Sắdlghc mặldsst Tốqfymng Síqyqsnh Đssjnìmrqinh trởeonu nêosxvn lạkhetnh lẽizxlo, hờlheg hữujvtng nóqscai: *Xin lỗioczi, từmrqi nhỏtfpc đdlghếhremn lớcerrn tôhsbvi đdlghềcaoyu khôhsbvng ăoqnun loạkheti đdlghộjetgng vậjusit nàizxly.
“Mờlhegi nhâicbsn viêosxvn phụlxrdc vụlxrd mang móqscan ăoqnun nàizxly xuốqfymng đdlghi.”
“Ngoàizxli ra, mộjetgt nhàizxl chúrqkkng tôhsbvi đdlghang ăoqnun cơzjcfm, Phóqsca tiêosxvn sinh anh cóqsca chuyệoqnun kháotsic, trưserrớcerrc tiêosxvn đdlghi làizxlm việoqnuc củzwcba anh đdlghi.”
Tốqfymng Síqyqsnh Đssjnìmrqinh đdlghâicbsy đdlghãbkdw làizxl tứpewzc giậjusin, đdlghang tráotsi hìmrqinh đdlghuổhsbvi kháotsich.
Nhưserrng màizxl, Phóqsca Văoqnun Bâicbsn lạkheti hoàizxln toàizxln khôhsbvng cóqsca ýjkzk muốqfymn đdlghi, anh ta cưserrờlhegi mỉizxlm nóqscai: “A, tôhsbvi khôhsbvng bậjusin.”
“Hơzjcfn nữujvta tôhsbvi vừmrqia vặldssn mởeonu mộjetgt chai rưserrợsotxu vang trắdlghng thưserrợsotxng hạkhetng, nếhremu Tốqfymng tiểthebu thưserr khôhsbvng chêosxv, chúrqkkng ta cóqsca thểtheb uốqfymng mộjetgt ly.”
Trầjngzn Ninh lạkhetnh lùcerrng mởeonu miệoqnung: “Đssjnểtheb ýjkzk!”
“Hơzjcfn nữujvta bảjcrpo anh đdlghi, anh nghe khôhsbvng hiểthebu sao?”
Phóqsca Văoqnun Bâicbsn kỳpiwv thậjusit đdlghãbkdw sớcerrm chúrqkk ýjkzk tớcerri Trầjngzn Ninh, anh ta chỉizxl cốqfym ýjkzk giảjcrp vờlheg khôhsbvng thấserry.
Lúrqkkc nàizxly, anh ta mớcerri cưserrờlhegi lạkhetnh nhìmrqin Trầjngzn Ninh: “Tiêosxvn sinh, tôhsbvi đdlghâicbsy làizxl đdlghang mờlhegi Tốqfymng tiểthebu thưserr uốqfymng rưserrợsotxu, cóqsca liêosxvn quan gìmrqi tớcerri anh?”
Trầjngzn Ninh hờlheg hữujvtng nóqscai: “Côhsbv ấserry làizxl vợsotx tôhsbvi, câicbsu trảjcrp lờlhegi nàizxly anh cóqsca hàizxli lònmnong khôhsbvng, hàizxli lònmnong anh liềcaoyn cóqsca thểtheb cúrqkkt rồosxvi.”
Tuy rằcaoyng Phóqsca Văoqnun Bâicbsn đdlghãbkdw sớcerrm đdlghoáotsin đdlghưserrợsotxc Trầjngzn Ninh cóqsca thểtheb làizxl chồosxvng củzwcba Tốqfymng Síqyqsnh Đssjnìmrqinh!
Nhưserrng khi nghe Trầjngzn Ninh nóqscai nhưserr vậjusiy, anh ta vẫtrpun cóqsca chúrqkkt đdlghồosxv ky.
Hơzjcfn nữujvta, Trầjngzn Ninh hai lầjngzn bảjcrpo anh ta cúrqkkt, đdlghiềcaoyu nàizxly cũnfjqng khiếhremn anh ta phẫtrpun nộjetg thậjusit sâicbsu.
Trong khu vựgfklc đdlghảjcrpo Mộjetgng Ảqyqso, tấserrt cảjcrp sảjcrpn nghiệoqnup đdlghềcaoyu làizxl củzwcba nhàizxl anh ta.
Nếhremu đdlghâicbsy làizxl mộjetgt vưserrơzjcfng quốqfymc nhỏtfpc, thìmrqi cha anh ta làizxl vua, cònmnon anh ta làizxl vưserrơzjcfng tửslqh ởeonu đdlghâicbsy.
Khôhsbvng ai dáotsim nóqscai chuyệoqnun vớcerri anh ta nhưserr Trâicbsn Ninh.
.
Truyệoqnun mớcerri cậjusip nhậjusit
Nhâicbsn viêosxvn hiệoqnun trưserrờlhegng, đdlghềcaoyu khẩwsgpn trưserrơzjcfng nhìmrqin Phóqsca Văoqnun Bâicbsn, lo lắdlghng Phóqsca thiếhremu nồosxvi giậjusin.
Nhưserrng màizxl, làizxlm cho mọlkxji ngưserrờlhegi kinh ngạkhetc chíqyqsnh làizxl, Phóqsca Văoqnun Bâicbsn vậjusiy màizxl khôhsbvng tứpewzc giậjusin.
Anh ta lạkhetnh lùcerrng nhìmrqin Trầjngzn Ninh mộjetgt cáotsii, sau đdlghóqsca cưserrờlhegi lạkhetnh nóqscai: “Đssjnưserrợsotxc, vậjusiy tôhsbvi trưserrớcerrc tiêosxvn sẽizxl khôhsbvng quấserry rầjngzy cáotsic vịrsxr ăoqnun cơzjcfm, chúrqkkng ta gặldssp lạkheti sau.”
Nóqscai xong!
Anh ta liềcaoyn xoay ngưserrờlhegi rờlhegi đdlghi.
Mấserry ngưserrờlhegi vệoqnu sĩgfgn bưserrớcerrc nhanh đdlghuổhsbvi kịrsxrp.
Mộjetgt vệoqnu sĩgfgn nhịrsxrn khôhsbvng đdlghưserrợsotxc nhỏtfpc giọlkxjng hỏtfpci: “Phóqsca thiếhremu, tiểthebu tửslqh kia khôhsbvng kíqyqsnh vớcerri ngàizxli, vìmrqi sao khôhsbvng xửslqh lýjkzk anh ta ngay tạkheti chỗiocz?”
Phóqsca Văoqnun Bâicbsn lạkhetnh lùcerrng nóqscai: “Nơzjcfi nàizxly làizxl kháotsich sạkhetn củzwcba chúrqkkng ta, nàizxlo cóqsca chíqyqsnh mìmrqinh đdlghậjusip vỡtbmf sâicbsn củzwcba mìmrqinh?”
“Hơzjcfn nữujvta, trưserrớcerrc mặldsst Tốqfymng tiểthebu thưserr xửslqh lýjkzk chồosxvng côhsbv ấserry khôhsbvng tốqfymt lắdlghm, đdlghợsotxi sau tìmrqim mộjetgt cơzjcf hộjetgi giáotsio huấserrn anh ta làizxl đdlghưserrợsotxc rồosxvi.”
Cáotsic vệoqnu sĩgfgn đdlghồosxvng loạkhett nóqscai: “Phóqsca thiếhremu anh minh.”
Thiêosxvn Hậjusiu Mộjetgt nhàizxl Trầjngzn Ninh vốqfymn vui vẻlxrd ăoqnun cơzjcfm…
Đssjnộjetgt nhiêosxvn bịrsxr Phóqsca Văoqnun Bâicbsn quấserry rầjngzy nhưserr vậjusiy, mọlkxji ngưserrờlhegi giốqfymng nhưserr ăoqnun phảjcrpi ruồosxvi nhặldssng, hưserrng phấserrn đdlghềcaoyu bịrsxr quéklhqt sạkhetch, cuốqfymi cùcerrng qua loa kếhremt thúrqkkc.
Sau bữujvta tốqfymi!
Trầjngzn Ninh cùcerrng Tốqfymng Síqyqsnh Đssjnìmrqinh, Đssjnồosxvng Kha, mang theo Đssjniểthebn Chửslqh cùcerrng Tầjngzn Tưserrớcerrc, chuẩwsgpn bịrsxr đdlghi cùcerrng Tốqfymng Thanh Thanh dựgfkl tiệoqnuc đdlghốqfymt lửslqha trạkheti hèofwo.
Khuôhsbvn mặldsst xinh đdlghẹsrhzp củzwcba Tốqfymng Síqyqsnh Đssjnìmrqinh khóqsca cóqsca thểtheb che giấserru lo lắdlghng!
Trầjngzn Ninh hỏtfpci: “Sao vậjusiy?”
Tốqfymng Đssjnìmrqinh Đssjnìmrqinh nóqscai: “Phóqsca Văoqnun Bâicbsn kia hìmrqinh nhưserr làizxl tháotsii tửslqh củzwcba tậjusip đdlghoàizxln đdlghảjcrpo Mộjetgng Ảqyqso.”.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.