Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 316 : Chị, thực xin lỗi

    trước sau   

Trong nhàsjuurtysbbkong tốtakoi đnqulen, tiếciomng kênhjju rênhjjn vẫtipin đnqulang tiếciomp tụarpyc, tiếciomng rênhjjn rỉyacd thênhjj thảtpppm liênhjjn hồxulei.

Ngoàsjuui cửiraaa, Lạcpztc Phàsjuum Vũoohbcsxhng hếciomt cáfbmdc loạcpzti biệaqggn pháfbmdp, cuốtakoi cùcsxhng, mắpwugt lạcpztnh nghiênhjjm nghịatvw chỉyacd huy nhówrxvm ngưrtyszmani khiênhjjng mộtakot cộtakot đnquláfbmd nằwrmym bênhjjn cạcpztnh nệaqggn vàsjuuo cáfbmdnh cổixixng sắpwugt, hợfridp lựsytec pháfbmd vỡkkpxfbmdnh cổixixng.Chưrtysơcpztng mớpudhi nhấpwugt đnqulălhzqng trênhjjn diendanlequydon

Trong khôaqgung gian tốtakoi đnqulen nhưrtys nhiễauumm mựsytec, bấpwugt thìeocbnh lìeocbnh cówrxv áfbmdnh sáfbmdng xôaqgung vàsjuuo, mang theo khísxxz lạcpztnh thổixixi quéatvwt sựsyte trốtakong trảtpppi nơcpzti đnqulâyldey.

Thiênhjjn Nhu nâyldeng đnqulôaqgui mắpwugt đnqultipim lệaqgg ưrtyspudht áfbmdt lênhjjn nhìeocbn chằwrmym chằwrmym nhówrxvm ngưrtyszmani xôaqgung tớpudhi thậaqggt nhanh từftronhjjn ngoàsjuui, sựsyte khủepogng hoảtpppng cùcsxhng khiếciomp sợfrid tràsjuun đnqulxxesy trong lòanolng rốtakot cuộtakoc buôaqgung lỏfridng, cảtppp ngưrtyszmani khẽmjph run, đnqulôaqgui mắpwugt đnqultipim lệaqggaqgung lung mơcpzt hồxule nhìeocbn ngưrtyszmani chạcpzty nhưrtys bay đnqulếciomn từftro phísxxza xa.Chưrtysơcpztng mớpudhi nhấpwugt đnqulălhzqng trênhjjn diendanlequydon

"Kìeocbnh Hiênhjjn!" Lạcpztc Phàsjuum Vũoohb vọwvxct vàsjuuo, trong nháfbmdy mắpwugt đnqulãwexa thấpwugy bówrxvng dáfbmdng đnqulówrxv quỳkztq mộtakot châylden trênhjjn đnqulpwugt, kênhjju to mộtakot tiếciomng chạcpzty tớpudhi.

Nam Cung Ngạcpzto vàsjuu Y Y đnqulưrtysfridc bảtpppo hộtakobbko phísxxza sau mộtakot nhówrxvm ngưrtyszmani, ởbbkonhjjn ngoàsjuui, Dụarpy Thiênhjjn Tuyếciomt nghe đnqulưrtysfridc tiếciomng kênhjju thìeocb đnquldgbjng thẳjxsdng ngưrtyszmani, chịatvwu đnqulsyteng cơcpztn choáfbmdng váfbmdng chạcpzty vàsjuuo, dưrtyspudhi áfbmdnh đnqulèarpyn lờzman mờzman nhìeocbn thấpwugy máfbmdu dísxxznh đnqulxxesy trênhjjn tưrtyszmanng trênhjjn đnqulpwugt, ởbbko giữavmua phòanolng còanoln cówrxv hai ngưrtyszmani đnqulàsjuun ôaqgung suýuuoat nữavmua bịatvw nhuộtakom thàsjuunh ngưrtyszmani máfbmdu.


Lạcpzti nhìeocbn sang bênhjjn cạcpztnh, làsjuu Thiênhjjn Nhu đnqulang bịatvw sợfridi dâyldey thôaqgu to trówrxvi chặpudht.

Dụarpy Thiênhjjn Tuyếciomt chạcpzty vàsjuuo, Lạcpztc Phàsjuum Vũoohb đnqulãwexa quỳkztq mộtakot châylden xuốtakong dùcsxhng hai cáfbmdnh tay đnqulkkpx lấpwugy thâylden thểsxxz Nam Cung Kìeocbnh Hiênhjjn, gưrtysơcpztng mặpudht tuấpwugn túfqqv củepoga anh táfbmdi nhợfridt tràsjuun đnqulxxesy mồxuleaqgui, yếciomu ớpudht nhưrtysng lộtako ra sựsyte kiênhjjn nghịatvw, tay nắpwugm chặpudht con dao gălhzqm kia khôaqgung buôaqgung ra.

“Nàsjuuy! Cậaqggu cówrxv sao khôaqgung?" Lạcpztc Phàsjuum Vũoohb cốtakoatvwn sựsyte kinh hãwexai trong lòanolng, chịatvwu đnqulsyteng khôaqgung nhìeocbn máfbmdu tanh khắpwugp ngưrtyszmani anh, giọwvxcng khàsjuun khàsjuun run run hỏfridi: "Nówrxvi chuyệaqggn! Tênhjjn đnquláfbmdng chếciomt nàsjuuy. . . . . . Bịatvw thưrtysơcpztng ởbbko đnqulâyldeu? !"

Nam Cung Kìeocbnh Hiênhjjn cốtakoatvwn cơcpztn đnqulau nhứdgbjc khiếciomn ngưrtyszmani ta hôaqgun mênhjj cuốtakon tớpudhi, đnqulôaqgui mắpwugt thâyldem thúfqqvy trong trẻgrkyo trởbbko lạcpzti, nghe ngưrtyszmani đnqulàsjuun ôaqgung bênhjjn cạcpztnh gàsjuuo hỏfridi thìeocb giơcpzt tay vỗosfo vỗosfo bờzman vai củepoga anh, giọwvxcng khàsjuun khàsjuun nówrxvi: "Khôaqgung sao."

Trong tầxxesm mắpwugt củepoga anh xuấpwugt hiệaqggn mộtakot tàsjuufbmdy trắpwugng tinh, mảtpppnh khảtpppnh đnqultakong lòanolng ngưrtyszmani, cũoohbng khẽmjph run rẩxuley, theo tầxxesm mắpwugt nhìeocbn lênhjjn, anh thấpwugy Dụarpy Thiênhjjn Tuyếciomt.

Thâylden ảtpppnh mảtpppnh mai trong bówrxvng đnqulênhjjm đnqulen nhưrtys mựsytec lộtako ra vẻgrky đnqulppdgp đnqultakong lòanolng ngưrtyszmani, cáfbmdi bụarpyng hơcpzti nhôaqgunhjjn khiếciomn trênhjjn ngưrtyszmani côaqguwrxv thênhjjm mấpwugy phầxxesn nhu hòanola củepoga ngưrtyszmani mẹppdg, Nam Cung Kìeocbnh Hiênhjjn đnqulau lòanolng, giơcpzt tay chậaqggm rãwexai đnqulxuley Lạcpztc Phàsjuum Vũoohb ra.

Anh cốtako gắpwugng đnquldgbjng lênhjjn, run run rẩxuley rẩxuley, bưrtyspudhc châylden lạcpzti kiênhjjn đnqulatvwnh.

Lảtpppo đnqultpppo mộtakot cáfbmdi, Dụarpy Thiênhjjn Tuyếciomt cảtppp kinh đnqulưrtysa tay đnqulkkpx anh, hai cáfbmdnh tay gầxxesy yếciomu chốtakong đnqulkkpxrtyspudhi náfbmdch anh, lạcpzti đnqultakot nhiênhjjn bịatvw anh bắpwugt tay, nhẹppdg nhàsjuung kéatvwo ra.

"Khôaqgung phảtpppi kênhjju em ởbbko nhàsjuu chờzman sao? Thếciomsjuuo lạcpzti khôaqgung nghe lờzmani màsjuu chạcpzty tớpudhi đnqulâyldey hảtppp. . . . . ." Nam Cung Kìeocbnh Hiênhjjn nhàsjuun nhạcpztt cưrtyszmani, gưrtysơcpztng mặpudht tuấpwugn túfqqvfbmdi nhợfridt lộtako vẻgrky nhu hòanola, cúfqqvi đnqulxxesu chălhzqm chúfqqv nhìeocbn mặpudht củepoga côaqgu, cũoohbng khôaqgung đnqularpyng vàsjuuo côaqgu: "Còanoln mặpudhc ísxxzt nhưrtys thếciom, cốtako ýuuoa đnqulsxxz bịatvw cảtpppm lạcpztnh phảtpppi khôaqgung?"

"Kìeocbnh Hiênhjjn. . . . . ." Giọwvxcng củepoga Dụarpy Thiênhjjn Tuyếciomt mang theo tiếciomng nứdgbjc nởbbko, cũoohbng nhịatvwn khôaqgung đnqulưrtysfridc nữavmua màsjuu tiếciomn lênhjjn ôaqgum lấpwugy anh.Chưrtysơcpztng mớpudhi nhấpwugt đnqulălhzqng trênhjjn diendanlequydon

Tay củepoga Nam Cung Kìeocbnh Hiênhjjn khoáfbmdc lênhjjn vai côaqgu, khẽmjphcsxhng sứdgbjc từftro chốtakoi, cau màsjuuy, giọwvxcng khàsjuun khàsjuun: "Đgseqftrong ôaqgum. . . . . . Trênhjjn ngưrtyszmani anh đnqulosfou làsjuufbmdu, em qua bênhjjn cạcpztnh trưrtyspudhc đnquli, giao anh cho bọwvxcn Phàsjuum Vũoohbsjuu đnqulưrtysfridc. . . . . . Ngoan, vềosfo nhàsjuu nghỉyacd ngơcpzti trưrtyspudhc. . . . . ."

"Anh đnqulftrong đnqulxuley em ra!" Dụarpy Thiênhjjn Tuyếciomt lắpwugc đnqulxxesu, călhzqn bảtpppn khôaqgung dáfbmdm dùcsxhng lựsytec ôaqgum anh, nhưrtysng nhìeocbn áfbmdo sơcpzt mi trắpwugng củepoga anh bịatvwfbmdu thấpwugm ưrtyspudht, run giọwvxcng nówrxvi: "Anh bịatvw thưrtysơcpztng chỗosfosjuuo? Tạcpzti sao máfbmdu lạcpzti nhiềosfou nhưrtys vậaqggy, cho em nhìeocbn. . . . . ."

Cảtpppm giáfbmdc mộtakot trậaqggn đnqulau nhứdgbjc kịatvwch liệaqggt mênhjj muộtakoi ậaqggp tớpudhi, Nam Cung Kìeocbnh Hiênhjjn nhắpwugm mắpwugt, vưrtysơcpztn tay ôaqgum lấpwugy côaqgu, cúfqqvi đnqulxxesu nhịatvwn xuốtakong tiếciomng kênhjju rênhjjn, nhẹppdg nhàsjuung vuốtakot ve mặpudht côaqgu, nhẹppdg giọwvxcng khàsjuun khàsjuun dụarpy dỗosfo: "Đgseqftrong nhìeocbn. . . . . . Đgseqówrxv khôaqgung phảtpppi làsjuufbmdu củepoga anh, làsjuufbmdu củepoga tênhjjn khốtakon Trìeocbnh Dĩanolnhjjnh. . . . . ."


Trênhjjn mặpudht đnqulpwugt, mộtakot tay củepoga ngưrtyszmani đnqulàsjuun ôaqgung bịatvw dao gălhzqm xỏfrid xuyênhjjn qua, đnqulau đnqulếciomn mặpudht màsjuuy khôaqgung còanoln chúfqqvt máfbmdu, giãwexay giụarpya ngọwvxca nguậaqggy, muốtakon rúfqqvt dao gălhzqm ra liềosfou mạcpztng bỏfrid chạcpzty, lạcpzti bịatvw mấpwugy hộtako vệaqgg quậaqggt ngãwexa trênhjjn mặpudht đnqulpwugt! 

Cảtpppnh tưrtysfridng thảtpppm thiếciomt máfbmdu tanh khiếciomn Dụarpy Thiênhjjn Tuyếciomt théatvwt chówrxvi tai, Nam Cung Kìeocbnh Hiênhjjn ôaqgum chặpudht côaqgusjuuo trong ngựsytec, bởbbkoi vìeocb vậaqggy màsjuu bắpwugp thịatvwt toàsjuun thâylden călhzqng thẳjxsdng đnqulau đnqulếciomn khôaqgung còanoln biếciomt chiềosfou nay làsjuu chiềosfou nao, nhưrtysng chỉyacd chúfqqv ýuuoa đnqulếciomn ngưrtyszmani nhỏfrid nhắpwugn mềosfom mạcpzti trong ngựsytec, côaqgu chísxxznh làsjuueocbnh yênhjju cảtppp đnqulzmani anh.

nhjjn cạcpztnh, Lạcpztc Phàsjuum Vũoohb chỉyacd huy ngưrtyszmani mang Trìeocbnh Dĩanolnhjjnh gầxxesn chếciomt  dẫtipin đnquli, bưrtyspudhc qua xéatvw mởbbkolhzqng dáfbmdn miệaqggng cho Thiênhjjn Nhu, tówrxvc củepoga côaqgufbmdi trẻgrky ưrtyspudht nhẹppdgp mồxuleaqgui, khuôaqgun mặpudht nhỏfrid nhắpwugn lớpudhn cỡkkpxsjuun tay trắpwugng bệaqggch dọwvxca ngưrtyszmani, đnqulôaqgui mắpwugt ưrtyspudht nhẹppdgp, đnqulôaqgui môaqgui đnqulfrid mọwvxcng chậaqggm rãwexai đnqulówrxvng mởbbko, călhzqn bảtpppn làsjuu run rẩxuley nówrxvi khôaqgung ra lờzmani, Lạcpztc Phàsjuum Vũoohb ngẩxulen ra, cówrxv chúfqqvt călhzqng thẳjxsdng ngồxulei xổixixm ngưrtyszmani xuốtakong đnqulèarpy hai vai củepoga côaqgu lạcpzti, liếciomc mắpwugt nhìeocbn tìeocbnh huốtakong củepoga côaqgu, vộtakoi vàsjuung cởbbkoi sợfridi dâyldey trówrxvi châylden tay côaqgu ra: "Sao rồxulei? Hảtppp?"

Giơcpzt tay vỗosfo vỗosfo mặpudht côaqgu, Lạcpztc Phàsjuum Vũoohb đnqulèarpy thấpwugp giọwvxcng, thởbbko dốtakoc nówrxvi: "Thiênhjjn Nhu, Thiênhjjn Nhu, côaqgusjuum sao vậaqggy? Bịatvw dọwvxca sợfrid phảtpppi khôaqgung? Bâyldey giờzman khôaqgung phảtpppi làsjuu khôaqgung sao rồxulei? Côaqgu xem, chịatvwaqgu anh rểsxxzaqgusjuu Y Y đnqulosfou khôaqgung sao. . . . . ."

Cảtppp ngưrtyszmani Thiênhjjn Nhu run rẩxuley, cúfqqvi thấpwugp đnqulxxesu làsjuum cho ngưrtyszmani ta khôaqgung thấpwugy rõsyte vẻgrky mặpudht củepoga côaqgu, mộtakot cáfbmdi chớpudhp mắpwugt tiếciomp theo, sựsyte kinh hãwexai cùcsxhng nỗosfoi khiếciomp sợfrid đnqulèarpyatvwn trong lòanolng vỡkkpx òanola, từftro trong lồxuleng ngựsytec dâyldeng tràsjuun ra mộtakot tiếciomng théatvwt chówrxvi tai tênhjjyldem liệaqggt phếciom!

Cảtppp khôaqgung gian mênhjjnh môaqgung trốtakong trảtpppi tràsjuun đnqulxxesy théatvwt chówrxvi tai, khàsjuun khàsjuun, tuyệaqggt vọwvxcng, mang theo tiếciomng nứdgbjc nởbbko run rẩxuley, tiếciomng théatvwt củepoga côaqguatvwo dàsjuui, nưrtyspudhc mắpwugt nówrxvng hổixixi rơcpzti xuốtakong, cảtppp ngưrtyszmani cuộtakon thàsjuunh mộtakot đnqulsjuun nắpwugm chặpudht tówrxvc củepoga mìeocbnh.

Giờzman phúfqqvt nàsjuuy Lạcpztc Phàsjuum Vũoohboohbng thởbbko phàsjuuo nhẹppdg nhõsytem, ôaqgum lấpwugy côaqgu, cưrtyszmani yếciomu ớpudht nhẹppdg giọwvxcng dụarpy dỗosfoaqgu, nhưrtysng khôaqgung ngờzmanaqgu nằwrmym ởbbko trênhjjn vai mìeocbnh màsjuu hung hălhzqng cắpwugn xéatvw!

"Hísxxztz ——! !" Lạcpztc Phàsjuum Vũoohbsxxzt sâyldeu mộtakot hơcpzti, trong nháfbmdy mắpwugt gưrtysơcpztng mặpudht tuấpwugn túfqqv xanh méatvwt. 

Nha đnqulxxesu nàsjuuy. . . . . . Thậaqggt sựsytesjuu. . . . . .

sjuun tay khẽmjph run, vịatvwn bảtppp vai gầxxesy yếciomu củepoga côaqgu, nhịatvwn đnqulau vỗosfo vỗosfo vai côaqgu, nghiếciomn rălhzqng an ủepogi: "Đgseqưrtysfridc rồxulei, cắpwugn đnquli, cắpwugn đnquli, tôaqgui biếciomt côaqgu bịatvw dọwvxca sợfrid. . . . . . Tôaqgui cho côaqgu cắpwugn làsjuu đnqulưrtysfridc. . . . . ."

Dụarpy Thiênhjjn Tuyếciomt đnqulau xówrxvt trong lòanolng, run rẩxuley kênhjju "Tiểsxxzu Nhu", muốtakon chạcpzty tớpudhi, nhưrtysng bịatvw Nam Cung Kìeocbnh Hiênhjjn nhẹppdg nhàsjuung ngălhzqn lạcpzti.

rtyspudhc mắpwugt tràsjuun đnqulxxesy hai hốtakoc mắpwugt, côaqgu nắpwugm chặpudht tay củepoga Nam Cung Kìeocbnh Hiênhjjn, áfbmdnh mắpwugt lạcpzti khôaqgung rờzmani khỏfridi em gáfbmdi củepoga mìeocbnh: "Em ấpwugy sao vậaqggy? Cówrxv bịatvw thưrtysơcpztng khôaqgung? Trìeocbnh Dĩanolnhjjnh cówrxvsjuum gìeocb em ấpwugy hay khôaqgung? ?"

"Khôaqgung cówrxv. . . . . . Khôaqgung cówrxv. . . . . ." Áarpynh mắpwugt Nam Cung Kìeocbnh Hiênhjjn nhu hòanola, thìeocb thầxxesm an ủepogi côaqgu: "Em ấpwugy khôaqgung sao, mộtakot chúfqqvt cũoohbng khôaqgung sao. . . . . ."

Toàsjuun bộtako thảtpppm kịatvwch đnqulênhjjm nay cứdgbj nhưrtys vậaqggy màsjuu hạcpztsjuun, cho đnqulếciomn khi Lạcpztc Phàsjuum Vũoohb an trísxxz Nam Cung Kìeocbnh Hiênhjjn lênhjjn trênhjjn xe, Thiênhjjn Nhu vẫtipin chưrtysa khôaqgui phụarpyc tâyldem tìeocbnh, làsjuun váfbmdy trắpwugng củepoga Dụarpy Thiênhjjn Tuyếciomt cũoohbng dísxxznh đnqulxxesy máfbmdu, đnquli qua nhìeocbn côaqgu.

"Tiểsxxzu Nhu. . . . . ." Côaqgu quỳkztq hai đnqulxxesu gốtakoi xuốtakong, cúfqqvi đnqulxxesu cẩxulen thậaqggn nhìeocbn chălhzqm chúfqqv mặpudht em gáfbmdi, nắpwugm chặpudht bàsjuun tay nhỏfridatvw lạcpztnh buốtakot, muốtakon sưrtysbbkoi ấpwugm cho em gáfbmdi: "Tiểsxxzu Nhu, em làsjuum sao vậaqggy? Làsjuu chịatvw khôaqgung tốtakot, chịatvwnhjjn sớpudhm tìeocbm đnqulưrtysfridc em, nhưrtys vậaqggy thìeocb em cũoohbng sẽmjph khôaqgung đnqularpyng vàsjuuo Trìeocbnh Dĩanolnhjjnh, cũoohbng sẽmjph khôaqgung xảtpppy ra chuyệaqggn nàsjuuy, làsjuu chịatvw khôaqgung đnqulúfqqvng, Tiểsxxzu Nhu, chịatvw đnqulang nówrxvi chuyệaqggn vớpudhi em, em tròanol chuyệaqggn vớpudhi chịatvw đnquli, rốtakot cuộtakoc thìeocb. . . . . ."

rtyspudhc mắpwugt tràsjuun ra hốtakoc mắpwugt, Dụarpy Thiênhjjn Tuyếciomt đnqulung đnqulưrtysa tay củepoga em gáfbmdi, vuốtakot ve khuôaqgun mặpudht nhỏfrid nhắpwugn lạcpztnh nhưrtyslhzqng củepoga côaqgu, giọwvxcng nghẹppdgn ngàsjuuo.

"Chịatvw. . . . . ." Bìeocbnh tĩanolnh lạcpzti, Thiênhjjn Nhu cũoohbng nghẹppdgn ngàsjuuo kênhjju chịatvw, cúfqqvi đnqulxxesu khôaqgung dáfbmdm ngẩxuleng lênhjjn, nhớpudh tớpudhi mộtakot mìeocbnh sinh hoạcpztt khổixix cựsytec ởbbkonhjjn ngoàsjuui, nhớpudh tớpudhi rấpwugt nhiềosfou chuyệaqggn trưrtyspudhc kia, khówrxvc ra thàsjuunh tiếciomng, bảtppp vai run rẩxuley kịatvwch liệaqggt: "Chịatvw, thựsytec xin lỗosfoi. . . . . . Thựsytec sựsyte xin lỗosfoi. . . . . . Sau nàsjuuy em sẽmjph khôaqgung tùcsxhy hứdgbjng nữavmua, sựsytecsxhy hứdgbjng củepoga em đnqulãwexasjuum cho mọwvxci ngưrtyszmani lo lắpwugng, làsjuum cho mọwvxci ngưrtyszmani bịatvw thưrtysơcpztng. . . . . . Thựsytec xin lỗosfoi. . . . . . Chịatvw, thựsytec sựsyte xin lỗosfoi. . . . . ."

aqgu che mặpudht, khówrxvc rốtakong lênhjjn.

Hếciomt chưrtysơcpztng 136




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.