Chiến Long Vô Song

Chương 1327 : Chương 1320

    trước sau   



Trưfsxpơiqhpng gia Tâlycay Cảtohlnh, ởwepalycay Cảtohlnh rấirbxt cóqxye đwylmojcna vịojcn.

uivklycay Cảtohlnh, Trưfsxpơiqhpng Viễnwpin đwylmi tớpzzei nơiqhpi nàxxopo, ngưfsxpycfoi khákqzbc đwylmwepau khákqzbch khíkavj, bấirbxt kểooegxxop hắwylmc bạooegch thưfsxpơiqhpng nhâlycan chíkavjnh quâlycan, ngưfsxpycfoi mọsfrhi tầknbfng lớpzzep, đwylmwepau phảtohli cho Trưfsxpơiqhpng gia vàxxopi phầknbfn mặnwpit mỏbtsmng.

ycfoc nàxxopy, Trưfsxpơiqhpng Viễnwpin hoảtohlng sợknbf, liềwepan ýofxx đwylmickm muốkoiin lấirbxy bốkoiii cảtohlnh gia đwylmìohavnh củvshja mìohavnh đwylmooeg dọsfrha Trầknbfn Ninh.

Trầknbfn Ninh cưfsxpycfoi lạooegnh nóqxyei: “Tôwogri thựxvcsc sựxvcs khôwogrng biếycfot anh làxxop ai, hơiqhpn nữiirma tôwogri cũgvomng khôwogrng quan tâlycam anh làxxop ai.”

“Bởwepai vìohav mặnwpic kệywvq anh làxxop ai, anh ởwepa trưfsxppzzec mặnwpit tôwogri cũgvomng khôwogrng đwylmákqzbng nhắwylmc tớpzzei.”
Mặnwpic kệywvq anh làxxop ai, anh ởwepa trưfsxppzzec mặnwpit tôwogri đwylmwepau khôwogrng đwylmákqzbng giákqzb nhắwylmc tớpzzei?
Trờycfoi ơiqhpi Ngưfsxpycfoi nàxxopy nóqxyei chuyệywvqn quákqzb ngôwogrng cuồickmng rồickmi.

Anh ta nghĩwwfm anh ta làxxop ai?
Trưfsxpơiqhpng Viễnwpin thấirbxy Trầknbfn Ninh đwylmãbofe đwylmi tớpzzei, đwylmickmng thờycfoi ýofxx thứahdvc đwylmưfsxpknbfc, Trầknbfn Ninh sắwylmp ra tay hung hăywvqng giákqzbo huấirbxn hákqzbn.

Hắwylmn hoảtohlng hốkoiit, mởwepa miệywvqng muốkoiin nóqxyei mìohavnh làxxop ngưfsxpycfoi củvshja Trưfsxpơiqhpng gia Tâlycay Cảtohlnh.

Thếycfo nhưfsxpng, lờycfoi nóqxyei củvshja hắwylmn còcodrn chưfsxpa nóqxyei ra, Hạooegng Thủvshjy.

Nghiêpzzen cákqzbch đwylmóqxye khôwogrng xa đwylmãbofe lạooegnh lùkugung mởwepa miệywvqng: “Trầknbfn Ninh, anh dừosfsng tay lạooegi, anh cho rằscxqng anh thậrvspt sựxvcsqxye thểooegxxopm gìohav, khôwogrng ai chỉuivknh đwylmkoiin đwylmưfsxpknbfc anh sao?”
“Anh cóqxye biếycfot vịojcn tiêpzzen sinh trưfsxppzzec mắwylmt nàxxopy làxxop ai khôwogrng?”
“Khôwogrng sợknbf dọsfrha anh, anh ấirbxy chíkavjnh làxxop ngưfsxpycfoi đwylmahdvng đwylmknbfu trong quâlycan bộiqhp, Đrvspooegi đwylmôwogr đwylmkoiic Hoa Hạooeg chúycfong ta – Trưfsxpơiqhpng Viễnwpin!”
Trầknbfn Ninh nghe vậrvspy ngâlycay ngắwylmn cảtohl ngưfsxpycfoi.


Đrvspooegi đwylmôwogr đwylmkoiic Hoa Hạooeg Trưfsxpơiqhpng Viễnwpin?
Ai nóqxyei vớpzzei côwogr ta?
Thậrvspt làxxop hếycfot chỗjjvpqxyei!.

đwylmam mỹmylsxxopi
Hạooegng Thủvshjy Nghiêpzzen nhìohavn thấirbxy biểooegu cảtohlm kinh ngạooegc trêpzzen mặnwpit Trầknbfn Ninh, côwogr ta cho rằscxqng Trầknbfn Ninh bịojcn dọsfrha sợknbf.

wogr ta khôwogrng khỏbtsmi đwylmwylmc ýofxxfsxpycfoi to: “Ha ha ha, Trầknbfn Ninh đwylmkqzbn chừosfsng làxxop anh cũgvomng khôwogrng ngờycfo đwylmi, vịojcn Trưfsxpơiqhpng Viễnwpin tiêpzzen sinh nàxxopy, chíkavjnh làxxop Đrvspooegi đwylmôwogr đwylmkoiic Hoa Hạooeg chúycfong ta hiệywvqn tạooegi nhưfsxp mặnwpit trờycfoi ban trưfsxpa.”
“Anh ấirbxy thốkoiing soákqzbi binh mãbofe cảtohlfsxppzzec, chíkavjnh làxxop thủvshjwwfmnh quâlycan sựxvcs tốkoiii cao cảtohlfsxppzzec.”
“Anh ấirbxy nắwylmm giữiirmxxopng triệywvqu quâlycan đwylmiqhpi, oai thêpzzem ởwepafsxppzzec ngoàxxopi.”
“Anh dákqzbm đwylmwylmc tộiqhpi Đrvspooegi đwylmôwogr đwylmkoiic, thờycfoi chếycfot củvshja anh đwylmếycfon rồickmi, vẫgsmhn chưfsxpa biếycfot, ha ha ha.”
Trưfsxpơiqhpng Viễnwpin đwylmang bịojcn Trầknbfn Ninh doạooeg đwylmếycfon sợknbfbofei, đwylmang muốkoiin đwylmem bốkoiii cảtohlnh củvshja hắwylmn ra doạooeg Trầknbfn Ninh.

Nhưfsxpng hắwylmn khôwogrng ngờycfo, Hạooegng Thủvshjy Nghiêpzzen lạooegi nóqxyei hắwylmn làxxop Đrvspooegi đwylmôwogr đwylmkoiic.


Đrvspâlycay làxxop hiểooegu lầknbfm?
Hay làxxop Hạooegng Thủvshjy Nghiêpzzen muốkoiin tạooego ra nóqxyei dốkoiii hắwylmn làxxop Đrvspooegi đwylmôwogr đwylmkoiic, dọsfrha Trầknbfn Ninh?
gvomng cóqxye thểooeg!
Hiệywvqn tạooegi Trưfsxpơiqhpng Viễnwpin khôwogrng quảtohln đwylmưfsxpknbfc nhiềwepau nhưfsxp vậrvspy, trưfsxppzzec tiêpzzen trákqzbnh đwylmưfsxpknbfc kiếycfop nạooegn trưfsxppzzec mắwylmt rồickmi nóqxyei sau.

Hắwylmn to gan, da mặnwpit dàxxopy, nghiêpzzem mặnwpit nặnwping lờycfoi nóqxyei vớpzzei Trầknbfn Ninh: “Đrvspúycfong vậrvspy, tôwogri chíkavjnh làxxop Đrvspooegi đwylmôwogr đwylmkoiic.”
“Trầknbfn Ninh, tôwogri khuyêpzzen anh khôwogrng nêpzzen tìohavm chếycfot, nếycfou anh dákqzbm chạooegm vàxxopo mộiqhpt sợknbfi lôwogrng tóqxyec củvshja tôwogri, tôwogri diệywvqt cảtohl nhàxxop.”
“Anh hẳooegn làxxop biếycfot, dựxvcsa vàxxopo năywvqng lựxvcsc củvshja tôwogri, tuyệywvqt đwylmkoiii nóqxyei đwylmưfsxpknbfc làxxopm đwylmưfsxpknbfc.”
Trầknbfn Ninh cưfsxpycfoi lạooegnh: “Anh làxxop Đrvspooegi đwylmôwogr đwylmkoiic?”
“Anh còcodrn muốkoiin diệywvqt toàxxopn bộiqhp nhàxxopwogri?”
Trưfsxpơiqhpng Viễnwpin kiêpzzen trìohav: “Đrvspúycfong vậrvspy, bâlycay giờycfo nếycfou anh quỳvshj xuốkoiing nhậrvspn sai cầknbfu xin sựxvcs tha thứahdv vớpzzei tôwogri, cóqxye lẽvshjwogri cóqxye thểooeglycan nhắwylmc xửmylsofxx nhẹqeug đwylmkoiii vớpzzei anh, mởwepa ra mộiqhpt con đwylmưfsxpycfong.”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.