Chiến Long Vô Song

Chương 1336 : Chương 1329

    trước sau   



Sắrvvtc mặubdht Tốkwctng Sícfronh Đmabqìlckynh trởmkqyiokon lạaukonh lẽywxwo, hờauko hữfylang nóqlxfi: *Xin lỗqlxfi, từgcty nhỏmkhd đgctyếgzdsn lớkqmmn tôrpnni đgctyrvvtu khôrpnnng ăoazfn loạaukoi đgctyfybjng vậsyydt nàtblhy.

“Mờaukoi nhârpnnn viêiokon phụqcdsc vụqcds mang móqlxfn ăoazfn nàtblhy xuốkwctng đgctyi.”
“Ngoàtblhi ra, mộfybjt nhàtblh chúoazfng tôrpnni đgctyang ăoazfn cơmstfm, Phóqlxf tiêiokon sinh anh cóqlxf chuyệbabhn kháxaumc, trưcfrokqmmc tiêiokon đgctyi làtblhm việbabhc củhkixa anh đgctyi.”
Tốkwctng Sícfronh Đmabqìlckynh đgctyârpnny đgctyãkrcwtblh tứrpnnc giậsyydn, đgctyang tráxaumlckynh đgctyuổbjfki kháxaumch.

Nhưcfrong màtblh, Phóqlxfoazfn Bârpnnn lạaukoi hoàtblhn toàtblhn khôrpnnng cóqlxf ýbnlr muốkwctn đgctyi, anh ta cưcfroaukoi mỉfeofm nóqlxfi: “A, tôrpnni khôrpnnng bậsyydn.”

“Hơmstfn nữfylaa tôrpnni vừgctya vặubdhn mởmkqy mộfybjt chai rưcfroxzhwu vang trắrvvtng thưcfroxzhwng hạaukong, nếgzdsu Tốkwctng tiểfemuu thưcfro khôrpnnng chêioko, chúoazfng ta cóqlxf thểfemu uốkwctng mộfybjt ly.”
Trầohgon Ninh lạaukonh lùjhuhng mởmkqy miệbabhng: “Đmabqfemu ýbnlr!”
“Hơmstfn nữfylaa bảxkfoo anh đgctyi, anh nghe khôrpnnng hiểfemuu sao?”
Phóqlxfoazfn Bârpnnn kỳfemu thậsyydt đgctyãkrcw sớkqmmm chúoazf ýbnlr tớkqmmi Trầohgon Ninh, anh ta chỉfeof cốkwct ýbnlr giảxkfo vờauko khôrpnnng thấiltey.

oazfc nàtblhy, anh ta mớkqmmi cưcfroaukoi lạaukonh nhìlckyn Trầohgon Ninh: “Tiêiokon sinh, tôrpnni đgctyârpnny làtblh đgctyang mờaukoi Tốkwctng tiểfemuu thưcfro uốkwctng rưcfroxzhwu, cóqlxf liêiokon quan gìlcky tớkqmmi anh?”
Trầohgon Ninh hờauko hữfylang nóqlxfi: “Côrpnniltey làtblh vợxzhwrpnni, cârpnnu trảxkfo lờaukoi nàtblhy anh cóqlxftblhi lòkhnbng khôrpnnng, hàtblhi lòkhnbng anh liềrvvtn cóqlxf thểfemuoazft rồdvmki.”
Tuy rằfeofng Phóqlxfoazfn Bârpnnn đgctyãkrcw sớkqmmm đgctyxaumn đgctyưcfroxzhwc Trầohgon Ninh cóqlxf thểfemutblh chồdvmkng củhkixa Tốkwctng Sícfronh Đmabqìlckynh!
Nhưcfrong khi nghe Trầohgon Ninh nóqlxfi nhưcfro vậsyydy, anh ta vẫvtwin cóqlxf chúoazft đgctydvmk ky.

mstfn nữfylaa, Trầohgon Ninh hai lầohgon bảxkfoo anh ta cúoazft, đgctyiềrvvtu nàtblhy cũxxejng khiếgzdsn anh ta phẫvtwin nộfybj thậsyydt sârpnnu.

Trong khu vựlckyc đgctyxkfoo Mộfybjng Ảpegpo, tấiltet cảxkfo sảxkfon nghiệbabhp đgctyrvvtu làtblh củhkixa nhàtblh anh ta.

Nếgzdsu đgctyârpnny làtblh mộfybjt vưcfroơmstfng quốkwctc nhỏmkhd, thìlcky cha anh ta làtblh vua, còkhnbn anh ta làtblhcfroơmstfng tửkitemkqy đgctyârpnny.


Khôrpnnng ai dáxaumm nóqlxfi chuyệbabhn vớkqmmi anh ta nhưcfro Trârpnnn Ninh.

.

Truyệbabhn mớkqmmi cậsyydp nhậsyydt
Nhârpnnn viêiokon hiệbabhn trưcfroaukong, đgctyrvvtu khẩbwawn trưcfroơmstfng nhìlckyn Phóqlxfoazfn Bârpnnn, lo lắrvvtng Phóqlxf thiếgzdsu nồdvmki giậsyydn.

Nhưcfrong màtblh, làtblhm cho mọxxeji ngưcfroaukoi kinh ngạaukoc chícfronh làtblh, Phóqlxfoazfn Bârpnnn vậsyydy màtblh khôrpnnng tứrpnnc giậsyydn.

Anh ta lạaukonh lùjhuhng nhìlckyn Trầohgon Ninh mộfybjt cáxaumi, sau đgctyóqlxfcfroaukoi lạaukonh nóqlxfi: “Đmabqưcfroxzhwc, vậsyydy tôrpnni trưcfrokqmmc tiêiokon sẽywxw khôrpnnng quấiltey rầohgoy cáxaumc vịvtwi ăoazfn cơmstfm, chúoazfng ta gặubdhp lạaukoi sau.”
qlxfi xong!
Anh ta liềrvvtn xoay ngưcfroaukoi rờaukoi đgctyi.

Mấiltey ngưcfroaukoi vệbabhsdtwcfrokqmmc nhanh đgctyuổbjfki kịvtwip.

Mộfybjt vệbabhsdtw nhịvtwin khôrpnnng đgctyưcfroxzhwc nhỏmkhd giọxxejng hỏmkhdi: “Phóqlxf thiếgzdsu, tiểfemuu tửkite kia khôrpnnng kícfronh vớkqmmi ngàtblhi, vìlcky sao khôrpnnng xửkitebnlr anh ta ngay tạaukoi chỗqlxf?”

Phóqlxfoazfn Bârpnnn lạaukonh lùjhuhng nóqlxfi: “Nơmstfi nàtblhy làtblh kháxaumch sạaukon củhkixa chúoazfng ta, nàtblho cóqlxf chícfronh mìlckynh đgctysyydp vỡmabqrpnnn củhkixa mìlckynh?”
“Hơmstfn nữfylaa, trưcfrokqmmc mặubdht Tốkwctng tiểfemuu thưcfro xửkitebnlr chồdvmkng côrpnniltey khôrpnnng tốkwctt lắrvvtm, đgctyxzhwi sau tìlckym mộfybjt cơmstf hộfybji giáxaumo huấilten anh ta làtblh đgctyưcfroxzhwc rồdvmki.”
xaumc vệbabhsdtw đgctydvmkng loạaukot nóqlxfi: “Phóqlxf thiếgzdsu anh minh.”
Thiêiokon Hậsyydu Mộfybjt nhàtblh Trầohgon Ninh vốkwctn vui vẻmkqy ăoazfn cơmstfm…
Đmabqfybjt nhiêiokon bịvtwi Phóqlxfoazfn Bârpnnn quấiltey rầohgoy nhưcfro vậsyydy, mọxxeji ngưcfroaukoi giốkwctng nhưcfro ăoazfn phảxkfoi ruồdvmki nhặubdhng, hưcfrong phấilten đgctyrvvtu bịvtwi quéxkfot sạaukoch, cuốkwcti cùjhuhng qua loa kếgzdst thúoazfc.

Sau bữfylaa tốkwcti!
Trầohgon Ninh cùjhuhng Tốkwctng Sícfronh Đmabqìlckynh, Đmabqdvmkng Kha, mang theo Đmabqiểfemun Chửkitejhuhng Tầohgon Tưcfrokqmmc, chuẩbwawn bịvtwi đgctyi cùjhuhng Tốkwctng Thanh Thanh dựlcky tiệbabhc đgctykwctt lửkitea trạaukoi hèfeof.

Khuôrpnnn mặubdht xinh đgctynjtsp củhkixa Tốkwctng Sícfronh Đmabqìlckynh khóqlxfqlxf thểfemu che giấilteu lo lắrvvtng!
Trầohgon Ninh hỏmkhdi: “Sao vậsyydy?”
Tốkwctng Đmabqìlckynh Đmabqìlckynh nóqlxfi: “Phóqlxfoazfn Bârpnnn kia hìlckynh nhưcfrotblh tháxaumi tửkite củhkixa tậsyydp đgctytblhn đgctyxkfoo Mộfybjng Ảpegpo.”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.