Edit: Gannie Chib

Beta: Bozu

Ta trong trôycfsi dạroout bồdrkvng bềncptnh trong hưvcbj khôycfsng, khôycfsng biếshiwt qua bao lâiuexu, bêsekfn tai bịhflk mộhflkt mớycfs tạrooup âiuexm làbymhm cho ngưvcbjng lạrooui.

“... Quỳncptnh... Lộhflk Quỳncptnh! Lộhflk... Quỳncptnh!”

Thanh âiuexm của nam tửyieb khôycfsng ngừmzking vang lêsekfn bêsekfn tai ta, kèdvjrm theo tiếshiwng củkrdna hắggkln, ta cảyqrfm giánbigc cơyqln thểguea mạnh mẽ rơyqlni xuốsgccng đopykoxspt. Trong quá trình rơyqlni xuốsgccng đopykoxspt, trímmxi nhớycfs tảyqrfn mạrooun thàbymhnh ngàbymhn mảyqrfnh xung quang chợqzmft tậshiwp trung vềncpt trong trímmxi ópzmac ta.

Ta mởmmxi mắggklt ra.


Trưvcbjycfsc mặcooht làbymh mộhflkt têsekfn tiểgueau quỷycfsiuexu dêsekf mậshiwp mạrooup mặcooht tánbigi nhợqzmft: “Lộhflk Quỳncptnh!” Hắggkln la lêsekfn mộhflkt tiếshiwng, ta bay lui vềncpt phímmxia sau, cảyqrfm giánbigc thâiuexn thểguea nhẹhxbw nhàbymhng quen thuộhflkc, nhữtmtyng đopykau đopykycfsn kia đopykncptu đopykãqzmf biếshiwn mấoxspt. Ta lạrooui trởmmxi vềncpt chợqzmf Quỷycfs.

“Khôycfsng đopykưvcbjqzmfc gọfdfmi ta làbymh Lộhflk Quỳncptnh.”

Nghe cựizmac kìwsfb phiềncptn.

Ta xoa nhẹ cái tránbign, cảyqrfm thấoxspy vẫhpyyn còiuexn vàbymhi phầdrkvn choánbigng vánbigng. Nhớycfs lạrooui phúuabit chốsgccc trưvcbjycfsc còiuexn đopykang chiếshiwn đopykoxspu, so vớycfsi chợqzmf Quỷycfssekfn bìwsfbnh lạroounh lẽxnxio thì thậshiwt đopykúng làbymh hai thếshiw giớycfsi khánbigc nhau.

A, kỳ thưvcbj̣c chímmxinh làbymh hai thếshiw giớycfsi khánbigc nhau màbymh.

Ta đopykang ởmmxi thếshiw giớycfsi nàbymhy, màbymhiuexy giờutytmmxinbigi thếshiw giớycfsi bêsekfn kia lạrooui đopykang sụroout sùyqrfi vìwsfbbymhn hàbymhi kịhflkch bánbigt quánbigi.

Nghĩlrjp tớycfsi bộhflk đopykrooung Mặcoohc Thanh kinh hoàbymhng, luốsgccng cuốsgccng khi ta biếshiwn mấoxspt, tim ta thắggklt lại, cổnbig họfdfmng chua xópzmat nghèn nghẹhxbwn.

Nhưvcbjng câiuex̉n thâiuex̣n nghĩlrjp lạrooui, ta vẫhpyyn cópzma đopykiềncptu khôycfsng hiểgueau. Trưvcbjycfsc kia ta cùyqrfng lắggklm làbymh cứxdzsu hắggkln mộhflkt mạrooung nhưvcbjng sau đopykópzma lạrooui bỏvllhyqlni hắggkln ởmmxi ngôycfsi miếshiwu đopyknbignbigt trêsekfn núuabii Trầdrkvn Tắggklc, lạrooui còiuexn đopykuổnbigi hắggkln đopyki làbymhm trôycfsng cưvcbj̉a. Từmzking ấoxspy năyqrfm trờutyti, chưvcbja từmzking cho hắggkln mộhflkt chúuabit xímmxiu quan tâiuexm hay là yêsekfu mếshiwn. Vâiuex̣y vì sao hắggkln còn yêsekfu thímmxich ta?

pzma thểguea che giấoxspu trong lòng nhiềncptu năyqrfm nhưvcbj vậshiwy. Yêsekfu ởmmxi đopykâiuexu ra?

Toàbymhn tâiuexm toàbymhn ýdvjrsekfu thímmxich mộhflkt ngưvcbjutyti mà khôycfsng sợqzmf bản thâiuexn sẽ tôycfs̉n thưvcbjơyqlnng ưvcbj? Khôycfsng phảyqrfi tựizmabymhm mìwsfbnh đopykau lòiuexng sao?

Ta vỗaqsdsekf̀ trái tim, cảyqrfm thấoxspy bảyqrfn thâiuexn làbymh mộhflkt con quỷycfs, lạrooui còiuexn cópzma cảyqrfm giánbigc đopykau lòiuexng thìwsfb quảyqrf thựizmac khôycfsng nêsekfn.

“Hồdrkvi hồdrkvn xong nửyieba ngàbymhy cũmwxvng khôycfsng thấoxspy trởmmxi lạrooui, ta còiuexn tưvcbjmmxing rằaqsdng Hoàbymhng Dưvcbjơyqlnng đopykan cópzma vấoxspn đopykncptwsfb chứxdzs.” Têsekfn tiểgueau quỷycfs mậshiwp mạrooup ôycfsm bàbymhn tímmxinh đopykxdzsng trưvcbjycfsc mặcooht ta tímmxinh toánbign: “Lúuabic nãqzmfy ngưvcbjơyqlni trìwsfb hoãqzmfn mộhflkt chúuabit thờutyti gian, mặcoohc dùyqrf khôycfsng dàbymhi lắggklm nhưvcbjng ngưvcbjơyqlni vẫhpyyn phảyqrfi đopykncptn bùyqrf. Theo thâiuexn thếshiw củkrdna ngưvcbjơyqlni, tổnbigng cộhflkng làbymh phảyqrfi đopykêsekf̀n 13 vạrooun bạroouc”

mmxinh tiềncptn. Thoánbigng chốsgccc ta liềncptn quăyqrfng nhữtmtyng cảyqrfm giánbigc đopykau lòiuexng kia qua mộhflkt bêsekfn.


Ta quay đopykdrkvu, nhìwsfbn chằaqsdm chằaqsdm tiểgueau mâiuex̣p mạp, cùyqrfng hắggkln lýdvjr luậshiwn: “Ta trìwsfb hoãqzmfn thờutyti gian màbymh ngay cảyqrf bộhflk y phụroouc cũmwxvng khôycfsng kịhflkp thay ra! Còiuexn nữtmtya, Hoàbymhn Dưvcbjơyqlnng đopykan nàbymhy do ta mua, khôycfsng phảyqrfi làbymh đopykdrkv củkrdna ta sao? Ta ăyqrfn, ta làbymhm châiuex̣m trêsekf̃ thờutyti gian làbymh do ta có bảyqrfn lĩnh, ngưvcbjơyqlni còiuexn đopykòiuexi ta đopykncptn bùyqrfvcbj̃a, cópzma đopykroouo lýdvjr khôycfsng? Khôycfsng đopykêsekf̀n.”

Ta bỏvllh lạrooui lờutyti này, vòiuexng qua tiểgueau mâiuex̣p mạp kia bay ra ngoàbymhi.

Tiểgueau mâiuex̣p mạp liềncptn đopykuổnbigi theo chặcoohn ta lạrooui: “Khôycfsng đopykncptn bùyqrf? Khôycfsng đopykncptn bùyqrf thìwsfbbymhng mãqzmf đopyksgcct cho ngưvcbjutyti vềncpt sau sẽxnxi nhậshiwn đopykưvcbjqzmfc càbymhng ímmxit! Mua đopykdrkvbymhng đopykăyqrf́t hơyqlnn! Ngưvcbjơyqlni có đopykêsekf̀n hay khôycfsng?!”Ta... Ta thậshiwt sựizma phảyqrfi...

Ta vừmzkia mớycfsi phánbig sậshiwp núuabii, giếshiwt Kim Tiêsekfn, thiêsekfu chánbigy Phưvcbjqzmfng Hoàbymhng, đopyksgcci mặcooht vớycfsi cuộhflkc chiếshiwn sinh tửyiebmwxvng khôycfsng sợqzmf thếshiwbymh nay đopyksgcci mặcooht vớycfsi têsekfn quỷycfs đopykòiuexi nợqzmfbymhy lạrooui khôycfsng khỏvllhi cảyqrfm thấoxspy bấoxspt lựizmac.

Bọfdfmn yêsekfu ma quỷycfs quánbigi ởmmxi chợqzmf Quỷycfsbymhy đopykơyqlnn giảyqrfn màbymhpzmai chímmxinh làbymh mộhflkt đopykánbigm cưvcbjutytng đopykroouo tựizma cho mìwsfbnh là cópzma đopykroouo lýdvjr, măyqrf̣c kêsekf̣ ngưvcbjutyti khánbigc nópzmai cánbigi gìwsfb đopyki chăyqrfng nữtmtya.

“Ta khôycfsng rảnh nópzmai lýdvjr vớycfsi cánbigc ngưvcbjơyqlni!” Ta cảyqrf giậshiwn nópzmai. “Ta ăyqrfn Hoàbymhn Dưvcbjơyqlnng đopykan, tạrooui thờutyti đopykiểgueam ta chếshiwt tạrooui sao thâiuexn thểgueab upcủkrdna tabe lạrooui biếshiwn thàbymhnhcau bụrooui lửyiebanang cứxdzs thếshiwbymh bay biếshiwn đopyki mấoxspt! Tròiuex đopykùyqrfa gìwsfb vậshiwy? Tạrooui sao ngưvcbjơyqlni lạrooui muốsgccn đopykguea cho ta thấoxspy ta chếshiwt thêsekfm mộhflkt lầdrkvn nữtmtya?”

nbigc ngưvcbjơyqlni đopykêsekf̉ cho... têsekfn xấoxspu xí kia nghĩlrjp thếshiwbymho?

Bắggklt khôycfsng đopykưvcbjqzmfc, gọfdfmi khôycfsng trơyqln̉ vêsekf̀, cópzma lẽ nào hắggkln cho làbymh do hắggkln khôycfsng cẩgqdan thậshiwn nêsekfn đopykãqzmfbymhm cho ta tan biếshiwn hay khôycfsng?

“Ơzoku! Còiuexn khôycfsng vui ưvcbj, cánbigi đopykópzmabymh hiệchtqu quảyqrf đopykcoohc biệchtqt củkrdna Hoàbymhn Dưvcbjơyqlnng đopykan do bọfdfmn ta làbymhm, chímmxinh làbymhwsfb muốsgccn cho cánbigc ngưvcbjơyqlni sau khi bỏvllh ra mộhflkt khoản tiềncptn lớycfsn đopykêsekf̉ hoàbymhn dưvcbjơyqlnng, đopyki tìwsfbm lạrooui nhữtmtyng ngưvcbjutyti quen biếshiwt khi còiuexn sốsgccng, cuốsgcci cùyqrfng làbymhvcbju lạrooui cho bọfdfmn họfdfm mộhflkt hìwsfbnh ảyqrfnh hoa hoa lệchtq lệchtq!” Tiểgueau mâiuex̣p mạp nópzmai. “Cửyieba hàbymhng hồdrkvi hồdrkvn củkrdna bọfdfmn ta đopykãqzmf nghiêsekfn cứxdzsu cánbigi nàbymhy từmzki rấoxspt lâiuexu rồdrkvi, ngưvcbjơyqlni còn ghét bỏ?”

“...”

Cho nêsekfn bọfdfmn họfdfm đopykguea cho ngưvcbjutyti chếshiwt hồdrkvi hồdrkvn, sau đopykópzma chạroouy đopykếshiwn trưvcbjycfsc mặcooht thâiuexn nhâiuexn củkrdna mìwsfbnh, thờutyti đopykiểgueam cảyqrf gia đopykìwsfbnh vừmzkia khópzmac lópzmac vừmzkia tròiuex chuyệchtqn, ngưvcbjutyti chếshiwt trựizmac tiếshiwp nổnbig xác trưvcbjycfsc mặcooht bọfdfmn họfdfm... giốsgccng nhưvcbj đopykang xem phánbigo hoa sao?

iuexng, hìwsfbnh tưvcbjqzmfng nàbymhy sẽxnxi đopykưvcbjqzmfc khắggklc rấoxspt sâiuexu, rấoxspt rấoxspt sâiuexu.

Nhưvcbjng bọfdfmn họfdfm cho rằaqsdng ngưvcbjutyti còiuexn sốsgccng sẽxnxi vui vẻ ưvcbj?


Ta khôycfsng hiểgueau nôycfs̉i nhữtmtyng thứxdzs ýdvjrvcbjmmxing quánbigi quỷycfsbymhy.

“Vậshiwy thâiuexn thểguea kia củkrdna ta đopykâiuexu?” Ta hỏvllhi hắggkln, “Cứxdzs thếshiwbymh nổnbig tan tàbymhnh à?”

Tiểgueau mâiuex̣p mạp cópzma vẻxdojvcbj̣c mình: “Lúuabic ngưvcbjơyqlni mua thuốsgccc khôycfsng phảyqrfi đopykãqzmfpzmai rõgueabymhng rồdrkvi sao? Khi Hoàbymhn Dưvcbjơyqlnng đopykan hếshiwt giờutyt, bấoxspt luậshiwn làbymh ngưvcbjơyqlni ởmmxi chôycfs̃ nàbymho sẽ tựizma đopykhflkng hồdrkvi hồdrkvn, hồdrkvn thuộhflkc vềncptyqlni củkrdna hồdrkvn, thâiuexn thểguea thuôycfṣc vêsekf̀ nơyqlni củkrdna thâiuexn thểguea... Haiz, rốsgcct cuộhflkc ngưvcbjơyqlni cópzma đopykêsekf̀n tiềncptn hay khôycfsng?”

Vậshiwy ra... Thâiuexn thểguea củkrdna ta đopykã trởmmxi vềncptnbigi đopykhflkng băyqrfng tuyếshiwt đopykópzma sao...

Ta trầdrkvm tưvcbj, thuậshiwn miệchtqng hỏvllhi Tiểgueau mâiuex̣p mạp mộhflkt câiuexu: “Chu thịhflk mua thuốsgccc, cánbigc ngưvcbjơyqlni tìwsfbm Chu thịhflkbymh đopykòiuexi bồdrkvi thưvcbjutytng. Ta làbymh con dâiuexu củkrdna Chu thịhflk, ngưvcbjơyqlni cứxdzs ghi sổnbig vớycfsi bàbymhoxspy.” cauNghe ta nópzmai vậshiwy, tiểgueau quỷycfsiuex̣p mạp suy nghĩlrjp mộhflkt lúuabic,nang cópzma thểguea xem nhưvcbj bỏvllh qua ta màbymh ghi sôycfs̉ trêsekfn đopykâiuex̀u Chu thịhflk.

Ta nhìwsfbn xung quanh, nhưvcbjng chỉopyk thấoxspy cópzma mỗaqsdi mìwsfbnh ta trong cửyieba hàbymhng hồdrkvi hồdrkvn, còiuexn chẳrzkfng thấoxspy bópzmang dánbigng Chu thịhflkbymh nhi tửyieb đopykâiuexu. “Bọfdfmn họfdfm đopykâiuexu rồdrkvi?”

“Khôycfsng biếshiwt.” Tiểgueau mâiuex̣p mạp nhớycfs lạrooui: “Trưvcbjycfsc khi rờutyti khỏvllhi bọfdfmn họfdfm bảyqrfo làbymh muốsgccn tranh thủkrdnuabic ngưvcbjơyqlni khôycfsng cópzmammxi đopykâiuexy màbymh đopyki đopykiềncptu tra mộhflkt chúuabit vềncptnbigt tựizma củkrdna ngưvcbjơyqlni.” Hắggkln vừmzkia nópzmai vừmzkia đopyki vêsekf̀ phímmxia sau quầdrkvy.

Ta ngẫhpyym nghĩlrjp, muốsgccn đopykiềncptu tra nhữtmtyng việchtqc ta đopykãqzmf trảyqrfi qua, bọfdfmn họfdfm hẳrzkfn làbymh sẽxnxi đopyki đopykếshiwn cửyieba hàng Đutythflka phủkrdn. Khôycfsng biếshiwt sau khi biếshiwt ta đopykãqzmf trảyqrfi qua nhữtmtyng việchtqc gìwsfb, bọfdfmn họfdfmpzma bịhflk dọfdfma đopykêsekf́n mưvcbj́c trựizmac tiếshiwp đopykếshiwn từmzkiycfsn hay khôycfsng? Có đopyksekf̀u nhưvcbj vậshiwy cũmwxvng tốsgcct. Vốsgccn dĩlrjp ta cũmwxvng chỉopyk cầdrkvn bọfdfmn họfdfm mua cho viêsekfn Hoàbymhn Dưvcbjơyqlnng Đutytan, bọfdfmn họfdfm khôycfsng lui, ta sẽ phải tưvcbj̣ lui.Giảyqrfi quyếshiwt xong chuyệchtqn củkrdna Lạroouc Minh Hiêsekfn, ta cũmwxvng khôycfsng còiuexn cầdrkvn Hoàbymhn Dưvcbjơyqlnng Đutytan nữtmtya. Thứxdzs duy nhấoxspt ta muốsgccn hiệchtqn giờutyt chímmxinh làbymh đopyki tìwsfbm thâiuexn thểguea khôycfsng biếshiwt lạroouc nơyqlni nàbymho củkrdna mìwsfbnh.

Hiệchtqn tạrooui, ta bay trởmmxi vềncptuabii Trầdrkvn Tắggklc đopykgueawsfbm Chỉopyksekfn, chiếshiwm lấoxspy thâiuexn thểguea củkrdna nàbymhng sau đopykópzma sẽxnxi đopyki tìwsfbm Mạroouc Thanh đopykguea trấoxspn an hắggkln, kếshiw tiếshiwp sẽxnxiyqrfng hắggkln đopyki tìwsfbm thâiuexn thểguea củkrdna mìwsfbnh.

Làm khôycfsng tôycfśt, vềncpt sau khôycfsng có Hoàbymhn Dưvcbjơyqlnng Đutytan củkrdna chợqzmf quỷycfs, ta cũmwxvng chỉopykiuexn cánbigi hồdrkvn màbymh thôycfsi.

Ta vừmzkia suy đopyknbign xem thâiuexn thểguea củkrdna mìwsfbnh rốsgcct cuộhflkc đopykang ởmmxiyqlni nàbymho vừmzkia bay ra khỏvllhi cửyieba hàng hồdrkvi hồdrkvn. Vừmzkia bay đopykếshiwn đopykưvcbjutytng lớycfsn, ta đopykã phánbigt hiệchtqn cópzma chúuabit gìwsfb đopykópzma khôycfsng đopykúuabing... cópzmawsfb đopykópzma khác vớycfsi thưvcbjutytng ngàbymhy.

iuex̀u trơyqlǹi chưvcbja sáng, chợqzmf Quỷycfs vẫhpyyn nánbigo nhiệchtqt nhưvcbjmwxv, trêsekfn đopykưvcbjơyqlǹng quỷycfs hốsgcci hảyqrf bay tớycfsi bay lui, khôycfsng cópzma nhiềncptu tiếshiwng đopykhflkng nhưvcbjng quỷycfs mua bánbign cũmwxvng nhiềncptu hơyqlnn so vớycfsi bìwsfbnh thưvcbjutytng, đopykãqzmf thếshiwiuexn xuấoxspt hiệchtqn rấoxspt nhiềncptu gưvcbjơyqlnng mặcooht mớycfsi.

Ta cảyqrfm thấoxspy kỳncpt lạ, chẳrzkfng lẽxnxi trêsekfn dưvcbjơyqlnng gian đopykang cópzma chiếshiwn tranh hay sao? Ta cùyqrfng lắggklm mớycfsi rờutyti đopyki cópzma mộhflkt chúuabit mà sao lạrooui cópzma nhiềncptu quỷycfs đopykếshiwn nhưvcbj vậshiwy?


Ta còiuexn đopykang tòiuexiuex, lại thấoxspy trưvcbjycfsc mặcooht cópzma ba con quỷycfs bay tớycfsi chặcoohn đopykưvcbjutytng.

Ta ngưvcbjycfsc mắggklt nhìwsfbn, hóa ra làbymh Chu thịhflk. Bàbymh ta nổnbigi giậshiwn đopykùyqrfng đopykùyqrfng nhìwsfbn ta chằaqsdm chằaqsdm, tràbymhn đopykdrkvy căyqrfm giâiuex̣n. Ta ngẩgqdan ra, thầdrkvm nghĩlrjp, chẳrzkfng lẽxnxi Chu thịhflk đopykãqzmf phánbigt hiệchtqn ra ta đopykôycfs̉ thưvcbj̀a khoản nơyqlṇ kia lêsekfn đopykdrkvu bàbymh ta nêsekfn tớycfsi tìwsfbm ta tímmxinh sổnbig?

Nhưvcbjng vậshiwy thìwsfbmwxvng khôycfsng thểgueabymho màbymh tứxdzsc giậshiwn đopykếshiwn mứxdzsc nàbymhy đopykưvcbjqzmfc. Đutytsgcci vớycfsi bàbymh ta 13 vạrooun bạroouc cópzma đopykáng là bao đopykâiuexu?

“Mẫhpyyu thâiuexn... Mẫhpyyu thâiuexn...” Nhi tửyiebdvjrn nhánbigt củkrdna bàbymh ta đopykuổnbigi theo phímmxia sau, cópzma ýdvjropyko bàbymh ta lạrooui. Nhìwsfbn thấoxspy ta, gưvcbjơyqlnng mặcooht trắggklng bệchtqt củkrdna hắggkln nhuôycfśm hai vệchtqt hồdrkvng đopykvllh, thẹhxbwn thùyqrfng gãqzmfi đopykdrkvu, nhỏvllh giọfdfmng: “Hay làbymh... bỏvllh qua đopyki...”

“Bỏvllh qua cánbigi gìwsfb!” Chu thịhflk đopykgqday hắggkln ra, tuy lưvcbjng còiuexng nhưvcbjng khímmxi thếshiw thìwsfb khôycfsng hềncpt yếshiwu kéopykm. Bàbymh ta chỉopyk lỗaqsdmwxvi củkrdna ta, nộhflk khímmxi trùyqrfng thiêsekfn (*) chỉopyk trímmxich: “Nói mau! Tạrooui sao ngưvcbjơyqlni lạrooui làbymhm vậshiwy?”

(*) Nộhflk khímmxi trùyqrfng thiêsekfn: Tưvcbj́c giâiuex̣n ngút trơyqlǹi.

“Hà tâiuex́t phải cáu giâiuex̣n.” Ta nópzmai, “Ngưvcbjơyqlni nópzmai têsekfn củkrdna ngưvcbjơyqlni cho ta biếshiwt, ta sẽ đopyki tìwsfbm ngưvcbjutyti hópzmaa vàbymhng mãqzmfyqrfbymho phầdrkvn tiềncptn kia cho ngưvcbjơyqlni làbymh đopykưvcbjqzmfc chứxdzswsfb.”

“Ngưvcbjơyqlni còiuexn dánbigm đopykem têsekfn ta ghi vàbymho sổnbig nợqzmf?” Chu thịhflk lạrooui càbymhng tứxdzsc giậshiwn hơyqlnn.

Ta thấoxspy cópzma chúuabit khôycfsng hiểgueau: “Khôycfsng phảyqrfi ngưvcbjơyqlni đopykang nópzmai đopykếshiwn việchtqc ghi nợqzmf sao?” Ta nhìwsfbn bàbymh ta, “Vâiuex̣y vì sao ngưvcbjơyqlni lạrooui tứxdzsc giậshiwn nhưvcbj thêsekf́?”

Chu thịhflk quăyqrfng cánbigi gưvcbjơyqlnng cầdrkvm tay “bôycfṣp” mộhflkt cánbigi xuốsgccng đopykoxspt. Châiuex́t lưvcbjơyqlṇng của cái gưvcbjơyqlnng nàbymhy thậshiwt tốsgcct, khôycfsng hềncpt bịhflk nứxdzst. Bàbymh ta tứxdzsc giậshiwn đopykếshiwn run ngưvcbjutyti: “Tạrooui sao ngưvcbjơyqlni lạrooui muốsgccn gạroout ta! Lãqzmfo thâiuexn tìwsfbm kiếshiwm ởmmxi chợqzmf quỷycfsbymhy đopykã nhiềncptu năyqrfm cũmwxvng chỉopykwsfb muốsgccn tìwsfbm cho nhi tửyieb mộhflkt đopykxdzsa con dâiuexu trong sạroouch! Ngưvcbjơyqlni lạrooui đopykem chuyệchtqn đopykó ra gạroout ta!”

bymhbymhng lúuabic càbymhng khó hiểgueau. Lúuabic ta đopykưvcbja tay muôycfśn nhặcooht cánbigi gưvcbjơyqlnng lêsekfn, phímmxia sau đopykhflkt nhiêsekfn lạrooui xôycfsng ra mộhflkt con tiểgueau quỷycfs gầdrkvy nhom giậshiwt lấoxspy cánbigi gưvcbjơyqlnng. Sau đopykópzma lạrooui còiuexn vỗaqsd vỗaqsd trong tay rồdrkvi thổnbigi thổnbigi tỏvllh vẻxdoj cựizmac kìwsfb quýdvjr giánbig.

“Lãqzmfo thánbigi bàbymh! Dánbigm lấoxspy đopykdrkvmmxi cửyieba hàng Đutythflka phủkrdn! Ngưvcbjơyqlni cópzma biếshiwt hậshiwu quảyqrf thếshiwbymho khôycfsng?”

sekfn thưvcbj sinh ởmmxi phímmxia sau con quỷycfssgccm nhom vộhflki vàbymhng chịhflku tộhflki: “Mẹhxbw ta nhấoxspt thờutyti tứxdzsc giậshiwn, vậshiwt nàbymhy trảyqrf lạrooui cho ngàbymhi, trảyqrf lạrooui cho ngàbymhi...”Tiểgueau dâiuexn lôycfsi kéopyko làbymhm châiuex̣m trêsekf̃ thờutyti gian, còiuexn chọfdfmc ngưvcbjutyti ta chêsekfvcbjutyti, cảyqrf chơyqlṇ Quỷycfssekfn lặcoohng, duy chỉopykpzmayqlni nàbymhy làbymhdrkvn àbymho, trong chốsgccc lánbigt, hâiuex̀u nhưvcbj tấoxspt cảyqrf quỷycfs đopykêsekf̀u bay tớycfsi bêsekfn nàbymhy xem nánbigo nhiệchtqt.


Ta ho khan mộhflkt tiếshiwng, vốsgccn đopykhflknh thừmzkia dịhflkp Chu thịhflk khôycfsng vui, vộhflki vàbymhng muôycfśn hủkrdny bỏvllhycfsn sựizmabymhy, còn chưvcbja kịhflkp mởmmxi miệchtqng, Chu thịhflk đopykã nópzmai: “Bâiuexy giờutyt ngưvcbjơyqlni cùyqrfng ta đopyki viếshiwt lụroouc thưvcbj!”

Cái gì?

Hồdrkvng thưvcbj hòa, lụroouc thưvcbj ly. Lờutyti đopykncpt nghịhflkbymhy củkrdna bàbymh ta lạrooui thâiuex̣t sưvcbj̣ đopykúuabing ýdvjr ta. Chẳrzkfng qua làbymh ta vốsgccn muốsgccn giẫhpyym đopykrooup đopykxdzsa con trai củkrdna bàbymh ta, nay bàbymh ta nópzmai thếshiw cứxdzs nhưvcbj muốsgccn hưvcbju ta vậshiwy. Ta phảyqrfi đopykòiuexi bàbymh ta nguyêsekfn do.

Thưvcbj sinh ởmmxisekfn cạroounh nghe xong, còiuexn gấoxspp gánbigp hơyqlnn ta. Hắggkln năyqrf́m lâiuex́y tay Chu thịhflk: “Mẫhpyyu thâiuexn! Khôycfsng thểguea...”

“Cópzmawsfb khôycfsng thểguea!” Chu thịhflk giậshiwn dữtmty, “Con ta phúuabic đopykxdzsc sau khi qua đopykơyqlǹi, đopykưvcbjơyqlnng nhiêsekfn xứxdzsng vớycfsi côycfsvcbjơyqlnng tốsgcct nhấoxspt trêsekfn cõgueai đopykutyti nàbymhy! Cầdrkvn gìwsfb lấoxspy thểguea loạrooui nàbymhy... Nàbymhy...” Bàbymh ta cuốsgcci cùyqrfng cũmwxvng khôycfsng nópzmai hếshiwt, chỉopyk hậshiwn rèdvjrn sắggklt khôycfsng thàbymhnh théopykp màbymhopyko nhi tưvcbj̉, cắggkln răyqrfng bảyqrfo hắggkln: “Vi nưvcbjơyqlnng chọfdfmn cho ngưvcbjơyqlni nhiềncptu năyqrfm nhưvcbj vậshiwy! Tạrooui sao ngưvcbjơyqlni lại coi trọfdfmng thểguea loạrooui côycfsvcbjơyqlnng đopykãqzmfvcbj̀ng có gia thâiuex́t!”

Ta giậshiwt mìwsfbnh ngạroouc nhiêsekfn.

Hảyqrf?

“Lãqzmfo thánbigi bàbymh, bịhflka chuyệchtqn bậshiwy bạrooupzmai xấoxspu ởmmxi trưvcbjycfsc mặcooht Lộhflk Chiêsekfu Diêsekfu ta, khôycfsng biếshiwt đopykãqzmf phá thai bao nhiêsekfu lầdrkvn, màbymh nay cũmwxvng đopykãqzmf chếshiwt rồdrkvi, bàbymhpzmai chuyệchtqn cũmwxvng phảyqrfi đopykguea ýdvjr mộhflkt chúuabit chứxdzs!”

“Đutytguea ýdvjrnbigi gìwsfb!” Chu thịhflkycfsi têsekfn tiểgueau quỷycfsiuexm nhom trởmmxi lạrooui, tiếshiwp tụroouc đopykoạroout cánbigi gưvcbjơyqlnng trong tay hắggkln màbymh khôycfsng thèm đopykguea ýdvjr tớycfsi việchtqc têsekfn tiểgueau quỷycfs đopykang ồdrkvn àbymho muôycfśn đopykánbignh bàbymh ta. Chu thịhflk giơyqln cái gưvcbjơyqlnng cho ta xem: “Tưvcbj̣ ngưvcbjơyqlni nhìwsfbn đopyki! Trêsekfn nàbymhy viếshiwt cánbigi gìwsfb! Lộhflk Chiêsekfu Diêsekfu! Ngàbymhy nàbymho thánbigng nàbymho năyqrfm nàbymho cùyqrfng ai làbymhm chuyệchtqn gìwsfbmmxi đopykâiuexu! Ta giàbymh da mặcooht mỏvllhng! Khôycfsng dánbigm đopykfdfmc! Ngưvcbjơyqlni tựizma đopykfdfmc đopyki!”

bymh ta đopykưvcbja gưvcbjơyqlnng cho ta, ta vộhflki vàbymhng nhậshiwn lấoxspy. Têsekfn tiểgueau quỷycfs kia thìwsfb cứxdzs la héopykt chópzmai tai, lãqzmfo bàbymh than trờutyti khópzmac đopykoxspt khuyêsekfn nhủkrdnsekfn thưvcbj sinh, vôycfs sốsgcc âiuexm thanh ồdrkvn àbymho cùyqrfng từmzking câiuexu từmzking chữtmty trêsekfn gưvcbjơyqlnng thi nhau xôycfsng vàbymho tâiuexm trímmxi ta.

Ta đopykfdfmc mấoxspy hàng chữtmty lạrooui cứxdzs nhưvcbj khôycfsng biếshiwt chữtmty. Ta hếshiwt hímmxip mắggklt rồdrkvi lạrooui trừmzking mắggklt màbymh đopykfdfmc bêsekfn tránbigi mộhflkt chúuabit, xem bêsekfn phảyqrfi mộhflkt chúuabit. Nhìwsfbn tớycfsi nhìwsfbn lui lạrooui cảyqrfm thấoxspy khôycfsng thểgueabymho lýdvjr giảyqrfi nổnbigi mớycfs thôycfsng tin trêsekfn cánbigi gưvcbjơyqlnng nàbymhy.

“Ngàbymhy 3 thánbigng 10 năyqrfm Tâiuexn Sửyiebu, trưvcbjycfsc cửyieba đopykncptn thờutytvcbjycfsi châiuexn núuabii Trầdrkvn tắggklc, Lộhflk Chiêsekfu Diêsekfu cưvcbjxdojng bứxdzsc môycfsn đopykdrkv Lệchtq Trầdrkvn Lan, cảyqrf đopykêsekfm giao hoan, hàbymhnh vi thôycfs lỗaqsd, đopykhflkng tánbigc dãqzmf man, mộhflkt đopykêsekfm thoải mánbigi, tộhflki cưvcbjxdojng bứxdzsc!”

Hảyqrf?

nbigi gìwsfb?

Ta cùyqrfng vớycfsi ai?

Lệchtq Trầdrkvn Lan? Mặcoohc Thanh?

Cảyqrf đopykêsekfm làbymhm gìwsfb? Còiuexn thôycfs lỗaqsd vớycfsi dãqzmf man? Thoải mái? Ai thoải mái? Ta sao? Sau cùyqrfng đopykópzmabymh tộhflki gìwsfb?

nbigi quánbigi gìwsfb thếshiwbymhy!

Ta cầdrkvm gưvcbjơyqlnng mà trong lòng cópzma chúuabit khôycfsng hiểgueau cùyqrfng gấoxspp gánbigp, ta hỏvllhi Chu thịhflk: “Đutytâiuexy làbymhnbigi gìwsfb? Cánbigc ngưvcbjơyqlni gánbign cho Lộhflk Chiêsekfu Diêsekfu tộhflki giếshiwt ngưvcbjutyti phópzmang hỏvllha thì ta nhậshiwn, nhưvcbjng đopykâiuexy làbymhnbigi quỷycfswsfb? Gơyqlñ bỏ?”

Ta cùyqrfng Mặcoohc Thanh? Ta cưvcbjxdojng bứxdzsc hắggkln?

yqlñ bỏ!

Ai ghi chép? Tuyếshiwt đopyksgcci làbymh trêsekfu chọfdfmc ta?

Ba ngưvcbjutyti kia đopykang bậshiwn ồdrkvn àbymho huyêsekfn nánbigo khôycfsng rảnh đopykguea ýdvjryqlńi ta, ta lạrooui ôycfsm gưvcbjơyqlnng nhìn thâiuex̣t kỹ, xem nhiềncptu tớycfsi nỗaqsdi săyqrf́p thuôycfṣc lòng nhữtmtyng chữtmty trêsekfn đopykópzma. Cuốsgcci cùyqrfng thìwsfb nha dịhflkch ởmmxi chợqzmf quỷycfsmwxvng chạroouy tớycfsi, ba têsekfn quỷycfs kia cũmwxvng coi nhưvcbjbymhdrkvm ĩlrjp xong, nha dịhflkch bắggklt Chu thịhflk, cũmwxvng giữtmtysekfn thưvcbj sinh lạrooui luôycfsn.

sekfn tiểgueau quỷycfs nhảyqrfy dựizmang lêsekfn, đopykưvcbja tay giậshiwt cái gưvcbjơyqlnng trong tay ta.

Sau lưvcbjng cópzma nha dịhflkch muốsgccn tớycfsi bắggklt ta, nhưvcbjng tay lạrooui xuyêsekfn qua thâiuexn thểguea ta. Cuốsgcci cùyqrfng bọfdfmn họfdfmyqrfng mộhflkt cánbigi xímmxich sắggklt càbymhi trêsekfn tay ta đopykguea bắggklt ta lạrooui.

Ta đopykguea mặcoohc cho bọfdfmn họfdfm bắggklt mà khôycfsng có ý đopykịnh phảyqrfn khánbigng. Bởmmxii vìwsfb... ta vẫhpyyn còiuexn đopykang hỗaqsdn loạrooun.

Tiểgueau quỷycfs hung tợqzmfn lưvcbjycfst nhanh qua ta cùyqrfng vớycfsi Chu thịhflkbymhsekfn thưvcbj sinh kia, chỉopykbymho ngưvcbjutyti củkrdna bọfdfmn ta màbymh mắggklng: “Cánbigc ngưvcbjơyqlni làbymhm nhiễsekfu loạrooun côycfsng vụroou! Bắggklt hêsekf́t lạrooui giam!” Cuốsgcci cùyqrfng hắggkln nhìwsfbn ta chằaqsdm chằaqsdm, “Ngưvcbjơyqlni! Ngưvcbjơyqlni còiuexn nhìwsfbn léopykn thôycfsng tin khi còiuexn sốsgccng! Ngưvcbjơyqlni đopykêsekf̀n tiềncptn cho ta! Lộhflk Chiêsekfu Diêsekfu! Mưvcbjutyti vạrooun quan tiềncptn! Ngưvcbjơyqlni khôycfsng đopykêsekf̀n ta sẽ đopykem ngưvcbjơyqlni đopyki giam!”

Ta chỉopyk cảyqrfm giánbigc hếshiwt thảyqrfy trưvcbjycfsc mặcooht thâiuex̣t hoang đopykưvcbjutytng.

Quỷycfs giớycfsi nàbymhy khánbigc xa so vớycfsi nhâiuexn giớycfsi, làbymhm cho ta khó lý giảyqrfi.

Ta đopykhflkt nhiêsekfn cảyqrfm thấoxspy... nếshiwu phảyqrfi chiếshiwn đopykoxspu vơyqlńi Lạroouc Minh Hiêsekfn đopykếshiwn ngưvcbjơyqlni chếshiwt ta sốsgccng thìwsfbwsfbnh hìwsfbnh lúuabic nàbymhy làbymhm cho ta cảyqrfm thấoxspy thoải mánbigi hơyqlnn, khôycfsng hềncpt mệchtqt tâiuexm mộhflkt chúuabit nàbymho.

U)5}V

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.