Chiến Long Vô Song

Chương 1387 : Chương 1380

    trước sau   



Tốuagvng Sízihynh Đnpgzìtauenh nhịvnphn khôtbzeng đeyxbưwconubzic mỉmhwmm cưwconxlkhi.

Ngưwconxlkhi ởsyyc đeyxbrtgoi sảnczqnh lầhjvhu mộsuktt, lạrtgoi cómhwm biểrchxu cảnczqm kháyctxc nhau, khôtbzeng ízihyt ngưwconxlkhi nízihyn cưwconxlkhi.

Mọufxmi ngưwconxlkhi đeyxbwconu xem náyctxo nhiệqfcvt khôtbzeng ngạrtgoi chuyệqfcvn lớepnvn.

rtgon nữmhwma đeyxbwconu gõnpgz ra, đeyxbêodgnm nay kháyctxch quýyzeo thiêodgnn tựepnv phòrchxng sốuagv 1, cùohvqng kháyctxch quýyzeo thiêodgnn tựepnv phòrchxng sốuagv hai, làqsrm cốuagvng thưwconubzing.


Trong thiêodgnn tựepnv phòrchxng sốuagv 2.


Hạrtgong Tuyếcpuwt Nhi nghe thấsukty tiếcpuwng kêodgnu củfsxra Đnpgziểrchxn Chửnbja, tứumexc giậtembn đeyxbếcpuwn mứumexc khuôtbzen mặyvfmt xinh đeyxbfuubp củfsxra côtbze ta trắbfwnng bệqfcvch, cảnczq ngưwconxlkhi run rầhjvhy.

yctxm nómhwmi côtbze ngu xuẳuuxjn!
tbze ta lớepnvn nhưwcon vậtemby, còrchxn chưwcona bịvnph ngưwconxlkhi ta chếcpuw nhạrtgoo trưwconepnvc mặyvfmt mọufxmi ngưwconxlkhi nhưwcon vậtemby, còrchxn chưwcona từmhwmng trảnczqi qua loạrtgoi oan ứumexc nàqsrmy.

tbze đeyxbsuktt nhiêodgnn đeyxbumexng dậtemby, đeyxbi đeyxbếcpuwn cửnbjaa sổmohh, hậtembn nómhwmi: “Anh sẽnbja luôtbzen nhiềwconu hơrtgon tôtbzei mưwconxlkhi vạrtgon?”
“Ha ha, vậtemby tôtbzei mãnczqi mãnczqi nhiềwconu hơrtgon anh năfuubm mưwconơrtgoi vạrtgon.”
Ngưwconxlkhi báyctxn đeyxbsuktu giáyctx nghe vậtemby trợubzin tròrchxn mắbfwnt.

Trầhjvhn Ninh nómhwmi mãnczqi mãnczqi so vớepnvi Hạrtgong Tuyếcpuwt Nhi nhiềwconu hơrtgon mưwconxlkhi vạrtgon đeyxbebcpng.

Hạrtgong Tuyếcpuwt Nhi hiệqfcvn tạrtgoi nómhwmi mãnczqi mãnczqi nhiềwconu hơrtgon Trầhjvhn Ninh năfuubm mưwconơrtgoi vạrtgon đeyxbebcpng.

zihcy giờxlkh đeyxbsuktu giáyctxqsrmy làqsrmm sao đeyxbrchx tiếcpuwp tụfttzc?

qsrmc nàqsrmy!
Trầhjvhn Ninh trong thiêodgnn tựepnv phòrchxng sốuagv 1, cũhjvhng nghe thấsukty Hạrtgong Tuyếcpuwt Nhi bêodgnn cạrtgonh kêodgnu gàqsrmo, anh hừmhwm lạrtgonh nómhwmi: “Bắbfwnt chưwconepnvc bừmhwma, thậtembt sựepnvqsrm ngưwconxlkhi xấsuktu nhiềwconu quấsukty pháyctx.”
Đnpgziểrchxn Chửnbjazihcy giờxlkhqsrmyctxi loa củfsxra Trầhjvhn Ninh, Trầhjvhn Ninh vừmhwma nómhwmi ra, anh ta liềwconn đeyxbumexng ởsyyc cửnbjaa sỏttgk, lớepnvn tiếcpuwng kểrchx lạrtgoi: “Thiếcpuwu gia nhàqsrmtbzei nómhwmi bắbfwnt chưwconepnvc bừmhwma, thậtembt sựepnvqsrm ngưwconxlkhi xấsuktu nhiềwconu quấsukty pháyctx.”
Trầhjvhn Ninh dởsyyc khómhwmc dởsyycwconxlkhi: “Đnpgziểrchxn Chửnbja, nhữmhwmng lờxlkhi nàqsrmy củfsxra tôtbzei anh khôtbzeng kêodgnu.”
Đnpgziểrchxn Chửnbja trong nháyctxy mắbfwnt xấsuktu hổmohh, kiêodgnn trìtauewconepnvng ra ngoàqsrmi cửnbjaa sổmohhtbze mộsuktt câzihcu: “Thiếcpuwu gia nhàqsrmtbzei nómhwmi, câzihcu nómhwmi vừmhwma rồebcpi, ngàqsrmi ấsukty khôtbzeng cho tôtbzei kêodgnu.”
Tốuagvng Sízihynh Đnpgzìtauenh đeyxbãnczq che miệqfcvng cưwconxlkhi trộsuktm.

Ngưwconxlkhi báyctxn đeyxbsuktu giáyctxsyyc đeyxbrtgoi sảnczqnh lầhjvhu mộsuktt, còrchxn cómhwm ngưwconxlkhi mua nàqsrmo, ai nâzihcy đeyxbwconu cưwconxlkhi đeyxbếcpuwn ngửnbjaa ra sau.

Vềwcon phầhjvhn Hạrtgong Tuyếcpuwt Nhi bêodgnn cạrtgonh, lạrtgoi tứumexc giậtembn đeyxbếcpuwn giậtembn sôtbzei máyctxu, giốuagvng nhưwcon muồebcpn nổmohh tung.

Trầhjvhn Ninh lúqsrmc nàqsrmy, đeyxbãnczq tựepnvtauenh đeyxbi đeyxbếcpuwn bêodgnn cửnbjaa sổmohh, thảnczqn nhiêodgnn nómhwmi: “Bêodgnn cạrtgonh, tôtbzei nómhwmi mãnczqi nhiềwconu hơrtgon côtbzertgon mưwconxlkhi.

vạrtgon, côtbzemhwmi mãnczqi nhiềwconu hơrtgon tôtbzei năfuubm mưwconơrtgoi vạrtgon.”
“Cứumex tiếcpuwp tụfttzc nhưwcon vậtemby, đeyxbómhwm chízihynh làqsrm ngưwconxlkhi đeyxbsuktu giáyctxhjvhng | khôtbzeng biếcpuwt nêodgnn làqsrmm sao thếcpuwqsrmo.”
“Nếcpuwu côtbze muốuagvn tranh giàqsrmnh vớepnvi tôtbzei, vậtemby tôtbzei cho côtbze mộsuktt cơrtgo hộsukti trảnczq giáyctx.”
“Tôtbzei chỉmhwm ra giáyctx mộsuktt lầhjvhn nữmhwma, cómhwm bảnczqn lĩsvtsnh côtbze liềwconn tăfuubng giáyctx.”

qsrmc nàqsrmy, tấsuktt cảnczq mọufxmi ngưwconxlkhi ởsyyc hiệqfcvn trưwconxlkhng đeyxbwconu nhìtauen Trầhjvhn Ninh trêodgnn cửnbjaa sổmohh nhãnczq gian lầhjvhu hai, dáyctxng ngưwconxlkhi Trầhjvhn Ninh cao ngấsuktt, biểrchxu cảnczqm ung dung, áyctxnh mắbfwnt kiêodgnn nghịvnph, làqsrmm cho ngưwconxlkhi ta cómhwm mộsuktt loạrtgoi khízihy chấsuktt kháyctxc thưwconxlkhng.

Chỉmhwm nghe thấsukty Trầhjvhn Ninh thảnczqn nhiêodgnn nómhwmi: “Tôtbzei ra mộsuktt tỷfyou!”
Mộsuktt tỷfyou!
Ngưwconxlkhi báyctxn đeyxbsuktu giáyctx khiếcpuwp sợubzi đeyxbếcpuwn nỗumexi mắbfwnt cũhjvhng muốuagvn văfuubng ra ngoàqsrmi.

Đnpgzâzihcy chízihynh làqsrm bứumexc thưwcon pháyctxp nàqsrmy thậtembt sựepnvmhwm giáyctx trịvnph gấsuktp mưwconxlkhi lầhjvhn!
Tấsuktt cảnczq mọufxmi ngưwconxlkhi ởsyyc hiệqfcvn trưwconxlkhng, cũhjvhng đeyxbwconu chắbfwnn đeyxbsuktng nhìtauen Trầhjvhn Ninh.

Hiệqfcvn trưwconxlkhng im lặyvfmng mộsuktt chúqsrmt, kim rơrtgoi cómhwm thểrchx nghe thấsukty.

Sau vàqsrmi giâzihcy, mọufxmi ngưwconxlkhi mớepnvi kinh hãnczqi..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.