Phàpojxm Vũnxwn nhìoifxn chằerptm chằerptm mặnxwnt củnpzfa cômggd ta, trong lòewvzng gầvduvn nhưvivnpojx khẳeehong đkgcxnpzfnh, ngưvivnohxbi phụesvs nữerptpojxy tớuqxxi đkgcxâxfqwy làpojxvapf mụesvsc đkgcxídhltch, tuyệsxurt đkgcxsxuri khômggdng phảhtzoi chỉxwwj nhàpojxo vômggd tham gia náltvro nhiệsxurt đkgcxơlvizn giảhtzon nhưvivn vậdhlty, anh sảhtzoi bưvivnuqxxc đkgcxi vềqajb phídhlta bêmggdn đkgcxóvapf, thuậdhltn miệsxurng nóvapfi: "Cômggd nghĩkjtr thếturtpojxo màpojxoifxm tớuqxxi tômggdi?"

vivnuqxxc châxfqwn củnpzfa Thiêmggdn Nhu dừofnkng lạsvigi mộehzft chúbhhut, chạsvigy chậdhltm  mớuqxxi cóvapf thểcgrr đkgcxuổmjqli theo kịnpzfp anh.

"Tômggdi khômggdng biếturtt, tômggdi cảhtzom thấkgzzy nơlvizi nàpojxy chỉxwwj anh mớuqxxi cóvapf thểcgrr giúbhhup chịnpzfpojx anh rểcgrr củnpzfa tômggdi vômggd đkgcxiềqajbu kiệsxurn, khômggdng phảhtzoi sao?" Khuômggdn mặnxwnt nhỏhinq nhắlswsn táltvri nhợvapft tiếturtt lộehzfmggd đkgcxang rấkgzzt lo lắlswsng, theo bảhtzon nădhltng trảhtzo lờohxbi.Mang truyệsxurn đkgcxi xin ghi rõdgqk nguồivjun diendanlequydon     

Lạsvigc Phàpojxm Vũnxwn khômggdng kịnpzfp suy tưvivn ýdgqk tứuofo củnpzfa cômggd, đkgcxi tớuqxxi mấkgzzy ngưvivnohxbi đkgcxang chen chúbhhuc thàpojxnh vòewvzng tròewvzn, đkgcxkjtry ngưvivnohxbi ra chen vàpojxo trong.Mang truyệsxurn đkgcxi xin ghi rõdgqk nguồivjun diendanlequydon     

"Ha ha. . . . . . Khômggdng phảhtzoi cômggd trômggdng mong ngàpojxy nàpojxy đkgcxãulfvxfqwu rồivjui sao, tômggdi rấkgzzt thậdhltt tìoifxnh chúbhhuc mừofnkng cômggd, cômggdng đkgcxuofoc viêmggdn mãulfvn, khổmjql sởuofomggd đkgcxãulfv chịnpzfu trưvivnuqxxc kia coi nhưvivnnxwnng kiếturtm lờohxbi, đkgcxâxfqwu cóvapf khômggdng phídhltmggdng, đkgcxúbhhung khômggdng?" La Tìoifxnh Uyểcgrrn bídhlt hiểcgrrm cưvivnohxbi duyêmggdn, lắlswsc eo nóvapfi.

Dụesvs Thiêmggdn Tuyếturtt cũnxwnng pháltvrt hiệsxurn ra sựnpzf quỷbwle dịnpzf, còewvzn chưvivna kịnpzfp nóvapfi gìoifx thìoifx Nam Cung Kìoifxnh Hiêmggdn đkgcxãulfv ômggdm cômggdpojxo lòewvzng, hơlvizi thởuofovapfng nhưvivn lửbzmga phảhtzopojxo vầvduvng tráltvrn trơlvizn bóvapfng củnpzfa cômggd, lạsvignh lùolfnng nóvapfi: "Ai cho cômggdpojxo đkgcxâxfqwy?".

Ákgcxnh mắlswst củnpzfa anh lạsvignh lùolfnng, khômggdng mang theo chúbhhut đkgcxehzfkgzzm nàpojxo nhìoifxn La Tìoifxnh Uyểcgrrn.

Đsvigâxfqwy làpojx lễmiwnvivnuqxxi màpojx anh đkgcxãulfv tỉxwwj mỉxwwj thiếturtt kếturt, anh muốsxurn tặnxwnng cho ngưvivnohxbi anh yêmggdu mộehzft hômggdn lễmiwn hoàpojxn mỹfeif nhấkgzzt, trong lễmiwn thàpojxnh hômggdn củnpzfa mìoifxnh, anh khômggdng muốsxurn bịnpzf bấkgzzt cứuofo ngưvivnohxbi nàpojxo pháltvr hỏhinqng, hơlvizn nữerpta ngưvivnohxbi phụesvs nữerpt đkgcxmggdn nàpojxy còewvzn vừofnka mớuqxxi đkgcxếturtn cômggdng ty ầvduvm ĩkjtr la lốsxuri om sòewvzm.

"Ha ha. . . . . . Kìoifxnh Hiêmggdn, anh đkgcxúbhhung làpojxmggdoifxnh," La Tìoifxnh Uyểcgrrn cưvivnohxbi quyếturtn rũnxwn, trong mắlswst lộehzf ra chúbhhut bi thưvivnơlvizng: "Tômggdi biếturtt hômggdm nay làpojx ngàpojxy kếturtt hômggdn củnpzfa anh, anh mong tômggdi vĩkjtrnh viễmiwnn đkgcxofnkng xuấkgzzt hiệsxurn đkgcxofnkng tớuqxxi quấkgzzy rầvduvy cáltvrc ngưvivnohxbi, nhưvivnng tômggdi thậdhltt sựnpzf quáltvrmggd đkgcxơlvizn . . . . . . Tômggdi cũnxwnng khômggdng muốsxurn vềqajb nhàpojx, khômggdng muốsxurn nhìoifxn áltvrnh mắlswst khóvapfc đkgcxếturtn sắlswsp mùolfn củnpzfa ba mẹkgzzmggdi, ha ha, anh nóvapfi tômggdi cóvapf thểcgrr đkgcxi chỗsxurpojxo? Cóvapf thểcgrrpojxm cáltvri gìoifx. . . . . . Tômggdi tớuqxxi chúbhhuc phúbhhuc cáltvrc ngưvivnohxbi! Ngay cảhtzo lờohxbi chúbhhuc phúbhhuc màpojx anh cũnxwnng khômggdng cho tômggdi nóvapfi àpojx? !".

"Vậdhlty sao?" Giọmiwnng củnpzfa Nam Cung Kìoifxnh Hiêmggdn cũnxwnng khômggdng cóvapfewvza hoãulfvn bao nhiêmggdu, lạsvignh nhạsvigt nóvapfi: "Vậdhlty thậdhltt sựnpzfltvrm ơlvizn ýdgqk tốsxurt củnpzfa La tiểcgrru thưvivn, tômggdi cũnxwnng chúbhhuc cômggd, hãulfvy bìoifxnh thưvivnohxbng mộehzft chúbhhut đkgcxi, đkgcxofnkng lãulfvng phídhlt trìoifxnh đkgcxehzfpojxmggd đkgcxãulfv đkgcxsvigt đkgcxưvivnvapfc khi du họmiwnc ởuofovivnuqxxc ngoàpojxi, càpojxng khômggdng nêmggdn tựnpzf hủnpzfy mìoifxnh thàpojxnh mộehzft kẻlswsmggd dụesvsng ——".

Anh ưvivnu nhãulfv chìoifxa tay bưvivnng mộehzft ly rưvivnvapfu trong khay màpojx ngưvivnohxbi bồivjui bàpojxn đkgcxưvivna qua, khẽlrvl giơlvizmggdn, lạsvignh lùolfnng uốsxurng hếturtt.Mang truyệsxurn đkgcxi xin ghi rõdgqk nguồivjun diendanlequydon     

"Hiệsxurn tạsvigi chúbhhuc phúbhhuc xong, cóvapf thểcgrr tráltvrnh ra đkgcxưvivnvapfc chưvivna?".

olfnpojx mộehzft giâxfqwy, anh cũnxwnng khômggdng muốsxurn nhìoifxn ngưvivnohxbi phụesvs nữerptpojxy.

Biểcgrru cảhtzom củnpzfa La Tìoifxnh Uyểcgrrn hoàpojxn toàpojxn âxfqwm trầvduvm xuốsxurng, nụesvsvivnohxbi lúbhhuc ban đkgcxvduvu khômggdng còewvzn nữerpta, sắlswsc mặnxwnt dầvduvn dầvduvn táltvri nhợvapft, càpojxng lúbhhuc càpojxng táltvri nhợvapft hơlvizn, nhìoifxn đkgcxehzfng táltvrc kiêmggdn quyếturtt củnpzfa Nam Cung Kìoifxnh Hiêmggdn, tráltvri tim củnpzfa cômggd ta còewvzn khóvapf chịnpzfu hơlvizn so vớuqxxi bịnpzf dao cắlswst!

svigúbhhung làpojx tuyệsxurt tìoifxnh. . . . . . Sao anh cóvapf thểcgrr tuyệsxurt tìoifxnh đkgcxếturtn nhưvivn vậdhlty!" Giọmiwnng củnpzfa La Tìoifxnh Uyểcgrrn béhzswn nhọmiwnn, đkgcxômggdi mắlswst đkgcxhinq hồivjung: "Tômggdi yêmggdu anh bảhtzoy nădhltm . . . . . . Suốsxurt bảhtzoy nădhltm, bâxfqwy giờohxb anh dùolfnng mấkgzzy câxfqwu nàpojxy làpojx nghĩkjtrvapf thểcgrr đkgcxuổmjqli tômggdi đkgcxi sao? !".

Kháltvrch mờohxbi chung quanh cũnxwnng lo lắlswsng đkgcxqajb phòewvzng, khômggdng biếturtt ngưvivnohxbi phụesvs nữerptpojxy muốsxurn làpojxm gìoifx.

"Dụesvs Thiêmggdn Tuyếturtt. . . . . ." Ákgcxnh mắlswst củnpzfa La Tìoifxnh Uyểcgrrn hoảhtzong hốsxurt nhìoifxn ngưvivnohxbi phụesvs nữerpt trong khuỷbwleu tay anh, sâxfqwu xa nóvapfi: "Cômggdvapf cảhtzom giáltvrc đkgcxưvivnvapfc làpojxmggdi đkgcxang ghen tỵpojx vớuqxxi cômggd khômggdng? Cômggd nhìoifxn lạsvigi cômggd đkgcxi. . . . . . Cóvapf xinh đkgcxkgzzp hơlvizn tômggdi khômggdng? Cóvapf trìoifxnh đkgcxehzf họmiwnc vấkgzzn cao nhưvivnmggdi khômggdng? Gia cảhtzonh đkgcxưvivnvapfc nhưvivnmggdi khômggdng? Cômggd khômggdng cóvapfoifx cảhtzo, tạsvigi sao cóvapf thểcgrrvapf đkgcxưvivnvapfc tìoifxnh yêmggdu củnpzfa anh ta! Cômggd biếturtt anh ta yêmggdu cáltvri gìoifxuofomggd khômggdng? ! Chẳeehong qua vìoifxmggdvapf con vớuqxxi anh ta màpojx thômggdi, còewvzn nữerpta, cũnxwnng do cômggdvapf mấkgzzy phầvduvn thùolfny mịnpzf õdgqkng ẹkgzzo làpojxm dáltvrng leo lêmggdn giưvivnohxbng củnpzfa anh ta quyếturtn rũnxwn anh ta, ngưvivnohxbi dâxfqwm đkgcxãulfvng thậdhltt sựnpzf khômggdng phảhtzoi làpojxmggdi, làpojxmggd mớuqxxi đkgcxúbhhung!".

Lờohxbi càpojxng nóvapfi càpojxng khóvapf nghe, Dụesvs Thiêmggdn Tuyếturtt lạsvignh lùolfnng quéhzswt mắlswst qua: "Câxfqwm miệsxurng!".

mggd nhẹkgzz nhàpojxng hídhltt mộehzft hơlvizi, áltvro cưvivnuqxxi trắlswsng noãulfvn tômggdn lêmggdn đkgcxkgzzp tháltvrnh khiếturtt riêmggdng biệsxurt củnpzfa cômggdxfqwu, dưvivnohxbng nhưvivnpojx tháltvrnh đkgcxnpzfa khômggdng thểcgrrxfqwm phạsvigm: "La tiểcgrru thưvivn, nóvapfi chuyệsxurn phảhtzoi chúbhhu ýdgqk đkgcxếturtn trưvivnohxbng hợvapfp, ởuofo đkgcxnpzfa bàpojxn củnpzfa nhàpojx Nam Cung, nếturtu nhưvivnmggd nhấkgzzt đkgcxnpzfnh phảhtzoi nômggdn ra lờohxbi thômggd tụesvsc, vậdhlty xin hãulfvy súbhhuc sạsvigch miệsxurng đkgcxi, tìoifxnh yêmggdu củnpzfa Kìoifxnh Hiêmggdn vàpojxmggdi đkgcxếturtn cùolfnng làpojxoifxltvri gìoifx, tốsxurt hay khômggdng tốsxurt, quang minh chídhltnh đkgcxsvigi hay léhzswn léhzswn lúbhhut lúbhhut, cũnxwnng đkgcxâxfqwu cóvapf liêmggdn can gìoifx tớuqxxi cômggd, cômggd pháltvr hủnpzfy bảhtzon thâxfqwn, giờohxbewvzn muốsxurn hủnpzfy diệsxurt ngưvivnohxbi kháltvrc cùolfnng nhau sao?".




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.