Chiến Long Vô Song

Chương 1387 : Chương 1380

    trước sau   



Tốeapwng Sísckxnh Đznghìabpjnh nhịqerfn khôeopkng đzuviưtofmxfmoc mỉobysm cưtofmtlcvi.

Ngưtofmtlcvi ởzcmh đzuviyklli sảmoppnh lầfytmu mộsxult, lạyklli cózbpo biểdwpyu cảmoppm khákuzfc nhau, khôeopkng ísckxt ngưtofmtlcvi nísckxn cưtofmtlcvi.

Mọzpwwi ngưtofmtlcvi đzuviqjuqu xem nákuzfo nhiệprirt khôeopkng ngạyklli chuyệprirn lớcmtfn.

zcmhn nữcimxa đzuviqjuqu gõequb ra, đzuviêiiimm nay khákuzfch quýehnp thiêiiimn tựnmxp phòknivng sốeapw 1, cùtsytng khákuzfch quýehnp thiêiiimn tựnmxp phòknivng sốeapw hai, làiiim cốeapwng thưtofmxfmong.


Trong thiêiiimn tựnmxp phòknivng sốeapw 2.


Hạykllng Tuyếdreut Nhi nghe thấowmfy tiếdreung kêiiimu củlihpa Đznghiểdwpyn Chửbxhj, tứcmtfc giậxcywn đzuviếdreun mứcmtfc khuôeopkn mặjmhnt xinh đzuvibxztp củlihpa côeopk ta trắlvgeng bệprirch, cảmopp ngưtofmtlcvi run rầfytmy.

kuzfm nózbpoi côeopk ngu xuẳlvgen!
eopk ta lớcmtfn nhưtofm vậxcywy, còknivn chưtofma bịqerf ngưtofmtlcvi ta chếdreu nhạykllo trưtofmcmtfc mặjmhnt mọzpwwi ngưtofmtlcvi nhưtofm vậxcywy, còknivn chưtofma từjkeqng trảmoppi qua loạyklli oan ứcmtfc nàiiimy.

eopk đzuvisxult nhiêiiimn đzuvicmtfng dậxcywy, đzuvii đzuviếdreun cửbxhja sổoedn, hậxcywn nózbpoi: “Anh sẽxihj luôeopkn nhiềqjuqu hơzcmhn tôeopki mưtofmtlcvi vạyklln?”
“Ha ha, vậxcywy tôeopki mãyklli mãyklli nhiềqjuqu hơzcmhn anh năgjnmm mưtofmơzcmhi vạyklln.”
Ngưtofmtlcvi bákuzfn đzuviowmfu giákuzf nghe vậxcywy trợxfmon tròknivn mắlvget.

Trầfytmn Ninh nózbpoi mãyklli mãyklli so vớcmtfi Hạykllng Tuyếdreut Nhi nhiềqjuqu hơzcmhn mưtofmtlcvi vạyklln đzuvixejbng.

Hạykllng Tuyếdreut Nhi hiệprirn tạyklli nózbpoi mãyklli mãyklli nhiềqjuqu hơzcmhn Trầfytmn Ninh năgjnmm mưtofmơzcmhi vạyklln đzuvixejbng.

vrrjy giờtlcv đzuviowmfu giákuzfiiimy làiiimm sao đzuvidwpy tiếdreup tụknivc?

evobc nàiiimy!
Trầfytmn Ninh trong thiêiiimn tựnmxp phòknivng sốeapw 1, cũzbpong nghe thấowmfy Hạykllng Tuyếdreut Nhi bêiiimn cạykllnh kêiiimu gàiiimo, anh hừjkeq lạykllnh nózbpoi: “Bắlvget chưtofmcmtfc bừjkeqa, thậxcywt sựnmxpiiim ngưtofmtlcvi xấowmfu nhiềqjuqu quấowmfy phákuzf.”
Đznghiểdwpyn Chửbxhjvrrjy giờtlcviiimkuzfi loa củlihpa Trầfytmn Ninh, Trầfytmn Ninh vừjkeqa nózbpoi ra, anh ta liềqjuqn đzuvicmtfng ởzcmh cửbxhja sỏtbex, lớcmtfn tiếdreung kểdwpy lạyklli: “Thiếdreuu gia nhàiiimeopki nózbpoi bắlvget chưtofmcmtfc bừjkeqa, thậxcywt sựnmxpiiim ngưtofmtlcvi xấowmfu nhiềqjuqu quấowmfy phákuzf.”
Trầfytmn Ninh dởzcmh khózbpoc dởzcmhtofmtlcvi: “Đznghiểdwpyn Chửbxhj, nhữcimxng lờtlcvi nàiiimy củlihpa tôeopki anh khôeopkng kêiiimu.”
Đznghiểdwpyn Chửbxhj trong nhákuzfy mắlvget xấowmfu hổoedn, kiêiiimn trìabpjtofmcmtfng ra ngoàiiimi cửbxhja sổoedneopk mộsxult câvrrju: “Thiếdreuu gia nhàiiimeopki nózbpoi, câvrrju nózbpoi vừjkeqa rồxejbi, ngàiiimi ấowmfy khôeopkng cho tôeopki kêiiimu.”
Tốeapwng Sísckxnh Đznghìabpjnh đzuviãykll che miệprirng cưtofmtlcvi trộsxulm.

Ngưtofmtlcvi bákuzfn đzuviowmfu giákuzfzcmh đzuviyklli sảmoppnh lầfytmu mộsxult, còknivn cózbpo ngưtofmtlcvi mua nàiiimo, ai nâvrrjy đzuviqjuqu cưtofmtlcvi đzuviếdreun ngửbxhja ra sau.

Vềqjuq phầfytmn Hạykllng Tuyếdreut Nhi bêiiimn cạykllnh, lạyklli tứcmtfc giậxcywn đzuviếdreun giậxcywn sôeopki mákuzfu, giốeapwng nhưtofm muồxejbn nổoedn tung.

Trầfytmn Ninh lúevobc nàiiimy, đzuviãykll tựnmxpabpjnh đzuvii đzuviếdreun bêiiimn cửbxhja sổoedn, thảmoppn nhiêiiimn nózbpoi: “Bêiiimn cạykllnh, tôeopki nózbpoi mãyklli nhiềqjuqu hơzcmhn côeopkzcmhn mưtofmtlcvi.

vạyklln, côeopkzbpoi mãyklli nhiềqjuqu hơzcmhn tôeopki năgjnmm mưtofmơzcmhi vạyklln.”
“Cứcmtf tiếdreup tụknivc nhưtofm vậxcywy, đzuviózbpo chísckxnh làiiim ngưtofmtlcvi đzuviowmfu giákuzfzbpong | khôeopkng biếdreut nêiiimn làiiimm sao thếdreuiiimo.”
“Nếdreuu côeopk muốeapwn tranh giàiiimnh vớcmtfi tôeopki, vậxcywy tôeopki cho côeopk mộsxult cơzcmh hộsxuli trảmopp giákuzf.”
“Tôeopki chỉobys ra giákuzf mộsxult lầfytmn nữcimxa, cózbpo bảmoppn lĩwvomnh côeopk liềqjuqn tăgjnmng giákuzf.”

evobc nàiiimy, tấowmft cảmopp mọzpwwi ngưtofmtlcvi ởzcmh hiệprirn trưtofmtlcvng đzuviqjuqu nhìabpjn Trầfytmn Ninh trêiiimn cửbxhja sổoedn nhãykll gian lầfytmu hai, dákuzfng ngưtofmtlcvi Trầfytmn Ninh cao ngấowmft, biểdwpyu cảmoppm ung dung, ákuzfnh mắlvget kiêiiimn nghịqerf, làiiimm cho ngưtofmtlcvi ta cózbpo mộsxult loạyklli khísckx chấowmft khákuzfc thưtofmtlcvng.

Chỉobys nghe thấowmfy Trầfytmn Ninh thảmoppn nhiêiiimn nózbpoi: “Tôeopki ra mộsxult tỷmrmf!”
Mộsxult tỷmrmf!
Ngưtofmtlcvi bákuzfn đzuviowmfu giákuzf khiếdreup sợxfmo đzuviếdreun nỗxcywi mắlvget cũzbpong muốeapwn văgjnmng ra ngoàiiimi.

Đznghâvrrjy chísckxnh làiiim bứcmtfc thưtofm phákuzfp nàiiimy thậxcywt sựnmxpzbpo giákuzf trịqerf gấowmfp mưtofmtlcvi lầfytmn!
Tấowmft cảmopp mọzpwwi ngưtofmtlcvi ởzcmh hiệprirn trưtofmtlcvng, cũzbpong đzuviqjuqu chắlvgen đzuvisxulng nhìabpjn Trầfytmn Ninh.

Hiệprirn trưtofmtlcvng im lặjmhnng mộsxult chúevobt, kim rơzcmhi cózbpo thểdwpy nghe thấowmfy.

Sau vàiiimi giâvrrjy, mọzpwwi ngưtofmtlcvi mớcmtfi kinh hãyklli..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.