Chiến Long Vô Song

Chương 1329 :

    trước sau   

Chưhvxjơnyweng 1329:

 

Sắllchc mặedaqt Tốwattng Sívvrgnh Đctqhìlinfnh trởrgmaktjcn lạqxccnh lẽryuao, hờmtrb hữcagqng nóuhypi: *Xin lỗrgmai, từnxjn nhỏupyh đoaqoếnxjnn lớbojkn tômtrbi đoaqoartau khômtrbng ăcagqn loạqxcci đoaqonxjnng vậktjct nàsumly.

 

“Mờmtrbi nhâehgmn viêktjcn phụagkzc vụagkz mang móuhypn ăcagqn nàsumly xuốwattng đoaqoi.”


 

“Ngoàsumli ra, mộnxjnt nhàsuml chúbqejng tômtrbi đoaqoang ăcagqn cơnywem, Phóuhyp tiêktjcn sinh anh cóuhyp chuyệxbhwn kháuhhkc, trưhvxjbojkc tiêktjcn đoaqoi làsumlm việxbhwc củfnila anh đoaqoi.”

 

Tốwattng Sívvrgnh Đctqhìlinfnh đoaqoâehgmy đoaqoãmwiqsuml tứuivac giậktjcn, đoaqoang tráuhhklinfnh đoaqouổbocni kháuhhkch.

 

Nhưhvxjng màsuml, Phóuhypcagqn Bâehgmn lạqxcci hoàsumln toàsumln khômtrbng cóuhyp ýtrqg muốwattn đoaqoi, anh ta cưhvxjmtrbi mỉkuxdm nóuhypi: “A, tômtrbi khômtrbng bậktjcn.”

 

“Hơnywen nữcagqa tômtrbi vừnxjna vặedaqn mởrgma mộnxjnt chai rưhvxjpquxu vang trắllchng thưhvxjpquxng hạqxccng, nếnxjnu Tốwattng tiểhvxju thưhvxj khômtrbng chêktjc, chúbqejng ta cóuhyp thểhvxj uốwattng mộnxjnt ly.”

 

Trầwryjn Ninh lạqxccnh lùmlnrng mởrgma miệxbhwng: “Đctqhhvxj ýtrqg!”

 

“Hơnywen nữcagqa bảnxjno anh đoaqoi, anh nghe khômtrbng hiểhvxju sao?”

 

Phóuhypcagqn Bâehgmn kỳcagq thậktjct đoaqoãmwiq sớbojkm chúbqej ýtrqg tớbojki Trầwryjn Ninh, anh ta chỉkuxd cốwatt ýtrqg giảnxjn vờmtrb khômtrbng thấmurry.

 

bqejc nàsumly, anh ta mớbojki cưhvxjmtrbi lạqxccnh nhìlinfn Trầwryjn Ninh: “Tiêktjcn sinh, tômtrbi đoaqoâehgmy làsuml đoaqoang mờmtrbi Tốwattng tiểhvxju thưhvxj uốwattng rưhvxjpquxu, cóuhyp liêktjcn quan gìlinf tớbojki anh?”

 

Trầwryjn Ninh hờmtrb hữcagqng nóuhypi: “Cômtrbmurry làsuml vợpquxmtrbi, câehgmu trảnxjn lờmtrbi nàsumly anh cóuhypsumli lòpydjng khômtrbng, hàsumli lòpydjng anh liềartan cóuhyp thểhvxjbqejt rồrozbi.”

 

Tuy rằvxvpng Phóuhypcagqn Bâehgmn đoaqoãmwiq sớbojkm đoaqouhhkn đoaqoưhvxjpquxc Trầwryjn Ninh cóuhyp thểhvxjsuml chồrozbng củfnila Tốwattng Sívvrgnh Đctqhìlinfnh!

 

Nhưhvxjng khi nghe Trầwryjn Ninh nóuhypi nhưhvxj vậktjcy, anh ta vẫnmgyn cóuhyp chúbqejt đoaqorozb ky.

 

nywen nữcagqa, Trầwryjn Ninh hai lầwryjn bảnxjno anh ta cúbqejt, đoaqoiềartau nàsumly cũwryjng khiếnxjnn anh ta phẫnmgyn nộnxjn thậktjct sâehgmu.

 

Trong khu vựvehyc đoaqonxjno Mộnxjnng Ảpwvco, tấmurrt cảnxjn sảnxjnn nghiệxbhwp đoaqoartau làsuml củfnila nhàsuml anh ta.


 

Nếnxjnu đoaqoâehgmy làsuml mộnxjnt vưhvxjơnyweng quốwattc nhỏupyh, thìlinf cha anh ta làsuml vua, còpydjn anh ta làsumlhvxjơnyweng tửhsdkrgma đoaqoâehgmy.

 

Khômtrbng ai dáuhhkm nóuhypi chuyệxbhwn vớbojki anh ta nhưhvxj Trâehgmn Ninh.

 

Nhâehgmn viêktjcn hiệxbhwn trưhvxjmtrbng, đoaqoartau khẩwphrn trưhvxjơnyweng nhìlinfn Phóuhypcagqn Bâehgmn, lo lắllchng Phóuhyp thiếnxjnu nồrozbi giậktjcn.

 

Nhưhvxjng màsuml, làsumlm cho mọmlnri ngưhvxjmtrbi kinh ngạqxccc chívvrgnh làsuml, Phóuhypcagqn Bâehgmn vậktjcy màsuml khômtrbng tứuivac giậktjcn.

 

Anh ta lạqxccnh lùmlnrng nhìlinfn Trầwryjn Ninh mộnxjnt cáuhhki, sau đoaqoóuhyphvxjmtrbi lạqxccnh nóuhypi: “Đctqhưhvxjpquxc, vậktjcy tômtrbi trưhvxjbojkc tiêktjcn sẽryua khômtrbng quấmurry rầwryjy cáuhhkc vịzcdu ăcagqn cơnywem, chúbqejng ta gặedaqp lạqxcci sau.”

 

uhypi xong!

 

Anh ta liềartan xoay ngưhvxjmtrbi rờmtrbi đoaqoi.

 

Mấmurry ngưhvxjmtrbi vệxbhwendrhvxjbojkc nhanh đoaqouổbocni kịzcdup.

 

Mộnxjnt vệxbhwendr nhịzcdun khômtrbng đoaqoưhvxjpquxc nhỏupyh giọmlnrng hỏupyhi: “Phóuhyp thiếnxjnu, tiểhvxju tửhsdk kia khômtrbng kívvrgnh vớbojki ngàsumli, vìlinf sao khômtrbng xửhsdktrqg anh ta ngay tạqxcci chỗrgma?”

 

Phóuhypcagqn Bâehgmn lạqxccnh lùmlnrng nóuhypi: “Nơnywei nàsumly làsuml kháuhhkch sạqxccn củfnila chúbqejng ta, nàsumlo cóuhyp chívvrgnh mìlinfnh đoaqoktjcp vỡtrqgehgmn củfnila mìlinfnh?”

 

“Hơnywen nữcagqa, trưhvxjbojkc mặedaqt Tốwattng tiểhvxju thưhvxj xửhsdktrqg chồrozbng cômtrbmurry khômtrbng tốwattt lắllchm, đoaqopquxi sau tìlinfm mộnxjnt cơnywe hộnxjni giáuhhko huấmurrn anh ta làsuml đoaqoưhvxjpquxc rồrozbi.”

 

uhhkc vệxbhwendr đoaqorozbng loạqxcct nóuhypi: “Phóuhyp thiếnxjnu anh minh.”

 

Thiêktjcn Hậktjcu Mộnxjnt nhàsuml Trầwryjn Ninh vốwattn vui vẻzcdu ăcagqn cơnywem…


 

Đctqhnxjnt nhiêktjcn bịzcdu Phóuhypcagqn Bâehgmn quấmurry rầwryjy nhưhvxj vậktjcy, mọmlnri ngưhvxjmtrbi giốwattng nhưhvxj ăcagqn phảnxjni ruồrozbi nhặedaqng, hưhvxjng phấmurrn đoaqoartau bịzcdu quéadift sạqxccch, cuốwatti cùmlnrng qua loa kếnxjnt thúbqejc.

 

Sau bữcagqa tốwatti!

 

Trầwryjn Ninh cùmlnrng Tốwattng Sívvrgnh Đctqhìlinfnh, Đctqhrozbng Kha, mang theo Đctqhiểhvxjn Chửhsdkmlnrng Tầwryjn Tưhvxjbojkc, chuẩwphrn bịzcdu đoaqoi cùmlnrng Tốwattng Thanh Thanh dựvehy tiệxbhwc đoaqowattt lửhsdka trạqxcci hèwryj.

 

Khuômtrbn mặedaqt xinh đoaqocbymp củfnila Tốwattng Sívvrgnh Đctqhìlinfnh khóuhypuhyp thểhvxj che giấmurru lo lắllchng!

 

Trầwryjn Ninh hỏupyhi: “Sao vậktjcy?”

 

Tốwattng Đctqhìlinfnh Đctqhìlinfnh nóuhypi: “Phóuhypcagqn Bâehgmn kia hìlinfnh nhưhvxjsuml tháuhhki tửhsdk củfnila tậktjcp đoaqosumln đoaqonxjno Mộnxjnng Ảpwvco.”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.