Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 239 : Còn chưa chịu thừa nhận đúng không?

    trước sau   
"Nam Cung thiếuwnnu gia, vềiadr phầbtrhn camera giáostvm sáostvt......" Viêwyijn cảjfqfnh sáostvt cógrfawcwqi xấtjlru hổfmhd, thoáostvng lúihdang túihdang cùsgsyng khẩkurzn trưivdaơwcwqng nógrfai.

"Nghĩyfqp kỹqoif rồsgsyi trảjfqf lờyfqpi cho tôjfqfi biếuwnnt!" Đcmtfôjfqfi mắydbvt băostvng lãivaqnh củfooha Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn lộppsc ra sáostvt khíivda, rúihdat đxnchôjfqfi tay từqdwf trong túihdai quầbtrhn ra chậbvtsm rãivaqi chốoeiung ởihuo trêwyijn bàmvaen, cógrfa mộppsct loạdvcoi báostv khíivda âdvcom lãivaqnh khốoeiung chếuwnn toàmvaen cụbvtsc: "Tôjfqfi cho ôjfqfng cơwcwq hộppsci nógrfai ra sựeezu thậbvtst, đxnchqdwfng khôjfqfng biếuwnnt quýviem trọidrjng."

"Nam Cung thiếuwnnu gia......" Viêwyijn cảjfqfnh sáostvt đxnchfmhd mồsgsyjfqfi đxnchbtrhy đxnchbtrhu, cốoeiu chấtjlrp hỏsgsyi: "Xin hỏsgsyi phầbtrhn camera giáostvm sáostvt trong tay anh từqdwf đxnchâdvcou màmvaegrfa? Lúihdac đxnchiềiadru tra, cảjfqf tổfmhd củfooha chúihdang tôjfqfi đxnchiadru ởihuo đxnchâdvcoy, chúihdang tôjfqfi......"

"Dùsgsyng tiềiadrn mua tổfmhd đxnchiềiadru tra nho nhỏsgsy củfooha cáostvc ngưivdayfqpi cũmvzwng khôjfqfng phảjfqfi làmvae vấtjlrn đxnchiadrgrfac búihdaa gìmkgt ——" Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn ngắydbvt lờyfqpi ôjfqfng ta, cưivdayfqpi lạdvconh nógrfai: "Ôeezung cảjfqfm thấtjlry chúihdat tàmvaei lựeezuc nàmvaey nhàmvae họidrj La cũmvzwng khôjfqfng cógrfa sao? Hơwcwqn nữhgvxa, nếuwnnu muốoeiun đxnchiềiadru tra loạdvcoi chuyệskdwn nàmvaey màmvaegrfai, cho tớtjlri bâdvcoy giờyfqp chưivdaa hềiadr châdvcon chíivdanh dựeezua vàmvaeo mấtjlry cảjfqfnh sáostvt cáostvc ngưivdayfqpi, ngay cảjfqf tháostvm tửtjlrivda khôjfqfng nổfmhdi tiếuwnnng cũmvzwng còqbjpn khôjfqfn ngoan hơwcwqn so vớtjlri cáostvc ngưivdayfqpi, cáostvi gìmkgtwyijn nógrfai cáostvi gìmkgt khôjfqfng nêwyijn nógrfai, biếuwnnt rấtjlrt rõviyy! Àmxtp...... Xem ra ôjfqfng cũmvzwng khôjfqfng quýviem trọidrjng cơwcwq hộppsci lầbtrhn nàmvaey, phảjfqfi khôjfqfng?"

Tay viêwyijn cảjfqfnh sáostvt khôjfqfng ngừqdwfng bógrfap tàmvaei liệskdwu, run rẩkurzy, nógrfai khôjfqfng ra lờyfqpi.

La Tìmkgtnh Uyểpunun ngồsgsyi ngay thẳnxlxng ởihuowyijn cạdvconh, tay nắydbvm chặkjeyt khăostvn giấtjlry, khuôjfqfn mặkjeyt nhỏsgsy nhắydbvn táostvi nhợviemt, sáostvng nay, côjfqf ta vốoeiun đxnchãivaq mộppsct tay thiếuwnnt kếuwnn tốoeiut chuyệskdwn nàmvaey, tấtjlrt cảjfqf đxnchiadru tiếuwnnn hàmvaenh thíivdach hợviemp logic, nhưivdang kểpunu từqdwf khi Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn tớtjlri thìmkgt đxnchãivaq bắydbvt đxnchbtrhu thay đxnchfmhdi, táostvc phong cưivdayfqpng đxnchdvcoi củfooha anh tưivdaihuong chừqdwfng nhưivda sắydbvp xémkgtostvch biểpunuu hiệskdwn dốoeiui tráostv mỏsgsyng nhưivdaostvnh ve củfooha côjfqf ta!


"Kìmkgtnh Hiêwyijn......" La Tìmkgtnh Uyểpunun run rẩkurzy kêwyiju mộppsct tiếuwnnng, đxnchôjfqfi mắydbvt dâdvcong tràmvaen nưivdatjlrc mắydbvt trong suốoeiut, bi thưivdaơwcwqng màmvae đxnchiềiadrm đxnchdvcom đxncháostvng yêwyiju: "Anh cógrfa thểpunu đxnchqdwfng tra hỏsgsyi nữhgvxa đxnchưivdaviemc khôjfqfng? Em đxnchãivaqostvc nhậbvtsn làmvae ngưivdayfqpi nàmvaey rồsgsyi, em cũmvzwng rấtjlrt cảjfqfm kíivdach bọidrjn họidrj đxnchãivaq giúihdap em bắydbvt đxnchưivdaviemc anh ta, tạdvcoi sao nhấtjlrt đxnchbtrhnh phảjfqfi truy cứsolxu chi tiếuwnnt? Chẳnxlxng lẽpmcq ngay cảjfqf quáostv trìmkgtnh kia xảjfqfy ra nhưivda thếuwnnmvaeo anh cũmvzwng muốoeiun biếuwnnt hay sao? Van xin anh đxnchqdwfng tàmvaen nhẫzemun nhưivda vậbvtsy cógrfa đxnchưivdaviemc khôjfqfng?"

Vợviem chồsgsyng nhàmvae họidrj La ngồsgsyi ởihuomvaen đxnchoeiui diệskdwn, sắydbvc mặkjeyt cũmvzwng hơwcwqi khógrfa coi.

cmtfúihdang vậbvtsy! Đcmtfsolxa nhỏsgsymvaey, đxnchếuwnnn cùsgsyng làmvaegrfa chuyệskdwn gìmkgt xảjfqfy ra?!" Sắydbvc mặkjeyt La Mâdvcon Thàmvaenh táostvi xanh, tứsolxc giậbvtsn nógrfai: "Làmvae cháostvu nógrfai cùsgsyng truyềiadrn thôjfqfng, chỉiocg cầbtrhn bắydbvt đxnchưivdaviemc hung thủfoohivdayfqpng bạdvcoo Tìmkgtnh Uyểpunun thìmkgt sẽpmcq thàmvaenh hôjfqfn vớtjlri con bémkgt, hiệskdwn giờyfqp ngưivdayfqpi đxnchãivaq chộppscp đxnchưivdaviemc cháostvu lạdvcoi hoàmvaei nghi xoay quanh, cháostvu cứsolx muốoeiun vạdvcoch trầbtrhn vếuwnnt sẹqdwfo củfooha Uyểpunun Nhi nhưivda vậbvtsy sao?!"

Ngưivdayfqpi xung quanh im bặkjeyt khôjfqfng dáostvm nógrfai lờyfqpi nàmvaeo, nhưivdang Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn cảjfqfm thụbvts đxnchưivdaviemc áostvnh mắydbvt tráostvch cứsolx đxnchếuwnnn từqdwf bốoeiun phưivdaơwcwqng táostvm hưivdatjlrng.

"Bắydbvt đxnchưivdaviemc hung thủfoohostvc thựeezuc làmvaegrfa thểpunu thàmvaenh hôjfqfn, chỉiocggrfa đxnchiềiadru phảjfqfi xem hung thủfoohmvae ngưivdayfqpi nàmvaeo,” Đcmtfôjfqfi mắydbvt lạdvconh củfooha Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn nhìmkgtn chằcmtfm chằcmtfm La Mâdvcon Thàmvaenh, nụbvtsivdayfqpi trêwyijn khógrfae miệskdwng càmvaeng lúihdac càmvaeng lạdvconh lùsgsyng: "Chúihda La, khôjfqfng nêwyijn tùsgsyy tiệskdwn bắydbvt mộppsct ngưivdayfqpi tớtjlri rồsgsyi xem nhưivdamvae ngưivdayfqpi cưivdayfqpng bạdvcoo con gáostvi củfooha chúihda, huốoeiung chi còqbjpn pháostvt hiệskdwn trăostvm ngàmvaen chỗnxlx hởihuoihuo trong nàmvaey, khôjfqfng nhữhgvxng cáostvc ngưivdayfqpi khôjfqfng muốoeiun đxnchiềiadru tra tìmkgtm hiểpunuu rõviyymvaeng, ngưivdaviemc lạdvcoi gấtjlrp gáostvp che dấtjlru sựeezu thậbvtst, nhưivda vậbvtsy làmvaegrfa ýviemmkgt?"

"Cháostvu......" La Mâdvcon Thàmvaenh nghẹqdwfn họidrjng, sắydbvc mặkjeyt rấtjlrt khógrfa coi: "Chúihdamvzwng chỉiocgmvae đxnchau lòqbjpng Tìmkgtnh Uyểpunun! Nógrfa chờyfqp đxnchviemi cháostvu lâdvcou nhưivda vậbvtsy, lạdvcoi bịbtrh ngưivdayfqpi xa lạdvcoivdaghntng hiếuwnnp, chúihda biếuwnnt cháostvu khôjfqfng thểpunumvaeo khôjfqfng ghémkgtt bỏsgsygrfa, vìmkgt thếuwnn mớtjlri muốoeiun hai đxnchsolxa mau chógrfang thàmvaenh hôjfqfn, chẳnxlxng lẽpmcq đxnchiềiadru nàmvaey cũmvzwng sai sao!"

"Chúihda La, chúihda khôjfqfng cógrfa sai...... Sai làmvae phạdvcom nhâdvcon nàmvaey, căostvn bảjfqfn làmvae anh ta khôjfqfng nógrfai ra sựeezu thậbvtst!"

Lờyfqpi củfooha Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn vôjfqfsgsyng rõviyymvaeng, áostvnh mắydbvt lạdvconh lẽpmcqo tớtjlri cựeezuc đxnchiểpunum.Chưivdaơwcwqng mớtjlri nhấtjlrt đxnchăostvng trêwyijn diendanlequydon

"Con cógrfa ýviem tứsolxmkgt?" Ởwcwq mộppsct bêwyijn trầbtrhm mặkjeyc hồsgsyi lâdvcou, Nam Cung Ngạdvcoo cau màmvaey nógrfai: "Chẳnxlxng lẽpmcq cảjfqfnh sáostvt còqbjpn cógrfa thểpunu gạdvcot con sao?!"

"Tôjfqfi chỉiocg hỏsgsyi mộppsct vấtjlrn đxnchiadr," Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn đxnchsolxng dậbvtsy, bógrfang dáostvng thon dàmvaei cao ngấtjlrt bưivdatjlrc tớtjlri trưivdatjlrc mặkjeyt phạdvcom nhâdvcon, lạdvconh giọidrjng hỏsgsyi: "Đcmtfoạdvcon thờyfqpi gian xảjfqfy ra chuyệskdwn đxnchógrfa anh đxnchang ởihuo đxnchâdvcou? Làmvae anh cưivdayfqpng bạdvcoo ngưivdayfqpi phụbvts nữhgvxmvaey sao?...... Nghĩyfqp cho kỹqoif rồsgsyi hãivaqy trảjfqf lờyfqpi, tôjfqfi chỉiocg muốoeiun nógrfai cho anh biếuwnnt, nếuwnnu anh dáostvm nógrfai chúihdat gìmkgt khôjfqfng đxnchúihdang vớtjlri sựeezu thậbvtst, tôjfqfi sẽpmcq cho anh xuốoeiung đxnchbtrha ngụbvtsc —— tộppsci cưivdayfqpng bạdvcoo, đxnchkjeyc biệskdwt pháostvn xửtjlr khôjfqfng bao nhiêwyiju năostvm, dầbtrhu gìmkgtmvzwng vẫzemun còqbjpn sốoeiung, nhưivdang tôjfqfi nhắydbvc nhởihuo anh hậbvtsu quảjfqf khi chọidrjc tớtjlri tôjfqfi, tuyệskdwt đxnchoeiui sẽpmcq khiếuwnnn anh sốoeiung khôjfqfng bằcmtfng chếuwnnt."

Áikwknh mắydbvt chếuwnnt lặkjeyng củfooha phạdvcom nhâdvcon run rẩkurzy cụbvtsp xuốoeiung, lạdvcoi ngưivdatjlrc mắydbvt lêwyijn nhìmkgtn Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn, cổfmhd họidrjng giốoeiung nhưivda bịbtrh ngăostvn chặkjeyn, nógrfai khôjfqfng ra lờyfqpi.Chưivdaơwcwqng mớtjlri nhấtjlrt đxnchăostvng trêwyijn diendanlequydon

"Kìmkgtnh Hiêwyijn......" La Tìmkgtnh Uyểpunun hoảjfqfng hốoeiut,"Anh...... Anh đxnchqdwfng uy hiếuwnnp anh ta, khôjfqfng thểpunu, nhưivda vậbvtsy làmvae vu oan giáostv họidrja!"

mxtp......" Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn bậbvtst cưivdayfqpi, vầbtrhng tráostvn tuấtjlrn dậbvtst giãivaqn ra, áostvnh mắydbvt lạdvconh nhạdvcot màmvae âdvcom lãivaqnh nhìmkgtn vềiadr phíivdaa La Tìmkgtnh Uyểpunun: "Côjfqf khôjfqfng thấtjlry mìmkgtnh rấtjlrt kỳwwpb quáostvi sao? Đcmtfoeiui mặkjeyt vớtjlri kẻmkgt xấtjlru xa đxnchãivaqivdayfqpng bạdvcoo mìmkgtnh, ngưivdaviemc lạdvcoi côjfqfqbjpn lo nghĩyfqp cho anh ta."


"......" Nhấtjlrt thờyfqpi La Tìmkgtnh Uyểpunun biếuwnnt mìmkgtnh đxnchãivaqgrfai càmvaen, lờyfqpi nghẹqdwfn lạdvcoi ởihuo cổfmhd họidrjng.Chưivdaơwcwqng mớtjlri nhấtjlrt đxnchăostvng trêwyijn diendanlequydon

"Tôjfqfi khôjfqfng phạdvcom tộppsci cưivdayfqpng bạdvcoo...... Khôjfqfng phảjfqfi tôjfqfi......" Ýdclf thứsolxc củfooha phạdvcom nhâdvcon mơwcwq hồsgsy, run rẩkurzy bắydbvt lấtjlry tay áostvo củfooha Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn, tựeezua nhưivda nhìmkgtn thấtjlry tia sáostvng duy nhấtjlrt trong đxnchêwyijm tốoeiui, đxnchôjfqfi mắydbvt chếuwnnt lặkjeyng sáostvng ngờyfqpi kháostvc thưivdayfqpng: "Khôjfqfng phảjfqfi làmvaejfqfi, thậbvtst sựeezu khôjfqfng phảjfqfi làmvaejfqfi, tôjfqfi khôjfqfng cógrfaivdayfqpng bạdvcoo ngưivdayfqpi ta...... Tiêwyijn sinh, tiêwyijn sinh, anh hãivaqy cứsolxu tôjfqfi!" 

Cảjfqf ngưivdayfqpi La Tìmkgtnh Uyểpunun lạdvconh nhưivdaostvng, giậbvtsn đxnchếuwnnn vỗnxlxmvaen, khuôjfqfn mặkjeyt nhỏsgsy nhắydbvn xinh đxnchqdwfp lộppsc ra nỗnxlxi oáostvn giậbvtsn cùsgsyng sựeezuostvm hậbvtsn: "Anh nógrfai cáostvi gìmkgt? Anh còqbjpn ởihuowcwqi nàmvaey giảjfqf bộppscjfqf tộppsci cáostvi gìmkgt hảjfqf! Rõviyymvaeng chíivdanh làmvae anh...... Làmvae anh làmvaem ra nhữhgvxng chuyệskdwn khôjfqfng bằcmtfng cầbtrhm thúihda kia vớtjlri tôjfqfi, rõviyymvaeng chíivdanh làmvae anh!"

"Tiểpunuu thưivda...... Vịbtrh tiểpunuu thưivdamvaey, cógrfa trờyfqpi đxnchtjlrt chứsolxng giáostvm!!" Hai tay mang theo còqbjpng tay củfooha phạdvcom nhâdvcon run run rẩkurzy rẩkurzy, trong lúihdac nhấtjlrt thờyfqpi kíivdach đxnchppscng đxnchếuwnnn đxnchôjfqfi mắydbvt cũmvzwng dâdvcong tràmvaen nưivdatjlrc mắydbvt, mộppsct tiếuwnnng ‘Phịbtrhch!’, quỳwwpb xuốoeiung trưivdatjlrc mặkjeyt Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn, túihdam ốoeiung quầbtrhn củfooha anh kêwyiju khógrfac, nógrfai: "Vịbtrh tiêwyijn sinh nàmvaey, xin hãivaqy cứsolxu tôjfqfi, cứsolxu vợviem con tôjfqfi!! Tôjfqfi thậbvtst sựeezu khôjfqfng cógrfa phạdvcom tộppsci...... Xin đxnchqdwfng đxnchoeiui phógrfa vợviem con tôjfqfi, anh muốoeiun tôjfqfi làmvaem gìmkgtmvzwng đxnchưivdaviemc......"

Giốoeiung nhưivda mộppsct khốoeiui thuốoeiuc nổfmhd đxnchưivdaviemc némkgtm ra trêwyijn mặkjeyt đxnchtjlrt, nổfmhdbtrhm ầbtrhm khiếuwnnn cảjfqf cụbvtsc cảjfqfnh sáostvt cũmvzwng ong ong rung chuyểpunun.

“Anh câdvcom miệskdwng cho tôjfqfi!" Cảjfqfnh sáostvt giậbvtsn dữhgvx đxnchbvtsp bàmvaen, chỉiocgmvaeo phạdvcom nhâdvcon nógrfai: "Anh bớtjlrt tranh cãivaqi cho tôjfqfi! Chíivdanh anh đxnchãivaqmvaem nhữhgvxng chuyệskdwn cầbtrhm thúihda kia vớtjlri La tiểpunuu thưivda, nhắydbvc đxnchếuwnnn vợviem con củfooha anh làmvaem cáostvi gìmkgt! Khôjfqfng đxnchưivdaviemc nógrfai càmvaen ởihuo chỗnxlxmvaey!"

"Tôjfqfi khôjfqfng cógrfagrfai càmvaen...... Tôjfqfi khôjfqfng cógrfa!" Phạdvcom nhâdvcon kêwyiju gàmvaeo dậbvtsp đxnchbtrhu, lôjfqfi ốoeiung quầbtrhn củfooha Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn khôjfqfng buôjfqfng: "Vợviem con củfooha tôjfqfi đxnchiadru đxnchang ởihuo trong tay bọidrjn họidrj, tôjfqfi phảjfqfi làmvaem theo lờyfqpi bọidrjn họidrjgrfai, vịbtrh tiêwyijn sinh nàmvaey xin hãivaqy cứsolxu tôjfqfi, xin cứsolxu mạdvcong......"

Giốoeiung nhưivda mộppsct tíivdan đxnchsgsyeezun mọidrjn nhấtjlrt, quỳwwpb rạdvcop trêwyijn mặkjeyt đxnchtjlrt kêwyiju khógrfac cầbtrhu xin chúihdaa tha thứsolx, thàmvaenh kíivdanh màmvae thốoeiung khổfmhd.

Phảjfqfn ứsolxng kịbtrhp trưivdatjlrc tiêwyijn chíivdanh làmvae cha mẹqdwf nhàmvae họidrj La, khôjfqfng thểpunuivdaihuong tưivdaviemng nổfmhdi nhìmkgtn cảjfqfnh tưivdaviemng trưivdatjlrc mắydbvt, cúihdai đxnchbtrhu kêwyiju mộppsct tiếuwnnng trờyfqpi ơwcwqi, hỏsgsyi con gáostvi củfooha mìmkgtnh: "Uyểpunun Nhi, đxnchâdvcoy...... Đcmtfâdvcoy làmvae chuyệskdwn gìmkgt xảjfqfy ra? Chẳnxlxng lẽpmcq ngưivdayfqpi nàmvaey...... Chẳnxlxng lẽpmcqmvaeostvc ngưivdayfqpi mua chuộppscc hay sao?"

Sắydbvc mặkjeyt La Tìmkgtnh Uyểpunun táostvi nhợviemt, khôjfqfng thểpunu tin đxnchưivdaviemc phạdvcom nhâdvcon nàmvaey lạdvcoi cógrfa thểpunuostvn đxnchsolxng mìmkgtnh nhưivda vậbvtsy!

Trong cụbvtsc cảjfqfnh sáostvt hỗnxlxn loạdvcon, theo bảjfqfn năostvng La Tìmkgtnh Uyểpunun muốoeiun trốoeiun tráostvnh, vưivdaơwcwqn hai tay run rẩkurzy che lỗnxlx tai, đxnchôjfqfi mắydbvt kinh hoảjfqfng màmvae sợviemivaqi nhìmkgtn phạdvcom nhâdvcon kia: "Anh ta nógrfai láostvo...... Anh ta nógrfai láostvo! Làmvae anh ta nógrfai láostvo!" 

Nam Cung Kìmkgtnh Hiêwyijn hừqdwf lạdvconh mộppsct tiếuwnnng, chậbvtsm rãivaqi đxnchi tớtjlri trưivdatjlrc mặkjeyt La Tìmkgtnh Uyểpunun: “Nógrfai láostvo chuyệskdwn gìmkgt??...... La Tìmkgtnh Uyểpunun, đxnchếuwnnn giờyfqpmvaejfqf vẫzemun khôjfqfng chịbtrhu thừqdwfa nhậbvtsn làmvaejfqfsgsyng đxncháostvm ngưivdayfqpi kia thôjfqfng đxnchsgsyng diễhervn màmvaen kịbtrhch vui nàmvaey hay sao?"

"Em khôjfqfng cógrfa...... Kìmkgtnh Hiêwyijn, thậbvtst sựeezu em khôjfqfng cógrfagrfai dốoeiui! Em nógrfai đxnchiadru làmvae sựeezu thậbvtst, làmvae ngưivdayfqpi nàmvaey cưivdayfqpng bạdvcoo em, làmvae anh ta đxnchang nghe nhìmkgtn lẫzemun lộppscn, anh đxnchqdwfng nghe anh nógrfai hưivdau nógrfai vưivdaviemn, anh đxnchqdwfng nghe!!" Trêwyijn mặkjeyt La Tìmkgtnh Uyểpunun nưivdatjlrc mắydbvt tung hoàmvaenh, cảjfqf ngưivdayfqpi run rẩkurzy nhưivda chiếuwnnc láostv khôjfqf.

Hếuwnnt chưivdaơwcwqng 239

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.