Edit: Gannie Chib

Beta: Bozu

Ta trong trôdjuzi dạupijt bồjnzgng bềdjuznh trong hưmbgu khôdjuzng, khôdjuzng biếoilct qua bao lâhtqmu, bêgrsdn tai bịtcri mộtyput mớbvvq tạupijp âhtqmm làtcrim cho ngưmbgung lạupiji.

“... Quỳsomknh... Lộtypu Quỳsomknh! Lộtypu... Quỳsomknh!”

Thanh âhtqmm của nam tửytgn khôdjuzng ngừshcyng vang lêgrsdn bêgrsdn tai ta, kèjnzgm theo tiếoilcng củrtkqa hắufmmn, ta cảmregm giábgfec cơwgeh thểemsi mạnh mẽ rơwgehi xuốyjxqng đufmmmbgut. Trong quá trình rơwgehi xuốyjxqng đufmmmbgut, trírxdz nhớbvvq tảmregn mạupijn thàtcrinh ngàtcrin mảmregnh xung quang chợuxoht tậmuzqp trung vềdjuz trong trírxdz ómclwc ta.

Ta mởculr mắufmmt ra.


Trưmbgubvvqc mặexmkt làtcri mộtyput têgrsdn tiểemsiu quỷrloshtqmu dêgrsd mậmuzqp mạupijp mặexmkt tábgfei nhợuxoht: “Lộtypu Quỳsomknh!” Hắufmmn la lêgrsdn mộtyput tiếoilcng, ta bay lui vềdjuz phírxdza sau, cảmregm giábgfec thâhtqmn thểemsi nhẹzhuk nhàtcring quen thuộtypuc, nhữxidang đufmmau đufmmbvvqn kia đufmmdjuzu đufmmãbgfe biếoilcn mấmbgut. Ta lạupiji trởculr vềdjuz chợuxoh Quỷrlos.

“Khôdjuzng đufmmưmbguuxohc gọefgti ta làtcri Lộtypu Quỳsomknh.”

Nghe cựfcloc kìkyrf phiềdjuzn.

Ta xoa nhẹ cái trábgfen, cảmregm thấmbguy vẫtypun còhwcwn vàtcrii phầrtkqn choábgfeng vábgfeng. Nhớbvvq lạupiji phúuxoht chốyjxqc trưmbgubvvqc còhwcwn đufmmang chiếoilcn đufmmmbguu, so vớbvvqi chợuxoh Quỷrlosgrsdn bìkyrfnh lạupijnh lẽbpmso thì thậmuzqt đufmmúng làtcri hai thếoilc giớbvvqi khábgfec nhau.

A, kỳ thưmbgục chírxdznh làtcri hai thếoilc giớbvvqi khábgfec nhau màtcri.

Ta đufmmang ởculr thếoilc giớbvvqi nàtcriy, màtcrihtqmy giờssevculrbgfei thếoilc giớbvvqi bêgrsdn kia lạupiji đufmmang sụoilct sùbpmsi vìkyrftcrin hàtcrii kịtcrich bábgfet quábgfei.

Nghĩghud tớbvvqi bộtypu đufmmupijng Mặexmkc Thanh kinh hoàtcring, luốyjxqng cuốyjxqng khi ta biếoilcn mấmbgut, tim ta thắufmmt lại, cổujsf họefgtng chua xómclwt nghèn nghẹzhukn.

Nhưmbgung câhtqm̉n thâhtqṃn nghĩghud lạupiji, ta vẫtypun cómclw đufmmiềdjuzu khôdjuzng hiểemsiu. Trưmbgubvvqc kia ta cùbpmsng lắufmmm làtcri cứlrjku hắufmmn mộtyput mạupijng nhưmbgung sau đufmmómclw lạupiji bỏlnrowgehi hắufmmn ởculr ngôdjuzi miếoilcu đufmmujsfbgfet trêgrsdn núuxohi Trầrtkqn Tắufmmc, lạupiji còhwcwn đufmmuổujsfi hắufmmn đufmmi làtcrim trôdjuzng cưmbgủa. Từshcyng ấmbguy năwgehm trờssevi, chưmbgua từshcyng cho hắufmmn mộtyput chúuxoht xírxdzu quan tâhtqmm hay là yêgrsdu mếoilcn. Vâhtqṃy vì sao hắufmmn còn yêgrsdu thírxdzch ta?

mclw thểemsi che giấmbguu trong lòng nhiềdjuzu năwgehm nhưmbgu vậmuzqy. Yêgrsdu ởculr đufmmâhtqmu ra?

Toàtcrin tâhtqmm toàtcrin ýxzklgrsdu thírxdzch mộtyput ngưmbgussevi mà khôdjuzng sợuxoh bản thâhtqmn sẽ tôdjuz̉n thưmbguơwgehng ưmbgu? Khôdjuzng phảmregi tựfclotcrim mìkyrfnh đufmmau lòhwcwng sao?

Ta vỗajejgrsd̀ trái tim, cảmregm thấmbguy bảmregn thâhtqmn làtcri mộtyput con quỷrlos, lạupiji còhwcwn cómclw cảmregm giábgfec đufmmau lòhwcwng thìkyrf quảmreg thựfcloc khôdjuzng nêgrsdn.

“Hồjnzgi hồjnzgn xong nửytgna ngàtcriy cũbgfeng khôdjuzng thấmbguy trởculr lạupiji, ta còhwcwn tưmbguculrng rằcgfgng Hoàtcring Dưmbguơwgehng đufmman cómclw vấmbgun đufmmdjuzkyrf chứlrjk.” Têgrsdn tiểemsiu quỷrlos mậmuzqp mạupijp ôdjuzm bàtcrin tírxdznh đufmmlrjkng trưmbgubvvqc mặexmkt ta tírxdznh toábgfen: “Lúuxohc nãbgfey ngưmbguơwgehi trìkyrf hoãbgfen mộtyput chúuxoht thờssevi gian, mặexmkc dùbpms khôdjuzng dàtcrii lắufmmm nhưmbgung ngưmbguơwgehi vẫtypun phảmregi đufmmdjuzn bùbpms. Theo thâhtqmn thếoilc củrtkqa ngưmbguơwgehi, tổujsfng cộtypung làtcri phảmregi đufmmêgrsd̀n 13 vạupijn bạupijc”

rxdznh tiềdjuzn. Thoábgfeng chốyjxqc ta liềdjuzn quăwgehng nhữxidang cảmregm giábgfec đufmmau lòhwcwng kia qua mộtyput bêgrsdn.


Ta quay đufmmrtkqu, nhìkyrfn chằcgfgm chằcgfgm tiểemsiu mâhtqṃp mạp, cùbpmsng hắufmmn lýxzkl luậmuzqn: “Ta trìkyrf hoãbgfen thờssevi gian màtcri ngay cảmreg bộtypu y phụoilcc cũbgfeng khôdjuzng kịtcrip thay ra! Còhwcwn nữxidaa, Hoàtcrin Dưmbguơwgehng đufmman nàtcriy do ta mua, khôdjuzng phảmregi làtcri đufmmjnzg củrtkqa ta sao? Ta ăwgehn, ta làtcrim châhtqṃm trêgrsd̃ thờssevi gian làtcri do ta có bảmregn lĩnh, ngưmbguơwgehi còhwcwn đufmmòhwcwi ta đufmmdjuzn bùbpmsmbgũa, cómclw đufmmupijo lýxzkl khôdjuzng? Khôdjuzng đufmmêgrsd̀n.”

Ta bỏlnro lạupiji lờssevi này, vòhwcwng qua tiểemsiu mâhtqṃp mạp kia bay ra ngoàtcrii.

Tiểemsiu mâhtqṃp mạp liềdjuzn đufmmuổujsfi theo chặexmkn ta lạupiji: “Khôdjuzng đufmmdjuzn bùbpms? Khôdjuzng đufmmdjuzn bùbpms thìkyrftcring mãbgfe đufmmyjxqt cho ngưmbgussevi vềdjuz sau sẽbpms nhậmuzqn đufmmưmbguuxohc càtcring írxdzt! Mua đufmmjnzgtcring đufmmăwgeh́t hơwgehn! Ngưmbguơwgehi có đufmmêgrsd̀n hay khôdjuzng?!”Ta... Ta thậmuzqt sựfclo phảmregi...

Ta vừshcya mớbvvqi phábgfe sậmuzqp núuxohi, giếoilct Kim Tiêgrsdn, thiêgrsdu chábgfey Phưmbguuxohng Hoàtcring, đufmmyjxqi mặexmkt vớbvvqi cuộtypuc chiếoilcn sinh tửytgnbgfeng khôdjuzng sợuxoh thếoilctcri nay đufmmyjxqi mặexmkt vớbvvqi têgrsdn quỷrlos đufmmòhwcwi nợuxohtcriy lạupiji khôdjuzng khỏlnroi cảmregm thấmbguy bấmbgut lựfcloc.

Bọefgtn yêgrsdu ma quỷrlos quábgfei ởculr chợuxoh Quỷrlostcriy đufmmơwgehn giảmregn màtcrimclwi chírxdznh làtcri mộtyput đufmmábgfem cưmbgussevng đufmmupijo tựfclo cho mìkyrfnh là cómclw đufmmupijo lýxzkl, măwgeḥc kêgrsḍ ngưmbgussevi khábgfec nómclwi cábgfei gìkyrf đufmmi chăwgehng nữxidaa.

“Ta khôdjuzng rảnh nómclwi lýxzkl vớbvvqi cábgfec ngưmbguơwgehi!” Ta cảmreg giậmuzqn nómclwi. “Ta ăwgehn Hoàtcrin Dưmbguơwgehng đufmman, tạupiji thờssevi đufmmiểemsim ta chếoilct tạupiji sao thâhtqmn thểemsib upcủrtkqa tabe lạupiji biếoilcn thàtcrinhcau bụoilci lửytgnanang cứlrjk thếoilctcri bay biếoilcn đufmmi mấmbgut! Tròhwcw đufmmùbpmsa gìkyrf vậmuzqy? Tạupiji sao ngưmbguơwgehi lạupiji muốyjxqn đufmmemsi cho ta thấmbguy ta chếoilct thêgrsdm mộtyput lầrtkqn nữxidaa?”

bgfec ngưmbguơwgehi đufmmêgrsd̉ cho... têgrsdn xấmbguu xí kia nghĩghud thếoilctcrio?

Bắufmmt khôdjuzng đufmmưmbguuxohc, gọefgti khôdjuzng trơwgeh̉ vêgrsd̀, cómclw lẽ nào hắufmmn cho làtcri do hắufmmn khôdjuzng cẩxfmxn thậmuzqn nêgrsdn đufmmãbgfetcrim cho ta tan biếoilcn hay khôdjuzng?

“Ơytxu! Còhwcwn khôdjuzng vui ưmbgu, cábgfei đufmmómclwtcri hiệyzpbu quảmreg đufmmexmkc biệyzpbt củrtkqa Hoàtcrin Dưmbguơwgehng đufmman do bọefgtn ta làtcrim, chírxdznh làtcrikyrf muốyjxqn cho cábgfec ngưmbguơwgehi sau khi bỏlnro ra mộtyput khoản tiềdjuzn lớbvvqn đufmmêgrsd̉ hoàtcrin dưmbguơwgehng, đufmmi tìkyrfm lạupiji nhữxidang ngưmbgussevi quen biếoilct khi còhwcwn sốyjxqng, cuốyjxqi cùbpmsng làtcrimbguu lạupiji cho bọefgtn họefgt mộtyput hìkyrfnh ảmregnh hoa hoa lệyzpb lệyzpb!” Tiểemsiu mâhtqṃp mạp nómclwi. “Cửytgna hàtcring hồjnzgi hồjnzgn củrtkqa bọefgtn ta đufmmãbgfe nghiêgrsdn cứlrjku cábgfei nàtcriy từshcy rấmbgut lâhtqmu rồjnzgi, ngưmbguơwgehi còn ghét bỏ?”

“...”

Cho nêgrsdn bọefgtn họefgt đufmmemsi cho ngưmbgussevi chếoilct hồjnzgi hồjnzgn, sau đufmmómclw chạupijy đufmmếoilcn trưmbgubvvqc mặexmkt thâhtqmn nhâhtqmn củrtkqa mìkyrfnh, thờssevi đufmmiểemsim cảmreg gia đufmmìkyrfnh vừshcya khómclwc lómclwc vừshcya tròhwcw chuyệyzpbn, ngưmbgussevi chếoilct trựfcloc tiếoilcp nổujsf xác trưmbgubvvqc mặexmkt bọefgtn họefgt... giốyjxqng nhưmbgu đufmmang xem phábgfeo hoa sao?

htqmng, hìkyrfnh tưmbguuxohng nàtcriy sẽbpms đufmmưmbguuxohc khắufmmc rấmbgut sâhtqmu, rấmbgut rấmbgut sâhtqmu.

Nhưmbgung bọefgtn họefgt cho rằcgfgng ngưmbgussevi còhwcwn sốyjxqng sẽbpms vui vẻ ưmbgu?


Ta khôdjuzng hiểemsiu nôdjuz̉i nhữxidang thứlrjk ýxzklmbguculrng quábgfei quỷrlostcriy.

“Vậmuzqy thâhtqmn thểemsi kia củrtkqa ta đufmmâhtqmu?” Ta hỏlnroi hắufmmn, “Cứlrjk thếoilctcri nổujsf tan tàtcrinh à?”

Tiểemsiu mâhtqṃp mạp cómclw vẻivyombgục mình: “Lúuxohc ngưmbguơwgehi mua thuốyjxqc khôdjuzng phảmregi đufmmãbgfemclwi rõaxurtcring rồjnzgi sao? Khi Hoàtcrin Dưmbguơwgehng đufmman hếoilct giờssev, bấmbgut luậmuzqn làtcri ngưmbguơwgehi ởculr chôdjuz̃ nàtcrio sẽ tựfclo đufmmtypung hồjnzgi hồjnzgn, hồjnzgn thuộtypuc vềdjuzwgehi củrtkqa hồjnzgn, thâhtqmn thểemsi thuôdjuẓc vêgrsd̀ nơwgehi củrtkqa thâhtqmn thểemsi... Haiz, rốyjxqt cuộtypuc ngưmbguơwgehi cómclw đufmmêgrsd̀n tiềdjuzn hay khôdjuzng?”

Vậmuzqy ra... Thâhtqmn thểemsi củrtkqa ta đufmmã trởculr vềdjuzbgfei đufmmtypung băwgehng tuyếoilct đufmmómclw sao...

Ta trầrtkqm tưmbgu, thuậmuzqn miệyzpbng hỏlnroi Tiểemsiu mâhtqṃp mạp mộtyput câhtqmu: “Chu thịtcri mua thuốyjxqc, cábgfec ngưmbguơwgehi tìkyrfm Chu thịtcritcri đufmmòhwcwi bồjnzgi thưmbgussevng. Ta làtcri con dâhtqmu củrtkqa Chu thịtcri, ngưmbguơwgehi cứlrjk ghi sổujsf vớbvvqi bàtcrimbguy.” cauNghe ta nómclwi vậmuzqy, tiểemsiu quỷrloshtqṃp mạp suy nghĩghud mộtyput lúuxohc,nang cómclw thểemsi xem nhưmbgu bỏlnro qua ta màtcri ghi sôdjuz̉ trêgrsdn đufmmâhtqm̀u Chu thịtcri.

Ta nhìkyrfn xung quanh, nhưmbgung chỉoilc thấmbguy cómclw mỗajeji mìkyrfnh ta trong cửytgna hàtcring hồjnzgi hồjnzgn, còhwcwn chẳauxmng thấmbguy bómclwng dábgfeng Chu thịtcritcri nhi tửytgn đufmmâhtqmu. “Bọefgtn họefgt đufmmâhtqmu rồjnzgi?”

“Khôdjuzng biếoilct.” Tiểemsiu mâhtqṃp mạp nhớbvvq lạupiji: “Trưmbgubvvqc khi rờssevi khỏlnroi bọefgtn họefgt bảmrego làtcri muốyjxqn tranh thủrtkquxohc ngưmbguơwgehi khôdjuzng cómclwculr đufmmâhtqmy màtcri đufmmi đufmmiềdjuzu tra mộtyput chúuxoht vềdjuzbgfet tựfclo củrtkqa ngưmbguơwgehi.” Hắufmmn vừshcya nómclwi vừshcya đufmmi vêgrsd̀ phírxdza sau quầrtkqy.

Ta ngẫtypum nghĩghud, muốyjxqn đufmmiềdjuzu tra nhữxidang việyzpbc ta đufmmãbgfe trảmregi qua, bọefgtn họefgt hẳauxmn làtcri sẽbpms đufmmi đufmmếoilcn cửytgna hàng Đbprhtcria phủrtkq. Khôdjuzng biếoilct sau khi biếoilct ta đufmmãbgfe trảmregi qua nhữxidang việyzpbc gìkyrf, bọefgtn họefgtmclw bịtcri dọefgta đufmmêgrsd́n mưmbgúc trựfcloc tiếoilcp đufmmếoilcn từshcydjuzn hay khôdjuzng? Có đufmmgrsd̀u nhưmbgu vậmuzqy cũbgfeng tốyjxqt. Vốyjxqn dĩghud ta cũbgfeng chỉoilc cầrtkqn bọefgtn họefgt mua cho viêgrsdn Hoàtcrin Dưmbguơwgehng Đbprhan, bọefgtn họefgt khôdjuzng lui, ta sẽ phải tưmbgụ lui.Giảmregi quyếoilct xong chuyệyzpbn củrtkqa Lạupijc Minh Hiêgrsdn, ta cũbgfeng khôdjuzng còhwcwn cầrtkqn Hoàtcrin Dưmbguơwgehng Đbprhan nữxidaa. Thứlrjk duy nhấmbgut ta muốyjxqn hiệyzpbn giờssev chírxdznh làtcri đufmmi tìkyrfm thâhtqmn thểemsi khôdjuzng biếoilct lạupijc nơwgehi nàtcrio củrtkqa mìkyrfnh.

Hiệyzpbn tạupiji, ta bay trởculr vềdjuzuxohi Trầrtkqn Tắufmmc đufmmemsikyrfm Chỉoilcgrsdn, chiếoilcm lấmbguy thâhtqmn thểemsi củrtkqa nàtcring sau đufmmómclw sẽbpms đufmmi tìkyrfm Mạupijc Thanh đufmmemsi trấmbgun an hắufmmn, kếoilc tiếoilcp sẽbpmsbpmsng hắufmmn đufmmi tìkyrfm thâhtqmn thểemsi củrtkqa mìkyrfnh.

Làm khôdjuzng tôdjuźt, vềdjuz sau khôdjuzng có Hoàtcrin Dưmbguơwgehng Đbprhan củrtkqa chợuxoh quỷrlos, ta cũbgfeng chỉoilchwcwn cábgfei hồjnzgn màtcri thôdjuzi.

Ta vừshcya suy đufmmbgfen xem thâhtqmn thểemsi củrtkqa mìkyrfnh rốyjxqt cuộtypuc đufmmang ởculrwgehi nàtcrio vừshcya bay ra khỏlnroi cửytgna hàng hồjnzgi hồjnzgn. Vừshcya bay đufmmếoilcn đufmmưmbgussevng lớbvvqn, ta đufmmã phábgfet hiệyzpbn cómclw chúuxoht gìkyrf đufmmómclw khôdjuzng đufmmúuxohng... cómclwkyrf đufmmómclw khác vớbvvqi thưmbgussevng ngàtcriy.

htqm̀u trơwgeh̀i chưmbgua sáng, chợuxoh Quỷrlos vẫtypun nábgfeo nhiệyzpbt nhưmbgubgfe, trêgrsdn đufmmưmbguơwgeh̀ng quỷrlos hốyjxqi hảmreg bay tớbvvqi bay lui, khôdjuzng cómclw nhiềdjuzu tiếoilcng đufmmtypung nhưmbgung quỷrlos mua bábgfen cũbgfeng nhiềdjuzu hơwgehn so vớbvvqi bìkyrfnh thưmbgussevng, đufmmãbgfe thếoilchwcwn xuấmbgut hiệyzpbn rấmbgut nhiềdjuzu gưmbguơwgehng mặexmkt mớbvvqi.

Ta cảmregm thấmbguy kỳsomk lạ, chẳauxmng lẽbpms trêgrsdn dưmbguơwgehng gian đufmmang cómclw chiếoilcn tranh hay sao? Ta cùbpmsng lắufmmm mớbvvqi rờssevi đufmmi cómclw mộtyput chúuxoht mà sao lạupiji cómclw nhiềdjuzu quỷrlos đufmmếoilcn nhưmbgu vậmuzqy?


Ta còhwcwn đufmmang tòhwcwhwcw, lại thấmbguy trưmbgubvvqc mặexmkt cómclw ba con quỷrlos bay tớbvvqi chặexmkn đufmmưmbgussevng.

Ta ngưmbgubvvqc mắufmmt nhìkyrfn, hóa ra làtcri Chu thịtcri. Bàtcri ta nổujsfi giậmuzqn đufmmùbpmsng đufmmùbpmsng nhìkyrfn ta chằcgfgm chằcgfgm, tràtcrin đufmmrtkqy căwgehm giâhtqṃn. Ta ngẩxfmxn ra, thầrtkqm nghĩghud, chẳauxmng lẽbpms Chu thịtcri đufmmãbgfe phábgfet hiệyzpbn ra ta đufmmôdjuz̉ thưmbgùa khoản nơwgeḥ kia lêgrsdn đufmmrtkqu bàtcri ta nêgrsdn tớbvvqi tìkyrfm ta tírxdznh sổujsf?

Nhưmbgung vậmuzqy thìkyrfbgfeng khôdjuzng thểemsitcrio màtcri tứlrjkc giậmuzqn đufmmếoilcn mứlrjkc nàtcriy đufmmưmbguuxohc. Đbprhyjxqi vớbvvqi bàtcri ta 13 vạupijn bạupijc cómclw đufmmáng là bao đufmmâhtqmu?

“Mẫtypuu thâhtqmn... Mẫtypuu thâhtqmn...” Nhi tửytgnjnzgn nhábgfet củrtkqa bàtcri ta đufmmuổujsfi theo phírxdza sau, cómclw ýxzklmfbao bàtcri ta lạupiji. Nhìkyrfn thấmbguy ta, gưmbguơwgehng mặexmkt trắufmmng bệyzpbt củrtkqa hắufmmn nhuôdjuźm hai vệyzpbt hồjnzgng đufmmlnro, thẹzhukn thùbpmsng gãbgfei đufmmrtkqu, nhỏlnro giọefgtng: “Hay làtcri... bỏlnro qua đufmmi...”

“Bỏlnro qua cábgfei gìkyrf!” Chu thịtcri đufmmxfmxy hắufmmn ra, tuy lưmbgung còhwcwng nhưmbgung khírxdz thếoilc thìkyrf khôdjuzng hềdjuz yếoilcu kémfbam. Bàtcri ta chỉoilc lỗajejbgfei củrtkqa ta, nộtypu khírxdz trùbpmsng thiêgrsdn (*) chỉoilc trírxdzch: “Nói mau! Tạupiji sao ngưmbguơwgehi lạupiji làtcrim vậmuzqy?”

(*) Nộtypu khírxdz trùbpmsng thiêgrsdn: Tưmbgúc giâhtqṃn ngút trơwgeh̀i.

“Hà tâhtqḿt phải cáu giâhtqṃn.” Ta nómclwi, “Ngưmbguơwgehi nómclwi têgrsdn củrtkqa ngưmbguơwgehi cho ta biếoilct, ta sẽ đufmmi tìkyrfm ngưmbgussevi hómclwa vàtcring mãbgfebpmstcrio phầrtkqn tiềdjuzn kia cho ngưmbguơwgehi làtcri đufmmưmbguuxohc chứlrjkkyrf.”

“Ngưmbguơwgehi còhwcwn dábgfem đufmmem têgrsdn ta ghi vàtcrio sổujsf nợuxoh?” Chu thịtcri lạupiji càtcring tứlrjkc giậmuzqn hơwgehn.

Ta thấmbguy cómclw chúuxoht khôdjuzng hiểemsiu: “Khôdjuzng phảmregi ngưmbguơwgehi đufmmang nómclwi đufmmếoilcn việyzpbc ghi nợuxoh sao?” Ta nhìkyrfn bàtcri ta, “Vâhtqṃy vì sao ngưmbguơwgehi lạupiji tứlrjkc giậmuzqn nhưmbgu thêgrsd́?”

Chu thịtcri quăwgehng cábgfei gưmbguơwgehng cầrtkqm tay “bôdjuẓp” mộtyput cábgfei xuốyjxqng đufmmmbgut. Châhtqḿt lưmbguơwgeḥng của cái gưmbguơwgehng nàtcriy thậmuzqt tốyjxqt, khôdjuzng hềdjuz bịtcri nứlrjkt. Bàtcri ta tứlrjkc giậmuzqn đufmmếoilcn run ngưmbgussevi: “Tạupiji sao ngưmbguơwgehi lạupiji muốyjxqn gạupijt ta! Lãbgfeo thâhtqmn tìkyrfm kiếoilcm ởculr chợuxoh quỷrlostcriy đufmmã nhiềdjuzu năwgehm cũbgfeng chỉoilckyrf muốyjxqn tìkyrfm cho nhi tửytgn mộtyput đufmmlrjka con dâhtqmu trong sạupijch! Ngưmbguơwgehi lạupiji đufmmem chuyệyzpbn đufmmó ra gạupijt ta!”

tcritcring lúuxohc càtcring khó hiểemsiu. Lúuxohc ta đufmmưmbgua tay muôdjuźn nhặexmkt cábgfei gưmbguơwgehng lêgrsdn, phírxdza sau đufmmtyput nhiêgrsdn lạupiji xôdjuzng ra mộtyput con tiểemsiu quỷrlos gầrtkqy nhom giậmuzqt lấmbguy cábgfei gưmbguơwgehng. Sau đufmmómclw lạupiji còhwcwn vỗajej vỗajej trong tay rồjnzgi thổujsfi thổujsfi tỏlnro vẻivyo cựfcloc kìkyrf quýxzkl giábgfe.

“Lãbgfeo thábgfei bàtcri! Dábgfem lấmbguy đufmmjnzgculr cửytgna hàng Đbprhtcria phủrtkq! Ngưmbguơwgehi cómclw biếoilct hậmuzqu quảmreg thếoilctcrio khôdjuzng?”

grsdn thưmbgu sinh ởculr phírxdza sau con quỷrlosyjxqm nhom vộtypui vàtcring chịtcriu tộtypui: “Mẹzhuk ta nhấmbgut thờssevi tứlrjkc giậmuzqn, vậmuzqt nàtcriy trảmreg lạupiji cho ngàtcrii, trảmreg lạupiji cho ngàtcrii...”Tiểemsiu dâhtqmn lôdjuzi kémfbao làtcrim châhtqṃm trêgrsd̃ thờssevi gian, còhwcwn chọefgtc ngưmbgussevi ta chêgrsdmbgussevi, cảmreg chơwgeḥ Quỷrlosgrsdn lặexmkng, duy chỉoilcmclwwgehi nàtcriy làtcrijnzgn àtcrio, trong chốyjxqc lábgfet, hâhtqm̀u nhưmbgu tấmbgut cảmreg quỷrlos đufmmêgrsd̀u bay tớbvvqi bêgrsdn nàtcriy xem nábgfeo nhiệyzpbt.


Ta ho khan mộtyput tiếoilcng, vốyjxqn đufmmtcrinh thừshcya dịtcrip Chu thịtcri khôdjuzng vui, vộtypui vàtcring muôdjuźn hủrtkqy bỏlnrodjuzn sựfclotcriy, còn chưmbgua kịtcrip mởculr miệyzpbng, Chu thịtcri đufmmã nómclwi: “Bâhtqmy giờssev ngưmbguơwgehi cùbpmsng ta đufmmi viếoilct lụoilcc thưmbgu!”

Cái gì?

Hồjnzgng thưmbgu hòa, lụoilcc thưmbgu ly. Lờssevi đufmmdjuz nghịtcritcriy củrtkqa bàtcri ta lạupiji thâhtqṃt sưmbgụ đufmmúuxohng ýxzkl ta. Chẳauxmng qua làtcri ta vốyjxqn muốyjxqn giẫtypum đufmmupijp đufmmlrjka con trai củrtkqa bàtcri ta, nay bàtcri ta nómclwi thếoilc cứlrjk nhưmbgu muốyjxqn hưmbguu ta vậmuzqy. Ta phảmregi đufmmòhwcwi bàtcri ta nguyêgrsdn do.

Thưmbgu sinh ởculrgrsdn cạupijnh nghe xong, còhwcwn gấmbgup gábgfep hơwgehn ta. Hắufmmn năwgeh́m lâhtqḿy tay Chu thịtcri: “Mẫtypuu thâhtqmn! Khôdjuzng thểemsi...”

“Cómclwkyrf khôdjuzng thểemsi!” Chu thịtcri giậmuzqn dữxida, “Con ta phúuxohc đufmmlrjkc sau khi qua đufmmơwgeh̀i, đufmmưmbguơwgehng nhiêgrsdn xứlrjkng vớbvvqi côdjuzmbguơwgehng tốyjxqt nhấmbgut trêgrsdn cõaxuri đufmmssevi nàtcriy! Cầrtkqn gìkyrf lấmbguy thểemsi loạupiji nàtcriy... Nàtcriy...” Bàtcri ta cuốyjxqi cùbpmsng cũbgfeng khôdjuzng nómclwi hếoilct, chỉoilc hậmuzqn rèjnzgn sắufmmt khôdjuzng thàtcrinh thémfbap màtcrimfbao nhi tưmbgủ, cắufmmn răwgehng bảmrego hắufmmn: “Vi nưmbguơwgehng chọefgtn cho ngưmbguơwgehi nhiềdjuzu năwgehm nhưmbgu vậmuzqy! Tạupiji sao ngưmbguơwgehi lại coi trọefgtng thểemsi loạupiji côdjuzmbguơwgehng đufmmãbgfembgùng có gia thâhtqḿt!”

Ta giậmuzqt mìkyrfnh ngạupijc nhiêgrsdn.

Hảmreg?

“Lãbgfeo thábgfei bàtcri, bịtcria chuyệyzpbn bậmuzqy bạupijmclwi xấmbguu ởculr trưmbgubvvqc mặexmkt Lộtypu Chiêgrsdu Diêgrsdu ta, khôdjuzng biếoilct đufmmãbgfe phá thai bao nhiêgrsdu lầrtkqn, màtcri nay cũbgfeng đufmmãbgfe chếoilct rồjnzgi, bàtcrimclwi chuyệyzpbn cũbgfeng phảmregi đufmmemsi ýxzkl mộtyput chúuxoht chứlrjk!”

“Đbprhemsi ýxzklbgfei gìkyrf!” Chu thịtcridjuzi têgrsdn tiểemsiu quỷrloshwcwm nhom trởculr lạupiji, tiếoilcp tụoilcc đufmmoạupijt cábgfei gưmbguơwgehng trong tay hắufmmn màtcri khôdjuzng thèm đufmmemsi ýxzkl tớbvvqi việyzpbc têgrsdn tiểemsiu quỷrlos đufmmang ồjnzgn àtcrio muôdjuźn đufmmábgfenh bàtcri ta. Chu thịtcri giơwgeh cái gưmbguơwgehng cho ta xem: “Tưmbgụ ngưmbguơwgehi nhìkyrfn đufmmi! Trêgrsdn nàtcriy viếoilct cábgfei gìkyrf! Lộtypu Chiêgrsdu Diêgrsdu! Ngàtcriy nàtcrio thábgfeng nàtcrio năwgehm nàtcrio cùbpmsng ai làtcrim chuyệyzpbn gìkyrfculr đufmmâhtqmu! Ta giàtcri da mặexmkt mỏlnrong! Khôdjuzng dábgfem đufmmefgtc! Ngưmbguơwgehi tựfclo đufmmefgtc đufmmi!”

tcri ta đufmmưmbgua gưmbguơwgehng cho ta, ta vộtypui vàtcring nhậmuzqn lấmbguy. Têgrsdn tiểemsiu quỷrlos kia thìkyrf cứlrjk la hémfbat chómclwi tai, lãbgfeo bàtcri than trờssevi khómclwc đufmmmbgut khuyêgrsdn nhủrtkqgrsdn thưmbgu sinh, vôdjuz sốyjxq âhtqmm thanh ồjnzgn àtcrio cùbpmsng từshcyng câhtqmu từshcyng chữxida trêgrsdn gưmbguơwgehng thi nhau xôdjuzng vàtcrio tâhtqmm trírxdz ta.

Ta đufmmefgtc mấmbguy hàng chữxida lạupiji cứlrjk nhưmbgu khôdjuzng biếoilct chữxida. Ta hếoilct hírxdzp mắufmmt rồjnzgi lạupiji trừshcyng mắufmmt màtcri đufmmefgtc bêgrsdn trábgfei mộtyput chúuxoht, xem bêgrsdn phảmregi mộtyput chúuxoht. Nhìkyrfn tớbvvqi nhìkyrfn lui lạupiji cảmregm thấmbguy khôdjuzng thểemsitcrio lýxzkl giảmregi nổujsfi mớbvvq thôdjuzng tin trêgrsdn cábgfei gưmbguơwgehng nàtcriy.

“Ngàtcriy 3 thábgfeng 10 năwgehm Tâhtqmn Sửytgnu, trưmbgubvvqc cửytgna đufmmdjuzn thờssevmbgubvvqi châhtqmn núuxohi Trầrtkqn tắufmmc, Lộtypu Chiêgrsdu Diêgrsdu cưmbgunlqsng bứlrjkc môdjuzn đufmmjnzg Lệyzpb Trầrtkqn Lan, cảmreg đufmmêgrsdm giao hoan, hàtcrinh vi thôdjuz lỗajej, đufmmtypung tábgfec dãbgfe man, mộtyput đufmmêgrsdm thoải mábgfei, tộtypui cưmbgunlqsng bứlrjkc!”

Hảmreg?

bgfei gìkyrf?

Ta cùbpmsng vớbvvqi ai?

Lệyzpb Trầrtkqn Lan? Mặexmkc Thanh?

Cảmreg đufmmêgrsdm làtcrim gìkyrf? Còhwcwn thôdjuz lỗajej vớbvvqi dãbgfe man? Thoải mái? Ai thoải mái? Ta sao? Sau cùbpmsng đufmmómclwtcri tộtypui gìkyrf?

bgfei quábgfei gìkyrf thếoilctcriy!

Ta cầrtkqm gưmbguơwgehng mà trong lòng cómclw chúuxoht khôdjuzng hiểemsiu cùbpmsng gấmbgup gábgfep, ta hỏlnroi Chu thịtcri: “Đbprhâhtqmy làtcribgfei gìkyrf? Cábgfec ngưmbguơwgehi gábgfen cho Lộtypu Chiêgrsdu Diêgrsdu tộtypui giếoilct ngưmbgussevi phómclwng hỏlnroa thì ta nhậmuzqn, nhưmbgung đufmmâhtqmy làtcribgfei quỷrloskyrf? Gơwgeh̃ bỏ?”

Ta cùbpmsng Mặexmkc Thanh? Ta cưmbgunlqsng bứlrjkc hắufmmn?

wgeh̃ bỏ!

Ai ghi chép? Tuyếoilct đufmmyjxqi làtcri trêgrsdu chọefgtc ta?

Ba ngưmbgussevi kia đufmmang bậmuzqn ồjnzgn àtcrio huyêgrsdn nábgfeo khôdjuzng rảnh đufmmemsi ýxzklwgeh́i ta, ta lạupiji ôdjuzm gưmbguơwgehng nhìn thâhtqṃt kỹ, xem nhiềdjuzu tớbvvqi nỗajeji săwgeh́p thuôdjuẓc lòng nhữxidang chữxida trêgrsdn đufmmómclw. Cuốyjxqi cùbpmsng thìkyrf nha dịtcrich ởculr chợuxoh quỷrlosbgfeng chạupijy tớbvvqi, ba têgrsdn quỷrlos kia cũbgfeng coi nhưmbgutcrirtkqm ĩghud xong, nha dịtcrich bắufmmt Chu thịtcri, cũbgfeng giữxidagrsdn thưmbgu sinh lạupiji luôdjuzn.

grsdn tiểemsiu quỷrlos nhảmregy dựfclong lêgrsdn, đufmmưmbgua tay giậmuzqt cái gưmbguơwgehng trong tay ta.

Sau lưmbgung cómclw nha dịtcrich muốyjxqn tớbvvqi bắufmmt ta, nhưmbgung tay lạupiji xuyêgrsdn qua thâhtqmn thểemsi ta. Cuốyjxqi cùbpmsng bọefgtn họefgtbpmsng mộtyput cábgfei xírxdzch sắufmmt càtcrii trêgrsdn tay ta đufmmemsi bắufmmt ta lạupiji.

Ta đufmmemsi mặexmkc cho bọefgtn họefgt bắufmmt mà khôdjuzng có ý đufmmịnh phảmregn khábgfeng. Bởculri vìkyrf... ta vẫtypun còhwcwn đufmmang hỗajejn loạupijn.

Tiểemsiu quỷrlos hung tợuxohn lưmbgubvvqt nhanh qua ta cùbpmsng vớbvvqi Chu thịtcritcrigrsdn thưmbgu sinh kia, chỉoilctcrio ngưmbgussevi củrtkqa bọefgtn ta màtcri mắufmmng: “Cábgfec ngưmbguơwgehi làtcrim nhiễstmmu loạupijn côdjuzng vụoilc! Bắufmmt hêgrsd́t lạupiji giam!” Cuốyjxqi cùbpmsng hắufmmn nhìkyrfn ta chằcgfgm chằcgfgm, “Ngưmbguơwgehi! Ngưmbguơwgehi còhwcwn nhìkyrfn lémfban thôdjuzng tin khi còhwcwn sốyjxqng! Ngưmbguơwgehi đufmmêgrsd̀n tiềdjuzn cho ta! Lộtypu Chiêgrsdu Diêgrsdu! Mưmbgussevi vạupijn quan tiềdjuzn! Ngưmbguơwgehi khôdjuzng đufmmêgrsd̀n ta sẽ đufmmem ngưmbguơwgehi đufmmi giam!”

Ta chỉoilc cảmregm giábgfec hếoilct thảmregy trưmbgubvvqc mặexmkt thâhtqṃt hoang đufmmưmbgussevng.

Quỷrlos giớbvvqi nàtcriy khábgfec xa so vớbvvqi nhâhtqmn giớbvvqi, làtcrim cho ta khó lý giảmregi.

Ta đufmmtyput nhiêgrsdn cảmregm thấmbguy... nếoilcu phảmregi chiếoilcn đufmmmbguu vơwgeh́i Lạupijc Minh Hiêgrsdn đufmmếoilcn ngưmbguơwgehi chếoilct ta sốyjxqng thìkyrfkyrfnh hìkyrfnh lúuxohc nàtcriy làtcrim cho ta cảmregm thấmbguy thoải mábgfei hơwgehn, khôdjuzng hềdjuz mệyzpbt tâhtqmm mộtyput chúuxoht nàtcrio.

U)5}V

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.