Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1320 : Chúng ta trên cơ bản cũng bị hủy hoại

    trước sau   

“Cávngki bọoylgn họoylg cầpfdgn khôqatmng phảtacui làqfqlqfqli nguyêryxgn, màqfqlqfql mộazryt cơsatw hộazryi bưkipxnutdc vàqfqlo Tiêryxgn giớnutdi”, ngưkipxdzcdi đrzzmưkipxa đrzzmònutd chậguswm rãrweji nóskhwi.  

“Távngkm mưkipxơsatwi vạgqnnn nălafom trưkipxnutdc Ma Tổrzzm tấyhegn côqatmng hàqfqlnh tinh xanh cũuqnkng làqfqlgrxwsatw hộazryi bưkipxnutdc vàqfqlo Tiêryxgn giớnutdi kia, từuqnk khi thờdzcdi Hoang Cổrzzm bắsmkrt đrzzmpfdgu, ba cao thủwdcn thàqfqlnh côqatmng mởzebp cửtdxza trờdzcdi, bưkipxnutdc vàqfqlo Tiêryxgn giớnutdi đrzzmifwju làqfql ngưkipxdzcdi củwdcna hàqfqlnh tinh xanh”.  

“Cho nêryxgn bọoylgn họoylg đrzzmifwju cho rằguswng trêryxgn hàqfqlnh tinh xanh cóskhwsatw hộazryi bưkipxnutdc vàqfqlo Tiêryxgn giớnutdi, phảtacui biếwdcnt rằguswng dùclzgqfql cao thủwdcn Chískhwqatmn thìgrxw tuổrzzmi thọoylguqnkng khôqatmng phảtacui vôqatm hạgqnnn, cũuqnkng cóskhw ngàqfqly phảtacui chếwdcnt giàqfql, màqfql nhữpfdgng lãrwejo quávngki vậguswt kia đrzzmãrwej sốbcfsng đrzzmwdcnuytmu rồifwji, chỉwlbo khi bưkipxnutdc vàqfqlo Tiêryxgn giớnutdi, bọoylgn họoylg mớnutdi cóskhw chúuqnkt hy vọoylgng sốbcfsng”.  

“Màqfql tiêryxgn thổrzzmqfqly chískhwnh làqfql do Nhâuytmn Hoàqfqlng Hi cuốbcfsi cùclzgng bưkipxnutdc vàqfqlo Tiêryxgn giớnutdi đrzzmvewz lạgqnni”.  

“Mọoylgi ngưkipxdzcdi đrzzmifwju cho rằguswng cơsatw duyêryxgn bưkipxnutdc vàqfqlo Tiêryxgn giớnutdi ởzebp trong tiêryxgn thổrzzmqfqly, sau khi Nhâuytmn Hoàqfqlng Hi tiếwdcnn vàqfqlo Tiêryxgn giớnutdi, bọoylgn họoylg bắsmkrt đrzzmpfdgu khôqatmng ngừuqnkng tấyhegn côqatmng, trậguswn chiếwdcnn đrzzmóskhw gầpfdgn nhưkipxtacunh hưkipxzebpng nặbtpkng nềifwj đrzzmếwdcnn cảtacu thiêryxgn vựyhegc Tiểvewzu Đrwejôqatmng, linh khískhw giảtacum mạgqnnnh, mãrweji đrzzmếwdcnn bâuytmy giờdzcd vẫkzmmn chưkipxa khôqatmi phụqjswc lạgqnni”.  !

“Trậguswn chiếwdcnn đrzzmóskhw, bêryxgn phískhwa tinh hảtacui tổrzzmn thấyhegt nặbtpkng nềifwj, chúuqnkng ta trêryxgn cơsatw bảtacun cũuqnkng bịdzcd hủwdcny hoạgqnni”.   




uytmm Ẩemoqn cau màqfqly, nóskhwi: “Mộazryt cơsatw duyêryxgn bưkipxnutdc vàqfqlo Tiêryxgn giớnutdi thôqatmi màqfql, nhưkipxdzcdng cho bọoylgn họoylg thìgrxw sao chứvdaa?”  

“Cơsatw duyêryxgn bưkipxnutdc vàqfqlo Tiêryxgn giớnutdi ởzebp trong tiêryxgn thổrzzm, sávngku mưkipxơsatwi vạgqnnn nălafom trưkipxnutdc, chúuqnkng ta đrzzmi khắsmkrp tiêryxgn thổrzzmuqnkng khôqatmng tìgrxwm thấyhegy cávngki gọoylgi làqfqlsatw duyêryxgn, ngưkipxdzcdi ngoạgqnni vựyhegc muốbcfsn hủwdcny diệifwjt tiêryxgn thổrzzm, tìgrxwm ra cơsatw duyêryxgn”, ngưkipxdzcdi đrzzmưkipxa đrzzmònutd nhìgrxwn Lâuytmm Ẩemoqn, lạgqnnnh nhạgqnnt nóskhwi: “Tiêryxgn thổrzzmqfqlsatwi trấyhegn ávngkp Ma Tổrzzm, liêryxgn kếwdcnt vớnutdi toàqfqln bộazry thiêryxgn vựyhegc Tiểvewzu Đrwejôqatmng, nếwdcnu tiêryxgn thổrzzm bịdzcd hủwdcny, cảtacu thiêryxgn vựyhegc Tiểvewzu Đrwejôqatmng cũuqnkng sẽvrww bịdzcd hủwdcny diệifwjt, mấyhegy trălafom nghìgrxwn tỷaegr sinh linh ởzebp thiêryxgn vựyhegc Tiểvewzu Đrwejôqatmng cũuqnkng phảtacui chôqatmn cùclzgng!”  

uytmm Ẩemoqn khôqatmng nóskhwi tiếwdcnp nữpfdga, lúuqnkc nàqfqly anh mớnutdi biếwdcnt vìgrxw sao phảtacui khôqatmng chếwdcnt khôqatmng thôqatmi.  

Nhắsmkrm mắsmkrt lạgqnni tiếwdcnp tụqjswc tu luyệifwjn.  



guswm!  

Trêryxgn mặbtpkt hồifwj xuấyhegt hiệifwjn dịdzcdkipxiwzong, thỉwlbonh thoảtacung vang lêryxgn tiếwdcnng gàqfqlo théqunjt củwdcna cávngkc loạgqnni dịdzcd thúuqnk.  

Theo Lâuytmm Ẩemoqn tu luyệifwjn…  

Cảtacunh giớnutdi củwdcna Lâuytmm Ẩemoqn đrzzmang ởzebp trêryxgn mặbtpkt hồifwj ngàqfqly càqfqlng cao, dầpfdgn tiếwdcnn vàqfqlo mứvdaac đrzzmazryuytmu khôqatmng lưkipxdzcdng đrzzmưkipxiwzoc.  

uqnkc nàqfqly, thâuytmn thểvewzuytmm Ẩemoqn cao tớnutdi mấyhegy chụqjswc trưkipxiwzong, hơsatwi thởzebp nhưkipxvngk voi uốbcfsng nưkipxnutdc, nuốbcfst gầpfdgn mộazryt tấyhegn tiêryxgn dịdzcdch, nhiềifwju tiêryxgn dịdzcdch nhưkipx thếwdcn tiếwdcnn vàqfqlo ngưkipxdzcdi, khiếwdcnn Lâuytmm Ẩemoqn bắsmkrt đrzzmpfdgu phávngkt ra hàqfqlo quang, tinh khískhw di chuyểvewzn tứvdaa tung, phávngk tan đrzzmktaau ngưkipxu, sứvdaac mạgqnnnh vôqatm tậguswn phávngkt ra từuqnk trong lònutdng anh.  

guswm ầpfdgm, trêryxgn mặbtpkt hồifwj xuấyhegt hiệifwjn gợiwzon sóskhwng yếwdcnu ớnutdt.  

Nhiềifwju linh khískhw tiếwdcnn vàqfqlo nhưkipx vậguswy, dùclzgqfql mộazryt vịdzcd đrzzmwlbonh cao Thầpfdgn Vưkipxơsatwng, nóskhwi khôqatmng chừuqnkng cũuqnkng bịdzcdlafong đrzzmếwdcnn mứvdaac nứvdaat ra!  

“Luyệifwjn!”  

Nhưkipxng Lâuytmm Ẩemoqn chẳifwjng hềifwj đrzzmvewzuytmm.  

Trong ngưkipxdzcdi anh vang lêryxgn tiếwdcnng tụqjswng kinh, tựyhega nhưkipx Thiêryxgn Tôqatmn truyềifwjn phávngkp, Đrwejgqnno Tổrzzm giảtacung đrzzmgqnno, nhữpfdgng trang cổrzzmlafon chợiwzot xuấyhegt hiệifwjn xung quanh Lâuytmm Ẩemoqn, đrzzmi quanh anh, trong ngưkipxdzcdi Lâuytmm Ẩemoqn nhưkipxskhw mộazryt cávngki lònutd lửtdxza, liềifwju mạgqnnng hấyhegp thu tiêryxgn dịdzcdch, sau đrzzmóskhw biếwdcnn thàqfqlnh nhữpfdgng luồifwjng sứvdaac mạgqnnnh kinh khủwdcnng hơsatwn, tôqatmi luyệifwjn đrzzmgqnno călafon củwdcna Lâuytmm Ẩemoqn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.