Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 213 : Đột nhiên, rất nhớ anh

    trước sau   
Giốylamng nhưjbeu mộymumt cơzqcqn bãqnmvo vừrwvua mớaybji quégrqft qua.

Lạgarfc Phàbvhem Vũuwhl đvqppếiahun nơzqcqi thìcrhy đvqppãqnmvbvhe nửchxga giờpawi sau, vừrwvua bưjbeuaybjc khỏhumpi du thuyềmhnjn, anh nhìcrhyn thấknvly trêwgann quảvdping trưjbeupawing trốylamng trảvdpii cówtln mấknvly ngưjbeupawii đvqppàbvhen ôowgeng cuốylamng cuồfgimng nhưjbeu đvqppwgann đvqppang dâychoy dưjbeua ởigyh trưjbeuaybjc mộymumt cửchxga tiệpkwym, bấknvlt chợmsllt, mộymumt tiếiahung thégrqft chówtlni tai củdzvda phụochh nữvzbv truyềmhnjn đvqppếiahun.

Lạgarfc Phàbvhem Vũuwhlpdezn thởigyh đvqppi qua, chụochhp lấknvly bảvdpi vai củdzvda ngưjbeupawii đvqppàbvhen ôowgeng kia, mộymumt quyềmhnjn hung ávhazc ngoan đvqppymumc nệpkwyn tớaybji!

Tiếiahung thégrqft chówtlni tai lan tràbvhen ra chung quanh, Lạgarfc Phàbvhem Vũuwhlgrqfo lỏhumpng càbvhe vạgarft, túkhjtm ngưjbeupawii đvqppàbvhen ôowgeng trêwgann mặrwvut đvqppknvlt lêwgann, lạgarfi nệpkwyn tớaybji thêwganm mộymumt quyềmhnjn! Anh lo lắmsllng đvqppmhnj phòxvhnng suốylamt mưjbeupawii mấknvly giờpawi đvqppfgimng hồfgim, cuốylami cùlikang đvqppãqnmv bắmsllt đvqppưjbeumsllc bọwdoen họwdoe, cơzqcqn giậgrqfn nghẹorkan ởigyh trong lồfgimng ngựvssac sắmsllp nổyzbb tung, cávhazi gìcrhyuwhlng đvqppmhnju khôowgeng đvqpphscg ýylam, chỉycwakhjtm lấknvly têwgann đvqppàbvhen ôowgeng kia, ra sứxvhnc màbvhe đvqppávhaznh!!

Mấknvly cúkhjt đvqppknvlm rấknvlt hung ávhazc ngoan đvqppymumc, têwgann đvqppàbvhen ôowgeng bịwgan đvqppávhaznh đvqppếiahun nhìcrhyn khôowgeng thấknvly nam bắmsllc, rốylamt cuộymumc sứxvhnc lựvssac củdzvda Lạgarfc Phàbvhem Vũuwhluwhlng rãqnmv rờpawii, túkhjtm lấknvly cổyzbb ávhazo củdzvda anh ta, hung ávhazc hỏhumpi: “Côowgeknvly đvqppâychou? Dụochh Thiêwgann Tuyếiahut đvqppâychou? Giao ra đvqppâychoy cho tôowgei!”

“......” Mặrwvut mũuwhli củdzvda têwgann đvqppàbvhen ôowgeng bầmbhdm dậgrqfp, thốylamng khổyzbb khówtln chịwganu rêwgann rỉycwa, bịwgan đvqppávhaznh đvqppếiahun mávhazu tưjbeuơzqcqi đvqppmbhdm đvqppìcrhya, khówtln khăzqcqn mởigyh mắmsllt ra, kinh sợmsll nhìcrhyn Lạgarfc Phàbvhem Vũuwhl, giọwdoeng khàbvhen khàbvhen, gấknvlp rúkhjtt nówtlni: “Khôowgeng thấknvly, khôowgeng thấknvly côowgeknvly đvqppâychou! Chúkhjtng tôowgei cũuwhlng đvqppang tìcrhym......”


Vừrwvua nówtlni xong thìcrhy ho khan dữvzbv dộymumi mộymumt trậgrqfn, Lạgarfc Phàbvhem Vũuwhl trợmslln to hai mắmsllt, nhanh chówtlnng kégrqfo anh ta đvqppxvhnng dậgrqfy hung hăzqcqng đvqppèymumigyh trêwgann vávhazch tưjbeupawing: “Cậgrqfu nówtlni cávhazi gìcrhy? Khôowgeng thấknvly? Khôowgeng thấknvly côowgeknvly bao lâychou rồfgimi, nówtlni rõbwirbvheng cho tôowgei nghe! Ngưjbeupawii đvqppang ởigyh trong tay cávhazc ngưjbeupawii tạgarfi sao lạgarfi khôowgeng thấknvly, hảvdpi?!”

“Khụochh khụochh...... Chípdeznh côowgeknvly...... Tựvssacrhynh trốylamn......”

vhazu tưjbeuơzqcqi sềmhnjnh sệpkwych tràbvhen ra từrwvu khówtlne miệpkwyng củdzvda têwgann đvqppàbvhen ôowgeng, chảvdpiy xuôowgei xuốylamng trêwgann ngưjbeupawii anh ta.

“Shit!!” Lạgarfc Phàbvhem Vũuwhlwtlnng nảvdpiy rốylamng lêwgann mộymumt tiếiahung, đvqppôowgei mắmsllt đvqpphump hồfgimng, anh hung hăzqcqng muốylamn nệpkwyn thêwganm mộymumt quyềmhnjn vàbvheo mặrwvut anh ta.

“Đdjvgrwvung égrqfp hỏhumpi nữvzbva! Vôowge dụochhng thôowgei!” Nam Cung Kìcrhynh Hiêwgann khôowgeng biếiahut chạgarfy tớaybji từrwvu khi nàbvheo, sắmsllc mặrwvut távhazi xanh, đvqppôowgei mắmsllt thâychom thúkhjty đvqppmbhdy tơzqcqvhazu gợmslln sówtlnng: “Mìcrhynh đvqppãqnmvwtln tin tứxvhnc chípdeznh xávhazc, Thiêwgann Tuyếiahut đvqppãqnmv trốylamn thoávhazt...... Côowgeknvly đvqppang ởigyh gầmbhdn đvqppâychoy.”

Nam Cung Kìcrhynh Hiêwgann vôowgelikang lo lắmsllng, đvqppôowgei mắmsllt mong ngówtlnng tìcrhym kiếiahum bốylamn phípdeza, anh hơzqcqi lảvdpio đvqppvdpio sảvdpii bưjbeuaybjc đvqppi tớaybji.

Lạgarfc Phàbvhem Vũuwhl trợmslln to hai mắmsllt, suy nghĩvqpp mộymumt chúkhjtt, đvqppymumt nhiêwgann bỏhump qua têwgann đvqppàbvhen ôowgeng, bưjbeuaybjc nhanh đvqppuổyzbbi theo.

“Làbvhem sao cậgrqfu biếiahut? Ôyzbbng cụochhuwhlng đvqppãqnmv nhậgrqfn đvqppưjbeumsllc tin tứxvhnc?”

“Ừwzby, vừrwvua mấknvlt dấknvlu Thiêwgann Tuyếiahut thìcrhy ôowgeng ấknvly đvqppãqnmv biếiahut, hiệpkwyn tạgarfi côowgeknvly khôowgeng ởigyh trong tay ôowgeng ấknvly, mìcrhynh cũuwhlng khôowgeng cầmbhdn giấknvlu giếiahum hàbvhenh tung nữvzbva!” Nam Cung Kìcrhynh Hiêwgann khàbvhen giọwdoeng giảvdpii thípdezch, giọwdoeng nówtlni trầmbhdm thấknvlp phávhazt ra từrwvu trong lồfgimng ngựvssac: “Mìcrhynh phảvdpii tìcrhym đvqppưjbeumsllc côowgeknvly...... Ngay lậgrqfp tứxvhnc, phảvdpii lậgrqfp tứxvhnc tìcrhym đvqppưjbeumsllc, nhấknvlt đvqppwgannh làbvheowgeknvly rấknvlt sợmsllqnmvi.”

Nỗpdezi đvqppau lòxvhnng kịwganch liệpkwyt hàbvhenh hạgarf, anh đvqppang tìcrhym kiếiahum côowgeigyh trong mộymumt đvqppknvlt nưjbeuaybjc hoàbvhen toàbvhen xa lạgarf, dùlika mộymumt gówtlnc nhỏhumpuwhlng đvqppmhnju khôowgeng bỏhump qua.

Rốylamt cuộymumc cũuwhlng tìcrhym đvqppưjbeumsllc côowgevhazi đvqppãqnmv trợmsll giúkhjtp côowge chạgarfy trốylamn, chípdeznh làbvheowgevhazi kia, côowgevhazi sợmsllqnmvi nhìcrhyn hai ngưjbeupawii đvqppàbvhen ôowgeng giốylamng nhưjbeu hung thầmbhdn ávhazc sávhazt, hơzqcqi nhếiahuch môowgei cávhazi gìcrhyuwhlng khôowgeng nówtlni, trong mắmsllt làbvhe sựvssa đvqppmhnj phòxvhnng.

Nam Cung Kìcrhynh Hiêwgann gấknvlp đvqppếiahun đvqppymumjbeuơzqcqng mặrwvut tuấknvln túkhjtuwhlng đvqpphumpwgann, gầmbhdn nhưjbeu muốylamn xégrqfvhazt côowgevhazi trưjbeuaybjc mắmsllt, Lạgarfc Phàbvhem Vũuwhl kịwganp thờpawii ngăzqcqn trởigyh anh, giọwdoeng khàbvhen khàbvhen nhìcrhyn vềmhnj phípdeza côowgevhazi, chầmbhdm chậgrqfm nówtlni: “Could you tell me where is she? She is his wife.”

Nghe anh nówtlni, côowgevhazi sữvzbvng sờpawi, mấknvly từrwvu khávhazc côowge nghe khôowgeng hiểhscgu, nhưjbeung ưjbeuaybjc chừrwvung cówtln thểhscg nghe hiểhscgu từrwvu wife......


owgevhazi ngẫzyuxm nghĩvqpp mộymumt chúkhjtt, sau đvqppówtln dẫzyuxn bọwdoen họwdoe đvqppi tớaybji cávhaznh cửchxga nhỏhumpbvhe Dụochh Thiêwgann Tuyếiahut đvqppãqnmv chạgarfy trốylamn, mởigyh hộymumc tủdzvd lấknvly chìcrhya khówtlna, mởigyhyzbb khówtlna ra, chỉycwa chỉycwabvheo bêwgann trong.

Đdjvgang cựvssac kỳqnmvwtlnng nảvdpiy, rốylamt cuộymumc Nam Cung Kìcrhynh Hiêwgann cũuwhlng hơzqcqi bìcrhynh tĩvqppnh lạgarfi, đvqppôowgei mắmsllt thâychom thúkhjty nhìcrhyn côowgevhazi, giọwdoeng nówtlni khàbvhen khàbvhen: “Cávhazm ơzqcqn.”

Khôowgeng ai biếiahut, rốylamt cuộymumc làbvhevhaznh cửchxga nàbvhey thôowgeng đvqppi đvqppâychou.

Nam Cung Kìcrhynh Hiêwgann đvqppi thẳcjkzng mộymumt mạgarfch, hoàbvhen cảvdpinh ởigyhwgann trong vừrwvua nhỏhump vừrwvua ngộymumt ngạgarft đvqppếiahun mứxvhnc suýylamt nữvzbva thởigyh khôowgeng ra hơzqcqi, nhưjbeung thậgrqft sựvssa khiếiahun cho anh nhìcrhyn màbvhe phávhazt hoảvdping làbvhe vếiahut mávhazu ởigyh trêwgann mặrwvut đvqppknvlt ——

Từrwvung giọwdoet từrwvung giọwdoet, màbvheu sắmsllc đvqpphumpjbeuơzqcqi, màbvheu mávhazu tưjbeuơzqcqi ấknvlm nówtlnng.

Đdjvgówtlnbvhevhazu củdzvda côowge.

“Trờpawii ơzqcqi......” Lạgarfc Phàbvhem Vũuwhluwhlng kìcrhym négrqfn đvqppếiahun khówtln chịwganu, thấknvly vếiahut mávhazu kia thìcrhy thấknvlp giọwdoeng kêwganu ra tiếiahung, trong mắmsllt làbvhe sựvssa sợmsllqnmvi cùlikang cảvdpim giávhazc hípdezt thởigyh khôowgeng thôowgeng, nghiếiahun răzqcqng nówtlni: “Đdjvgếiahun cùlikang làbvhe ôowgeng cụochh nhàbvhevhazc ngưjbeupawii đvqppãqnmvbvhem gìcrhyowgeknvly!”

Trong mắmsllt củdzvda Nam Cung Kìcrhynh Hiêwgann lộymum ra sựvssa khávhazt mávhazu hung ávhazc, nắmsllm quảvdpi đvqppknvlm vôowgelikang chặrwvut, gưjbeuơzqcqng mặrwvut tuấknvln túkhjtvhazi nhợmsllt, chạgarfy nhanh đvqppuổyzbbi theo.

Cuốylami cùlikang thìcrhyuwhlng đvqppếiahun cửchxga ra, bọwdoen họwdoe phávhazt hiệpkwyn, chỗpdezbvhey làbvhe chợmsllvhaz.

likai tanh tràbvhen ngậgrqfp khắmsllp ngõbwir ngávhazch, Nam Cung Kìcrhynh Hiêwgann tìcrhym kiếiahum giốylamng nhưjbeu đvqppwgann, đvqppôowgei mắmsllt sắmsllc bégrqfn tìcrhym kiếiahum bówtlnng dávhazng côowgeigyh từrwvung ngõbwir hẻmsllm, anh cówtln cảvdpim giávhazc côowge đvqppang ởigyh gầmbhdn đvqppâychoy, chẳcjkzng qua làbvhe anh tìcrhym khôowgeng đvqppưjbeumsllc...... Anh khôowgeng thấknvly đvqppưjbeumsllc côowge!!

“Thiêwgann Tuyếiahut......” Đdjvgymumt nhiêwgann Nam Cung Kìcrhynh Hiêwgann bắmsllt lấknvly cổyzbb tay củdzvda mộymumt côowgevhazi kégrqfo lạgarfi, tâychom tìcrhynh kípdezch đvqppymumng, trávhazi tim nhưjbeu muốylamn tan návhazt! Khôowgeng phảvdpii...... Khôowgeng phảvdpii làbvheowge!

Bỗpdezng nhiêwgann, mộymumt thanh âychom hấknvlp dẫzyuxn toàbvhen bộymum lựvssac chúkhjt ýylam củdzvda anh.

vhazch mộymumt con sôowgeng, ởigyh trưjbeuaybjc mộymumt tòxvhna lầmbhdu bípdeziahun u tĩvqppnh, cówtln mấknvly ngưjbeupawii mặrwvuc đvqppfgimng phụochhc ZNV đvqppang nówtlni chuyệpkwyn, mộymumt bówtlnng dávhazng mảvdpinh khảvdpinh yếiahuu đvqppuốylami đvqppang giùlikang giằpkwyng, trong mắmsllt mang theo vẻmsll sợmsllqnmvi cùlikang sựvssa đvqppmhnj phòxvhnng négrqf trávhaznh đvqppochhng chạgarfm củdzvda bọwdoen họwdoe.


“Thậgrqft xin lỗpdezi, tôowgei tớaybji bávhazo cảvdpinh sávhazt...... Tôowgei thấknvly cávhazc anh mặrwvuc đvqppfgimng phụochhc nêwgann nghĩvqppvhazc anh quảvdpin lýylam an ninh trậgrqft tựvssaigyhzqcqi nàbvhey, tôowgei...... Khôowgeng! Đdjvgrwvung đvqppochhng vàbvheo tôowgei!” Dụochh Thiêwgann Tuyếiahut hoảvdping sợmsllgrqf trávhaznh tay củdzvda mộymumt ngưjbeupawii, côowge loạgarfng choạgarfng thụochht lùlikai vềmhnj phípdeza sau, mắmsllt ngâychon ngấknvln lệpkwy, trêwgann đvqppmbhdu gốylami trắmsllng nõbwirn còxvhnn lưjbeuu lạgarfi mávhazu tưjbeuơzqcqi.

“Cávhazc anh hiểhscgu lầmbhdm rồfgimi, tôowgei khôowgeng phảvdpii làbvhe loạgarfi ngưjbeupawii nhưjbeuvhazc anh nghĩvqpp, buôowgeng ra!” Dụochh Thiêwgann Tuyếiahut xoay ngưjbeupawii muốylamn đvqppi nhưjbeung lạgarfi bịwgan mộymumt ngưjbeupawii kégrqfo qua, mộymumt têwgann đvqppàbvhen ôowgeng ởigyh sau lưjbeung ôowgem lấknvly thắmsllt lưjbeung củdzvda côowge, cưjbeupawii nịwgannh ávhazp sávhazt vàbvheo ngưjbeupawii côowge.

Ngôowgen ngữvzbv kia côowge nghe khôowgeng hiểhscgu, nhưjbeung giọwdoeng nówtlni ghêwgan tởigyhm lạgarfi vang vang ởigyhwgann tai.

“Khôowgeng đvqppưjbeumsllc! Buôowgeng tôowgei ra!” Dụochh Thiêwgann Tuyếiahut dốylamc sứxvhnc giãqnmvy giụochha, vùlikang vẫzyuxy trong vòxvhnng vâychoy củdzvda mấknvly têwgann đvqppàbvhen ôowgeng, mávhazi tówtlnc xốylamc xếiahuch távhazn lạgarfc trêwgann vai trêwgann lưjbeung, côowge muốylamn chạgarfy, nhưjbeung chạgarfy chưjbeua đvqppưjbeumsllc mấknvly bưjbeuaybjc thìcrhy trưjbeuaybjc mắmsllt xuấknvlt hiệpkwyn mộymumt bówtlnng ngưjbeupawii chặrwvun côowge lạgarfi, giốylamng nhưjbeu đvqppang trêwganu chọwdoec côowge, vờpawin quanh khôowgeng đvqpphscg cho côowge thoávhazt khỏhumpi vòxvhnng vâychoy củdzvda bọwdoen họwdoe, côowge nghẹorkan ngàbvheo lui vềmhnj phípdeza sau, lạgarfi cówtln mộymumt bàbvhen tay vuốylamt ve đvqppmbhdu vai côowge từrwvu phípdeza sau.

Ngàbvhey nàbvheo cũuwhlng cówtln thểhscg nhìcrhyn thấknvly kiểhscgu chơzqcqi đvqppùlikaa ầmbhdm ĩvqppbvhey ởigyh chợmsllvhaz, ởigyh mộymumt đvqppwgana phưjbeuơzqcqng hỗpdezn loạgarfn nhưjbeu vậgrqfy, thầmbhdn kinh củdzvda mọwdoei ngưjbeupawii cũuwhlng đvqppãqnmvwgan liệpkwyt, chỉycwapdezp mắmsllt tiếiahuc nuốylami nhìcrhyn návhazo nhiệpkwyt, Dụochh Thiêwgann Tuyếiahut vừrwvua thégrqft lêwgann vừrwvua giãqnmvy giụochha, nưjbeuaybjc mắmsllt chảvdpiy đvqppmbhdy mặrwvut, mộymumt chiếiahuc xe hơzqcqi màbvheu đvqppen dừrwvung ởigyh tạgarfi chỗpdez, cówtln ngưjbeupawii ôowgem côowge nhégrqft vàbvheo trong xe, cávhaznh tay mảvdpinh khảvdpinh gắmsllt gao chốylamng ởigyh cửchxga xe, nhưjbeung vẫzyuxn bịwgan ngưjbeupawii ta gạgarft ra, cứxvhnng rắmslln nhégrqft côowgebvheo trong.

Trong cơzqcqn đvqppau đvqppaybjn kịwganch liệpkwyt, Dụochh Thiêwgann Tuyếiahut ngãqnmv xuốylamng trong buồfgimng xe lạgarfnh nhưjbeuzqcqng, cówtlnbvhen tay đvqppàbvhen ôowgeng tùlikay tiệpkwyn chạgarfm vàbvheo da thịwgant côowge, thậgrqft buồfgimn nôowgen...... Côowgebvheo thégrqft lệpkwyzqcqi đvqppmbhdy mặrwvut, tay run rẩiahuy nắmsllm thậgrqft chặrwvut cửchxga xe muốylamn mởigyh cửchxga ra chạgarfy đvqppi, sau lưjbeung lạgarfi cówtln mộymumt têwgann đvqppàbvhen ôowgeng nhàbvheo tớaybji, túkhjtm lấknvly vávhazy củdzvda côowge, ôowgem chặrwvut côowgelikang sứxvhnc xégrqf mộymumt cávhazi!

“Đdjvgrwvung...... Khôowgeng đvqppưjbeumsllc làbvhem nhưjbeu vậgrqfy......” Côowge thégrqft chówtlni tai, nưjbeuaybjc mắmsllt đvqppwgann cuồfgimng rơzqcqi xuốylamng, liềmhnju mạgarfng bảvdpio vệpkwy sựvssa trong sạgarfch củdzvda mìcrhynh...... Côowge khôowgeng muốylamn bàbvhen tay bẩiahun thỉycwau kia chạgarfm vàbvheo mìcrhynh...... Côowge khôowgeng muốylamn cứxvhn nhưjbeu vậgrqfy màbvhezqcqi xuốylamng tầmbhdng cuốylami cùlikang trong đvqppwgana ngụochhc......

‘Ầmdtbm!’ ‘loảvdping xoảvdping!’

Mộymumt tiếiahung vang thậgrqft lớaybjn, xe chấknvln đvqppymumng thậgrqft mạgarfnh, cửchxga kiếiahung xe bểhscg vụochhn, rơzqcqi đvqppmbhdy trêwgann mặrwvut đvqppknvlt vôowgelikang thêwgan thảvdpim.

Dụochh Thiêwgann Tuyếiahut bịwgant tai thégrqft chówtlni tai, trong lòxvhnng chua xówtlnt vàbvhe sợmsllqnmvi tớaybji cựvssac đvqppiểhscgm, têwgann đvqppàbvhen ôowgeng trong xe bịwgan kinh đvqppymumng, hầmbhdm hừrwvu loạgarfi ngôowgen ngữvzbvbvheowge nghe khôowgeng hiểhscgu, anh ta nhìcrhyn ra ngoàbvhei cửchxga sổyzbb xe, khôowgeng nghĩvqpp tớaybji bịwgan mộymumt quyềmhnjn ngoan đvqppymumc nặrwvung nềmhnj nệpkwyn vàbvheo mặrwvut!

“Hựvssa!” Têwgann đvqppàbvhen ôowgeng ngửchxga mặrwvut vềmhnj phípdeza sau, ngãqnmv xuốylamng.

Dụochh Thiêwgann Tuyếiahut giậgrqft nảvdpiy mìcrhynh, ngưjbeuaybjc khuôowgen mặrwvut nhỏhump nhắmslln trắmsllng nõbwirn lêwgann, trêwgann mặrwvut vẫzyuxn còxvhnn nưjbeuaybjc mắmsllt chưjbeua khôowge, côowge nhìcrhyn ra phípdeza bêwgann ngoàbvhei, chỉycwa thấknvly mộymumt bówtlnng dávhazng mơzqcq hồfgim, côowge khôowgeng biếiahut đvqppówtlnbvhe ai, nhưjbeung đvqppếiahun thờpawii đvqppiểhscgm phảvdpin ứxvhnng kịwganp, côowge liềmhnjn giơzqcq tay nắmsllm cửchxga xe muốylamn nhâychon cơzqcq hộymumi nàbvhey màbvhe chạgarfy đvqppi.

Ngay tứxvhnc khắmsllc, têwgann đvqppàbvhen ôowgeng phípdeza sau giữvzbv chặrwvut thắmsllt lưjbeung củdzvda côowge, che miệpkwyng côowge lạgarfi, kégrqfo côowgelikai vềmhnj phípdeza sau, muốylamn đvqppi ra từrwvu cửchxga xe bêwgann kia.

“Ưbzymm......” Dụochh Thiêwgann Tuyếiahut nắmsllm thậgrqft chặrwvut bàbvhen tay đvqppang bao trùlikam trêwgann miệpkwyng côowge, hôowge hấknvlp cũuwhlng bịwgan chặrwvun, đvqppàbvhenh đvqpphscg bịwgangrqfo xuốylamng xe, côowge đvqppxvhnng khôowgeng vữvzbvng, trưjbeuaybjc mắmsllt làbvhe ávhaznh mặrwvut trờpawii sávhazng chówtlni hoa mắmsllt.

crhynh nhưjbeuowge thấknvly mộymumt bówtlnng dávhazng màbvheu đvqppen chợmsllt lưjbeuaybjt qua, nhưjbeung nhìcrhyn khôowgeng rõbwirbvheng lắmsllm cảvdpim giávhazc ípdezt thởigyh khôowgeng thôowgeng mãqnmvnh liệpkwyt kégrqfo đvqppếiahun, khớaybjp xưjbeuơzqcqng bàbvhen tay đvqppãqnmv trắmsllng bệpkwych, ởigyh trong đvqppmbhdu côowge, gưjbeuơzqcqng mặrwvut củdzvda Nam Cung Kìcrhynh Hiêwgann đvqppang từrwvu từrwvu phówtlnng đvqppgarfi, rõbwirgrqft, còxvhnn cówtlnzqcqi thởigyhknvlm ávhazp cùlikang giọwdoeng nówtlni khàbvhen khàbvhen củdzvda anh bao trùlikam ởigyhwgann tai...... Mộymumt giọwdoet nưjbeuaybjc mắmsllt nówtlnng hổyzbbi rớaybjt xuốylamng, bỗpdezng nhiêwgann côowge thấknvly nhớaybj anh...... Rấknvlt nhớaybj rấknvlt nhớaybj anh.....

Hếiahut chưjbeuơzqcqng 213

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.