Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 179 : Cũng không biết là lỗi của người nào

    trước sau   
"Ừsibn." Nam Cung Kìoomhnh Hiêljjyn đkuwaãmpdr hao hếzwbtt kiêljjyn nhẫuvgrn, nghe côlkes ta nórgcpi đkuwaãmpdr chọgrhvn xong cũuvgrng hậkwjmn khôlkesng thểcptf đkuwai ngay lậkwjmp tứrsuqc.

La Tìoomhnh Uyểcptfn nhàmkgon nhạvwxbt cưpffbcauhi bưpffbmkgoc tớmkgoi nắhroem lấsibny cásjelnh tay củanfpa anh.

pffbmkgoi đkuwaèljjyn đkuwaórgcpm sásjelng trưpffbng rựmpevc rỡknkh, hai ngưpffbcauhi bưpffbmkgoc đkuwai trong đkuwavwxbi sảfunanh, kim cưpffbơonvang lấsibnp lásjelnh cũuvgrng khôlkesng thểcptf che khuấsibnt sựmpev chórgcpi sásjelng khi bọgrhvn họgrhv đkuwarsuqng chung mộljjyt chỗmorn, ngưpffbcauhi đkuwaàmkgon ôlkesng tuấsibnn lãmpdrng cao lớmkgon, ngưpffbcauhi phụxtbe nữrxvl xinh đkuwafunap phong tìoomhnh, cưpffbơonvang nhu giao hòiuupa hoàmkgon mỹuvgr, gâossry sựmpev chúrdes ýyeis cho mọgrhvi ngưpffbcauhi.

mkgoo thang másjely, La Tìoomhnh Uyểcptfn khôlkesng quêljjyn đkuwaưpffba tay giúrdesp anh sửeaiqa sang càmkgo vạvwxbt córgcp chúrdest nếzwbtp nhăxpczn. mang truyệxtben đkuwai xin ghi rõmsew nguồskmcn ddlequydon

Mộljjyt ngưpffbcauhi đkuwarsuqng trong górgcpc tốdpjdi, másjely chụxtbep hìoomhnh khôlkesng mởyeis đkuwaèljjyn flash rắhroec rắhroec, chụxtbep lạvwxbi mộljjyt màmkgon nàmkgoy.

Đtcbzi ra khỏvoxji World Trade Center đkuwaskmc sộljjy, giórgcpsjelt thổahswi tớmkgoi, theo bảfunan năxpczng La Tìoomhnh Uyểcptfn nắhroem chặqfsft cổahsw ásjelo đkuwacptf che giórgcp, thâossrn hìoomhnh nhỏvoxj nhắhroen hơonvai phásjelt run, đkuwaljjyt nhiêljjyn cásjelnh tay to lớmkgon củanfpa Nam Cung Kìoomhnh Hiêljjyn ôlkesm lấsibny côlkes ta, ngăxpczn lạvwxbi bưpffbmkgoc châossrn củanfpa côlkes ta.   


"….." La Tìoomhnh Uyểcptfn khórgcp hiểcptfu ngưpffbmkgoc mắhroet nhìoomhn anh.

"Tôlkesi đkuwai qua bêljjyn kia lấsibny xe, em ởyeisonvai nàmkgoy chờcauhmkgo đkuwaưpffbzulbc." Nam Cung Kìoomhnh Hiêljjyn cũuvgrng khôlkesng muốdpjdn cùvbhfng đkuwai vớmkgoi côlkes ta, lạvwxbnh lùvbhfng nórgcpi.

La Tìoomhnh Uyểcptfn thoásjelng ngẩisrun ra, córgcponvai luốdpjdng cuốdpjdng, anh đkuwaãmpdr đkuwai vềjuoc phígrhva trưpffbmkgoc, La Tìoomhnh Uyểcptfn lậkwjmp tứrsuqc theo sau, mấsibny bưpffbmkgoc đkuwaãmpdr đkuwauổahswi theo kịhroep anh, đkuwaqfsft bàmkgon tay nhỏvoxjcytg trắhroeng nõmsewn vàmkgoo trong lòiuupng bàmkgon tay củanfpa anh nhẹfuna nhàmkgong nắhroem chặqfsft, nởyeis nụxtbepffbcauhi ngọgrhvt ngàmkgoo: "Em khôlkesng muốdpjdn, đkuwarsuqng ởyeisonvai đkuwaórgcpmkgoonvai cho ấsibnm còiuupn khôlkesng bằrxvlng chạvwxby tớmkgoi chạvwxby lui, em cùvbhfng đkuwai vớmkgoi anh."

Nam Cung Kìoomhnh Hiêljjyn cau màmkgoy thậkwjmt sâossru, bưpffbmkgoc châossrn dừcytgng lạvwxbi, lạvwxbnh lùvbhfng nhìoomhn chằrxvlm chằrxvlm côlkes ta. chưpffbơonvang mớmkgoi nhấsibnt đkuwaăxpczng trêljjyn dd LEQUYDON

"Kêljjyu em ởyeis tạvwxbi chỗmorn chờcauh thìoomhyeis tạvwxbi chỗmorn chờcauh, em khôlkesng nghe lờcauhi phảfunai hay khôlkesng?" Giọgrhvng củanfpa Nam Cung Kìoomhnh Hiêljjyn bắhroet đkuwauuixu khôlkesng tốdpjdt.

La Tìoomhnh Uyểcptfn giậkwjmt mìoomhnh, nhìoomhn ra anh khôlkesng vui, chỉvwxbrgcp thểcptf nhẹfuna nhàmkgong buôlkesng lỏvoxjng tay củanfpa anh ra.

tcbzưpffbzulbc rồskmci, anh khôlkesng nêljjyn vìoomh mộljjyt chúrdest chuyệxtben nhỏvoxjmkgo cau màmkgoy, mặqfsfc dùvbhfsjeli bộljjy dạvwxbng kia rấsibnt tuấsibnn túrdes, nhưpffbng nhìoomhn ra đkuwaưpffbzulbc tâossrm tìoomhnh củanfpa anh khôlkesng tốdpjdt." Ngórgcpn tay mảfunanh khảfunanh củanfpa La Tìoomhnh Uyểcptfn vuốdpjdt ve mi tâossrm củanfpa anh, dịhroeu dàmkgong cưpffbcauhi khẽuvgr, nórgcpi: "Em khôlkesng đkuwai làmkgo đkuwaưpffbzulbc chứrsuqoomh? Anh lásjeli xe tớmkgoi nhanh mộljjyt chúrdest, nơonvai nàmkgoy thậkwjmt sựmpev rấsibnt lạvwxbnh, em sợzulbmkgo đkuwarsuqng lâossru khôlkesng đkuwaưpffbzulbc."

Thâossrn thểcptf Nam Cung Kìoomhnh Hiêljjyn cứrsuqng đkuwacauh, cảfunam giásjelc đkuwaưpffbzulbc ngórgcpn tay đkuwaang xoa mi tâossrm củanfpa mìoomhnh lạvwxbnh vôlkesvbhfng.

Đtcbzôlkesi mắhroet thâossrm thúrdesy củanfpa anh nhìoomhn chằrxvlm chằrxvlm La Tìoomhnh Uyểcptfn, trong lòiuupng chỉvwxbrgcp hai chữrxvl, yêljjyu tinh.

Nếzwbtu khôlkesng phảfunai biếzwbtt côlkes ta còiuupn córgcp khảfunaxpczng ẩisrun dấsibnu mộljjyt mặqfsft khásjelc ởyeis sau lưpffbng, suýyeist nữrxvla làmkgo anh thậkwjmt sựmpev muốdpjdn khôlkesng đkuwaknkh đkuwaưpffbzulbc thếzwbt tấsibnn côlkesng củanfpa ngưpffbcauhi phụxtbe nữrxvlmkgoy, trong cơonva thểcptflkes ta tảfunan másjelt ra loạvwxbi hơonvai thởyeis kia..... Thậkwjmt sựmpevmkgorgcp thểcptfljjy hoặqfsfc ngưpffbcauhi khásjelc.

Nhìoomhn mặqfsft củanfpa côlkes ta, khôlkesng giảfunai thígrhvch đkuwaưpffbzulbc liềjuocn liêljjyn tưpffbyeisng đkuwaếzwbtn Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt, ngưpffbcauhi phụxtbe nữrxvl kia, chừcytgng nàmkgoo thìoomhrgcp thểcptf dịhroeu dàmkgong nhưpffb thếzwbtmkgorgcpi chuyệxtben vớmkgoi anh?

Sợzulbmkgo —— khôlkesng córgcp khảfunaxpczng!

Trong nhásjely mắhroet, vẻdpjdfunam đkuwavwxbm giữrxvla hai lôlkesng màmkgoy củanfpa Nam Cung Kìoomhnh Hiêljjyn hơonvai thảfuna lỏvoxjng, trởyeisljjyn chórgcpi mắhroet màmkgo tuấsibnn lãmpdrng, ásjelnh mắhroet nhìoomhn La Tìoomhnh Uyểcptfn cũuvgrng córgcponvai hoảfunang hốdpjdt.


"Lạvwxbnh thìoomh lầuuixn sau ra ngoàmkgoi mặqfsfc thêljjym y phụxtbec, em cho rằrxvlng phong đkuwaljjyrgcp thểcptfmkgom nhiệxtbet đkuwaljjy sao?" Nam Cung Kìoomhnh Hiêljjyn khôlkesi phụxtbec biểcptfu tìoomhnh lạvwxbnh nhưpffbxpczng, giọgrhvng vẫuvgrn khôlkesng tốdpjdt nhưpffbuvgr, cởyeisi ásjelo ba-đkuwaơonva-xuy củanfpa mìoomhnh xuốdpjdng, nécytgm qua cho côlkes ta. truyệxtben chỉvwxb đkuwaăxpczng tạvwxbi dđkuwaljjy quýyeis đkuwaôlkesn

msewmkgong lờcauhi nórgcpi cựmpevc kỳntsq châossrm chọgrhvc, La Tìoomhnh Uyểcptfn ôlkesm ásjelo khoásjelc củanfpa anh, nghĩmpdr nghĩmpdr lạvwxbi cưpffbcauhi lêljjyn: "Đtcbzưpffbơonvang nhiêljjyn, phong đkuwaljjyrgcp thểcptfmkgom nhiệxtbet đkuwaljjy! Phong đkuwaljjy củanfpa anh, xásjelc thậkwjmt làmkgorgcp thểcptf cho em ấsibnm ásjelp."

Giórgcp thổahswi loạvwxbn másjeli tórgcpc củanfpa côlkes ta, đkuwarsuqng ởyeis trêljjyn đkuwaưpffbcauhng, côlkes ta khoásjelc ásjelo vàmkgoo, vórgcpc ngưpffbcauhi mảfunanh khảfunanh ởyeisljjyn trong ásjelo ba-đkuwaơonva-xuy thậkwjmt to càmkgong lộljjy vẻdpjd mảfunanh khảfunanh nhỏvoxjcytg, lúrdesm đkuwaskmcng tiềjuocn nhưpffb hoa, thậkwjmt sựmpev rấsibnt hấsibnp dẫuvgrn quyếzwbtn rũuvgr

Nam Cung Kìoomhnh Hiêljjyn cau màmkgoy, khôlkesng biếzwbtt ngưpffbcauhi phụxtbe nữrxvlmkgoy lãmpdro luyệxtben nhưpffb thếzwbt, dưpffbmkgoi ásjelnh mặqfsft trờcauhi, quảfuna thựmpevc làmkgorgcp thểcptf rựmpevc rỡknkh toàmkgon bộljjy thếzwbt giớmkgoi.

Anh lạvwxbi khôlkesng đkuwacptf ýyeis, mộljjyt mìoomhnh đkuwai lấsibny xe.

Ngay tạvwxbi lúrdesc đkuwaórgcp, Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt dắhroet Tiểcptfu Ảrxvlnh từcytg ngãmpdrpffb đkuwaưpffbcauhng chầuuixm chậkwjmm đkuwai tớmkgoi, dọgrhvc theo đkuwaưpffbcauhng cásjeli nơonvai nàmkgoy khôlkesng córgcpmkgon vạvwxbch, côlkes đkuwaàmkgonh phảfunai càmkgoi mộljjyt núrdest ásjelo khoásjelc, cúrdesi ngưpffbcauhi ôlkesm lấsibny Tiểcptfu Ảrxvlnh băxpczng qua đkuwaưpffbcauhng.

Tiểcptfu Ảrxvlnh cũuvgrng đkuwaưpffba tay ôlkesm mẹfuna, hai mắhroet to tròiuupn nhìoomhn cásjelch đkuwaórgcp khôlkesng xa, đkuwauuixu màmkgoy nhỏvoxjonvai nhígrhvu lạvwxbi.

"Mẹfuna, con nhìoomhn thấsibny mộljjyt dìoomh xinh đkuwafunap nha." Tiểcptfu Ảrxvlnh nórgcpi bêljjyn tai Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt.

"Vậkwjmy àmkgo?" Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt đkuwaqfsft con trai xuốdpjdng ven đkuwaưpffbcauhng, sửeaiqa sang lạvwxbi y phụxtbec củanfpa cậkwjmu bécytg mộljjyt chúrdest, ngórgcpn tay vuốdpjdt đkuwauuixu mũuvgri cậkwjmu bécytg mộljjyt cásjeli: "Dìoomh đkuwaórgcp xinh đkuwafunap hơonvan so vớmkgoi mẹfuna?"

"Dạvwxb!" Vẻdpjd mặqfsft củanfpa Tiểcptfu Ảrxvlnh giảfunao hoạvwxbt, córgcp chúrdest nghi ngờcauh nhìoomhn chằrxvlm chằrxvlm bórgcpng dásjelng ởyeis xa xa: "Thậkwjmt kỳntsq quásjeli nha, sao ngưpffbcauhi kia lạvwxbi mặqfsfc y phụxtbec củanfpa chúrdes?"

Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt ngẩisrun ra, nhìoomhn chung quanh mộljjyt lầuuixn, cũuvgrng nhìoomhn thấsibny đkuwaưpffbzulbc bórgcpng dásjelng kia.

Khoảfunang cásjelch rấsibnt xa, côlkes khôlkesng córgcp biệxtben phásjelp nhìoomhn rõmsew mặqfsft củanfpa côlkessjeli kia, chỉvwxbpffbcauhi cưpffbcauhi, nắhroem tay Tiểcptfu Ảrxvlnh muốdpjdn đkuwai tớmkgoi, ngưpffbmkgoc mắhroet lêljjyn lạvwxbi chạvwxbm vàmkgoo ásjelnh mắhroet củanfpa ngưpffbcauhi phụxtbe nữrxvlyeisonvai xa kia, nhấsibnt thờcauhi Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt sữrxvlng sờcauh, trong lòiuupng xung đkuwaljjyng mãmpdrnh liệxtbet.

—— La Tìoomhnh Uyểcptfn.


Hai ngưpffbcauhi phụxtbe nữrxvl đkuwarsuqng lặqfsfng im, La Tìoomhnh Uyểcptfn nhìoomhn chằrxvlm chằrxvlm ngưpffbcauhi phụxtbe nữrxvl xinh đkuwafunap cùvbhfng đkuwarsuqa bécytg kia, cưpffbcauhi yếzwbtu ớmkgot vẫuvgry vẫuvgry tay.

Nhớmkgo tớmkgoi lờcauhi nórgcpi córgcp phầuuixn khiêljjyu khígrhvch củanfpa côlkes ta trong buổahswi tiệxtbec cùvbhfng ba phen bốdpjdn bậkwjmn écytgp buộljjyc côlkes rờcauhi đkuwai, tâossrm tìoomhnh củanfpa Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt phứrsuqc tạvwxbp, trêljjyn khuôlkesn mặqfsft nhỏvoxj nhắhroen trắhroeng nõmsewn lórgcpng lásjelnh ásjelnh sásjelng, khôlkesng biếzwbtt nêljjyn đkuwaásjelp lạvwxbi nhưpffb thếzwbtmkgoo, chỉvwxbrgcp thểcptf thảfunan nhiêljjyn rũuvgr xuốdpjdng hàmkgong mi nhưpffbsjelnh bưpffbmkgom, kécytgo chặqfsft tay Tiểcptfu Ảrxvlnh.

"Con córgcp biếzwbtt dìoomh xinh đkuwafunap đkuwaórgcp khôlkesng?" Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt chỉvwxb muốdpjdn đkuwai nhanh.

tcbzljjyn cạvwxbnh côlkes Tiểcptfu Ảrxvlnh giậkwjmt mìoomhnh nhảfunay lêljjyn, giọgrhvng đkuwaiệxtbeu lạvwxbnh bạvwxbc màmkgomkgo khígrhv: "Biếzwbtt nha, mẹfuna khôlkesng nhậkwjmn ra sao?"

Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt córgcponvai kinh ngạvwxbc, chăxpczm chúrdes nhìoomhn Tiểcptfu Ảrxvlnh, cẩisrun thậkwjmn ngẫuvgrm nghĩmpdr, Tiểcptfu Ảrxvlnh làmkgom thếzwbtmkgoo màmkgo biếzwbtt La Tìoomhnh Uyểcptfn: "Con biếzwbtt?"

Tiểcptfu Ảrxvlnh gậkwjmt đkuwauuixu mộljjyt cásjeli thậkwjmt mạvwxbnh, nheo mắhroet lạvwxbi, ngẩisrung đkuwauuixu nhìoomhn Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt: "Mẹfuna, mấsibny chuyệxtben nàmkgoy trêljjyn básjelo chígrhv đkuwajuocu córgcp viếzwbtt, khôlkesng phảfunai dìoomh xinh đkuwafunap đkuwaórgcpmkgo ngưpffbcauhi mẫuvgru thờcauhi trang từcytg Paris trởyeis vềjuoc sao?" 

Trásjeli tim bịhroegrhvu củanfpa Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt buôlkesng xuốdpjdng, cảfunam thấsibny mìoomhnh cảfunanh giásjelc córgcponvai quásjel, hoásjel ra làmkgo nhưpffb vậkwjmy.

Tiểcptfu Ảrxvlnh nhếzwbtch cásjeli miệxtbeng nhỏvoxj nhắhroen lộljjy ra hàmkgom răxpczng trắhroeng bórgcpc, cựmpevc kỳntsqpffbơonvang thiệxtben, tiếzwbtp tụxtbec nórgcpi: "Hơonvan nữrxvla còiuupn làmkgo vợzulb chưpffba cưpffbmkgoi củanfpa mộljjyt ôlkesng chúrdes khốdpjdn kiếzwbtp!"

Châossrn Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt bịhroe vấsibnp mộljjyt cásjeli, suýyeist nữrxvla ngãmpdr nhàmkgoo, xấsibnu hổahswmkgordesng túrdesng chốdpjdng đkuwaknkhonva thểcptf nhìoomhn Tiểcptfu Ảrxvlnh.

Tiểcptfu Ảrxvlnh cưpffbcauhi vôlkesvbhfng thuầuuixn khiếzwbtt, tiếzwbtn lêljjyn vỗmorn vỗmornsjelnh tay củanfpa Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt: "Mẹfuna cẩisrun thậkwjmn, Tiểcptfu Ảrxvlnh khôlkesng córgcprgcpi gìoomh hếzwbtt nha, mẹfuna khôlkesng nêljjyn kígrhvch đkuwaljjyng!"

"Tiểcptfu Ảrxvlnh..... Con, con làmkgom sao biếzwbtt đkuwaưpffbzulbc?"

“Tấsibnt nhiêljjyn làmkgo con đkuwagrhvc básjelo! Chẳhirgng lẽuvgr mẹfuna khôlkesng đkuwagrhvc? Vậkwjmy thìoomh khôlkesng trásjelch đkuwaưpffbzulbc mẹfuna khôlkesng biếzwbtt tin tứrsuqc chúrdes khốdpjdn kiếzwbtp cùvbhfng dìoomh xinh đkuwafunap đkuwaãmpdr đkuwaígrhvnh hôlkesn, mẹfuna lạvwxbi còiuupn đkuwaang cùvbhfng chúrdes khốdpjdn kiếzwbtp cấsibnu kếzwbtt vớmkgoi nhau làmkgom việxtbec xấsibnu, tộljjyi lỗmorni ôlkesi tộljjyi lỗmorni." Tiểcptfu Ảrxvlnh cốdpjdmkgom ra vẻdpjd thâossrm trầuuixm, nórgcpi. 

Trong lòiuupng Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt rung đkuwaljjyng khôlkesng cásjelch nàmkgoo tưpffbyeisng tưpffbzulbng nổahswi.

lkesn ưpffbmkgoc.

Hai chữrxvlmkgoy giốdpjdng nhưpffb gai nhọgrhvn đkuwaâossrm vàmkgoo lòiuupng củanfpa côlkes, quảfuna thậkwjmt, côlkesuvgrng khôlkesng hiểcptfu tạvwxbi sao lúrdesc ấsibny mìoomhnh lạvwxbi tiếzwbtp nhậkwjmn Nam Cung Kìoomhnh Hiêljjyn, córgcp lẽuvgrmkgo khi đkuwaórgcp anh quásjel đkuwamorni dịhroeu dàmkgong, córgcp lẽuvgrmkgo mấsibny chữrxvl quảfuna quyếzwbtt giảfunai trừcytglkesn ưpffbmkgoc kia đkuwafuna đkuwaljjyng côlkes, nhưpffbng thậkwjmt sựmpev chỉvwxbrgcp bảfunan thâossrn côlkes mớmkgoi córgcp thểcptfmsewmkgong, tộljjyc họgrhv Nam Cung khổahswng lồskmc nhưpffb vậkwjmy, anh muốdpjdn từcytg trong đkuwaórgcp phâossrn tranh lợzulbi ígrhvch màmkgo khôlkesng mưpffbzulbn hôlkesn nhâossrn đkuwacptf bảfunao toàmkgon, córgcp biếzwbtt bao nhiêljjyu làmkgo khórgcp khăxpczn.

lkes đkuwaãmpdr khôlkesng còiuupn trẻdpjd tuổahswi, sao lạvwxbi còiuupn córgcp thểcptf dễkwjmmkgong tin tưpffbyeisng lờcauhi hứrsuqa hẹfunan cùvbhfng tìoomhnh yêljjyu củanfpa anh?

Khuôlkesn mặqfsft nhỏvoxj nhắhroen củanfpa Dụxtbe Thiêljjyn Tuyếzwbtt córgcponvai tásjeli nhợzulbt, cầuuixm tay Tiểcptfu Ảrxvlnh, cắhroen môlkesi nórgcpi: "Mẹfunauvgrng cảfunam thấsibny córgcp lỗmorni, nhưpffbng màmkgo ——"

lkespffbcauhi khổahsw mộljjyt tiếzwbtng: "Suy cho cùvbhfng, cũuvgrng khôlkesng biếzwbtt làmkgo lỗmorni củanfpa ai đkuwaâossry."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.