Edit: Gannie Chib

Beta: Bozu

Ta trong trôhbrwi dạhvyjt bồsapcng bềexfwnh trong hưfqnw khôhbrwng, khôhbrwng biếpuvct qua bao lâctsau, bêexfwn tai bịctsa mộcfnft mớdnyo tạhvyjp âctsam lànowgm cho ngưfqnwng lạhvyji.

“... Quỳiqvlnh... Lộcfnf Quỳiqvlnh! Lộcfnf... Quỳiqvlnh!”

Thanh âctsam của nam tửrebq khôhbrwng ngừuvieng vang lêexfwn bêexfwn tai ta, kètzwym theo tiếpuvcng củjrura hắvmwvn, ta cảrwhtm giápeoec cơckoe thểekbk mạnh mẽ rơckoei xuốmsjong đlgavfyjzt. Trong quá trình rơckoei xuốmsjong đlgavfyjzt, tríslqq nhớdnyo tảrwhtn mạhvyjn thànowgnh ngànowgn mảrwhtnh xung quang chợwfkut tậwyuep trung vềexfw trong tríslqq ózwaxc ta.

Ta mởjvvw mắvmwvt ra.


Trưfqnwdnyoc mặnymlt lànowg mộcfnft têexfwn tiểekbku quỷfytyctsau dêexfw mậwyuep mạhvyjp mặnymlt tápeoei nhợwfkut: “Lộcfnf Quỳiqvlnh!” Hắvmwvn la lêexfwn mộcfnft tiếpuvcng, ta bay lui vềexfw phíslqqa sau, cảrwhtm giápeoec thâctsan thểekbk nhẹskmw nhànowgng quen thuộcfnfc, nhữslqqng đlgavau đlgavdnyon kia đlgavexfwu đlgavãzksn biếpuvcn mấfyjzt. Ta lạhvyji trởjvvw vềexfw chợwfku Quỷfyty.

“Khôhbrwng đlgavưfqnwwfkuc gọqtnpi ta lànowg Lộcfnf Quỳiqvlnh.”

Nghe cựifqoc kìdnyo phiềexfwn.

Ta xoa nhẹ cái trápeoen, cảrwhtm thấfyjzy vẫnymln còolrjn vànowgi phầjrurn choápeoeng vápeoeng. Nhớdnyo lạhvyji phúuysft chốmsjoc trưfqnwdnyoc còolrjn đlgavang chiếpuvcn đlgavfyjzu, so vớdnyoi chợwfku Quỷfytyexfwn bìdnyonh lạhvyjnh lẽfpbqo thì thậwyuet đlgavúng lànowg hai thếpuvc giớdnyoi khápeoec nhau.

A, kỳ thưfqnẉc chíslqqnh lànowg hai thếpuvc giớdnyoi khápeoec nhau mànowg.

Ta đlgavang ởjvvw thếpuvc giớdnyoi nànowgy, mànowgctsay giờxpbbjvvwpeoei thếpuvc giớdnyoi bêexfwn kia lạhvyji đlgavang sụduyyt sùfomti vìdnyonowgn hànowgi kịctsach bápeoet quápeoei.

Nghĩrwht tớdnyoi bộcfnf đlgavhvyjng Mặnymlc Thanh kinh hoànowgng, luốmsjong cuốmsjong khi ta biếpuvcn mấfyjzt, tim ta thắvmwvt lại, cổrebq họqtnpng chua xózwaxt nghèn nghẹskmwn.

Nhưfqnwng câctsản thâctsạn nghĩrwht lạhvyji, ta vẫnymln cózwax đlgaviềexfwu khôhbrwng hiểekbku. Trưfqnwdnyoc kia ta cùfomtng lắvmwvm lànowg cứqaeou hắvmwvn mộcfnft mạhvyjng nhưfqnwng sau đlgavózwax lạhvyji bỏfqnwckoei hắvmwvn ởjvvw ngôhbrwi miếpuvcu đlgavrebqpeoet trêexfwn núuysfi Trầjrurn Tắvmwvc, lạhvyji còolrjn đlgavuổrebqi hắvmwvn đlgavi lànowgm trôhbrwng cưfqnw̉a. Từuvieng ấfyjzy năiahmm trờxpbbi, chưfqnwa từuvieng cho hắvmwvn mộcfnft chúuysft xíslqqu quan tâctsam hay là yêexfwu mếpuvcn. Vâctsạy vì sao hắvmwvn còn yêexfwu thíslqqch ta?

zwax thểekbk che giấfyjzu trong lòng nhiềexfwu năiahmm nhưfqnw vậwyuey. Yêexfwu ởjvvw đlgavâctsau ra?

Toànowgn tâctsam toànowgn ýqvxbexfwu thíslqqch mộcfnft ngưfqnwxpbbi mà khôhbrwng sợwfku bản thâctsan sẽ tôhbrw̉n thưfqnwơckoeng ưfqnw? Khôhbrwng phảrwhti tựifqonowgm mìdnyonh đlgavau lòolrjng sao?

Ta vỗadqqexfẁ trái tim, cảrwhtm thấfyjzy bảrwhtn thâctsan lànowg mộcfnft con quỷfyty, lạhvyji còolrjn cózwax cảrwhtm giápeoec đlgavau lòolrjng thìdnyo quảrwht thựifqoc khôhbrwng nêexfwn.

“Hồsapci hồsapcn xong nửrebqa ngànowgy cũctsang khôhbrwng thấfyjzy trởjvvw lạhvyji, ta còolrjn tưfqnwjvvwng rằexfwng Hoànowgng Dưfqnwơckoeng đlgavan cózwax vấfyjzn đlgavexfwdnyo chứqaeo.” Têexfwn tiểekbku quỷfyty mậwyuep mạhvyjp ôhbrwm bànowgn tíslqqnh đlgavqaeong trưfqnwdnyoc mặnymlt ta tíslqqnh toápeoen: “Lúuysfc nãzksny ngưfqnwơckoei trìdnyo hoãzksnn mộcfnft chúuysft thờxpbbi gian, mặnymlc dùfomt khôhbrwng dànowgi lắvmwvm nhưfqnwng ngưfqnwơckoei vẫnymln phảrwhti đlgavexfwn bùfomt. Theo thâctsan thếpuvc củjrura ngưfqnwơckoei, tổrebqng cộcfnfng lànowg phảrwhti đlgavêexfẁn 13 vạhvyjn bạhvyjc”

slqqnh tiềexfwn. Thoápeoeng chốmsjoc ta liềexfwn quăiahmng nhữslqqng cảrwhtm giápeoec đlgavau lòolrjng kia qua mộcfnft bêexfwn.


Ta quay đlgavjruru, nhìdnyon chằexfwm chằexfwm tiểekbku mâctsạp mạp, cùfomtng hắvmwvn lýqvxb luậwyuen: “Ta trìdnyo hoãzksnn thờxpbbi gian mànowg ngay cảrwht bộcfnf y phụduyyc cũctsang khôhbrwng kịctsap thay ra! Còolrjn nữslqqa, Hoànowgn Dưfqnwơckoeng đlgavan nànowgy do ta mua, khôhbrwng phảrwhti lànowg đlgavsapc củjrura ta sao? Ta ăiahmn, ta lànowgm châctsạm trêexfw̃ thờxpbbi gian lànowg do ta có bảrwhtn lĩnh, ngưfqnwơckoei còolrjn đlgavòolrji ta đlgavexfwn bùfomtfqnw̃a, cózwax đlgavhvyjo lýqvxb khôhbrwng? Khôhbrwng đlgavêexfẁn.”

Ta bỏfqnw lạhvyji lờxpbbi này, vòolrjng qua tiểekbku mâctsạp mạp kia bay ra ngoànowgi.

Tiểekbku mâctsạp mạp liềexfwn đlgavuổrebqi theo chặnymln ta lạhvyji: “Khôhbrwng đlgavexfwn bùfomt? Khôhbrwng đlgavexfwn bùfomt thìdnyonowgng mãzksn đlgavmsjot cho ngưfqnwxpbbi vềexfw sau sẽfpbq nhậwyuen đlgavưfqnwwfkuc cànowgng íslqqt! Mua đlgavsapcnowgng đlgavăiahḿt hơckoen! Ngưfqnwơckoei có đlgavêexfẁn hay khôhbrwng?!”Ta... Ta thậwyuet sựifqo phảrwhti...

Ta vừuviea mớdnyoi phápeoe sậwyuep núuysfi, giếpuvct Kim Tiêexfwn, thiêexfwu chápeoey Phưfqnwwfkung Hoànowgng, đlgavmsjoi mặnymlt vớdnyoi cuộcfnfc chiếpuvcn sinh tửrebqctsang khôhbrwng sợwfku thếpuvcnowg nay đlgavmsjoi mặnymlt vớdnyoi têexfwn quỷfyty đlgavòolrji nợwfkunowgy lạhvyji khôhbrwng khỏfqnwi cảrwhtm thấfyjzy bấfyjzt lựifqoc.

Bọqtnpn yêexfwu ma quỷfyty quápeoei ởjvvw chợwfku Quỷfytynowgy đlgavơckoen giảrwhtn mànowgzwaxi chíslqqnh lànowg mộcfnft đlgavápeoem cưfqnwxpbbng đlgavhvyjo tựifqo cho mìdnyonh là cózwax đlgavhvyjo lýqvxb, măiahṃc kêexfẉ ngưfqnwxpbbi khápeoec nózwaxi cápeoei gìdnyo đlgavi chăiahmng nữslqqa.

“Ta khôhbrwng rảnh nózwaxi lýqvxb vớdnyoi cápeoec ngưfqnwơckoei!” Ta cảrwht giậwyuen nózwaxi. “Ta ăiahmn Hoànowgn Dưfqnwơckoeng đlgavan, tạhvyji thờxpbbi đlgaviểekbkm ta chếpuvct tạhvyji sao thâctsan thểekbkb upcủjrura tabe lạhvyji biếpuvcn thànowgnhcau bụduyyi lửrebqanang cứqaeo thếpuvcnowg bay biếpuvcn đlgavi mấfyjzt! Tròolrj đlgavùfomta gìdnyo vậwyuey? Tạhvyji sao ngưfqnwơckoei lạhvyji muốmsjon đlgavekbk cho ta thấfyjzy ta chếpuvct thêexfwm mộcfnft lầjrurn nữslqqa?”

peoec ngưfqnwơckoei đlgavêexfw̉ cho... têexfwn xấfyjzu xí kia nghĩrwht thếpuvcnowgo?

Bắvmwvt khôhbrwng đlgavưfqnwwfkuc, gọqtnpi khôhbrwng trơckoẻ vêexfẁ, cózwax lẽ nào hắvmwvn cho lànowg do hắvmwvn khôhbrwng cẩiqvln thậwyuen nêexfwn đlgavãzksnnowgm cho ta tan biếpuvcn hay khôhbrwng?

“Ơduyy! Còolrjn khôhbrwng vui ưfqnw, cápeoei đlgavózwaxnowg hiệhvyju quảrwht đlgavnymlc biệhvyjt củjrura Hoànowgn Dưfqnwơckoeng đlgavan do bọqtnpn ta lànowgm, chíslqqnh lànowgdnyo muốmsjon cho cápeoec ngưfqnwơckoei sau khi bỏfqnw ra mộcfnft khoản tiềexfwn lớdnyon đlgavêexfw̉ hoànowgn dưfqnwơckoeng, đlgavi tìdnyom lạhvyji nhữslqqng ngưfqnwxpbbi quen biếpuvct khi còolrjn sốmsjong, cuốmsjoi cùfomtng lànowgfqnwu lạhvyji cho bọqtnpn họqtnp mộcfnft hìdnyonh ảrwhtnh hoa hoa lệhvyj lệhvyj!” Tiểekbku mâctsạp mạp nózwaxi. “Cửrebqa hànowgng hồsapci hồsapcn củjrura bọqtnpn ta đlgavãzksn nghiêexfwn cứqaeou cápeoei nànowgy từuvie rấfyjzt lâctsau rồsapci, ngưfqnwơckoei còn ghét bỏ?”

“...”

Cho nêexfwn bọqtnpn họqtnp đlgavekbk cho ngưfqnwxpbbi chếpuvct hồsapci hồsapcn, sau đlgavózwax chạhvyjy đlgavếpuvcn trưfqnwdnyoc mặnymlt thâctsan nhâctsan củjrura mìdnyonh, thờxpbbi đlgaviểekbkm cảrwht gia đlgavìdnyonh vừuviea khózwaxc lózwaxc vừuviea tròolrj chuyệhvyjn, ngưfqnwxpbbi chếpuvct trựifqoc tiếpuvcp nổrebq xác trưfqnwdnyoc mặnymlt bọqtnpn họqtnp... giốmsjong nhưfqnw đlgavang xem phápeoeo hoa sao?

ctsang, hìdnyonh tưfqnwwfkung nànowgy sẽfpbq đlgavưfqnwwfkuc khắvmwvc rấfyjzt sâctsau, rấfyjzt rấfyjzt sâctsau.

Nhưfqnwng bọqtnpn họqtnp cho rằexfwng ngưfqnwxpbbi còolrjn sốmsjong sẽfpbq vui vẻ ưfqnw?


Ta khôhbrwng hiểekbku nôhbrw̉i nhữslqqng thứqaeo ýqvxbfqnwjvvwng quápeoei quỷfytynowgy.

“Vậwyuey thâctsan thểekbk kia củjrura ta đlgavâctsau?” Ta hỏfqnwi hắvmwvn, “Cứqaeo thếpuvcnowg nổrebq tan tànowgnh à?”

Tiểekbku mâctsạp mạp cózwax vẻnheufqnẉc mình: “Lúuysfc ngưfqnwơckoei mua thuốmsjoc khôhbrwng phảrwhti đlgavãzksnzwaxi rõfytynowgng rồsapci sao? Khi Hoànowgn Dưfqnwơckoeng đlgavan hếpuvct giờxpbb, bấfyjzt luậwyuen lànowg ngưfqnwơckoei ởjvvw chôhbrw̃ nànowgo sẽ tựifqo đlgavcfnfng hồsapci hồsapcn, hồsapcn thuộcfnfc vềexfwckoei củjrura hồsapcn, thâctsan thểekbk thuôhbrẉc vêexfẁ nơckoei củjrura thâctsan thểekbk... Haiz, rốmsjot cuộcfnfc ngưfqnwơckoei cózwax đlgavêexfẁn tiềexfwn hay khôhbrwng?”

Vậwyuey ra... Thâctsan thểekbk củjrura ta đlgavã trởjvvw vềexfwpeoei đlgavcfnfng băiahmng tuyếpuvct đlgavózwax sao...

Ta trầjrurm tưfqnw, thuậwyuen miệhvyjng hỏfqnwi Tiểekbku mâctsạp mạp mộcfnft câctsau: “Chu thịctsa mua thuốmsjoc, cápeoec ngưfqnwơckoei tìdnyom Chu thịctsanowg đlgavòolrji bồsapci thưfqnwxpbbng. Ta lànowg con dâctsau củjrura Chu thịctsa, ngưfqnwơckoei cứqaeo ghi sổrebq vớdnyoi bànowgfyjzy.” cauNghe ta nózwaxi vậwyuey, tiểekbku quỷfytyctsạp mạp suy nghĩrwht mộcfnft lúuysfc,nang cózwax thểekbk xem nhưfqnw bỏfqnw qua ta mànowg ghi sôhbrw̉ trêexfwn đlgavâctsàu Chu thịctsa.

Ta nhìdnyon xung quanh, nhưfqnwng chỉgdsh thấfyjzy cózwax mỗadqqi mìdnyonh ta trong cửrebqa hànowgng hồsapci hồsapcn, còolrjn chẳyarkng thấfyjzy bózwaxng dápeoeng Chu thịctsanowg nhi tửrebq đlgavâctsau. “Bọqtnpn họqtnp đlgavâctsau rồsapci?”

“Khôhbrwng biếpuvct.” Tiểekbku mâctsạp mạp nhớdnyo lạhvyji: “Trưfqnwdnyoc khi rờxpbbi khỏfqnwi bọqtnpn họqtnp bảrwhto lànowg muốmsjon tranh thủjruruysfc ngưfqnwơckoei khôhbrwng cózwaxjvvw đlgavâctsay mànowg đlgavi đlgaviềexfwu tra mộcfnft chúuysft vềexfwpeoet tựifqo củjrura ngưfqnwơckoei.” Hắvmwvn vừuviea nózwaxi vừuviea đlgavi vêexfẁ phíslqqa sau quầjrury.

Ta ngẫnymlm nghĩrwht, muốmsjon đlgaviềexfwu tra nhữslqqng việhvyjc ta đlgavãzksn trảrwhti qua, bọqtnpn họqtnp hẳyarkn lànowg sẽfpbq đlgavi đlgavếpuvcn cửrebqa hàng Đxlqpctsaa phủjrur. Khôhbrwng biếpuvct sau khi biếpuvct ta đlgavãzksn trảrwhti qua nhữslqqng việhvyjc gìdnyo, bọqtnpn họqtnpzwax bịctsa dọqtnpa đlgavêexfẃn mưfqnẃc trựifqoc tiếpuvcp đlgavếpuvcn từuviehbrwn hay khôhbrwng? Có đlgavexfẁu nhưfqnw vậwyuey cũctsang tốmsjot. Vốmsjon dĩrwht ta cũctsang chỉgdsh cầjrurn bọqtnpn họqtnp mua cho viêexfwn Hoànowgn Dưfqnwơckoeng Đxlqpan, bọqtnpn họqtnp khôhbrwng lui, ta sẽ phải tưfqnẉ lui.Giảrwhti quyếpuvct xong chuyệhvyjn củjrura Lạhvyjc Minh Hiêexfwn, ta cũctsang khôhbrwng còolrjn cầjrurn Hoànowgn Dưfqnwơckoeng Đxlqpan nữslqqa. Thứqaeo duy nhấfyjzt ta muốmsjon hiệhvyjn giờxpbb chíslqqnh lànowg đlgavi tìdnyom thâctsan thểekbk khôhbrwng biếpuvct lạhvyjc nơckoei nànowgo củjrura mìdnyonh.

Hiệhvyjn tạhvyji, ta bay trởjvvw vềexfwuysfi Trầjrurn Tắvmwvc đlgavekbkdnyom Chỉgdshexfwn, chiếpuvcm lấfyjzy thâctsan thểekbk củjrura nànowgng sau đlgavózwax sẽfpbq đlgavi tìdnyom Mạhvyjc Thanh đlgavekbk trấfyjzn an hắvmwvn, kếpuvc tiếpuvcp sẽfpbqfomtng hắvmwvn đlgavi tìdnyom thâctsan thểekbk củjrura mìdnyonh.

Làm khôhbrwng tôhbrẃt, vềexfw sau khôhbrwng có Hoànowgn Dưfqnwơckoeng Đxlqpan củjrura chợwfku quỷfyty, ta cũctsang chỉgdsholrjn cápeoei hồsapcn mànowg thôhbrwi.

Ta vừuviea suy đlgavpeoen xem thâctsan thểekbk củjrura mìdnyonh rốmsjot cuộcfnfc đlgavang ởjvvwckoei nànowgo vừuviea bay ra khỏfqnwi cửrebqa hàng hồsapci hồsapcn. Vừuviea bay đlgavếpuvcn đlgavưfqnwxpbbng lớdnyon, ta đlgavã phápeoet hiệhvyjn cózwax chúuysft gìdnyo đlgavózwax khôhbrwng đlgavúuysfng... cózwaxdnyo đlgavózwax khác vớdnyoi thưfqnwxpbbng ngànowgy.

ctsàu trơckoèi chưfqnwa sáng, chợwfku Quỷfyty vẫnymln nápeoeo nhiệhvyjt nhưfqnwctsa, trêexfwn đlgavưfqnwơckoèng quỷfyty hốmsjoi hảrwht bay tớdnyoi bay lui, khôhbrwng cózwax nhiềexfwu tiếpuvcng đlgavcfnfng nhưfqnwng quỷfyty mua bápeoen cũctsang nhiềexfwu hơckoen so vớdnyoi bìdnyonh thưfqnwxpbbng, đlgavãzksn thếpuvcolrjn xuấfyjzt hiệhvyjn rấfyjzt nhiềexfwu gưfqnwơckoeng mặnymlt mớdnyoi.

Ta cảrwhtm thấfyjzy kỳiqvl lạ, chẳyarkng lẽfpbq trêexfwn dưfqnwơckoeng gian đlgavang cózwax chiếpuvcn tranh hay sao? Ta cùfomtng lắvmwvm mớdnyoi rờxpbbi đlgavi cózwax mộcfnft chúuysft mà sao lạhvyji cózwax nhiềexfwu quỷfyty đlgavếpuvcn nhưfqnw vậwyuey?


Ta còolrjn đlgavang tòolrjolrj, lại thấfyjzy trưfqnwdnyoc mặnymlt cózwax ba con quỷfyty bay tớdnyoi chặnymln đlgavưfqnwxpbbng.

Ta ngưfqnwdnyoc mắvmwvt nhìdnyon, hóa ra lànowg Chu thịctsa. Bànowg ta nổrebqi giậwyuen đlgavùfomtng đlgavùfomtng nhìdnyon ta chằexfwm chằexfwm, trànowgn đlgavjrury căiahmm giâctsạn. Ta ngẩiqvln ra, thầjrurm nghĩrwht, chẳyarkng lẽfpbq Chu thịctsa đlgavãzksn phápeoet hiệhvyjn ra ta đlgavôhbrw̉ thưfqnẁa khoản nơckoẹ kia lêexfwn đlgavjruru bànowg ta nêexfwn tớdnyoi tìdnyom ta tíslqqnh sổrebq?

Nhưfqnwng vậwyuey thìdnyoctsang khôhbrwng thểekbknowgo mànowg tứqaeoc giậwyuen đlgavếpuvcn mứqaeoc nànowgy đlgavưfqnwwfkuc. Đxlqpmsjoi vớdnyoi bànowg ta 13 vạhvyjn bạhvyjc cózwax đlgaváng là bao đlgavâctsau?

“Mẫnymlu thâctsan... Mẫnymlu thâctsan...” Nhi tửrebqtzwyn nhápeoet củjrura bànowg ta đlgavuổrebqi theo phíslqqa sau, cózwax ýqvxbrihwo bànowg ta lạhvyji. Nhìdnyon thấfyjzy ta, gưfqnwơckoeng mặnymlt trắvmwvng bệhvyjt củjrura hắvmwvn nhuôhbrẃm hai vệhvyjt hồsapcng đlgavfqnw, thẹskmwn thùfomtng gãzksni đlgavjruru, nhỏfqnw giọqtnpng: “Hay lànowg... bỏfqnw qua đlgavi...”

“Bỏfqnw qua cápeoei gìdnyo!” Chu thịctsa đlgaviqvly hắvmwvn ra, tuy lưfqnwng còolrjng nhưfqnwng khíslqq thếpuvc thìdnyo khôhbrwng hềexfw yếpuvcu kérihwm. Bànowg ta chỉgdsh lỗadqqctsai củjrura ta, nộcfnf khíslqq trùfomtng thiêexfwn (*) chỉgdsh tríslqqch: “Nói mau! Tạhvyji sao ngưfqnwơckoei lạhvyji lànowgm vậwyuey?”

(*) Nộcfnf khíslqq trùfomtng thiêexfwn: Tưfqnẃc giâctsạn ngút trơckoèi.

“Hà tâctsát phải cáu giâctsạn.” Ta nózwaxi, “Ngưfqnwơckoei nózwaxi têexfwn củjrura ngưfqnwơckoei cho ta biếpuvct, ta sẽ đlgavi tìdnyom ngưfqnwxpbbi hózwaxa vànowgng mãzksnfomtnowgo phầjrurn tiềexfwn kia cho ngưfqnwơckoei lànowg đlgavưfqnwwfkuc chứqaeodnyo.”

“Ngưfqnwơckoei còolrjn dápeoem đlgavem têexfwn ta ghi vànowgo sổrebq nợwfku?” Chu thịctsa lạhvyji cànowgng tứqaeoc giậwyuen hơckoen.

Ta thấfyjzy cózwax chúuysft khôhbrwng hiểekbku: “Khôhbrwng phảrwhti ngưfqnwơckoei đlgavang nózwaxi đlgavếpuvcn việhvyjc ghi nợwfku sao?” Ta nhìdnyon bànowg ta, “Vâctsạy vì sao ngưfqnwơckoei lạhvyji tứqaeoc giậwyuen nhưfqnw thêexfẃ?”

Chu thịctsa quăiahmng cápeoei gưfqnwơckoeng cầjrurm tay “bôhbrẉp” mộcfnft cápeoei xuốmsjong đlgavfyjzt. Châctsát lưfqnwơckoẹng của cái gưfqnwơckoeng nànowgy thậwyuet tốmsjot, khôhbrwng hềexfw bịctsa nứqaeot. Bànowg ta tứqaeoc giậwyuen đlgavếpuvcn run ngưfqnwxpbbi: “Tạhvyji sao ngưfqnwơckoei lạhvyji muốmsjon gạhvyjt ta! Lãzksno thâctsan tìdnyom kiếpuvcm ởjvvw chợwfku quỷfytynowgy đlgavã nhiềexfwu năiahmm cũctsang chỉgdshdnyo muốmsjon tìdnyom cho nhi tửrebq mộcfnft đlgavqaeoa con dâctsau trong sạhvyjch! Ngưfqnwơckoei lạhvyji đlgavem chuyệhvyjn đlgavó ra gạhvyjt ta!”

nowgnowgng lúuysfc cànowgng khó hiểekbku. Lúuysfc ta đlgavưfqnwa tay muôhbrẃn nhặnymlt cápeoei gưfqnwơckoeng lêexfwn, phíslqqa sau đlgavcfnft nhiêexfwn lạhvyji xôhbrwng ra mộcfnft con tiểekbku quỷfyty gầjrury nhom giậwyuet lấfyjzy cápeoei gưfqnwơckoeng. Sau đlgavózwax lạhvyji còolrjn vỗadqq vỗadqq trong tay rồsapci thổrebqi thổrebqi tỏfqnw vẻnheu cựifqoc kìdnyo quýqvxb giápeoe.

“Lãzksno thápeoei bànowg! Dápeoem lấfyjzy đlgavsapcjvvw cửrebqa hàng Đxlqpctsaa phủjrur! Ngưfqnwơckoei cózwax biếpuvct hậwyueu quảrwht thếpuvcnowgo khôhbrwng?”

exfwn thưfqnw sinh ởjvvw phíslqqa sau con quỷfytymsjom nhom vộcfnfi vànowgng chịctsau tộcfnfi: “Mẹskmw ta nhấfyjzt thờxpbbi tứqaeoc giậwyuen, vậwyuet nànowgy trảrwht lạhvyji cho ngànowgi, trảrwht lạhvyji cho ngànowgi...”Tiểekbku dâctsan lôhbrwi kérihwo lànowgm châctsạm trêexfw̃ thờxpbbi gian, còolrjn chọqtnpc ngưfqnwxpbbi ta chêexfwfqnwxpbbi, cảrwht chơckoẹ Quỷfytyexfwn lặnymlng, duy chỉgdshzwaxckoei nànowgy lànowgsapcn ànowgo, trong chốmsjoc lápeoet, hâctsàu nhưfqnw tấfyjzt cảrwht quỷfyty đlgavêexfẁu bay tớdnyoi bêexfwn nànowgy xem nápeoeo nhiệhvyjt.


Ta ho khan mộcfnft tiếpuvcng, vốmsjon đlgavctsanh thừuviea dịctsap Chu thịctsa khôhbrwng vui, vộcfnfi vànowgng muôhbrẃn hủjrury bỏfqnwhbrwn sựifqonowgy, còn chưfqnwa kịctsap mởjvvw miệhvyjng, Chu thịctsa đlgavã nózwaxi: “Bâctsay giờxpbb ngưfqnwơckoei cùfomtng ta đlgavi viếpuvct lụduyyc thưfqnw!”

Cái gì?

Hồsapcng thưfqnw hòa, lụduyyc thưfqnw ly. Lờxpbbi đlgavexfw nghịctsanowgy củjrura bànowg ta lạhvyji thâctsạt sưfqnẉ đlgavúuysfng ýqvxb ta. Chẳyarkng qua lànowg ta vốmsjon muốmsjon giẫnymlm đlgavhvyjp đlgavqaeoa con trai củjrura bànowg ta, nay bànowg ta nózwaxi thếpuvc cứqaeo nhưfqnw muốmsjon hưfqnwu ta vậwyuey. Ta phảrwhti đlgavòolrji bànowg ta nguyêexfwn do.

Thưfqnw sinh ởjvvwexfwn cạhvyjnh nghe xong, còolrjn gấfyjzp gápeoep hơckoen ta. Hắvmwvn năiahḿm lâctsáy tay Chu thịctsa: “Mẫnymlu thâctsan! Khôhbrwng thểekbk...”

“Cózwaxdnyo khôhbrwng thểekbk!” Chu thịctsa giậwyuen dữslqq, “Con ta phúuysfc đlgavqaeoc sau khi qua đlgavơckoèi, đlgavưfqnwơckoeng nhiêexfwn xứqaeong vớdnyoi côhbrwfqnwơckoeng tốmsjot nhấfyjzt trêexfwn cõfytyi đlgavxpbbi nànowgy! Cầjrurn gìdnyo lấfyjzy thểekbk loạhvyji nànowgy... Nànowgy...” Bànowg ta cuốmsjoi cùfomtng cũctsang khôhbrwng nózwaxi hếpuvct, chỉgdsh hậwyuen rètzwyn sắvmwvt khôhbrwng thànowgnh thérihwp mànowgrihwo nhi tưfqnw̉, cắvmwvn răiahmng bảrwhto hắvmwvn: “Vi nưfqnwơckoeng chọqtnpn cho ngưfqnwơckoei nhiềexfwu năiahmm nhưfqnw vậwyuey! Tạhvyji sao ngưfqnwơckoei lại coi trọqtnpng thểekbk loạhvyji côhbrwfqnwơckoeng đlgavãzksnfqnẁng có gia thâctsát!”

Ta giậwyuet mìdnyonh ngạhvyjc nhiêexfwn.

Hảrwht?

“Lãzksno thápeoei bànowg, bịctsaa chuyệhvyjn bậwyuey bạhvyjzwaxi xấfyjzu ởjvvw trưfqnwdnyoc mặnymlt Lộcfnf Chiêexfwu Diêexfwu ta, khôhbrwng biếpuvct đlgavãzksn phá thai bao nhiêexfwu lầjrurn, mànowg nay cũctsang đlgavãzksn chếpuvct rồsapci, bànowgzwaxi chuyệhvyjn cũctsang phảrwhti đlgavekbk ýqvxb mộcfnft chúuysft chứqaeo!”

“Đxlqpekbk ýqvxbpeoei gìdnyo!” Chu thịctsahbrwi têexfwn tiểekbku quỷfytyolrjm nhom trởjvvw lạhvyji, tiếpuvcp tụduyyc đlgavoạhvyjt cápeoei gưfqnwơckoeng trong tay hắvmwvn mànowg khôhbrwng thèm đlgavekbk ýqvxb tớdnyoi việhvyjc têexfwn tiểekbku quỷfyty đlgavang ồsapcn ànowgo muôhbrẃn đlgavápeoenh bànowg ta. Chu thịctsa giơckoe cái gưfqnwơckoeng cho ta xem: “Tưfqnẉ ngưfqnwơckoei nhìdnyon đlgavi! Trêexfwn nànowgy viếpuvct cápeoei gìdnyo! Lộcfnf Chiêexfwu Diêexfwu! Ngànowgy nànowgo thápeoeng nànowgo năiahmm nànowgo cùfomtng ai lànowgm chuyệhvyjn gìdnyojvvw đlgavâctsau! Ta giànowg da mặnymlt mỏfqnwng! Khôhbrwng dápeoem đlgavqtnpc! Ngưfqnwơckoei tựifqo đlgavqtnpc đlgavi!”

nowg ta đlgavưfqnwa gưfqnwơckoeng cho ta, ta vộcfnfi vànowgng nhậwyuen lấfyjzy. Têexfwn tiểekbku quỷfyty kia thìdnyo cứqaeo la hérihwt chózwaxi tai, lãzksno bànowg than trờxpbbi khózwaxc đlgavfyjzt khuyêexfwn nhủjrurexfwn thưfqnw sinh, vôhbrw sốmsjo âctsam thanh ồsapcn ànowgo cùfomtng từuvieng câctsau từuvieng chữslqq trêexfwn gưfqnwơckoeng thi nhau xôhbrwng vànowgo tâctsam tríslqq ta.

Ta đlgavqtnpc mấfyjzy hàng chữslqq lạhvyji cứqaeo nhưfqnw khôhbrwng biếpuvct chữslqq. Ta hếpuvct híslqqp mắvmwvt rồsapci lạhvyji trừuvieng mắvmwvt mànowg đlgavqtnpc bêexfwn trápeoei mộcfnft chúuysft, xem bêexfwn phảrwhti mộcfnft chúuysft. Nhìdnyon tớdnyoi nhìdnyon lui lạhvyji cảrwhtm thấfyjzy khôhbrwng thểekbknowgo lýqvxb giảrwhti nổrebqi mớdnyo thôhbrwng tin trêexfwn cápeoei gưfqnwơckoeng nànowgy.

“Ngànowgy 3 thápeoeng 10 năiahmm Tâctsan Sửrebqu, trưfqnwdnyoc cửrebqa đlgavexfwn thờxpbbfqnwdnyoi châctsan núuysfi Trầjrurn tắvmwvc, Lộcfnf Chiêexfwu Diêexfwu cưfqnwbgykng bứqaeoc môhbrwn đlgavsapc Lệhvyj Trầjrurn Lan, cảrwht đlgavêexfwm giao hoan, hànowgnh vi thôhbrw lỗadqq, đlgavcfnfng tápeoec dãzksn man, mộcfnft đlgavêexfwm thoải mápeoei, tộcfnfi cưfqnwbgykng bứqaeoc!”

Hảrwht?

peoei gìdnyo?

Ta cùfomtng vớdnyoi ai?

Lệhvyj Trầjrurn Lan? Mặnymlc Thanh?

Cảrwht đlgavêexfwm lànowgm gìdnyo? Còolrjn thôhbrw lỗadqq vớdnyoi dãzksn man? Thoải mái? Ai thoải mái? Ta sao? Sau cùfomtng đlgavózwaxnowg tộcfnfi gìdnyo?

peoei quápeoei gìdnyo thếpuvcnowgy!

Ta cầjrurm gưfqnwơckoeng mà trong lòng cózwax chúuysft khôhbrwng hiểekbku cùfomtng gấfyjzp gápeoep, ta hỏfqnwi Chu thịctsa: “Đxlqpâctsay lànowgpeoei gìdnyo? Cápeoec ngưfqnwơckoei gápeoen cho Lộcfnf Chiêexfwu Diêexfwu tộcfnfi giếpuvct ngưfqnwxpbbi phózwaxng hỏfqnwa thì ta nhậwyuen, nhưfqnwng đlgavâctsay lànowgpeoei quỷfytydnyo? Gơckoẽ bỏ?”

Ta cùfomtng Mặnymlc Thanh? Ta cưfqnwbgykng bứqaeoc hắvmwvn?

ckoẽ bỏ!

Ai ghi chép? Tuyếpuvct đlgavmsjoi lànowg trêexfwu chọqtnpc ta?

Ba ngưfqnwxpbbi kia đlgavang bậwyuen ồsapcn ànowgo huyêexfwn nápeoeo khôhbrwng rảnh đlgavekbk ýqvxbckoéi ta, ta lạhvyji ôhbrwm gưfqnwơckoeng nhìn thâctsạt kỹ, xem nhiềexfwu tớdnyoi nỗadqqi săiahḿp thuôhbrẉc lòng nhữslqqng chữslqq trêexfwn đlgavózwax. Cuốmsjoi cùfomtng thìdnyo nha dịctsach ởjvvw chợwfku quỷfytyctsang chạhvyjy tớdnyoi, ba têexfwn quỷfyty kia cũctsang coi nhưfqnwnowgjrurm ĩrwht xong, nha dịctsach bắvmwvt Chu thịctsa, cũctsang giữslqqexfwn thưfqnw sinh lạhvyji luôhbrwn.

exfwn tiểekbku quỷfyty nhảrwhty dựifqong lêexfwn, đlgavưfqnwa tay giậwyuet cái gưfqnwơckoeng trong tay ta.

Sau lưfqnwng cózwax nha dịctsach muốmsjon tớdnyoi bắvmwvt ta, nhưfqnwng tay lạhvyji xuyêexfwn qua thâctsan thểekbk ta. Cuốmsjoi cùfomtng bọqtnpn họqtnpfomtng mộcfnft cápeoei xíslqqch sắvmwvt cànowgi trêexfwn tay ta đlgavekbk bắvmwvt ta lạhvyji.

Ta đlgavekbk mặnymlc cho bọqtnpn họqtnp bắvmwvt mà khôhbrwng có ý đlgavịnh phảrwhtn khápeoeng. Bởjvvwi vìdnyo... ta vẫnymln còolrjn đlgavang hỗadqqn loạhvyjn.

Tiểekbku quỷfyty hung tợwfkun lưfqnwdnyot nhanh qua ta cùfomtng vớdnyoi Chu thịctsanowgexfwn thưfqnw sinh kia, chỉgdshnowgo ngưfqnwxpbbi củjrura bọqtnpn ta mànowg mắvmwvng: “Cápeoec ngưfqnwơckoei lànowgm nhiễsovpu loạhvyjn côhbrwng vụduyy! Bắvmwvt hêexfẃt lạhvyji giam!” Cuốmsjoi cùfomtng hắvmwvn nhìdnyon ta chằexfwm chằexfwm, “Ngưfqnwơckoei! Ngưfqnwơckoei còolrjn nhìdnyon lérihwn thôhbrwng tin khi còolrjn sốmsjong! Ngưfqnwơckoei đlgavêexfẁn tiềexfwn cho ta! Lộcfnf Chiêexfwu Diêexfwu! Mưfqnwxpbbi vạhvyjn quan tiềexfwn! Ngưfqnwơckoei khôhbrwng đlgavêexfẁn ta sẽ đlgavem ngưfqnwơckoei đlgavi giam!”

Ta chỉgdsh cảrwhtm giápeoec hếpuvct thảrwhty trưfqnwdnyoc mặnymlt thâctsạt hoang đlgavưfqnwxpbbng.

Quỷfyty giớdnyoi nànowgy khápeoec xa so vớdnyoi nhâctsan giớdnyoi, lànowgm cho ta khó lý giảrwhti.

Ta đlgavcfnft nhiêexfwn cảrwhtm thấfyjzy... nếpuvcu phảrwhti chiếpuvcn đlgavfyjzu vơckoéi Lạhvyjc Minh Hiêexfwn đlgavếpuvcn ngưfqnwơckoei chếpuvct ta sốmsjong thìdnyodnyonh hìdnyonh lúuysfc nànowgy lànowgm cho ta cảrwhtm thấfyjzy thoải mápeoei hơckoen, khôhbrwng hềexfw mệhvyjt tâctsam mộcfnft chúuysft nànowgo.

U)5}V

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.