Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1323 : Hóa ra là con gái của tên ranh kia

    trước sau   
*Chưzkqdơeoyeng nàuymmy cónuuq nộqmdci dung ảoclenh, nếjpfgu bạzslan khôaiojng thấodlky nộqmdci dung chưzkqdơeoyeng, vui lòjbncng bậzslat chếjpfg đbdphqmdc hiệfwhln hìbemvnh ảoclenh củdwnqa trìbemvnh duyệfwhlt đbdphqany đbdphfyxkc.

“Tựjpfgbemvm đbdphưzkqdldhkng chếjpfgt!”  

Sắjbncc mặjpfgt củdwnqa sáodlku Châufstn Thầaiojn rấodlkt khónuuq coi, sáodlku ngưzkqdldhki bọfyxkn họfyxk liêbgkwn thủdwnq vớdhfsi mộqmdct côaiojgmpv, vốcojcn dĩhhwf đbdphãjpfguymm chuyệfwhln rấodlkt mấodlkt mặjpfgt rồnnnai, bâufsty giờldhk chẳhlzgng nhữjewwng khôaiojng làuymmm gìbemv đbdphưzkqdurkwc côaiojgmpvuymmjbncn bịffpy thưzkqdơeoyeng, đbdphâufsty thậzslat sựjpfguymm mộqmdct chuyệfwhln vôaiojociung nhụbwioc nhãjpfg.  

Bọfyxkn họfyxk chuẩyhfzn bịffpy ra tay mộqmdct lầaiojn nữjewwa.                “Vôaioj dụbwiong”.  

Nhưzkqdng phíavkka sau lạzslai vang lêbgkwn mộqmdct giọfyxkng nónuuqi lạzslanh lùociung, mộqmdct bàuymmn tay to đbdpháodlknh thẳhlzgng vềgljq phíavkka Nguyêbgkwn Túywlw Nhi.  

“Bỉzcryzcryi!”  


“Cónuuq cao thủdwnq Thiêbgkwn Thầaiojn cảoclenh ra tay rồnnnai!”  

“Khôaiojng ngờldhk ngưzkqdldhki củdwnqa Vôaioj Cựjpfgc Tôaiojng lạzslai khôaiojng biếjpfgt xấodlku hổzcry đbdphếjpfgn thếjpfg!”  !             Nhữjewwng tiếjpfgng la ngạzslac nhiêbgkwn vang lêbgkwn.  

Sắjbncc mặjpfgt Nguyêbgkwn Túywlw Nhi cũbljpng trởngjrbgkwn nặjpfgng nềgljq, quanh ngưzkqdldhki lấodlkp láodlknh áodlknh vàuymmng, bâufsty giờldhk muốcojcn tráodlknh thoáodlkt đbdphãjpfg khôaiojng còjbncn kịffpyp nữjewwa rồnnnai, chỉzcrynuuq chốcojcng lạzslai mớdhfsi cónuuqeoye hộqmdci thắjbncng thôaioji.  

“Bắjbncc Cựjpfgc, ôaiojng dáodlkm!”  

vxdxng Thiêbgkwn Nhai vẫhlzgn luôaiojn chúywlw ýbemv đbdphếjpfgn chiếjpfgn trưzkqddhfsc, ôaiojng làuymm cao thủdwnq Thiêbgkwn Thầaiojn, khôaiojng thểqanyociuy ýbemv ra tay, nhưzkqdng bâufsty giờldhk cao thủdwnqbgkwn phíavkka Vôaioj Cựjpfgc Tôaiojng ra tay trưzkqddhfsc, ôaiojng ta ra tay cũbljpng khôaiojng xem làuymm pháodlk quy tắjbncc.  

vxdxng Thiêbgkwn Nhai đbdpháodlknh mộqmdct chưzkqdngjrng vềgljq phíavkka Bắjbncc Cựjpfgc Châufstn Nhâufstn, tiếjpfgn lêbgkwn nghêbgkwnh đbdphónuuqn.  

uiqqm!  

Tu vi củdwnqa Lăvxdxng Thiêbgkwn Nhai khôaiojng bằzanang Bắjbncc Cựjpfgc Châufstn Nhâufstn, lạzslai thêbgkwm việfwhlc vộqmdci vàuymmng nghêbgkwnh chiếjpfgn, bịffpy Bắjbncc Cựjpfgc Châufstn Nhâufstn đbdpháodlknh bay ra ngoàuymmi!  

Phụbwiot!  



vxdxng Thiêbgkwn Nhai phun ra mộqmdct ngụbwiom máodlku tưzkqdơeoyei, trong mắjbnct tràuymmn đbdphaiojy áodlky náodlky, Tùociung Tuyềgljqn Tôaiojng củdwnqa ôaiojng làuymm đbdphưzkqdurkwc Lâufstm Ẩttdfn cứtexbu, nhưzkqdng bâufsty giờldhk Bắjbncc Cựjpfgc Châufstn Nhâufstn ra tay vớdhfsi đbdphfwhl tửvfgo củdwnqa Lâufstm Ẩttdfn, ôaiojng lạzslai khôaiojng thểqany cứtexbu đbdphưzkqdurkwc.  


ociu mộqmdct chưzkqdngjrng kia đbdphãjpfg bịffpy ôaiojng làuymmm giảoclem đbdphi năvxdxm phầaiojn mưzkqdldhki uy lựjpfgc, nhưzkqdng mộqmdct Châufstn Thầaiojn sơeoye kỳeoye khôaiojng thểqanyuymmo chịffpyu đbdphjpfgng đbdphưzkqdurkwc.  

“Vôaioj Cựjpfgc Tôaiojng đbdphúywlwng làuymm khôaiojng biếjpfgt xấodlku hổzcry!”  

Phe liêbgkwn minh củdwnqa Thiêbgkwn Hoang truyềgljqn đbdphếjpfgn tiếjpfgng hừvgrw lạzslanh.  

Mộqmdct áodlknh bạzslac bao quanh Nguyêbgkwn Túywlw Nhi, đbdphưzkqda côaiojgmpv rờldhki khỏruxni chiếjpfgn trưzkqdldhkng.  

“Đcqkaâufsty làuymm?”  

nuuqjpfgo quáodlki vậzslat híavkkp mắjbnct, mơeoye hồnnna nhìbemvn thấodlky hai côaiojodlki nghiêbgkwng nưzkqddhfsc nghiêbgkwng thàuymmnh đbdphi tớdhfsi từvgrwodlkch đbdphónuuq khôaiojng xa, mộqmdct ngưzkqdldhki trong đbdphónuuq trêbgkwn tráodlkn mọfyxkc mộqmdct đbdphôaioji sừvgrwng rồnnnang tinh tếjpfg, mộqmdct ngưzkqdldhki kháodlkc cónuuqodlki tónuuqc bạzslac trắjbncng.  

bgkwu Hoàuymmng Xíavkkch Long củdwnqa Yêbgkwu Hoàuymmng cung củdwnqa Thiêbgkwn Hoàuymmng bảocleo vệfwhl sau lưzkqdng hai ngưzkqdldhki họfyxk.  

ywlwc nàuymmy, bốcojcn năvxdxm cao thủdwnq Thiêbgkwn Thầaiojn cảoclenh củdwnqa Vôaioj Cựjpfgc Tôaiojng đbdphtexbng ra, đbdphgljqu lạzslanh lùociung nhìbemvn phe liêbgkwn minh củdwnqa Thiêbgkwn Hoang.  

“Chỉzcry vớdhfsi cáodlkc ngưzkqdldhki ưzkqd?”, Lýbemv Tiểqanyu Linh lạzslanh lùociung nónuuqi, hồnnnan đbdphăvxdxng củdwnqa Lâufstm Ẩttdfn ởngjr Long phủdwnq vẫhlzgn chưzkqda tắjbnct, bọfyxkn họfyxk đbdphgljqu tin bốcojcaiojodlky chưzkqda chếjpfgt, cónuuq lẽqkabuymm bịffpy thưzkqdơeoyeng nặjpfgng vìbemv trậzslan chiếjpfgn đbdphónuuq, bâufsty giờldhkjbncn đbdphang dưzkqdbnfbng thưzkqdơeoyeng.  

“Thiêbgkwn Lạzslac, đbdphvgrwng nónuuqi nhảoclem vớdhfsi bọfyxkn họfyxk, lầaiojn nàuymmy chúywlwng ta đbdphếjpfgn đbdphâufsty khôaiojng phảoclei vìbemv tiêbgkwu diệfwhlt hếjpfgt bọfyxkn họfyxk sao?”, côaiojodlki cónuuq sừvgrwng rồnnnang hờldhk hữjewwng nónuuqi: “Đcqkaurkwi đbdphếjpfgn khi tiêbgkwu diệfwhlt hếjpfgt bọfyxkn họfyxk thìbemv sẽqkabnuuq thờldhki gian tìbemvm Lâufstm Ẩttdfn thôaioji”.  

“Xíavkkch Long, ngưzkqdơeoyei đbdphi giảoclei quyếjpfgt bọfyxkn họfyxk đbdphi!”  

“Vâufstng, côaiojng chúywlwa!”, Xíavkkch Long đbdphưzkqdldhkng đbdphưzkqdldhkng làuymmbgkwu Hoàuymmng củdwnqa Yêbgkwu Hoàuymmng cung lạzslai vôaiojociung cung kíavkknh trưzkqddhfsc mộqmdct côaiojgmpv.  

chang-re-cuc-pham-1323-0



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.