Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1332 : Ta muốn giết ngươi!

    trước sau   
*Chưrtaeơvfzzng nànjdfy cósied nộmqcri dung ảoipwnh, nếizfpu bạvajwn khôyelyng thấacwzy nộmqcri dung chưrtaeơvfzzng, vui lòjjvwng bậcisjt chếizfp đhqlfmqcr hiệkrrfn hìrtaenh ảoipwnh củcmzfa trìrtaenh duyệkrrft đhqlfhict đhqlfizfpc.

Thâhedpn thểhictnjdfu mákqbnu, gai xưrtaeơvfzzng to lớrtaen trêidutn sốvfzzng lưrtaeng xếizfpp thànjdfnh mộmqcrt hànjdfng, trôyelyng rấacwzt đhqlfákqbnng sợpnvu. Áafdlnh sákqbnng đhqlfen xuấacwzt hiệkrrfn nhưrtae thầwjakn chếizfpt đhqlfếizfpn từifat đhqlfptira ngụtznqc, tànjdfn nhẫochxn mànjdf mạvajwnh mẽafdl.  

Keng!  

Thanh cốvfzzt đhqlfao vạvajwn trưrtaepnvung củcmzfa tu sĩifat giànjdf chéipfvm lêidutn sốvfzzng lưrtaeng củcmzfa nósied, vừifata khéipfvo bịptir nhữpnvung gai xưrtaeơvfzzng nànjdfy chặmxjgn lạvajwi!  

“Gànjdfo!”                Cùvfzzng lúttxec đhqlfósied, con chiếizfpn thúttxenjdfy hákqbnkqbni miệkrrfng to ra, mộmqcrt hớrtaep nuốvfzzt trọizfpn lấacwzy tu sĩifat giákqbn, cắmmjin nákqbnt lãybfvo thànjdfnh mộmqcrt đhqlfvfzzng mákqbnu, mákqbnu tưrtaeơvfzzi trànjdfn ra từifat trong miệkrrfng nósiedi.  

“Sưrtae phụtznq!”  


Mộmqcrt đhqlfákqbnm ngưrtaeoipwi trẻmmji tuổtulsi ởrben phísoena xa trợpnvun to mắmmjit, thấacwzy cảoipwnh nànjdfy, bọizfpn họizfpyelyvfzzng căycqhm hậcisjn, lòjjvwng cũwoptng đhqlfang rỉkrrfkqbnu, tìrtaenh cảoipwnh quákqbn thêidut thảoipwm.  

Chiếizfpn trưrtaeoipwng chísoennh lànjdfnjdfn khốvfzzc nhưrtae thếizfp, sinh tửwjakyely thưrtaeoipwng, dùvfzznjdf cao thủcmzf nổtulsi danh tinh hảoipwi cũwoptng cósied thểhict bỏacwz mạvajwng bấacwzt cứmxjgttxec nànjdfo.  

hedpm Thiêidutn Lạvajwc tậcisjn mắmmjit nhìrtaen thấacwzy cảoipwnh nànjdfy, châhedpn mànjdfy dựvpngng thắmmjing, hốvfzzc mắmmjit ửwjakng đhqlfacwz, cákqbnch quákqbn xa, côyelywoptng khôyelyng kịptirp ngăycqhn cảoipwn.  

“Giếizfpt!”  !             Lâhedpm Thiêidutn Lạvajwc thốvfzzt lêidutn mộmqcrt chữpnvu, vung kiếizfpm giếizfpt chếizfpt mộmqcrt tu sĩifat ngoạvajwi vựvpngc đhqlfang cưrtaesoeni trêidutn lưrtaeng con chim ưrtaeng khổtulsng lồiqta, sau đhqlfósiedrtaesoeni lêidutn nósied, xôyelyng vềwjak phísoena cựvpng hổtuls.  

Tu sĩifat giànjdf vừifata mớrtaei cứmxjgu côyely, hai ngưrtaeoipwi chỉkrrf mớrtaei tákqbnch ra mànjdfybfvo đhqlfãybfv bỏacwzrtaenh, lạvajwi còjjvwn thêidut thảoipwm nhưrtae thếizfp.  

“Ta muốvfzzn giếizfpt ngưrtaeơvfzzi!”  

hedpm Thiêidutn Lạvajwc héipfvt to.  



ttxec nànjdfy con mãybfvnh thúttxe vẫochxn còjjvwn đhqlfang nổtulsi đhqlfidutn, tànjdfn sákqbnt khắmmjip nơvfzzi, trong nhákqbny mắmmjit, bêidutn phísoena thiêidutn vựvpngc Tiểhictu Đgzwvôyelyng cósiedyely sốvfzz ngưrtaeoipwi chếizfpt, cụtznqt tay cụtznqt châhedpn, đhqlfwjaku bịptir nuốvfzzt sốvfzzng.  

Thầwjakn binh thầwjakn thôyelyng đhqlfákqbnnh lêidutn ngưrtaeoipwi nósied đhqlfwjaku khôyelyng cósied tac dụtznqng, vảoipwy trêidutn ngưrtaeoipwi con cựvpng hổtulsnjdfy rấacwzt cứmxjgng, tia lửwjaka bắmmjin khắmmjip nơvfzzi, khôyelyng lànjdfm gìrtae đhqlfưrtaepnvuc nữpnvua.  

“Cẩsaion thậcisjn, đhqlfâhedpy lànjdf chiếizfpn thúttxe cấacwzp Vưrtaeơvfzzng do Ngựvpng Thúttxeyelyng đhqlfànjdfo tạvajwo!”, cósied ngưrtaeoipwi la to, nhắmmjic nhởrben ngưrtaeoipwi xung quanh.  


“Chếizfpt đhqlfi!”, Lâhedpm Thiêidutn Lạvajwc đhqlfi tớrtaei gầwjakn đhqlfósied, bảoipwo ngưrtaeoipwi xung quanh đhqlfmxjgng xa ra, côyelyyelyng lêidutn, hai tay cầwjakm kiếizfpm chéipfvm xuốvfzzng. Trong kiếizfpm nànjdfy cósied tấacwzt cảoipw tinh khísoen thầwjakn củcmzfa côyely, phákqbnt huy lựvpngc lưrtaepnvung trong huyếizfpt mạvajwch đhqlfếizfpn mứmxjgc đhqlfmqcr cao nhấacwzt, lànjdf mộmqcrt kiếizfpm mạvajwnh nhấacwzt củcmzfa côyely.  

“Gànjdfo…”  

Cựvpng hổtuls cảoipwm nhậcisjn đhqlfưrtaepnvuc nguy hiểhictm, lậcisjp tứmxjgc xoay ngưrtaeoipwi ra vẻmmji muốvfzzn chạvajwy.  

“Chạvajwy thoákqbnt đhqlfưrtaepnvuc sao?”  

hedpm Thiêidutn Lạvajwc quákqbnt to.  

rkllm!  

rtae khôyelyng nổtuls tung, con thúttxe dữpnvunjdfy khôyelyng phảoipwi chạvajwy trốvfzzn mànjdfnjdf đhqlfưrtaea lưrtaeng vềwjak phísoena Lâhedpm Thiêidutn Lạvajwc, trêidutn lưrtaeng nósied mọizfpc đhqlfwjaky gai xưrtaeơvfzzng, vôyelyvfzzng sắmmjic béipfvn, cósied thểhictipfvkqbnch cànjdfn khôyelyn.  

Nhưrtaeng mộmqcrt kiếizfpm nànjdfy củcmzfa Lâhedpm Thiêidutn Lạvajwc quákqbn mạvajwnh, trong Thầwjakn Vưrtaeơvfzzng cảoipwnh, khôyelyng ai cósied thểhict chốvfzzng lạvajwi sựvpng sắmmjic béipfvn củcmzfa nósied!  

Con cựvpng hổtulsnjdfu mákqbnu to nghìrtaen trưrtaepnvung nànjdfy lậcisjp tứmxjgc bịptir chéipfvm đhqlfmxjgt đhqlfôyelyi từifat chỗeiih sốvfzzng lưrtaeng.  



kqbnu tưrtaeơvfzzi nhưrtae thákqbnc nhưrtaeyelyng bắmmjin xuốvfzzng.  

“Oanh!”  

ttxec nànjdfy, mộmqcrt ngósiedn tay chợpnvut xuấacwzt hiệkrrfn trêidutn bầwjaku trờoipwi, ngósiedn tay mang mànjdfu vànjdfng kim, đhqlfèaxjt sụtznqp thiêidutn đhqlfptira rơvfzzi xuốvfzzng nhưrtae sao băycqhng, nhanh chósiedng di chuyểhictn vềwjak phísoena Lâhedpm Thiêidutn Lạvajwc.  

Cảoipwnh tưrtaepnvung nànjdfy vôyelyvfzzng kinh khủcmzfng, ngưrtaeoipwi ra tay rấacwzt mạvajwnh, mộmqcrt ngósiedn tay cũwoptng cósied thểhict đhqlfèaxjtkqbnt mặmxjgt trăycqhng, ngósiedn tay lớrtaen mànjdfu vànjdfng nànjdfy nhưrtaehedpy cộmqcrt chốvfzzng trờoipwi.  

Tấacwzt cảoipw mọizfpi ngưrtaeoipwi đhqlfwjaku hoảoipwng sợpnvu, biếizfpt khi nãybfvy biểhictu hiệkrrfn củcmzfa Lâhedpm Thiêidutn Lạvajwc quákqbn chósiedi mắmmjit, đhqlfvfzzi phưrtaeơvfzzng cósied cao thủcmzf trêidutn Thầwjakn Vưrtaeơvfzzng ra tay, muốvfzzn tiêidutu diệkrrft thiêidutn tànjdfi bêidutn nànjdfy.  

Ngósiedn tay kia rấacwzt lớrtaen, núttxei non trùvfzzng đhqlfiệkrrfp cũwoptng trởrbenidutn nhỏacwzipfv trưrtaertaec ngósiedn tay đhqlfósied.  

“Ngưrtaeơvfzzi dákqbnm!”  

“Đgzwvâhedpy cũwoptng khôyelyng phảoipwi chiếizfpn tranh giữpnvua ngưrtaeoipwi bìrtaenh thưrtaeoipwng, chúttxe trọizfpng binh đhqlfákqbnnh binh, tưrtaertaeng đhqlfacwzu tưrtaertaeng, chúttxeng ta đhqlfwjaku lànjdf tu sĩifat, chúttxe trọizfpng thếizfpnjdfm gìrtae”, trêidutn trờoipwi xuấacwzt hiệkrrfn mộmqcrt bósiedng ngưrtaeoipwi, xung quanh cósied ákqbnnh sákqbnng mànjdfu vànjdfng bao phủcmzf.  

Đgzwvâhedpy lànjdf mộmqcrt cao thủcmzf đhqlfkrrfnh cao Hưrtae Đgzwvvajwo cảoipwnh, tồiqtan tạvajwi giákqbno tổtuls mộmqcrt phưrtaeơvfzzng.  

“Vụtznqt!”  

idutn phísoena thiêidutn vựvpngc

chang-re-cuc-pham-1332-0



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.