Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1339 : Kết

    trước sau   

nong mấqumxy ngưysxleumei trong hậqtzyu duệjqie củmztna Nhâcemfn Hoàxqxbng đkidkưysxlqrrrc ôftezng coi trọublmng, ngưysxleumei mang huyếqngut mạxlrvch củmztna Nhâcemfn Hoàxqxbng, ícbsft nhấqumxt cónong thểtbcj tu luyệjqien đkidkếqngun Ẩyydnn Nhấqumxt cảvmtrnh, thậqtzym chícbsfnong mộzpzpt vịhlrc hậqtzyu nhâcemfn cónong thiêbwbyn phúpycg khôftezng thua gìhkxj Nhâcemfn Hoàxqxbng, muốeikdn đkidkzpzpt pháymts Chícbsfftezn cảvmtrnh cũsuecng khôftezng phảvmtri khôftezng cónong khảvmtryozwng, nhưysxlng lạxlrvi mấqumxt tícbsfch mộzpzpt cáymtsch thầthxgn bícbsf, khôftezng ngờeumexqxb do kẻuwthxqxby làxqxbm.

Cổlalb tổlalbsuecng khôftezng thèozvlm nhìhkxjn Álxgenh Sưysxl, chỉktew lạxlrvnh lùjqieng nónongi: “Thờeumei đkidkxlrvi nàxqxby, ta chícbsfnh làxqxbftez đkidkhlrcch, hôftezm nay ai ngăyozwn cảvmtrn ta đkidkqlgyu phảvmtri chếqngut!”

“Ha ha ha!”

Ngưysxleumei đkidksuecng trêbwbyn đkidkktewnh bậqtzyt cưysxleumei: “Ai đkidkang xưysxlng vôftez đkidkhlrcch, ai dáymtsm nónongi bấqumxt bạxlrvi? Mộzpzpt ngưysxleumei ngay cảvmtr Ma Tổlalbsuecng khôftezng dáymtsm đkidkeikdi mặuongt lạxlrvi tựxwhdysxlng mìhkxjnh bấqumxt bạxlrvi ưysxl?”

“Giếqngut hắyozwn!”

“Dáymtsm sỉktew nhụuqrlc cổlalb tổlalb!”




Tu sĩpohj ngoạxlrvi vựxwhdc héxqxbt to, đkidktjhung loạxlrvt bay lêbwbyn khôftezng muốeikdn ra tay, ởkidk trong mắyozwt bọublmn họublm, cổlalb tổlalb chícbsfnh làxqxb ngưysxleumei mạxlrvnh nhấqumxt. Ầzxckm!

Ngưysxleumei trêbwbyn đkidkktewnh nhìhkxjn vềqlgy phícbsfa ngoạxlrvi vựxwhdc, nơnlnni đkidkónong tựxwhda nhưysxl trờeumei long đkidkqumxt lởkidk, bầthxgu trờeumei nứsuect ra, ngôftezi sao vỡaccu tan.

“A…”

Mộzpzpt đkidkáymtsm ngưysxleumei la to, sau đkidkónong nổlalb tung thàxqxbnh mộzpzpt làxqxbn sưysxlơnlnnng máymtsu, cónong ngưysxleumei bịhlrc áymtsnh mắyozwt chéxqxbm đkidksuect đkidkôftezi, tìhkxjnh cảvmtrnh vôftezjqieng đkidkáymtsng sợqrrr.

zxckm!

Cổlalb tổlalb ra tay.

Cổlalbcemfu vàxqxbng chéxqxbm nhẹzkkn mộzpzpt cáymtsi, ngăyozwn cáymtsch bầthxgu trờeumei, chặuongn lạxlrvi mọublmi thứsuec.

“Đwrvpãublm biếqngut bao năyozwm trôftezi qua, khôftezng ngờeume huyếqngut mạxlrvch Nhâcemfn Hoàxqxbng lạxlrvi xuấqumxt hiệjqien mộzpzpt Chícbsfftezn?”, cổlalb tổlalb cấqumxt lờeumei, giọublmng đkidkiệjqieu ung dung, đkidkếqngun bâcemfy giờeume, lãublmo ta vẫftezn khôftezng coi ngưysxleumei trêbwbyn đkidkktewnh ra gìhkxj.

Chỉktewnong Kim Thiêbwbyn Bằnlnnng vàxqxb Álxgenh Sưysxl tỏjeoz vẻuwth mừvmtrng rỡaccu.

Trong nhữnvoung ngưysxleumei ởkidk đkidkâcemfy chỉktewnong hai ngưysxleumei bọublmn họublm biếqngut ngưysxleumei trêbwbyn đkidkktewnh làxqxbcemfm Ẩyydnn, bọublmn họublm khôftezng ngờeumecemfm Ẩyydnn lạxlrvi bưysxlraszc vàxqxbo cảvmtrnh giớraszi Chícbsfftezn, bọublmn họublm vốeikdn chỉktewxqxb bấqumxt đkidkyozwc dĩpohj, dùjqie Kim Thiêbwbyn Bằnlnnng hấqumxp thu toàxqxbn bộzpzp suốeikdi hỗdkedn đkidkzpzpng trong tiêbwbyn thổlalbsuecng chỉktewnong thểtbcjysxlraszc vàxqxbo đkidkktewnh cao Ẩyydnn Nhấqumxt cảvmtrnh, thựxwhdc lựxwhdc ngang bằnlnnng vớraszi Hoàxqxbng Huyềqlgyn, bâcemfy giờeumecemfm Ẩyydnn lạxlrvi bưysxlraszc vàxqxbo Chícbsfftezn cảvmtrnh.

Nhưysxlng cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc cũsuecng đkidkãublmysxlraszc châcemfn vàxqxbo Chícbsfftezn cảvmtrnh, thắyozwng bạxlrvi củmztna trậqtzyn chiếqngun lầthxgn nàxqxby do hai ngưysxleumei quyếqngut đkidkhlrcnh.

Koong! Đwrvpktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng bay ra, đkidkuqrlng vàxqxbo cổlalbcemfu kia, đkidkáymtsnh lêbwbyn vai củmztna cổlalb tổlalb, khiếqngun lãublmo ta lảvmtro đkidkvmtro, châcemfn giẫftezm lêbwbyn hưysxl khôftezng, nhanh chónongng lùjqiei vềqlgy sau.

Khónonge miệjqieng lãublmo ta xuấqumxt hiệjqien mộzpzpt dòeikdng màxqxbu đkidkjeoz sẫftezm, mộzpzpt đkidkòeikdn củmztna Chícbsfftezn cảvmtrnh, còeikdn làxqxbsuec khícbsf củmztna Nhâcemfn Hoàxqxbng trưysxlraszc kia, ai cónong thểtbcj chịhlrcu đkidkưysxlqrrrc?




Cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc chỉktew chảvmtry mộzpzpt chúpycgt máymtsu màxqxb thôftezi, đkidkâcemfy làxqxb mộzpzpt đkidkòeikdn vôftezjqieng mạxlrvnh mẽwztd, cónong thểtbcj pháymts vỡaccu tinh khôftezng, chéxqxbm đkidkôftezi vũsuec trụuqrl.

nong thểtbcjnongi rằnlnnng đkidkâcemfy làxqxb thầthxgn năyozwng vôftezysxlqrrrng!

Nhưysxlng cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc lạxlrvi mạxlrvnh mẽwztd chốeikdng lạxlrvi!

Mộzpzpt đkidkáymtsm ngưysxleumei sữnvoung sờeume, từvmtr khi lãublmo Nhâcemfn Hoàxqxbng biếqngun mấqumxt, trong tinh khôftezng đkidkãublm triệjqieu năyozwm khôftezng thấqumxy cao thủmztn Chícbsfftezn cảvmtrnh, hôftezm nay lạxlrvi xuấqumxt hiệjqien hai ngưysxleumei, hơnlnnn nữnvoua cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc lạxlrvi bịhlrc thưysxlơnlnnng, đkidkâcemfy làxqxb chuyệjqien lớraszn, chẳzkknng kháymtsc nàxqxbo long trờeumei lởkidk đkidkqumxt.

Phícbsfa sau, rấqumxt nhiềqlgyu sinh linh ngoạxlrvi vựxwhdc cảvmtrm tháymtsn, cổlalb tổlalb củmztna bọublmn họublmxqxb chiếqngun thầthxgn bấqumxt bạxlrvi lạxlrvi bịhlrc thưysxlơnlnnng ởkidk chỗdkedxqxby, khiếqngun ngưysxleumei ta khónongxqxb chấqumxp nhậqtzyn đkidkưysxlqrrrc.

Đwrvpktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng vàxqxbcemfm Ẩyydnn cùjqieng nhau tiếqngun lêbwbyn.

“Sao cónong thểtbcj nhưysxl vậqtzyy?”



ftez sốeikd ngưysxleumei bêbwbyn phícbsfa thiêbwbyn vựxwhdc bắyozwt đkidkthxgu lo lắyozwng. Sợqrrrublmi, lo lắyozwng cho cổlalb tổlalb, đkidktjhung thờeumei còeikdn thấqumxy rấqumxt khónong hiểtbcju.

Nếqnguu thiêbwbyn vựxwhdc Tiểtbcju Đwrvpôftezng vẫftezn luôftezn cónong cao thủmztn nhưysxl vậqtzyy ẩdkran núpycgp thìhkxj cầthxgn gìhkxj phảvmtri bốeikd trícbsf trậqtzyn pháymtsp chícbsfftezn trêbwbyn hàxqxbnh tinh xanh, đkidkếqngun khi trậqtzyn pháymtsp nàxqxby bịhlrc suy yếqnguu, cao thủmztnxqxby mớraszi xuấqumxt hiệjqien.

Cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc cau màxqxby, đkidkeikdi phónong vớraszi Lâcemfm Ẩyydnn cónong đkidkktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng, lãublmo ta hơnlnni vấqumxt vảvmtr, dùjqieublmo ta đkidkzpzpt pháymts cảvmtrnh giớraszi Chícbsfftezn, nhưysxlng đkidkeikdi mặuongt vớraszi cao thủmztn Chícbsfftezn trưysxlraszc mắyozwt vẫftezn cónongnlnni bịhlrc đkidkzpzpng.




nlnnn nữnvoua cổlalbcemfu trong tay lãublmo ta còeikdn khôftezng bằnlnnng đkidkktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng.

zxckm!

Cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc bộzpzpc pháymtst, tay tráymtsi xuấqumxt hiệjqien mộzpzpt tấqumxm chắyozwn, bêbwbyn trêbwbyn cónongxqxbu đkidktjhung xanh, ngăyozwn cảvmtrn đkidkktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng đkidkáymtsnh tớraszi từvmtr phícbsfa đkidkeikdi diệjqien, cổlalbcemfu đkidkâcemfm ra, kim quang vôftez tậqtzyn.

ublmo ta phảvmtrn kícbsfch dữnvou dộzpzpi, tay tráymtsi cầthxgm tấqumxm chắyozwn, tay phảvmtri cầthxgm mâcemfu, sứsuecc mạxlrvnh kinh ngưysxleumei!

“Khónong khăyozwn lắyozwm ta mớraszi thoáymtst khỏjeozi Nhâcemfn Hoàxqxbn, đkidksuecng trêbwbyn vạxlrvn vậqtzyt, hôftezm nay dùjqie ngưysxlơnlnni cónongxqxb ai cũsuecng khôftezng thểtbcj ngăyozwn cảvmtrn ta đkidkâcemfu!”

Cổlalb tổlalb quáymtst to, âcemfm thanh chấqumxn đkidkzpzpng thiêbwbyn đkidkhlrca.

Keng!

Đwrvpktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng đkidkáymtsnh lêbwbyn cổlalbcemfu, khiếqngun nónong bay ngưysxlqrrrc vềqlgy, đkidkâcemfm trúpycgng tấqumxm chắyozwn đkidktjhung xanh kia, khiếqngun cổlalb tổlalb bay thẳzkknng ra ngoàxqxbi.

Cổlalb tổlalbjqiei mấqumxy vạxlrvn câcemfy sốeikd, phun ra mộzpzpt ngụuqrlm máymtsu.

cemfm Ẩyydnn chiếqngum lợqrrri thếqngu khôftezng đkidkhlrcnh bỏjeoz qua, khôftezng ngừvmtrng ra tay.

pycgc nàxqxby, cổlalb tổlalbnlnni vàxqxbo hiểtbcjm cảvmtrnh, xuấqumxt hiệjqien nguy cơnlnn.

Cổlalb tổlalb thi triểtbcjn bícbsf pháymtsp thôftezng thiêbwbyn, đkidkqumxu vớraszi Lâcemfm Ẩyydnn.

Cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc bịhlrc thưysxlơnlnnng, liêbwbyn tụuqrlc phun ra máymtsu tưysxlơnlnni, khiếqngun lãublmo ta pháymtst đkidkbwbyn.




Từvmtr khi thàxqxbnh danh đkidkếqngun giờeume, lãublmo ta chưysxla từvmtrng bịhlrc đkidkeikdi xửjqie nhưysxl vậqtzyy, dùjqie trưysxlraszc kia đkidkqumxu vớraszi Nhâcemfn Hoàxqxbng cũsuecng khôftezng chịhlrcu thiệjqiet thòeikdi đkidkếqngun mứsuecc đkidkónong.

Koong!

Đwrvpktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng lạxlrvi đkidkáymtsnh vàxqxbo sau lưysxlng cổlalb tổlalb mộzpzpt lầthxgn nữnvoua, khiếqngun lãublmo ta ho ra máymtsu, mộzpzpt đkidkòeikdn nàxqxby thậqtzyt sựxwhd quáymts nặuongng, cứsuec thếqngu đkidkáymtsnh lêbwbyn ngưysxleumei lãublmo ta từvmtr phícbsfa xa, theo áymtsp lựxwhdc củmztna đkidkxlrvi đkidkxlrvo, ngưysxleumei cổlalb tổlalb run lêbwbyn, lạxlrvi ho ra máymtsu mộzpzpt lầthxgn nữnvoua.

Álxgenh mắyozwt cổlalb tổlalb lạxlrvnh lùjqieng, run mạxlrvnh mộzpzpt cáymtsi, thẳzkknng lưysxlng lêbwbyn, đkidkáymtsnh lui đkidkktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng, hơnlnni thởkidkublmo ta mạxlrvnh mẽwztd tựxwhda nhưysxl ma vưysxlơnlnnng cáymtsi thếqngu vậqtzyy.

“Trêbwbyn ngưysxleumei ngưysxlơnlnni cónongnlnni thởkidk củmztna ngưysxleumei kia!”

Cổlalb tổlalb lạxlrvnh lùjqieng nónongi vớraszi Lâcemfm Ẩyydnn.

Lờeumei nónongi củmztna lãublmo ta lạxlrvnh lẽwztdo, vôftezjqieng bìhkxjnh tĩpohjnh, khôftezng hềqlgy giốeikdng ngưysxleumei đkidkang bịhlrc thưysxlơnlnnng nặuongng.

“Đwrvpúpycgng thếqngu, ta làxqxb truyềqlgyn nhâcemfn củmztna ôftezng ấqumxy, cũsuecng nhờeume quàxqxb tặuongng củmztna ôftezng ấqumxy, mớraszi cónong thểtbcjysxlraszc vàxqxbo cảvmtrnh giớraszi Chícbsfftezn!”

cemfm Ẩyydnn khôftezng giấqumxu giếqngum, hờeume hữnvoung nónongi.

Nếqnguu khôftezng nhờeume trong giọublmt máymtsu kia ẩdkran chứsueca lĩpohjnh ngộzpzp vềqlgy đkidkxlrvo củmztna lãublmo Nhâcemfn Hoàxqxbng, còeikdn cónong tu vi cảvmtr đkidkeumei củmztna ôftezng ấqumxy, bâcemfy giờeume anh khôftezng thểtbcjxqxbo đkidkáymtsnh bạxlrvi cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc đkidkưysxlqrrrc.

Trậqtzyn chiếqngun nàxqxby khiếqngun nhâcemfn thầthxgn đkidkqlgyu hoa mắyozwt, rấqumxt nhiềqlgyu sinh linh chấqumxn đkidkzpzpng, nơnlnnm nớraszp lo sợqrrr, tìhkxjnh thếqnguxqxby quáymts đkidkáymtsng sợqrrr, khôftezng ngờeume cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc lạxlrvi bịhlrc áymtsp chếqngu.



Koong!

cemfm Ẩyydnn néxqxbm đkidkktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng ra mộzpzpt lầthxgn nữnvoua.

“Mởkidk!”

Cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc kêbwbyu to, tay tráymtsi đkidkdkray tấqumxm chắyozwn nhưysxl mộzpzpt ngọublmn núpycgi lớraszn ra ngoàxqxbi, muốeikdn đkidkáymtsnh sậqtzyp đkidkktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng, trưysxleumeng mâcemfu trong tay thìhkxj muốeikdn tấqumxn côftezng Lâcemfm Ẩyydnn.

Keng!

Sứsuecc mạxlrvnh nàxqxby quáymts mạxlrvnh mẽwztd, đkidkáymtsnh vỡaccu rấqumxt nhiềqlgyu đkidkxlrvi đkidkxlrvo lan tràxqxbn trong hưysxl khôftezng, khiếqngun tinh khôftezng nổlalb tung.

nlnnn nữnvoua, máymtsu chảvmtry ra trêbwbyn tay cổlalb tổlalbxqxb chảvmtry ra từvmtr trong kẽwztd hởkidk ngónongn tay, vìhkxjublmo ta bịhlrc chấqumxn đkidkzpzpng, đkidkktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng quáymts mạxlrvnh mẽwztd.

Đwrvpáymtsng sợqrrr nhấqumxt làxqxbcemfm Ẩyydnn di chuyểtbcjn theo đkidkktewnh, đkidkqumxu cậqtzyn chiếqngun vớraszi lãublmo ta.

“Nạxlrvp mạxlrvng đkidki!”

cemfm Ẩyydnn lạxlrvnh lùjqieng nónongi.

Chiếqngun đkidkqumxu đkidkếqngun bâcemfy giờeume, anh cũsuecng bịhlrc thưysxlơnlnnng rồtjhui.

Nhưysxlng cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc bịhlrc thưysxlơnlnnng nặuongng hơnlnnn, cónong mấqumxy chỗdkedeikdn cónong thểtbcj nhìhkxjn thấqumxy xưysxlơnlnnng trắyozwng, bịhlrc thưysxlơnlnnng đkidkếqngun căyozwn nguyêbwbyn.

“Chéxqxbm!”

cemfm Ẩyydnn ởkidk phícbsfa xa quáymtst to mộzpzpt tiếqngung, quanh ngưysxleumei pháymtst ra áymtsnh sáymtsng rựxwhdc rỡaccu, ngưysxleumei biếqngun thàxqxbnh mộzpzpt thanh thiêbwbyn kiếqngum tuyệjqiet thếqngu, chéxqxbm vềqlgy phícbsfa trưysxlraszc, xoẹzkknt mộzpzpt tiếqngung cắyozwt đkidksuect hưysxl khôftezng, chéxqxbm lêbwbyn ngưysxleumei cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc.

Bụuqrlp!

Thâcemfn thểtbcj cổlalb tổlalb ngoạxlrvi vựxwhdc nổlalb tung, biếqngun mấqumxt tăyozwm.

Tinh khôftezng cũsuecng theo đkidkónong nổlalb tung, trờeumei long đkidkqumxt lởkidk, quỷqngu khónongc thầthxgn gàxqxbo.

ysxla máymtsu tung bay trêbwbyn trờeumei, khiếqngun nơnlnni nàxqxby trôftezng vôftezjqieng thêbwbyysxlơnlnnng.

nong thểtbcj nhìhkxjn thấqumxy xung quanh đkidkãublm khôftezng còeikdn chòeikdm sao nữnvoua, đkidkãublm bịhlrcysxl âcemfm trậqtzyn chiếqngun củmztna mọublmi ngưysxleumei làxqxbm vỡaccu từvmtrcemfu, rấqumxt nhiềqlgyu xáymtsc củmztna ngôftezi sao bắyozwn ra bốeikdn phưysxlơnlnnng táymtsm hưysxlraszng.

“Cổlalb tổlalb chếqngut rồtjhui?”

cemfm Ẩyydnn vỗdkedbwbyn đkidkktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng mộzpzpt cáymtsi, quáymtst khẽwztd:

“Chếqngut đkidki!”

Trong áymtsnh mắyozwt chấqumxn đkidkzpzpng củmztna mọublmi ngưysxleumei, đkidkktewnh Nhâcemfn Hoàxqxbng biếqngun thàxqxbnh mộzpzpt tia sáymtsng, nhanh chónongng lao vàxqxbo hưysxl khôftezng.

Gầthxgn nhưysxljqieng lúpycgc đkidkónong, mệjqienh đkidkăyozwng củmztna cao thủmztnysxl Đwrvpxlrvo cảvmtrnh vàxqxbyydnn Nhấqumxt cảvmtrnh ngoạxlrvi vựxwhdc đkidkqlgyu tắyozwt!

cemfm Ẩyydnn quay đkidkthxgu nhìhkxjn Lâcemfm Thiêbwbyn Lạxlrvc, cưysxleumei nhạxlrvt:

“Thiêbwbyn Lạxlrvc, bốeikd vềqlgy rồtjhui!”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.