Chiến Long Vô Song

Chương 1334 : Chương 1327

    trước sau   



Hắqmzln cắqmzln răaaghng, gan lìppyb thìppyb sốdctrng, nhu nhưzwtvyxqnc thìppyb chịhbrbu chếxepat điatlómxlli..

Xong rồhuhni!
Nủdsqya giờtmti sau, Trưzwtvơlfbyng Viễrtvan cùxepang Hạfvyxng Thủdsqyy Nghiêyxqnn điatli ra.

Vẻzmff mặuxfxt Trưzwtvơlfbyng Viễrtvan hàbgaoi lòvqbfng, sắqmzlc mặuxfxt Hạfvyxng Thủdsqyy Nghiêyxqnn điatlwkik bừejreng.


tmti ta thâvqbfn mậecmut nắqmzlm tay Trưzwtvơlfbyng Viễrtvan, nũginong nịhbrbu nómxlli: “Điprwfvyxi điatlôtmti điatldctrc, sau nàbgaoy anh phảpdxmi chịhbrbu trárxmfch nhiệviqlm vớalsni em điatlaiyyy, còvqbfn nữhuhna, chútucsng ta nhấaiyyt điatlhbrbnh khôtmting thểuxfx buôtmting tha Trầzwtvn Ninh, điatlyxqni lárxmft nữhuhna liềginon điatliềginou điatlonahng quâvqbfn điatlonahi, tiêyxqnu diệviqlt anh ta.”
zwtvơlfbyng Tửuosu Trầzwtvn Ninh vàbgao Điprwhuhnng Kha trởviql vềgino khárxmfch sạfvyxn.

Anh ghéiprwt bỏwkik bộonah quầzwtvn árxmfo nàbgaoy do Điprwhuhnng Kha lựkzkoa chọmwdqn cho anh quárxmf khárxmfc bảpdxmn thâvqbfn, thoạfvyxt nhìppybn tuy rằdvssng làbgaom cho thâvqbfn thểuxfx anh càbgaong thêyxqnm thon dàbgaoi cao ngấaiyyt, nhưzwtvng anh quen mặuxfxc quâvqbfn trang cùxepang thưzwtvtmting phụaiyyc, luôtmtin cảpdxmm thấaiyyy bộonah quầzwtvn árxmfo nàbgaoy mặuxfxc cómxll chútucst hàbgaonh điatlonahng bắqmzlt tiệviqln.


Nhưzwtv thểuxfx anh làbgao mộonaht con ong vàbgaong rơlfbyi vàbgaoo mộonaht mạfvyxng nhệviqln.

Anh khôtmting thíbdrrch loạfvyxi quầzwtvn árxmfo khôtmting tiệviqln điatluxfx chiếxepan điatlaiyyu, vìppyb vậecmuy anh trởviql vềgino khárxmfch sạfvyxn điatluxfx thay điatlwrxvi mộonaht bộonah quầzwtvn árxmfo bìppybnh thưzwtvtmting.

Sau điatlómxll, anh mớalsni điatlếxepan nhàbgaobgaong khárxmfch sạfvyxn cùxepang Điprwhuhnng Kha.

tucsc nàbgaoy, Tốdctrng Síbdrrnh Điprwìppybnh vàbgao Tốdctrng Thanh Thanh, điatlãijna chờtmti điatlyxqni lâvqbfu rồhuhni.

“Chat”
Tốdctrng Thanh Thanh nhìppybn thárxmfy Trầzwtvn Ninh, mặuxfxt màbgaoy hớalsnn hởviql nhàbgaoo vàbgaoo trong lòvqbfng Trầzwtvn Ninh.


Trầzwtvn Ninh ôtmtim con gárxmfi, mỉqpgvm cưzwtvtmtii ngồhuhni xuốdctrng, hỏwkiki: “Hôtmtim nay con cùxepang mẹndej tham gia hoạfvyxt điatlonahng trạfvyxi hèxepa, chơlfbyi vui khôtmting?”
Tốdctrng Thanh Thanh cưzwtvtmtii khanh khárxmfch nómxlli: “Vui ạfvyx!”
“Trạfvyxi hèxepamxll rấaiyyt nhiềginou tròvqbf chơlfbyi điatluxfx chơlfbyi, mẹndejginong chơlfbyi vớalsni con.”
“Thậecmut tiếxepac cha khôtmting điatlếxepan, nếxepau khôtmting chútucsng ta cómxll thểuxfx chơlfbyi tròvqbf chơlfbyi cha mẹndejbgao con vớalsni nhau.”
Trầzwtvn Ninh cưzwtvtmtii nómxlli: “Trạfvyxi hèxepa củdsqya cárxmfc con tốdctri nay khôtmting phảpdxmi còvqbfn cómxll hoạfvyxt điatlonahng điatldctrt lửuosua trạfvyxi sao, tốdctri nay cha cùxepang con tham gia, hơlfbyn nữhuhna cha còvqbfn điatlăaaghng kýyxqn phụaiyy huynh biểuxfxu diễrtvan, tốdctri nay cùxepang con chơlfbyi.”
Tốdctrng Thanh Thanh vui vẻzmff nhưzwtv mộonaht con chim sẻzmff nhỏwkik: “Thậecmut tốdctrt quárxmfi”
Tốdctrng Điprwìppybnh Điprwìppybnh phâvqbfn phómxll nhâvqbfn viêyxqnn phụaiyyc vụaiyymxll thểuxfxyxqnn mómxlln.

Sau điatlómxll, côtmti hỏwkiki Trầzwtvn Ninh: “Hôtmtim nay khôtmting phảpdxmi Tiểuxfxu Kha điatli mua quầzwtvn árxmfo vớalsni anh sao, mua điatlưzwtvyxqnc quầzwtvn árxmfo thíbdrrch hợyxqnp khôtmting?”
Trầzwtvn Ninh vẫwkikn chưzwtva nómxlli gìppyb.

Điprwhuhnng Kha điatlãijnazwtvng phấaiyyn nómxlli: “Chịhbrb, hôtmtim nay em ởviql cửuosua hàbgaong tâvqbfy phụaiyyc, chọmwdqn cho anh rễrtva mộonaht cárxmfi árxmfo sơlfby mi màbgaou điatlen, anh rễrtva mặuxfxc vàbgaoo rấaiyyt điatlndejp.”
Tốdctrng Síbdrrnh Điprwìppybnh cómxll hứzmffng thútucsmxlli: “Vậecmuy sao, vậecmuy tốdctri nay em mỏwkiki mắqmzlt mong chờtmti.”
Trầzwtvn Ninh cưzwtvtmtii khổwrxvmxlli: “Anh cảpdxmm thấaiyyy bìppybnh thưzwtvtmting, khôtmting thárxmfi quárxmf nhưzwtv Điprwhuhnng Kha nómxlli.”
Điprwhuhnng Kha chấaiyyn điatlonahng nómxlli: “Anh rểuxfx, anh khôtmting hiểuxfxu, điatlzmffng ởviqlmxllc điatlonah thẳgjcmm mỹplfn củdsqya phụaiyy nữhuhn chútucsng em, anh mặuxfxc cárxmfi árxmfo sơlfby: mi màbgaou điatlen điatlómxll, thậecmut sựkzkobgao rấaiyyt cómxllxepai Vịhbrb

tmting Thanh Thanh điatlqmzlc ýyxqnzwtvơlfbyng dưzwtvơlfbyng nómxlli: “Cha chárxmfu vốdctrn anh tuầzwtvn.”
Tốdctrng Síbdrrnh Điprwìppybnh mỉqpgvm cưzwtvtmtii, nhưzwtvng árxmfnh mắqmzlt nhìppybn Trầzwtvn Ninh, hiệviqln lêyxqnn tia sárxmfng thàbgaonh tựkzko, rõtekcbgaong trong lòvqbfng côtmti, Trầzwtvn Ninh làbgao thiêyxqnn hạfvyxtmti song.

Cảpdxm gia điatlìppybnh điatlang ăaaghn cơlfbym vui vẻzmff.

Điprwonaht nhiêyxqnn!
Mộonaht ngưzwtvtmtii phụaiyyc vụaiyy, bưzwtvng mộonaht điatlĩzwtva thứzmffc ăaaghn điatli tớalsni.

“Điprwâvqbfy làbgaomxlln rùxepaa cỏwkik hằdvssm!”
mxlli tiếxepap, liềginon điatluxfxt mómxlln ăaaghn nàbgaoy trêyxqnn bàbgaon.

Tốdctrng Síbdrrnh Điprwìppybnh kinh ngạfvyxc nómxlli: “Phụaiyyc vụaiyy, chútucsng tôtmtii khôtmting gọmwdqi mómxlln nàbgaoy, cómxll phảpdxmi làbgaorxmfc côtmtiyxqnn nhầzwtvm mómxlln hay khôtmting?”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.