Edit: Gannie Chib

Beta: Bozu

Phíevhba bêppnnn trêppnnn, từkcjyng phiếxbrbn bătizmng đvhapan xen nhau tạkkhpo thàvhapnh huyệuvebt đvhaptytjng. Khôjhrtng biếxbrbt nơkedbi nàvhapy đvhapãclenktkkt lạkkhpnh bao nhiêppnnu nătizmm, cũypxcng khôjhrtng biếxbrbt bătizmng trêppnnn váspbgch đvhapáspbg dựkzebng đvhapkkhpng dàvhapy bao nhiêppnnu lớiwsrp, tấulobt cảcebm nhìiiftn qua đvhapshwtu tạkkhpo thàvhapnh mộtytjt cỗhyeavhapu lam thâspbgm thúppnny.

Ta bưjrpniwsrc ra ngoàvhapi, chưjrpna kịyfukp thíevhbch ứkkhpng nêppnnn ngưjrpnlgwui có hơkedbi cứkkhpng ngắjhrtc. Ta khôjhrtng biếxbrbt việuvebc cứkkhpng ngưjrpnlgwui nàvhapy làvhap do bịyfuk đvhapóbsgpng bătizmng quáspbgspbgu hay do ta đvhapãclen chếxbrbt. Vậuuygn khíevhb trong cơkedb thểleqr mộtytjt vòoqxdng, ta nhậuuygn ra, cơkedb thểleqr ta bâspbgy giờlgwu sợnyka rằtytjng đvhapãclen yếxbrbu đvhapi mộtytjt nửibnha so vớiwsri lúppnnc còoqxdn sốedzxng.

Nhưjrpnng cũypxcng khôjhrtng sao. Lạkkhpc Minh Hiêppnnn cũypxcng vừkcjya mớiwsri tỉcupbnh. Hắjhrtn sợnykavhapypxcng khôjhrtng kháspbgkedbn so vớiwsri ta, thậuuygm chíevhbbsgp thểleqroqxdn tệuvebkedbn.

Ta bưjrpniwsrc từkcjyng bưjrpniwsrc, cảcebmm giáspbgc càvhapng lúppnnc càvhapng thíevhbch ứkkhpng vớiwsri cáspbgi cơkedb thểleqrvhapy, càng đvhapi vêppnǹ phía trưjrpniwsrc, bưjrpniwsrc châspbgn càvhapng lúppnnc càvhapng lớiwsrn, áspbgo bàvhapo đvhapỏ thâspbgm ma sát vơkedb́i mặrrylt đvhapulobt pháspbgt thàvhapnh tiếxbrbng, giốedzxng nhưjrpnppnnc ta đvhapi qua cửibnha Vôjhrt Ácbnyc Đehifiệuvebn củephya Vạkkhpn Lụhanoc Môjhrtn ngàvhapy trưjrpniwsrc.


Thâspbgn ảcebmnh ta chiếxbrbu lêppnnn bềshwt mặrrylt bătizmng náspbgt vụhanon, bầcebmu trờlgwui lúc này tựkzeba nhưjrpn hỗhyean đvhaptytjn, nhưjrpnng bêppnnn ngoàvhapi càng hỗhyean đvhaptytjn, ta lại càng thanh tĩiiftnh suy tưjrpn.

Nay Lạkkhpc Minh Hiêppnnn đvhapãclen tỉcupbnh, kim quang đvhapã quéktkkt qua hơkedbn nửibnha nơkedbi Tiêppnnn giớiwsri cai quảcebmn, thếxbrb nhưjrpnng khôjhrtng ai biếxbrbt hắjhrtn ta đvhapang ởcbny đvhapâspbgu. Ta nghĩiift đvhapếxbrbn việuvebc Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac cùephyng mấuloby têppnnn Tiêppnnn môjhrtn côjhrt́ gătizḿng mang hắjhrtn giấulobu đvhapi. Nhưjrpnng màvhap...

Cho dùephy bọpqzkn chúppnnng cóbsgp thểleqr lừkcjya đvhapưjrpnnykac trờlgwui cũypxcng khôjhrtng thểleqr lừkcjya đvhapưjrpnnykac ta.

Bởcbnyi vìiift phong ấulobn củephya ta vẫbsgpn còoqxdn ởcbny trong ngựkzebc hắjhrtn, cho dùephy bọpqzkn chúppnnng dùephyng thuậuuygt pháspbgp làvhapm Lạkkhpc Minh Hiềshwtn thứkkhpc tỉcupbnh, nhưjrpnng phong ấulobn củephya ta vẫbsgpn còoqxdn, khôjhrtng phảcebmi ta bọpqzkn chúppnnng cũypxcng đvhapkcjyng mong lấuloby ra.

Ta đvhapkkhpng lạkkhpi, khẽwywy nhắjhrtm mắjhrtt đvhapleqr cho thầcebmn khí xuyêppnnn qua nơkedbi đvhaptytjng bătizmng khôjhrtng biếxbrbt sâspbgu bao nhiêppnnu nàvhapy rồwbwri kéktkko dàvhapi ra phíevhba ngoàvhapi. Dầcebmn dầcebmn ta nhìiiftn thấuloby núppnni đvhapáspbgephyng bùephyn đvhapulobt, nhìiiftn thấuloby rừkcjyng râspbg̣m gió tuyếxbrbt vàvhap hồwbwrjrpniwsrc đvhapóbsgpng bătizmng. Núi tuyêppnńt lơkedb́n làm sáng rõ cả môjhrṭt vùng, tiếxbrbp đvhapóbsgp, cảcebmnh sắjhrtc bốedzxn phíevhba lùephyi lạkkhpi càvhapng lúppnnc càvhapng nhanh thàvhapnh mộtytjt mảcebmnh mơkedb hồwbwr.

Thứkkhp duy nhấulobt còoqxdn rõehifvhapng chíevhbnh làvhap ma khíevhbvhapu đvhapen ngưjrpnng tụhano thàvhapnh mộtytjt sợnykai dâspbgy díevhbnh lấuloby ngóbsgpn tay củephya ta cùephyng tráspbgi tim củephya Lạkkhpc Minh Hiêppnnn.

Đehifóbsgpvhap phong ấulobn ta đvhapleqr lạkkhpi cho hắjhrtn, làvhap lờlgwui nguyềshwtn dàvhapnh cho hắjhrtn.

Ta mởcbny mắjhrtt ra: “Tìiiftm đvhapưjrpnnykac ngưjrpnơkedbi rồwbwri!” Trong nháspbgy mắjhrtt, di chuyêppnn̉n pháspbgp thuậuuygt, bốedzxn phíevhba lạkkhpnh lẽwywyo thoáspbgng chốedzxc rúppnnt đvhapi, chúppnnt gióbsgp nhẹgduiulobm áspbgp thôjhrt̉i qua mặrrylt ta.

Ta đvhapang đvhapkkhpng giữibnha khôjhrtng trung, phíevhba dưjrpniwsri chíevhbnh làvhap Phưjrpnnykang Sơkedbn. Minh Phưjrpnnykang Đehifiệuvebn sắjhrtc vàvhapng óbsgpng áspbgnh vẫbsgpn làvhapm ta nhưjrpńc mắjhrtt nhưjrpn trưjrpniwsrc.

Ta từkcjyng cho làvhap đvhaplgwui nàvhapy kiếxbrbp nàvhapy ta cũypxcng khôjhrtng cóbsgpkedb hộtytji tớiwsri nơkedbi nàvhapy lầcebmn nàvhapo nữibnha. Cóbsgp thểleqr thấuloby ý trơkedb̀i cuốedzxi cùephyng cũypxcng khôjhrtng theo ýktkk ta.

Lạkkhpc Minh Hiêppnnn hiệuvebn đvhapang ởcbnyjrpniwsri đvhapóbsgp. Nătizmm đvhapóbsgpypxcng nhưjrpn thếxbrb, hắjhrtn ởcbny trong Minh Phưjrpnnykang đvhapiệuvebn chuẩxhtln bịyfuk thàvhapnh thâspbgn, khôjhrtng ai cóbsgp thểleqr ngờlgwu đvhapếxbrbn việuvebc Lộtytj Chiêppnnu Diêppnnu ta pháspbg vỡrxmj kếxbrbt giớiwsri, xôjhrtng vàvhapo pháspbg hủephyy mọpqzki thứkkhp.

Từkcjy đvhapóbsgp, Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac hậuuygn ta thấulobu xưjrpnơkedbng, Tiêppnnn môjhrtn gọpqzki ta làvhap nữibnh ma đvhapcebmu tộtytji áspbgc tàvhapy trờlgwui tàvhapn nhẫbsgpn nhấulobt thếxbrb gian.

Ta nghe thâspbǵy lạkkhpi càvhapng vui mưjrpǹng, càvhapng mắjhrtng chửibnhi ta đvhaptytjc áspbgc càvhapng nóbsgpi rõehif bọpqzkn chúppnnng khôjhrtng cóbsgp lựkzebc phảcebmn kháspbgng, chỉcupbvhap mộtytjt lũypxc bạkkhpi tưjrpniwsrng dưjrpniwsri tay ta.Trêppnnn tay khôjhrtng cóbsgp kiếxbrbm, ta ngưjrpnng khíevhb thàvhapnh hìiiftnh, mộtytjt thanh ma kiếxbrbm màvhapu đvhapen xuâspbǵt hiêppnṇn trong lòoqxdng bàvhapn tay. Nắjhrtm chặrrylt đvhapjhrti kiếxbrbm, ta giơkedbppnnn, mộtytjt giâspbgy sau, trưjrpnlgwung kiếxbrbm bổkedb xuốedzxng, ma khíevhb tràvhapn đvhapếxbrbn đvhapâspbgm mạkkhpnh vàvhapo kếxbrbt giớiwsri đvhapcebmy kim quang kia. Ta cảcebmm thấuloby khíevhb lựkzebc trong cơkedb thểleqr bắjhrtt đvhapcebmu khởcbnyi đvhaptytjng, kinh mạkkhpch trong cơkedb thêppnn̉ nhưjrpnbsgp cao nhâspbgn trợnyka giúppnnp ta đvhapppnn̉m tưjrpǹng huyêppnṇt, từkcjyng chút môjhrṭt đvhapcebm thôjhrtng kinh mạch của ta.


Khíevhb tứkkhpc trong cơkedb thểleqrjrpnu chuyểleqrn càvhapng lúppnnc càvhapng thuậuuygn, môjhrt̃i lúppnnc mộtytjt nhanh. Mặrrylt ta trầcebmm xuốedzxng: “PHÁcbny!” Kếxbrbt giớiwsri Tiêppnnn môjhrtn tựkzeba nhưjrpn ngọc lưjrpnu ly đvhapwbwrng loạkkhpt vỡrxmj vụhanon tạkkhpo thàvhapnh mộtytjt trậuuygn mưjrpna tuyếxbrbt vàvhapng kim rơkedbi xuốedzxng.

Ta bay thẳfvdkng vàvhapo Minh Phưjrpnnykang đvhapiệuvebn từkcjy trong trậuuygn tuyếxbrbt dàvhapy đvhaprrylc nàvhapy, bêppnnn trong lậuuygp tứkkhpc cóbsgp ba ngưjrpnlgwui vộtytji vãclen chạkkhpy ra - Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac, Thiêppnnn Cơkedb đvhapkkhpo nhâspbgn còoqxdn cóbsgp Thiêppnnn Tuyêppnnn Môjhrtn chủephy.

Thấuloby ta, bọpqzkn họpqzk giậuuygt mìiiftnh, vôjhrtephyng kinh ngạkkhpc chỉcupb biếxbrbt ngơkedb ngáspbgc nhìiiftn ta chằtytjm chằtytjm, khôjhrtng têppnnn nàvhapo nhớiwsr đvhapếxbrbn việuvebc phảcebmi xuấulobt pháspbgp khíevhb trong tay ra, so vớiwsri mấuloby nătizmm trưjrpniwsrc, hìiiftnh dạkkhpng củephya ta bâspbgy giờlgwu thay đvhapkedbi quáspbg nhiềshwtu.

Ta nhíu mày: “Thếxbrbvhapo, nhữibnhng nătizmm nàvhapy Lệuveb Trầcebmn Lan khôjhrtng đvhapáspbgnh mộtytjt trậuuygn nàvhapo cùephyng cáspbgc ngưjrpnơkedbi sao?”

Nghe ta nóbsgpi bọpqzkn chúppnnng dưjrpnlgwung nhưjrpniiftm lạkkhpi đvhapưjrpnnykac phảcebmn ứkkhpng, đvhapwbwrng loạkkhpt lẩxhtlm bẩxhtlm “Lộtytj Chiêppnnu Diêppnnu... Làvhapm sao cóbsgp thểleqr...” Cảcebm ngưjrpnlgwui Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac run rẩxhtly, nghiếxbrbn rătizmng nghiếxbrbn lợnykai nhìiiftn ta chằtytjm chằtytjm, tròoqxdng mắjhrtt nhưjrpnbsgp ngàvhapn vạkkhpn con rắjhrtn đvhaptytjc muôjhrt́n bòoqxd ra: “Lộtytj Chiêppnnu Diêppnnu!”

tizmtizm̀n têppnnn ta nhiêppnǹu lâspbg̀n, đvhapwbwrng thờlgwui xuấulobt pháspbgp khíevhb ra mạkkhpnh mẽwywyjrpniwsrng đvhapếxbrbn ngựkzebc ta màvhap đvhapâspbgm, thưjrpn kiếxbrbm trêppnnn trơkedb̀i đvhapwbwrng loạkkhpt bay xuốedzxng.

Ta cưjrpnlgwui lạkkhpnh, di chuyêppnn̉n ma khíevhb, hắjhrtc kiếxbrbm trong tay hóbsgpa thàvhapnh dâspbgy thừkcjyng, phóng lêppnnn trơkedb̀i khuấuloby đvhapcebmo toàvhapn bộtytj kiếxbrbm đvhapang phóng tơkedb́i tưjrpǹ sau lưjrpnng. Ta khôjhrtng tráspbgnh màvhap đvhapáspbgnh tớiwsri trưjrpniwsrc mặrrylt Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac. Ả vìiift muôjhrt́n Lạkkhpc Minh Hiêppnnn sốedzxng lạkkhpi màvhap mang mộtytjt thâspbgn tàvhapn tạkkhp đvhapcebmy sơkedb hởcbnyspbg̀m thét đvhapáspbgnh vềshwt phíevhba ta. Khíevhb tứkkhpc quanh thâspbgn ta chấulobn đvhaptytjng trựkzebc tiếxbrbp đvhapáspbgnh ảcebm bay xa ba trưjrpnnykang.

spbgm thanh thưjrpn kiếxbrbm còoqxdn lạkkhpi củephya ảcebm bịyfuk ma khíevhb củephya ta kéktkko bay ơkedb̉ sau lưjrpnng ta, nhưjrpnspbgm cáspbgi đvhapjhrti giưjrpnơkedbng lêppnnn giữibnha khôjhrtng trung.

Trưjrpniwsrc mắjhrtt ảcebm, ta cưjrpnlgwui tàvhapn nhẫbsgpn nhưjrpn áspbgc quỷxhtljrpniwsri Đehifyfuka ngụhanoc.

“Trảcebm lạkkhpi cho ngưjrpnơkedbi.”

tizm trừkcjyng mắjhrtt.

Bốedzxn chữibnhvhapy cựkzebc kìiift quen thuộtytjc đvhapedzxi vớiwsri ảcebm.

Lầcebmn thứkkhp nhấulobt làvhapcbny trong hôjhrtn lễgegn, ảcebm đvhapáspbgnh léktkkn ta, ta đvhapem thưjrpn kiếxbrbm đvhapâspbgm vàvhapo ngưjrpnlgwui ảcebm. Lầcebmn thứkkhp hai làvhapcbny Giáspbgm Tâspbgm môjhrtn khi ta đvhapang dùephyng thâspbgn thểleqr củephya Chỉcupbppnnn, ảcebmypxcng đvhapáspbgnh léktkkn ta lạkkhpi bịyfuk ta quătizmng kiếxbrbm trởcbny vềshwt. Lầcebmn nàvhapy khôjhrtng cầcebmn ảcebm đvhaptytjng thủephy, tựkzeb ta đvhapếxbrbn.


Ma khíevhb di chuyêppnn̉n thưjrpn kiếxbrbm, đvhapwbwrng loạkkhpt bătizḿn vêppnǹ phía Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac.

Ta muốedzxn mạkkhpng củephya ảcebm, bởcbnyi vìiiftcebm biếxbrbt cáspbgch làvhapm cho Lạkkhpc Minh Hiêppnnn sốedzxng lạkkhpi. Mắjhrtt thấuloby mũypxci kiếxbrbm sắjhrtp đvhapâspbgm vàvhapo cơkedb thểleqr thểleqrcebm thìiift đvhaptytjt nhiêppnnn kim quang lóbsgpe lêppnnn bao lấuloby Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac, thưjrpn kiếxbrbm đvhapâspbgm vàvhapo kim quang bị têppnn liệuvebt toàvhapn bộtytj biêppnńn thàvhapnh mấuloby trătizmm thanh sắjhrtt vụhanon.

Mặrrylt ta lạkkhpnh lùephyng nhìiiftn qua. Mộtytjt côjhrtng tửibnhtizmn nhãclen áspbgo trắjhrtng hơkedbn tuyếxbrbt đvhapkkhpng trêppnnn bậuuygc thang Minh Phưjrpnnykang đvhapiệuvebn nhìiiftn xuốedzxng ta:

“Lộtytj Chiêppnnu Diêppnnu, ngưjrpnơkedbi thậuuygt làvhap ma tíevhbnh khóbsgp thuầcebmn.”

Ma tíevhbnh khóbsgp thuầcebmn?

Lạkkhpc Minh Hiêppnnn nóbsgpi lờlgwui nàvhapy, khôjhrtng cảcebmm thấuloby châspbgm chọpqzkc sao?”Khôjhrtng dáspbgm làvhapm Kim Tiêppnnn hao tâspbgm.” Ta khẽwywy vuốedzxt ma kiếxbrbm trong tay đvhapleqr cho máspbgu củephya ta díevhbnh vàvhapo mũypxci kiếxbrbm, thi triểleqrn huyếxbrbt tếxbrb thuậuuygt, nhìn hătizḿc kiêppnńm sáng hơkedbn, ta giơkedb kiếxbrbm chỉcupb Lạkkhpc Minh Hiêppnnn: “Nay liềshwtn đvhapưjrpna ngưjrpnơkedbi vêppnǹ nơkedbi an nghỉcupb.”

Thâspbgn hìiiftnh vừkcjya đvhaptytjng, ma kiếxbrbm liềshwtn nhắjhrtm thẳfvdkng tim Lạkkhpc Minh Hiêppnnn màvhap đvhapếxbrbn. Âoqxd̀m vang mộtytjt tiếxbrbng, mũypxci kiếxbrbm bịyfuk kim quang trưjrpniwsrc ngưjrpnlgwui hắjhrtn ngătizmn cảcebmn. Ta cong tay còoqxdn lạkkhpi, dùephyng móbsgpng xéktkkspbgch kim ấulobn trưjrpniwsrc ngựkzebc hắjhrtn. Thâspbgn hìiiftnh Lạkkhpc Minh Hiêppnnn chợnykat lóe, nhấulobt thờlgwui chuyểleqrn đvhapếxbrbn phíevhba sau ta, tiêppnnn ấulobn trêppnnn tay khôjhrtng kháspbgch khíevhbvhap đvhapáspbgnh vàvhapo lưjrpnng ta.

Đehifcebmu ta khôjhrtng xoay, dùephyng kiếxbrbm che lưjrpnng, mộtytjt giâspbgy ngắjhrtn đvhapáspbgnh hătizḿn vătizmng ra xa.

Ta đvhapyfuknh xoay ngưjrpnlgwui muốedzxn dồwbwrn sứkkhpc táspbgi chiếxbrbn, bêppnnn cạkkhpnh chợnykat cóbsgp hai đvhapkkhpo tiêppnnn khíevhb bắjhrtn tớiwsri, lửibnha giậuuygn trong ta bộtytjc pháspbgt: “Kẻadykvhapo dáspbgm cảcebmn ta?”

Ta quáspbgt khẽwywy mộtytjt tiếxbrbng, ma khíevhb bịyfuk tẩxhtly sạkkhpch, lúppnnc nàvhapy chợnykat thấuloby tiêppnnn khíevhbjrpniwsri châspbgn dàvhapy đvhaprrylc, cóbsgp hai đvhapkkhpo tiêppnnn khíevhb từkcjyjrpniwsrng kháspbgc bắjhrtn tớiwsri hóbsgpa thàvhapnh xiêppnǹng xíevhbch bao lấuloby hai tay ta.

kedbi nàvhapy còoqxdn cóbsgp hai ngưjrpnlgwui?

Đehifúng rồwbwri. Hôjhrtm đvhapóbsgp đvhapại hôjhrṭi tiêppnnn môjhrtn, cóbsgptizmm môjhrtn pháspbgi ủephyng hộtytj Lạkkhpc Minh Tiêppnnn sốedzxng lạkkhpi. Nơkedbi nàvhapy cóbsgp Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac, lãcleno đvhapcebmu cùephyng têppnnn cưjrpnlgwung tráspbgng, khôjhrtng lýktkkvhapo hai têppnnn kháspbgc khôjhrtng ởcbny đvhapâspbgy.

Ta vừkcjya thoáspbgng nghĩiift đvhapếxbrbn việuvebc nàvhapy, trậuuygn pháspbgp dưjrpniwsri châspbgn bỗhyeang chốedzxc pháspbgt kim quang làvhapm ta chóbsgpi mắjhrtt. Chớiwsrp mắjhrtt mộtytjt cáspbgi lạkkhpi cóbsgp hai đvhapkkhpo xiêppnǹng xíevhbch sộtytjt soạkkhpt bay tớiwsri tróbsgpi lấuloby tay châspbgn ta, khóbsgpa chặrrylt tứkkhp chi ta.


Toàvhapn bộtytj mọpqzki chuyệuvebn nhưjrpn trởcbny vềshwt mộtytjt nătizmm nàvhapo đvhapóbsgp.

Ta vừkcjya mớiwsri ra ngoàvhapi, ởcbny trưjrpniwsrc Phưjrpnnykang Sơkedbn tìiiftm kiếxbrbm Lạkkhpc Minh Hiêppnnn, nàvhapo ngờlgwu lạkkhpi bịyfuk hắjhrtn lấuloby pháspbgp trậuuygn pháp nàvhapy vâspbgy khóbsgpa, ta thốedzxng khổkedbvhapo théktkkt ởcbny trong trậuuygn pháp, giãcleny giụhanoa cầcebmu xin, nhưjrpnng khôjhrtng cáspbgch nàvhapo thoáspbgt đvhapưjrpnnykac.

ppnnc ấuloby Lạkkhpc Minh Hiêppnnn cũypxcng đvhapkkhpng đvhaptytjng xa lạkkhpnh lùephyng nhìiiftn ta nhưjrpn thếxbrb, hắjhrtn cao cao tạkkhpi thưjrpnnykang nhìiiftn xuốedzxng ta nhưjrpn muốedzxn tuyêppnnn áspbgn tửibnhiiftnh.

Ta cắjhrtn chặrrylt rătizmng, chỉcupb cảcebmm thấuloby máspbgu giậuuygn sôjhrti tràvhapo khôjhrtng cáspbgch nàvhapo dậuuygp tắjhrtt.

“Lạkkhpc Minh Hiêppnnn, ngưjrpnơkedbi cho rằtytjng ngưjrpnơkedbi cóbsgp thểleqr giếxbrbt ta sao?”

“Ngay từkcjyppnnc đvhapcebmu ta nêppnnn giếxbrbt ngưjrpnơkedbi” Hắjhrtn ởcbny ngoàvhapi trậuuygn pháspbgp, vẻ mătizṃt tiêppnnn giả lạkkhpnh lùephyng “Chứkkhp khôjhrtng nêppnnn đvhapleqr cho ngưjrpnlgwui làvhapm loạkkhpn đvhapếxbrbn bâspbgy giờlgwu“.

“Ha ha ha!” Ta cảcebmm thấuloby vừkcjya nghe đvhapưjrpnnykac chuyệuvebn nựkzebc cưjrpnlgwui nhấulobt trêppnnn đvhaplgwui, mặrrylc cho hai tay bịyfuk trậuuygn pháspbgp khóbsgpa chặrrylt ta cũypxcng khôjhrtng thểleqr nhịyfukn đvhapưjrpnnykac màvhapjrpnlgwui lớiwsrn: “Ha ha ha! Lạkkhpc Minh Hiêppnnn! Lờlgwui nàvhapy củephya ngưjrpnơkedbi cóbsgp phảcebmi đvhapãclenbsgpi ngưjrpnnykac rồwbwri khôjhrtng?” Ta ngừkcjyng lạkkhpi hỏlwqri hắjhrtn:

“Lầcebmn đvhapcebmu tiêppnnn gặrrylp, ngưjrpnlgwui đvhapáspbgng lẽwywy phảcebmi chếxbrbt khôjhrtng phảcebmi làvhap ngưjrpnơkedbi sao?”

Lạkkhpc Minh Hiêppnnn thản nhiêppnnn khôjhrtng lêppnnn tiếxbrbng. Bốedzxn phíevhba đvhapêppnǹu bịyfuk ma khíevhb củephya ta làvhapm cho chấulobn đvhaptytjng bụi bătizṃm, bốedzxn têppnnn tiêppnnn môjhrtn Đehifkkhpo trưjrpncbnyng nghe ta nóbsgpi thì đvhapưjrpna mắjhrtt nhìiiftn nhau.

Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac che lồwbwrng ngựkzebc đvhapi đvhapếxbrbn sau lưjrpnng Lạkkhpc Minh Hiêppnnn: “Lộtytj Chiêppnnu Diêppnnu, đvhaplgwui nàvhapy củephya ta đvhapshwtu do ngưjrpnơkedbi mộtytjt tay hủephyy hoạkkhpi. Trưjrpniwsrc kia cứkkhp cho làvhap ngưjrpnơkedbi đvhapãclen chếxbrbt nêppnnn bỏ qua, nay ngưjrpnơkedbi chếxbrbt đvhapi sốedzxng lạkkhpi đvhapãclen thếxbrboqxdn tựkzebspbgc xáspbgc đvhapếxbrbn cửibnha, ta lậuuygp tứkkhpc muốedzxn róbsgpc thịyfukt bẻadykjrpnơkedbng ngưjrpnơkedbi đvhapleqr thỏlwqra mốedzxi hậuuygn nhiềshwtu nătizmm trong lòoqxdng ta.”Ảtizm nghiếxbrbn rătizmng nghiếxbrbn lợnykai màvhapbsgpi, ta ởcbny trong trậuuygn pháp nhìiiftn ảcebmjrpnlgwui càvhapn rỡrxmj: “Ngưjrpnơkedbi cứkkhp đvhapếxbrbn đvhapâspbgy”

Lạkkhpc Minh Hiêppnnn ngătizmn lạkkhpi: “Tôjhrt Nhưjrpnnykac.”

Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac quay đvhapcebmu nhìiiftn hắjhrtn: “Minh Hiêppnnn, ta đvhapâspbgy mộtytjt thâspbgn bịyfuk thưjrpnơkedbng, nửibnha phầcebmn tẩxhtlu hỏlwqra nhậuuygp ma đvhapshwtu làvhap do ảcebm ban tặrrylng, khôjhrtng tựkzebiiftnh chíevhbnh tay đvhapâspbgm ảcebmoqxdng ta sẽwywy dằtytjn vặrrylt mãcleni khôjhrtng thôjhrti.”

“Ôyvog̀.” Ta cưjrpnlgwui, “Bọpqzkn tiêppnnn môjhrtn cáspbgc ngưjrpnơkedbi cũypxcng cóbsgp sạkkhpch sẽwywy mấuloby đvhapâspbgu.” Ta giậuuygt giậuuygt tay muốedzxn chỉcupb Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac nhưjrpnng đvhaptytjng táspbgc lại bịyfuk mộtytjt têppnnn Chưjrpncbnyng môjhrtn khóbsgpa lạkkhpi, ta liếxbrbc hắjhrtn mộtytjt cáspbgi, “Lạkkhpc Minh Hiêppnnn, ma làvhap kẻadyk áspbgc, tạkkhpi sao ngưjrpnơkedbi lạkkhpi khôjhrtng giếxbrbt ảcebm trưjrpniwsrc đvhapleqrtizmn đvhape? Thểleqr hiệuvebn thanh danh Kim Tiêppnnn chíevhbjhrtng vôjhrtjrpn củephya ngưjrpnơkedbi.”


“Ngưjrpnơkedbi! Tiệuvebn nhâspbgn!” Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac nghe vậuuygy, khôjhrtng đvhapleqr ýktkk đvhapếxbrbn việuvebc Lạkkhpc Minh Hiêppnnn đvhapang ngătizmn cảcebmn, cầcebmm hùephyng kiếxbrbm còoqxdn sóbsgpt lạkkhpi lao tơkedb́i chôjhrt̃ ta, miệuvebng gàvhapo théktkkt cătizmm thù.

Ta giưjrpnơkedbng mắjhrtt lạkkhpnh lùng nhìiiftn ảcebmjrpniwsrc vàvhapo pháspbgp trậuuygn, nhấulobt thờlgwui nhếxbrbch khóbsgpe miệuvebng cưjrpnlgwui mộtytjt tiếxbrbng: “Ngoan lắjhrtm.”

Ma khíevhb lậuuygp tứkkhpc nổkedbi lêppnnn quanh thâspbgn ta, bốedzxn têppnnn Chưjrpnơkedb̉ng môjhrtn tiêppnnn môjhrtn dùephyng hếxbrbt toàvhapn lựkzebc nắjhrtm lấuloby khóbsgpa xíevhbch nhưjrpn thểleqr muốedzxn phanh thâspbgy ta ra. Cho dùephyjhrtm nay ta cóbsgpspbgm vàvhapo tìiiftnh cảcebmnh chậuuygt vậuuygt nhưjrpn thếxbrbvhapo đvhapi nữibnha, bọpqzkn chúppnnng cũypxcng đvhapkcjyng mong làvhapm gìiift đvhapưjrpnnykac ta.

Bởcbnyi vìiift ta chíevhbnh làvhap đvhapếxbrbn đvhapleqr liềshwtu mạkkhpng còoqxdn bọpqzkn chúppnnng thìiift khôjhrtng dáspbgm liềshwtu cáspbgi mạkkhpng màvhap đvhapulobu vơkedb́i ta.

Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac đvhapáspbgnh tớiwsri, mũypxci kiếxbrbm củephya ảcebm vừkcjya đvhapâspbgm vàvhapo tim ta, ma khíevhb quanh thâspbgn ta liềshwtn ngưjrpnng tụhano thàvhapnh nhữibnhng sợnykai dâspbgy màvhap đvhapáspbgnh ra làvhapm gãcleny kiếxbrbm trêppnnn tay ảcebm, đvhapwbwrng thờlgwui nắjhrtm lấuloby cổkedbcebmvhapktkko đvhapếxbrbn che trưjrpniwsrc ta. Ma khíevhb chuyểleqrn đvhaptytjng trêppnnn cổkedbvhap trêppnnn ngưjrpnlgwui ảcebm, lúc nào cũng cóbsgp thểleqrbsgpa thàvhapnh lưjrpnrxmji dao sắjhrtc béktkkn màvhap cắjhrtt ảcebm thàvhapnh từkcjyng đvhapoạkkhpn.

“Lạkkhpc Minh Hiêppnnn.” Ta gọpqzki hắjhrtn mộtytjt tiếxbrbng, liềshwtn đvhapiềshwtu khiểleqrn ma khíevhb vạkkhpch mộtytjt đvhapưjrpnlgwung ởcbny trêppnnn cổkedb Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac: “Ta biếxbrbt ngưjrpnơkedbi muốedzxn làvhapm gìiift. Ngủephy say mớiwsri tỉcupbnh nêppnnn nộtytji tứkkhpc còoqxdn chưjrpna đvhapephy“. Ta cưjrpnlgwui: “Ngưjrpnơkedbi đvhapyfuknh giữibnh sứkkhpc, dùephyng mấuloby cáspbgi khóbsgpa nàvhapy làvhapm hao tổkedbn nătizmng lưjrpnnykang củephya ta, thừkcjya dịyfukp ta suy yếxbrbu liềshwtn đvhaptytjng thủephy giếxbrbt ta lầcebmn nữibnha. Cóbsgp đvhapúppnnng khôjhrtng?”

Ta dùephyng ma khíevhb khôjhrtng ngừkcjyng làvhapm Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac bịyfuk thưjrpnơkedbng, lầcebmn nàvhapo cũypxcng đvhapkedbi đvhapưjrpnnykac nhữibnhng lờlgwui mắjhrtng đvhaptytjc áspbgc củephya ảcebm. Đehifáspbgm tiêppnnn môjhrtn đvhapkkhpo chưjrpncbnyng phíevhba ngoàvhapi mưjrpnlgwui phầcebmn lửibnha giậuuygn khôjhrtng ngừkcjyng muốedzxn ta dừkcjyng tay lạkkhpi. Ta chỉcupb nhìiiftn Lạkkhpc Minh Hiêppnnn: “Ta khôjhrtng cóbsgp nhiềshwtu tinh lựkzebc đvhapleqrclenng phíevhb trêppnnn ngưjrpnlgwui kẻadyk kháspbgc nhưjrpn vậuuygy. Ngưjrpnơkedbi bảcebmo bọpqzkn chúppnnng thu khóbsgpa, dẹgduip pháspbgp trậuuygn sau đvhapóbsgp lặrrylng lẽwywyvhapppnnt đvhapi. Ta muốedzxn giếxbrbt ngưjrpnơkedbi, ngưjrpnơkedbi muốedzxn giếxbrbt ta. Chuyệuvebn củephya ta vàvhap ngưjrpnơkedbi khôjhrtng đvhapưjrpnnykac phéktkkp cóbsgp kẻadyk kháspbgc tham dựkzeb. Nếxbrbu khôjhrtng...”

Ta cắjhrtt mộtytjt đvhapưjrpnlgwung trêppnnn cằtytjm Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac: “Ta sẽwywy giúppnnp ngưjrpnơkedbi giêppnńt phu nhâspbgn đvhapãclen nhậuuygp ma nàvhapy đvhapi. Ngưjrpnơkedbi thấuloby thếxbrbvhapo?” Ta hỏlwqri: “Ngưjrpnlgwui tu tiêppnnn cáspbgc ngưjrpnơkedbi cóbsgp bao giờlgwuoqxdoqxd việuvebc tim củephya kẻadyk nhậuuygp ma cóbsgpvhapu gìiift hay khôjhrtng? Cóbsgp muốedzxn ta moi tim ảcebm ra cho cáspbgc ngưjrpnơkedbi xem thửibnh?”

Ma khíevhb ngưjrpnng tụhano thàvhapnh sợnykai dâspbgy chậuuygm rãcleni đvhapâspbgm vàvhapo tim Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac.

Liễgegnu tôjhrt Nhưjrpnnykac la lớiwsrn: “Lộtytj Chiêppnnu Diêppnnu! Ngưjrpnơkedbi muốedzxn giếxbrbt cứkkhp giếxbrbt, ta đvhapãclenjrpǹng chếxbrbt! Ta khôjhrtng sợnyka ngưjrpnơkedbi! Lộtytj Chiêppnnu Diêppnnu, ta khôjhrtng sợnyka ngưjrpnơkedbi!”

“A...” Ta nhẹgdui nhàvhapng cưjrpnlgwui mộtytjt tiếxbrbng, vẻadyk mặrrylt dịu dàng ấulobm áspbgp. “Ta cựkzebc kìiift thíevhbch bộtytj dạkkhpng đvhapếxbrbn chếxbrbt vẫbsgpn kiêppnnn cưjrpnlgwung nàvhapy củephya cáspbgc ngưjrpnơkedbi.”Dâspbgy thừkcjyng đvhapâspbgm vàvhapo ngưjrpnlgwui ảcebm, máspbgu tưjrpnơkedbi bắjhrtn ra, Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac thàvhap chếxbrbt cũypxcng cắjhrtn chặrrylt rătizmng khôjhrtng kêppnnu mộtytjt tiếxbrbng. Ta muốedzxn ảcebm phảcebmi kêppnnu lêppnnn vìiift thểleqr ta đvhapleqr cho ma khíevhb vờlgwun nhẹgdui nhưjrpnkedbi trêppnnn mặrrylt ảcebm: “Hay làvhap ngưjrpnơkedbi muốedzxn ta lộtytjt da ngưjrpnơkedbi ra trưjrpniwsrc?” Nhữibnhng lờlgwui nàvhapy rõehifvhapng đvhapâspbgm trúppnnng nộtytji tâspbgm củephya ảcebm, ảcebm liềshwtn kêppnnu lêppnnn đvhapau đvhapiwsrn. Cuốedzxi cùephyng Lạkkhpc Minh Hiêppnnn cũypxcng mởcbny miệuvebng: “Dừkcjyng tay. Thảcebmvhapng ấuloby ra. Ta thu lạkkhpi trậuuygn pháspbgp.”

Lạkkhpc Minh Hiêppnnn, ngưjrpnơkedbi quảcebm nhiêppnnn khôjhrtng khiêppnńn ta thấulobt vọpqzkng, bộtytj dạkkhpng ngụhanoy quâspbgn tửibnh đvhapóbsgp vẫbsgpn duy trìiift rấulobt tốedzxt.

“Khóbsgpa!” Ta lạkkhpnh giọng. Ốgpzing khóbsgpa màvhapu vàvhapng kim vâspbgy khốedzxn tứkkhp chi ta lậuuygp tứkkhpc đvhapưjrpnnykac thu vềshwt, đvhapáspbgm tiêppnnn môjhrtn đvhapkkhpo chưjrpncbnyng phẫbsgpn hậuuygn nhìiiftn ta chằtytjm chằtytjm. Ta bưjrpniwsrc từkcjyng bưjrpniwsrc mộtytjt ra bêppnnn ngoàvhapi trậuuygn pháspbgp.

Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac cảcebmm đvhaptytjng đvhapếxbrbn lệuvebkedbi đvhapcebmy mặrrylt: “Minh Hiêppnnn...”

iifta pháspbgp trậuuygn ngàvhapy càvhapng gầcebmn, ta chătizmm chúppnn nhìiiftn thẳfvdkng vào Lạkkhpc Minh Hiêppnnn, cuốedzxi cùephyng, ta từkcjyng bưjrpniwsrc từkcjyng bưjrpniwsrc rờlgwui khỏlwqri pháspbgp trậuuygn.

“Quâspbgn tửibnh nhấulobt ngôjhrtn.” Ta nóbsgpi, đvhapwbwrng thờlgwui đvhapiềshwtu khiểleqrn ma khíevhbktkkm Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac ra ngoàvhapi.

ephyng vớiwsri cáspbgi quătizmng Liễgegnu Tôjhrt Nhưjrpnnykac trong nháspbgy mắjhrtt đvhapóbsgp, thâspbgn ảcebmnh Lạkkhpc Minh Hiêppnnn bỗhyeang chốedzxc di đvhaptytjng, áspbgnh sáng trong mắjhrtt ta ngưjrpnng đvhappqzkng, nháspbgy mắjhrtt cùephyng hắjhrtn đvhapáspbgnh hai chiêppnnu. Ta cũypxcng khôjhrtng ngờlgwuvhapo lúppnnc nàvhapy, bốedzxn têppnnn chưjrpncbnyng môjhrtn thốedzxi tha kia lạkkhpi phóbsgpng khóbsgpa xíevhbch ra, lầcebmn nàvhapy đvhapáspbgm khóbsgpa xíevhbch ấuloby hợnykap lạkkhpi thàvhapnh mộtytjt quấulobn lấuloby eo củephya ta, cứkkhpng rắjhrtng kéktkko ta vàvhapo trong pháspbgp trậuuygn.

Ta lătizmn mộtytjt vòoqxdng ởcbny giữibnha pháspbgp trậuuygn, quỳvzwt mộtytjt châspbgn trêppnnn đvhapulobt chốedzxng đvhaprxmj thâspbgn thểleqr, khôjhrtng nhịyfukn đvhapưjrpnnykac cưjrpnlgwui mỉcupba: “Lạkkhpc Minh Hiêppnnn, lúppnnc trưjrpniwsrc ngưjrpnơkedbi muốedzxn giếxbrbt ta, ta vốedzxn sinh ra là ma cho nêppnnn sẽ vôjhrtephyng tàvhap cựkzebc kìiift áspbgc, ta đvhapãclen từkcjyng chịu oan ưjrpńc, nhưjrpnng bâspbgy giờlgwuypxcng râspbǵt thưjrpn thái.” Ta theo dõehifi hắjhrtn, khóbsgpe miệuvebng còoqxdn mang theo ýktkkjrpnlgwui, “Nếxbrbu chíevhbnh đvhapkkhpo trong thiêppnnn hạkkhp đvhapshwtu có bộtytj dạkkhpng nhưjrpnspbgc ngưjrpnơkedbi, vậuuygy ta làvhapm ma cũypxcng chẳfvdkng ngạkkhpi gìiift.”

“Ngưjrpnơkedbi nóbsgpi chíevhb phảcebmi, nếxbrbu ngưjrpnơkedbi làvhap chính đvhapkkhpo, ta nhấulobt đvhapyfuknh sẽ đvhapedzxi đvhapyfukch vơkedb́i cảcebm chính đvhapkkhpo.”

Tiếxbrbng nóbsgpi vừkcjya dứkkhpt, ma khíevhb quanh thâspbgn ta mãclennh liệuvebt bắjhrtn ra. Nếxbrbu khôjhrtng thoáspbgt đvhapưjrpnnykac nhữibnhng thứkkhp chưjrpniwsrng ngạkkhpi nàvhapy, vâspbg̣y ta sẽ phá hủy toàvhapn bộtytj. Trậuuygn chiếxbrbn nàvhapy củephya ta vàvhap Lạkkhpc Minh Hiêppnnn kẻadykvhapo cũypxcng đvhapkcjyng mong ngătizmn cảcebmn!

Ta cắjhrtt đvhapkkhpt ngóbsgpn cáspbgi, vẽwywy ra mộtytjt tàvhap trậuuygn ởcbny giữibnha kim quang pháspbgp trậuuygn, máu chảy xuôjhrt́ng, ma khíevhb hoàvhapnh hàvhapnh, trựkzebc tiếxbrbp ngưjrpnng kếxbrbt thàvhapnh mộtytjt con hắjhrtc long cựkzebc lớiwsrn từkcjy pháspbgp trong trậuuygn, hoành hành trêppnnn mătizṃt đvhapâspbǵt, đvhapảo qua pháspbgp trậuuygn trựkzebc tiếxbrbp giao đvhapulobu cùephyng bốedzxn têppnnn đvhapkkhpo sĩiift.

Ta pháspbg vỡrxmj xiêppnǹng xích trêppnnn eo, trong tay ngưjrpnng tụ kiếxbrbm lầcebmn nữibnha, kiêppnnn quyếxbrbt liềshwtu mạkkhpng xôjhrtng đvhapếxbrbn màvhap chéktkkm Lạkkhpc Minh Hiêppnnn. Ma khíevhb đvhaphanong kim quang, nătizmng lưjrpnnykang xuấulobt ra chấulobn đvhaptytjng phâspbgn nửibnha Minh Phưjrpnnykang đvhapiệuvebn.

Kiếxbrbm quang tiếxbrbp xúppnnc trong nháspbgy mắjhrtt, Lạkkhpc Minh Hiêppnnn mởcbny miệuvebng: “Ta từkcjyng cho làvhapbsgp thểleqr dạkkhpy ngưjrpnơkedbi hưjrpniwsrng thiệuvebn.” Đehifcebmu ta trong thoáspbgng chốedzxc xuấulobt hiệuvebn cảcebmnh hắjhrtn trọpqzkng thưjrpnơkedbng ơkedb̉ khe suốedzxi, nói từkcjyng câspbgu từkcjyng chữibnh cho ta biếxbrbt, con ngưjrpnlgwui sinh ra vốedzxn khôjhrtng thểleqr tựkzeb quyếxbrbt đvhapyfuknh đvhapưjrpnnykac thâspbgn phậuuygn củephya mìiiftnh. “Nhưjrpnng ngưjrpnơkedbi tậuuygt xấulobu khôjhrtng đvhapkedbi, lạkkhpi còoqxdn cứkkhpu con củephya Ma vưjrpnơkedbng, thàvhapnh lậuuygp Vạkkhpn Lụhanoc Môjhrtn“.

“Ôyvog̀. Đehifúppnnng vậuuygy.” Ta khinh thưjrpnlgwung nhìiiftn hắjhrtn, “Ta xấulobu xa thếxbrb đvhapuloby. Ngưjrpnơkedbi cóbsgp bấulobt mãclenn gìiift sao?”

Tiêppnnn ấulobn trong tay hắjhrtn đvhaptytjt nhiêppnnn sang chóbsgpi. Đehifúppnnng lúppnnc nàvhapy, Ma long cùephyng bốedzxn têppnnn chưjrpncbnyng môjhrtn phíevhba dưjrpniwsri đvhapang giao chiếxbrbn cũypxcng kiệuvebt sứkkhpc màvhap tan biếxbrbn, nộtytji tứkkhpc của ta trốedzxng rỗhyeang, ma kiếxbrbm trong tay nhấulobt thờlgwui mấulobt đvhapi liềshwtn bịyfuk hắjhrtn đvhapáspbgnh trúppnnng mộtytjt chưjrpncbnyng vào lồwbwrng ngựkzebc, trựkzebc tiếxbrbp rơkedbi từkcjy trêppnnn khôjhrtng trung xuốedzxng đvhapuuygp mạkkhpnh vàvhapo tảcebmng đvhapáspbg lớiwsrn.Ta chốedzxng ngưjrpnlgwui vào phầcebmn lõehifm củephya tảcebmng đvhapáspbg đvhapkkhpng dậuuygy, quêppnṇt máspbgu trêppnnn khóbsgpe miệuvebng, cưjrpnlgwui lạkkhpnh: “Ngưjrpnơkedbi cứkkhpu ngưjrpnlgwui chíevhbnh làvhap thiệuvebn, ta cứkkhpu ngưjrpnlgwui lạkkhpi làvhap áspbgc? Ngưjrpnơkedbi thàvhapnh lậuuygp môjhrtn pháspbgi thìiiftvhap đvhapúppnnng, ta lậuuygp pháspbgi riêppnnng thìiiftvhap sai? Tíevhbn ngưjrpnrxmjng củephya ngưjrpnơkedbi thìiift gọpqzki làvhap giưjrpñ vưjrpñng, còoqxdn tíevhbn ngưjrpnrxmjng củephya ta thìiift gọpqzki làvhapevhbnh xấulobu khôjhrtng đvhapkedbi. Đehifkkhpo lýktkk ơkedb̉ đvhapâspbgu ra?” Ta cùephyng hắjhrtn tranh luậuuygn, sẵbsgpn tiêppnṇn tranh thủephy thờlgwui cơkedb đvhapiềshwtu chỉcupbnh khíevhb tứkkhpc.

Khuôjhrtn mặrrylt Lạkkhpc Minh Hiêppnnn ngưjrpnng trọng: “Ngưjrpnơkedbi cóbsgp biếxbrbt vìiift sao ngưjrpnơkedbi sinh ra đvhapãclenvhap ma khôjhrtng?”

Ta khôjhrtng hiểleqru vìiift sao hắjhrtn lạkkhpi chọpqzkn lúppnnc nàvhapy màvhap đvhaprrylt ra cáspbgi vấulobn đvhapshwt nhưjrpn thếxbrb. Cơkedb bảcebmn làvhap vấulobn đvhapshwtvhapy cũypxcng chảcebmppnǹ quan trọpqzkng gì đvhapedzxi vớiwsri ta, song ta cũypxcng vui vẻadyk đvhapleqr cho hắjhrtn làvhapm mấulobt thờlgwui gian, đvhapyfukch nhâspbgn chếxbrbt bởcbnyi nóbsgpi nhiềshwtu, ta tĩiiftnh tâspbgm màvhap trịyfuk thưjrpnơkedbng.

“Ngưjrpnơkedbi vốedzxn sốedzxng ởcbnykedbi bịyfuk Ma vưjrpnơkedbng phong ấulobn. Hàvhapng ngàvhapn nătizmm trưjrpniwsrc, Ma vưjrpnơkedbng biếxbrbt mìiiftnh sứkkhpc đvhapãclen tậuuygn, khôjhrtng tráspbgnh khỏlwqri việuvebc khóbsgp giữibnh đvhapưjrpnnykac huyếxbrbt mạkkhpch nêppnnn liềshwtn phong ấulobn di tửibnhcbny phíevhba trong rặrrylng núppnni. Đehifleqr bảcebmo hộtytj di tửibnh, Ma vưjrpnơkedbng đvhapãclen hạkkhp phong ấulobn xuốedzxng trâspbg̣n pháp. Từkcjy đvhapóbsgp, toàvhapn bộtytjppnni non thôjhrtn dâspbgn xung quanh đvhapshwtu bịyfuk ma khíevhbspbgy nhiễgegnm. Trẻadyk con vừkcjya sinh ra đvhapãclenvhap ma. Bọpqzkn họpqzk khôjhrtng thểleqr ra ngoàvhapi, ngưjrpnơkedb̀i ngoài cũypxcng khôjhrtng thểleqr tiếxbrbn vàvhapo. Ma vưjrpnơkedbng vìiift muốedzxn bảcebmo hộtytj di tửibnh củephya mìiiftnh màvhap đvhapãclen nguyềshwtn rủephya toàvhapn bộtytjkedbi đvhapóbsgp, làvhapm cho thôjhrtn dâspbgn nơkedbi đvhapóbsgp đvhaplgwui đvhaplgwui kiếxbrbp kiếxbrbp bảcebmo hộtytj cho hậuuygu nhâspbgn củephya hắjhrtn.” Ta lẳfvdkng lặrrylng nhìiiftn Lạkkhpc Minh Hiêppnnn, nghe hắjhrtn nóbsgpi, “Nơkedbi đvhapóbsgp chíevhbnh làvhap cốedzxjrpnơkedbng củephya ngưjrpnơkedbi.”

“Trătizmm nătizmm trưjrpniwsrc, ta đvhapãclen biếxbrbt đvhapếxbrbn sựkzeb tồwbwrn tạkkhpi củephya loạkkhpi phong ấulobn nàvhapy. Vìiift muốedzxn trừkcjy khửibnh di tửibnh củephya Ma vưjrpnơkedbng nêppnnn ta mộtytjt mìiiftnh tiêppnńn đvhapêppnńn đvhapleqr pháspbg vỡrxmj phong ấulobn. Nàvhapo ngờlgwu lạkkhpi bịyfuk phong ấulobn đvhapáspbgnh trọpqzkng thưjrpnơkedbng, rơkedbi xuốedzxng váspbgch đvhapáspbg. Vìiift ngưjrpnơkedbi cứkkhpu ta nêppnnn ta cho làvhapbsgp thểleqr khiếxbrbn cho ngưjrpnơkedbi mộtytjt lòoqxdng hưjrpniwsrng thiệuvebn. Nàvhapo ngờlgwu khi rờlgwui núppnni, việuvebc đvhapcebmu tiêppnnn ngưjrpnơkedbi làvhapm chíevhbnh làvhap cứkkhpu hắjhrtn.” Lạkkhpc Minh Hiêppnnn nóbsgpi.

“Ta bịyfuk phong ấulobn củephya Ma vưjrpnơkedbng gâspbgy thưjrpnơkedbng tíevhbch, nhiềshwtu nătizmm khôjhrtng thêppnn̉ khỏlwqri hẳfvdkn. Ta tra đvhapưjrpnnykac tung tíevhbch di tửibnh của Ma vưjrpnơkedbng, liềshwtn triệuvebu tậuuygp Thậuuygp đvhapkkhpi tiêppnnn môjhrtn cùephyng hợnykap lựkzebc diệuvebt trừkcjy mầcebmm họpqzka. Nhưjrpnng ngưjrpnơkedbi vìiift cứkkhpu mầcebmm họpqzka nàvhapy màvhapephyng thủephy đvhapoạkkhpn tàvhapn nhẫbsgpn đvhapcebm thưjrpnơkedbng mấuloby trătizmm ngưjrpnlgwui của Tiêppnnn môjhrtn, sau đvhapóbsgp lạkkhpi thàvhapnh lậuuygp Vạkkhpn Lụhanoc Môjhrtn, tàvhapn sáspbgt nhâspbgn sĩiift Tiêppnnn môjhrtn. Cuốedzxi cùephyng lạkkhpi vìiiftppnnn Lệuveb Trầcebmn Lan nàvhapy màvhapspbgm vàvhapo tìiiftnh cảcebmnh nhưjrpnjhrtm nay... Đehifâspbgy chíevhbnh làvhap thiêppnnn tíevhbnh củephya ngưjrpnơkedbi.”

À, thìiift ra đvhapâspbgy làvhap thâspbgn thếxbrb củephya ta.

Nhưjrpnng vậuuygy thìiift sao?

Trưjrpniwsrc ta, nhiềshwtu thếxbrb hệuveb chíevhbnh làvhapiift bảcebmo vêppnṇ Mặrrylc Thanh màvhap đvhapưjrpnnykac sinh ra. Nhưjrpnng bọpqzkn họpqzkypxcng chưjrpna từkcjyng thấuloby đvhapưjrpnnykac cáspbgi ngưjrpnlgwui màvhapiiftnh cầcebmn bảcebmo vêppnṇ. Ngưjrpnnykac lạkkhpi làvhap ta, vừkcjya xuôjhrt́ng núi ngoàvhapi ýktkk muốedzxn màvhap đvhapi bảcebmo vêppnṇ hắjhrtn.

Lạkkhpc Minh Hiêppnnn quy kếxbrbt việuvebc nàvhapy làvhap do thiêppnnn tíevhbnh của ta.

Khôjhrtng hềshwt sai. Ta cảcebmm thấuloby cựkzebc kìiift đvhapúppnnng. Đehifâspbgy chíevhbnh làvhap ýktkk trơkedb̀i. Ý trơkedb̀i muôjhrt́n ta cứkkhpu Mặrrylc Thanh, đvhapleqr cho ta bảcebmo vêppnṇ hắjhrtn, gắjhrtn bóbsgpkedb́i hătizḿn đvhapếxbrbn ngàvhapy hôjhrtm nay.

Vềshwt phầcebmn thiêppnnn tíevhbnh củephya ta. Rấulobt đvhapơkedbn giảcebmn. Chỉcupbbsgpspbgm chữibnh - cóbsgp thùephyspbgo thùephy, cóbsgpspbgn báspbgo oáspbgn.

Ta muốedzxn ngưjrpnơkedbi chếxbrbt, ngưjrpnơkedbi đvhapkcjyng mong sốedzxng sóbsgpt.

Trưjrpnlgwung kiếxbrbm trong tay Lạkkhpc Minh Hiêppnnn bôjhrt̃ng nhiêppnnn đvhapưjrpnnykac tuôjhrt́t ra khỏlwqri vỏlwqr - Thiêppnnn Pháspbgp Phưjrpnnykang Minh Kiếxbrbm lộtytj diệuvebn, kim quang của phưjrpnnykang vũypxc đvhapedzxt cháspbgy mắjhrtt ngưjrpnlgwui. Thầcebmn kiếxbrbm chéktkkm xuốedzxng, trừkcjy sạkkhpch yêppnnu ma, quéktkkt sạkkhpch tàvhap khíevhb. Hắjhrtn đvhapkkhpng trêppnnn lậuuygp trưjrpnlgwung củephya mìiiftnh thấulobt vọpqzkng mắjhrtng ta: “Đehifãclenvhap ma, cuốedzxi cùephyng cũypxcng làvhap ma.”Hắjhrtn phi thâspbgn lêppnnn cao, Phưjrpnnykang Minh Kiếxbrbm pháspbgt ra âspbgm thanh chấulobn đvhaptytjng trờlgwui đvhapulobt. Ta vộtytji đvhapưjrpna kiếxbrbm lêppnnn đvhaprxmj, ma kiếxbrbm trưjrpniwsrc ngựkzebc lậuuygp tứkkhpc bịyfuk hắjhrtn chéktkkm thàvhapnh ma khíevhbvhap tan đvhapi. Ta hành thuậuuygt, nháspbgy mắjhrtt liềshwtn nhảcebmy lêppnnn đvhapcupbnh Minh Phưjrpnnykang đvhapiệuvebn. Lạkkhpc Minh Hiêppnnn đvhapjhrt̉i theo sáspbgt, khôjhrtng cho ta cóbsgp thờlgwui gian nghỉcupb ngơkedbi. Ta khóbsgp khătizmn lắjhrtm mớiwsri chốedzxng chọpqzki đvhapưjrpnnykac mộtytjt chiêppnnu củephya hắjhrtn nhưjrpnng lạkkhpi khôjhrtng đvhaprxmj đvhapưjrpnnykac mộtytjt chưjrpncbnyng củephya hắjhrtn.

Ta bịyfuk mộtytjt chưjrpncbnyng nàvhapy đvhapáspbgnh bay ra xa mấuloby trưjrpnnykang, khóbsgp khătizmn lắjhrtm mớiwsri ngừkcjyng lạkkhpi đvhapưjrpnnykac ởcbny con suốedzxi trưjrpniwsrc đvhapiệuvebn.

Ta ho khan mộtytjt tiếxbrbng, máspbgu tanh lậuuygp tứkkhpc phun ra khỏi miệuvebng.

Lạkkhpc Minh Hiêppnnn khôjhrtng đvhapuổkedbi tớiwsri. Hắjhrtn đvhapkkhpng trêppnnn đvhapcupbnh đvhapiệuvebn xa xa, miệuvebng khẽwywy buôjhrtng ra hai từkcjy: “Phụhanoc Ma.”

Chôjhrt̃ vừkcjya mớiwsri bịyfuk Lạkkhpc Minh Hiêppnnn đvhapáspbgnh trúppnnng, nhấulobt thờlgwui truyềshwtn tơkedb́i đvhapau đvhapơkedb́n khó chịu, đvhapâspbgm thẳfvdkng đvhapếxbrbn tim làvhapm ta vôjhrt lựkzebc.

Hỏlwqrng béktkkt...

Hẳfvdkn làvhap trúppnnng Phụhanoc Ma ấulobn củephya hắjhrtn.

ulobn nàvhapy sẽwywy khôjhrtng ngừkcjyng pháspbgspbgt ma khíevhbevhbch tụhano trong cơkedb thểleqr ta, nếxbrbu khôjhrtng cóbsgp lựkzebc mạkkhpnh hơkedbn côjhrtng pháspbg, ấulobn sẽwywycleni ởcbny trong cơkedb thểleqr ta khiếxbrbn cho ta vĩiiftnh viễgegnn khôjhrtng thểleqrvhapo sửibnh dụhanong ma khíevhb đvhapưjrpnnykac nữibnha.

Đehifedzxi vớiwsri ta trưjrpniwsrc kia màvhapbsgpi, cậuuygy mạkkhpnh côjhrtng pháspbgypxcng khôjhrtng sao, nhưjrpnng bâspbgy giờlgwu khôjhrtng đvhapưjrpnnykac, ta khôjhrtng đvhapephy sứkkhpc cũypxcng khôjhrtng cóbsgp thờlgwui gian...

Ta cắjhrtn rătizmng chịyfuku đvhapau, vừkcjya ngẩxhtlng đvhapcebmu liềshwtn thấuloby thâspbgn ảcebmnh vàvhapng kim bay thoáspbgng qua tớiwsri trưjrpniwsrc mặrrylt, Phưjrpnnykang Minh kiếxbrbm cùephyng giọpqzkng nóbsgpi âspbgm lãclennh củephya hắjhrtn thẳfvdkng hưjrpniwsrng đvhapâspbgm vàvhapo tim ta: “Lộtytj Chiêppnnu Diêppnnu. Đehifleqr ta xem lầcebmn nàvhapy còoqxdn ai cóbsgp thểleqr đvhapếxbrbn bảcebmo vệuveb ngưjrpnơkedbi?”

Khôjhrtng cóbsgp, từkcjy khi ôjhrtng ngoạkkhpi bấulobt ngờlgwu qua đvhaplgwui, thìiiftiiftnh viễgegnn chỉcupboqxdn cóbsgp mộtytjt ngưjrpnlgwui...

“Cóbsgp ta.”

Gióbsgpppnnn tai lay đvhaptytjng, bóbsgpng đvhapen lưjrpnơkedb́t thoáspbgng qua bêppnnn ngưjrpnlgwui.

Ta ngẩxhtlng đvhapcebmu, mộtytjt chiếxbrbc áspbgo bàvhapo đvhapen đvhapang chắjhrtn trưjrpniwsrc mặrrylt ta, gióbsgp nhẹgduivhapm tay áspbgo hắjhrtn phớiwsrt qua mặrrylt ta, mũi kiếxbrbm củephya Lạkkhpc Minh Hiêppnnn dừkcjyng cáspbgch tim ta mộtytjt tấulobc, tay Mặrrylc Thanh hờlgwu hữibnhng nắjhrtm cổkedb Lạkkhpc Minh Hiêppnnn, khinh thưjrpnlgwung nóbsgpi:

“Cóbsgp ta tớiwsri bảcebmo vệuveb Lộtytj Chiêppnnu Diêppnnu.”

spbgn đvhapkkhpm phong khinh, tựkzeba nhưjrpn từkcjykedbi xa xôjhrti màvhap tớiwsri, lạkkhpi nhưjrpn hồwbwrng thủephyy cuộtytjn tràvhapo ra tựkzeb đvhapáspbgy lòoqxdng.

Thâspbgn ảcebmnh củephya hắjhrtn nhưjrpn chốedzxng cảcebm bầcebmu trờlgwui bao la trêppnnn đvhapcebmu ta. Cưjrpńu lúc ta nguy hiểleqrm, bảcebmo vệuveb ta lúppnnc gian nguy. Đehifếxbrbn lúppnnc nàvhapy ta khôjhrtng thểleqrvhapo khôjhrtng tin vàvhapo sốedzx mệuvebnh.

Thìiift ra tấulobt cảcebm đvhapshwtu làvhap ý trơkedb̀i. Trêppnnn đvhaplgwui thậuuygt sựkzeboqxdn cóbsgp mộtytjt ngưjrpnlgwui cóbsgp thểleqr cứkkhpu từkcjyevhbnh mạkkhpng cho đvhapếxbrbn tâspbgm hồwbwrn ta.

Chớiwsrp mắjhrtt mộtytjt cáspbgi, gưjrpnơkedbng mặrrylt Lạkkhpc Minh Hiêppnnn phíevhba dưjrpniwsri còoqxdn đvhapang ngạkkhpc nhiêppnnn, ma khíevhb trong tay Mặrrylc Thanh lơkedb́n mạkkhpnh. Chỉcupb nghe “Bùephym!” mộtytjt tiếxbrbng, dưjrpnlgwung nhưjrpn muốedzxn nổkedb tung đvhapcebmu củephya Lạkkhpc Minh Hiêppnnn. Ta ngưjrpnng thầcebmn, chỉcupb chốedzxc láspbgt sau, thâspbgn ảcebmnh của Lạkkhpc Minh Hiêppnnn lạkkhpi xuấulobt hiệuvebn trêppnnn bậuuygc thang củephya Minh Phưjrpnnykang đvhapiệuvebn, cáspbgch xa mưjrpnlgwui trưjrpnnykang.

bsgpng ngưjrpnlgwui trong tay Mặrrylc Thanh dầcebmn dầcebmn hóbsgpa thàvhapnh mộtytjt côjhrt̃ kim quang rồwbwri biếxbrbn mấulobt.

Hắjhrtn ta lau máspbgu trêppnnn mặrrylt: “Ma vưjrpnơkedbng...” Khôjhrtng đvhapleqr cho hắjhrtn kịyfukp nóbsgpi hếxbrbt câspbgu, Mặrrylc Thanh khôjhrtng chúppnnt đvhapkkhpo lýktkkvhap phóbsgpng nộtytji lựkzebc ra chấulobn đvhaptytjng bốedzxn phíevhba.

Ácbnyp lựkzebc cựkzebc lớiwsrn từkcjy trêppnnn trờlgwui giáspbgng xuốedzxng, đvhapuuygp náspbgt phầcebmn còoqxdn lạkkhpi củephya Minh Phưjrpnnykang đvhapiệuvebn, phảcebmng phấulobt nhưjrpnbsgp tứkkhpc giậuuygn ngậuuygp trờlgwui, ngoạkkhpi trừkcjy ta vàvhap hắjhrtn đvhapkkhpng chỗhyeavhapy còoqxdn lạkkhpi đvhapshwtu bịyfuk hủephyy diệuvebt kểleqr cảcebm Lạkkhpc Minh Hiêppnnn.

jrpńt đvhapá, vơkedb̃ núi.

Mộtytjt trậuuygn long trờlgwui lởcbny đvhapulobt. Khôjhrtng biếxbrbt Lạkkhpc Minh Hiêppnnn ơkedb̉ đvhapâspbgu, bốedzxn têppnnn đvhapkkhpo sĩiiftkedbi nàvhapo, trong nháspbgy mắjhrtt đvhapãclen khôjhrtng còoqxdn quan trọpqzkng nữibnha, chỉcupboqxdn cóbsgp ta cùephyng hắjhrtn ởcbny tạkkhpi chôjhrt̃ nàvhapy, an ổkedbn mộtytjt cáspbgch quỷxhtl dịyfuk.

Ta ôjhrtm ngựkzebc, cảcebmm giáspbgc tim đvhapuuygp đvhapau đvhapiwsrn nhưjrpn muốedzxn xéktkkspbgch lồwbwrng ngựkzebc.

Bốedzxn phíevhba hỗhyean loạkkhpn, hắjhrtn xoay ngưjrpnlgwui bưjrpniwsrc tớiwsri phíevhba ta hai bưjrpniwsrc, sau đvhapóbsgp lạkkhpi chậuuygm rãcleni từkcjy tốedzxn ngồwbwri xổkedbm xuốedzxng, đvhapưjrpna bàvhapn tay đvhapãclen nhuộtytjm đvhapcebmy máspbgu củephya Lạkkhpc Minh Hiêppnnn lêppnnn nhưjrpn muốedzxn chạkkhpm vàvhapo mặrrylt ta nhưjrpnng lạkkhpi sợnyka mộtytjt pháspbgt đvhapáspbgnh tan ta đvhapi nêppnnn chỉcupbbsgp ngóbsgpn tay dừkcjyng trêppnnn mặrrylt ta, nhưjrpn chuồwbwrn chuồwbwrn lưjrpniwsrt nưjrpniwsrc. Hắjhrtn dùephybsgptizmng lựkzebc hủephyy thiêppnnn diệuvebt đvhapyfuka cũypxcng sẽwywy bởcbnyi vìiift sợnykavhap trởcbnyppnnn cẩxhtln thậuuygn.

Giờlgwu phúppnnt nàvhapy trong mắjhrtt củephya hắjhrtn dưjrpnlgwung nhưjrpnvhapng kinh tâspbgm đvhaptytjng pháspbgch, sơkedbn bătizmng đvhapyfuka liệuvebt.

“Lộtytj Chiêppnnu Diêppnnu.”

“Ừydqo.” Ta nhìiiftn thẳfvdkng vàvhapo mắjhrtt hắjhrtn, “Làvhap ta.”

Thiêppnnn đvhapyfuka rộtytjng lớiwsrn, vũypxc trụhanoppnnnh môjhrtng, giờlgwu phúppnnt nàvhapy cũypxcng yêppnnn tĩiiftnh khôjhrtng tiếxbrbng đvhaptytjng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.