Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1323 : Hóa ra là con gái của tên ranh kia

    trước sau   
*Chưcqsfơbzeyng nàochdy cózfgp nộucezi dung ảxtcenh, nếosllu bạjyuzn khôheiong thấusiwy nộucezi dung chưcqsfơbzeyng, vui lòaaopng bậlislt chếosll đopsoucez hiệmvlun hìysaznh ảxtcenh củisjwa trìysaznh duyệmvlut đopsotmqp đopsowpmfc.

“Tựztuuysazm đopsoưcqsfsrteng chếosllt!”  

Sắztuuc mặzpfft củisjwa sáumcvu Châpvsnn Thầbiibn rấusiwt khózfgp coi, sáumcvu ngưcqsfsrtei bọwpmfn họwpmf liêicggn thủisjw vớfqzyi mộucezt côheiopytm, vốcebmn dĩcjoa đopsoãitqtochd chuyệmvlun rấusiwt mấusiwt mặzpfft rồheioi, bâpvsny giờsrte chẳlojyng nhữochdng khôheiong làochdm gìysaz đopsoưcqsfijpwc côheiopytmochdaaopn bịxrog thưcqsfơbzeyng, đopsoâpvsny thậlislt sựztuuochd mộucezt chuyệmvlun vôheioopsong nhụgbvpc nhãitqt.  

Bọwpmfn họwpmf chuẩjyonn bịxrog ra tay mộucezt lầbiibn nữochda.                “Vôheio dụgbvpng”.  

Nhưcqsfng phíztrza sau lạjyuzi vang lêicggn mộucezt giọwpmfng nózfgpi lạjyuznh lùopsong, mộucezt bàochdn tay to đopsoáumcvnh thẳlojyng vềzbhl phíztrza Nguyêicggn Tújbyd Nhi.  

“Bỉmvlubooji!”  


“Cózfgp cao thủisjw Thiêicggn Thầbiibn cảxtcenh ra tay rồheioi!”  

“Khôheiong ngờsrte ngưcqsfsrtei củisjwa Vôheio Cựztuuc Tôheiong lạjyuzi khôheiong biếosllt xấusiwu hổbooj đopsoếoslln thếosll!”  !             Nhữochdng tiếosllng la ngạjyuzc nhiêicggn vang lêicggn.  

Sắztuuc mặzpfft Nguyêicggn Tújbyd Nhi cũgskrng trởboojicggn nặzpffng nềzbhl, quanh ngưcqsfsrtei lấusiwp láumcvnh áumcvnh vàochdng, bâpvsny giờsrte muốcebmn tráumcvnh thoáumcvt đopsoãitqt khôheiong còaaopn kịxrogp nữochda rồheioi, chỉmvluzfgp chốcebmng lạjyuzi mớfqzyi cózfgpbzey hộucezi thắztuung thôheioi.  

“Bắztuuc Cựztuuc, ôheiong dáumcvm!”  

lojyng Thiêicggn Nhai vẫvfcwn luôheion chújbyd ýkwfm đopsoếoslln chiếoslln trưcqsffqzyc, ôheiong làochd cao thủisjw Thiêicggn Thầbiibn, khôheiong thểtmqpopsoy ýkwfm ra tay, nhưcqsfng bâpvsny giờsrte cao thủisjwicggn phíztrza Vôheio Cựztuuc Tôheiong ra tay trưcqsffqzyc, ôheiong ta ra tay cũgskrng khôheiong xem làochd pháumcv quy tắztuuc.  

lojyng Thiêicggn Nhai đopsoáumcvnh mộucezt chưcqsfboojng vềzbhl phíztrza Bắztuuc Cựztuuc Châpvsnn Nhâpvsnn, tiếoslln lêicggn nghêicggnh đopsoózfgpn.  

jvnkm!  

Tu vi củisjwa Lălojyng Thiêicggn Nhai khôheiong bằpxyhng Bắztuuc Cựztuuc Châpvsnn Nhâpvsnn, lạjyuzi thêicggm việmvluc vộucezi vàochdng nghêicggnh chiếoslln, bịxrog Bắztuuc Cựztuuc Châpvsnn Nhâpvsnn đopsoáumcvnh bay ra ngoàochdi!  

Phụgbvpt!  



lojyng Thiêicggn Nhai phun ra mộucezt ngụgbvpm máumcvu tưcqsfơbzeyi, trong mắztuut tràochdn đopsobiiby áumcvy náumcvy, Tùopsong Tuyềzbhln Tôheiong củisjwa ôheiong làochd đopsoưcqsfijpwc Lâpvsnm Ẩxrogn cứgwtfu, nhưcqsfng bâpvsny giờsrte Bắztuuc Cựztuuc Châpvsnn Nhâpvsnn ra tay vớfqzyi đopsomvlu tửjvnk củisjwa Lâpvsnm Ẩxrogn, ôheiong lạjyuzi khôheiong thểtmqp cứgwtfu đopsoưcqsfijpwc.  


opso mộucezt chưcqsfboojng kia đopsoãitqt bịxrog ôheiong làochdm giảxtcem đopsoi nălojym phầbiibn mưcqsfsrtei uy lựztuuc, nhưcqsfng mộucezt Châpvsnn Thầbiibn sơbzey kỳzafw khôheiong thểtmqpochdo chịxrogu đopsoztuung đopsoưcqsfijpwc.  

“Vôheio Cựztuuc Tôheiong đopsoújbydng làochd khôheiong biếosllt xấusiwu hổbooj!”  

Phe liêicggn minh củisjwa Thiêicggn Hoang truyềzbhln đopsoếoslln tiếosllng hừmbxo lạjyuznh.  

Mộucezt áumcvnh bạjyuzc bao quanh Nguyêicggn Tújbyd Nhi, đopsoưcqsfa côheiopytm rờsrtei khỏukjzi chiếoslln trưcqsfsrteng.  

“Đosllâpvsny làochd?”  

zfgpitqto quáumcvi vậlislt híztrzp mắztuut, mơbzey hồheio nhìysazn thấusiwy hai côheioumcvi nghiêicggng nưcqsffqzyc nghiêicggng thàochdnh đopsoi tớfqzyi từmbxoumcvch đopsoózfgp khôheiong xa, mộucezt ngưcqsfsrtei trong đopsoózfgp trêicggn tráumcvn mọwpmfc mộucezt đopsoôheioi sừmbxong rồheiong tinh tếosll, mộucezt ngưcqsfsrtei kháumcvc cózfgpumcvi tózfgpc bạjyuzc trắztuung.  

icggu Hoàochdng Xíztrzch Long củisjwa Yêicggu Hoàochdng cung củisjwa Thiêicggn Hoàochdng bảxtceo vệmvlu sau lưcqsfng hai ngưcqsfsrtei họwpmf.  

jbydc nàochdy, bốcebmn nălojym cao thủisjw Thiêicggn Thầbiibn cảxtcenh củisjwa Vôheio Cựztuuc Tôheiong đopsogwtfng ra, đopsozbhlu lạjyuznh lùopsong nhìysazn phe liêicggn minh củisjwa Thiêicggn Hoang.  

“Chỉmvlu vớfqzyi cáumcvc ngưcqsfsrtei ưcqsf?”, Lýkwfm Tiểtmqpu Linh lạjyuznh lùopsong nózfgpi, hồheion đopsoălojyng củisjwa Lâpvsnm Ẩxrogn ởbooj Long phủisjw vẫvfcwn chưcqsfa tắztuut, bọwpmfn họwpmf đopsozbhlu tin bốcebmheiousiwy chưcqsfa chếosllt, cózfgp lẽvzuqochd bịxrog thưcqsfơbzeyng nặzpffng vìysaz trậlisln chiếoslln đopsoózfgp, bâpvsny giờsrteaaopn đopsoang dưcqsfppjnng thưcqsfơbzeyng.  

“Thiêicggn Lạjyuzc, đopsombxong nózfgpi nhảxtcem vớfqzyi bọwpmfn họwpmf, lầbiibn nàochdy chújbydng ta đopsoếoslln đopsoâpvsny khôheiong phảxtcei vìysaz tiêicggu diệmvlut hếosllt bọwpmfn họwpmf sao?”, côheioumcvi cózfgp sừmbxong rồheiong hờsrte hữochdng nózfgpi: “Đosllijpwi đopsoếoslln khi tiêicggu diệmvlut hếosllt bọwpmfn họwpmf thìysaz sẽvzuqzfgp thờsrtei gian tìysazm Lâpvsnm Ẩxrogn thôheioi”.  

“Xíztrzch Long, ngưcqsfơbzeyi đopsoi giảxtcei quyếosllt bọwpmfn họwpmf đopsoi!”  

“Vâpvsnng, côheiong chújbyda!”, Xíztrzch Long đopsoưcqsfsrteng đopsoưcqsfsrteng làochdicggu Hoàochdng củisjwa Yêicggu Hoàochdng cung lạjyuzi vôheioopsong cung kíztrznh trưcqsffqzyc mộucezt côheiopytm.  

chang-re-cuc-pham-1323-0



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.