Thờwgcvi đummciểwgbsm Khưeyfqơvtkkng Vũjqxs chếggfut, luồgompng khílfzd thểwgbsvtkku đummcumcy kia dưeyfqwgcvng nhưeyfq chỉmynufbes ta nhìxijin thấnttdy. Ta thấnttdy nófbes chui vàvtkko trong thânyktn thểwgbs Mặrpjwc Thanh, màvtkk Mặrpjwc Thanh lạeyfqi khôimvxng hềeyfqfbes cảlfzdm giáojwqc gìxiji.

Vẻvtkk mặrpjwt hắkaken giốfofpng nhưeyfqxijinh thưeyfqwgcvng, đummcưeyfqa ta ra khỏumcyi huyệjqxst đummcwcerng đummcang từnykt từnykt sậimmxp xuốfofpng. Sau khi đummcáojwqp xuốfofpng đummcnttdt, trưeyfqjqxsc tiêvfdhn hắkaken gọwgcvi Lânyktm Tửdbzm Dựxnnr tớjqxsi, kêvfdhu hắkaken ta quay vềeyfq Vạeyfqn Lụgmyuc môimvxn gọwgcvi ngưeyfqwgcvi đummcếggfun đummcófbesn nhữvhwbng ngưeyfqwgcvi bịwcer thưeyfqơvtkkng; sau đummcófbes đummcypykng nófbesi đummcôimvxi ba cânyktu vớjqxsi Cầesfbm Thiêvfdhn Huyềeyfqn vềeyfq chuyệjqxsn xửdbzmimmx đummcáojwqm thủuaiv hạeyfqjaxyn dưeyfq lạeyfqi củuaiva Khưeyfqơvtkkng Vũjqxs.

Trong lúfofpc diệjqxst trừnykt Khưeyfqơvtkkng Vũjqxs đummcãzmjr đummcwgbs cho đummcáojwqm lânyktu la ởciwi chỗuewjvtkky chạeyfqy thoáojwqt khôimvxng ílfzdt, nay Vạeyfqn Lụgmyuc môimvxn vừnykta mớjqxsi gặrpjwp đummceyfqi kiếggfup, hi vọwgcvng Thiêvfdhn Trầesfbn cáojwqc cófbes thểwgbsumcyng chung mốfofpi thùumcy, chung tay trừnykt hếggfut dưeyfq nghiệjqxst củuaiva Khưeyfqơvtkkng Vũjqxs.

Cầesfbm Thiêvfdhn Huyềeyfqn khôimvxng cófbes từnykt chốfofpi, trong lúfofpc bàvtkkn chuyệjqxsn hắkaken nhìxijin Mặrpjwc Thanh, cófbes mấnttdy lầesfbn muốfofpn nófbesi lạeyfqi thôimvxi.

Nhìxijin lưeyfqng Mặrpjwc Thanh hơvtkki ưeyfqjqxst áojwqt, ta biếggfut vếggfut thưeyfqơvtkkng lúfofpc trưeyfqjqxsc củuaiva hắkaken vẫwcern chưeyfqa hoàvtkkn toàvtkkn khéiuokp lạeyfqi, nhưeyfqng hiệjqxsn giờwgcv ta lạeyfqi lo lắkakeng vềeyfq việjqxsc củuaiva Khưeyfqơvtkkng Vũjqxsvtkkn làvtkk vếggfut thưeyfqơvtkkng kia …

nyktu nófbesi cuốfofpi cùumcyng củuaiva hắkaken ta, rốfofpt cuộwcerc làvtkkfbes ýimmxxiji?


Ta nhílfzdu màvtkky: “Mặrpjwc Thanh.” Ta gọwgcvi hắkaken mộwcert tiếggfung, Cầesfbm Thiêvfdhn Huyềeyfqn ởciwivfdhn đummcófbes nhẹpnvy liếggfuc ta mộwcert cáojwqi, liềeyfqn quay đummci tìxijim môimvxn đummcgomp bịwcer thưeyfqơvtkkng củuaiva Thiêvfdhn Trầesfbn cáojwqc. Ta hỏumcyi Mặrpjwc Thanh, “Thânyktn thểwgbs ngưeyfqơvtkki cófbes khófbes chịwceru gìxiji khôimvxng?”

“Ta khôimvxng sao.” Hắkaken cho rằuewjng ta đummcang hỏumcyi thưeyfqơvtkkng thếggfu củuaiva hắkaken liềeyfqn trảlfzd lờwgcvi nhưeyfq vậimmxy. Đrpjwôimvxi mắkaket đummcen nháojwqnh củuaiva Mặrpjwc Thanh nhìxijin ta chăzmjrm chúfofp, nhìxijin mộwcert hồgompi lânyktu dưeyfqwgcvng nhưeyfq lạeyfqi thêvfdhm mấnttdy phầesfbn tứypykc giậimmxn, “Nàvtkkng cũjqxsng làvtkkm bừnykta quáojwq rồgompi! Sao cófbes thểwgbs chỉmynu mang theo mỗuewji mộwcert mìxijinh Chỉmynuvfdhn đummci tớjqxsi nơvtkki nàvtkky chứypyk?”

Ai da … Nguy hiểwgbsm qua rồgompi nêvfdhn bắkaket đummcesfbu tílfzdnh sổnrku đummcânykty…

Ta sờwgcv sờwgcv sốfofpng mũjqxsi, Mặrpjwc Thanh bânykty giờwgcv khôimvxng giốfofpng Mặrpjwc Thanh củuaiva ngàvtkky xưeyfqa nữvhwba. Trưeyfqjqxsc kia ta làvtkkm việjqxsc, cho dùumcyfbesvtkkm sai thìxijijqxsng nàvtkko ai dáojwqm nófbesi ta hai chữvhwb “làvtkkm bừnykta”?

Ngay cảlfzdzmjro giàvtkk Viêvfdhn Kiệjqxst kia, từnykt trưeyfqjqxsc tớjqxsi giờwgcvjqxsng chỉmynufbes mộwcert sứypyk mệjqxsnh duy nhấnttdt chílfzdnh làvtkknyktng lệjqxsnh. Thậimmxp Thấnttdt thìxijivtkkng khôimvxng cầesfbn phảlfzdi nófbesi, nếggfuu ta nófbesi muốfofpn lêvfdhn trờwgcvi háojwqi sao thìxijivtkkng bắkakec thang lêvfdhn trờwgcvi còjaxyn nhanh hơvtkkn ta, sao dáojwqm nófbesi ta làvtkkm càvtkkn. Cho dùumcyvtkkeyfqzmjr Dung, cũjqxsng chỉmynu nhìxijin ta màvtkk thởciwivtkki mộwcert tiếggfung, khẳlcnnng đummcwcernh khôimvxng dáojwqm tráojwqch mófbesc ta nhưeyfq thếggfuvtkky.

Nhưeyfqng dùumcy Mặrpjwc Thanh cófbes khiểwgbsn tráojwqch ta nhưeyfq vậimmxy, ta cũjqxsng khôimvxng thểwgbs tứypykc giậimmxn nổnrkui. Chỉmynu đummcàvtkknh bĩikimu môimvxi nófbesi: “Ta cứypyk nghĩikim chỉmynu đummcếggfun gọwgcvi hồgompn ba tiếggfung làvtkk xong, còjaxyn đummcwcernh trởciwi vềeyfqvtkkm ngưeyfqơvtkki bấnttdt ngờwgcv nữvhwba đummcnttdy, ai dèdbzm … lạeyfqi kéiuoko theo mộwcert đummcfofpng chuyệjqxsn rắkakec rốfofpi.”

Mặrpjwc Thanh trầesfbm mặrpjwt, còjaxyn đummcwcernh giáojwqo huấnttdn ta. Ta vộwceri chớjqxsp chớjqxsp mắkaket, ôimvxm tim: “Ai da, hìxijinh nhưeyfq vừnykta rồgompi dùumcyng sứypykc quáojwq mứypykc, tim cófbesvtkki đummcau.” Ta vừnykta nófbesi vừnykta léiuok mắkaket nhìxijin hắkaken, Mặrpjwc Thanh biếggfut rõmbzf ta đummcang giảlfzd bộwcer, vẻvtkk mặrpjwt hắkaken thoáojwqng rốfofpi rắkakem trong mộwcert khắkakec, cuốfofpi cùumcyng vẫwcern cắkaken răzmjrng, kéiuoko tay củuaiva ta qua, giúfofpp ta dòjaxy mạeyfqch.

“Đrpjwau nhưeyfq thếggfuvtkko?”

Biếggfut làvtkk ta đummcang giảlfzd bộwcer, nhưeyfqng lạeyfqi vìxiji khảlfzdzmjrng ngộwcer nhỡpbxnfbes thểwgbs xảlfzdy ra chuyệjqxsn màvtkk nguyệjqxsn ýimmx bỏumcy qua cho ta.

Ta diễexfxn, hắkaken phốfofpi hợwcqfp, dung túfofpng, khôimvxng đummcàvtkknh lòjaxyng tráojwqch mófbesc ta thêvfdhm; chỉmynu biếggfut tựxnnrxijinh néiuokn giữvhwb muộwcern phiềeyfqn, khôimvxng nỡpbxn đummcwcerng đummcếggfun ta mộwcert phânyktn nhỏumcy.

Ta cựxnnrc thílfzdch bộwcer dạeyfqng bấnttdt đummckakec dĩikim chịwceru thua thiệjqxst màvtkk buồgompn bựxnnrc nàvtkky củuaiva Mặrpjwc Thanh.

Ta trởciwi tay nắkakem lấnttdy bàvtkkn tay đummcang bắkaket mạeyfqch cho ta, nhẹpnvy giọwgcvng nófbesi: “Lúfofpc nãzmjry cófbesvtkki đummcau nhưeyfqng ngưeyfqơvtkki vừnykta đummcgmyung vàvtkko lạeyfqi ổnrkun rồgompi. Mặrpjwc dùumcy chuyệjqxsn lầesfbn nàvtkky xảlfzdy ra mộwcert vàvtkki việjqxsc ngoàvtkki ýimmx muốfofpn, nhưeyfqng dùumcy sao cũjqxsng đummcãzmjr hoàvtkkn toàvtkkn lấnttdy đummcưeyfqwcqfc thânyktn thểwgbs trởciwi vềeyfq!” Ta nắkakem lấnttdy cằuewjm Mặrpjwc Thanh, “Quay đummcesfbu lạeyfqi…”

Ta còjaxyn chưeyfqa nófbesi dứypykt cânyktu, Thậimmxp Thấnttdt đummcesfbu tófbesc đummcesfby bụgmyui bặrpjwm từnykt mộwcert bêvfdhn bòjaxy ra. Nàvtkkng phủuaivi phủuaivi mặrpjwt, vừnykta ngửdbzma đummcesfbu nhìxijin thấnttdy ta, hai mắkaket lậimmxp tứypykc sáojwqng lêvfdhn, cũjqxsng chẳlcnnng quảlfzdn ta đummcang làvtkkm cáojwqi gìxiji liềeyfqn hôimvx to mộwcert tiếggfung: “Môimvxn chủuaiv!” Sau đummcófbes cắkakem đummcesfbu cắkakem cổnrku chạeyfqy đummcếggfun chỗuewj ta.


Ta chỉmynu kịwcerp liếggfuc mắkaket nhìxijin nàvtkkng mộwcert cáojwqi, mộwcert cânyktu ngăzmjrn cảlfzdn còjaxyn chưeyfqa thốfofpt ra khỏumcyi miệjqxsng, nàvtkkng đummcãzmjr đummcimmxp vàvtkko màvtkkn chắkaken pháojwqp lựxnnrc củuaiva Mặrpjwc Thanh, kêvfdhu “bộwcerp” mộwcert tiếggfung bịwcer hấnttdt trởciwi vềeyfq, ngãzmjr ngồgompi xuốfofpng đummcnttdt. Thậimmxp Thấnttdt ôimvxm môimvxng sữvhwbng sờwgcv nhìxijin ta, “Đrpjwânykty làvtkk kếggfut giớjqxsi gìxiji vậimmxy?”

Ơsyez… Màvtkkn chắkaken nàvtkky vẫwcern chưeyfqa rúfofpt đummci sao…

Ta vưeyfqơvtkkn tay chạeyfqm vàvtkko màvtkkn chắkaken trưeyfqjqxsc mặrpjwt từnyktvfdhn trong, cảlfzdm thấnttdy thậimmxt mềeyfqm mạeyfqi, giốfofpng nhưeyfq đummcưeyfqwcqfc lófbest mấnttdy tầesfbng lôimvxng dêvfdhnttdm áojwqp vậimmxy. Cófbes thểwgbs hấnttdt văzmjrng mộwcert ngưeyfqwgcvi vốfofpn miễexfxn dịwcerch vớjqxsi pháojwqp lựxnnrc nhưeyfq Thậimmxp Thấnttdt thìxijivtkkn chắkaken nàvtkky hiểwgbsn nhiêvfdhn cófbes sứypykc mạeyfqnh rấnttdt cưeyfqwgcvng đummceyfqi, lớjqxsn đummcếggfun mứypykc làvtkkm cơvtkk thểwgbs Thậimmxp Thấnttdt nhấnttdt thờwgcvi khôimvxng tráojwqnh đummcưeyfqwcqfc tổnrkun thưeyfqơvtkkng.

Mặrpjwc Thanh quay đummcesfbu, sắkakec mặrpjwt lạeyfqnh nhạeyfqt liếggfuc Thậimmxp Thấnttdt mộwcert cáojwqi: “Ngưeyfqơvtkki cũjqxsng nêvfdhn họwgcvc cáojwqch kiềeyfqm chếggfulfzdnh tìxijinh đummci.”

Thậimmxp Thấnttdt phủuaivi môimvxng đummcypykng dậimmxy, mởciwi miệjqxsng lýimmx luậimmxn vớjqxsi Mặrpjwc Thanh: “Ta muốfofpn ôimvxm Môimvxn chủuaiv thìxijivtkkm sao? Nàvtkkng cũjqxsng đummcânyktu phảlfzdi làvtkk củuaiva ngưeyfqơvtkki!”

“Nàvtkkng làvtkk củuaiva ta.”

Mặrpjwc Thanh vừnykta thốfofpt ra bốfofpn chữvhwbvtkky, nộwceri tânyktm củuaiva ta thoáojwqng run lêvfdhn. Xưeyfqa nay ta cựxnnrc kỳpbxn khôimvxng thílfzdch ngưeyfqwgcvi kháojwqc dùumcyng tháojwqi đummcwcer cứypykng rắkaken nhưeyfq vậimmxy đummcwgbsvtkky tỏumcy ham muốfofpn giữvhwb lấnttdy ta, nhưeyfqng hiệjqxsn giờwgcv lạeyfqi cảlfzdm thấnttdy … khi Mặrpjwc Thanh nófbesi ra nhữvhwbng lờwgcvi đummcófbes thìxiji bộwcer dạeyfqng mưeyfqwgcvi phầesfbn suấnttdt khílfzd.

Thậimmxp Thấnttdt bịwcer hắkaken làvtkkm cho nghẹpnvyn họwgcvng, tứypykc giậimmxn nófbesi: “Ai bảlfzdo thếggfu! Môimvxn chủuaivvtkk củuaiva ta!”

Mặrpjwc Thanh khôimvxng thèdbzmm phảlfzdn ứypykng lạeyfqi nữvhwba, vòjaxyng tay ôimvxm lấnttdy thắkaket lưeyfqng ta, khôimvxng nófbesi khôimvxng rằuewjng dùumcyng thuậimmxt di chuyểwgbsn, Thậimmxp Thấnttdt thấnttdy thếggfu: “A!” mộwcert tiếggfung, vung quảlfzd đummcnttdm tớjqxsi muốfofpn ngăzmjrn cảlfzdn.

Ta nhìxijin hai ngưeyfqwgcvi bọwgcvn họwgcv tranh giàvtkknh, cảlfzdm thấnttdy kháojwq thúfofp vịwcer, chỉmynuumcyi ởciwi trong ngựxnnrc Mặrpjwc Thanh xem cuộwcerc vui, ai cũjqxsng mặrpjwc kệjqxs.

Mộwcert đummcáojwqm Ávfdhm La Vệjqxs đummcypykng bêvfdhn cạeyfqnh tòjaxyjaxy đummcưeyfqa mắkaket nhìxijin sang bêvfdhn nàvtkky quan sáojwqt, ta biếggfut bọwgcvn họwgcv đummcang nhìxijin cáojwqi gìxiji. Mộwcert làvtkk, bọwgcvn họwgcv đummcang nhìxijin ta; nhữvhwbng Ávfdhm La Vệjqxsvtkky đummceyfqu đummcưeyfqwcqfc Lânyktm Tửdbzm Dựxnnr đummcưeyfqa ra ngoàvtkki từnykt sớjqxsm, trưeyfqjqxsc giờwgcv đummceyfqu nghe lờwgcvi củuaiva Lânyktm Tửdbzm Dựxnnr, chưeyfqa từnyktng nhìxijin thấnttdy ta, cho nêvfdhn cựxnnrc kỳpbxnjaxyjaxy đummcfofpi vớjqxsi ta. Màvtkk vốfofpn dĩikim, ta chếggfut đummci sốfofpng lạeyfqi cũjqxsng đummcuaivvtkkm cho ngưeyfqwgcvi kháojwqc cảlfzdm thấnttdy hiếggfuu kỳpbxn rồgompi. Hai làvtkk… Đrpjweyfqi kháojwqi bọwgcvn họwgcv khôimvxng nghĩikim tớjqxsi Môimvxn chủuaiv đummcưeyfqơvtkkng nhiệjqxsm ngàvtkky thưeyfqwgcvng lạeyfqnh lùumcyng khôimvxng nófbesi lờwgcvi nàvtkko, màvtkknykty giờwgcv lạeyfqi lộwcer ra mộwcert mặrpjwt giốfofpng nhưeyfq mộwcert đummcypyka trẻvtkk đummci tranh giàvtkknh đummcgomp vớjqxsi ngưeyfqwgcvi kháojwqc.

Vềeyfq phầesfbn thứypyk ba…

Ta cảlfzdm thấnttdy bọwgcvn họwgcv đummcang muốfofpn nhìxijin mộwcert chúfofpt xem, Đrpjwôimvxng Sơvtkkn chủuaivfbes can đummclfzdm dáojwqm trêvfdhu chọwgcvc Lệjqxs Trầesfbn Lan thìxiji sẽimmx chếggfut nhưeyfq thếggfuvtkko.


Mộwcert quyềeyfqn củuaiva Thậimmxp Thấnttdt nhằuewjm thẳlcnnng vàvtkko mặrpjwt Mặrpjwc Thanh, đummcesfbu củuaiva Mặrpjwc Thanh lui vềeyfq phílfzda sau, đummcgompng thờwgcvi hắkaken giơvtkk ngófbesn trỏumcy nhẹpnvy nhàvtkkng bắkaken vàvtkko tráojwqn Thậimmxp Thấnttdt mộwcert cáojwqi. Khílfzd tứypykc bắkaken ra, “vúfofpt” mộwcert tiếggfung, lựxnnrc đummceyfqo lớjqxsn đummcếggfun nỗuewji làvtkkm Thậimmxp Thấnttdt bậimmxt ngửdbzma cổnrku ra sau, cảlfzd ngưeyfqwgcvi giốfofpng nhưeyfq quảlfzdfbesng bay ra ngoàvtkki.

vtkk đummcúfofpng lúfofpc nàvtkkng sắkakep đummcimmxp mạeyfqnh vàvtkko tảlfzdng đummcáojwq sau lưeyfqng thìxiji thânyktn hìxijinh Cầesfbm Thiêvfdhn Huyềeyfqn khẽimmx đummcwcerng, kéiuoko Thậimmxp Thấnttdt trêvfdhn khôimvxng trung đummclfzdo mộwcert cáojwqi, hófbesa giảlfzdi lựxnnrc tấnttdn côimvxng, Thậimmxp Thấnttdt khófbes khăzmjrn lắkakem đummcypykng vữvhwbng đummcưeyfqwcqfc hai chânyktn.

Ta nhưeyfqjqxsng màvtkky, ồgomp, Cầesfbm Thiêvfdhn Huyềeyfqn thílfzdch Thậimmxp Thấnttdt sao?

Hay làvtkk cảlfzdm thấnttdy tộwceri nghiệjqxsp cho sựxnnr ngốfofpc nghếggfuch củuaiva nàvtkkng?

Mặrpjwc Thanh đummcânyktu cófbesnyktm tưeyfqvtkko màvtkk đummcwgbs ýimmx đummcếggfun bọwgcvn họwgcv, hắkaken ôimvxm ta, lạeyfqi dùumcyng thuậimmxt di chuyểwgbsn. Thậimmxp Thấnttdt bịwcer đummcáojwqnh đummcau, che cáojwqi tráojwqn sưeyfqng đummcumcy, nghiếggfun răzmjrng nghiếggfun lợwcqfi nófbesi: “Têvfdhn khốfofpn kiếggfup biếggfut pháojwqp thuậimmxt nhàvtkk ngưeyfqơvtkki… Bồgompojwqt sốfofpng, ngưeyfqơvtkki giúfofpp ta!” Nàvtkkng xoay ngưeyfqwgcvi lôimvxi Cầesfbm Thiêvfdhn Huyềeyfqn tớjqxsi kêvfdhu hắkaken giúfofpp mộwcert tay. Xuấnttdt pháojwqt từnykt lễexfx tiếggfut, Cầesfbm Thiêvfdhn Huyềeyfqn muốfofpn tráojwqnh khỏumcyi sựxnnr đummcgmyung chạeyfqm củuaiva nàvtkkng, nhưeyfqng Thậimmxp Thấnttdt mạeyfqnh mẽimmx bắkaket lấnttdy cáojwqnh tay hắkaken, “Ngưeyfqơvtkki dùumcyng thuậimmxt di chuyểwgbsn dẫwcern ta quay vềeyfq Vạeyfqn Lụgmyuc môimvxn đummci.”

Cầesfbm Thiêvfdhn Huyềeyfqn thựxnnrc bấnttdt đummckakec dĩikim.

Mặrpjwc Thanh dùumcyng thuậimmxt di chuyểwgbsn, thoáojwqng cáojwqi ta đummcãzmjr đummcưeyfqwcqfc đummcưeyfqa vềeyfq Vạeyfqn Lụgmyuc môimvxn.

Chỉmynufbes đummciềeyfqu, ngay trưeyfqjqxsc khi rờwgcvi khỏumcyi cốfofpeyfqơvtkkng, ta trôimvxng thấnttdy dưeyfqjqxsi vựxnnrc sânyktu vạeyfqn trưeyfqwcqfng củuaiva huyệjqxst đummcwcerng kia, bófbesng tốfofpi giốfofpng nhưeyfq mộwcert cáojwqi miệjqxsng ma quáojwqi khổnrkung lồgomp, cắkaken nuốfofpt tấnttdt cảlfzd nhữvhwbng thứypykvfdhn ngoàvtkki. Tânyktm trạeyfqng củuaiva ta đummcwcert nhiêvfdhn dânyktng lêvfdhn mộwcert sựxnnr bấnttdt an, tiếggfung nófbesi củuaiva Khưeyfqơvtkkng Vũjqxseyfqwgcvng nhưeyfq vẫwcern còjaxyn văzmjrng vẳlcnnng bêvfdhn tai.

Hắkaken nófbesi Mặrpjwc Thanh vàvtkk hắkaken làvtkk đummcgompng loạeyfqi; còjaxyn nófbesi hắkaken đummcãzmjr khôimvxng chiếggfum đummcưeyfqwcqfc thìxiji Mặrpjwc Thanh cũjqxsng đummcnyktng hòjaxyng cófbes. Nófbes giốfofpng nhưeyfq mộwcert cânyktu nguyềeyfqn rủuaiva khôimvxng ngừnyktng quay cuồgompng trong tânyktm trílfzd ta vậimmxy.

Mặrpjwc Thanh khôimvxng trựxnnrc tiếggfup đummcưeyfqa ta vềeyfqimvx Ávfdhc đummciệjqxsn màvtkk dẫwcern ta tớjqxsi sânyktn việjqxsn củuaiva Cốfofpvtkkm Quang. Hiệjqxsn giờwgcvvtkk giữvhwba trưeyfqa, thânyktn hìxijinh Cốfofpvtkkm Quang nho nhỏumcy đummcang ởciwi trong sânyktn phơvtkki thuốfofpc. Hắkaken phảlfzdi đummcypykng lêvfdhn mộwcert cáojwqi ghếggfu mớjqxsi đummcuaiv cao đummcwgbs vớjqxsi tớjqxsi chỗuewj phơvtkki dưeyfqwcqfc liệjqxsu, Mặrpjwc Thanh mang theo ta bấnttdt chợwcqft xuấnttdt hiệjqxsn. Cốfofpvtkkm Quang vừnykta quay đummcesfbu, nhìxijin vàvtkko ta mộwcert lúfofpc, sau đummcófbes cứypyk nhìxijin chăzmjrm chăzmjrm khôimvxng rờwgcvi mắkaket.

Hắkaken trânyktn trânyktn nhìxijin ta, dưeyfqwgcvng nhưeyfq bịwcer choáojwqng váojwqng khôimvxng nhẹpnvy. Nhưeyfqng vìxiji hiệjqxsn giờwgcv bộwcer dạeyfqng củuaiva hắkaken làvtkk mộwcert têvfdhn nhófbesc, cho nêvfdhn hàvtkknh đummcwcerng ngânykty ngốfofpc nàvtkky lạeyfqi toáojwqt ra vàvtkki phầesfbn đummcáojwqng yêvfdhu.

Ta cưeyfqwgcvi mộwcert tiếggfung: “Tiểwgbsu Ảmynui Tửdbzm (*), đummcang phơvtkki thuốfofpc àvtkk?”

(*) ảlfzdi: lùumcyn, thấnttdp


Cốfofpvtkkm Quang khẽimmx đummcwcerng: “Ngưeyfqơvtkki… Ngưeyfqơvtkki…” Hắkaken chỉmynu mộwcert tay vàvtkko ta, nhấnttdc chânyktn bưeyfqjqxsc vềeyfq phílfzda trưeyfqjqxsc, cứypyk thếggfu bịwcer hụgmyut chânyktn téiuok xuốfofpng đummcnttdt; dưeyfqwcqfc liệjqxsu trong tay tung ra rơvtkki táojwqn loạeyfqn vàvtkko ngưeyfqwgcvi hắkaken.

“Nam Sơvtkkn chủuaiv?” Thịwcer nữvhwb nghe thấnttdy tiếggfung đummcwcerng vộwceri vàvtkkng chạeyfqy từnykt ngoàvtkki việjqxsn vàvtkko sânyktn, nhìxijin thấnttdy ta vàvtkk Mặrpjwc Thanh, cũjqxsng trưeyfqng ra bộwcer dạeyfqng giậimmxt mìxijinh cựxnnrc kỳpbxn kinh ngạeyfqc.

“Lộwcer Lộwcer Lộwcer…”

Đrpjwúfofpng làvtkkojwqng vẻvtkk ban ngàvtkky nhìxijin thấnttdy quỷztauvtkk

Sao hảlfzd, vàvtkki ngàvtkky trưeyfqjqxsc núfofpi Trầesfbn Tắkakec bịwcer tấnttdn côimvxng, mấnttdy ngưeyfqwgcvi sốfofpng ởciwivfdhn núfofpi nàvtkky khôimvxng cófbes ai biếggfut chuyệjqxsn ta đummcãzmjr trởciwi vềeyfq àvtkk?

Tuy nhiêvfdhn … Ta suy nghĩikim mộwcert chúfofpt thìxiji thấnttdy chuyệjqxsn nàvtkky cũjqxsng rấnttdt cófbes khảlfzdzmjrng xảlfzdy ra, đummcmynunh núfofpi củuaiva Nam Sơvtkkn chủuaivojwqch kháojwq xa, Cốfofpvtkkm Quang ngoạeyfqi trừnykt chữvhwba bệjqxsnh trịwcer thưeyfqơvtkkng thìxiji từnykt trưeyfqjqxsc tớjqxsi nay khôimvxng can thiệjqxsp vàvtkko nhữvhwbng chuyệjqxsn kháojwqc. Kểwgbs cảlfzdimvx Ávfdhc đummciệjqxsn cófbes bịwcer đummcfofpt màvtkk khôimvxng cófbes ai gọwgcvi hắkaken đummcếggfun chữvhwba thưeyfqơvtkkng, hắkaken cũjqxsng chẳlcnnng rờwgcvi khỏumcyi sânyktn việjqxsn nửdbzma bưeyfqjqxsc. Vốfofpn dĩikim ưeyfqjqxsc đummcwcernh năzmjrm đummcófbes giữvhwba ta vàvtkk hắkaken chílfzdnh làvtkk nhưeyfq vậimmxy, chỉmynu cầesfbn tậimmxp trung vàvtkko chữvhwba bệjqxsnh, nhữvhwbng việjqxsc kháojwqc khôimvxng cầesfbn hắkaken quảlfzdn. Quảlfzd thựxnnrc trong bốfofpn vịwcervtkkn chủuaiv, hắkaken làvtkk ngưeyfqwgcvi giữvhwb bổnrkun phậimmxn kiêvfdhn trung nhấnttdt.

Thưeyfqwgcvng thưeyfqwgcvng liêvfdhn tụgmyuc mộwcert hai tháojwqng Cốfofpvtkkm Quang khôimvxng ra khỏumcyi việjqxsn, dùumcyfbes biếggfut bêvfdhn ngoàvtkki xảlfzdy ra chuyệjqxsn bấnttdt ổnrkun, nhưeyfqng khôimvxng đummcếggfun trêvfdhu chọwgcvc hắkaken thìxiji hắkaken cũjqxsng mặrpjwc kệjqxs. Màvtkk đummcáojwqm ngưeyfqwgcvi phảlfzdn loạeyfqn hiểwgbsn nhiêvfdhn cũjqxsng khôimvxng ngu ngốfofpc màvtkk đummcếggfun trêvfdhu chọwgcvc mộwcert ngưeyfqwgcvi vốfofpn chẳlcnnng quan tânyktm đummcếggfun thếggfu sựxnnr nhưeyfq hắkaken.

“Đrpjwypykng dậimmxy.” Mặrpjwc Thanh gọwgcvi hắkaken mộwcert tiếggfung, “Mau xem cho nàvtkkng.”

Cốfofpvtkkm Quang vẫwcern khôimvxng nhúfofpc nhílfzdch, sau mộwcert hồgompi trợwcqfn mắkaket quan sáojwqt rồgompi hỏumcyi ta: “Lộwcer Chiêvfdhu Chiêvfdhu, khôimvxng phảlfzdi ngưeyfqơvtkki chếggfut rồgompi sao? Còjaxyn vềeyfqojwqo mộwcerng cho ta nữvhwba màvtkk?” Hắkaken lạeyfqi quay đummcesfbu, nhìxijin Mặrpjwc Thanh thắkakec mắkakec, “Lệjqxs Trầesfbn Lan, ngưeyfqơvtkki tìxijim đummcưeyfqwcqfc thuậimmxt cảlfzdi tửdbzm hồgompi sinh hay làvtkk nhờwgcveyfqzmjr Dung làvtkkm cho ngưeyfqơvtkki mộwcert con rốfofpi giảlfzd?”

Ta bưeyfqjqxsc lêvfdhn phílfzda trưeyfqjqxsc, nhéiuoko vàvtkko mặrpjwt Cốfofpvtkkm Quang thậimmxt mạeyfqnh mộwcert cáojwqi. Trưeyfqjqxsc kia khi còjaxyn làvtkk quỷztau khôimvxng xửdbzmimmx đummcưeyfqwcqfc hắkaken, hiệjqxsn tạeyfqi ta cófbes thểwgbsumcyy ýimmx chàvtkkfbesp uốfofpn nắkaken rồgompi: “Ngưeyfqơvtkki coi thưeyfqwgcvng ta quáojwq, làvtkk ta tựxnnr đummci từnykt Đrpjwwcera phủuaiv vềeyfq đummcânykty đummcnttdy. Đrpjwnyktng cófbes đummcwgcv ngưeyfqwgcvi thấnttdt thầesfbn ra nữvhwba, ngưeyfqơvtkki mau qua đummcânykty cho ta.” Ta bófbesp mặrpjwt củuaiva hắkaken, nhấnttdc hắkaken đummcypykng lêvfdhn, kéiuoko hắkaken đummci tớjqxsi bêvfdhn ngưeyfqwgcvi Mặrpjwc Thanh, “Ngưeyfqơvtkki xem cho hắkaken trưeyfqjqxsc đummci.”

“Ta khôimvxng sao.”

“Hắkaken nófbesi ngưeyfqơvtkki khôimvxng sao thìxiji ngưeyfqơvtkki mớjqxsi khôimvxng sao.”

“Khôimvxng…”


Ta liếggfuc Mặrpjwc Thanh mộwcert cáojwqi: “Ngồgompi xuốfofpng, đummcwgbs cho hắkaken xem xem.”

Rốfofpt cuộwcerc Mặrpjwc Thanh cũjqxsng ngoan ngoãzmjrn ngồgompi xuốfofpng, vưeyfqơvtkkn tay đummcwgbs cho Cốfofpvtkkm Quang chẩcawqn mạeyfqch. Lúfofpc bắkaket đummcesfbu, Cốfofpvtkkm Quang còjaxyn vừnykta bắkaket mạeyfqch vừnykta nhìxijin ta, nhưeyfqng sau mộwcert lúfofpc, chânyktn màvtkky hắkaken đummcwcert nhiêvfdhn chau lạeyfqi, cũjqxsng khôimvxng còjaxyn thắkakec mắkakec đummcếggfun việjqxsc ta làvtkk ngưeyfqwgcvi hay quỷztau nữvhwba, nghiêvfdhm túfofpc trầesfbm giọwgcvng nófbesi: “Gầesfbn đummcânykty núfofpi Trầesfbn Tắkakec xảlfzdy ra chuyệjqxsn, ngưeyfqơvtkki đummcãzmjrvtkkm cáojwqi gìxiji?”

nyktm trạeyfqng củuaiva ta căzmjrng thẳlcnnng: “Cófbesxiji khôimvxng ổnrkun àvtkk?”

“Mạeyfqch tưeyfqwcqfng vôimvxumcyng loạeyfqn, khílfzd tứypykc trong cơvtkk thểwgbs khôimvxng yêvfdhn, cófbes dấnttdu hiệjqxsu tẩcawqu hỏumcya nhậimmxp ma … nhưeyfqng kháojwqvtkk kỳpbxn lạeyfq.” Cốfofpvtkkm Quang nófbesi, “Nhìxijin sắkakec mặrpjwt củuaiva hắkaken thìxiji khôimvxng cófbes vấnttdn đummceyfqxiji bấnttdt thưeyfqwgcvng, dưeyfqwgcvng nhưeyfq thânyktn thểwgbs… hoàvtkkn toàvtkkn thílfzdch ứypykng.”

Mặrpjwc Thanh thu tay vềeyfq: “Chẳlcnnng qua làvtkkfofpc trưeyfqjqxsc sửdbzm dụgmyung Kiếggfum Vạeyfqn Quânyktn quáojwq sứypykc thôimvxi, khôimvxng cófbesxiji đummcáojwqng ngạeyfqi.” Hắkaken quay đummcesfbu nhìxijin ta, “Ta dẫwcern nàvtkkng đummcếggfun đummcânykty…”

“Nàvtkkng thìxiji khôimvxng cầesfbn xem bệjqxsnh.” Cốfofpvtkkm Quang khôimvxng ngẩcawqng đummcesfbu lêvfdhn nófbesi, “Tìxijinh trạeyfqng kháojwq tốfofpt, khi nãzmjry dùumcyng tay bófbesp mặrpjwt ta, ta đummcãzmjr thăzmjrm dòjaxy mạeyfqch rồgompi. Ngoàvtkki ba phầesfbn ânyktm hưeyfq ra thìxiji thânyktn thểwgbs rấnttdt khỏumcye. Uốfofpng chúfofpt đummcan dưeyfqwcqfc, bồgompi bổnrku hai ngàvtkky làvtkknrkun.” Hắkaken lạeyfqi nhìxijin sang Mặrpjwc Thanh nófbesi, “Ngưeyfqơvtkki cởciwii y phụgmyuc ra đummcwgbs ta nhìxijin vếggfut thưeyfqơvtkkng trêvfdhn lưeyfqng xem thếggfuvtkko.”

Cốfofpvtkkm Quang đummcãzmjrfbesi nhưeyfq vậimmxy, Mặrpjwc Thanh cũjqxsng khôimvxng nhiềeyfqu lờwgcvi nữvhwba.

Mặrpjwc Thanh cởciwii áojwqo, ta ghéiuok đummcesfbu vàvtkko cùumcyng Cốfofpvtkkm Quang quan sáojwqt lưeyfqng củuaiva Mặrpjwc Thanh. Khi vừnykta nhìxijin, cảlfzd hai ngưeyfqwgcvi bọwgcvn ta đummceyfqu thoáojwqng sửdbzmng sốfofpt.

fofpc trưeyfqjqxsc Lụgmyuc Hợwcqfp kiếggfum tạeyfqo ra mộwcert vếggfut thưeyfqơvtkkng lớjqxsn sau lưeyfqng Mặrpjwc Thanh, màvtkk hắkakec bàvtkko dưeyfqjqxsi nềeyfqn đummcnttdt vẫwcern còjaxyn ưeyfqjqxst đummcwcerm máojwqu củuaiva hắkaken, trung y màvtkku trắkakeng bêvfdhn trong còjaxyn nhuốfofpm mộwcert mảlfzdnh đummcumcy sậimmxm. Nhưeyfqng thậimmxt kỳpbxn quáojwqi..

Hiệjqxsn tạeyfqi sau lưeyfqng Mặrpjwc Thanh bófbesng loáojwqng, khôimvxng hềeyfqfbes mộwcert vếggfut thưeyfqơvtkkng nàvtkko, ngay cảlfzd sẹpnvyo cũjqxsng chẳlcnnng cófbes!

Chỉmynufbes mỗuewji ba đummcfofpm nhỏumcyvtkku đummcumcyciwi cạeyfqnh xưeyfqơvtkkng bảlfzd vai, hơvtkki nhôimvx ra. Ta thấnttdy kỳpbxn lạeyfqvfdhn giơvtkk tay đummcwcernh chạeyfqm vàvtkko, nhưeyfqng tay còjaxyn chưeyfqa đummcwcerng tớjqxsi, bọwgcvn chúfofpng đummcãzmjr lầesfbn lưeyfqwcqft từnykt từnyktcawqn vàvtkko bêvfdhn trong thânyktn thểwgbs củuaiva Mặrpjwc Thanh.

Nhôimvxvfdhn rồgompi biếggfun mấnttdt, dấnttdu vếggfut màvtkku đummcumcy hoàvtkkn toàvtkkn khôimvxng thấnttdy đummcânyktu.

Đrpjwófbesvtkk… cáojwqi gìxiji?

Ta vàvtkk Cốfofpvtkkm Quang liếggfuc mắkaket nhìxijin nhau, vẻvtkk mặrpjwt củuaiva Cốfofpvtkkm Quang cófbes mấnttdy phầesfbn nghiêvfdhm trọwgcvng,

Mặrpjwc Thanh hơvtkki nghiêvfdhng đummcesfbu hỏumcyi: “Sao rồgompi?”

“Vếggfut thưeyfqơvtkkng củuaiva ngưeyfqơvtkki rấnttdt ổnrkun.” Cốfofpvtkkm Quang nófbesi, “Ổnyktn … đummcếggfun mứypykc kỳpbxn lạeyfq.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.