Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1323 : Hóa ra là con gái của tên ranh kia

    trước sau   
*Chưnvlwơjwczng nàwdxyy códqxp nộlckei dung ảdjiynh, nếjgunu bạwsuhn khôozvqng thấdjsey nộlckei dung chưnvlwơjwczng, vui lòknrjng bậeroot chếjgun đdvlolcke hiệprqgn hìruqinh ảdjiynh củysnma trìruqinh duyệprqgt đdvloruqi đdvloqyydc.

“Tựcnqgruqim đdvloưnvlwruqing chếjgunt!”  

Sắdjsec mặnqgdt củysnma sánvlwu Châmkmyn Thầkjqpn rấdjset khódqxp coi, sánvlwu ngưnvlwruqii bọqyydn họqyyd liêknrjn thủysnm vớkqroi mộlcket côozvqkqro, vốegfln dĩkkcu đdvloãwscfwdxy chuyệprqgn rấdjset mấdjset mặnqgdt rồaimhi, bâmkmyy giờruqi chẳpknjng nhữylling khôozvqng làwdxym gìruqi đdvloưnvlwpknjc côozvqkqrowdxyknrjn bịwyfe thưnvlwơjwczng, đdvloâmkmyy thậeroot sựcnqgwdxy mộlcket chuyệprqgn vôozvqyaufng nhụvewcc nhãwscf.  

Bọqyydn họqyyd chuẩrhtxn bịwyfe ra tay mộlcket lầkjqpn nữyllia.                “Vôozvq dụvewcng”.  

Nhưnvlwng phípqlka sau lạwsuhi vang lêknrjn mộlcket giọqyydng nódqxpi lạwsuhnh lùyaufng, mộlcket bàwdxyn tay to đdvloánvlwnh thẳpknjng vềrhtx phípqlka Nguyêknrjn Túxlia Nhi.  

“Bỉnzzpjbrei!”  


“Códqxp cao thủysnm Thiêknrjn Thầkjqpn cảdjiynh ra tay rồaimhi!”  

“Khôozvqng ngờruqi ngưnvlwruqii củysnma Vôozvq Cựcnqgc Tôozvqng lạwsuhi khôozvqng biếjgunt xấdjseu hổjbre đdvloếjgunn thếjgun!”  !             Nhữylling tiếjgunng la ngạwsuhc nhiêknrjn vang lêknrjn.  

Sắdjsec mặnqgdt Nguyêknrjn Túxlia Nhi cũzlplng trởerooknrjn nặnqgdng nềrhtx, quanh ngưnvlwruqii lấdjsep lánvlwnh ánvlwnh vàwdxyng, bâmkmyy giờruqi muốegfln tránvlwnh thoánvlwt đdvloãwscf khôozvqng còknrjn kịwyfep nữyllia rồaimhi, chỉnzzpdqxp chốegflng lạwsuhi mớkqroi códqxpjwcz hộlckei thắdjseng thôozvqi.  

“Bắdjsec Cựcnqgc, ôozvqng dánvlwm!”  

wsuhng Thiêknrjn Nhai vẫpccwn luôozvqn chúxlia ýjwcz đdvloếjgunn chiếjgunn trưnvlwkqroc, ôozvqng làwdxy cao thủysnm Thiêknrjn Thầkjqpn, khôozvqng thểruqiyaufy ýjwcz ra tay, nhưnvlwng bâmkmyy giờruqi cao thủysnmknrjn phípqlka Vôozvq Cựcnqgc Tôozvqng ra tay trưnvlwkqroc, ôozvqng ta ra tay cũzlplng khôozvqng xem làwdxy phánvlw quy tắdjsec.  

wsuhng Thiêknrjn Nhai đdvloánvlwnh mộlcket chưnvlweroong vềrhtx phípqlka Bắdjsec Cựcnqgc Châmkmyn Nhâmkmyn, tiếjgunn lêknrjn nghêknrjnh đdvloódqxpn.  

gmaqm!  

Tu vi củysnma Lăwsuhng Thiêknrjn Nhai khôozvqng bằcptnng Bắdjsec Cựcnqgc Châmkmyn Nhâmkmyn, lạwsuhi thêknrjm việprqgc vộlckei vàwdxyng nghêknrjnh chiếjgunn, bịwyfe Bắdjsec Cựcnqgc Châmkmyn Nhâmkmyn đdvloánvlwnh bay ra ngoàwdxyi!  

Phụvewct!  



wsuhng Thiêknrjn Nhai phun ra mộlcket ngụvewcm mánvlwu tưnvlwơjwczi, trong mắdjset tràwdxyn đdvlokjqpy ánvlwy nánvlwy, Tùyaufng Tuyềrhtxn Tôozvqng củysnma ôozvqng làwdxy đdvloưnvlwpknjc Lâmkmym Ẩqyydn cứdvlou, nhưnvlwng bâmkmyy giờruqi Bắdjsec Cựcnqgc Châmkmyn Nhâmkmyn ra tay vớkqroi đdvloprqg tửwsuh củysnma Lâmkmym Ẩqyydn, ôozvqng lạwsuhi khôozvqng thểruqi cứdvlou đdvloưnvlwpknjc.  


yauf mộlcket chưnvlweroong kia đdvloãwscf bịwyfe ôozvqng làwdxym giảdjiym đdvloi năwsuhm phầkjqpn mưnvlwruqii uy lựcnqgc, nhưnvlwng mộlcket Châmkmyn Thầkjqpn sơjwcz kỳcptn khôozvqng thểruqiwdxyo chịwyfeu đdvlocnqgng đdvloưnvlwpknjc.  

“Vôozvq Cựcnqgc Tôozvqng đdvloúxliang làwdxy khôozvqng biếjgunt xấdjseu hổjbre!”  

Phe liêknrjn minh củysnma Thiêknrjn Hoang truyềrhtxn đdvloếjgunn tiếjgunng hừzddc lạwsuhnh.  

Mộlcket ánvlwnh bạwsuhc bao quanh Nguyêknrjn Túxlia Nhi, đdvloưnvlwa côozvqkqro rờruqii khỏxncai chiếjgunn trưnvlwruqing.  

“Đwerwâmkmyy làwdxy?”  

dqxpwscfo quánvlwi vậeroot hípqlkp mắdjset, mơjwcz hồaimh nhìruqin thấdjsey hai côozvqnvlwi nghiêknrjng nưnvlwkqroc nghiêknrjng thàwdxynh đdvloi tớkqroi từzddcnvlwch đdvloódqxp khôozvqng xa, mộlcket ngưnvlwruqii trong đdvloódqxp trêknrjn tránvlwn mọqyydc mộlcket đdvloôozvqi sừzddcng rồaimhng tinh tếjgun, mộlcket ngưnvlwruqii khánvlwc códqxpnvlwi tódqxpc bạwsuhc trắdjseng.  

knrju Hoàwdxyng Xípqlkch Long củysnma Yêknrju Hoàwdxyng cung củysnma Thiêknrjn Hoàwdxyng bảdjiyo vệprqg sau lưnvlwng hai ngưnvlwruqii họqyyd.  

xliac nàwdxyy, bốegfln năwsuhm cao thủysnm Thiêknrjn Thầkjqpn cảdjiynh củysnma Vôozvq Cựcnqgc Tôozvqng đdvlodvlong ra, đdvlorhtxu lạwsuhnh lùyaufng nhìruqin phe liêknrjn minh củysnma Thiêknrjn Hoang.  

“Chỉnzzp vớkqroi cánvlwc ngưnvlwruqii ưnvlw?”, Lýjwcz Tiểruqiu Linh lạwsuhnh lùyaufng nódqxpi, hồaimhn đdvloăwsuhng củysnma Lâmkmym Ẩqyydn ởeroo Long phủysnm vẫpccwn chưnvlwa tắdjset, bọqyydn họqyyd đdvlorhtxu tin bốegflozvqdjsey chưnvlwa chếjgunt, códqxp lẽwsuhwdxy bịwyfe thưnvlwơjwczng nặnqgdng vìruqi trậeroon chiếjgunn đdvloódqxp, bâmkmyy giờruqiknrjn đdvloang dưnvlwucgvng thưnvlwơjwczng.  

“Thiêknrjn Lạwsuhc, đdvlozddcng nódqxpi nhảdjiym vớkqroi bọqyydn họqyyd, lầkjqpn nàwdxyy chúxliang ta đdvloếjgunn đdvloâmkmyy khôozvqng phảdjiyi vìruqi tiêknrju diệprqgt hếjgunt bọqyydn họqyyd sao?”, côozvqnvlwi códqxp sừzddcng rồaimhng hờruqi hữylling nódqxpi: “Đwerwpknji đdvloếjgunn khi tiêknrju diệprqgt hếjgunt bọqyydn họqyyd thìruqi sẽwsuhdqxp thờruqii gian tìruqim Lâmkmym Ẩqyydn thôozvqi”.  

“Xípqlkch Long, ngưnvlwơjwczi đdvloi giảdjiyi quyếjgunt bọqyydn họqyyd đdvloi!”  

“Vâmkmyng, côozvqng chúxliaa!”, Xípqlkch Long đdvloưnvlwruqing đdvloưnvlwruqing làwdxyknrju Hoàwdxyng củysnma Yêknrju Hoàwdxyng cung lạwsuhi vôozvqyaufng cung kípqlknh trưnvlwkqroc mộlcket côozvqkqro.  

chang-re-cuc-pham-1323-0



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.