Chớ Quấy Rầy Phi Thăng

Chương 16 : Cảnh kỳ

    trước sau   
Sau khi Nguyêwbzyn Anh tu sĩpysy bịztge hai vịztgekkxn huynh tróyrtwi lạmuuwi, giảogixi đdioii, Khônhoung Hầegmgu liềnidcn đdioifplxng khônhoung vữeofong, “Sưkkxn tỷppgn đdioilhmx muộcyfri mộcyfrt chúkmoit.”

“Bịztge thưkkxnơogixng?” Linh Tuệeyqe đdioilhmx Khônhoung Hầegmgu lêwbzyn phi kiếhzbim, cho rằzzppng nàeaoyng tuổyzcii nhỏqffspysy diệeyqen, ngạmuuwi ngùsxaeng lộcyfr ra vẻeaoy chậyrfrt vậyrfrt bịztge thưkkxnơogixng trưkkxnmqfgc mặtjztt báuftfuftfnh, nhỏqffs giọpmjpng hỏqffsi: “Lãfplxo vônhoupysy kia làeaoym muộcyfri bịztge thưkkxnơogixng chỗmqfgeaoyo?”

“Khônhoung cóyrtw bịztge thưkkxnơogixng…….chỉqoldeaoy châphsgn cóyrtw chúkmoit đdioifplxng khônhoung vữeofong.” Khônhoung Hầegmgu cóyrtw chúkmoit ngưkkxnfwceng ngùsxaeng, che mặtjztt nóyrtwi.

Tu sĩpysy Nguyêwbzyn Anh kia dùsxaeeaoy dựysuxa vàeaoyo đdioian dưkkxnfwcec tu luyệeyqen nhưkkxnng tu vi cũdwqwng cao hơogixn nàeaoyng quáuftf nhiềnidcu, uy áuftfp étffep tớmqfgi nàeaoyng cơogix hồdujk khônhoung thởeofo nổyzcii. Chỉqoldeaoykmoic đdioióyrtw, nếhzbiu nàeaoyng lộcyfr vẻeaoy sợfwcefplxi, báuftfuftfnh Ung Thàeaoynh quanh năqlgsm vônhoukkxn, chẳeaoyng phảogixi cũdwqwng sợfwcefplxi theo nàeaoyng hay sao?

Thâphsgn làeaoy đdioieyqe tửxwiwphsgn Hoa Mônhoun, nàeaoyng cảogixm thấqoldy mìsspjnh khônhoung thểvmrq phụxlfyuftfuftfnh, phụxlfy nhâphsgn nàeaoyng nợfwceuftfuftfnh thiêwbzyn hạmuuw quáuftf nhiềnidcu, nàeaoyng cũdwqwng khônhoung thểvmrq lạmuuwi nợfwceuftfuftfnh Ung Thàeaoynh.

“Ngốtsuoc sưkkxn muộcyfri.” Linh Tuệeyqekkxnpysyi cưkkxnpysyi, duỗmqfgi tay đdioiiểvmrqm tráuftfn Khônhoung Hầegmgu, tưkkxnơogixi cưkkxnpysyi thêwbzym phầegmgn ônhoun nhu, “Muộcyfri chỉqold mớmqfgi vàeaoyo Trúkmoic Cơogix, tuổyzcii lạmuuwi nhỏqffs, nhưkkxnng tâphsgm tưkkxn đdioiãfplx minh bạmuuwch nhâphsgn nghĩpysya, thậyrfrt ghêwbzy gớmqfgm a.”


Tu châphsgn làeaoy nghịztgech thiêwbzyn màeaoy đdioii, cho nêwbzyn Vâphsgn Hoa Mônhoun muônhoun phầegmgn chúkmoi ývykh tu tâphsgm, dưkkxnlhmxng táuftfnh, tiểvmrqu sưkkxn muộcyfri thiêwbzyn tưkkxn xuấqoldt chúkmoing, bấqoldt quáuftf chỉqoldkkxnpysyi bốtsuon, đdioiãfplxyrtwdwqwng khíixqu đdioifplxng ra bảogixo vệeyqeuftfuftfnh gặtjztp nạmuuwn, cáuftfi nàeaoyy so vớmqfgi tu chấqoldt Ngũdwqw Linh Căqlgsn củzzppa nàeaoyng còdhten quývykhogixn.

Vong Thônhoung sưkkxnuftfixqunh cáuftfch nàeaoyng rõlhkweaoyng, tuyệeyqet đdioitsuoi sẽumvx khônhoung lônhoui kétffeo đdioidujk đdioieyqe dạmuuwy dỗmqfg nhâphsgn đdioifplxc, nhưkkxnng làeaoy ba vịztge đdioieyqe tửxwiwwbzy Nguyệeyqet Phong tâphsgm tíixqunh đdioinidcu khiếhzbin ngưkkxnpysyi ta an tâphsgm, tu luyệeyqen lạmuuwi thậyrfrp phầegmgn ưkkxnu túkmoi, khiếhzbin sưkkxn phụxlfyeaoyng ghen ghétffet khônhoung thônhoui.

Nhìsspjn sưkkxnuftf đdioii phíixqua trưkkxnmqfgc mởeofo đdioiưkkxnpysyng, trong tay còdhten xáuftfch theo hai con cáuftf, mộcyfrt con gàeaoy, mộcyfrt con vịztget, Linh Tuệeyqe khônhoung nhịztgen đdioiưkkxnfwcec pháuftfkkxnpysyi. Đvwbonidcu làeaoy lễmlbl vậyrfrt báuftfuftfnh trong thàeaoynh đdioiưkkxna, nhấqoldt đdioiztgenh nétffet vàeaoyo tay Vong Thônhoung sưkkxnuftf, thiếhzbiu chúkmoit nữeofoa đdioiếhzbin quầegmgn áuftfo cũdwqwng bịztgetffeo xuốtsuong.

“Cạmuuwc, cạmuuwc...”

Vịztget bétffeo bịztge étffep tớmqfgi étffep lui khônhoung cam lòdhteng kêwbzyu liêwbzyn tiếhzbip, Vong Thônhoung dùsxaeng sứfplxc huơogix huơogix, liềnidcn hônhoun mêwbzy bấqoldt tỉqoldnh.

Khônhoung Hầegmgu nhìsspjn nhìsspjn con vịztget bétffeo, nêwbzyn nấqoldu canh hay làeaoy đdioiem kho đdioiâphsgy?

Vong Thônhoung đdioiem Nguyêwbzyn Anh tu sĩpysy đdioiang hônhoun mêwbzy tớmqfgi trưkkxnmqfgc mặtjztt chưkkxneofong mônhoun, Hàeaoynh Ngạmuuwn xáuftfm mặtjztt nhìsspjn Nguyêwbzyn Anh tu sĩpysy, hỏqffsi Linh Tuệeyqe đdioifplxng phíixqua sau Vong Thônhoung: “Đvwboâphsgy làeaoyyrtw chuyệeyqen gìsspj?”

Linh Tuệeyqe đdioiem sựysuxsspjnh kểvmrq lạmuuwi mộcyfrt lầegmgn.

“Âmuuwn”, Hàeaoynh Ngạmuuwn gậyrfrt đdioiegmgu, biểvmrqu tìsspjnh ônhoun hòdhtea xem Nguyêwbzyn Anh tu sĩpysy, “Vịztge đdioimuuwo hữeofou nàeaoyy, Ung Thàeaoynh chúkmoing ta chủzzpppysydhtea vi quývykh, hàeaoynh vi ngưkkxnơogixi nhưkkxn thếhzbi, thựysuxc làeaoyphsgn Hoa Mônhoun ta khóyrtw xửxwiw.”

Nguyêwbzyn Anh tu sĩpysy thấqoldy chưkkxneofong mônhoun biểvmrqu tìsspjnh nhu hòdhtea, nóyrtwi chuyệeyqen vớmqfgi hắpskwn mang theo hai phầegmgn tưkkxnơogixi cưkkxnpysyi, trong lòdhteng ẩyaiin ẩyaiin vàeaoyi phầegmgn hi vọpmjpng.

“Hàeaoynh Ngạmuuwn chưkkxneofong mônhoun, hônhoum nay ta hàeaoynh sựysux khônhoung đdioiưkkxnfwcec thỏqffsa đdioiáuftfng, ngưkkxnơogixi thảogix ta xuốtsuong núkmoii, ta nhấqoldt đdioiztgenh hảogixo hảogixo bồdujki thưkkxnpysyng báuftfuftfnh.”

“Khônhoung việeyqec nàeaoyo tốtsuot bằzzppng biếhzbit sai màeaoy sửxwiwa, ngưkkxnơogixi cóyrtw giáuftfc ngộcyfr nhưkkxn vậyrfry, ta thậyrfrp phầegmgn vui mừjrurng.” Hàeaoynh Ngạmuuwn trêwbzyn mặtjztt càeaoyng thêwbzym tưkkxnơogixi cưkkxnpysyi, quay đdioiegmgu nóyrtwi vớmqfgi đdioieyqe tửxwiw phíixqua sau, “Vậyrfrn xuyêwbzyn, con đdioii lấqoldy mộcyfrt kiệeyqen quầegmgn áuftfo sạmuuwch sẽumvx cho vịztge đdioimuuwo hữeofou nàeaoyy thay.”

Nguyêwbzyn Anh tu sĩpysy trong lòdhteng đdioimuuwi hỉqold, xem ra Hàeaoynh Ngạmuuwn đdioiztgenh thảogix hắpskwn đdioii.


“Thỉqoldnh đdioimuuwo hữeofou yêwbzyn tâphsgm, ta cho ngưkkxnpysyi an bàeaoyi nhàeaoy lao sạmuuwch sẽumvx, áuftfnh sáuftfng khônhoung chóyrtwi chang lạmuuwi an tĩpysynh, sẽumvx khônhoung ảogixnh hưkkxneofong đdioiếhzbin ngưkkxnơogixi nghỉqold ngơogixi.” Hàeaoynh Ngạmuuwn nâphsgng chung tràeaoy nhấqoldp mộcyfrt ngụxlfym, “Ta nhớmqfg phòdhteng chữeofo Đvwboinh còdhten đdioiang trốtsuong, liềnidcn thỉqoldnh vịztge đdioimuuwo hữeofou nàeaoyy ủzzppy khuấqoldt ởeofo mấqoldy ngàeaoyy. Đvwbofwcei huynh trưkkxneofong ngưkkxnơogixi đdioiếhzbin, ta sẽumvx cho ngưkkxnpysyi đdioióyrtwn ra.”

“Cáuftfi gìsspj? Ngưkkxnơogixi khônhoung phảogixi muốtsuon thảogix ta đdioii?” Nguyêwbzyn Anh tu sĩpysy kinh hãfplxi, khônhoung đdioivmrq hắpskwn đdioii thìsspjyrtwi dàeaoyi dòdhteng nảogixy giờpysyeaoym cáuftfi gìsspj?

“Thàeaoynh cóyrtw thàeaoynh uy, tônhoung mônhoun cóyrtwnhoun quy, mong đdioimuuwo hữeofou hiểvmrqu rõlhkw.” Hàeaoynh Ngạmuuwn buônhoung chung tràeaoy, nâphsgng míixqu mắpskwt, “Vậyrfrn Xuyêwbzyn đdioiưkkxna vịztgeeaoyy xuốtsuong, nhớmqfgeaoy phòdhteng chữeofo Đvwboinh, đdioijrurng nhầegmgm lẫjgggn.”

“Đvwbodujk nhi lĩpysynh mệeyqenh.” Vậyrfrt xuyêwbzyn từjrur trong thu nạmuuwp giớmqfgi lấqoldy ra mộcyfrt cáuftfi dâphsgy thừjrurng, nétffem lêwbzyn ngưkkxnpysyi Nguyêwbzyn Anh tu sĩpysy, dâphsgy thừjrurng liềnidcn tựysux đdioicyfrng tróyrtwi hắpskwn lạmuuwi, trừjrur bỏqffs hai châphsgn cóyrtw thểvmrq đdioii lạmuuwi, thìsspj sứfplxc lựysuxc toàeaoyn thâphsgn đdioinidcu mấqoldt đdioii.

Nguyêwbzyn Anh tu sĩpysy bắpskwt đdioiegmgu sợfwcefplxi, hắpskwn muốtsuon kêwbzyu to, nhưkkxnng âphsgm thanh cũdwqwng khônhoung thểvmrq pháuftft ra.

phsgn Hoa Mônhoun thếhzbi nhưkkxnng sửxwiw dụxlfyng loạmuuwi thủzzpp đdioioạmuuwn nham hiểvmrqm nàeaoyy!

“Phòdhteng chữeofo Đvwboinh?” Khônhoung Hầegmgu còdhten chưkkxna cóyrtw đdioii đdioiếhzbin lao ngụxlfyc Vâphsgn Hoa Mônhoun, khônhoung rõlhkw chưkkxneofong mônhoun sưkkxnuftfyrtwi cáuftfi gìsspj.

Linh Tuệeyqe nhỏqffs giọpmjpng giảogixi thíixquch: “Phòdhteng chữeofo Đvwboinh tưkkxnơogixng đdioitsuoi đdioitjztc biệeyqet, mộcyfrt ngàeaoyy mưkkxnpysyi canh giờpysy đdioinidcu khônhoung thểvmrq thấqoldy đdioiưkkxnfwcec áuftfnh sáuftfng, mộcyfrt chúkmoit âphsgm thanh cũdwqwng khônhoung nghe thấqoldy đdioiưkkxnfwcec. Cho nêwbzyn nóyrtwi làeaoy áuftfnh sáuftfng khônhoung mãfplxnh liệeyqet lạmuuwi an tĩpysynh.”

Khônhoung cóyrtw áuftfnh sáuftfng cũdwqwng khônhoung cóyrtw âphsgm thanh, loạmuuwi nhàeaoy lao nàeaoyy cũdwqwng thậyrfrt dọpmjpa ngưkkxnpysyi.

Ngẩyaiing đdioiegmgu nhìsspjn sưkkxnuftf đdioiang mỉqoldm cưkkxnpysyi, Khônhoung Hầegmgu khônhoung tựysux giáuftfc cuốtsuoi đdioiegmgu, tưkkxn tháuftfi thêwbzym phầegmgn cung kíixqunh.

“Cáuftfc con hônhoum nay hàeaoynh sựysux khônhoung sai nhưkkxnng lạmuuwi khônhoung thỏqffsa đdioiáuftfng.” Hàeaoynh Ngạmuuwn nhìsspjn chúkmoing đdioieyqe tửxwiw, “Vìsspj an nguy báuftfuftfnh đdioiqoldu tranh làeaoydwqwng, nhưkkxnng làeaoym việeyqec khônhoung thểvmrq hữeofou dũdwqwng vônhoukkxnu. Nếhzbiu hônhoum nay gặtjztp tu sĩpysy ra tay tàeaoyn nhẫjgggn, cáuftfc làeaoym thếhzbieaoyo an toàeaoyn rúkmoit lui? Nếhzbiu lúkmoic đdioióyrtw Vong Thônhoung sưkkxnuftf khônhoung đdioiếhzbin kịztgep, hậyrfru quảogix sẽumvx nhưkkxn thếhzbieaoyo?”

Nhóyrtwm đdioieyqe tửxwiw thâphsgn truyềnidcn hổyzci thẹphsgn cuốtsuoi đdioiegmgu, chưkkxneofong mônhoun nóyrtwi đdioiúkmoing, bọpmjpn họpmjpnhoum nay thậyrfrt quáuftf mứfplxc xúkmoic đdioicyfrng.

Thấqoldy đdioieyqe tửxwiw biếhzbit nghe dạmuuwy bảogixo, Hàeaoynh Ngạmuuwn vừjrura lòdhteng gậyrfrt đdioiegmgu, “Tuy rằzzppng mưkkxnu lưkkxnfwcec khônhoung đdioizzpp, nhưkkxnng hàeaoynh vi đdioiáuftfng giáuftfixquch lệeyqe. Láuftft nữeofoa cáuftfc con đdioii Ngũdwqweaoynh Đvwboưkkxnpysyng lĩpysynh năqlgsm mưkkxnơogixi linh thạmuuwch khen thưkkxneofong, trởeofo vềnidc cẩyaiin thậyrfrn suy nghĩpysy, vềnidc sau gặtjztp loạmuuwi sựysuxsspjnh nàeaoyy phảogixi xửxwiwixqu thếhzbieaoyo ổyzcin thoảogixi.”


Vong Thônhoung nhìsspjn Hàeaoynh Ngạmuuwn, hắpskwn khônhoung cóyrtw phầegmgn?

“Cẩyaiin tuâphsgn chưkkxneofong mônhoun sưkkxnuftf dạmuuwy bảogixo.”

“Cáuftfc con còdhten trẻeaoy, cóyrtw thểvmrqeaoym đdioiưkkxnfwcec nhưkkxn vậyrfry đdioiãfplx khônhoung tồdujki.” Hàeaoynh Ngạmuuwn lơogix áuftfnh mắpskwt Vong Thônhoung, nóyrtwi vớmqfgi Khônhoung Hầegmgu, “Khônhoung Hầegmgu lầegmgn nàeaoyy rấqoldt tốtsuot, biếhzbit thônhoung tri cho sưkkxn phụxlfy, lạmuuwi biếhzbit kétffeo dàeaoyi thờpysyi gian. Bấqoldt quáuftf sau đdioióyrtw lạmuuwi quáuftfyrtwng nảogixy, nếhzbiu khônhoung nhờpysyuftfc sưkkxn huynh sưkkxn tỷppgn lấqoldy pháuftfp bảogixo cứfplxu con thìsspj chắpskwc chắpskwn đdioiãfplx trọpmjpng thưkkxnơogixng. Phảogixi nhớmqfgpysy, chỉqold cầegmgn sựysuxsspjnh còdhten chưkkxna kếhzbit thúkmoic thìsspj khônhoung đdioiưkkxnfwcec lơogixeaoy, đdioipskwc thắpskwng.”

“Tạmuuw chưkkxneofong mônhoun sưkkxnuftf, Khônhoung Hầegmgu nhớmqfgpysy.” Khônhoung Hầegmgu nhưkkxn suy tưkkxnsspj, chưkkxneofong mônhoun nóyrtwi đdioiúkmoing, nàeaoyng nêwbzyn kiêwbzyn trìsspj thêwbzym chúkmoit nữeofoa.

“Đvwbonidcu lui xuốtsuong nghỉqold ngơogixi đdioii.” Sau khi đdioiáuftfm đdioieyqe tửxwiw rờpysyi khỏqffsi, Hàeaoynh Ngạmuuwn nhìsspjn Vong Thônhoung, hậyrfrn khônhoung thểvmrqqffsn sắpskwt thàeaoynh thétffep nóyrtwi: “Ta muốtsuon khen thưkkxneofong hậyrfru bốtsuoi, ngưkkxnơogixi còdhten khônhoung mặtjztt mũdwqwi muốtsuon tranh cùsxaeng?”

“Huynh nếhzbiu cho ta, ta nhấqoldt đdioiztgenh sẽumvx biếhzbit xấqoldu hổyzci đdioii lãfplxnh.” Vong Thônhoung nóyrtwi: “Đvwbodujk vậyrfrt đdioiếhzbin tay nhưkkxn thếhzbieaoyy lạmuuwi khônhoung cầegmgn?”

“Đvwboưkkxnfwcec, ta cho Ngũdwqweaoynh Đvwboưkkxnpysyng trừjrur nợfwce ngưkkxnơogixi thiếhzbiu mộcyfrt trăqlgsm linh thạmuuwch.” Hàeaoynh Ngạmuuwn xua tay, “Lăqlgsn, lăqlgsn mau, ta nhìsspjn thấqoldy ngưkkxnơogixi làeaoy lạmuuwi bựysuxc mìsspjnh.”

“Sưkkxn huynh, Ngựysux Tiêwbzyu Mônhoun tớmqfgi chuộcyfrc ngưkkxnpysyi………thìsspjdwqwng khônhoung thểvmrq bọpmjpn hắpskwn dễmlbleaoyng mang ngưkkxnpysyi đdioii.” Vong Thônhoung ho khan mộcyfrt tiếhzbing, “Huynh nóyrtwi cóyrtw đdioiúkmoing khônhoung?”

eaoynh Ngạmuuwn biếhzbit Vong Thônhoung đdioiang nghĩpysysspj, bấqoldt đdioipskwc dĩpysyyrtwi: “Nếhzbiu ngưkkxnơogixi đdioiãfplx phụxlfy tráuftfch bắpskwt ngưkkxnpysyi, liềnidcn chuyệeyqen phíixqua sau cũdwqwng do ngưkkxnơogixi giảogixi quyếhzbit đdioii.”

“Đvwboa tạmuuwkkxn huynh, sưkkxn đdioieyqeuftfo lui.” Đvwbomuuwt đdioiưkkxnfwcec mụxlfyc đdioiíixquch, Vong Thônhoung lưkkxnu loáuftft chạmuuwy lấqoldy ngưkkxnpysyi, miễmlbln cho sưkkxn huynh trừjrurng đdioiếhzbin rơogixi tròdhteng mắpskwt ra ngoàeaoyi.

Sau khi nhốtsuot Nguyêwbzyn Anh tu sĩpysy, Vậyrfrn Xuyêwbzyn thấqoldy Khônhoung Hầegmgu đdioifplxng ởeofo cổyzcing lao ngụxlfyc, hơogixi bấqoldt ngờpysy hỏqffsi: “Khônhoung Hầegmgu sưkkxn muộcyfri?”

“Sưkkxn huynh.” Khônhoung Hầegmgu cưkkxnpysyi tưkkxnơogixi chàeaoyo Vậyrfrn Xuyêwbzyn, “Bêwbzyn trong làeaoy nhữeofong loạmuuwi ngưkkxnpysyi nàeaoyo?”

Thiếhzbiu nữeofokkxnpysyi bốtsuon, mưkkxnpysyi lăqlgsm tuổyzcii, luônhoun dễmlbldhtedhte vớmqfgi nhữeofong việeyqec xung quanh, thấqoldy Khônhoung Hầegmgu hứfplxng thúkmoi hỏqffsi, Vậyrfrn Xuyêwbzyn bìsspjnh đdioimuuwm trảogix lờpysyi: “Bêwbzyn cóyrtw mộcyfrt íixqut ngưkkxnpysyi vi phạmuuwm đdioimuuwo giớmqfgi tu châphsgn, lạmuuwi cóyrtw mộcyfrt íixqut đdioieyqe tửxwiw sai phạmuuwm mônhoun quy.”


“Ngưkkxnpysyi củzzppa chúkmoing ta……cũdwqwng bịztge nhốtsuot sao?” Khônhoung Hầegmgu sửxwiwng sốtsuot, trong ấqoldn tưkkxnfwceng củzzppa nàeaoyng, toàeaoyn bộcyfrphsgn Hoa Mônhoun trêwbzyn dưkkxnmqfgi đdioinidcu làeaoy ngưkkxnpysyi tốtsuot, khônhoung thểvmrqkkxneofong tưkkxnfwceng họpmjp lạmuuwi cóyrtw thểvmrqeaoym ra sai lầegmgm nghiêwbzym trọpmjpng gìsspj.

“Dùsxae cho làeaoykkxnu Quang Tônhoung hàeaoynh sựysux nghiêwbzym cẩyaiin, thìsspjdwqwng sẽumvxyrtw đdioieyqe tửxwiw mắpskwc sai lầegmgm.” Vậyrfrn Xuyêwbzyn biểvmrqu tìsspjnh bìsspjnh tĩpysynh, xoay ngưkkxnpysyi hưkkxnmqfgng bậyrfrc thang, “Huynh đdioiưkkxna muộcyfri đdioii xem.”

“Cóyrtw thểvmrq chứfplx?” Khônhoung Hầegmgu nóyrtwng lòdhteng muốtsuon thửxwiw.

“Âmuuwn.” Vậyrfrn Xuyêwbzyn gậyrfrt đdioiegmgu, biểvmrqu tìsspjnh cóyrtw chúkmoit vi diệeyqeu, “Dùsxae sao mấqoldy ngàeaoyy nữeofoa, muộcyfri cũdwqwng phảogixi đdioiếhzbin đdioiâphsgy xem mộcyfrt chuyếhzbin.”

phsgn Hoa Mônhoun cóyrtw mộcyfrt quy đdioiztgenh bấqoldt thàeaoynh văqlgsn, đdioieyqe tửxwiw vừjrura vàeaoyo Trúkmoic Cơogix, đdioinidcu phảogixi tớmqfgi lao ngụxlfyc xem mộcyfrt vòdhteng. Làeaoym cho họpmjp nhìsspjn thấqoldy, kếhzbit cụxlfyc tùsxaey ývykhfplxc hiếhzbip báuftfuftfnh, hãfplxm hạmuuwi tu sĩpysyeaoy nhưkkxn thếhzbieaoyo.

Nguyêwbzyn bảogixn bọpmjpn họpmjp muốtsuon đdioifwcei lúkmoic Khônhoung Hầegmgu mưkkxnpysyi lăqlgsm tuổyzcii mớmqfgi đdioiưkkxna nàeaoyng đdioiếhzbin đdioiâphsgy, nhưkkxnng hiệeyqen tạmuuwi ngưkkxnpysyi đdioiãfplx tớmqfgi, hắpskwn liềnidcn dứfplxt khoáuftft đdioiưkkxna nàeaoyng đdioii xem mộcyfrt phen.

wbzyn trong lao ngụxlfyc khônhoung cóyrtw bẩyaiin nhưkkxn Khônhoung Hầegmgu tưkkxneofong tưkkxnfwceng, nhưkkxnng lạmuuwi rấqoldt âphsgm lãfplxnh, loạmuuwi cảogixm giáuftfc nàeaoyy thấqoldm vàeaoyo trong xưkkxnơogixng cốtsuot, làeaoym nàeaoyng khônhoung thoảogixi máuftfi. Nhìsspjn thấqoldy hai ngưkkxnpysyi đdioii, đdioiáuftfm ngưkkxnpysyi bịztge nhốtsuot bêwbzyn trong cũdwqwng khônhoung dáuftfm kêwbzyu la, tấqoldt cảogix đdioinidcu đdioifplxng thẳeaoyng thâphsgn thểvmrq, tựysuxa nhưkkxn muốtsuon phônhou diễmlbln, ta đdioiâphsgy đdioiãfplx biếhzbit hốtsuoi lỗmqfgi, cảogixi tạmuuwo thậyrfrt tốtsuot, vềnidc sao nhấqoldt đdioiztgenh sốtsuong lưkkxnơogixng thiệeyqen.

wbzyn trong cáuftfc phòdhteng giam đdioinidcu cóyrtw trậyrfrn pháuftfp khắpskwc chếhzbi ngũdwqweaoynh, tu sĩpysy lợfwcei hạmuuwi đdioiếhzbin đdioiâphsgu đdioinidcu chỉqold nhưkkxn ngưkkxnpysyi thưkkxnpysyng. Càeaoyng đdioii vàeaoyo bêwbzyn trong, khíixqufplxnh càeaoyng cưkkxnpysyng, Khônhoung Hầegmgu nhìsspjn đdioiếhzbin nhữeofong ngưkkxnpysyi trong ngụxlfyc huyếhzbit nhụxlfyc mơogix hồdujk, khônhoung cóyrtw chỗmqfgeaoynh lặtjztng.

“Ngưkkxnpysyi nàeaoyy lấqoldy đdioidujkng nam, đdioidujkng nữeofo luyệeyqen đdioian, hàeaoyi tửxwiw chếhzbit trêwbzyn tay hắpskwn khônhoung dưkkxnmqfgi mộcyfrt ngàeaoyn.” Vậyrfrn Xuyêwbzyn nóyrtwi, “Cho nêwbzyn hắpskwn bịztge pháuftfn thiêwbzyn đdioiao vạmuuwn quảogixsspjnh.”

Khônhoung Hầegmgu đdioitsuoi vớmqfgi hìsspjnh ảogixnh loạmuuwi nàeaoyy cóyrtw chúkmoit khóyrtw chịztgeu, nhưkkxnng khônhoung phảogixi làeaoy sợfwcefplxi, nàeaoyng thấqoldm giọpmjpng mắpskwng: “Xứfplxng đdioiáuftfng.”

“Vâphsgn Hoa Mônhoun chúkmoing ta cóyrtw đdioian dưkkxnfwcec rấqoldt tốtsuot, trưkkxnmqfgc khi chịztgeu xong hìsspjnh phạmuuwt, hắpskwn nhấqoldt đdioiztgenh sẽumvx khônhoung chếhzbit.” Vậyrfrn Xuyêwbzyn quay đdioiegmgu xem Khônhoung Hầegmgu phảogixn ứfplxng, khóyrtwa miệeyqeng hơogixi cong, tiếhzbip tụxlfyc mang nàeaoyng đdioii vàeaoyo sâphsgu bêwbzyn trong.

Thựysuxc mau Khônhoung Hầegmgu thấqoldy đdioiưkkxnfwcec mưkkxnpysyi táuftfm đdioimuuwi kếhzbit cụxlfyc củzzppa ngưkkxnpysyi xấqoldu, sau khi ra khỏqffsi đdioimuuwi lao chỉqoldyrtw mộcyfrt ývykh nghĩpysy, làeaoym ngưkkxnpysyi tốtsuot vẫjgggn làeaoy hảogixo nhấqoldt.

Khônhoung lâphsgu sau, Vâphsgn Hoa Mônhoun pháuftft phi thưkkxn cho cáuftfc mônhoun pháuftfi, rấqoldt mau cáuftfc mônhoun pháuftfi đdioinidcu nhậyrfrn đdioiưkkxnfwcec tin, trong đdioióyrtwyrtw cảogix Ngựysux Tiêwbzyu Mônhoun vàeaoykkxnu Quang Tônhoung.

kkxnu Quang Tônhoung, làeaoy thếhzbi lựysuxc to nhấqoldt toàeaoyn bộcyfr Tu Châphsgn giớmqfgi, quảogixn líixqu rấqoldt nghiêwbzym khắpskwc, thiêwbzyn tàeaoyi nhiềnidcu nhấqoldt, pháuftfp bảogixo nhiềnidcu nhấqoldt, đdioieyqe tửxwiw đdioiônhoung nhấqoldt, kiếhzbim tu mạmuuwnh nhấqoldt.

Nhìsspjn thấqoldy Vâphsgn Hoa Mônhoun bỗmqfgng nhiêwbzyn truyềnidcn thưkkxn lạmuuwi đdioiâphsgy, Kim Nhạmuuwc tônhoung chủzzppkkxnu Quang Tônhoung quay đdioiegmgu hỏqffsi nhữeofong ngưkkxnpysyi kháuftfc: “Vâphsgn Hoa Mônhoun gầegmgn đdioiâphsgy cóyrtw đdioimuuwi sựysuxsspj?”

Nhữeofong ngưkkxnpysyi đdioióyrtwnhoui nổyzcii lắpskwc đdioiegmgu, trừjrur bỏqffs thu đdioiưkkxnfwcec mộcyfrt cáuftfi Ngũdwqw linh Căqlgsn đdioieyqe tửxwiwdwqwng khônhoung cóyrtw việeyqec gìsspj đdioitjztc biệeyqet.

Kim Nhạmuuwc nghi hoặtjztc, lấqoldy phong cáuftfch Vâphsgn Hoa Mônhoun, thếhzbieaoyo lạmuuwi chủzzpp đdioicyfrng viếhzbit thưkkxn cho hắpskwn, chẳeaoyng lẽumvx đdioieyqe tửxwiweaoyo củzzppa hắpskwn chọpmjpc tớmqfgi bọpmjpn họpmjp rồdujki? Vàeaoyi thậyrfrp niêwbzyn trưkkxnmqfgc, cóyrtwwbzyn thiếhzbiu chưkkxneofong mônhoun khônhoung cóyrtw mắpskwt chạmuuwy đdioiếhzbin Vâphsgn Hoa Mônhoun gâphsgy chuyệeyqen, bịztgephsgn Hoa Mônhoun hung hăqlgsng thu thậyrfrp mộcyfrt hồdujki, còdhten cốtsuo ývykh truyềnidcn thưkkxn đdioii khắpskwp cáuftfc đdioimuuwi mônhoun pháuftfi, làeaoym têwbzyn thiếhzbiu chưkkxneofong mônhoun mấqoldt hếhzbit mặtjztt mũdwqwi, chuyệeyqen nàeaoyy đdioiãfplx qua hơogixn sáuftfu mưkkxnơogixi năqlgsm, vịztge đdioióyrtw đdioiếhzbin nay còdhten chưkkxna dáuftfm ra khỏqffsi cửxwiwa.

Ngưkkxnpysyi ngoàeaoyi đdioinidcu biếhzbit trêwbzyn dưkkxnmqfgi Vâphsgn Hoa Mônhoun đdioinidcu tíixqunh tìsspjnh lưkkxnpysyi nháuftfc, hiềnidcn hòdhtea, lạmuuwi khônhoung biếhzbit mộcyfrt khi chọpmjpc tớmqfgi Vâphsgn Hoa Mônhoun sinh khíixqu, họpmjp liềnidcn đdioiáuftfnh chếhzbit ngưkkxnơogixi, đdioiáuftfnh khônhoung chếhzbit cũdwqwng lộcyfrt mộcyfrt lớmqfgp da ngưkkxnơogixi, tuyệeyqet đdioitsuoi sau nàeaoyy khônhoung thểvmrqwbzyn ổyzcin màeaoy sốtsuong.

yrtw vếhzbit xe đdioiyzci trưkkxnmqfgc mắpskwt màeaoydhten đdioii chọpmjpc họpmjp thìsspj nhấqoldt đdioiztgenh làeaoywbzyn tu sĩpysyeaoyy khônhoung cóyrtw đdioiegmgu óyrtwc. Kim Nhạmuuwc suy nghĩpysy xong, ônhoum tâphsgm xem náuftfo nhiệeyqet mởeofo ra phong thưkkxn, vừjrura thấqoldy liềnidcn đdioien mặtjztt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.